TOP 10 mẫu Phân tích nhân vật tôi trong đoạn trích Bà tôi của Xuân Quỳnh (2025) SIÊU HAY

Phân tích nhân vật tôi trong đoạn trích Bà tôi của Xuân Quỳnh gồm dàn ý và những bài văn mẫu hay nhất, chọn lọc giúp học sinh viết bài tập làm văn hay hơn.

1 9,366 06/02/2025


Phân tích nhân vật tôi trong đoạn trích Bà tôi của Xuân Quỳnh

TOP 10 mẫu Phân tích nhân vật tôi trong đoạn trích Bà tôi của Xuân Quỳnh (2025) SIÊU HAY (ảnh 1)

Đề bài: Phân tích nhân vật tôi (Minh) trong đoạn trích Bà tôi của Xuân Quỳnh

Dàn ý Phân tích nhân vật tôi trong đoạn trích Bà tôi

* Mở bài

– Giới thiệu nhân vật “Tôi” trong đoạn trích truyện “Bà tôi” của Xuân Quỳnh.

– Nêu khái quát ấn tượng về nhân vật: để lại nhiều ấn tượng khó quên với người đọc bởi những đức tính tốt đẹp.

* Thân bài

– Lần lượt phân tích các đặc điểm của nhân vật dựa trên các bằng chứng trong tác phẩm

+ Tôi đã mười hai tuổi

+ Là người cháu vô cùng yêu thương bà:

. Xót xa, thương cảm khi biết tin bà đi bán bỏng ở bến tàu (bằng chứng).

. Đối thoại cùng bố mẹ và khẩn thiết đề nghị bố mẹ đi đón bà về (bằng chứng).

=> Hành động và lời nói của nhân vật đã thức tỉnh bố mẹ, “đánh thức tính người”, cảm hóa để bố mẹ của “tôi” nhận ra lỗi của mình và có hành động đúng đắn.

. Tâm trạng phấp phỏng vừa lo vừa vui trong đêm (bằng chứng).

=> Là sự thể hiện đẹp đẽ của tình bà cháu, giá trị nhân bản của con người.

=> Đó cũng là điều quý giá đứa cháu nhỏ có thể làm cho bà. Đó cũng chính là tình cảm đáng quý nhất mà người bà đã nhận được. Quãng đời còn lại của người già sẽ ấm áp biết bao khi có những đứa cháu hiếu thảo, yêu quý như nhân vật “tôi” trong câu chuyện.

– Nhận xét đánh giá:

+ Nghệ thuật xây dựng nhân vật: Nghệ thuật tự sự kết hợp với miêu tả và biểu cảm tinh tế. Xây dựng nhân vật qua lời nói, diễn biến tâm trạng và trong mối quan hệ với bố mẹ và đặc biệt là người bà.

+ Ca ngợi, tôn vinh những giá trị nhân bản đẹp đẽ của con người qua nhân vật “tôi” và nhắc nhở trách nhiệm của mỗi thành viên đối với người thân trong gia đình của mình.

* Kết bài

– Khẳng định ý kiến của người viết về nhân vật

– Nêu cảm nghĩ, ấn tượng về nhân vật, tác dụng của nhân vật với bản thân mình hoặc thế hệ trẻ hôm nay.

Phân tích nhân vật tôi trong đoạn trích Bà tôi (mẫu 1)

Xuân Quỳnh (1942-1988), tên thật là Nguyễn Thị Xuân Quỳnh, là một trong những nhà thơ nữ nổi bật của nền thơ ca hiện đại Việt Nam. Quê quán của bà tại xã La Khê, thị xã Hà Đông, tỉnh Hà Đông (nay thuộc Hà Nội). Xuân Quỳnh được biết đến với những tác phẩm nổi tiếng như "Tiếng gà trưa", "Truyện cổ tích về loài người", "Sóng", "Thuyên và biển"... Những tác phẩm này đã khẳng định tài năng và vị trí của bà trong nền văn học Việt Nam, đặc biệt là trong thơ ca hiện đại với những cảm xúc chân thành, sâu sắc, và cách thể hiện tinh tế."Bà tôi" là một tác phẩm ngắn nằm trong tập "Bầu trời trong quả trứng", được xuất bản năm 2005, sau khi tác giả qua đời. Trong tác phẩm này, Xuân Quỳnh khắc họa hình ảnh người bà - một người phụ nữ bình dị nhưng đầy tình yêu thương và sự hy sinh. Thông qua nhân vật "tôi" (là cô bé cháu gái), tác giả bộc lộ những suy nghĩ sâu sắc và cảm xúc chân thành về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình yêu thương và sự hy sinh của bà dành cho cô bé. "Bà tôi" là một trong những tác phẩm tiêu biểu thể hiện rõ nét phong cách thơ của Xuân Quỳnh: giản dị nhưng sâu lắng, mang đậm cảm xúc và giá trị nhân văn.

Trong đoạn trích "Bà tôi" của Xuân Quỳnh, nhân vật "tôi" là hình ảnh của một cô bé đầy cảm xúc và suy nghĩ sâu sắc về người bà của mình. Câu chuyện không chỉ giúp người đọc cảm nhận được tình yêu thương ấm áp giữa hai bà cháu mà còn thể hiện sự trưởng thành, sự tinh tế trong cảm nhận và sự hiểu biết của nhân vật "tôi" qua từng kỷ niệm, từ những ngày tháng tuổi thơ đến những suy tư khi trưởng thành. Đoạn trích này khắc họa tình cảm gia đình, sự hi sinh và tình yêu thương vô bờ bến mà bà dành cho "tôi", đồng thời cũng thể hiện sự chuyển biến trong nhận thức và cảm xúc của nhân vật "tôi" về bà.

Trong đoạn trích, nhân vật "tôi" là người kể lại những ký ức của mình về bà. Mỗi kỷ niệm đều chứa đựng sự yêu thương, kính trọng sâu sắc mà "tôi" dành cho bà. Tuy nhiên, sự yêu thương đó không phải là một cảm xúc bề ngoài, mà là sự chiêm nghiệm sâu sắc về những gì bà đã làm cho mình trong suốt những năm tháng nuôi dưỡng, chăm sóc. Ban đầu, "tôi" chỉ là một cô bé ngây thơ, không nhận ra sự hy sinh của bà. Cô chỉ quan tâm đến những trò chơi và cuộc sống riêng của mình. Nhưng khi lớn lên, "tôi" đã dần nhận thức được tình cảm sâu sắc và sự hy sinh của bà. Nhân vật "tôi" không chỉ là người kể chuyện mà còn là một cô bé với những suy nghĩ, cảm xúc chân thành và sâu sắc về cuộc sống và tình cảm gia đình.

Những kỷ niệm về bà trong tâm trí "tôi" là những dấu ấn vô giá, từ những công việc bà làm đến những câu chuyện bà kể. Những chi tiết này được thể hiện bằng một tình cảm rất chân thành, không chút vụ lợi. Trong suốt những năm tháng tuổi thơ, bà luôn là người quan tâm, chăm sóc và dìu dắt "tôi". Cảnh "tôi" khóc khi biết bà đi bán bỏng ngoài bến tàu để kiếm tiền sống, dù tuổi đã cao, là một bước ngoặt quan trọng trong cảm xúc và nhận thức của nhân vật "tôi". Khi "tôi" nhận ra sự vất vả của bà, điều này đã thức tỉnh trong cô một tình yêu thương, sự trân trọng sâu sắc hơn đối với bà.Bên cạnh đó, nhân vật "tôi" còn cảm nhận rõ sự hy sinh của bà qua những việc làm thường nhật. Bà không chỉ chăm sóc "tôi" về mặt vật chất mà còn dành cho "tôi" những sự quan tâm tinh thần rất sâu sắc. Chính những hành động giản dị ấy, những buổi chiều bà kể chuyện, những lúc bà chăm sóc "tôi" đã giúp "tôi" cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến của bà. Mối quan hệ giữa hai bà cháu không chỉ là tình cảm đơn thuần mà còn là sự gắn kết sâu sắc qua những kỷ niệm đáng quý.

Sự trưởng thành của "tôi" được thể hiện rõ qua những thay đổi trong cảm xúc và suy nghĩ của cô về bà. Ban đầu, khi còn nhỏ, "tôi" chỉ yêu bà vì bà yêu thương mình, chăm sóc mình. Nhưng khi lớn lên, "tôi" dần nhận thức được những hy sinh vô điều kiện mà bà dành cho mình. Một trong những biểu hiện rõ nét của sự trưởng thành này là khi "tôi" biết được rằng bà đã phải làm những công việc nặng nhọc để kiếm sống, dù sức khỏe đã yếu. Khi nhận ra sự vất vả ấy, "tôi" không chỉ cảm thấy lo lắng mà còn cảm thấy xót xa, đau đớn. Điều này cho thấy tình cảm của "tôi" đối với bà không còn đơn thuần là sự yêu thương mà đã chuyển thành sự trân trọng và bảo vệ.Cảnh "tôi" khóc khi biết bà bán bỏng là một khoảnh khắc đánh dấu sự thay đổi trong nhận thức của "tôi". "Tôi" không còn chỉ là một đứa trẻ chăm lo cho bản thân mà đã bắt đầu biết lo lắng và đấu tranh để bảo vệ những người mình yêu thương. Nhân vật "tôi" đã trở nên trưởng thành hơn, nhận thức rõ hơn về trách nhiệm và tình cảm gia đình. Tình cảm của "tôi" dành cho bà từ đó trở thành một sự trân trọng sâu sắc, không chỉ vì bà đã chăm sóc, nuôi dưỡng mình mà còn vì sự hy sinh, sự kiên cường mà bà đã dành cho gia đình.

Điều đặc biệt trong đoạn trích "Bà tôi" là sự cảm nhận của "tôi" về bà như một người bất diệt, không thể thiếu trong cuộc sống của mình. Bà là người thân trong gia đình nhưng cũng là một người thầy, người bạn, là hình ảnh của sự vĩnh cửu, luôn ở bên, che chở và dìu dắt "tôi". Khi trưởng thành, "tôi" càng cảm nhận rõ hơn về tình yêu thương vô bờ bến mà bà đã dành cho mình. Bà là nguồn động viên tinh thần lớn lao, là người đã mang lại cho "tôi" những giá trị sống quý báu. Với "tôi", bà không chỉ là một người thân mà là một biểu tượng của tình yêu và sự hy sinh.

Nghệ thuật xây dựng nhân vật trong tác phẩm được thể hiện qua những cử chỉ, ngôn ngữ, hành động của nhân vật, giúp bộc lộ rõ nét đặc điểm và tính cách của người bà. Xuân Quỳnh đã khéo léo tạo ra những tình huống truyện và các chi tiết đặc sắc để qua đó làm nổi bật những phẩm chất tốt đẹp của nhân vật. Ngôi kể thứ nhất, từ góc nhìn của người cháu, giúp nhân vật bà hiện lên rất chân thực và gần gũi, đồng thời bộc lộ được suy nghĩ, tình cảm của nhân vật "tôi" đối với bà một cách sâu sắc. Cách kể chuyện nhẹ nhàng, sâu lắng không chỉ khiến câu chuyện trở nên lôi cuốn mà còn giúp người đọc cảm nhận được tình cảm chân thành, ấm áp mà "tôi" dành cho bà. Sự kết nối giữa cảm xúc và ngôn ngữ trong tác phẩm của Xuân Quỳnh rất rõ nét. Những câu văn nhẹ nhàng, giản dị nhưng sâu sắc đã tạo nên một bức tranh đầy tình cảm về bà và "tôi". Ngôn ngữ trong đoạn trích không sử dụng những lời lẽ hoa mỹ mà chỉ là những lời kể chân thật, giản dị. Tuy nhiên, chính sự giản dị đó lại khiến người đọc cảm nhận được sâu sắc tình cảm của nhân vật "tôi" đối với bà. Những từ ngữ như "bà", "yêu thương", "kỷ niệm" không chỉ mang ý nghĩa thông thường mà còn chứa đựng những giá trị tình cảm sâu sắc mà "tôi" muốn gửi gắm.

Có thể nói, Nhân vật "tôi" là đại diện cho những suy nghĩ và cảm xúc chân thành của thế hệ trẻ đối với người bà của mình. Từ đó, tác giả muốn nhấn mạnh sự quan trọng của những mối quan hệ gia đình, đặc biệt là tình cảm giữa các thế hệ, nơi mà những người bà, dù đã lớn tuổi và trải qua nhiều khó khăn, vẫn là người chăm sóc, hy sinh và bảo vệ con cháu. Thông qua quá trình trưởng thành của nhân vật "tôi", tác giả cũng muốn nhắc nhở rằng mỗi chúng ta cần trân trọng và yêu thương những người bà, những người phụ nữ đã dành cả cuộc đời để hy sinh cho gia đình. Đồng thời, thông điệp còn là lời kêu gọi mỗi người cần có trách nhiệm bảo vệ, chăm sóc và bù đắp lại những hi sinh mà bà đã dành cho mình. Tình yêu thương, sự quan tâm và sự hi sinh vô điều kiện của bà là những giá trị không thể thay thế và đáng trân trọng trong cuộc sống của mỗi người.

Kết thúc tác phẩm "Bà tôi", Xuân Quỳnh gửi gắm thông điệp sâu sắc về tình cảm gia đình, sự trân trọng đối với bà – người luôn là điểm tựa tinh thần vững chắc. Qua nhân vật "tôi", tác giả khắc họa sự trưởng thành trong cảm xúc và nhận thức của cô bé về những hy sinh, tình yêu vô điều kiện của bà. Tác phẩm nhắc nhở chúng ta về giá trị của tình yêu thương gia đình và sự biết ơn đối với những người thân yêu trong cuộc sống.

Phân tích nhân vật tôi trong đoạn trích Bà tôi (mẫu 2)

Trong tác phẩm "Bà tôi" của nhà thơ Xuân Quỳnh, nhân vật "tôi" hay còn gọi là Minh là một hình tượng đại diện cho tâm hồn nhạy cảm, tình yêu thương sâu sắc và lòng kính trọng đối với bà. Phân tích nhân vật "tôi" không chỉ giúp ta hiểu rõ hơn về tình cảm của nhân vật mà còn thể hiện thông điệp về sự gắn kết tình cảm gia đình và những giá trị văn hóa truyền thống.

Minh thể hiện tình yêu thương dành cho bà mình qua từng câu thơ. Những hình ảnh, kỷ niệm về bà được khắc họa một cách sống động, giúp bạn đọc cảm nhận được chiều sâu của mối quan hệ giữa hai thế hệ. Nhân vật "tôi" không chỉ nhớ về bà với lòng biết ơn mà còn với sự trân trọng, vì bà là người đã nuôi dưỡng, chăm sóc và dạy dỗ mình.

Nhân vật Minh là biểu tượng của một tâm hồn nhạy cảm khi luôn nhớ về những kỷ niệm, hình ảnh gắn liền với bà. Tất cả những cảm xúc buồn vui trong cuộc sống đều mang dấu ấn của bà. Điều này cho thấy Minh là người có khả năng cảm nhận sâu sắc những điều xung quanh và biết trân trọng những giá trị tinh thần.

Qua nhân vật "tôi", tác giả cũng thể hiện quá trình trưởng thành của Minh. Từ những hồi ức thơ ấu, Minh đã dần nhận thức được sự thay đổi của cuộc sống, sự mất mát và tầm quan trọng của những giá trị tinh thần. Những bài học của bà đã giúp Minh hình thành nên nhân cách và nhìn nhận cuộc sống một cách sâu sắc hơn.

Nhân vật Minh cũng thể hiện sự đồng điệu giữa thế hệ trẻ và thế hệ trước. Những câu chuyện, kỷ niệm về bà không chỉ là một phần của quá khứ mà còn là cầu nối giữa các thế hệ, nhắc nhở về giá trị văn hóa và truyền thống gia đình.

Nhân vật "tôi" trong tác phẩm "Bà tôi" của Xuân Quỳnh không chỉ là một hình ảnh cụ thể mà còn là biểu tượng cho tình yêu thương gia đình, lòng kính trọng đối với ông bà tổ tiên và sự nối tiếp của những giá trị văn hóa. Qua Minh, độc giả không chỉ cảm nhận được tình cảm sâu sắc mà còn thấy được những bài học quý giá về cuộc sống, lòng biết ơn và sự trân trọng đối với thế hệ đi trước.

1 9,366 06/02/2025


Xem thêm các chương trình khác: