Top 13 mẫu Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của (2024) SIÊU HAY
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của lớp 12 Kết nối tri thức gồm dàn ý và 13 bài văn mẫu hay nhất, chọn lọc giúp học sinh viết bài tập làm văn lớp 12 hay hơn.
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của
Đề bài: Viết đoạn văn (khoảng 150 chữ) phân tích một chi tiết hài hước trong đoạn trích Giấu của.
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của (mẫu 1)
Tác phẩm "Giấu của" của nhà văn Lộng Chương, xuất bản vào năm 1942, là một trong những truyện ngắn tiêu biểu và đáng chú ý nhất của ông. Lộng Chương, người được mệnh danh là "bậc thầy của truyện ngắn hài hước", đã khéo léo sử dụng yếu tố hài hước để châm biếm và phản ánh sâu sắc những khía cạnh tiêu cực của xã hội thực dân nửa phong kiến thời bấy giờ.
Trong truyện, nhân vật Chánh Lãnh được khắc họa là một kẻ vừa sợ ma, vừa tham lam lại hèn nhát, trong khi Quan Trưởng lại là một tay ranh mãnh, biết lợi dụng tình thế để lừa đảo người khác. Những tình huống éo le, bất ngờ và đầy trớ trêu được Lộng Chương xây dựng một cách tài tình, tạo nên những tiếng cười châm biếm mà thấm thía.
Bằng ngôn từ miêu tả tinh tế, ông không chỉ mang đến không khí vui nhộn, giảm căng thẳng và tạo sự thư giãn cho độc giả, mà còn khắc sâu những thông điệp xã hội ý nghĩa. Tính trào phúng sắc bén và cách diễn đạt đầy sâu cay của ông giúp làm nổi bật bản chất tham lam và bất công của xã hội thực dân, qua đó mang đến những suy ngẫm sâu sắc về con người và xã hội.
Tóm lại, yếu tố hài hước trong "Giấu của" không chỉ làm tăng sự sinh động và giá trị nghệ thuật của tác phẩm mà còn phản ánh một cách sắc sảo và chân thực về xã hội và con người trong bối cảnh lịch sử phức tạp. Lộng Chương đã chứng tỏ tài năng vượt trội của mình qua cách kể chuyện đầy duyên dáng và thâm thúy, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc.
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của (mẫu 2)
Tác phẩm "Giấu của" của nhà văn Lộng Chương, được xuất bản vào năm 1942, là một truyện ngắn tiêu biểu của ông. Lộng Chương, người được biết đến như là "bậc thầy của truyện ngắn hài hước", đã sử dụng chi tiết hài hước một cách xuất sắc để châm biếm và phản ánh sâu sắc về xã hội thực dân nửa phong kiến. Trong đó, nhân vật Chánh Lãnh được mô tả như một kẻ sợ ma, tham lam và hèn nhát, trong khi nhân vật Quan Trưởng lại là một kẻ ranh mãnh, lợi dụng tình huống để lừa gạt. Các tình huống éo le, bất ngờ và trớ trêu được tạo ra để làm nổi bật sự hài hước và châm biếm trong tác phẩm. Sử dụng từ ngữ miêu tả sự sợ hãi và châm biếm, Lộng Chương tạo ra một không khí vui nhộn, giúp giảm căng thẳng và tạo sự thư giãn cho độc giả. Tính trào phúng và sâu cay trong cách diễn đạt cũng giúp phản ánh bản chất tham lam và bất công của xã hội thực dân. Tóm lại, chi tiết hài hước không chỉ làm tăng thêm sự sinh động và giá trị của tác phẩm mà còn phản ánh một cách sắc bén về xã hội và con người.
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của (mẫu 3)
Tác phẩm "Giấu của" của Lộng Chương, xuất bản vào năm 1942, là một ví dụ điển hình của truyện ngắn của ông. Lộng Chương, được biết đến với danh xưng "bậc thầy của truyện ngắn hài hước", đã khéo léo sử dụng chi tiết hài hước để châm biếm và phản ánh sâu sắc về xã hội thực dân nửa phong kiến. Truyện tái hiện nhân vật Chánh Lãnh như một kẻ sợ ma, tham lam và hèn nhát, trong khi Quan Trưởng lại là một kẻ thông minh, luôn tận dụng tình huống để lừa gạt. Các tình tiết éo le, bất ngờ và trớ trêu được sắp đặt để làm nổi bật sự hài hước và châm biếm trong tác phẩm. Lợi dụng từ ngữ để miêu tả nỗi sợ hãi và châm biếm, Lộng Chương tạo ra một bầu không khí vui vẻ, giúp giảm bớt căng thẳng và mang lại sự thư giãn cho độc giả. Tính trào phúng và sắc bén trong cách diễn đạt cũng giúp lóe lên bản chất tham lam và bất công của xã hội thực dân. Tóm lại, chi tiết hài hước không chỉ làm tăng tính sinh động và giá trị của tác phẩm mà còn sắc bén phản ánh về xã hội và con người.
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của (mẫu 4)
Tác phẩm "Giấu của" của nhà văn Lộng Chương, ra mắt lần đầu vào năm 1942, là một truyện ngắn tiêu biểu thể hiện rõ tài năng và phong cách độc đáo của ông. Lộng Chương, thường được tôn vinh là "bậc thầy của truyện ngắn hài hước", đã khéo léo sử dụng yếu tố hài hước để châm biếm và phản ánh sâu sắc về xã hội thực dân nửa phong kiến đương thời.
Trong truyện, nhân vật Chánh Lãnh được khắc họa là một kẻ sợ ma, tham lam và hèn nhát. Đối lập với Chánh Lãnh là nhân vật Quan Trưởng, một kẻ ranh mãnh và xảo quyệt, biết cách lợi dụng tình huống để lừa gạt người khác. Những tình huống éo le, bất ngờ và trớ trêu trong câu chuyện không chỉ tạo nên tiếng cười mà còn làm nổi bật tính châm biếm và sự mỉa mai đối với những thói hư tật xấu của con người trong xã hội thực dân.
Lộng Chương sử dụng ngôn từ miêu tả đầy sống động và châm biếm, tạo ra một bầu không khí vui nhộn, giúp độc giả vừa giải trí vừa suy ngẫm. Ông đã tài tình trong việc khai thác nỗi sợ hãi và lòng tham của nhân vật để tạo nên những tình huống hài hước nhưng đầy ý nghĩa. Sự trào phúng và sâu cay trong cách diễn đạt của ông cũng giúp lột tả rõ nét bản chất tham lam và bất công của xã hội thời bấy giờ.
Tóm lại, chi tiết hài hước trong "Giấu của" không chỉ tăng thêm sức hấp dẫn và giá trị nghệ thuật cho tác phẩm mà còn là một phương tiện sắc bén để Lộng Chương phản ánh hiện thực xã hội và con người. Qua đó, độc giả không chỉ tìm thấy niềm vui mà còn nhận ra những bài học sâu sắc về đạo đức và nhân sinh.
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của (mẫu 5)
Tác phẩm "Giấu của" của Lộng Chương, được xuất bản vào năm 1942, đặt mình là một ví dụ xuất sắc của truyện ngắn của ông. Lộng Chương, được biết đến với danh hiệu "bậc thầy của truyện ngắn hài hước", đã khéo léo sử dụng các chi tiết hài hước để châm biếm và phản ánh sâu sắc về xã hội thực dân nửa phong kiến. Nhân vật Chánh Lãnh được miêu tả như một người sợ ma, tham lam và hèn nhát, trong khi Quan Trưởng lại là một kẻ ranh mãnh, tận dụng mọi cơ hội để đánh lừa. Các tình huống dở khóc dở cười, bất ngờ và trớ trêu được sắp đặt để làm nổi bật sự hài hước và châm biếm của tác phẩm.
Lộng Chương đã khéo léo sử dụng từ ngữ để vẽ nên một bầu không khí vui nhộn, giúp giảm bớt căng thẳng và mang đến sự thư giãn cho độc giả. Tính trào phúng và sự sâu cay trong cách diễn đạt cũng giúp phản ánh một cách sắc bén bản chất tham lam và bất công của xã hội thực dân. Tóm lại, việc sử dụng chi tiết hài hước không chỉ làm cho tác phẩm trở nên sống động và có giá trị hơn mà còn sắc sảo phản ánh về con người và xã hội.
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của (mẫu 6)
Tác phẩm "Giấu của" của nhà văn Lộng Chương, xuất bản vào năm 1942, đóng vai trò quan trọng như một ví dụ điển hình của truyện ngắn của ông. Lộng Chương, được biết đến với danh hiệu "thánh soạn truyện ngắn hài", đã khéo léo sử dụng chi tiết hài hước để châm biếm và phản ánh sâu sắc về xã hội thực dân nửa phong kiến. Trong tác phẩm này, nhân vật Chánh Lãnh được miêu tả như một kẻ sợ ma, tham lam và hèn nhát, trong khi Quan Trưởng lại là một người ranh mãnh, khôn ngoan lợi dụng mọi cơ hội để lừa đảo.
Các tình huống bất ngờ, trớ trêu và éo le được sắp xếp một cách tinh tế, nhấn mạnh sự hài hước và lời châm biếm trong tác phẩm. Lộng Chương khéo léo sử dụng ngôn từ để tái hiện sự sợ hãi và châm biếm, tạo nên một không khí vui nhộn, giúp độc giả thư giãn và xả stress.
Tính trào phúng và sâu cay trong cách diễn đạt của Lộng Chương cũng góp phần phản ánh rõ nét bản chất tham lam và bất công trong xã hội thực dân. Tóm lại, chi tiết hài hước không chỉ làm cho tác phẩm sinh động và giá trị hơn mà còn sắc bén phản ánh về xã hội và con người.
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của (mẫu 7)
Tác phẩm "Giấu của" của Lộng Chương, xuất bản vào năm 1942, là một ví dụ điển hình cho truyện ngắn của ông. Lộng Chương được biết đến như là "thánh hài kịch của truyện ngắn", đã khéo léo sử dụng chi tiết hài hước để châm biếm và sâu sắc phản ánh xã hội thực dân nửa phong kiến. Nhân vật Chánh Lãnh được miêu tả như một người sợ ma, tham lam và nhát gan, trong khi nhân vật Quan Trưởng lại là một kẻ thông minh, luôn tận dụng tình huống để lừa gạt. Các tình huống éo le, bất ngờ và trớ trêu được tạo ra để làm nổi bật sự hài hước và châm biếm trong tác phẩm. Lộng Chương khéo léo sử dụng từ ngữ để vẽ lên không khí vui vẻ, giúp giảm bớt căng thẳng và mang đến sự thư giãn cho độc giả. Tính trào phúng và sự sâu cay trong cách diễn đạt cũng giúp phản ánh rõ nét bản chất tham lam và bất công của xã hội thực dân. Tóm lại, chi tiết hài hước không chỉ làm tăng thêm sự sống động và giá trị của tác phẩm mà còn sắc bén phản ánh về xã hội và con người.
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của (mẫu 8)
Tác phẩm: "Giấu của" là một truyện ngắn tiêu biểu của nhà văn Lộng Chương, được xuất bản năm 1942. Lộng Chương (1910 - 1986) là một nhà văn, nhà báo nổi tiếng của Việt Nam, được mệnh danh là "bậc thầy của truyện ngắn hài hước". Chi tiết hài hước xuất hiện xuyên suốt tác phẩm, góp phần tạo nên tiếng cười vui nhộn khi những người dân chưa rõ về chính sách nhà nước. Ông bà Đại Cát lọ mọ đi giấu của và tạo ra những tình huống oái oăm. Việc ông bà Đại Cát giấu của một cách cẩn thận, đề phòng mọi người xung quanh cũng thể hiện sự mỉa mai về bản chất ích kỷ, tham lam của họ. Họ sợ hãi bị người khác cướp đoạt tài sản, nên luôn đề phòng và cảnh giác. Chi tiết này cũng cho thấy sự thiếu hiểu biết, tham lam của ông bà Đại Cát trước nhà nước. Chi tiết ông bà Đại Cát giấu của gây nên tiếng cười trong đoạn trích cùng tên" là một chi tiết nghệ thuật tinh tế và hiệu quả. Nó góp phần thể hiện nên hiện thực đất nước những năm đầu xây dựng tổ quốc, đồng thời tạo nên tình huống hài hước, thú vị cho tác phẩm.
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của (mẫu 9)
Đoạn trích Giấu của là một vở hài kịch tiêu biểu của nhà văn Lộng Chương. Chi tiết hài hước xuất hiện xuyên suốt tác phẩm, góp phần tạo nên tiếng cười vui nhộn và châm biếm sâu cay đối với xã hội miền Bắc trong những năm 60, thế kỉ XX, được thể hiện qua những lời đối thoại gây cười của nhân vật. Trong lúc tìm nơi để giấu của cải, ở hai nhân vật có những lời thoại: Bây giờ giấu của cải ở đâu?; Hay là giấu trong nồi canh?; Không được, bà Phán có thể ăn hết! Vậy giấu trong chăn bông?;Vậy... Giấu trong quần áo?Được! Cứ giấu trong quần áo! Những lời thoại hài hước giúp cho tác phẩm thêm sinh động và hấp dẫn, đó là một điểm sáng góp phần làm nên thành công của tác phẩm. Nó châm biếm những thói hư tật xấu của xã hội đồng thời thể hiện tính cách dí dỏm, hóm hỉnh của tác giả. Điều này tạo bầu không khí vui nhộn, giúp giảm bớt căng thẳng, mang đến tiếng cười sảng khoái, giúp người đọc giải trí. Châm biếm sâu cay hơi bày bản chất tham lam, hèn nhát, thiếu bản lĩnh của tầng lớp quan lại. Qua đó thể hiện tài năng của tác giả với khả năng xây dựng nhân vật hài hước, sinh động, khả năng sử dụng ngôn ngữ tinh tế, châm biếm sâu cay. Lời thoại hài hước là một yếu tố quan trọng góp phần làm nên thành công của tác phẩm Giấu của.
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của (mẫu 10)
Tác phẩm: "Giấu của" là một truyện ngắn tiêu biểu của nhà văn Lộng Chương, được xuất bản năm 1942. Lộng Chương (1910 - 1986) là một nhà văn, nhà báo nổi tiếng của Việt Nam, được mệnh danh là "bậc thầy của truyện ngắn hài hước". Chi tiết hài hước xuất hiện xuyên suốt tác phẩm, góp phần tạo nên tiếng cười vui nhộn và châm biếm sâu cay đối với xã hội thực dân nửa phong kiến. Chi tiết hài hước về nhân vật Chánh Lãnh sợ ma đến mức lẩn trốn, van xin Quan Trưởng, tham lam, hèn nhát, thiếu bản lĩnh. Ở nhân vật Quan Trưởng, hắn ta là một kẻ khôn ngoan, ranh mãnh, lợi dụng sự sợ hãi của Chánh Lãnh. Tham lam, giả vờ tốt bụng để lừa gạt Chánh Lãnh. Chi tiết hài hước về tình huống. Tình huống éo le: Hai quan lại sợ ma, lẩn trốn trong đêm tối. Tình huống bất ngờ: Chánh Lãnh tưởng ma hiện về, nhưng thực ra là Quan Trưởng. Tình huống trớ trêu: Quan Trưởng lừa gạt Chánh Lãnh, lấy hết của cải. Lời nói của nhân vật cũng đậm chất liệu hài hước "Quan Trưởng ơi! Có ma! Có ma!". Quan Trưởng: "Đừng sợ! Chỉ là con mèo hoang thôi!". Về cách dùng từ tác giả sử dụng nhiều từ ngữ miêu tả sự sợ hãi, hoảng loạn, sử dụng nhiều từ ngữ châm biếm, mỉa mai. Điều này tạo bầu không khí vui nhộn, giúp giảm bớt căng thẳng, tạo sự thư giãn cho người đọc, mang đến tiếng cười sảng khoái, giúp người đọc giải trí. Châm biếm sâu cay hơi bày bản chất tham lam, hèn nhát, thiếu bản lĩnh của tầng lớp quan lại. Lên án xã hội thực dân nửa phong kiến bất công, thối nát. Qua đó thể hiện tài năng của tác giả với khả năng xây dựng nhân vật hài hước, sinh động, khả năng sử dụng ngôn ngữ tinh tế, châm biếm sâu cay. Chi tiết hài hước là một yếu tố quan trọng góp phần làm nên thành công của tác phẩm "Giấu của". Chi tiết hài hước không chỉ mang đến tiếng cười mà còn thể hiện ý đồ châm biếm sâu cay của tác giả đối với xã hội thực dân nửa phong kiến. Chi tiết hài hước được xây dựng thành công, góp phần tạo nên giá trị hiện thực và giá trị nhân đạo của tác phẩm. Chi tiết hài hước thể hiện tài năng của Lộng Chương trong việc xây dựng nhân vật và sử dụng ngôn ngữ.
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của (mẫu 11)
Chi tiết gây cười trong đoạn trích Giấu của sáng tác của nhà văn Lộng Cương được thể hiện thành công qua tính trào phúng trong ngôn ngữ đối thoại của hai nhân vật. Những từ ngữ như: Của cải là của ta, ta muốn giấu ở đâu thì giấu; Còn xem gì nữa. Mai con Trinh nó về rồi đấy.Cũng phần nào thể hiện được bản tính tham la, keo kiệt và bủn sỉn của ông bà Cát Đại. Không những thể từ lời nói, cử chỉ đều thể hiệnsự ngu ngốc, lố bịch của hai nhân vật: Cậu này... hay là treo lên buồng ngủ?; Hay là đen chôn?; "Giấu của để làm gì? Để... cho con cháu đánh nhau!" Thủ pháp gây cười góp phần tạo nên sự hài hước, thú vị cho đoạn trích "Giấu của". Qua đó, tác giả Lộng Chương muốn truyền tải thông điệp về sự phù phiếm của việc tích trữ của cải và tầm quan trọng của việc sống vui vẻ, thanh thản
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của (mẫu 12)
Trong tác phẩm Giấu của do nhà văn Lộng Chương sáng tác, chúng ta đã thấy được những chi tiết trào phúng và hành động lố bịch của ông bà Đại Cát, Hai nhân vật này liên tục thực hiện những hành động lố bịch, phi lý như trốn trong nhà vệ sinh, giả vờ điếc, v.v. để che giấu bí mật của mình. Một mặt những hành động này khiến họ trở nên nực cười và thiếu đi sự tôn trọng đối với người khác. Họ chỉ quan tâm đến việc che giấu bí mật của bản thân mà không màng đến những ảnh hưởng tiêu cực mà nó có thể gây ra cho người khác. Mặt khác ta cũng thấy được sự sợ hãi bị phanh phui bí mật. Nỗi sợ hãi này khiến họ trở nên mất kiểm soát và có những hành động phi lý. Hai nhân vật này "đáng cười" vì những hành động lố bịch và ích kỷ của họ. Tuy nhiên, họ cũng "đáng thương" vì nỗi sợ hãi, sự yếu đuối và sự cô đơn mà họ đang trải qua. Cảm xúc của người đọc đối với hai nhân vật này có thể thay đổi tùy thuộc vào cách họ nhìn nhận vấn đề. Một số người có thể cảm thấy tức giận với sự lố bịch và ích kỷ của họ, trong khi những người khác có thể cảm thấy thương xót cho nỗi sợ hãi và sự yếu đuối của họ.
Phân tích một chi tiết hài hước trong Giấu của (mẫu 13)
Nhà văn Lộng Chương đã thành công trong việc tạo nhưng lên những tiếng cười châm biến trong đoạn tác phẩm kịch Quẫn, đặc biệt là trong đoạn trích Giấu của. Vở kịch hiện bắt đầu bằng hoàn cảnh ông bà Đại Cát đang lo lắng tìm chỗ giấu của cải để đề phòng khi có biến. Và có những hành động ngớ ngẩn ông bà Đại Cát loay hoay tìm chỗ giấu của cải. Họ giấu vàng trong nồi canh, giấu bạc trong chăn bông, giấu tiền trong quần áo. Ngoài ra cũng có thủ pháp gây cười trong đoạn trích: sử dụng lối chơi chữ: Có của thì giấu, không của thì... Cũng giấu; Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài; Giấu của trong nhà, ra ngõ thì... Hết; Giấu của một đời, rồi cũng... Tiêu một đời; Của cải như nước chảy, mây trôi... Có hôm đầy nhà, có hôm... Vơi đi một nửa; Giấu của để làm gì? Để... Cho người khác tiêu!; Của cải như nước chảy, mây trôi... Có hôm đầy nhà, có hôm... Vơi đi một nửa. Vậy nên, cứ... Tiêu pha cho hết!; Cụ cố tổ nhà ta... Giấu vàng trong... Cái gối; Có người giấu vàng trong... Cái hố xí; Giấu của để làm gì? Để... Cho con cháu đánh nhau! Đó là những lời nói ngộ nghĩnh thể hiện sự lúng túng, lo lắng của mình. Thông qua đó cũng truyền tải nội dung về sự phù phiếm của việc tích trữ của cải và tầm quan trọng của việc sống vui vẻ, thanh thản.
Xem thêm các chương trình khác:
- Giải sgk Toán 12 – Kết nối tri thức
- Giải Chuyên đề học tập Toán 12 – Kết nối tri thức
- Lý thuyết Toán 12 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Toán 12 – Kết nối tri thức
- Bài tập Tiếng Anh 12 Global success theo Unit có đáp án
- Giải sgk Tiếng Anh 12 - Global success
- Trọn bộ Từ vựng Tiếng Anh 12 Global success đầy đủ nhất
- Trọn bộ Ngữ pháp Tiếng Anh 12 Global success đầy đủ nhất
- Giải sbt Tiếng Anh 12 – Global Success
- Giải sgk Vật lí 12 – Kết nối tri thức
- Giải Chuyên đề học tập Vật lí 12 – Kết nối tri thức
- Lý thuyết Vật lí 12 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Vật lí 12 – Kết nối tri thức
- Giải sgk Hóa học 12 – Kết nối tri thức
- Giải Chuyên đề học tập Hóa 12 – Kết nối tri thức
- Lý thuyết Hóa 12 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Hóa 12 – Kết nối tri thức
- Chuyên đề dạy thêm Hóa 12 cả 3 sách (chương trình mới 2025)
- Giải sgk Sinh học 12 – Kết nối tri thức
- Giải Chuyên đề học tập Sinh học 12 – Kết nối tri thức
- Lý thuyết Sinh học 12 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Sinh học 12 – Kết nối tri thức
- Giải sgk Lịch sử 12 – Kết nối tri thức
- Giải Chuyên đề học tập Lịch sử 12 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Lịch sử 12 – Kết nối tri thức
- Giải sgk Địa lí 12 – Kết nối tri thức
- Giải Chuyên đề học tập Địa lí 12 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Địa lí 12 – Kết nối tri thức
- Giải sgk Tin học 12 – Kết nối tri thức
- Giải Chuyên đề học tập Tin học 12 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Tin học 12 – Kết nối tri thức
- Lý thuyết Tin học 12 - Kết nối tri thức
- Giải sgk Công nghệ 12 – Kết nối tri thức
- Giải sgk Kinh tế pháp luật 12 – Kết nối tri thức
- Giải Chuyên đề học tập Kinh tế pháp luật 12 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Kinh tế pháp luật 12 – Kết nối tri thức
- Giải sgk Giáo dục quốc phòng 12 – Kết nối tri thức
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 12 – Kết nối tri thức