TOP 10 mẫu Cảm nghĩ về bài thơ Đường về quê mẹ (2024) SIÊU HAY

Cảm nghĩ về bài thơ Đường về quê mẹ gồm 10 bài văn mẫu hay nhất, chọn lọc giúp học sinh viết bài tập làm văn lớp 8 hay hơn.

1 1089 lượt xem


Cảm nghĩ về bài thơ Đường về quê mẹ

Đề bài: Em hãy viết đoạn văn ngắn nêu cảm nghĩ về bài thơ "Đường về quê mẹ" của Đoàn Văn Cừ

TOP 10 mẫu Cảm nghĩ về bài thơ Đường về quê mẹ (2024) SIÊU HAY (ảnh 1)

Cảm nghĩ về bài thơ Đường về quê mẹ - mẫu 1

Đường về quê mẹ của Đoàn Văn Cừ là một bài thơ hay viết về quê hương và người mẹ. Mở đầu bài thơ là tiếng gọi “u tôi” vang lên với cảm xúc yêu thương, trân trọng. Tiếp đến, nhân vật “tôi” kể lại kỉ niệm vào mỗi mùa xuân được mẹ dắt về thăm quê ngoại. Con đường về quê đã in sâu vào tâm trí của “tôi” với những hình ảnh thật thân thuộc. Đó là dặm liễu, rặng đề nơi ven đường mà tôi đi qua. Trên bầu trời, áng mây trắng ngần. Còn phía xa, dòng sông trắng lượn ven đê. Cồn xanh, bãi mía bạt ngàn có người đang xới cà ngô rộn bộn bề. Nhưng có lẽ in đậm trong tâm trí của “tôi” chính là hình ảnh của “u tôi”. Dù người đã đứng tuổi nhưng vẫn không khác gì thời con gái. Hình ảnh của u hiện lên toát lên vẻ hiền thục, dịu dàng với thúng cắp bên hông, đầu đội nón lá, đeo khuyên vàng, mặc yếm thắm, áo the nâu. Tuổi tác cũng không thể làm mất đi nét hồng hào ở u với mắt sáng, môi hồng, má đỏ au. Nhớ về hình ảnh đó, “tôi” càng thêm buồn bã, xót xa trước hiện thực, phải trở về thăm quê một mình. Và dưới gió chiều bụi mịt mù, bóng lưng chăm chỉ làm tác giả phân vân không biết là của mẹ hay của thiếu nữ nào. Trên con đường về quê, “tôi” gặp lại những người quen, được nghe lời khen về u mà lòng thấy hãnh diện vô cùng. Bài thơ đã thể hiện được tấm lòng yêu thương tha thiết với quê hương, người mẹ.

Cảm nghĩ về bài thơ Đường về quê mẹ - mẫu 2

Đường về quê mẹ là những dòng hoài niệm của người con về những lần cùng mẹ về quê ngoại. Trong kí ức đẹp đẽ ấy, cứ mỗi độ xuân về mẹ lại dẫn đàn con về quê của mẹ. Theo bước chân của mấy mẹ con, thiên nhiên và con người quê ngoại dần hiện lên. Khung cảnh thiên nhiên mùa xuân thật đẹp với những rặng đề, dòng sông trắng, bãi tía, cồn xanh.. Cảnh vật vừa sinh động, tràn đầy sức sống, hiện lên như một bức tranh thôn quê với những màu sắc và đường nét được phối hài hòa. Con người nơi đây đang rộn ràng trong khung cảnh lao động quen thuộc: Người xới cà, ngô rộn cánh đồng. Khung cảnh bình yên, ấm áp quá. Qua những cảm nhận của người con, quê ngoại là cả một vùng kí ức êm đềm và thơ mộng. Người mẹ chính là nhân vật trung tâm của bài thơ. Dấu ấn của con về mẹ là một người phụ nữ đẹp người, đẹp nết. Hình ảnh về người mẹ với khuyên vàng, yếm thắm, áo the nâu, mắt sáng, môi hồng, má đỏ.. vẫn in đậm trong tâm trí con, có lẽ bởi mẹ xinh đẹp, đằm thằm quá khiến con phải thốt lên ngỡ ngàng: Trông mẹ chẳng khác thời con gái. Qua lời khen của những người dân quê, mẹ hiện lên với nết "thảo hiền" dễ mến. Dù lấy chồng xa xứ nhưng mẹ vẫn không quên đường về quê mẹ. Bài thơ đã diễn tả được tâm trạng vui mừng, háo hức của người con mỗi lần cùng mẹ về quê ngoại. Đồng thời còn thể hiện tình cảm yêu mến, niềm tự hào của con về vẻ xinh đẹp, nết na của mẹ.

Cảm nghĩ về bài thơ Đường về quê mẹ - mẫu 3

Bài thơ Đường về quê mẹ gợi cho người đọc nhiều cảm xúc. Qua sáu khổ thơ, tác giả đã gửi gắm tình yêu quê hương, cũng như nỗi niềm nhớ thương người mẹ. Mở đầu bài thơ là tiếng gọi “U tôi” vang lên sao mà thật thân thương, tình cảm. Sau đó, tác giả kể về những kỉ niệm thơ ấu. Vào mỗi mùa xuân, tôi được mẹ đưa về thăm quê. Con đường về quê hiện lên với những hình ảnh đầy quen thuộc, gần gũi. Đó là dặm liễu, rặng đề nơi ven đường. Cảnh sắc thiên nhiên lúc này thật tươi đẹp với áng mây trắng ngần, dòng sông trắng lượn ven đê. Cả những cồn xanh, bãi mía bạt ngàn, nhấp nhô bóng người đang xới cà, ngô rộn. Hình ảnh “u tôi” hiện lên dù đã đứng tuổi nhưng vẫn không khác gì thời con gái với thúng cắp bên hông, đầu đội nón lá, đeo khuyên vàng, mặc yếm thắm, áo the nâu. Dường như tuổi tác cũng không thể làm mất đi nét hồng hào ở u - mắt sáng, môi hồng, má đỏ au. Đến hai khổ thơ cuối, người đọc thấy được thấy những hoài niệm của nhân vật “tôi” về người mẹ. Tà áo nâu cùng chiếc nón lá, u “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”. Dưới gió chiều bụi mịt mù, bóng lưng chăm chỉ làm tác giả phân vân không biết là của mẹ hay của thiếu nữ nào. Trên con đường về quê, “tôi” gặp lại những người quen, được nghe lời khen về u mà lòng thấy hãnh diện vô cùng.

Cảm nghĩ về bài thơ Đường về quê mẹ - mẫu 4

Đường về quê mẹ là những dòng hoài niệm đầy tình cảm của người con về những kỷ niệm đáng nhớ khi cùng mẹ trở về quê ngoại. Trong những kỷ niệm tuyệt vời ấy, mỗi lần đến mùa xuân, mẹ lại dẫn đàn con về quê của mẹ. Mỗi bước chân theo con mẹ, thiên nhiên và con người quê ngoại dần dần hiện ra trước mắt. Khung cảnh thiên nhiên mùa xuân thật tuyệt vời với những rặng đề, dòng sông trắng, bãi tía và cồn xanh. Cảnh vật sống động, tràn đầy sức sống, như một bức tranh thôn quê với sắc màu và đường nét hài hòa. Cùng với đó, cảnh người dân quê ngoại đang bận rộn trong những hoạt động lao động quen thuộc: người xới cà, ngô thành đồng. Khung cảnh bình yên và ấm áp này thực sự tuyệt vời! Những khoảnh khắc này khiến người con một lần nữa nhận thức được rằng quê ngoại không chỉ là một nơi đầy những kỷ niệm êm đềm và lãng mạn, mà còn là một thế giới đa dạng và tràn đầy sự sống. Người mẹ là nhân vật trung tâm của bài thơ. Dấu ấn của mẹ trong trái tim con là một người phụ nữ xinh đẹp và hiền lành. Hình ảnh của mẹ với khuyên vàng, yếm thắm, áo thêu nâu, đôi mắt sáng, đôi môi hồng và đôi má đỏ vẫn còn sâu đậm trong trí tưởng tượng con. Mẹ xinh đẹp và đằm thắm đến mức khiến con không khỏi ngạc nhiên: Trông mẹ chẳng khác gì thiếu nữ. Nhờ vào những lời khen của những người dân địa phương, hình ảnh của mẹ hiện lên với nét “thảo hiền” dễ thương. Mặc dù lấy chồng xa xứ, nhưng mẹ vẫn không bao giờ quên con đường về quê ngoại. Bài thơ diễn tả được niềm vui, sự háo hức của người con mỗi khi cùng mẹ trở về quê ngoại. Đồng thời, nó cũng thể hiện tình yêu thương và niềm tự hào của con về vẻ đẹp của mẹ, tính tình và nguồn gốc quê hương. Mỗi lần trở về quê ngoại, con như được đắm chìm trong không gian thân thuộc và tình yêu thương của những người dân nông thôn. Quê ngoại không chỉ là nơi con có thể trở về với không khí trong lành, mà còn là nơi con có thể sống trong một cuộc sống giản dị, chất phác và yên bình. Mỗi khi bước chân vào đất quê, con như được trở về nguồn cội của mình, những kỷ niệm đẹp và những giá trị truyền thống của gia đình. Đó là lý do tại sao mỗi khi trở về quê, con luôn tràn đầy hạnh phúc và biết ơn với những người mẹ yêu thương. Bên cạnh đó, quê ngoại còn là nơi con được học hỏi và trân trọng những giá trị thật trong cuộc sống. Từ việc chăm sóc cây trồng, trồng rau đến việc tham gia các hoạt động nông nghiệp truyền thống, con nhận ra tầm quan trọng của sự đoàn kết, sự chăm chỉ và sự cống hiến. Quê ngoại là nơi con thấy được những tấm gương sống đáng ngưỡng mộ, những người dân chất phác và đam mê công việc. Mỗi lần quay trở lại quê ngoại, con như được đắm mình trong những khoảnh khắc truyền thống, những lễ hội đậm chất dân tộc và những buổi sum họp ấm cúng. Đó là lúc con cảm nhận được sự đoàn kết và tình yêu thương rộng lớn từ cộng đồng. Quê ngoại không chỉ là nơi con tìm thấy sự bình yên và an lành, mà còn là nơi con khám phá và trân trọng những giá trị văn hóa độc đáo của dân tộc. Mỗi chuyến trở về quê ngoại là một cuộc phiêu lưu tuyệt vời, một hành trình đầy ý nghĩa và những kỷ niệm đáng nhớ. Đường về quê mẹ không chỉ là con đường vật lý con đi qua, mà còn là con đường tâm hồn con trở về để tìm lại những giá trị cao quý và lòng biết ơn sâu sắc. Quê ngoại là nơi con gắn kết với quá khứ, sống trong hiện tại và mơ ước về tương lai.

Cảm nghĩ về bài thơ Đường về quê mẹ - mẫu 5

Trong bài thơ “Đường về quê mẹ” của Đoàn Văn Cừ, những dòng chữ dường như mang đến một hành trình trở về quê hương đầy cảm xúc và ý nghĩa. Từng câu thơ lồng ghép những hình ảnh màu sắc và sống động, khiến cho người đọc không chỉ trầm trồ trước vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn cảm nhận được tình yêu thương chân thành của người con đối với mẹ. Trong kí ức đáng nhớ ấy, mỗi khi mùa xuân trở về, mẹ lại dẫn đàn con trở về quê ngoại. Bước theo những dấu chân của mẹ, con được chìm đắm trong vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên và sự chân thành của con người quê hương. Cảnh sắc mùa xuân với những đồng hoa đua nở, con sông trong xanh, những bãi cát trắng, và những cánh đồng xanh tươi… tất cả tạo nên một bức tranh thôn quê tươi đẹp và hài hòa. Những hình ảnh này không chỉ đẹp mắt mà còn mang đến cho người đọc cảm giác bình yên và ấm áp. Trong mắt người con, quê ngoại là một vùng đất đầy kỷ niệm êm đềm và thơ mộng. Nhân vật trung tâm của bài thơ là người mẹ, một người phụ nữ xinh đẹp và tốt bụng. Với những chiếc khuyên vàng, chiếc áo yếm thắm và áo dài màu nâu, mẹ là hình ảnh đẹp và quyến rũ trong tâm trí con. Mẹ có đôi mắt sáng ngời, đôi môi hồng, và má đỏ… những nét đẹp này luôn ấn tượng sâu sắc trong tâm trí con. Con không khỏi ngạc nhiên và mê đắm: “Trông mẹ giống như một cô gái”. Mẹ được người dân quê khen ngợi với tính cách hiền hòa và dễ mến. Dù đã lấy chồng và sống xa quê hương, mẹ vẫn giữ trong lòng mình tình yêu và sự ghi nhớ về quê ngoại. Bài thơ “Đường về quê mẹ” không chỉ đơn thuần là một tấm gương tình mẫu tử, mà còn thể hiện tình yêu thương và niềm tự hào của người con với vẻ đẹp và nết na của mẹ. Mỗi lần cùng mẹ trở về quê ngoại, người con luôn tràn đầy niềm vui và háo hức. Bài thơ đã chạm đến lòng người, khắc sâu hình ảnh một người mẹ yêu thương và những kỷ niệm đáng nhớ trong tâm trí người con.

1 1089 lượt xem