TOP 10 mẫu Phân tích truyện ngắn Ăn trộm táo (2025) SIÊU HAY

Phân tích truyện ngắn Ăn trộm táo gồm dàn ý và những bài văn mẫu hay nhất, chọn lọc giúp học sinh viết bài tập làm văn hay hơn.

1 60 02/01/2025


Phân tích truyện ngắn Ăn trộm táo

TOP 10 mẫu Phân tích truyện ngắn Ăn trộm táo (2025) SIÊU HAY (ảnh 1)

Đề bài: Phân tích truyện ngắn Ăn trộm táo của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.

Dàn ý Phân tích truyện ngắn Ăn trộm táo

I. Mở bài

+ Giữa muôn vàn những câu chuyện của nền văn học Việt Nam thì những câu chuyện dành cho tuổi thơ luôn có sức hút kỳ lạ, mang đến những bài học nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về cuộc sống.

+ Nguyễn Nhật Ánh, một nhà văn nổi tiếng chuyên viết cho lứa thiếu niên, đã thành công trong việc đưa độc giả trở lại với thế giới ngây thơ, hồn nhiên của trẻ con thông qua những trang viết đầy tình cảm.

+ Tác phẩm "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh" là một trong những minh chứng rõ nét nhất cho tài năng của ông, đặc biệt là đoạn trích “Ăn trộm táo,” nơi mà sự bao dung của người lớn với trẻ nhỏ đã đem lại những giá trị giáo dục hơn mọi lời răn dạy.

II. Thân bài

Khái quát

+ Nguyễn Nhật Ánh là một trong những nhà văn tiêu biểu của văn học Việt Nam hiện đại, đặc biệt thành công trong việc viết cho lứa tuổi thanh thiếu niên.

+ Ông được biết đến với phong cách viết giản dị, nhẹ nhàng, đầy cảm xúc, luôn khơi gợi những kỷ niệm đẹp và những giá trị nhân văn sâu sắc.

+ Tác phẩm "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh" là một truyện dài nổi bật của Nguyễn Nhật Ánh, kể về cuộc sống của những đứa trẻ ở một làng quê Việt Nam, nơi mà những tình cảm chân thật và những trải nghiệm ngây thơ được tái hiện một cách sống động.

+ Đoạn trích “Ăn trộm táo” được kể theo ngôi thứ nhất, qua điểm nhìn của một cậu bé, người bạn thân của con gái ông Xung.

+ Với cách kể chuyện từ góc nhìn của một đứa trẻ, câu chuyện trở nên gần gũi, chân thật và đầy tình cảm. Cốt truyện đơn tuyến tập trung vào những suy nghĩ và hành động của nhân vật tôi, qua đó làm nổi bật lên chủ đề về lòng bao dung và sự hối lỗi.

Tóm tắt và nêu chủ đề

+ Câu chuyện kể về những lần “tôi”- nhân vật chính đến chơi nhà ông Xung, một thầy thuốc Bắc, và được ông cho những quả táo Tàu khô. Dù rất thích những quả táo này, cậu bé đã không thể kiềm chế lòng tham và đã nhiều lần lén lấy trộm táo khi ông Xung không để ý. Tuy nhiên, trong một lần trộm táo, cậu bé đã phát hiện. Ông Xung đã cố ý để táo ở ngăn kéo thấp hơn, dễ dàng hơn cho cậu lấy. Từ đó, cậu bé không còn muốn lấy trộm nữa, mặc dù biết rằng ông Xung không hề trách mắng mình.

+ Đề tài của câu chuyện là những trải nghiệm ngây thơ và những bài học quý giá trong cuộc sống của trẻ em. Đây là một đề tài không mới nhưng được Nguyễn Nhật Ánh thể hiện rất thành công qua lăng kính hồn nhiên của trẻ thơ.

+ Chủ đề của truyện là sự hối lỗi và lòng bao dung. Chủ đề ấy được truyền tải qua hành động nhỏ nhưng đầy ý nghĩa của ông Xung và sự thức tỉnh của cậu bé.

Phân tích nhân vật chính

+ Nhân vật chính trong đoạn trích là một cậu bé với những suy nghĩ và hành động rất đỗi ngây thơ, hồn nhiên.

+ Cậu bé đến chơi nhà ông Xung không chỉ vì thích xem ông làm thuốc, mà còn vì thích những quả táo Tàu khô mà ông thường cho. Tuy nhiên, lòng tham đã khiến cậu bé lén lút lấy trộm táo khi ông Xung không chú ý. Hành động này phản ánh một khía cạnh rất tự nhiên của trẻ con, đó là sự tò mò và mong muốn chiếm hữu những thứ mà chúng yêu thích.

+ Thế nhưng, khi phát hiện ông Xung đã biết và cố ý để táo ở nơi dễ lấy hơn, cậu bé đã cảm thấy xấu hổ và ngừng lấy trộm. Điều đó thể hiện sự hối lỗi và thay đổi trong nhận thức của một đứa trẻ ngây thơ.

+ Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh qua đó đã khéo léo xây dựng nhân vật "tôi" như một hình ảnh đại diện cho sự trưởng thành trong nhận thức và lương tâm. Qua những trải nghiệm nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa này, nhân vật dần nhận ra giá trị của lòng trung thực và tình người, từ đó bước thêm một bước trên con đường trưởng thành của chính mình.

Phân tích các nhân vật khác

+ Nhân vật phụ trong đoạn trích là ông Xung, một thầy thuốc Bắc với trái tim nhân hậu và bao dung.

+ Ông không trực tiếp trách mắng hay ngăn cản cậu bé khi phát hiện hành vi trộm táo của cậu, mà ngược lại, ông đã khéo léo “vẽ đường cho hươu chạy” bằng cách để táo ở nơi dễ lấy hơn. Hành động này của ông Xung thể hiện sự thấu hiểu và bao dung đối với sự ngây thơ, chưa chín chắn của trẻ con.

+ Ông đã chọn cách dạy dỗ cậu bé qua hành động thay vì lời nói, khiến cậu tự nhận ra lỗi lầm của mình.

+ Nhân vật ông Xung có vai trò quan trọng trong việc làm nổi bật chủ đề về ý nghĩa của lòng bao dung và sự giáo dục bằng tình thương đối với trẻ nhỏ.

Đánh giá về nghệ thuật của đoạn trích

Đoạn trích có rất nhiều nét đặc sắc về nghệ thuật kể chuyện:

+ Nguyễn Nhật Ánh đã sử dụng cốt truyện đơn giản nhưng không kém phần sâu sắc để kể câu chuyện “Ăn trộm táo.”

+ Cách kể chuyện ở ngôi thứ nhất giúp người đọc dễ dàng đồng cảm với nhân vật chính và hiểu rõ hơn về suy nghĩ, cảm xúc của cậu bé. Điểm nhìn của nhân vật chính được duy trì xuyên suốt câu chuyện, tạo ra sự nhất quán và chân thực trong cách kể.

+ Cách dựng tình huống cũng rất tinh tế, khi để cậu bé tự mình phát hiện ra sự bao dung của ông Xung, từ đó tự điều chỉnh hành vi của mình.

+ Ngôn ngữ trong đoạn trích giàu cảm xúc và hình ảnh, vừa giản dị vừa sâu sắc, phù hợp với tâm lý trẻ thơ nhưng vẫn chứa đựng nhiều tầng nghĩa cho người lớn suy ngẫm.

+ Giọng điệu của câu chuyện nhẹ nhàng, pha chút hài hước, tạo nên một không gian văn chương đầy sức hút và ấm áp. Hình ảnh so sánh như "trái tim đập binh binh" và "lồng ngực" như tạo thêm sự sinh động và gần gũi cho câu chuyện, giúp người đọc cảm nhận sâu sắc hơn những rung động của nhân vật.

Đánh giá chung và liên hệ

+ Với ngôn ngữ kể chuyện mộc mạc, giàu hình ảnh và giọng văn ấm áp, đoạn trích “Ăn trộm táo” đã đem đến cho người đọc những bài học giản dị nhưng sâu sắc về sự bao dung của con người.

+ Câu chuyện là một minh chứng cho tài năng của Nguyễn Nhật Ánh trong việc viết về tuổi thơ và những bài học đời thường qua lăng kính hồn nhiên của trẻ nhỏ.

+ Thông điệp về sự tha thứ và tình thương yêu mà ông Xung dành cho cậu bé không chỉ là bài học cho trẻ em, mà còn là lời nhắc nhở cho người lớn về cách giáo dục con trẻ khi chúng mắc phải những lỗi lầm thường ngày.

+ Khi so sánh với các tác phẩm khác cùng đề tài, như "Kính vạn hoa" hay "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ," chúng ta có thể thấy sự nhất quán trong phong cách viết của Nguyễn Nhật Ánh, nhưng mỗi câu chuyện lại mang một màu sắc riêng, để lại dấu ấn khó phai trong lòng độc giả.

III. Kết bài

+ “Ăn trộm táo” là một đoạn trích đặc sắc trong “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh,” mang lại cho người đọc những cảm xúc chân thật và những bài học sâu sắc về tình người.

+ Tác phẩm không chỉ khơi gợi những ký ức đẹp về tuổi thơ mà còn giúp chúng ta nhận thức rõ hơn về trách nhiệm của mình trong việc giáo dục và nuôi dưỡng tâm hồn trẻ em.

+ Với lối viết giản dị nhưng thấm đượm tình cảm, câu chuyện sẽ còn sống mãi trong lòng độc giả, gợi nhắc về một thời thơ ấu đẹp đẽ và những bài học quý giá từ cuộc sống.

Phân tích truyện ngắn Ăn trộm táo (mẫu 1)

Nhà văn Thạch Lam trong lời tựa của tập truyện “Gió đầu mùa” có viết: “Đối với tôi, văn chương không phải một cách đem đến cho người đọc sự thoát li hay sự quên, trái lại, văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực mà chúng ta có, để vừa tố cáo và thay đổi một cái thế giới giả dối và tàn ác, vừa làm cho lòng người đọc thêm trong sạch và phong phú hơn”. “Ăn trộm táo” trong Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh không chỉ là một câu chuyện tuổi thơ ngây thơ mà còn là một bài học nhân văn sâu sắc.

Giữa muôn vàn những câu chuyện của nền văn học Việt Nam, những tác phẩm viết cho tuổi thơ luôn mang đến sức hút kỳ lạ, chứa đựng những bài học nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về cuộc sống. Nguyễn Nhật Ánh, một nhà văn nổi tiếng chuyên viết cho lứa tuổi thiếu niên, đã thành công trong việc đưa độc giả trở lại với thế giới ngây thơ, hồn nhiên của trẻ em qua những trang viết đầy cảm xúc. Tác phẩm Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh là minh chứng rõ nét nhất cho tài năng của ông, đặc biệt qua đoạn trích “Ăn trộm táo,” nơi sự bao dung của người lớn với trẻ nhỏ mang lại những giá trị giáo dục vượt xa mọi lời răn dạy thông thường.

Nguyễn Nhật Ánh là một trong những nhà văn tiêu biểu của văn học Việt Nam hiện đại, đặc biệt thành công khi viết cho lứa tuổi thanh thiếu niên. Với phong cách giản dị, gần gũi và giàu cảm xúc, ông đã khơi gợi những ký ức đẹp và truyền tải nhiều giá trị nhân văn sâu sắc qua từng tác phẩm. Trong số đó, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh là truyện dài nổi bật, kể về cuộc sống của những đứa trẻ ở làng quê Việt Nam, nơi những trải nghiệm ngây thơ và tình cảm chân thật được tái hiện sống động. Đoạn trích “Ăn trộm táo” được kể theo ngôi thứ nhất qua góc nhìn của một cậu bé, tạo nên sự gần gũi, chân thực và tập trung làm nổi bật chủ đề về lòng bao dung và sự hối lỗi.

Câu chuyện xoay quanh cậu bé nhân vật "tôi" thường đến chơi nhà ông Xung, một thầy thuốc Bắc, vì thích những quả táo Tàu khô mà ông hay cho. Dù rất quý mến ông Xung, cậu bé đã không kiềm chế được lòng tham và nhiều lần lén lấy trộm táo. Trong một lần, cậu phát hiện ông Xung cố ý đặt táo ở ngăn kéo thấp hơn, dễ lấy hơn, thay vì trách mắng hay ngăn cản. Hành động đầy bao dung của ông khiến cậu bé nhận ra lỗi lầm và ngừng trộm táo từ đó. Câu chuyện mang chủ đề về sự hối lỗi và lòng bao dung, được thể hiện qua hành động thầm lặng nhưng sâu sắc của ông Xung và sự thức tỉnh của nhân vật “tôi.”

Nhân vật "tôi" là một cậu bé đại diện cho sự ngây thơ, hồn nhiên của trẻ nhỏ. Cậu yêu mến ông Xung, thích thú trước công việc bốc thuốc Bắc mà ông làm, và đặc biệt bị hấp dẫn bởi những quả táo Tàu khô. Sự tò mò, lòng tham và tính hiếu kỳ đã dẫn dắt cậu đến những hành động trộm táo, dù trong lòng vẫn luôn lo sợ bị phát hiện.Khi phát hiện ông Xung cố ý đặt táo ở nơi dễ lấy hơn, cậu bé cảm thấy xấu hổ, như thể lương tâm bị đánh thức. Sự hối lỗi này không đến từ nỗi sợ bị trách mắng, mà xuất phát từ việc nhận ra lòng tốt và sự bao dung của ông Xung. Điều đó thể hiện sự trưởng thành trong nhận thức của cậu – từ một đứa trẻ chỉ nghĩ đến bản thân, cậu bắt đầu suy nghĩ cho người khác và tự điều chỉnh hành vi của mình.Nguyễn Nhật Ánh đã khéo léo xây dựng nhân vật "tôi" như một hình ảnh đại diện cho quá trình trưởng thành của mỗi người. Qua những trải nghiệm tưởng chừng nhỏ bé, cậu bé học được bài học quý giá về lòng trung thực và sự biết ơn.

Ông Xung là một thầy thuốc Bắc nhân hậu, thấu hiểu tâm lý trẻ con. Khi phát hiện hành vi trộm táo của cậu bé, thay vì trách mắng hay nghiêm khắc răn dạy, ông đã chọn cách giáo dục đầy khéo léo: đặt táo ở nơi dễ lấy hơn, như một lời nhắn nhủ thầm lặng rằng ông biết tất cả.Hành động của ông không chỉ thể hiện sự bao dung mà còn chứa đựng một bài học sâu sắc về tình người. Ông để cậu bé tự nhận ra lỗi lầm, từ đó thay đổi hành vi một cách tự nguyện. Cách giáo dục bằng tình thương của ông Xung vừa nhẹ nhàng, vừa hiệu quả, để lại dấu ấn khó phai trong tâm hồn trẻ thơ.

Nguyễn Nhật Ánh đã thành công trong việc kể câu chuyện qua góc nhìn của trẻ thơ. Ngôn ngữ giản dị, giàu cảm xúc và giọng văn ấm áp khiến câu chuyện trở nên gần gũi, chân thực. Nguyễn Nhật Ánh đã sử dụng ngôi kể thứ nhất để đưa người đọc vào thế giới nội tâm của nhân vật "tôi," giúp chúng ta hiểu rõ những suy nghĩ, cảm xúc của cậu bé. Cốt truyện đơn giản nhưng giàu ý nghĩa, với tình huống được xây dựng tinh tế, giúp nhân vật "tôi" tự nhận thức và trưởng thành mà không cần bất kỳ lời giáo huấn trực tiếp nào.Tình huống truyện được xây dựng tinh tế, giúp nhân vật “tôi” tự nhận thức và thay đổi mà không cần lời răn dạy trực tiếp.

Đoạn trích “Ăn trộm táo” là một minh chứng cho tài năng của Nguyễn Nhật Ánh trong việc tái hiện tuổi thơ và truyền tải những bài học sâu sắc qua những chi tiết đời thường. Câu chuyện không chỉ khơi gợi những ký ức đẹp mà còn nhắc nhở người lớn về cách giáo dục trẻ nhỏ – bằng tình thương và sự thấu hiểu.

Có thể nói, “Ăn trộm táo” trong Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh không chỉ là một câu chuyện tuổi thơ ngây thơ mà còn là một bài học nhân văn sâu sắc. Qua sự bao dung của ông Xung và sự hối lỗi của cậu bé, người đọc nhận ra rằng giáo dục không chỉ nằm ở những lời răn dạy mà còn ở tình yêu thương và sự thấu hiểu. Với lối viết giản dị nhưng thấm đượm cảm xúc, Nguyễn Nhật Ánh đã chạm đến trái tim độc giả và để lại những bài học ý nghĩa vượt thời gian.

Phân tích truyện ngắn Ăn trộm táo (mẫu 2)

Nguyễn Nhật Ảnh là một nhà văn nổi tiếng chuyên viết về đề tài tuổi thơ, tuổi mới lớn. Ông có rất nhiều tác phẩm hay như “Mắt biếc”, “Cô gái đến từ hôm qua”... Trong đó, tôi đặc biệt yêu thích tác phẩm “Ăn trộm táo". Truyện ngắn này đã được đưa vào giảng dạy trong sách giáo khoa và trở thành một phần không thể quên đối với thế hệ học sinh chúng em.

Truyện kể về ba nhân vật chính gồm cậu bé Mon, cậu bé Mon và cậu bé Mon. Cả ba đều sống ở một ngôi làng nhỏ, thân thiết và chơi cùng nhau từ nhỏ. Một ngày nọ, khi đang đi dạo trong vườn, họ tình cờ nhìn thấy một cây táo sai trĩu quả. Cả ba đứa trẻ đều muốn hải những trái táo ngon nhưng lại sợ bị người khác phát hiện. Cuối cùng, cả ba quyết định lấy trộm táo để thỏa mãn sở thích của mình.

Khi đọc câu chuyện này, tôi cảm nhận được sự hồn nhiên, ngây thơ và tinh nghịch của các nhân vật. Họ là những đứa trẻ chưa hiểu hết về đúng sai, chỉ biết làm theo bản năng và mong muốn của mình. Hành động trộm táo của họ vừa đáng trách, vừa đáng yêu. Đáng trách vì đó là hành vi sai trái, vi phạm đạo đức xã hội. Nhưng cũng đáng yêu bởi nó thể hiện sự tò mò, ham muốn khám phá của tuổi thơ.

Ngoài ra, câu chuyện còn mang đến cho tôi nhiều bài học ý nghĩa. Đầu tiên, đó là bài học về lòng trung thực. Cả ba nhân vật trong truyện đều là những đứa trẻ ngoan ngoãn, hiền lành. Tuy nhiên, do ham muốn nhất thời mà họ đã làm một việc sai trái. Điều này cho thấy rằng, ngay cả những người tốt vẫn có thể mắc sai lầm nếu không được giáo dục, hướng dẫn cẩn thận. Thứ hai, câu chuyện nhắc nhở chúng ta cần phải suy nghĩ kỹ trước khi hành động. Trước khi làm bất cứ điều gì, hãy cân nhắc xem điều đó có đúng đắn hay không, có ảnh hưởng đến người khác hay không.

Cuối cùng, câu chuyện khuyên chúng ta nên biết nhận lỗi và sửa chữa sai lầm. Khi đã làm sai, hãy dũng cảm thừa nhận và xin lỗi. Đó là cách duy nhất để chuộc lại lỗi lầm và trưởng thành hơn.
Nhìn chung, “Ăn trộm táo” là một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước nhưng cũng đầy ý nghĩa. Câu chuyện đã mang đến cho tôi nhiều bài học bổ ích về cuộc sống.

Phân tích truyện ngắn Ăn trộm táo (mẫu 3)

...

1 60 02/01/2025


Xem thêm các chương trình khác: