TOP 10 mẫu Phân tích Trăng sáng trên đầm sen (2025) SIÊU HAY

Phân tích Trăng sáng trên đầm sen gồm dàn ý và những bài văn mẫu hay nhất, chọn lọc giúp học sinh viết bài tập làm văn hay hơn.

1 11 10/01/2025


Phân tích Trăng sáng trên đầm sen

TOP 10 mẫu Phân tích Trăng sáng trên đầm sen (2025) SIÊU HAY (ảnh 1)

Đề bài: Phân tích tản văn Trăng sáng trên đầm sen của Chu Tự Thanh.

Dàn ý Phân tích Trăng sáng trên đầm sen

I. Mở bài

- Giới thiệu tác giả Chu Tự Thanh

- Bài tản văn “Trăng sáng trên đầm sen”

II. Thân bài

- Cảm hứng chủ đạo

+ Vẻ đẹp tinh tế, trong sáng của thiên nhiên và con người nơi đây

+ Tình yêu sâu sắc của tác giả dành cho thiên nhiên và lòng trắc ẩn của anh ấy trước vẻ đẹp tuyệt vời của tự nhiên

-Tâm trạng của tác giả khi gợi nhớ về khung cảnh quê hương

-Sự hòa quyện tuyệt vời giữa ánh trăng và hoa lá trên đầm sen tạo nên một vẻ đẹp tuyệt đẹp

III. Kết bài

- Khái quát giá trị nội dung và nghệ thuật.

Phân tích Trăng sáng trên đầm sen (mẫu 1)

Chu Tự Thanh là một thi nhân, tản văn gia rất nổi tiếng tại Trung Quốc. Ông là một học giả có tinh thần yêu nước mãnh liệt cùng với nhiệt huyết sục sôi, năng nổ, ý chí vững mạnh. Ông nổi tiếng với những bài tản văn đặc sắc như Tấm lưng, Trăng sáng trên đầm sen, Màu xanh,…Đặc biệt Trăng sáng trên đầm sen là một trong những tác phẩm rất tiêu biểu để lại cho độc giả rất nhiều ấn tượng sâu sắc.

Chu Tự Thanh sinh năm 1891 mất năm 1948. Tên khai sinh là Chu tự Hoa, Khi ghi tên để thi vào trường Đại học Bắc Kinh năm 1917 ông đã đổi thành, điển xuất từ một câu trích trong Sở từ - Bốc cư. Đặc biệt khí tiết của Chu Tự Thanh càng khiến cho người phải ta kính phục. Ông nổi tiếng là con người chính trực thẳng thắn, yêu ghét rõ ràng, thường lên án, phê phán những cái xấu xa, ghét cái ác như cừu thù. Từ khi còn là học sinh ông đã nhiệt tình tham gia vào phong trào Ngũ Tứ. Khi đi dạy học ở Đại học Bắc Kinh, ông đã rất tích cực ủng hộ các hành động yêu nước của cá học sinh, sinh viên. Trong sự nghiệp văn chương, ông được đánh giá rất cao, nhất là tản đà, được độc giả ưu ái gọi là “mĩ văn”.

Khung cảnh buổi đêm yên tĩnh mở ra “Vầng trăng đang từ từ nhô lên, đã không còn nghe thấy tiếng nô đùa của bọn trẻ chơi trên đường cái bên ngoài bức tường” trong khoảnh khắc dịu êm như thế, nhưng dường như nhân vật trữ tình dường như đang có nỗi tâm sự gì đó mà “cảm thấy trong lòng bồn chồn không yên”. Trong khi ra ngoài hóng mát, tác giả bỗng nhớ tới đầm sen mà mình vẫn thường đi qua, chắc hẳn trong đêm trăng tròn đầy như thế này, đầm sen ấy cũng sẽ đẹp lắm. Một mình ông dạo bước trên con đường quen thuộc, giờ đây tác giả cảm thấy bản thân như đang: “ Thoát khỏi bản thân vào lúc bình thường, như bước vào một thế giới khác hẳn”.

Trong giờ phút thanh bình ấy, khi được tản bộ dưới vầng trăng sáng, chẳng có điều gì làm xáo động tâm hồn, tác giả cảm thấy mình đang được tự do. Giờ đây mới chính là lúc thích hợp nhất để có thể tận hưởng trọn vẹn hương vị của đất trời, hương sắc của thiên nhiên trong đêm trăng sáng. Đầm sen hiện ra với vẻ đẹp dịu dàng mà lại thơ mộng biết bao: “Trên mặt đầm sen quanh co uốn khúc là những tán lá sen san sát. Lá sen nhô lên mặt nước rất cao, như là váy của nàng vũ nữ yêu kiều” Những bông sen màu trắng xinh đẹp, yêu kiều, hồn nhiên lốm đốm tô điểm, nổi bật trên những lớp lá sen: “Có bông vừa dịu dàng hé nở, có bông còn e thẹn chúm chím, chúng như những hạt ngọc châu, lại như những cánh sao trên bầu trời đêm thăm thẳm, hoặc lại như những cô gái xinh đẹp vừa tắm xong”. Một làn gió nhẹ nhàng vô tình thổi qua, đưa hương thơm của những bông sen tỏa khắp đất trời, mùi hương được nhà thơ tinh tế mà khéo léo so sánh với “tiếng hát trên tòa nhà cao tầng từ xa vọng tới” qua đó đã làm nổi bật mùi hương thơm ngát, khiến cho độc giả càng thêm ấn tượng với những bông hoa sen xinh tươi. Lớp sương mỏng nhẹ phủ trên tán lá và cánh hoa làm cho chúng như mới được “tắm gội bằng sữa bò” hay “lại như được bao trùm trong giấc mộng bằng dải lụa mỏng” làm cho cảnh sắc đầm sen thêm thơ mộng làm sao. Vầng trăng đầy đặn, vẹn tròn là vậy, nhưng đôi khi vẫn bị những lớp mây trắng bao phủ, làm nó chẳng được sáng tỏ cho lắm. Nhưng như vậy lại khiến tác giả rất vừa ý, chỉ cần chợp mắt lạ chút thôi, cũng khiến ông rất dễ chịu và thỏa mãn.

Với những tia sáng le lói của mình, ánh trăng xuyên thấu chiếu vào mọi vật: “Ánh trăng xuyên qua kẽ lá từ trên những rặng cây cao rọi xuống, bóng lá cây màu đen loang lổ từng lớp trông như ma; hình bóng của những cành liễu thưa thớt, cong cong, như vẽ lên mặt lá sen” tuy “Ánh trăng trên đầm sen không đồng đều, thế nhưng giữa ánh sáng và hình bóng tạo nên một giai điệu hài hòa, như bản nhạc vi-ô-lông (violin) nổi tiếng”. Thật là một khung cảnh trữ tình và thơ mộng biết bao, cảnh và trăng hòa quyện với nhau, tạo nên một khoảnh khắc làm rung động lòng người.

Với tài năng của mình, Chu Tự Thanh đã sử dụng rất điêu luyện các bút pháp nghệ thuật, từ đó khắc họa nên vẻ đẹp thiên nhiên đêm trăng thật dịu ngọt, thơ mộng. Qua đó đã tác giả thành công để lại cho người đọc biết bao niềm xao xuyến khi được thưởng thức trọn vẹn vẻ đẹp của hương sắc nơi đây qua tác phẩm “Trăng sáng trên đầm sen”.

Phân tích Trăng sáng trên đầm sen (mẫu 2)

Chu Tự Thanh là một nhà thơ, một nhà văn tản gia rất nổi tiếng ở Trung Quốc. Ông là một học giả có tinh thần yêu nước, nhiệt huyết, nghị lực và ý chí kiên cường. Ông nổi tiếng với những bài tản văn độc đáo như Tấm lưng, Trăng sáng trên đầm sen, Màu xanh,… “Trăng sáng trên ao sen” là một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.

Chu Tự Thanh sinh năm 1891 và mất năm 1948. Tên thật của ông là Chu Tự Hoa. Khi đăng ký thi vào Đại học Bắc Kinh năm 1917, ông đã đổi tên dựa trên một câu trích trong truyện Sở Từ –Bốc Cư. Đặc biệt, khí chất của Chu Tự Thanh càng khiến mọi người nể phục hơn. Ông nổi tiếng là người chính trực, có những điều thích và không thích rõ ràng, thường lên án và chỉ trích cái ác, đồng thời được biết đến là một người ghét cái ác như thể đó là cừu thù của mình. Từ thời còn là sinh viên, ông đã nhiệt tình tham gia Phong trào mùng Ngũ Tứ. Khi giảng dạy tại Đại học Bắc Kinh, ông rất tích cực ủng hộ các hoạt động yêu nước của sinh viên. Trong sự nghiệp văn chương của mình, các tác phẩm của ông nói riêng được đánh giá cao và được độc giả trìu mến miêu tả là “Mĩ văn”.

Khung cảnh đêm yên tĩnh bắt đầu bằng khoảnh khắc nhẹ nhàng: “Vầng trăng đang từ từ nhô lên, đã không còn nghe thấy tiếng nô đùa của bọn trẻ chơi trên đường cái bên ngoài bức tường”, nhưng các nhân vật trữ tình dường như đều có tâm sự nào đó “mà cảm thấy trong lòng bồn chồn không yên”. Khi ra ngoài hóng mát, tác giả chợt nhớ đến ao sen mình thường lui tới. Vào một đêm trăng tròn như thế này, ao sen này chắc chắn đẹp lắm. Đây là cảm giác của tác giả lúc này khi một mình bước đi trên con đường quen thuộc. “Có cảm giác như đã bước ra khỏi bản thân thường ngày của mình và bước vào một thế giới hoàn toàn khác.”

Trong khoảnh khắc êm đềm bước đi dưới ánh trăng sáng, không gì có thể quấy rầy tâm hồn tác giả, và tác giả cảm thấy tự do. Đây là thời điểm hoàn hảo để tận hưởng hương thơm của đất trời trong một đêm trăng sáng. Trên mặt đầm sen uốn lượn những lá sen san sát. Lá sen vươn cao trên mặt nước, giống như váy của một vũ nữ yêu kiều. . Vẻ đẹp của ao sen tĩnh lặng và thơ mộng. Nó có một nét đẹp, những bông sen trắng duyên dáng và ngây thơ tô điểm cho các lớp lá sen và nổi bật giữa chúng. Những bông hoa e thẹn nở nhẹ nhàng như những viên ngọc trai, như những vì sao trên bầu trời đêm sâu thẳm, hay như những cô gái xinh đẹp vừa tắm xong. Một cơn gió nhẹ tình cờ thổi qua, hương hoa sen lan tỏa khắp nơi. Nhà thơ đã so sánh mùi hương một cách tế nhị và khéo léo với “tiếng hát trên một tòa nhà cao tầng từ xa vọng tới. Mùi hương thơm ngát nổi bật cùng những bông sen xinh đẹp càng gây ấn tượng mạnh với người đọc. Lớp sương mỏng phủ trên lá và cánh hoa trông giống như “tắm gội bằng sữa bò” hay “lại như được báo trùm trong giấc mộng bằng dải lụa mỏng” càng làm tăng thêm cảnh sắc của đầm sen thơ mộng. Trăng tròn và đầy đặn là vậy nhưng đôi khi bị mây trắng che khuất và không trong lắm. Nhưng điều đó làm tác giả rất vừa ý. Chỉ cần chợp mắt một chút thôi cũng khiến ông cảm thấy rất thoải mái và hài lòng.

Ánh trăng xuyên thấu soi sáng vạn vật với ánh sáng lung linh của nó. Hình bóng của cành liễu cong thưa thớt, như được vẽ trên mặt lá sen. Dù ánh trăng trên ao sen không đồng đều, nhưng giữa ánh sáng và hình bóng, một giai điệu hài hòa được tạo nên, trông giống như một bản nhạc, như bản nhạc vi ô lông nổi tiếng. Trăng hòa quyện với khung cảnh thật trữ tình, nên thơ, tạo nên khoảnh khắc lay động lòng người.

Với tài năng của mình, Chu Tự Thanh đã khéo léo vận dụng các thủ pháp nghệ thuật để khắc họa vẻ đẹp thiên nhiên của một đêm trăng một cách ngọt ngào và nên thơ. Trong tác phẩm “Trăng sáng trên đầm sen”, tác giả đã thành công trong việc truyền tải những cảm xúc mãnh liệt đến người đọc khi thưởng thức vẻ đẹp của hương sắc nơi đây.

Phân tích Trăng sáng trên đầm sen (mẫu 3)

Chu Tự Thanh là một nhà thơ, nhà văn nổi tiếng của Trung Quốc, không chỉ nổi bật trong giới văn chương mà còn được biết đến với tinh thần yêu nước nhiệt thành và ý chí kiên cường. Ông nổi tiếng với những bài tản văn độc đáo như "Tấm lưng," "Trăng sáng trên đầm sen," "Màu xanh,"... Trong đó, "Trăng sáng trên đầm sen" là tác phẩm tiêu biểu, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng độc giả.

Chu Tự Thanh sinh năm 1891 và qua đời năm 1948, tên thật là Chu Tự Hoa. Khi thi vào Đại học Bắc Kinh năm 1917, ông đã đổi tên thành Chu Tự Thanh, lấy cảm hứng từ một câu trong "Sở từ - Bốc cư." Ông là một con người chính trực, thẳng thắn, yêu ghét rõ ràng, và luôn lên án những điều xấu xa, ghét ác như thù. Ngay từ khi còn là học sinh, ông đã nhiệt tình tham gia phong trào Ngũ Tứ. Khi làm giảng viên tại Đại học Bắc Kinh, ông tích cực ủng hộ các hành động yêu nước của học sinh, sinh viên. Trong sự nghiệp văn chương, ông được đánh giá rất cao, đặc biệt là trong thể loại tản văn, và được độc giả yêu mến gọi là "mĩ văn."

Bối cảnh buổi đêm yên tĩnh mở ra với hình ảnh "Vầng trăng đang từ từ nhô lên, đã không còn nghe thấy tiếng nô đùa của bọn trẻ chơi trên đường cái bên ngoài bức tường." Trong khoảnh khắc dịu êm ấy, nhân vật trữ tình cảm thấy bồn chồn không yên, như đang mang trong lòng nỗi niềm khó tả. Khi ra ngoài hóng mát, tác giả bỗng nhớ tới đầm sen mà mình vẫn thường đi qua, hình dung trong đêm trăng tròn đầy như thế này, đầm sen ấy chắc hẳn đẹp lắm. Một mình ông dạo bước trên con đường quen thuộc, cảm thấy như đang "Thoát khỏi bản thân vào lúc bình thường, như bước vào một thế giới khác hẳn."

Trong giờ phút thanh bình ấy, dưới vầng trăng sáng, không có điều gì làm xáo động tâm hồn, tác giả cảm thấy mình được tự do hoàn toàn. Đây là lúc thích hợp nhất để tận hưởng hương vị của đất trời, hương sắc thiên nhiên trong đêm trăng sáng. Đầm sen hiện ra với vẻ đẹp dịu dàng và thơ mộng: "Trên mặt đầm sen quanh co uốn khúc là những tán lá sen san sát. Lá sen nhô lên mặt nước rất cao, như váy của nàng vũ nữ yêu kiều." Những bông sen trắng xinh đẹp, yêu kiều, tự nhiên nổi bật trên những lớp lá sen: "Có bông vừa dịu dàng hé nở, có bông còn e thẹn chúm chím, chúng như những hạt ngọc châu, lại như những cánh sao trên bầu trời đêm thăm thẳm, hoặc lại như những cô gái xinh đẹp vừa tắm xong." Một làn gió nhẹ thổi qua, đưa hương thơm của những bông sen tỏa khắp đất trời, mùi hương được tác giả so sánh với "tiếng hát trên tòa nhà cao tầng từ xa vọng tới," làm nổi bật hương thơm ngát, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng độc giả. Lớp sương mỏng nhẹ phủ trên tán lá và cánh hoa như vừa được "tắm gội bằng sữa bò" hay "lại như được bao trùm trong giấc mộng bằng dải lụa mỏng," làm cho cảnh sắc đầm sen thêm phần thơ mộng. Vầng trăng đầy đặn, vẹn tròn là vậy, nhưng đôi khi vẫn bị những lớp mây trắng bao phủ, làm nó không sáng tỏ hết. Nhưng như thế lại khiến tác giả vừa lòng, chỉ cần chợp mắt lại chút thôi, cũng khiến ông cảm thấy dễ chịu và thỏa mãn.

Ánh trăng với những tia sáng le lói xuyên qua mọi vật: "Ánh trăng xuyên qua kẽ lá từ trên những rặng cây cao rọi xuống, bóng lá cây màu đen loang lổ từng lớp trông như ma; hình bóng của những cành liễu thưa thớt, cong cong, như vẽ lên mặt lá sen." Tuy "Ánh trăng trên đầm sen không đồng đều, thế nhưng giữa ánh sáng và hình bóng tạo nên một giai điệu hài hòa, như bản nhạc vi-ô-lông (violin) nổi tiếng." Khung cảnh trữ tình và thơ mộng, cảnh và trăng hòa quyện, tạo nên khoảnh khắc rung động lòng người.

Với tài năng của mình, Chu Tự Thanh đã sử dụng điêu luyện các bút pháp nghệ thuật, khắc họa nên vẻ đẹp thiên nhiên đêm trăng dịu ngọt và thơ mộng. Tác phẩm "Trăng sáng trên đầm sen" đã thành công để lại trong lòng người đọc biết bao niềm xao xuyến, khi được thưởng thức trọn vẹn vẻ đẹp hương sắc nơi đây.

Phân tích Trăng sáng trên đầm sen (mẫu 4)

Văn học được coi như cửa sổ tâm hồn đưa người đọc tìm đến những áng văn, những vần thơ hết sức lôi cuốn. Đó là những tâm huyết, những niềm mong mỏi của bao vị thi nhân, thi sĩ, những tác giả muốn gửi gắm đến bao độc giả nhiều thi phẩm, tuyệt phẩm với nhiều nội dung chủ đề hết sức đa dạng. Nổi bật trong đó mang tên tác phẩm “Trăng sáng trên đầm sen”, ấy là đứa con tinh thần tiêu biểu của Chu Tự Thanh, được coi tác phẩm đặt lòng khi để lại nhiều dấu ấn sâu sắc đến với độc giả.

Bởi văn học đối với tác giả được coi như mặt trời chân lí, ấy là sự sống còn, là sự hi vọng, là cánh cửa mở rộng tâm hồn trong Chu Tự Thanh. Vì thế trong kho tàng văn chương của ông sở hữu vô vàn tuyệt phẩm tiêu biểu phải kể đến như: Tấm Lưng, Trăng sáng trên đầm sen, Màu xanh, …mỗi tác phẩm là một dấu ấn tiêu biểu để lại giá trị tích cực, nhân mĩ cho người đọc. Để mang lại những giá trị đó, có lẽ những giọt mồ hôi nước mắt đã luôn tồn tại trong tác giả, bởi những hi sinh dành cho văn chương lớn như vậy thế nên đứng ở cương vị một người “thưởng” văn có lẽ luôn luôn cần ghi nhận những đóng góp này. Bởi nổi tiếng là con người chính trực thẳng thắn, quan điểm nói không với bù trừ, mọi vấn đề đều được giải quyết chính đáng. Đặc biệt khi tác giả bén duyên với nghề dạy học ông lại hết sức thông thái và linh hoạt với nghề này, tất cả mọi hoạt động Chu Tự Thanh đều hưởng ứng và tích cực tham gia.

Đến với “Vầng trăng đang từ từ nhô lên” tác phẩm dường như đã hoàn toàn chinh phục người đọc bởi tính sâu sắc và độc đáo ẩn chứa trong đó. Đó là hình ảnh của vầng trăng, hình ảnh tĩnh lặng đến lạ thường, điều đó được bộc bạch trong chi tiết “Vầng trăng đang từ từ nhô lên, đã không còn nghe thấy tiếng nô đùa của bọn trẻ chơi trên đường cái bên ngoài bức tường”. Chừng ấy từ thôi đã đủ khiến người đọc nao lòng về không gian vừa trầm tĩnh lại còn im ắng đến lạ thường. Văn học trong Chu Tự Thanh không đơn giản như vậy, đó còn được hiểu như lời tâm sự, lời ngỏ tìm đến những chia sẻ khi đang trong tâm thế “cảm thấy trong lòng bồn chồn không yên”. Cảm xúc hiện tại đã nao lòng rồi! Tác giả không để mạch cảm xúc bị ngắt nhịp, Chu Tự Thanh tự thu mình vào thế giới của kí ức xưa, đó là đầm sen tác giả thường ngắm nghía, đó là con đường quen thuộc ông hay bước chân qua, những kỉ niệm đó đã phần nào thúc giục tác giả: “Thoát khỏi bản thân vào lúc bình thường, như bước vào một thế giới khác hẳn”, đó cũng đang thể hiện lên một phần nào đó nhạy cảm với những hoài niệm trong ông.

Ta đã thấy hình ảnh của Hồ chủ tịch ngắm trăng để xuất thơ, khi đến với “Trăng sáng trên đầm sen” vẫn là hình ảnh của vầng trăng thanh bình ấy, nhưng chủ thể nhân vật đã đổi mới hoàn toàn về cách sử dụng giá trị của vầng trăng. Chu Tự Thanh đã hòa mình vào ánh sáng đó, ánh sáng diệu kì để tận hưởng hương vị đất trời, hương vị kì vĩ của thiên nhiên. Đầm sen khoác lên mình chiếc áo dịu dàng mà thơ mộng “Trên mặt đầm sen quanh co uốn khúc là những tán lá sen san sát. Lá sen nhô lên mặt nước rất cao, như là váy của nàng vũ nữ yêu kiều”, đó còn là hình nhân hóa đến nét đẹp của người phụ nữ kiều diễm mà thướt tha. Tác giả đã không chắt chiu nghệ thuật, hơn hết ông hào phóng khi sử dụng nghệ thuật trong tác phẩm này đó là sự so sánh của mùi hương trong những bông hoa sen kia với tiếng hát của một tài tử nào đó từ trên tòa nhà cao tầng. Với việc sử dụng nghệ thuật trên đã lột tả hoàn toàn những giá trị mới mẻ của bông sen. Ánh trăng lúc này đối với tác giả không chỉ mang nét hoài niệm, ánh trăng lúc này được coi như nghệ thuật của sự hoàn mĩ. Đó là hình ảnh ánh trăng với sự chiếu rọi xen kẽ, đó là ánh trăng với sự nhân hóa những bằng những thứ kì dị. Đặc biệt giữa sự hào nhoáng của ánh trăng đó là âm hưởng đến từ bản nhạc vi-ô-lông nổi tiếng, còn gì tuyệt vời hơn khi được tận hưởng một khung cảnh toàn mỹ đến như vậy! Bởi đó cũng là khoảnh khắc trữ tình đến nao lòng trong mỗi cá nhân khi thưởng văn của Chu Tự Thanh.

Giá trị nội dung thì luôn ở đó, giá trị nghệ thuật thì vẫn luôn tồn tại một cách đặc sắc, vì thế đó là cách Chu Tự Thanh lôi cuốn trái tim độc giả. “Trăng sáng trên đầm sen” được coi như hình ảnh thu nhỏ của tâm tư tình cảm trong tác giả, vì thế tác phẩm trên đối với Chu Tự Thanh là niềm cảm hứng để tác giả tiếp tục phát triển với hành trình theo đuổi cái đẹp của văn chương.

Phân tích Trăng sáng trên đầm sen (mẫu 5)

Tác phẩm Trăng sáng trên đầm sen của Chu Tự Thanh là một tác phẩm đầy sắc thái và tinh tế trong việc tạo dựng cảnh vật đêm trăng sáng trên đầm sen. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh tuyệt đẹp để mang đến cho độc giả một trải nghiệm tuyệt vời về thế giới đêm trăng thơ mộng.

Khi đọc bài tản văn này, ta không thể không bị cuốn hút bởi hình ảnh ánh trăng như nước chảy, lặng lẽ tỏa xuống mặt lá sen và hoa sen. Từng tia sáng mềm mại của ánh trăng xuyên qua kẽ lá từ trên những rạng cây cao, tạo ra một khung cảnh mơ hồ và đầy huyền ảo. Như một cơn gió nhẹ, ánh trăng như làn nước trong xanh, lan tỏa dịu dàng trên bề mặt đầm sen, như thể đang thức tỉnh vẻ đẹp tuyệt vời của cảnh vật. Tác giả miêu tả chúng như vừa được tắm gội bằng sữa bò, khiến cho chúng trở nên tươi tắn và mềm mại. Đồng thời, lá sen và hoa sen còn được bao trùm bởi dải lụa mỏng trong giấc mộng, tạo nên một sự mê hoặc và lãng mạn. Từ những miêu tả này, ta có thể hình dung được vẻ đẹp tuyệt đẹp và thanh thoát của đầm sen, nơi mà nhân vật chính dạo bước trong trạng thái mơ màng.

Một yếu tố quan trọng khác trong tác phẩm là ánh trăng trên đầm sen không đồng đều, tuy nhiên lại tạo nên một giai điệu hài hòa như bản nhạc vi-ô-lông nổi tiếng. Tác giả thông qua sự mô tả này, như muốn nhắn nhủ rằng trong cuộc sống, không phải lúc nào mọi thứ cũng hoàn hảo, nhưng giữa ánh sáng và hình bóng vẫn tồn tại một sự cân bằng và hài hòa. Trong bức tranh của tác giả, ánh trăng không hoàn toàn chiếu sáng rực rỡ trên đầm sen. Thay vào đó, ánh trăng trải qua lớp mây trắng, tạo nên một khung cảnh đẹp tuyệt vời nhưng cũng mang một chút bí ẩn và mờ mịt. Điều này khơi gợi sự tò mò và tưởng tượng của người đọc, đồng thời tạo nên một không gian lãng mạn và huyền bí.

Hình ảnh ánh trăng như nước chảy, lặng lẽ tỏa xuống mặt lá sen và hoa sen tạo nên một cảm giác mềm mại và thanh thản trong tâm trí. Người đọc đã bị cuốn hút và mê hoặc bởi bức tranh tuyệt đẹp mà tác giả Chu Tự Thanh đã tạo ra trong bài tản văn Trăng sáng trên đầm sen. Từng câu miêu tả đầy tình cảm và chi tiết đã khiến tôi cảm nhận được vẻ đẹp thơ mộng của cảnh vật đêm trăng trên đầm sen. Tác phẩm này đã đánh thức trong mỗi người đọc một cảm giác yên tĩnh và tự do. Chúng ta cũng có thể cảm nhận được sự giải thoát khỏi cuộc sống bình thường và được hòa mình vào thế giới đêm trăng trên đầm sen, nơi mà thời gian dường như chậm lại và mọi thứ trở nên mơ màng và tinh tế hơn. Đó là một trạng thái tâm hồn đầy mê hoặc và lôi cuốn, từ thị giác, cảm giác và xúc giác.

Bài tản văn Trăng sáng trên đầm sen của Chu Tự Thanh không chỉ là một tác phẩm văn học độc đáo, mà còn là một trải nghiệm thị giác tuyệt vời. Những hình ảnh tuyệt đẹp về ánh trăng, lá sen và hoa sen được sử dụng như những dẫn chứng phân tích để tái hiện cảm xúc và tạo nên một không gian thơ mộng trong lòng người đọc. Đó chính là sức mạnh của văn chương, khắc họa và khai thác sự đẹp trong cuộc sống, mang đến cho chúng ta cảm giác thăng hoa và tận hưởng từng khoảnh khắc đẹp nhất của thế giới xung quanh chúng ta.
Xem thêm tại: https://loigiaihay.com/phan-tich-van-ban-trang-sang-tren-dam-sen-a163743.html

1 11 10/01/2025


Xem thêm các chương trình khác: