Chương VI Bộ Luật lao động 2012: Tiền lương
Số hiệu: | 10/2012/QH13 | Loại văn bản: | Luật |
Nơi ban hành: | Quốc hội | Người ký: | Nguyễn Sinh Hùng |
Ngày ban hành: | 18/06/2012 | Ngày hiệu lực: | 01/05/2013 |
Ngày công báo: | 05/08/2012 | Số công báo: | Từ số 475 đến số 476 |
Lĩnh vực: | Lao động - Tiền lương | Tình trạng: |
Hết hiệu lực
01/01/2021 |
TÓM TẮT VĂN BẢN
Ngày 10/12/2018, Văn bản hợp nhất số 52/VBHN-VPQH đã được ký xác thực bởi Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội Nguyễn Hạnh Phúc.
Theo đó, Văn bản hợp nhất số 52 hợp nhất các văn bản sau đây:
- Bộ luật lao động số 10/2012/QH13 được Quốc hội khóa XIII, kỳ họp thứ 3 thông qua ngày 18/6/2012, có hiệu lực từ ngày 01/5/2013;
- Bộ luật Tố tụng dân sự số 92/2015/QH13 được Quốc hội khóa XIII, kỳ họp thứ 10 thông qua ngày 25/11/2015, có hiệu lực kể từ ngày 01/7/2016;
- Luật số 35/2018/QH14 sửa đổi, bổ sung một số điều của 37 luật có liên quan đến quy hoạch được Quốc hội khóa XIV, kỳ họp thứ 6 thông qua ngày 20/11/2018, có hiệu lực kể từ ngày 01/01/2019.
Văn bản tiếng việt
Văn bản tiếng anh
1. Tiền lương là khoản tiền mà người sử dụng lao động trả cho người lao động để thực hiện công việc theo thỏa thuận.
Tiền lương bao gồm mức lương theo công việc hoặc chức danh, phụ cấp lương và các khoản bổ sung khác.
Mức lương của người lao động không được thấp hơn mức lương tối thiểu do Chính phủ quy định.
2. Tiền lương trả cho người lao động căn cứ vào năng suất lao động và chất lượng công việc.
3. Người sử dụng lao động phải bảo đảm trả lương bình đẳng, không phân biệt giới tính đối với người lao động làm công việc có giá trị như nhau.
1. Mức lương tối thiểu là mức thấp nhất trả cho người lao động làm công việc giản đơn nhất, trong điều kiện lao động bình thường và phải bảo đảm nhu cầu sống tối thiểu của người lao động và gia đình họ.
Mức lương tối thiểu được xác định theo tháng, ngày, giờ và được xác lập theo vùng, ngành.
2. Căn cứ vào nhu cầu sống tối thiểu của người lao động và gia đình họ, điều kiện kinh tế - xã hội và mức tiền lương trên thị trường lao động, Chính phủ công bố mức lương tối thiểu vùng trên cơ sở khuyến nghị của Hội đồng tiền lương quốc gia.
3. Mức lương tối thiểu ngành được xác định thông qua thương lượng tập thể ngành, được ghi trong thỏa ước lao động tập thể ngành nhưng không được thấp hơn mức lương tối thiểu vùng do Chính phủ công bố.
1. Hội đồng tiền lương quốc gia là cơ quan tư vấn cho Chính phủ, bao gồm các thành viên là đại diện của Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội, Tổng liên đoàn lao động Việt Nam và tổ chức đại diện người sử dụng lao động ở trung ương.
2. Chính phủ quy định cụ thể chức năng, nhiệm vụ và cơ cấu tổ chức của Hội đồng tiền lương quốc gia.
1. Trên cơ sở các nguyên tắc xây dựng thang lương, bảng lương và định mức lao động do Chính phủ quy định, người sử dụng lao động có trách nhiệm xây dựng thang lương, bảng lương, định mức lao động làm cơ sở để tuyển dụng, sử dụng lao động, thỏa thuận mức lương ghi trong hợp đồng lao động và trả lương cho người lao động.
2. Khi xây dựng thang lương, bảng lương, định mức lao động người sử dụng lao động phải tham khảo ý kiến tổ chức đại diện tập thể lao động tại cơ sở và công bố công khai tại nơi làm việc của người lao động trước khi thực hiện, đồng thời gửi cơ quan quản lý nhà nước về lao động cấp huyện nơi đặt cơ sở sản xuất, kinh doanh của người sử dụng lao động.
1. Người sử dụng lao động có quyền lựa chọn hình thức trả lương theo thời gian, sản phẩm hoặc khoán. Hình thức trả lương đã chọn phải được duy trì trong một thời gian nhất định; trường hợp thay đổi hình thức trả lương, thì người sử dụng lao động phải thông báo cho người lao động biết trước ít nhất 10 ngày.
2. Lương được trả bằng tiền mặt hoặc trả qua tài khoản cá nhân của người lao động được mở tại ngân hàng. Trường hợp trả qua tài khoản ngân hàng, thì người sử dụng lao động phải thỏa thuận với người lao động về các loại phí liên quan đến việc mở, duy trì tài khoản.
1. Người lao động hưởng lương giờ, ngày, tuần thì được trả lương sau giờ, ngày, tuần làm việc hoặc được trả gộp do hai bên thoả thuận, nhưng ít nhất 15 ngày phải được trả gộp một lần.
2. Người lao động hưởng lương tháng được trả lương tháng một lần hoặc nửa tháng một lần.
3. Người lao động hưởng lương theo sản phẩm, theo khoán được trả lương theo thoả thuận của hai bên; nếu công việc phải làm trong nhiều tháng thì hằng tháng được tạm ứng tiền lương theo khối lượng công việc đã làm trong tháng.
Người lao động được trả lương trực tiếp, đầy đủ và đúng thời hạn.
Trường hợp đặc biệt không thể trả lương đúng thời hạn thì không được chậm quá 01 tháng và người sử dụng lao động phải trả thêm cho người lao động một khoản tiền ít nhất bằng lãi suất huy động tiền gửi do Ngân hàng Nhà nước Việt Nam công bố tại thời điểm trả lương.
1. Người lao động làm thêm giờ được trả lương tính theo đơn giá tiền lương hoặc tiền lương theo công việc đang làm như sau:
a) Vào ngày thường, ít nhất bằng 150%;
b) Vào ngày nghỉ hằng tuần, ít nhất bằng 200%;
c) Vào ngày nghỉ lễ, ngày nghỉ có hưởng lương, ít nhất bằng 300% chưa kể tiền lương ngày lễ, ngày nghỉ có hưởng lương đối với người lao động hưởng lương ngày.
2. Người lao động làm việc vào ban đêm, thì được trả thêm ít nhất bằng 30% tiền lương tính theo đơn giá tiền lương hoặc tiền lương theo công việc của ngày làm việc bình thường.
3. Người lao động làm thêm giờ vào ban đêm thì ngoài việc trả lương theo quy định tại khoản 1 và khoản 2 Điều này, người lao động còn được trả thêm 20% tiền lương tính theo đơn giá tiền lương hoặc tiền lương theo công việc làm vào ban ngày.
Trong trường hợp phải ngừng việc, người lao động được trả lương như sau:
1. Nếu do lỗi của người sử dụng lao động, thì người lao động được trả đủ tiền lương;
2. Nếu do lỗi của người lao động thì người đó không được trả lương; những người lao động khác trong cùng đơn vị phải ngừng việc được trả lương theo mức do hai bên thoả thuận nhưng không được thấp hơn mức lương tối thiểu vùng do Chính phủ quy định;
3. Nếu vì sự cố về điện, nước mà không do lỗi của người sử dụng lao động, người lao động hoặc vì các nguyên nhân khách quan khác như thiên tai, hoả hoạn, dịch bệnh nguy hiểm, địch hoạ, di dời địa điểm hoạt động theo yêu cầu của cơ quan nhà nước có thẩm quyền hoặc vì lý do kinh tế, thì tiền lương ngừng việc do hai bên thoả thuận nhưng không được thấp hơn mức lương tối thiểu vùng do Chính phủ quy định.
1. Nơi nào sử dụng người cai thầu hoặc người có vai trò trung gian tương tự thì người sử dụng lao động là chủ chính phải có danh sách và địa chỉ của những người này kèm theo danh sách những người lao động làm việc với họ và phải bảo đảm việc họ tuân theo quy định của pháp luật về trả lương, an toàn lao động, vệ sinh lao động.
2. Trường hợp người cai thầu hoặc người có vai trò trung gian tương tự không trả lương hoặc trả lương không đầy đủ và không bảo đảm các quyền lợi khác cho người lao động, thì người sử dụng lao động là chủ chính phải chịu trách nhiệm trả lương và bảo đảm các quyền lợi đó cho người lao động.
Trong trường hợp này, người sử dụng lao động là chủ chính có quyền yêu cầu người cai thầu hoặc người có vai trò trung gian tương tự đền bù hoặc yêu cầu cơ quan nhà nước có thẩm quyền giải quyết tranh chấp theo quy định của pháp luật.
1. Người lao động được tạm ứng tiền lương theo điều kiện do hai bên thoả thuận.
2. Người sử dụng lao động phải tạm ứng tiền lương tương ứng với số ngày người lao động tạm thời nghỉ việc để thực hiện nghĩa vụ công dân từ 01 tuần trở lên nhưng tối đa không quá 01 tháng lương và phải hoàn lại số tiền đã tạm ứng trừ trường hợp thực hiện nghĩa vụ quân sự.
1. Người sử dụng lao động chỉ được khấu trừ tiền lương của người lao động để bồi thường thiệt hại do làm hư hỏng dụng cụ, thiết bị của người sử dụng lao động theo quy định tại Điều 130 của Bộ luật này.
2. Người lao động có quyền được biết lý do khấu trừ tiền lương của mình.
3. Mức khấu trừ tiền lương hằng tháng không được quá 30% tiền lương hằng tháng của người lao động sau khi trích nộp các khoản bảo hiểm xã hội bắt buộc, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp, thuế thu nhập.
Các chế độ phụ cấp, trợ cấp, nâng bậc, nâng lương và các chế độ khuyến khích đối với người lao động được thoả thuận trong hợp đồng lao động, thoả ước lao động tập thể hoặc quy định trong quy chế của người sử dụng lao động.
1. Tiền thưởng là khoản tiền mà người sử dụng lao động thưởng cho người lao động căn cứ vào kết quả sản xuất kinh doanh hằng năm và mức độ hoàn thành công việc của người lao động.
2. Quy chế thưởng do người sử dụng lao động quyết định và công bố công khai tại nơi làm việc sau khi tham khảo ý kiến của tổ chức đại diện tập thể lao động tại cơ sở.
1. Wage is a monetary amount which is paid by an employer to an employee to do a job as agreed by the two parties.
Wage includes a wage amount which is based on the work or title, wage allowance(s) and other additional payments.
An employee’s wage must not be lower than the minimum wage set by the Government.
2. A wage must be paid to an employee based on labor productivity and quality of the work performed.
3. An employer shall pay equal wages without gender-based discrimination to employees doing a job of equal value.
1. Minimum wage is the lowest payment for an employee who performs the simplest job in normal working conditions and must ensure the employee’s minimum living needs and his/her family.
The minimum wage must be determined on a monthly, daily and hourly basis by region or sector.
2. Based on the minimum living needs of an employee and his/her family, the social and economic conditions and wage level in the labor market, the Government shall announce the regional minimum wage based on the recommendations of the National Wage Council.
3. The sectoral minimum wage must be determined through collective bargaining within the sector and recorded in the sectoral-level collective labor agreement but must not be lower than the regional minimum wage announced by the Government.
Article 92. The National Wage Council
1. The National Wage Council is an advisory body of the Government, which is composed of representatives of the Ministry of Labor, War Invalids and Social Affairs, Vietnam General Confederation of Labor and the central employers’ representative organization.
2. The Government shall specify the functions, tasks and organizational structure of the National Wage Council.
Article 93. Formulation of wage scales, wage tables and determination of labor norms
1. Based on the principles of formulation of wage scales, wage tables and labor norms stipulated by the Government, an employer shall formulate the wage scale, wage table and labor norms for use as the basis to employ and use labor, to negotiate wage levels in labor contracts, and to pay wages to employees.
2. When formulating the wage scale, wage table and labor norms, an employer shall consult the representative organization of the grassroots-level employees’ collective and publish this information at the workplace of the employees before implementation, and concurrently send them to the district-level state management agency of labor of the locality in which the employer’s production and business establishments are located.
Article 94. Forms of wage payment
1. An employer may select the form of wage payment based on working time, products or piecework. The selected form of wage payment must be maintained for a certain period of time. Any change in the form of payment must be informed by the employer to the employee at least 10 days in advance.
2. Wage may be paid by cash or via the employee’s personal account opened at a bank. In case the wage is paid into the bank account, the employer shall negotiate with the employee on any fees related to the opening and maintenance of the account.
Article 95. Wage payment period
1. Employees enjoying hourly, daily or weekly wages must be paid after the working hour, day or week or paid in a lump sum as agreed by the two parties, provided that wages are paid in a lump sum at least every 15 days.
2. Employees enjoying monthly wages must be paid once a month or once every half of the month.
3. Employees enjoying wages based on products or piecework must be paid as agreed by the two parties; if the work is to be performed in a number of months, each month, the employee must be given an advance wage according to the volume of work completed in the month.
Article 96. Principles of wage payment
An employee must be paid with a full wage in a direct and timely manner.
In special cases in which an employer cannot pay a wage on time to an employee, the employer may not postpone the payment for more than 1 month and shall pay the employee with an additional amount at least equal to the deposit interest rate announced by the State Bank of Vietnam at the time of wage payment.
Article 97. Wage for overtime work and night work
1. An employee who performs overtime work must be paid according to the wage unit or wage for his/her current job as follows:
a/ On normal days, at least equal to 150%;
b/ On weekends, at least equal to 200%;
c/ On public holidays and paid leave days, at least equal to 300%, excluding the wage for public holidays and paid leave days of employees who receive daily wages.
2. An employee who performs night work must be paid with an additional amount at least equal to 30% of the wage calculated according to the wage unit or the wage for a job performed during normal workdays.
3. An employee who performs overtime work at night must be paid under Clauses 1 and 2 of this Article. He/she must be paid with an additional amount equal to 20% of the wage calculated according to the wage unit or the wage for a job performed during daytime.
Article 98. Wage in case of work suspension
In case an employee has to suspend working, he/she shall be paid as follows:
1. If due to the fault of the employer, the employee is entitled to payment of the full wage;
2. If due to his/her fault, he/she is not entitled to payment of wage; other employees in the same unit who also have to suspend the work are entitled to the wages as agreed upon by the two parties, provided that those wages are not lower than the regional minimum wage stipulated by the Government;
3. If due to power or water incidents rather than the fault of the employer, employees or for other objective reasons such as natural calamity, fire, dangerous epidemic, enemy sabotage, relocation of the operation place upon request of a competent state agency, or for economic reasons, the wage for work suspension must be agreed by the two parties but must not be lower than the regional minimum wage stipulated by the Government.
Article 99. Payment of wage via foreman
1. In case foremen or similar intermediary persons are used, the employer who is the principal owner must have a list and addresses of these people together with a list of employees working with them, and must ensure that they comply with the law on wage payment and occupational safety and hygiene.
2. In case a foreman or similar intermediary person fails to pay wages or pays insufficient wages and fails to ensure other interests of employees, the employer who is the principal owner shall pay wages to, and to ensure such interests of, the employees.
In this case, the employer who is the principal owner may request compensation from the foreman or similar intermediary person, or request a competent state agency to resolve the dispute in accordance with law.
1. An employee may be given a wage in advance according to the conditions agreed upon by the two parties.
2. An employer shall advance a wage amount to an employee corresponding to the number of days off which the employee takes to perform citizens’ obligations from 1 week to 1 month at most. The employee shall refund this advance amount, except the case that he/she performs military services.
Article 101. Deductions from wages
1. An employer may only make deductions from the wage of an employee for compensation for damage of tools and equipment of the employer in accordance with Article 130 of this Code.
2. An employee is entitled to know the reasons for his/her wage deductions.
3. Monthly deductions must not exceed 30% of the monthly wage of an employee after having paid compulsory social insurance, health insurance and unemployment insurance premiums and income tax.
Article 102. Allowances, subsidies, rank promotion and wage raise Allowances, subsidies, rank promotion, wage raise and other incentives for employees must be agreed in the labor contracts and the collective labor agreement or stipulated in the regulations of the employer.
1. Bonus is a sum of money paid by an employer to his/her employees on the basis of annual business results and the level of work performance of employees.
2. Bonus regulations must be decided and publicly announced by the employer at the workplace after consultation with the representative organization of the grassroots-level employees’ collective.
Văn bản liên quan
Cập nhật
Điều 51. Thẩm quyền tuyên bố hợp đồng lao động vô hiệu
Điều 223. Yêu cầu Toà án xét tính hợp pháp của cuộc đình công
Điều 224. Thủ tục gửi đơn yêu cầu Toà án xét tính hợp pháp của cuộc đình công
Điều 225. Thẩm quyền xét tính hợp pháp của cuộc đình công
Điều 226. Thành phần hội đồng xét tính hợp pháp của cuộc đình công
Điều 227. Thủ tục giải quyết đơn yêu cầu xét tính hợp pháp của cuộc đình công
Điều 228. Đình chỉ việc xét tính hợp pháp của cuộc đình công
Điều 229. Những người tham gia phiên họp xét tính hợp pháp của cuộc đình công
Điều 230. Hoãn phiên họp xét tính hợp pháp của cuộc đình công
Điều 231. Trình tự phiên họp xét tính hợp pháp của cuộc đình công
Điều 232. Quyết định về tính hợp pháp của cuộc đình công
Điều 234. Trình tự, thủ tục giải quyết khiếu nại quyết định về tính hợp pháp của cuộc đình công
Điều 31. Chuyển người lao động làm công việc khác so với hợp đồng lao động
Điều 32. Các trường hợp tạm hoãn thực hiện hợp đồng lao động
Điều 33. Nhận lại người lao động hết thời hạn tạm hoãn thực hiện hợp đồng lao động
Điều 35. Sửa đổi, bổ sung hợp đồng lao động
Điều 37. Quyền đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động của người lao động
Điều 38. Quyền đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động của người sử dụng lao động
Điều 67. Nguyên tắc thương lượng tập thể
Điều 74. Ký kết thỏa ước lao động tập thể
Điều 75. Gửi thỏa ước lao động tập thể đến cơ quan quản lý nhà nước
Điều 79. Thẩm quyền tuyên bố thỏa ước lao động tập thể vô hiệu
Điều 97. Tiền lương làm thêm giờ, làm việc vào ban đêm
Điều 98. Tiền lương ngừng việc
Điều 112. Ngày nghỉ hằng năm tăng thêm theo thâm niên làm việc
Điều 114. Thanh toán tiền lương những ngày chưa nghỉ
Điều 116. Nghỉ việc riêng, nghỉ không hưởng lương
Điều 120. Đăng ký nội quy lao động
Điều 123. Nguyên tắc, trình tự xử lý kỷ luật lao động
Điều 126. Áp dụng hình thức xử lý kỷ luật sa thải
Điều 130. Bồi thường thiệt hại
Điều 132. Khiếu nại về kỷ luật lao động, trách nhiệm vật chất
Điều 167. Sử dụng người lao động cao tuổi
Điều 199. Hội đồng trọng tài lao động
Điều 275. Giải quyết việc tranh chấp về thẩm quyền xét xử
Điều 104. Thời giờ làm việc bình thường
Điều 108. Nghỉ trong giờ làm việc
Điều 135. Chương trình an toàn lao động, vệ sinh lao động
Điều 137. Bảo đảm an toàn lao động, vệ sinh lao động tại nơi làm việc
Điều 147. Kiểm định máy, thiết bị, vật tư có yêu cầu nghiêm ngặt về an toàn lao động
Điều 152. Chăm sóc sức khỏe cho người lao động
Điều 153. Chính sách của Nhà nước đối với lao động nữ
Điều 154. Nghĩa vụ của người sử dụng lao động đối với lao động nữ
Điều 155. Bảo vệ thai sản đối với lao động nữ
Điều 156. Quyền đơn phương chấm dứt, tạm hoãn hợp đồng lao động của lao động nữ mang thai