Chương VIII Bộ luật tố tụng dân sự 2015: Các biện pháp khẩn cấp tạm thời
Số hiệu: | 92/2015/QH13 | Loại văn bản: | Luật |
Nơi ban hành: | Quốc hội | Người ký: | Nguyễn Sinh Hùng |
Ngày ban hành: | 25/11/2015 | Ngày hiệu lực: | 01/07/2016 |
Ngày công báo: | 29/12/2015 | Số công báo: | Từ số 1251 đến số 1252 |
Lĩnh vực: | Thủ tục Tố tụng | Tình trạng: | Còn hiệu lực |
TÓM TẮT VĂN BẢN
Bộ luật tố tụng dân sự 2015 được ban hành ngày 25/11/2015 với nhiều quy định về thẩm quyền của Tòa án; cơ quan tiến hành tố tụng, người tiến hành tố tụng; thành phần giải quyết việc dân sự; người tham gia tố tụng; chứng minh, chứng cứ; biện pháp khẩn cấp tạm thời; chi phí tố tụng;…
Bộ luật tố tụng dân sự năm 2015 gồm 10 Phần, 42 Chương, 517 Điều (Thay vì Bộ luật Tố tụng dân sự 2004 chỉ gồm 9 Phần, 36 Chương, 418 Điều). BLTTDS 2015 có bố cục gồm các Phần sau:
- Những quy định chung
- Thủ tục giải quyết vụ án tại Tòa án cấp sơ thẩm
- Thủ tục giải quyết vụ án tại Tòa án cấp phúc thẩm
- Giải quyết vụ án dân sự theo thủ tục rút gọn
- Thủ tục xét lại bản án, quyết định đã có hiệu lực pháp luật
- Thủ tục giải quyết việc dân sự
- Thủ tục công nhận và co thi hành tại Việc Nam hoặc không công nhận bản án, quyết định dân sự của Tòa án nước ngoài; công nhận và cho thi hành phán quyết của trọng tài nước ngoài
- thủ tục giải quyết vụ việc dân sự có yếu tố nước ngoài
- Thi hành Bản án, quyết định dân sự của Tòa án
- Xử lý hành vi cản trở hoạt động tố tụng, khiếu nại, tố cáo trong tố tụng
Theo đó, Bộ luật TTDS 2015 có những điểm sau đáng chú ý:
- Bổ sung mới quy định về Giải quyết vụ việc dân sự trong trường hợp chưa có điều luật để áp dụng:
+ Thẩm quyền của Tòa án thụ lý, giải quyết vụ việc dân sự trong trường hợp chưa có điều luật để áp dụng được thực hiện theo các điều từ Điều 35 đến Điều 41 của Bộ luật tố tụng dân sự năm 2015.
+ Trình tự, thủ tục thụ lý, giải quyết vụ việc dân sự theo Bộ luật số 92/2015/QH13.
+ Nguyên tắc giải quyết vụ việc dân sự trong trường hợp chưa có điều luật để áp dụng thực hiện theo Điều 45 Luật này về việc áp dụng tập quán, áp dụng tương tự pháp luật, áp dụng các nguyên tắc cơ bản của pháp luật dân sự, án lệ, lẽ công bằng.
- Phiên họp kiểm tra việc giao nộp, tiếp cận, công khai chứng cứ và hòa giải
Thẩm phán tiến hành mở phiên họp kiểm tra việc giao nộp, tiếp cận, công khai chứng cứ và hòa giải giữa các đương sự. Trước khi tiến hành phiên họp, Thẩm phán phải thông báo cho đương sự, người đại diện hợp pháp của đương sự, người bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của đương sự về thời gian, địa điểm tiến hành phiên họp và nội dung của phiên họp.
- Phát hiện và kiến nghị sửa đổi, bổ sung hoặc hủy bỏ văn bản quy phạm pháp luật tại Điều 221 Bộ luật tố tụng dân sự 2015
Trong quá trình giải quyết vụ án dân sự, nếu phát hiện văn bản quy phạm pháp luật liên quan đến việc giải quyết vụ án dân sự có dấu hiệu trái với Hiến pháp, luật, nghị quyết của Quốc hội, pháp lệnh, nghị quyết của Ủy ban thường vụ Quốc hội, văn bản quy phạm pháp luật của cơ quan nhà nước cấp trên thì Tòa án thực hiện như sau:
+ Trường hợp chưa có quyết định đưa vụ án ra xét xử thì Thẩm phán được phân công giải quyết vụ án báo cáo và đề nghị Chánh án Tòa án đang giải quyết vụ án có văn bản đề nghị Chánh án Tòa án nhân dân tối cao kiến nghị cơ quan nhà nước có thẩm quyền xem xét sửa đổi, bổ sung hoặc bãi bỏ văn bản quy phạm pháp luật;
+ Trường hợp đã có quyết định đưa vụ án ra xét xử hoặc vụ án đang được xem xét tại phiên tòa hoặc đang được xét xử theo thủ tục giám đốc thẩm, tái thẩm thì Hội đồng xét xử tạm ngừng phiên tòa theo quy định tại điểm e khoản 1 Điều 259 của Bộ luật này và báo cáo Chánh án Tòa án đang giải quyết vụ án có văn bản đề nghị Chánh án Tòa án nhân dân tối cao kiến nghị cơ quan nhà nước có thẩm quyền xem xét sửa đổi, bổ sung hoặc bãi bỏ văn bản quy phạm pháp luật.
- Điều 247 Bộ Luật 92/2015/QH13 quy định rõ nội dung và phương thức tranh tụng tại phiên tòa
+ Tranh tụng tại phiên tòa bao gồm việc trình bày chứng cứ, hỏi, đối đáp, trả lời và phát biểu quan điểm, lập luận về đánh giá chứng cứ, tình tiết của vụ án dân sự, quan hệ pháp luật tranh chấp và pháp luật áp dụng để giải quyết yêu cầu của các đương sự trong vụ án.
- Bổ sung phần thứ tư về Giải quyết vụ án dân sự theo thủ tục rút gọn quy định:
+ Điều kiện áp dụng thủ tục rút gọn
+ Quyết định đưa vụ án ra xét xử theo thủ tục rút gọn
+ Phiên tòa xét xử theo thủ tục rút gọn
+ Thủ tục phúc thẩm rút gọn đối với bản án, quyết định của Tòa án cấp sơ thẩm bị kháng cáo, kháng nghị
Bộ luật tố tụng DS năm 2015 có hiệu lực từ ngày 01/07/2016 trừ một số quy định thì có hiệu lực từ ngày 01/01/2017, cụ thể tại Khoản 1 Điều 517 Bộ luật TTDS năm 2015.
Văn bản tiếng việt
Văn bản tiếng anh
1. Trong quá trình giải quyết vụ án, đương sự, người đại diện hợp pháp của đương sự hoặc cơ quan, tổ chức, cá nhân khởi kiện vụ án quy định tại Điều 187 của Bộ luật này có quyền yêu cầu Tòa án đang giải quyết vụ án đó áp dụng một hoặc nhiều biện pháp khẩn cấp tạm thời quy định tại Điều 114 của Bộ luật này để tạm thời giải quyết yêu cầu cấp bách của đương sự, bảo vệ tính mạng, sức khỏe, tài sản, thu thập chứng cứ, bảo vệ chứng cứ, bảo toàn tình trạng hiện có tránh gây thiệt hại không thể khắc phục được, đảm bảo cho việc giải quyết vụ án hoặc việc thi hành án.
2. Trong trường hợp do tình thế khẩn cấp, cần phải bảo vệ ngay chứng cứ, ngăn chặn hậu quả nghiêm trọng có thể xảy ra thì cơ quan, tổ chức, cá nhân có quyền yêu cầu Tòa án có thẩm quyền ra quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời quy định tại Điều 114 của Bộ luật này đồng thời với việc nộp đơn khởi kiện cho Tòa án đó.
3. Tòa án chỉ tự mình ra quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong trường hợp quy định tại Điều 135 của Bộ luật này.
1. Trước khi mở phiên tòa, việc áp dụng, thay đổi, hủy bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời do một Thẩm phán xem xét, quyết định.
2. Tại phiên tòa, việc áp dụng, thay đổi, hủy bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời do Hội đồng xét xử xem xét, quyết định.
1. Người yêu cầu Tòa án áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời phải chịu trách nhiệm trước pháp luật về yêu cầu của mình; trường hợp yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời không đúng mà gây thiệt hại cho người bị áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời hoặc cho người thứ ba thì phải bồi thường.
2. Tòa án áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời không đúng mà gây thiệt hại cho người bị áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời hoặc cho người thứ ba thì Tòa án phải bồi thường nếu thuộc một trong các trường hợp sau đây:
a) Tòa án tự mình áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời;
b) Tòa án áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời khác với biện pháp khẩn cấp tạm thời mà cơ quan, tổ chức, cá nhân yêu cầu;
c) Tòa án áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời vượt quá yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời của cơ quan, tổ chức, cá nhân;
d) Tòa án áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời không đúng thời hạn theo quy định của pháp luật hoặc không áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời mà không có lý do chính đáng.
3. Việc bồi thường thiệt hại quy định tại khoản 2 Điều này được thực hiện theo quy định của Luật trách nhiệm bồi thường của Nhà nước.
1. Giao người chưa thành niên, người mất năng lực hành vi dân sự, người có khó khăn trong nhận thức, làm chủ hành vi cho cá nhân hoặc tổ chức trông nom, nuôi dưỡng, chăm sóc, giáo dục.
2. Buộc thực hiện trước một phần nghĩa vụ cấp dưỡng.
3. Buộc thực hiện trước một phần nghĩa vụ bồi thường thiệt hại do tính mạng, sức khoẻ bị xâm phạm.
4. Buộc người sử dụng lao động tạm ứng tiền lương, tiền bảo hiểm y tế, bảo hiểm xã hội, bảo hiểm thất nghiệp, chi phí cứu chữa tai nạn lao động hoặc bệnh nghề nghiệp, tiền bồi thường, trợ cấp tai nạn lao động hoặc bệnh nghề nghiệp cho người lao động.
5. Tạm đình chỉ thi hành quyết định đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động, quyết định sa thải người lao động.
6. Kê biên tài sản đang tranh chấp.
7. Cấm chuyển dịch quyền về tài sản đối với tài sản đang tranh chấp.
8. Cấm thay đổi hiện trạng tài sản đang tranh chấp.
9. Cho thu hoạch, cho bán hoa màu hoặc sản phẩm, hàng hóa khác.
10. Phong tỏa tài khoản tại ngân hàng, tổ chức tín dụng khác, kho bạc nhà nước; phong tỏa tài sản ở nơi gửi giữ.
11. Phong tỏa tài sản của người có nghĩa vụ.
12. Cấm hoặc buộc thực hiện hành vi nhất định.
13. Cấm xuất cảnh đối với người có nghĩa vụ.
14. Cấm tiếp xúc với nạn nhân bạo lực gia đình.
15. Tạm dừng việc đóng thầu và các hoạt động có liên quan đến việc đấu thầu.
16. Bắt giữ tàu bay, tàu biển để bảo đảm giải quyết vụ án.
17. Các biện pháp khẩn cấp tạm thời khác mà luật có quy định.
Giao người chưa thành niên, người mất năng lực hành vi dân sự, người có khó khăn trong nhận thức, làm chủ hành vi cho cá nhân hoặc tổ chức trông nom, nuôi dưỡng, chăm sóc, giáo dục được áp dụng nếu việc giải quyết vụ án có liên quan đến những người này mà họ chưa có người giám hộ.
Việc giao người chưa thành niên từ đủ bảy tuổi trở lên thì phải xem xét nguyện vọng của người đó.
Buộc thực hiện trước một phần nghĩa vụ cấp dưỡng được áp dụng nếu việc giải quyết vụ án có liên quan đến yêu cầu cấp dưỡng và xét thấy yêu cầu đó là có căn cứ và nếu không thực hiện trước ngay một phần nghĩa vụ cấp dưỡng sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ, đời sống của người được cấp dưỡng.
Buộc thực hiện trước một phần nghĩa vụ bồi thường thiệt hại do tính mạng, sức khoẻ bị xâm phạm được áp dụng nếu việc giải quyết vụ án có liên quan đến yêu cầu đòi bồi thường thiệt hại do tính mạng, sức khoẻ bị xâm phạm.
Buộc người sử dụng lao động tạm ứng tiền lương, tiền bảo hiểm y tế, bảo hiểm xã hội, bảo hiểm thất nghiệp, chi phí cứu chữa tai nạn lao động hoặc bệnh nghề nghiệp, tiền bồi thường, trợ cấp tai nạn lao động hoặc bệnh nghề nghiệp cho người lao động được áp dụng để bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của người lao động về tiền lương, tiền bảo hiểm, tiền bồi thường, tiền trợ cấp, chăm sóc sức khỏe theo quy định của pháp luật.
Tạm đình chỉ thi hành quyết định đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động, quyết định sa thải người lao động được áp dụng nếu việc giải quyết vụ án có liên quan đến đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động, sa thải người lao động thuộc trường hợp người sử dụng lao động không được thực hiện quyền đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động hoặc không được xử lý kỷ luật sa thải đối với người lao động theo quy định của pháp luật về lao động.
1. Kê biên tài sản đang tranh chấp được áp dụng nếu trong quá trình giải quyết vụ án có căn cứ cho thấy người giữ tài sản đang tranh chấp có hành vi tẩu tán, hủy hoại tài sản.
2. Tài sản bị kê biên có thể được thu giữ, bảo quản tại cơ quan thi hành án dân sự hoặc lập biên bản giao cho một bên đương sự hoặc người thứ ba quản lý cho đến khi có quyết định của Tòa án.
Cấm chuyển dịch quyền về tài sản đối với tài sản đang tranh chấp được áp dụng nếu trong quá trình giải quyết vụ án có căn cứ cho thấy người đang chiếm hữu hoặc giữ tài sản đang tranh chấp có hành vi chuyển dịch quyền về tài sản đối với tài sản đang tranh chấp cho người khác.
Cấm thay đổi hiện trạng tài sản đang tranh chấp được áp dụng nếu trong quá trình giải quyết vụ án có căn cứ cho thấy người đang chiếm hữu hoặc giữ tài sản đang tranh chấp có hành vi tháo gỡ, lắp ghép, xây dựng thêm hoặc có hành vi khác làm thay đổi hiện trạng tài sản đó.
Cho thu hoạch, cho bán hoa màu hoặc sản phẩm, hàng hóa khác được áp dụng nếu trong quá trình giải quyết vụ án có tài sản đang tranh chấp hoặc liên quan đến tranh chấp mà có hoa màu hoặc sản phẩm, hàng hóa khác ở thời kỳ thu hoạch hoặc không thể bảo quản được lâu dài.
Phong tỏa tài khoản tại ngân hàng, tổ chức tín dụng khác, kho bạc nhà nước được áp dụng nếu trong quá trình giải quyết vụ án có căn cứ cho thấy người có nghĩa vụ có tài khoản tại ngân hàng, tổ chức tín dụng khác, kho bạc nhà nước và việc áp dụng biện pháp này là cần thiết để bảo đảm cho việc giải quyết vụ án hoặc việc thi hành án.
Phong tỏa tài sản ở nơi gửi giữ được áp dụng nếu trong quá trình giải quyết vụ án có căn cứ cho thấy người có nghĩa vụ có tài sản đang gửi giữ và việc áp dụng biện pháp này là cần thiết để bảo đảm cho việc giải quyết vụ án hoặc việc thi hành án.
Phong tỏa tài sản của người có nghĩa vụ được áp dụng nếu trong quá trình giải quyết vụ án có căn cứ cho thấy người có nghĩa vụ có tài sản và việc áp dụng biện pháp này là cần thiết để bảo đảm cho việc giải quyết vụ án hoặc việc thi hành án.
Cấm hoặc buộc thực hiện hành vi nhất định được áp dụng nếu trong quá trình giải quyết vụ án có căn cứ cho thấy đương sự hoặc cơ quan, tổ chức, cá nhân khác thực hiện hoặc không thực hiện một hoặc một số hành vi nhất định làm ảnh hưởng đến việc giải quyết vụ án, quyền và lợi ích hợp pháp của người khác có liên quan trong vụ án đang được Tòa án giải quyết.
Cấm xuất cảnh đối với người có nghĩa vụ được áp dụng nếu có căn cứ cho thấy việc giải quyết vụ án có liên quan đến nghĩa vụ của họ đối với Nhà nước, cơ quan, tổ chức, cá nhân khác và việc xuất cảnh của họ ảnh hưởng đến việc giải quyết vụ án, lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của cơ quan, tổ chức, cá nhân khác hoặc để bảo đảm việc thi hành án.
Cấm người có hành vi bạo lực gia đình tiếp xúc với nạn nhân bạo lực gia đình được áp dụng nếu biện pháp đó là cần thiết để bảo vệ tính mạng, sức khỏe, danh dự của nạn nhân bạo lực gia đình theo quy định của Luật phòng chống bạo lực gia đình.
Tạm dừng việc đóng thầu, phê duyệt danh sách ngắn, kết quả lựa chọn nhà thầu, nhà đầu tư, ký kết hợp đồng, thực hiện hợp đồng được áp dụng nếu quá trình giải quyết vụ án cho thấy việc áp dụng biện pháp này là cần thiết để bảo đảm cho việc giải quyết vụ án theo đúng quy định của pháp luật.
1. Tòa án quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời bắt giữ tàu bay để bảo đảm giải quyết vụ án dân sự mà vụ án đó do chủ sở hữu tàu bay, chủ nợ trong trường hợp tàu bay là tài sản bảo đảm, người bị thiệt hại do tàu bay đang bay gây ra hoặc người có quyền, lợi ích liên quan đối với tàu bay khởi kiện theo quy định của pháp luật về hàng không dân dụng Việt Nam.
2. Tòa án quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời bắt giữ tàu biển trong các trường hợp sau đây:
a) Tàu biển bị yêu cầu bắt giữ để bảo đảm việc giải quyết khiếu nại hàng hải mà người yêu cầu bắt giữ tàu biển đã khởi kiện vụ án dân sự tại Tòa án;
b) Chủ tàu là người có nghĩa vụ về tài sản trong vụ án đang giải quyết và vẫn là chủ tàu tại thời điểm áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời bắt giữ tàu biển;
c) Người thuê tàu trần, người thuê tàu định hạn, người thuê tàu chuyến hoặc người khai thác tàu là người có nghĩa vụ về tài sản trong vụ án dân sự phát sinh từ khiếu nại hàng hải theo quy định của Bộ luật hàng hải Việt Nam và vẫn là người thuê tàu trần, người thuê tàu định hạn, người thuê tàu chuyến, người khai thác tàu hoặc là chủ tàu tại thời điểm áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời bắt giữ tàu biển;
d) Tranh chấp đang được giải quyết trong vụ án phát sinh trên cơ sở của việc thế chấp tàu biển đó;
đ) Tranh chấp đang được giải quyết trong vụ án liên quan đến quyền sở hữu hoặc quyền chiếm hữu tàu biển đó.
3. Trình tự, thủ tục bắt giữ tàu bay, tàu biển được áp dụng theo quy định của pháp luật về bắt giữ tàu bay, tàu biển.
1. Người yêu cầu Tòa án áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời phải làm đơn gửi đến Tòa án có thẩm quyền. Đơn yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời phải có các nội dung chính sau đây:
a) Ngày, tháng, năm làm đơn;
b) Tên, địa chỉ; số điện thoại, fax, địa chỉ thư điện tử (nếu có) của người yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời;
c) Tên, địa chỉ; số điện thoại, fax, địa chỉ thư điện tử (nếu có) của người bị yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời;
d) Tóm tắt nội dung tranh chấp hoặc hành vi xâm phạm quyền và lợi ích hợp pháp của mình;
đ) Lý do cần phải áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời;
e) Biện pháp khẩn cấp tạm thời cần được áp dụng và các yêu cầu cụ thể.
Tùy theo yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời mà người yêu cầu phải cung cấp cho Tòa án chứng cứ để chứng minh cho sự cần thiết phải áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đó.
2. Yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong trường hợp quy định tại khoản 1 Điều 111 của Bộ luật này được giải quyết như sau:
a) Trường hợp Tòa án nhận đơn yêu cầu trước khi mở phiên tòa thì Thẩm phán được phân công giải quyết vụ án phải xem xét, giải quyết. Trong thời hạn 03 ngày làm việc, kể từ ngày nhận đơn, nếu người yêu cầu không phải thực hiện biện pháp bảo đảm hoặc ngay sau khi người đó thực hiện xong biện pháp bảo đảm quy định tại Điều 136 của Bộ luật này thì Thẩm phán phải ra ngay quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời; nếu không chấp nhận yêu cầu thì Thẩm phán phải thông báo bằng văn bản và nêu rõ lý do cho người yêu cầu;
b) Trường hợp Hội đồng xét xử nhận đơn yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời tại phiên tòa thì Hội đồng xét xử xem xét, thảo luận, giải quyết tại phòng xử án. Nếu chấp nhận thì Hội đồng xét xử ra quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời ngay hoặc sau khi người yêu cầu đã thực hiện xong biện pháp bảo đảm quy định tại Điều 136 của Bộ luật này. Việc thực hiện biện pháp bảo đảm được bắt đầu từ thời điểm Hội đồng xét xử ra quyết định buộc thực hiện biện pháp bảo đảm, nhưng người yêu cầu phải xuất trình chứng cứ về việc đã thực hiện xong biện pháp bảo đảm trước khi Hội đồng xét xử vào phòng nghị án; nếu không chấp nhận yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời thì Hội đồng xét xử phải thông báo ngay tại phòng xử án và ghi vào biên bản phiên tòa.
3. Đối với trường hợp yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời quy định tại khoản 2 Điều 111 của Bộ luật này thì sau khi nhận được đơn yêu cầu cùng với đơn khởi kiện và chứng cứ kèm theo, Chánh án Tòa án phân công ngay một Thẩm phán thụ lý giải quyết đơn yêu cầu. Trong thời hạn 48 giờ, kể từ thời điểm nhận được đơn yêu cầu, Thẩm phán phải xem xét và ra quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời; nếu không chấp nhận yêu cầu thì Thẩm phán phải thông báo bằng văn bản và nêu rõ lý do cho người yêu cầu biết.
4. Trường hợp áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời quy định tại khoản 10 và khoản 11 Điều 114 của Bộ luật này thì chỉ được phong tỏa tài khoản, tài sản có giá trị tương đương với nghĩa vụ tài sản mà người bị áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời có nghĩa vụ phải thực hiện.
Cơ quan, tổ chức, cá nhân khởi kiện vụ án quy định tại Điều 187 của Bộ luật này kiến nghị Tòa án áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời bằng văn bản, trong đó phải nêu rõ lý do kiến nghị; biện pháp khẩn cấp tạm thời cần được áp dụng; tên, địa chỉ của người có quyền và lợi ích hợp pháp cần được bảo vệ; tên, địa chỉ của người bị yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời; tóm tắt nội dung tranh chấp, hành vi xâm phạm quyền và lợi ích hợp pháp của đương sự; chứng cứ để chứng minh cho việc kiến nghị của mình là có căn cứ và hợp pháp.
1. Người yêu cầu Tòa án áp dụng một trong các biện pháp khẩn cấp tạm thời quy định tại các khoản 6, 7, 8, 10, 11, 15 và 16 Điều 114 của Bộ luật này phải nộp cho Tòa án chứng từ bảo lãnh được bảo đảm bằng tài sản của ngân hàng hoặc tổ chức tín dụng khác hoặc của cơ quan, tổ chức, cá nhân khác hoặc gửi một khoản tiền, kim khí quý, đá quý hoặc giấy tờ có giá do Tòa án ấn định nhưng phải tương đương với tổn thất hoặc thiệt hại có thể phát sinh do hậu quả của việc áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời không đúng để bảo vệ lợi ích của người bị áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời và ngăn ngừa sự lạm dụng quyền yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời từ phía người có quyền yêu cầu.
Đối với trường hợp quy định tại khoản 2 Điều 111 của Bộ luật này thì thời hạn thực hiện biện pháp bảo đảm quy định tại khoản này không được quá 48 giờ, kể từ thời điểm nộp đơn yêu cầu.
2. Khoản tiền, kim khí quý, đá quý hoặc giấy tờ có giá phải được gửi vào tài khoản phong tỏa tại ngân hàng nơi có trụ sở của Tòa án quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời trong thời hạn do Tòa án ấn định.
Trong trường hợp thực hiện biện pháp bảo đảm vào ngày lễ hoặc ngày nghỉ thì khoản tiền bảo đảm được gửi giữ tại Tòa án. Tòa án phải làm thủ tục giao nhận và gửi ngay khoản tiền đó vào ngân hàng vào ngày làm việc tiếp theo.
1. Tòa án ra ngay quyết định hủy bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời đã được áp dụng khi thuộc một trong các trường hợp sau đây:
a) Người yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đề nghị hủy bỏ;
b) Người phải thi hành quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời nộp tài sản hoặc có người khác thực hiện biện pháp bảo đảm thi hành nghĩa vụ đối với bên có yêu cầu;
c) Nghĩa vụ dân sự của bên có nghĩa vụ chấm dứt theo quy định của Bộ luật dân sự;
d) Việc giải quyết vụ án được đình chỉ theo quy định của Bộ luật này;
đ) Quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời không đúng theo quy định của Bộ luật này;
e) Căn cứ của việc áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời không còn;
g) Vụ việc đã được giải quyết bằng bản án, quyết định của Tòa án đã có hiệu lực pháp luật;
h) Các trường hợp Tòa án trả lại đơn khởi kiện theo quy định của Bộ luật này.
2. Trường hợp hủy bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời, Tòa án phải xem xét, quyết định để người yêu cầu áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời nhận lại chứng từ bảo lãnh được bảo đảm bằng tài sản của ngân hàng hoặc tổ chức tín dụng khác hoặc khoản tiền, kim khí quý, đá quý hoặc giấy tờ có giá quy định tại Điều 136 của Bộ luật này, trừ trường hợp quy định tại khoản 1 Điều 113 của Bộ luật này.
3. Thủ tục ra quyết định hủy bỏ việc áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời được thực hiện theo quy định tại Điều 133 của Bộ luật này. Trường hợp đã có bản án, quyết định của Tòa án có hiệu lực pháp luật thì việc giải quyết yêu cầu hủy quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời do một Thẩm phán được Chánh án của Tòa án đã ra quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời phân công giải quyết.
1. Quyết định áp dụng, thay đổi, hủy bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời có hiệu lực thi hành ngay.
2. Tòa án phải cấp hoặc gửi quyết định áp dụng, thay đổi, hủy bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời ngay sau khi ra quyết định cho người có yêu cầu, người bị áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời, cơ quan, tổ chức, cá nhân có liên quan, cơ quan thi hành án dân sự có thẩm quyền và Viện kiểm sát cùng cấp.
Đương sự có quyền khiếu nại, Viện kiểm sát có quyền kiến nghị với Chánh án Tòa án đang giải quyết vụ án về quyết định áp dụng, thay đổi, hủy bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời hoặc việc Thẩm phán không quyết định áp dụng, thay đổi, hủy bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời. Thời hạn khiếu nại, kiến nghị là 03 ngày làm việc, kể từ ngày nhận được quyết định áp dụng, thay đổi, hủy bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời hoặc trả lời của Thẩm phán về việc không ra quyết định áp dụng, thay đổi, hủy bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời.
1. Chánh án Tòa án phải xem xét, giải quyết khiếu nại, kiến nghị quy định tại Điều 140 của Bộ luật này trong thời hạn 03 ngày làm việc, kể từ ngày nhận được khiếu nại, kiến nghị.
2. Quyết định giải quyết khiếu nại, kiến nghị của Chánh án là quyết định cuối cùng và phải được cấp hoặc gửi ngay theo quy định tại khoản 2 Điều 139 của Bộ luật này.
3. Tại phiên tòa, việc giải quyết khiếu nại, kiến nghị thuộc thẩm quyền của Hội đồng xét xử. Quyết định giải quyết khiếu nại, kiến nghị của Hội đồng xét xử là quyết định cuối cùng.
1. Quyết định áp dụng, thay đổi, hủy bỏ biện pháp khẩn cấp tạm thời được thi hành theo quy định của pháp luật về thi hành án dân sự.
2. Trường hợp quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời đối với tài sản có đăng ký quyền sở hữu, quyền sử dụng thì đương sự có nghĩa vụ nộp bản sao quyết định cho cơ quan quản lý đăng ký quyền sở hữu, quyền sử dụng.
PROVISIONAL EMERGENCY MEASURES
Article 111. Right to petition the application of provisional emergency measures
1. During the resolution of civil lawsuits, the involved parties or their lawful representatives or agencies, organizations or individuals instituting the cases defined in Article 187 of this Code may petition the Courts handling such cases to apply one or more provisional emergency measures provided for in Article 114 of this Code to provisionally deal with the urgent petitions of the involved parties, to protect lives, health, properties, gather and protect evidences, preserving their current conditions in order to avoid irrecoverable damage and to ensure the lawsuit settlement or judgment execution.
2. In urgent cases where it is necessary to immediately protect evidences or to prevent possible serious consequences, relevant agencies, organizations and individuals may petition the competent Courts to issue decisions to apply provisional emergency measures prescribed in Article 114 of this Code, simultaneously with the submission of applications to initiate the lawsuits to such courts.
3. The Courts shall issue decisions on their own to apply the provisional emergency measures only in the cases provided for in Article 135 of this Code.
Article 112. Competence to decide on the application, change or cancellation of provisional emergency measures
1. Before the opening of a Court session, the application, change or cancellation of provisional emergency measures shall be considered and decided by a Judge.
2. In the Court sessions, the application, change, cancellation of provisional emergency measures shall be considered and decided by the trial panels.
Article 113. Responsibilities for improper application of provisional emergency measures
1. The persons who petition the Courts to apply provisional emergency measures must be responsible before law for their petitions; Where the petitions for application of provisional emergency measures are made improperly thus causing damage to the persons against whom the provisional emergency measures are applied or to the third persons, compensation must be made.
2. If the Courts apply the provisional emergency measures improperly, thus causing damage to those subject to such measures or to the third persons, the Courts shall have to pay compensation therefor in the following cases:
a) The Courts have applied the provisional emergency measures on their own;
b) The Courts have applied other provisional emergency measures than those petitioned by agencies/organizations/individuals;
c) The Courts have applied the provisional emergency measures beyond the petitions of agencies, organizations and individuals;
d) The Courts have applied the provisional emergency measures unconformably with the time limit prescribed by law or the Courts fail to apply the provisional emergency measures without good and sufficient reasons.
3. The compensation specified in clause 2 of this Article shall comply with regulations in the Law on State compensation liability.
Article 114. Provisional emergency measures
1. Sending minor persons, legally incapacitated persons, person with limited cognition or behavior control to individuals or organizations for looking after, nurturing, taking care of and educating.
2. Forcing the prior performance of part of the alimony obligation.
3. Forcing the prior performance of part of the obligation to compensate for damage to individuals whose lives and/or health have been infringed upon.
4. Forcing the employers to provide the employees with advance wages, health insurance, social insurance, treatment cost for occupational accidents or occupational diseases or compensations, allowances for occupational accidents or occupational diseases.
5. Suspending the execution of decisions on unilateral termination of labor contract or decisions on dismissal of employees.
6. Distraining the disputed properties.
7. Prohibiting the transfer of property right over the disputed properties.
8. Prohibiting the change of the current conditions of disputed properties.
9. Permitting the harvesting, sale of subsidiary food crops or other products, commodities.
10. Freezing accounts at banks or other credit institutions, State treasury; freezing properties at places of their deposit.
11. Freezing properties of the obligor.
12. Prohibiting involved parties from performing, or forcing them to perform certain acts.
13. Prohibiting the obligors from leaving Vietnam.
14. Prohibiting the contact with victims of family violence.
15. Suspending the bid closing and activities related to bidding.
16. Arresting aircrafts or ships to ensure the lawsuit settlement.
17. Other provisional emergency measures provided for by law.
Article 115. Sending minor persons, legally incapacitated persons, person with limited cognition or behavior control to individuals or organizations for looking after, nurturing, taking care of and educating.
The sending of minor persons, legally incapacitated persons, person with limited cognition or behavior control to individuals or organizations for looking after, nurturing, taking care of and educating shall be applied if the resolution of cases involves such persons who have no guardians.
The sending of minors who are from full 7 years old or elder shall be carried out after considering their expectation.
Article 116. Forced prior-performance of part of the alimony obligation
The forced prior-performance of part of the alimony obligation shall be applied if the resolution of cases is related to alimony petitions which are deemed well-grounded and the failure to immediately perform in advance part of the alimony obligation shall affect the health and/or life of the persons entitled to the alimony.
Article 117. Forced prior-performance of part of the obligation to pay compensation for damage to health or life
Forced prior-performance of part of the obligation to pay compensation for damage to health or life shall be applied if the case resolution is related to petitions for compensation for damage to health or life.
Article 118. Forcing of the employers to provide the employees with advance wages, health insurance, social insurance, treatment cost for occupational accidents or occupational diseases or compensations, allowances for occupational accidents or occupational diseases
Forcing the employers to provide the employees with advance wages, health insurance, social insurance, treatment cost for occupational accidents or occupational diseases or compensations, allowances for occupational accidents or occupational diseases shall be applied to protect the lawful rights and obligations of employees pertaining to wages, insurance, compensation, allowances, healthcare services as prescribed by law.
Article 119. Suspending the execution of decisions on unilateral termination of labor contract or decisions on dismissal of employees
The suspension of the execution of decisions on unilateral termination of labor contract or decisions on dismissal of employees shall be applied if the lawsuit settlement related to the unilateral termination of labor contract, dismissal of employees is of cases the employers are not allowed to execute the right to unilaterally terminate the labor contract or dismiss the employees as prescribed by the legislation on labor.
Article 120. Distraining disputed properties
1. The distraint of disputed properties shall be applied if in the course of settling cases there are grounds showing that the keepers of the disputed properties are committing acts of dispersing or destroying the properties.
2. The distrained properties may be kept and preserved at the offices of the judgment-executing bodies or assigned in minutes to one involved party or the third person for management until a decision of the Court is issued.
Article 121. Prohibiting the transfer of property right over disputed properties.
The prohibition of transfer of property right over disputed properties shall be applied if in the course of settling cases there are grounds showing that the persons possessing or keeping the disputed properties are committing acts of transferring the property right over the disputed properties to other persons.
Article 122. Prohibiting the change of existing conditions of disputed properties
The prohibition to change the existing conditions of disputed properties shall apply if in the process of settling cases there are grounds showing that the persons possessing or keeping the disputed properties are committing acts of disassembly, assembly, expansion or other acts, thus changing the existing conditions of such properties.
Article 123. Permitting to harvest and sell subsidiary food crops or other products or commodities
The permission to harvest and sell subsidiary food crops or other products and commodities shall be applied if in the course of settling cases, disputed properties are related to subsidiary food crops or other products, commodities, which are in the period of harvesting or cannot be preserved for a long time.
Article 124. Freezing accounts at banks, other credit institutions, State Treasury
Freezing accounts at banks, other credit institutions, State Treasury shall be applied if in the course of settling cases there are grounds showing that the obligors have accounts at banks, other credit institutions or State Treasury and the application of this measure is necessary to ensure the settlement of the cases or to ensure the judgment enforcement.
Article 125. Freezing properties at depositories
Freezing properties at depositories shall be applied if in the course of settling cases there are grounds showing that the obligors have their properties deposited and the application of this measure is necessary to ensure the settlement of the cases or to ensure the judgment enforcement.
Article 126. Freezing the obligors' properties
Freezing the obligors' properties shall be applied if in the course of settling cases there are grounds showing that the obligors have such properties and the application of this measure is necessary to ensure the settlement of the cases or to ensure the judgment enforcement.
Article 127. Prohibiting or forcing the performance of certain acts
Prohibiting or forcing the performance of certain acts shall be applied if in the course of settling cases there are grounds showing that the non-performance or performance of certain acts by involved parties or agencies, organizations and/or individuals affects the case resolution or the legitimate rights and interests of others that are involved in the cases being resolved by courts.
Article 128. Prohibiting the obligors from leaving Vietnam
Prohibiting the obligors from leaving Vietnam shall be applied if there are grounds showing that the lawsuit settlement is related to their obligations towards the State or other agencies, organizations and/or individuals and their leaving from Vietnam affects the case resolution, the interests of the State, legitimate rights and interests of other agencies, organizations and individuals or to ensure the judgment enforcement.
Article 129. Prohibiting the contact with victims of family violence
Prohibiting the contact with victims of family violence shall be applied if it is necessary for protecting lives, health and honor of the victims of family violence as prescribed in the Law on family violence prevention and control.
Article 130. Suspending the bid closing and activities related to bidding
The suspension of bid closing, approval for shortlists and/or results of selection of contractors and investors, contract conclusion or contract execution shall be applied if the course of case resolution shows that the application of such measures is necessary for ensuring the case resolution conformable to the law provisions.
Article 131. Arresting aircrafts or seagoing ships to ensure the case resolution
1. Courts shall make decisions on application of provisional emergency measures to ensure the resolution of civil lawsuits against which lawsuits were initiated by owners of aircrafts or a creditor, if the aircraft is an asset to secure a debt, or persons who are damaged by flying aircrafts or persons with relevant rights and interests towards aircrafts according to law regulations on Vietnamese civil aviation.
2. Courts shall make decisions on the application of provisional emergency measures to arrest ships in the following cases:
a) Persons who initiate lawsuits against civil lawsuits apply for arrest of seagoing ships to ensure the settlement of their marine complaints;
b) Owners of ships are persons who have obligation about properties in the cases being in settle and are still ships’ owners at the time of application of provisional emergency measures to arrest ships;
c) Demise charterers, time charterers, voyage charterers or ship operators are person having obligations about properties in civil lawsuits arising from marine complaints prescribed in Vietnam Marine Code and are still demise charterers, time charterers, voyage charterers or ship operators or ship owners at the time of application of provisional emergency measures to arrest seagoing ships;
d) Disputes are being settled in the cases arising on the basis of the mortage of such seagoing ships;
dd) Disputes are being settled in cases related to the ownership or the right of possession of such seagoing ships.
3. Procedures for arresting aircrafts or seagoing ships shall comply with law regulations on arrest of aircrafts/seagoing ships.
Article 132. Other provisional emergency measures
Apart from provisional emergency measures specified in clause 1 to clause 16 Article 114 of this Code, the Courts shall resolve the petitions for application of other provisional emergency measures prescribed in other laws.
Article 133. Procedures for application of provisional emergency measures
1. Any person who petitions the Court to apply a provisional emergency measure must make an application and send it to a competent court. Such application must contain the following principal details:
a) Date of the application;
b) Name, address; phone number, fax, e-mail address (if any) of the petitioner for the application of provisional emergency measures;
c) Name, address; phone number, fax, e-mail address (if any) of the persons subject to the application of provisional emergency measures;
d) Summarized contents of the dispute or act of infringing upon the legitimate rights and interests of his/her own;
dd) Reasons for the application of the provisional emergency measures;
e) Provisional emergency measures to be applied and specific requirements.
Depending on the requests for application of provisional emergency measures, the petitioners must provide the Courts with evidences to prove the necessity to apply such provisional emergency measures.
2. The petition for application of provisional emergency measures in cases specified in clause 1 Article 11 of this Code shall be resolved as follows:
a) If the Court receives the application before the court session is opened, the Judge assigned to resolve the case shall consider resolving. Within 03 working days from the day on which the applications are received, if the petitioners do not have to apply security measures or immediately after such persons apply the security measures prescribed in Article 136 of this Code, the Judges must issue decisions to apply the provisional emergency measures; if the applications are rejected, the Judges shall send the petitioners written notification containing explanation;
b) If the trial panels receive the applications at the Court sessions, the trial panels shall consider, discuss and resolve the petitions at the courtrooms. If the application is accepted, the trial panels shall issue the decisions to apply the provisional emergency measures immediately or when the petitioners have applied the security measures prescribed in Article 136 of this Code. The security measures shall be applied since the trial panel has issued the decisions to force the application of security measures but the petitioner must present evidences about the completion of application of security measures before the trial panel members get in the deliberation room; if the petition for application of provisional emergency measures is rejected, the trial panel shall immediately announce the refusal and recorded it to the Court minute.
3. Regarding petitions for application of provisional emergency measures specified in clause 2 Article 111 of this Code, when the written petitions enclosed with petitions and evidences have been received, Chief Justices of the Courts shall immediately assign Judges to solve the petitions. Within 48 hours since a petition is received, the Judge shall consider and make decision to apply provisional emergency measures; if the petition is rejected, the Judge shall issue a written notification containing explanation for the petitioner.
4. For cases where provisional emergency measures specified in clauses 10 and 11 Article 144 of this Code are applied, only accounts, properties valuing equivalent to financial obligations that the persons liable to provisional emergency measures are obliged to fulfill shall be blockaded.
Article 134. Recommendation for application of provisional emergency measures of agencies, organizations and individuals initiating lawsuits to protect public interests, State interests and lawful rights and interests of other people
Agencies, organizations and individuals initiating lawsuits specified in Article 187 of this Code shall recommend the Courts to apply provisional emergency measures; such recommendation shall contain the reasons; provisional emergency measures which should be applied; names and addresses of persons lawful rights and interests which need to be protected; names and addresses of persons on whom provisional emergency measures should be applied; summaries of disputes, infringement upon lawful rights and interests of involved parties and evidences proving that their recommendations are grounded and lawful.
Article 135. Courts make decisions on application of provisional emergency measures by themselves
Courts shall make decisions on application of provisional emergency measures specified in clauses 1, 2, 3, 4 and 5 Article 114 of this Code by themselves in cases where the involved parties do not petition the application of provisional emergency measures.
Article 136. Forcible application of security measures
1. The persons who petition the Courts to apply one of the provisional emergency measures prescribed in Clauses 6, 7, 8, 10, 11, 15 and 16 Article 114 of this Code must submit to the Courts guarantee invoices deposit a money sum, precious metals, precious stones or valuable papers as determined by the courts, which must be equivalent to the property obligation to be performed by the obligor in order to protect the interests of the persons against whom the provisional emergency measures are applied and to prevent the abuse of right to petition the application of the provisional emergency measures by petitioners.
For cases prescribed in Clause 2, Article 111 of this Code, the time-limit for application of security measures provided for in this clause must not exceed 48 hours since the application are submitted.
2. Sums of money, precious metals, gemstones or valuable papers must be put into escrow account at banks of where the offices of the Courts making decisions to apply provisional emergency measures are located within the time defined by the Courts.
If the security measures are conducted on holidays or on days-off, the sums of money subject to security measures shall be retained at the Courts. The Courts shall conduct submitting and receiving procedures and shall immediately send such amount to the banks on the next working days.
Article 137. Changing, additionally applying provisional emergency measures
When the provisional emergency measures being applied are deemed no longer suitable and need to be changed or other provisional emergency measures should be additionally applied, the procedures for changing the provisional emergency measures or additionally applying other provisional emergency measures shall comply with the provision in Article 133 in this Code.
Article 138. Cancellation of the application of provisional emergency measures
1. The Courts shall immediately issue decisions to cancel the applied provisional emergency measures in one of the following cases:
a) It is so petitioned by the persons who have petitioned the application of provisional emergency measures;
b) The persons who are obliged to execute the decisions on application of provisional emergency measures shall deposit property as security or other persons apply measures to secure the performance of the obligations toward the petitioners;
c) Civil obligations of the obligor terminate as provided for in the Civil Code;
d) The resolution of the cases is terminated according to regulations in this Code;
dd) The decisions on application of provisional emergency measures are unconformable to the provisions of this Code;
e) The grounds for application of the provisional emergency measures are no longer existed;
g) The cases have been resolved with judgments/decisions of the Courts that have been effective;
h) The Courts have returned the lawsuit petitions as prescribed in this Code.
2. In case of canceling the application of provisional emergency measures, the Courts must consider and permit the persons who have petitioned the application of provisional emergency measures to receive back the security invoices which are secured with assets of banks or other credit organizations security money sums, precious metals, precious stones or valuable papers prescribed in Article 136 of this Code, except for the cases specified in Clause 1, Article 113 of this Code.
3. Procedures for issuance of decisions on cancelation of application of provisional emergency measures shall comply with regulations in Article 133 of this Code. If there are effective judgments/decisions of the Courts, the resolution of petitions for cancelation of decisions on application of provisional emergency measures shall be resolved by a Judge assigned by the Chief Justice of the Courts having issued the decisions on application of provisional emergency measures.
Article 139. Effect of decisions on application, change or cancellation of provisional emergency measures
1. Decisions on application, change, or cancellation of provisional emergency measures shall take immediate implementation effect.
2. The Courts must issue or send decisions on application, change or cancellation of provisional emergency measures to the petitioners, the persons subject to the application thereof, and relevant agencies, organizations and individuals and competent civil judgment-executing bodies and procuracies of the same level immediately after the issuance of such decisions.
Article 140. Complaint, recommendations about decisions on application, change or cancellation or non-application, non-change, non-cancellation of provisional emergency measures
The involved parties shall have the right to complain, and the procuracies shall have the right to submit recommendations to the Chief Justices of Courts which are settling cases about decisions on application, change or cancellation of provisional emergency measures, or about the non-issuance of such decisions by Judges. The time limit for lodging a complaint or recommendation is 03 working days from the day on which the decisions on application, change or cancellation of provisional emergency measures or the replies of Judges about the non-issuance of decisions on application, change or cancellation of provisional emergency measures are received.
Article 141. Complaint, recommendations about decisions on application, change or cancellation or non-application, non-change, non-cancellation of provisional emergency measures
1. The Chief Justices of Courts must consider and settle complaints and recommendations prescribed in Article 140 of this Code within 03 working days from the day on which the complaints or recommendations are received.
2. The Chief Justices' decisions on settlement of complaints, recommendations shall be the final ones and must be issued or sent immediately according to the provisions of Clause 2, Article 139 of this Code.
3. In Court sessions, the settlement of complaints or recommendations falls within the jurisdiction of the trial panels. The trial panels' decisions on settlement of complaints or recommendations shall be the final ones.
Article 142. Execution of decisions on application, change or cancellation of provisional emergency measures
1. The decisions on application, change or cancellation of provisional emergency measures shall be executed in accordance with law regulations on civil judgment execution.
2. If the decisions on application of provisional emergency measures involve properties with registration of right to ownership and/or right to enjoyment, the involved parties are obliged to submit copies of the decisions to the agencies managing the registration of right to ownership and/or right to enjoyment.
Tình trạng hiệu lực: Còn hiệu lực