TOP 10 mẫu Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống (2024) SIÊU HAY

Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống lớp 8 gồm 10 bài văn mẫu hay nhất, chọn lọc giúp học sinh viết bài tập làm văn lớp 8 hay hơn.

1 848 02/08/2024


Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống

Đề bài: Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống.

Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống (mẫu 1)

TOP 10 mẫu Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống (2023) SIÊU HAY (ảnh 1)

Nguyễn Thành Long là cây bút truyện ngắn xuất sắc, nổi tiếng với các tác phẩm: Giữa trong xanh (1972), Ly Sơn mùa tỏi (1980)... Truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa rút trong tập Giữa trong xanh. Truyện ca ngợi những con người sống giữa non xanh lặng lẽ nhưng vô cùng sôi nổi, hết lòng vì Tổ quốc và có trái tim nhân hậu.

Một bức tranh thiên nhiên rất đẹp, đầy chất thơ. Lào Cai miền Tây Bắc của Tổ quốc không hề hoang vu mà trái lại, rất hữu tình, tráng lệ. Khi xe vừa "trèo lên núi" thì "mây hắt từng chiếc quạt trắng lên từ các thung lũng". Trạm rừng là nơi "con suối có thác trắng xóa". Giữa màu xanh của rừng, những cây thông "rung tít trong nắng", những cây tử kinh "màu hoa cà " hiện lên đầy thơ mộng. Có lúc, cảnh tượng núi rừng vô cùng tráng lệ, đó là khi "nắng đã mạ bạc cả con đèo, đốt cháy rừng cây hừng hực như một bó đuốc lớn". Sa Pa với những rặng đào, với đàn bò lang cổ đeo chuông... như dẫn hồn du khách vào miền đất lạ kì thú.

Trên cái nền bức tranh thiên nhiên ấy, cuộc sống của con người nơi miền Tây Tổ quốc thân yêu càng thêm nồng nàn ý vị: "nắng chiều làm cho bó hoa càng thêm rực rỡ và làm cho cô gái cảm thấy mình rực rỡ theo". Có thể nói đó là những nét vẽ rất tinh tế và thơ mộng.

Trên cái nền thơ mộng hữu tình ấy là sự xuất hiện của những con người đáng yêu, đáng mến. Thiên nhiên, cảnh vật dù đẹp đến mấy cũng chỉ là cái nền tô điểm, làm cho con người trở nên đẹp hơn.

Đó là bác lái xe vui tính, cởi mở, nhiệt tình với hành khách. Đó là ông họa sĩ già say mê nghệ thuật, "xin anh em hoãn bữa tiệc đến cuối tuần sau" để ông đi thực tế chuyến cuối cùng lên Lào Cai trước lúc về hưu. Lúc nào ông cũng trăn trở "phải vẽ được một cái gì suốt đời mình thích". Đó còn là cô kĩ sư trẻ mới ra trường đã hăng hái xung phong lên Lào Cai công tác, bước qua cuộc đời học trò chật hẹp, bước vào cuộc sống bát ngát mới tinh, cái gì cùng làm cho cô hào hứng. Cô khao khát đất rộng trời cao, cô có thể đi bất kì đâu, làm bất cứ việc gì.

Và cả những nhân vật không trực tiếp xuất hiện: ông kĩ sư ở vườn rau Sa Pa suốt đời nghiên cứu và lai tạo giống su hào to củ và ngọt để phục vụ dân sinh và xuất khẩu. Đồng chí cán bộ nghiên cứu khoa học "suốt ngày dự sét", ngày đêm mưa gió hễ nghe sét là "choàng choàng chạy ra", mười một năm không một ngày xa cơ quan, "không đi đến đâu mà tìm vợ", lo làm một bản đồ sét riêng cho nước ta", cái bản đồ ấy "thật lắm của, thật vô giá". Trán đồng chí ấy cứ hói dần đi!

Và tiêu biểu nhất có lẽ là anh thanh niên 27 tuổi, làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu trên đỉnh Yên Sơn cao 2600m, “một trong những người cô độc nhất thế gian". Anh có nhiệm vụ "đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất" góp phần dự báo thời tiết, phục vụ sản xuất và chiến đấu. Những đêm bão tuyết, rét ghê gớm, một mình một đèn bão ra "vườn" lấy số liệu vào lúc nửa đêm cả thân hình anh "như bị gió chặt ra từng khúc", xong việc, trở vào nhà, "không thể nào ngủ lại được". Anh đã làm việc với tinh thần trách nhiệm cao, với ý chí và nghị lực to lớn để vượt qua gian khổ và đơn độc giữa non xanh. Chí tiến thủ là một nét đẹp ở anh: đọc sách, tự học, cần cù và chịu khó: nuôi gà lấy trứng, trồng hoa... làm cho cuộc sống thêm phong phú. Rất khiêm tốn khi nói về mình, dành những lời tốt đẹp nhất ngợi ca những gương sáng nơi Sa Pa lặng lẽ. Rất hiếu khách, anh mừng rỡ, quý mến khi khách lạ đến chơi. Một bó hoa đẹp tặng cô kĩ sư trẻ, một làn trứng gà tươi hiếu ông họa sĩ già, một củ tam thất gửi biếu vợ bác lái xe mới ốm dậy... là biểu hiện của một tấm lòng yêu thương, đối xử chân tình với đồng loại. Anh sống và làm việc vì lý tưởng cao đẹp, vì quê hương đất nước thân yêu, như anh thổ lộ với ông họa sĩ già: "Mình sinh ra là gì, mình đẻ ở đâu, mình vì ai mà làm việc?". Vì thế sau khi vẽ xong chân dung anh cán bộ khí tượng, họa sĩ nghĩ về anh: "Người con trai ấy đáng yêu thật...”

Tóm lại, những nhân vật trên đây là hình ảnh những con người mới đã sống đẹp, giàu tình nhân ái, hết lòng phục vụ đất nước và nhân dân, sống nơi lặng lẽ non xanh nhưng họ chẳng lặng lẽ chút nào! Trái lại, cuộc đời của họ vô cùng sôi nổi, đầy tâm huyết và giàu nhiệt tình cách mạng. Đúng như Bác Hồ đã nói: "Đất nước ta là một vườn hoa đẹp. Mỗi người là một bông hoa đẹp". Nhà văn Nguyễn Thành Long đã dành những lời tốt đẹp nhất nói về những con người đang sống và cống hiến giữa Sa Pa lặng lẽ. Mỗi người nơi non xanh ấy là một gương sáng, là một bông hoa ngát hương.

Truyện Lặng lẽ Sa Pa là một bài thơ bằng văn xuôi rất trong sáng, trữ tình. Trên cái nền tráng lệ của thiên nhiên rừng, suối Sa Pa hiện lên bao con người đáng yêu. Mỗi người chỉ một vài nét vẽ mà tác giả đã lột tả được tâm hồn, tính cách, dáng vẻ của họ. Nguyễn Thành Long rất chân thực trong kể và tả, nhờ thế mà ta thấy những nhân vật như bác lái xe, ông họa sĩ già, cô kĩ sư trẻ, anh thanh niên... rất gần gũi và mến yêu.

Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống (mẫu 2)

“Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần là một câu chuyện đơn giản nhưng đem đến cho người đọc bài học sâu sắc trong cuộc sống.

Nhân vật chính trong truyện là một cậu bé. Trong khu vườn nhà cậu có trồng rất nhiều hoa. Cứ mỗi buổi chiều, hai bố con cậu ra vườn thi nhau tưới cây. Bố thường bảo cậu bé nhắm mắt lại, sau đó dẫn cậu đi chạm từng bông hoa một rồi đoán xem đó là hoa gì. Cậu bé đã thuộc làu làu, chạm loài nào đều đoán tên được loài đó. Sau đó, bố lại nghĩ ra một trò chơi khác, thay vì chạm thì bây giờ nhân vật tôi chỉ được ngửi rồi gọi tên. Khi đã thuần thục, bố khen cậu là người có chiếc mũi tuyệt nhất thế giới. Lúc đó, cậu nhận ra rằng chính những bông hoa là người đưa đường, dẫn lối cho cậu trong khu vườn.

Câu chuyện của cậu bé đã đưa người đọc tìm về những khoảnh khắc chậm rãi của đời thường, tìm về những điều bé nhỏ và nuôi dưỡng tâm hồn mình. Người bố đã tạo ra những trò chơi để giúp cậu bé rèn luyện mọi giác quan. Nhưng ý nghĩa của những trò chơi không chỉ dừng lại ở đó. B ố đã dạy cho cậu cả những bài học sâu sắc trong cuộc sống: biết yêu thương, lắng nghe và thấu hiểu thiên nhiên cũng như trân trọng mọi thứ xung quanh mình. Đặc biệt là hình ảnh cuối truyện “những bông hoa chính là người đưa đường” gửi gắm thông điệp thiên nhiên chính là những gì thân thuộc, gần gũi nhất. Khi chúng ta cảm mọi thứ bằng lòng yêu mến, kiên nhẫn và chân thành, sẽ tìm được con đường của riêng mình.

Bên cạnh đó, câu chuyện về món quà của thằng Tý cũng gợi cho người đọc một bài học. Món quà chứa đựng tâm ý của người tặng - thằng Tý: “Trái ổi to được lựa để dành cho bố đều có bịch ni lông bọc lại đàng hoàng. Những trái ổi vừa to vừa mềm, cắn vài rất đã”. Vậy nên mặc dù người bố rất ít khi ăn ổi nhưng vì Tý mà ăn. Tuy chỉ là một món quà nhỏ bé, hết sức đơn giản nhưng quan trọng nhất là tâm ý của người tặng món quà. Một món quà bao giờ cũng đẹp. Khi ta nhận hay cho một món quà, ta cũng đẹp vì món quà đó. Bởi vậy dù là người nhận hay cho món quà một cách trân trọng thì cũng thể hiện nét đẹp của mình.

Với giọng văn hồn nhiên, văn bản “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” đã đem đến cho bạn đọc một câu chuyện nhẹ nhàng, thú vị mà ý nghĩa.

Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống (mẫu 3)

Văn bản "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc cho độc giả.

Trong câu chuyện, tác giả đã xây dựng một cốt truyện tưởng chừng đơn giản nhưng lại truyền tải một thông điệp ý nghĩa về cuộc sống. Nhân vật chính trong bài được gọi là "tôi". Cậu sống trong một ngôi nhà với một khu vườn rộng lớn, mà người bố của cậu đã trồng đầy hoa. Mỗi chiều, sau khi từ đồng về, người bố và cậu đều ra vườn để tưới cây. Người bố thường dẫn cậu tới từng bông hoa, yêu cầu cậu nhắm mắt lại, sau đó chạm vào hoa và đoán tên của nó. Với thời gian và nhiều lần thử thách, cậu đã trở nên thành thạo và có thể đoán tên của mọi loài hoa. Một ngày, người bạn của cậu, Tý, tặng người bố của cậu những trái ổi to và ngon. Mặc dù người bố không thích ổi, nhưng ông vẫn vui vẻ chấp nhận. Qua trải nghiệm này, nhân vật tôi nhận ra ý nghĩa của việc tặng quà và nhận quà, và cảm nhận rằng những bông hoa chính là những người đưa đường, hướng dẫn cậu trong khu vườn.

Cuộc sống hiện đại thường khiến con người bị cuốn vào cuộc sống bận rộn và áp lực. Khi nhìn lại, chúng ta thường cảm thấy hối tiếc về những khoảnh khắc đã trôi qua. Văn bản "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" mở cửa trái tim của độc giả để khám phá những khoảnh khắc chậm rãi trong cuộc sống, để chúng ta có thể cảm nhận sự yên bình và sự tĩnh lặng trong cuộc đời. Nhà văn đã thông qua câu chuyện về người bố và con trai để truyền đạt một bài học quý báu về tình yêu thương và sự biết ơn. Chúng ta học được cách yêu thương, quan tâm, và trân trọng những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Văn bản này thúc đẩy chúng ta lắng nghe và chú ý hơn đến thế giới xung quanh, khiến chúng ta cảm nhận sâu sắc hơn về giá trị của mọi thứ.

"Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" đã mang đến cho độc giả những bài học đơn giản nhưng vô cùng sâu sắc. Nó giúp chúng ta thấu hiểu và trân trọng hơn những điều tưởng chừng là bé nhỏ nhất trong cuộc sống.

Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống (mẫu 4)

Văn bản “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần đã để lại nhiều ấn tượng cho bạn đọc.

Nhà văn đã xây dựng một câu chuyện tưởng chừng như đơn giản nhưng lại gửi gắm bài học ý nghĩa trong cuộc sống. Nhân vật chính trong bài xưng “tôi”. Ngôi nhà của cậu có một khu vườn rộng. Người bố đã trồng rất nhiều hoa. Mỗi buổi chiều ra đồng về, hai bố con ra vườn thi nhau tưới. Người bố thường bảo nhân vật tôi nhắm mắt lại, sau đó dẫn cậu đi đến để chạm từng bông hoa một rồi đoán xem đó là hoa gì. Sau nhiều lần thử thách, cậu đã thuộc làu làu, chạm loài nào đều đoán tên được loài đó. Một ngày nọ, thằng Tý đem tặng bố những trái ổi to mềm. Mặc dù người bố không thích ăn ổi nhưng vẫn rất vui vẻ nhận lấy. Nhân vật tôi nhận ra bài học về những món quà mình cho đi hay mình được nhận. Sau đó, người bố lại nghĩ ra một trò chơi khác, thay vì chạm thì bây giờ nhân vật tôi chỉ được ngửi rồi gọi tên. Khi đã thuần thục, bố khen cậu là người có chiếc mũi tuyệt nhất thế giới. Lúc đó, nhân vật tôi cũng nhận ra rằng chính những bông hoa là người đưa đường, dẫn lối cho cậu trong khu vườn.

Trong cuộc sống hiện đại, con người thường bị những lo toan bộn bề cuốn đi. Có đôi khi nghĩ lại, chúng ta cảm thấy hối tiếc về những ngày. Văn bản “Vừa đã đưa người đọc tìm đến với những khoảnh khắc chậm rãi, cảm nhận khoảng lặng trong cuộc đời. Người bố đã tạo ra những trò chơi để đứa con dành thời gian trải nghiệm. Qua những trải nghiệm đó, bài học nhỏ bé đã được người bố dạy cho con về tình yêu thương và sự biết ơn. Người bố trong câu chuyện đã dạy cậu cách yêu thương, quan tâm đến từng đóa hoa, ngọn cỏ. Từ đó, chúng ta đã học được sự yêu thương, học được sự tự tin, học được là mình cần quan tâm đến người khác. Dường như, tác giả muốn nhắn nhủ chúng ta rằng chỉ cần bạn biết lắng nghe thêm một chút, chú ý mọi thứ xung quanh hơn một chút, bạn sẽ cảm thấy thế giới này đáng quý vô cùng.

Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ đã mở ra trước mắt người đọc những bài học đơn giản mà sâu sắc. Mỗi người từ đó sẽ biết trân trọng hơn những điều tưởng chừng là bé nhỏ nhất.

Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống (mẫu 5)

Văn bản mang tựa đề "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" là một tác phẩm đầy độc đáo, để lại trong lòng người đọc những ấn tượng sâu sắc và đầy ý nghĩa. Điểm độc đáo đầu tiên xuất phát từ chính tựa đề của tác phẩm. Nhan đề này tổng hợp hai yếu tố đối lập: "nhắm mắt" và "mở cửa sổ." Thông qua sự kết hợp này, tác giả tạo nên một góc nhìn mới lạ, dường như những nhân vật trong câu chuyện đang trải nghiệm cuộc sống một cách khác biệt và sâu sắc hơn so với việc chỉ đơn giản mở cửa sổ để nhìn ra bên ngoài.

Tác phẩm này truyền đạt ý nghĩa về những khoảnh khắc chậm rãi, những giây phút quý báu trong cuộc sống hàng ngày. Tác giả tặng người đọc những bài học quý giá về tình yêu và sự biết ơn đối với thiên nhiên, cũng như khả năng tạo dựng tình yêu này trong tâm hồn của con người. Người bố trong câu chuyện không chỉ trồng hoa trong vườn mà còn dạy cho đứa con nhỏ cách nhắm mắt để cảm nhận, ngửi thấy và gọi tên từng bông hoa. Hành động này đã thành công trong việc khơi gợi tình yêu thiên nhiên trong trái tim của đứa con.

Ngoài ra, việc người bố biết cách trân trọng và nhận thức giá trị của những món quà đơn giản mà cậu bé Tí đem tặng đã giúp người con nhận ra ý nghĩa thực sự của việc tặng và nhận quà. Vì vậy, tác phẩm "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" không chỉ đánh thức cảm nhận về thiên nhiên xung quanh chúng ta qua mọi giác quan mà còn truyền đạt thông điệp quan trọng về tình yêu thiên nhiên, tình cha con, và ý nghĩa của việc tặng quà và nhận quà, cùng với tình cảm đối với những "món quà" từ các nhân vật.

Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống (mẫu 6)

Các sáng tác của Nguyễn Ngọc Thuần thường mang tới cho bạn đọc một thế giới trong trẻo, hồn nhiên, tươi sáng. Trong đó, truyện 'Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ' được coi là một tác phẩm tiêu biểu. Truyện đã thể hiện cái nhìn sâu sắc của tác giả về tình yêu thiên nhiên, con người và cuộc sống.

Những câu chuyện thú vị xoay quanh bố và nhân vật 'tôi' được khắc họa thật tài tình trong tác phẩm. Người bố dạy 'tôi' cách gọi tên loài hoa thông qua việc nhắm mắt rồi chạm tay hoặc ngửi mùi hương. Bố còn dạy 'tôi' bài học ý nghĩa về vẻ đẹp của các món quà. Từng lời chỉ bảo sâu sắc ở bố đã giúp 'tôi' hiểu ra nhiều điều. Từ đây, nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần như muốn khẳng định giá trị to lớn mà tình yêu thương đem lại.

Trước hết, điểm nổi bật ở đoạn trích 'Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ' đến từ tình yêu thiên nhiên. Điều này được thể hiện rõ nét qua hai nhân vật là người bố và 'tôi'. Bố - một người thích trồng hoa. Sau giờ làm vất vả ở đồng ruộng, bố không đi nghỉ ngơi mà chăm chỉ ra vườn tưới hoa. Bố dạy 'tôi' cách gọi tên từng loài hoa bằng cách nhắm mắt rồi đưa tay ra chạm hoặc ngửi hương thơm. Tình yêu hoa cỏ, cây cối ở bố đã truyền cảm hứng tích cực tới nhân vật 'tôi'. Vì thế, người con cũng mang trong mình niềm yêu thích tự nhiên. Sau bao ngày cố gắng rèn luyện, 'tôi' đã có thể đoán đúng tên các loài hoa ngay khi nhắm mắt. 'Tôi' còn coi khu vườn ngoài kia là món quà bất tận của bản thân và 'mỗi bông hoa là một món quà nhỏ, một vườn hoa là món quà lớn'. Với tấm lòng trân trọng, nâng niu vẻ đẹp thiên nhiên, 'tôi' cũng nhận ra những bông hoa chính là 'người đưa đường' cho mình trong khu vườn rộng lớn.

Bên cạnh tình yêu thiên nhiên, tác giả còn gửi gắm bài học ý nghĩa về lòng yêu thương. Đó là tình thương bao la, vô bờ mà bố dành cho 'tôi'. Bố tận tình chỉ bảo, dạy dỗ 'tôi' về mọi thứ xung quanh. Khi 'tôi' đứng trước khó khăn, bố luôn nhẹ nhàng động viên, an ủi 'Tôi luôn nói sai. Nhưng bố nói không sao cả, dần dần tôi sẽ nói đúng.'. Không chỉ dành tình cảm thương yêu tới các thành viên của gia đình, bố còn luôn quan tâm, để ý tới mọi người. Khoảnh khắc biết có ai đó gặp nạn ngoài bờ sông, bố vội vàng tới mức 'quăng chén cơm rồi băng vườn chạy ra'. Bố không chút chần chừ mà lao mình xuống dòng nước, kịp thời cứu sống thằng Tí - bạn của 'tôi'. Lớn lên từ những bảo ban ở bố, 'tôi' cũng rèn luyện cho mình tấm lòng nhân ái, biết yêu thương. 'Tôi' luôn kính trọng, biết ơn bố, coi bố là món quà 'bự' nhất của mình.

Cuối cùng, qua đoạn trích, nhà văn cũng không quên gửi lời nhắn nhủ mỗi người hãy biết yêu cuộc sống. Yêu cuộc sống có thể bắt đầu từ điều giản đơn nhất: trân trọng vẻ đẹp của từng món quà. Người bố trong tác phẩm luôn biết nâng niu những món quà dù lớn hay nhỏ. Bố nhận thấy mỗi món quà đều chất chứa một ý nghĩa riêng biệt. Hay yêu cuộc sống còn là sự thích thú khi lắng nghe âm thanh tuyệt diệu của mỗi cái tên. Nhân vật 'tôi' thường gọi tên bạn mình nhiều lần chỉ vì âm thanh ấy quá tuyệt diệu. 'Tôi' cũng ghi nhớ lời dạy ở bố 'mỗi cái tên là một âm thanh tuyệt diệu. Người càng thân với mình bao nhiêu thì âm thanh đó càng tuyệt diệu bấy nhiêu.'.

Có thể thấy, những đặc sắc về mặt nghệ thuật là một yếu tố quan trọng góp phần làm nổi bật chủ đề tác phẩm. Đầu tiên, tác giả sử dụng ngôi kể thứ nhất xưng 'tôi', lựa chọn điểm nhìn từ người con đã làm câu chuyện của bố và 'tôi' trở nên vô cùng sinh động, chân thực. Điều đó cũng giúp nhân vật dễ dàng bộc lộ tâm tư, cảm xúc. Bên cạnh đó, tác giả còn thành công trong việc xây dựng nhân vật thông qua lời nói, hành động, cảm xúc. Mỗi nhân vật đều hiện lên chân thực với nét tính cách riêng biệt. Ngoài ra, việc sử dụng các hình ảnh thân thuộc, bình dị cũng để lại ấn tượng sâu đậm cho bạn đọc.

Bằng ngòi bút sáng tạo độc đáo, lời văn nhẹ nhàng, nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần đã nhắn nhủ tới chúng ta bài học về cội nguồn yêu thương. Mỗi người hãy biết bồi dưỡng tình yêu thiên nhiên, con người và cuộc sống.

Đoạn trích 'Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ' sẽ mãi in sâu trong lòng bạn đọc bởi chính những giá trị, ý nghĩa tốt đẹp. Tình yêu thiên nhiên, con người, cuộc sống của các nhân vật là lời nhắc nhở chúng ta về việc sống bao dung, nhân ái hơn. Cảm ơn nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần đã mang đến một tác phẩm đặc sắc như vậy.

Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống (mẫu 7)

Trong thế giới ngày nay, cuộc sống của con người đang diễn ra trong sự bận rộn, hối hả, và đối mặt với nhiều áp lực từ công việc và cuộc sống vật chất. Chúng ta thường xuyên chạy đua với thời gian và cuối cùng, khi nhìn lại, chúng ta có thể cảm thấy hối tiếc về những khoảnh khắc đã trôi qua. Tuy nhiên, văn bản "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" đã cho chúng ta cơ hội tìm về những khoảnh khắc chậm rãi trong cuộc sống hàng ngày, để ta có thể tìm hiểu về những điều bé nhỏ nhưng có ý nghĩa và nuôi dưỡng tâm hồn của mình.

Văn bản này kể về những bài học quý báu mà một người cha dành cho con cái về tình yêu thương và sự biết ơn. Bạn đã từng trải qua việc trồng hoa trong một khu vườn phong cảnh đẹp chưa? Nếu không có những bông hoa, thế giới này sẽ trở nên trống trải và thiếu đi sự đẹp đẽ. Người cha trong câu chuyện đã tận tay trồng và chăm sóc khu vườn đó, và thông qua việc này, ông đã truyền đạt cho đứa con cách yêu thương, quan tâm và trân trọng từng bông hoa, từng chi tiết trong tự nhiên.

Từ văn bản này, tôi đã học được nhiều bài học quý báu. Tôi hiểu thêm về tình yêu thương, tự tin, và sự quan tâm đến mọi người xung quanh. Tôi nhận ra tầm quan trọng của việc lắng nghe và quan tâm đến môi trường xung quanh. Nó đã làm tôi yêu thương gia đình hơn, biết trân trọng những người quan tâm đến tôi, và thúc đẩy tôi tự hào về những điều mà tôi có. Văn bản này còn khiến tôi thấy lòng biết ơn cha mẹ và coi họ là những người đáng kính trọng. Chúng ta có thể thấy rằng thông qua những dòng văn, tác giả muốn nhắn nhủ rằng chỉ cần chúng ta dành thời gian lắng nghe, chú ý đến mọi thứ xung quanh, thế giới này sẽ trở nên quý giá và đáng trân trọng hơn. Tôi học được nhiều điều từ câu chuyện về cậu bé, từ nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần, và từ "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ".

Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống (mẫu 8)

Văn bản “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” là một văn bản độc đáo và để lại trong lòng người đọc một ấn tượng sâu sắc. Trước hết văn bản độc đáo ở nhan đề. Nhan đề là sự kết hợp giữa hai vế có nội dung mang tính chất đối lập. Vừa nhắm mắt mà vẫn mở cửa sổ. Thường thì con người ta mở cửa sổ để ngắm nhìn không gian ngoài kia, nhưng theo nhan đề thì các nhân vật trong tác phẩm dường như đang cảm nhận cuộc sống theo một cách thức mới lạ. Bên cạnh đó, ý nghĩa mà văn bản đem lại chính là những khoảnh khắc chậm rãi rất đỗi đời thường. Văn bản viết về những bài học nhỏ mà người bố dạy cho con về tình yêu thiên nhiên và sự biết ơn đối với những món quà. Người bố trong câu chuyện đã tự tay trồng những bông hoa trong vườn, sau đó dạy cho đứa con của mình nhắm mắt để cảm nhận, ngửi rồi gọi tên của những bông hoa. Người bố đã thành công gây dựng tình yêu thiên nhiên trong đứa con của mình. Không chỉ vậy, cách mà người bố trân trọng đón nhận những món quà đơn sơ của cậu bé Tí đã dạy người con nhận ra ý nghĩa của việc nhận hay cho một món quà. Như vậy, văn bản “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” đã đưa ra một cách cảm nhận thiên nhiên xung quanh ta: cảm nhận bằng mọi giác quan. Đồng thời gửi đến thông điệp về món quà và cách gửi quà, nhận quà. Qua đó cho thấy tình yêu thiên nhiên, tình cha con và tình cảm với những "món quà" của các nhân vật.

Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống (mẫu 9)

Giữa thế giới hiện đại ngày nay, con người luôn bận rộn, tấp nập với công việc, với cuộc sống đầy vật chất. Để rồi ta cảm thấy hối tiếc về những ngày đã qua. Văn bản “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” đã đưa chúng ta đến với những khoảnh khắc chậm rãi của đời thường, tìm về những điều bé nhỏ và nuôi dưỡng tâm hồn mình. Văn bản viết về những bài học nhỏ nhặt mà người bố dạy cho con về tình yêu thương và sự biết ơn. Bạn đã từng có một khu vườn trồng rất nhiều hoa bao giờ chưa? Bạn sẽ tiếc lắm nếu như thế giới này vắng đi những bông hoa, vì những bông hoa chính là những người đưa đường đấy! Người bố trong câu chuyện đã tự tay trồng cho cậu bé khu vườn và dạy cậu cách yêu thương, quan tâm đến từng đóa hoa, ngọn cỏ. Từ văn bản, tôi học được sự yêu thương, học được sự tự tin, học được là mình cần quan tâm đến người khác. Tôi thấy thấm thía ra rất nhiều bài học, tôi thấy yêu thương bố mẹ hơn, yêu thương những người quan tâm mình, và tự nhủ mình cần biết quan tâm chia sẽ, biết tự hào và quý trọng về những gì mà mình có được. Văn bản còn khiến tôi cảm thấy yêu gia đình nhiều hơn, khiến tôi cảm thấy bố là một người rất tuyệt vời, bố có thể làm tất cả để con được vui và hạnh phúc. Qua văn bản, tác giả như muốn nhắn nhủ chúng ta rằng chỉ cần bạn biết lắng nghe thêm một chút, chú ý mọi thứ xung quanh hơn một chút, bạn sẽ cảm thấy thế giới này đáng quý vô cùng. Những thứ đó, tôi đã học được ở cậu bé trong truyện, ở nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần, và ở cả “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ".

Hãy “vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” để cảm nhận vẻ đẹp kì diệu của cuộc sống (mẫu 10)

Một trong những tác phẩm viết cho thiếu nhi hay nhất của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần phải kể đến “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ”.

Truyện được kể qua lời của nhân vật “tôi” là một cậu bé. Cậu đã kể lại về câu chuyện của bản thân. Nhà tôi có một khu vườn rộng. Bố của tôi đã trồng trong vườn rất nhiều hoa. Buổi chiều ra đồng về, bố thường dẫn tôi ra vườn. Hai bố con thi nhau tưới. Bố đã nghĩ ra một trò chơi. Tôi sẽ nhắm mắt lại, rồi chạm từng bông hoa và đoán xem đó là hoa gì. Lúc đầu, tôi nói sai. Nhiều lần, tôi có thể đoán được tất cả loài hoa trong vườn. Câu chuyện về trò chơi của bố gửi gắm bài học về sự kiên nhẫn, cũng như sự cảm nhận dành cho thiên nhiên.

Tiếp đến, tôi kể về câu chuyện sau nhà tôi có một con sông nhỏ. Những ngày hè, bố thường dẫn tôi ra tắm. Một hôm cả nhà đang ăn cơm, mọi người nghe thấy tiếng hét. Tôi đoán ra được tiếng hét phát ra từ hướng nào, mẹ nói rằng ở bờ sông. Bố đã chạy ra và cứu được thằng Tí. Kể từ lúc đó, thằng Tí hay đem ổi sang biểu bố. Mặc dù, bố ít khi ăn ổi nhưng vẫn vui vẻ ăn. Câu chuyện về những trái ổi của Tí đã gửi gắm bài học về giá trị của những món quà. Tôi đã học được rằng món quà ý nghĩa nằm ở cách cho và nhận.

Sau đó, người bố lại nghĩ ra trò chơi mới, thay vì chạm thì tôi sẽ chỉ được ngửi hoa. Trò chơi diễn ra liên tục cho đến khi tôi đoán được tất cả mùi hương. Đêm, tôi mở cửa sổ và nói với bố hoa hồng đã nở. Nhưng bố không tin, xách đèn ra soi và đúng như vậy. Tôi được khen là người có chiếc mũi tuyệt vời. Trò chơi lần này cũng được lặp đi lặp lại cho đến khi nhân vật “tôi” nhận diện được tất cả mùi hương của các loài hoa đến mức có thể cảm nhận được hoa hồng nở kể cả khi không nhìn thấy; hay biết hoa gì từng mùa, hoa gì nở sớm, hoa gì nở muộn; phân biệt được một lúc những hoa đang nở. Trò chơi này giúp tôi nhận ra rằng thiên nhiên chính là những gì thân thuộc, gần gũi nhất. Khi chúng ta cảm mọi thứ bằng lòng yêu mến, kiên nhẫn và chân thành, sẽ tìm được con đường của riêng mình.

Truyện được kể lại với giọng điệu hồn nhiên, ngây thơ. Những hình ảnh thiên nhiên xuất hiện với vẻ đẹp gần gũi, giản dị. Từ đó, tác giả gửi gắm thông điệp nhẹ nhàng nhưng sâu sắc.

Như vậy, “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của Nguyễn Ngọc Thuần là một câu chuyện chứa đựng những giá trị nhân văn sâu sắc.

1 848 02/08/2024


Xem thêm các chương trình khác: