Chương V: An toàn hàng hải, an ninh hàng hải, lao động hàng hải và bảo vệ môi trường
Số hiệu: | 95/2015/QH13 | Loại văn bản: | Luật |
Nơi ban hành: | Quốc hội | Người ký: | Nguyễn Sinh Hùng |
Ngày ban hành: | 25/11/2015 | Ngày hiệu lực: | 01/07/2017 |
Ngày công báo: | 30/12/2015 | Số công báo: | Từ số 1257 đến số 1258 |
Lĩnh vực: | Giao thông - Vận tải | Tình trạng: | Còn hiệu lực |
TÓM TẮT VĂN BẢN
Bộ luật hàng hải Việt Nam 2015 với nhiều quy định về tàu biển, thuyền viên, cảng biển, luồng hàng hải, cảng cạn, vận tải biển, an toàn hàng hải, an ninh hàng hải, bảo vệ môi trường, quản lý nhà nước về hàng hải và việc sử dụng tàu biển;… được ban hành ngày 25/11/2015.
Bộ luật hàng hải Việt Nam năm 2015 gồm 20 Chương, 341 Điều (thay vì Bộ luật Hàng hải 2005 chỉ có 18 Chương, 261 Điều), theo đó, có thể kể đến các Chương:
- Tàu biển
- Thuyền bộ và thuyền viên
- Cảng biển
- An toàn hàng hải, an ninh hàng hải, lao động hàng hải và bảo vệ môi trường
- Bắt giữ tàu biển
- Hợp đồng vận chuyển hàng hóa bằng đường biển
- Hợp đồng vận chuyển hành khách và hành lý bằng đường biển
- Hợp đồng thuê tàu
- Đại lý tàu biển và môi giới hàng hải
- Hoa tiêu hàng hải
- Lai dắt tàu biển
- Cứu hộ hàng hải
- Hợp đồng bảo hiểm hàng hải
Bộ luật 95/2015/QH13 có những điểm đáng chú ý sau:
- Quy định việc đặt tên tàu biển Việt Nam tại Điều 21 Bộ luật hàng hải 2015
Tàu biển Việt Nam phải được đặt tên và theo nguyên tắc sau đây:
+ Tên tàu biển do chủ tàu đặt nhưng không được trùng với tên tàu biển đã đăng ký trong Sổ đăng ký tàu biển quốc gia Việt Nam;
+ Không sử dụng tên cơ quan nhà nước, đơn vị lực lượng vũ trang, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị - xã hội để làm toàn bộ hoặc một phần tên của tàu biển, trừ trường hợp có sự chấp thuận của cơ quan, đơn vị hoặc tổ chức đó;
+ Không sử dụng từ ngữ, ký hiệu vi phạm truyền thống lịch sử, văn hóa, đạo đức và thuần phong mỹ tục của dân tộc.
- Thời giờ làm việc, thời giờ nghỉ ngơi của thuyền viên theo Điều 63 Bộ luật hàng hải năm 2015
+ Thời giờ làm việc được bố trí theo ca trong 24 giờ liên tục, kể cả ngày nghỉ hằng tuần, ngày lễ, tết.
+ Thời giờ nghỉ ngơi được quy định như sau:
Thời giờ nghỉ ngơi tối thiểu là 10 giờ trong khoảng thời gian 24 giờ bất kỳ và 77 giờ trong 07 ngày bất kỳ;
Số giờ nghỉ ngơi trong khoảng thời gian 24 giờ có thể được chia tối đa thành hai giai đoạn, một trong hai giai đoạn đó ít nhất là 06 giờ và khoảng thời gian giữa hai giai đoạn nghỉ liên tiếp nhiều nhất là 14 giờ.
- Điều 96 Bộ luật số 95/2015/QH13 quy định thời hạn làm thủ tục tàu thuyền đến, rời cảng biển
+ Chậm nhất là 02 giờ kể từ khi tàu thuyền đã vào neo đậu tại cầu cảng hoặc dự kiến rời cảng, người có trách nhiệm phải làm thủ tục cho tàu thuyền đến hoặc rời cảng biển.
+ Chậm nhất là 01 giờ kể từ khi người làm thủ tục đã nộp, xuất trình đủ các giấy tờ thì Cảng vụ hàng hải phải quyết định việc cho tàu thuyền đến, rời cảng biển.
+ Tàu thuyền đã làm thủ tục nhập cảnh ở một cảng biển của Việt Nam sau đó đến cảng biển khác được miễn làm thủ tục nhập cảnh.
- Miễn trách nhiệm của người vận chuyển được Điều 151 Bộ luật hàng hải VN 2015 quy định như sau:
+ Người vận chuyển không phải chịu trách nhiệm bồi thường đối với mất mát, hư hỏng hàng hóa do việc tàu biển không đủ khả năng đi biển, nếu đã thực hiện đầy đủ các nghĩa vụ quy định tại Điều 150 BLHH 2015. Trong trường hợp này, người vận chuyển có nghĩa vụ chứng minh đã thực hiện nhiệm vụ một cách mẫn cán.
+ Người vận chuyển được miễn hoàn toàn trách nhiệm, nếu tổn thất hàng hóa xảy ra trong trường hợp quy định tại Khoản 2 Điều 151 Bộ luật hàng hải VN 2015.
Bộ luật hàng hải Việt Nam năm 2015 có hiệu lực từ ngày 01/07/2017.
Văn bản tiếng việt
Văn bản tiếng anh
1. Tàu biển Việt Nam chỉ được sử dụng vào mục đích đã đăng ký trong Sổ đăng ký tàu biển quốc gia Việt Nam khi cấu trúc, trang thiết bị, các giấy chứng nhận và tài liệu của tàu biển, định biên và chuyên môn của thuyền bộ phù hợp với quy định của pháp luật Việt Nam và điều ước quốc tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là thành viên.
2. Tàu biển, tàu quân sự, tàu công vụ, tàu cá, phương tiện thủy nội địa, tàu ngầm, tàu lặn, thủy phi cơ, kho chứa nổi, giàn di động, ụ nổi khi hoạt động trong vùng nước cảng biển và vùng biển Việt Nam phải tuân theo chỉ dẫn của các báo hiệu hàng hải và chấp hành quy tắc phòng ngừa đâm va theo quy định của Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải.
3. Trong luồng hàng hải, tại các vị trí cần thiết ven bờ biển, trên đảo, tại vùng nước có chướng ngại vật, công trình khác trên biển và vùng nước cảng biển mà tàu biển được phép hoạt động, phải thiết lập báo hiệu hàng hải theo quy định của Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải.
4. Tàu biển chuyên dùng để vận chuyển dầu mỏ, chế phẩm từ dầu mỏ hoặc hàng hóa nguy hiểm khác bắt buộc phải có bảo hiểm trách nhiệm dân sự của chủ tàu về ô nhiễm môi trường khi hoạt động trong vùng nước cảng biển và vùng biển Việt Nam.
5. Tàu biển nước ngoài có động cơ chạy bằng năng lượng hạt nhân, tàu vận chuyển chất phóng xạ chỉ được vào hoạt động trong vùng nước cảng biển, nội thủy và lãnh hải Việt Nam sau khi được Thủ tướng Chính phủ cho phép.
6. Tổ chức, cá nhân hoạt động tại cảng biển và vùng biển Việt Nam phải chấp hành các quy định của pháp luật Việt Nam và điều ước quốc tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là thành viên về an toàn hàng hải, an ninh hàng hải, lao động hàng hải và bảo vệ môi trường.
1. Tàu biển chở khách, tàu biển chở hàng từ 500 GT trở lên và giàn di động mang cờ quốc tịch Việt Nam hoạt động tuyến quốc tế phải có kế hoạch an ninh tàu biển theo quy định.
2. Cảng biển Việt Nam có tiếp nhận tàu thuyền nước ngoài và tàu thuyền Việt Nam quy định tại khoản 1 Điều này phải có kế hoạch an ninh cảng biển theo quy định.
3. Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải quy định chi tiết việc xây dựng, đánh giá, phê duyệt kế hoạch an ninh tàu biển, kế hoạch an ninh cảng biển và kế hoạch an ninh khu nước, vùng nước; quy định việc cấp giấy chứng nhận liên quan đến an ninh tàu biển, an ninh cảng biển.
1. Thông tin an ninh hàng hải là những thông tin về hành vi ngăn cản bất hợp pháp đối với hành trình của tàu biển hoặc nguy cơ đã hoặc có thể xảy ra sự cố an ninh đối với tàu biển.
2. Tàu biển hoạt động trong vùng nước cảng biển, vùng biển Việt Nam khi gặp vấn đề về an ninh hàng hải phải phát tín hiệu an ninh theo quy định.
3. Tàu biển khác khi nhận được thông tin an ninh hàng hải của bất kỳ tàu biển nào hoạt động trên biển có nghĩa vụ truyền phát thông tin cho cơ quan, tổ chức có trách nhiệm của quốc gia đó.
4. Cơ quan tiếp nhận thông tin an ninh hàng hải có trách nhiệm tổ chức thường trực 24/24 giờ trong ngày để xử lý thông tin và truyền phát kịp thời thông tin an ninh hàng hải cho các cơ quan liên quan.
5. Chính phủ quy định việc công bố, tiếp nhận, xử lý và truyền phát thông tin an ninh hàng hải.
1. Bảo đảm an toàn hàng hải gồm các hoạt động sau đây:
a) Tổ chức và quản lý bảo đảm an toàn hàng hải;
b) Cung cấp dịch vụ bảo đảm an toàn hàng hải.
2. Tổ chức và quản lý bảo đảm an toàn hàng hải là việc thiết lập và vận hành hệ thống bảo đảm an toàn hàng hải, bao gồm việc quy hoạch, quản lý đầu tư xây dựng cơ sở hạ tầng, tổ chức khai thác hệ thống bảo đảm an toàn hàng hải; tiêu chuẩn hóa, đánh giá, giám sát bảo đảm chất lượng cung cấp dịch vụ bảo đảm an toàn hàng hải.
3. Dịch vụ bảo đảm an toàn hàng hải bao gồm:
a) Thiết lập, vận hành, duy trì, bảo trì báo hiệu hàng hải, luồng hàng hải và tuyến hàng hải;
b) Khảo sát, xây dựng và phát hành hải đồ vùng nước cảng biển, luồng hàng hải và tuyến hàng hải;
d) Điều tiết bảo đảm an toàn hàng hải;
đ) Xây dựng và phát hành tài liệu, ấn phẩm an toàn hàng hải;
e) Thông tin điện tử hàng hải;
g) Hoa tiêu hàng hải;
h) Tìm kiếm, cứu nạn hàng hải;
i) Thanh thải chướng ngại vật ảnh hưởng đến an toàn hàng hải;
k) Các dịch vụ bảo đảm an toàn hàng hải khác theo quy định của pháp luật.
4. Tổ chức cung cấp dịch vụ bảo đảm an toàn hàng hải phải đáp ứng đầy đủ điều kiện về trang thiết bị, nguồn tài chính, nhân lực theo quy định của pháp luật.
5. Chính phủ quy định điều kiện cung cấp dịch vụ bảo đảm an toàn hàng hải.
Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải tổ chức và quản lý công tác bảo đảm an toàn hàng hải.
1. Tuyến hàng hải là đường đi của tàu thuyền trong lãnh hải Việt Nam, được giới hạn bởi các điểm có vị trí, tọa độ do cơ quan nhà nước có thẩm quyền xác định, công bố để chỉ dẫn cho tàu thuyền khi hoạt động trong lãnh hải Việt Nam.
2. Việc thiết lập tuyến hàng hải trong lãnh hải Việt Nam phục vụ cho việc đi qua không gây hại và bảo đảm an toàn hàng hải của tàu thuyền phải phù hợp với pháp luật của Việt Nam, Công ước của Liên hợp quốc về Luật biển năm 1982 và điều ước quốc tế khác liên quan mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là thành viên.
1. Bộ Giao thông vận tải thực hiện thiết lập, công bố tuyến hàng hải và phân luồng giao thông trong lãnh hải Việt Nam trên cơ sở đề nghị của Cơ quan quản lý nhà nước chuyên ngành hàng hải.
2. Bộ Ngoại giao phối hợp với Bộ Giao thông vận tải và các cơ quan liên quan thông báo cho các tổ chức quốc tế về tuyến hàng hải và phân luồng giao thông trong lãnh hải Việt Nam theo quy định của pháp luật Việt Nam và điều ước quốc tế có liên quan mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là thành viên.
1. Tên tuyến hàng hải.
2. Vị trí, tọa độ và thông số kỹ thuật của tuyến hàng hải.
3. Thông tin liên quan đến phân luồng giao thông.
4. Các chỉ dẫn cho tàu thuyền hoạt động trên tuyến hàng hải.
5. Các thông tin cần thiết khác.
1. Việc công bố tuyến hàng hải và phân luồng giao thông trong lãnh hải Việt Nam được thực hiện bằng các hình thức sau đây:
a) Phát hành hải đồ hoặc tài liệu bằng giấy hoặc điện tử liên quan phục vụ cho việc đi biển;
b) Truyền phát thông báo hàng hải;
c) Lập danh bạ tuyến hàng hải và luồng giao thông trong lãnh hải Việt Nam;
d) Các hình thức phù hợp khác theo quy định của pháp luật.
2. Cơ quan quản lý nhà nước chuyên ngành hàng hải có trách nhiệm:
a) Tổ chức phát thông báo hàng hải đối với tuyến hàng hải và phân luồng giao thông trong lãnh hải Việt Nam đã công bố theo quy định;
b) Tổ chức lập, phát hành danh bạ các tuyến hàng hải và luồng giao thông trong lãnh hải Việt Nam.
3. Kinh phí lập và phát hành danh bạ tuyến hàng hải trong lãnh hải Việt Nam được lấy từ nguồn ngân sách nhà nước và các nguồn kinh phí hợp pháp khác.
1. Tàu biển khi hoạt động tại vùng nước cảng biển, nội thủy và lãnh hải Việt Nam phải chịu sự thanh tra, kiểm tra của Thanh tra hàng hải và Cảng vụ hàng hải về an toàn hàng hải, an ninh hàng hải, lao động hàng hải, phòng chống cháy, nổ và bảo vệ môi trường theo quy định của pháp luật Việt Nam và điều ước quốc tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là thành viên.
2. Việc thanh tra, kiểm tra quy định tại khoản 1 Điều này phải được tiến hành theo đúng pháp luật và không được làm ảnh hưởng đến khả năng an toàn hàng hải, an ninh hàng hải, các điều kiện về lao động hàng hải, phòng chống cháy, nổ và bảo vệ môi trường của tàu biển.
3. Chủ tàu và thuyền trưởng có trách nhiệm tạo điều kiện để các cơ quan nhà nước có thẩm quyền quy định tại khoản 1 Điều này tiến hành thanh tra, kiểm tra tàu biển.
4. Chủ tàu và thuyền trưởng có trách nhiệm sửa chữa, khắc phục các khiếm khuyết của tàu biển về an toàn hàng hải, an ninh hàng hải, lao động hàng hải, phòng chống cháy, nổ và bảo vệ môi trường theo yêu cầu của Thanh tra hàng hải, Cảng vụ hàng hải.
Tạm giữ tàu biển được thực hiện trong trường hợp sau đây:
1. Đang trong quá trình điều tra tai nạn hàng hải mà việc tạm giữ là cần thiết để phục vụ công tác điều tra.
2. Chưa nộp đủ tiền phạt vi phạm hành chính theo quy định của pháp luật.
3. Có hành vi vi phạm pháp luật thuộc trường hợp bị tạm giữ phương tiện theo quy định của pháp luật.
1. Giám đốc Cảng vụ hàng hải có quyền tạm giữ tàu biển quy định tại khoản 1 Điều 114 của Bộ luật này trong thời hạn không quá 05 ngày.
Trường hợp cần kéo dài thời hạn để thu thập chứng cứ điều tra tai nạn hàng hải xảy ra trong vùng nước cảng biển thì Giám đốc Cảng vụ hàng hải báo cáo Cơ quan quản lý nhà nước chuyên ngành hàng hải xem xét, quyết định gia hạn tạm giữ nhưng không quá 05 ngày; trường hợp tai nạn xảy ra ngoài vùng nước cảng biển thì thời gian gia hạn tạm giữ tàu biển do Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải xem xét, quyết định.
Việc điều tra tai nạn hàng hải phải được tiến hành khẩn trương và việc tạm giữ tàu phải chấm dứt ngay sau khi đã thu thập đủ chứng cứ phục vụ việc điều tra.
2. Người có thẩm quyền tạm giữ tàu biển theo Luật xử lý vi phạm hành chính có quyền tạm giữ tàu biển quy định tại khoản 2 Điều 114 của Bộ luật này. Việc tạm giữ tàu biển chấm dứt ngay sau khi tiền phạt vi phạm hành chính được nộp hoặc được bảo lãnh thanh toán đầy đủ.
3. Thẩm quyền và thời hạn tạm giữ tàu biển quy định tại khoản 3 Điều 114 của Bộ luật này theo quy định của pháp luật.
4. Người ra quyết định tạm giữ tàu biển phải bồi thường thiệt hại theo quy định của pháp luật trong trường hợp tạm giữ tàu biển không đúng.
1. Người có thẩm quyền quy định tại Điều 115 của Bộ luật này ra quyết định tạm giữ tàu biển đối với các trường hợp quy định tại Điều 114 của Bộ luật này. Quyết định tạm giữ tàu biển phải được gửi ngay cho thuyền trưởng tàu bị tạm giữ, Cơ quan quản lý nhà nước chuyên ngành hàng hải và các cơ quan quản lý nhà nước có liên quan tại cảng biển.
2. Khi nhận được quyết định tạm giữ tàu biển quy định tại khoản 1 Điều này, thuyền trưởng và người có liên quan phải thực hiện các yêu cầu tại quyết định tạm giữ tàu biển.
3. Sau khi lý do tạm giữ tàu biển không còn hoặc hết thời hạn tạm giữ tàu biển mà không có quyết định gia hạn tạm giữ theo quy định, người có thẩm quyền ra quyết định tạm giữ phải ra quyết định chấm dứt việc tạm giữ tàu biển và gửi cho thuyền trưởng tàu bị tạm giữ, Cơ quan quản lý nhà nước chuyên ngành hàng hải và các cơ quan quản lý nhà nước có liên quan tại cảng biển.
4. Việc tạm giữ tàu biển phải được lập thành văn bản.
5. Chính phủ quy định chi tiết thủ tục tạm giữ tàu biển để điều tra tai nạn hàng hải.
Thuyền trưởng hoặc chủ tàu, người khai thác tàu có quyền khiếu nại quyết định tạm giữ tàu biển. Trình tự, thủ tục giải quyết khiếu nại thực hiện theo quy định của pháp luật về khiếu nại.
1. Kháng nghị hàng hải là văn bản do thuyền trưởng lập, công bố hoàn cảnh tàu biển gặp phải và những biện pháp thuyền trưởng đã áp dụng để khắc phục hoàn cảnh đó, hạn chế tổn thất xảy ra, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho chủ tàu và những người có liên quan.
2. Khi tàu biển, người hoặc hàng hóa vận chuyển trên tàu bị tổn thất hoặc nghi ngờ có tổn thất do gặp tai nạn, sự cố thì thuyền trưởng phải lập kháng nghị hàng hải và trình cơ quan nhà nước có thẩm quyền quy định tại khoản 3 Điều này để xác nhận việc trình kháng nghị hàng hải.
3. Cơ quan nhà nước có thẩm quyền xác nhận việc trình kháng nghị hàng hải tại Việt Nam là Cảng vụ hàng hải hoặc Ủy ban nhân dân cấp xã nơi gần nhất.
Cơ quan nhà nước có thẩm quyền xác nhận việc trình kháng nghị hàng hải tại nước ngoài là cơ quan đại diện của Việt Nam nơi gần nhất hoặc cơ quan, tổ chức có thẩm quyền của quốc gia nơi tàu biển hoạt động.
4. Kháng nghị hàng hải được lập, xác nhận bằng tiếng Việt hoặc tiếng Anh; trường hợp kháng nghị hàng hải được lập bằng tiếng Anh thì theo yêu cầu của cơ quan có thẩm quyền xác nhận việc trình kháng nghị hàng hải, thuyền trưởng phải trình kèm theo bản dịch bằng tiếng Việt.
5. Quy định về kháng nghị hàng hải cũng được áp dụng đối với các loại tàu thuyền khác hoạt động trong vùng nước cảng biển và vùng biển Việt Nam.
6. Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải quy định cụ thể thủ tục trình và xác nhận kháng nghị hàng hải.
1. Kháng nghị hàng hải được xác nhận theo quy định của Bộ luật này có giá trị chứng cứ khi giải quyết tranh chấp có liên quan.
2. Kháng nghị hàng hải đã được xác nhận không miễn trừ trách nhiệm của thuyền trưởng đối với sự kiện có liên quan.
1. Nếu tai nạn, sự cố xảy ra trong khi tàu hành trình trên biển thì kháng nghị hàng hải phải được trình cơ quan có thẩm quyền xác nhận chậm nhất 24 giờ kể từ khi tàu ghé vào cảng biển đầu tiên.
2. Nếu tai nạn, sự cố xảy ra tại cảng biển Việt Nam thì kháng nghị hàng hải phải được trình cơ quan có thẩm quyền xác nhận chậm nhất 24 giờ kể từ khi xảy ra tai nạn, sự cố đó.
3. Nếu tai nạn, sự cố xảy ra có liên quan đến hàng hóa trong hầm hàng thì kháng nghị hàng hải phải được trình cơ quan có thẩm quyền xác nhận trước khi mở nắp hầm hàng.
4. Nếu không thể trình kháng nghị hàng hải quy định tại các khoản 1, 2 và 3 Điều này thì trong kháng nghị hàng hải phải ghi rõ lý do.
Thuyền trưởng có quyền lập kháng nghị hàng hải bổ sung nếu thấy cần thiết và trình cho cơ quan có thẩm quyền xác nhận.
1. Tàu thuyền và thủy phi cơ khi gặp nguy hiểm cần sự cứu giúp thì phải phát tín hiệu cấp cứu theo quy định.
2. Tàu thuyền và thủy phi cơ khi phát hiện hay nhận được tín hiệu cấp cứu của người hoặc tàu khác gặp nạn trên biển, vùng nước cảng biển, nếu điều kiện thực tế cho phép và không gây nguy hiểm nghiêm trọng cho tàu và những người đang ở trên tàu của mình thì phải bằng mọi cách tiến hành cứu giúp người gặp nạn, kể cả việc phải đi chệch khỏi hành trình đã định và phải kịp thời thông báo cho tổ chức, cá nhân liên quan biết.
3. Cơ quan phối hợp tìm kiếm, cứu nạn hàng hải phải sẵn sàng tổ chức và phối hợp hoạt động tìm kiếm, cứu nạn kịp thời đối với người gặp nạn trong vùng tìm kiếm, cứu nạn do mình phụ trách và được quyền huy động người, phương tiện tham gia tìm kiếm, cứu nạn.
4. Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải quy định cụ thể về tổ chức và hoạt động của cơ quan phối hợp tìm kiếm, cứu nạn hàng hải.
1. Tai nạn hàng hải là sự kiện liên quan trực tiếp đến hoạt động của tàu biển gây ra một trong những hậu quả sau: làm chết người, mất tích, bị thương nặng; làm cho tàu biển đâm va; hư hỏng nghiêm trọng đến cấu trúc tàu; làm cho tàu mất tích, chìm đắm, mắc cạn, mất khả năng điều động; làm hư hỏng kết cấu hạ tầng hàng hải hoặc gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng.
Tai nạn hàng hải không bao gồm những hành vi cố ý gây thiệt hại đối với con người, tàu biển, kết cấu hạ tầng hàng hải hoặc môi trường.
2. Giám đốc Cảng vụ hàng hải tổ chức điều tra tai nạn hàng hải; trong quá trình điều tra tai nạn hàng hải, nếu phát hiện có dấu hiệu cấu thành tội phạm thì chuyển hồ sơ cho cơ quan điều tra có thẩm quyền.
3. Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải quy định chi tiết việc báo cáo và điều tra tai nạn hàng hải.
1. Bảo vệ công trình hàng hải bao gồm hoạt động bảo đảm an toàn, chất lượng của công trình hàng hải; biện pháp phòng ngừa, ngăn chặn và xử lý hành vi xâm phạm công trình gây nguy hiểm đến tính mạng, gây thiệt hại tài sản của nhà nước và của nhân dân.
2. Phạm vi bảo vệ công trình hàng hải bao gồm công trình, hành lang bảo vệ công trình, phần trên không, phần dưới mặt nước, phần dưới mặt đất có liên quan đến an toàn công trình và bảo đảm an toàn cho hoạt động hàng hải.
3. Ngoài phạm vi bảo vệ công trình cảng biển và luồng hàng hải, việc xây dựng và mọi hoạt động khác không được gây ảnh hưởng đến an toàn sử dụng công trình cảng biển và luồng hàng hải.
1. Việc đầu tư xây dựng, quản lý khai thác, sửa chữa và bảo vệ công trình hàng hải phải tuân theo quy định có liên quan của pháp luật và các quy chuẩn kỹ thuật đã được cơ quan nhà nước có thẩm quyền ban hành, công bố.
2. Bộ, Ủy ban nhân dân cấp tỉnh khi lập quy hoạch có ảnh hưởng đến công trình hàng hải phải gửi văn bản lấy ý kiến của Bộ Giao thông vận tải.
3. Tổ chức, cá nhân đầu tư xây dựng, quản lý khai thác công trình hàng hải phải có phương án bảo vệ công trình bao gồm các nội dung cơ bản sau đây:
a) Xác định phạm vi bảo vệ công trình hàng hải theo quy định của Bộ luật này;
b) Thiết lập báo hiệu hàng hải đối với công trình hàng hải;
c) Nhân lực; địa chỉ, số điện thoại liên hệ trong thực hiện bảo vệ công trình hàng hải;
d) Phương tiện, công cụ phục vụ việc bảo vệ công trình hàng hải;
đ) Kế hoạch thực hiện bảo vệ công trình hàng hải và biện pháp kiểm tra, giám sát của chủ đầu tư hoặc người quản lý khai thác công trình;
e) Biện pháp xử lý khi xảy ra hư hỏng, tai nạn hàng hải, sự cố hoặc hành vi vi phạm ảnh hưởng đến an toàn trong khai thác công trình hàng hải;
g) Đề xuất nguyên tắc, cơ chế, cách thức phối hợp giữa chủ đầu tư hoặc người quản lý khai thác công trình với Cảng vụ hàng hải và cơ quan có thẩm quyền tại khu vực có công trình hàng hải.
1. Phạm vi bảo vệ công trình hàng hải bao gồm:
a) Đối với công trình bến cảng, cầu cảng được tính từ rìa ngoài cùng của công trình đến hết giới hạn phía ngoài của vùng nước trước bến cảng, cầu cảng;
b) Đối với công trình cảng dầu khí ngoài khơi được giới hạn bởi vành đai an toàn của công trình cảng dầu khí ngoài khơi và vùng cấm hành hải, thả neo tại khu vực công trình cảng dầu khí ngoài khơi;
c) Đối với luồng hàng hải được tính từ vị trí của tâm rùa neo phao báo hiệu luồng hàng hải ra hai bên luồng được xác định theo quy chuẩn kỹ thuật luồng hàng hải;
d) Đối với công trình báo hiệu hàng hải được tính từ tâm của báo hiệu hàng hải ra phía ngoài, được xác định theo quy chuẩn kỹ thuật báo hiệu hàng hải;
đ) Đối với công trình hàng hải phần trên không, phần dưới mặt đất được xác định cụ thể đối với từng công trình trên cơ sở quy hoạch phát triển cảng biển và luồng hàng hải, quy chuẩn kỹ thuật và quy định có liên quan của pháp luật.
2. Cơ quan có thẩm quyền khi công bố đưa công trình hàng hải vào sử dụng phải bao gồm cả nội dung về phạm vi bảo vệ công trình hàng hải.
3. Chính phủ quy định chi tiết khoảng cách, phạm vi bảo vệ công trình hàng hải.
1. Khi phát hiện công trình hàng hải bị xâm phạm hoặc có nguy cơ mất an toàn, chủ đầu tư, người quản lý khai thác công trình hàng hải hoặc người phát hiện có trách nhiệm báo ngay cho Cảng vụ hàng hải tại khu vực để có biện pháp xử lý kịp thời.
2. Khi nhận được thông tin, Giám đốc Cảng vụ hàng hải phải chỉ đạo chủ đầu tư người quản lý khai thác công trình áp dụng ngay biện pháp cần thiết để bảo vệ công trình hàng hải, giảm thiểu tổn hại xảy ra đối với công trình; đồng thời, thông báo cho cơ quan có thẩm quyền, chính quyền địa phương tại khu vực có công trình hàng hải để hỗ trợ, áp dụng biện pháp cần thiết ứng cứu, khắc phục sự cố, xử lý vi phạm, bảo đảm an toàn công trình.
3. Chủ đầu tư hoặc người quản lý khai thác công trình hàng hải có trách nhiệm thực hiện nghiêm chỉ đạo của Cảng vụ hàng hải, cơ quan có thẩm quyền; áp dụng các biện pháp ứng cứu, khắc phục sự cố, ngăn chặn hành vi vi phạm theo phương án bảo vệ công trình; thiết lập cảnh báo cần thiết để bảo đảm an toàn xung quanh công trình; kịp thời khắc phục hậu quả để sớm đưa công trình vào khai thác an toàn.
4. Cơ quan có thẩm quyền, chính quyền địa phương tại khu vực có công trình hàng hải khi phát hiện hành vi vi phạm hoặc nhận được thông tin về công trình hàng hải bị xâm phạm hoặc có nguy cơ mất an toàn phải khẩn trương phối hợp với Cảng vụ hàng hải tại khu vực, chủ đầu tư hoặc người quản lý khai thác công trình hàng hải để xử lý vi phạm, ứng cứu, khắc phục sự cố theo quy định của pháp luật.
1. Tàu biển khi đóng mới, cảng biển khi được xây dựng phải có trang thiết bị bảo vệ môi trường theo quy định; có kế hoạch ứng phó sự cố tràn dầu và hóa chất độc hại.
Cảng biển phải có phương án, biện pháp tiếp nhận, xử lý chất thải từ tàu biển theo quy định.
2. Chủ tàu, chủ cảng và tổ chức, cá nhân liên quan phải tuân thủ quy định của pháp luật về bảo vệ môi trường.
MARITIME SAFETY, SECURITY, OCCUPATION AND ENVIRONMENTAL PROTECTION
Article 105. Assurance of maritime safety, security, occupation and environmental protection
1. Vietnamese sea-going ships shall only be used for purposes which have been registered in the national register of ships of Vietnam once the structure, equipment, certificates and documents of such ships, and manning requirements and qualifications of crew members, are consistent with Vietnamese laws and regulations and international agreements to which the Socialist Republic of Vietnam is a party.
2. Sea-going ships, military vessels, public duty ships, fishing ships, inland watercraft, submarines, submersibles, hydroplanes, floating warehouses, movable platforms and floating docks must, upon operating within a port water area and territorial waters of Vietnam, comply with instructions conveyed by marine signaling systems and observe rules for preventing collisions at sea in accordance with regulations laid down by the Minister of Transport.
3. When a ship is underway within the territory of a navigational channel and at necessary positions along the coastline, on the island, or in the water environment with obstacles and other marine structures and in the port water area where such ship is licensed for operation, marine signaling system must be kept in place in accordance with regulations adopted by the Minister of Transport.
4. Ships specially engineered to transport oil and petroleum products or other hazardous goods are required to have civil liability insurance purchased by the ship owner against environmental pollution issues when underway within Vietnamese port water area and waters.
5. Foreign nuclear-powered ships, ships used for carrying nuclear materials shall be allowed to operate within the port water area, internal waters and territorial waters of Vietnam only after the Prime Minister grants permission.
6. Organizations or individuals operating within Vietnamese seaports and waters must observe Vietnamese laws and regulations and international agreements to which the Socialist Republic of Vietnam is a party with regard to maritime safety, security, occupation and environmental protection.
Article 106. Ship security and seaport security
1. Passenger-carrying ships and cargo-carrying ships which have the capacity of a least 500 GT and movable platforms, all of which are flying the Vietnamese national ensign to operate in the international route, must have the ship security plan in accordance with laws and regulations.
2. Vietnamese seaports which are allowed to receive foreign and Vietnamese ships as referred to in paragraph 1 of this Article must have the seaport security plan in accordance with applicable regulations.
3. The Minister of Transport shall adopt specific regulations on formulation, evaluation and ratification of the plan for ship, seaport, water area and water region security; those on certification regarding ship and seaport security.
Article 107. Dissemination of maritime security information
1. Maritime security information refers to pieces of information about any illegal act of obstruction of a ship’s voyage, or about any past or possible risk that can cause ship accidents or incidents.
2. Ships operating within Vietnamese port water area and waters must send a distress call when in a state of emergency at sea in accordance with regulations.
3. Other ships must, upon receipt of maritime security information from any ship underway at sea, be obliged to transmit such information to responsible authorities or organizations of such ship’s country.
4. The authority that has received maritime security information shall be responsible for arranging 24/24 watchstanding work in order to process received information and deliver maritime security information in a timely manner to any relevant authority.
5. The Government shall adopt specific regulations on public dissemination, receipt, processing and delivery of maritime security information.
Article 108. Assurance of maritime safety
1. Assurance of maritime safety shall include the following activities:
a) Conduct and manage the work of assurance of maritime security;
b) Provide maritime security assurance service.
2. Conduct and management of maritime safety assurance refer to establishment and operation of a maritime safety assurance system, including formulation of the plan and management of investment in construction of infrastructure facilities, and conduct of operation of maritime safety assurance system; standardization, evaluation and control of quality of maritime safety assurance service.
3. Maritime safety assurance service includes:
a) Establish, operate, sustain and maintain marine signaling systems, navigational channels and routes;
b) Explore, sketch out and publish the nautical chart of port water area, navigational channel and route;
c) Issue nautical notifications;
d) Regulate assurance of maritime safety;
dd) Design and issue maritime safety documents and publications;
e) Provide electronic maritime information;
g) Provide marine pilotage service;
h) Provide marine search and rescue service;
i) Clear obstructions that can pose risks to the maritime safety;
k) Render other maritime safety assurance services in accordance with laws and regulations.
4. Maritime safety service providers must meet all required conditions in terms of equipment, financial and human resource as prescribed by laws and regulations.
5. The Government shall adopt regulations on eligibility requirements for provision of maritime safety assurance service.
The Minister of Transport shall conduct and manage maritime safety assurance duties.
Article 109. Navigational route located within Vietnamese territorial waters
1. Navigational route refers to the path of a ship within Vietnamese territorial waters which is restricted by points that have positions and coordinates defined and announced by competent regulatory authorities to direct ships sailing into Vietnamese waters.
2. Establishment of a navigational route within Vietnamese territorial waters used for safe passing and assurance of maritime safety of ships must be consistent with Vietnamese legislation, 1982 United Nations Convention on Law of the Sea and other relevant international agreements to which the Socialist Republic of Vietnam is a party.
Article 110. Establishment and public announcement of navigational route and categorization of navigational routes within Vietnamese territorial waters
1. The Ministry of Transport shall carry out establishment and public announcement of maritime routes and categorization of navigational routes within Vietnamese territorial waters upon the request of maritime state regulatory agencies.
2. The Ministry of Foreign Affairs shall collaborate with the Ministry of Transport and other relevant agencies to notify international organizations of maritime routes and categorization of navigational channels within Vietnamese territorial waters in accordance with Vietnamese legislation and other relevant international agreements to which the Socialist Republic of Vietnam is a party.
Article 111. Establishment and public announcement of maritime routes and categorization of navigational routes within Vietnamese territorial waters
1. Name of maritime route.
2. Positions, coordinates and technical specifications of maritime routes.
3. Information about categorization of navigational channels.
4. Instructions for ships’ operations on a maritime route.
5. Other necessary information.
Article 112. Form of announcement of maritime route and categorization of navigational routes within Vietnamese territorial waters
1. Public announcement of maritime routes and categorization of navigational channels within Vietnamese territorial waters shall take the following forms:
a) Publish the nautical chart or relevant paper or electronic documents used for sea-going issues;
b) Disseminate maritime notifications;
c) Establish the directory of maritime routes and navigational routes within Vietnamese territorial waters.
d) Follow other relevant forms in accordance with laws.
2. Maritime state regulatory agencies shall assume the following responsibilities:
a) Conduct transmission of maritime notifications of maritime routes and categorization of navigational routes within Vietnamese territorial waters, both of which have been publicly announced in accordance with laws;
b) Conduct establishment and publication of the directory of maritime routes and navigational routes within Vietnamese territorial waters.
3. Establishment and publication of the directory of maritime routes within Vietnamese territorial waters shall be financed by the state budget and other legitimate financing sources.
Article 113. Inspection and examination of ships’ conformity to requirements for assurance of maritime safety, security, occupation and environmental protection
1. Ships which operate within port water areas, internal waters and territorial waters of Vietnam shall be subject to inspection and examination of the maritime Inspectorate and the port authority to ensure their conformity to requirements for assurance of maritime safety, security, occupation, fire and explosion prevention and environmental protection in accordance with Vietnamese laws and regulations and international agreements to which the Socialist Republic of Vietnam is a party.
2. Inspection and examination stipulated in paragraph 1 of this Article must be performed in accordance with laws and cause no adverse impact on any possibility of maritime safety and security and conditions for assurance of maritime occupation, fire and explosion prevention and environmental prevention.
3. The ship owner and master shall be held responsible for providing favorable conditions for competent state regulatory agencies referred to in paragraph 1 of this Article to carry out their ship inspection and examination.
4. The ship owner and master shall be responsible for taking any necessary measure to correct any ship defect in maritime safety, security, occupation, fire and explosion prevention and environmental protection upon the request of the maritime inspectorate and the port authority.
Article 114. Temporary detention of ships
Temporary detention of ships shall apply under the following circumstances:
1. A ship is involved in an investigation in a marine accident under which temporary detention is required to serve investigation purposes;
2. All statutory fines have not been paid in full yet as stipulated by laws.
3. The ship is charged with commission of any violation against laws for which a temporary detention is imposed in accordance with laws.
Article 115. Authority to temporary detention of ships and term of such temporary detention
1. The Director of the port authority shall be vested with authority to temporarily detain ships under the provisions of paragraph 1 Article 114 hereof within a period of less than 05 days.
Where it is necessary to extend the term of such temporary detention for the purpose of collection of evidence used for investigation in a marine accident that happened within a port water area, the Director of the port authority shall report to maritime state regulatory agencies for consideration and decision to extend the validity term of such temporary detention which is restricted to less than 05 days; where any marine accident occurs outside the port water area, the extended period of temporary ship detention shall be considered and decided by the Minister of Transport.
Investigation in a marine accident must be conducted in an imperative manner and the temporary ship detention must be terminated promptly after sufficient evidence is collected for investigation purposes.
2. The person who is accorded authority over temporary ship detention as defined in the Law on handling of administrative violations shall be entitled to temporarily detain ships under the provisions of paragraph 2 Article 114 hereof. Temporary ship detention shall be terminated immediately after all administrative fines have been completely paid or full payment for such fines is guaranteed.
3. Authority and term of temporary ship detention as stipulated in paragraph 3 Article 114 of this Code shall be consistent with laws and regulations.
4. The person who grants the decision on temporary ship detention shall be liable for compensation for any damage or loss incurred from any wrong detention as prescribed by laws.
Article 116. Procedures for temporary ship detention
1. The person who is accorded authority over temporary ship detention as stipulated in Article 115 hereof shall make a decision on temporary ship detention in respect of cases specified in Article 114 hereof. The temporary ship detention decision must be immediately delivered to the master of the ship subject to the temporary detention, maritime state regulatory agencies and other relevant state regulatory authorities located at seaports.
2. Upon receipt of the temporary ship detention decision referred to in paragraph 1 of this Article, the ship master and interested persons must follow requirements set out in such temporary ship detention decision.
3. After the reasons for temporary ship detention no longer persist or term of such temporary ship detention expires and there is no decision on extension of the temporary ship detention in accordance with laws and regulations, the person accorded authority over temporary ship detention must grant the decision to terminate the temporary ship detention and deliver such decision to the master of the ship subject to such detention, maritime state regulatory agencies and others located at seaports.
4. The temporary ship detention must be documented.
5. The Government shall adopt specific provisions on the temporary ship detention to serve the purpose of investigation into a marine accident.
Article 117. Complaints and resolution of complaints against the decision on temporary ship detention
The ship master, owner or operator shall be vested with rights to file any complaint against the temporary ship detention decision. Processes and procedures for resolution of a complaint shall be consistent with laws and regulations on complaints.
1. Sea protest refers to a document created by the ship master which is served as a statement of situations that a ship has faced and measures that the ship master has applied to remedy these situations, restrict any possible loss or damage and protect legitimate rights and interests of the ship owner and persons involved.
2. When ships, people or goods carried onboard ships are subject to any loss or damage, or there is any suspicion about any possible loss or damage incurred by any accident or incident at sea, the ship master must prepare and lodge a sea protest to competent authorities as referred to in paragraph 3 of this Article in order to certify filing of such sea protest.
3. State agencies accorded authority to certify that a sea protest has been filed in Vietnam include the port authority or the People’s Committees of the nearest commune.
State agencies accorded authority to certify that a sea protest has been filed in an overseas country include the nearest representative agencies of Vietnam or any accredited agency or organization located within such country where the ship is operating.
4. A sea protest shall be made and certified in Vietnamese or English language. If a sea protest is made in English language, it must conform to requirements set out by the agency accorded authority to certify such filing of the sea protest, and the ship master must submit an attached Vietnamese translation version.
5. Regulations on a sea protest shall also be applied to other types of ships operating within a Vietnamese port water area and territorial waters.
6. The Ministry of Transport shall adopt specific regulations on submission and certification of sea protests.
Article 119. Legal value of a sea protest
1. The sea protest certified under the provisions of this Code shall have value as evidence for resolution of any relevant dispute.
2. The certified sea protest shall not exempt the ship master from liability for concerning events.
Article 120. Time limit for filing of a sea protest
1. If an accident or incident occurs during the time when a ship is underway at sea, the sea protest must be submitted to competent authorities for certification no later than 24 hours from the time of ship's entering the first seaport.
2. If an accident or incident occurs at a Vietnamese seaport, the sea protest must be submitted to competent authorities for certification no later than 24 hours from the time of occurrence of such accident or incident.
3. If an accident or incident concerning cargoes stored in a cargo hold occurs, the sea protest must be submitted to competent authorities for certification before uncovering that cargo hold.
4. If it is impossible to submit a sea protest under the provisions of paragraph 1, 2 and 3 of this Article, the filed sea protest must clearly specify reasons.
Article 121. Submission of a supplemental sea protest
The sea master shall be entitled to prepare a supplemental sea protest whenever necessary for submission to competent authorities for certification.
Article 122. Marine search and rescue
1. Ships and hydroplanes which are in distress and need any help must send a distress call in accordance with laws and regulations.
2. Any ship and hydroplane that discovers or receives a distress call from people or other ship in distress at sea or a port water area, if there are necessary and sufficient actual conditions for any rescue action and if rescue activities do not pose any serious danger to the ship and people onboard, must make every effort to help and rescue people in distress, even though such effort entails the ship's going off the predetermined course, and must promptly advise any relevant organization and individual of this.
3. The maritime search and rescue coordination authority must stay always ready to organize and cooperate on search and rescue operations in a timely manner to search and rescue people in distress within the search and rescue area under its management and shall be entitled to mobilize people and equipment for the purpose of participation in search and rescue efforts.
4. The Minister of Transport shall adopt specific regulations on organization and operation of the maritime search and rescue coordination authority.
1. Marine accident refers to any event directly relating to ship operations which may lead to one of the following consequences: dead, missing or seriously injured people; ship collision; severe damage to the ship structure; missing, wrecked, sunken, stranded and unmaneuvered ships; damage to maritime infrastructure facilities or serious environmental pollution.
Marine accidents shall not include acts that intentionally cause harm to people, ships, maritime infrastructure facilities or environment.
2. The Director of the port authority must conduct investigation into any marine accident; in the course of investigation into such marine accident, if any sign constituting an offence is found, all documents and records relating to such offence must be transferred to the competent investigation authority.
3. The Minister of Transport shall adopt detailed regulations on marine accident reporting and investigation.
Article 124. Protection for marine structures
1. Protection for marine structures includes operations aimed at ensuring that these marine structures meet safety and quality standards; measures to prevent, control and deal with acts of infringement against such structures which may pose dangers to human lives and cause damage to state and public-owned assets.
2. Extent of protection includes marine structure, its enclosure facilities, aerial parts, underwater parts and underground parts related to safety for marine structures and assurance of safety for marine operations.
3. Outside the extent of protection for seaport structures and navigational channels, construction and other operations shall not be allowed to cause impact on safety for utilization of these seaport structures and navigational channels.
Article 125. Rules on protection for maritime structures
1. Investing in constructing, managing operation of, repairing and protecting marine structures must be consistent with relevant laws and regulations together with technical standards which have already been issued or published by competent authorities.
2. Upon formulating the plan that may have any impact on marine structures, Ministries and provincial People’s Committees must send a written request for any advice of the Ministry of Transport.
3. Organizations and individuals investing in construction, conduct of operation of marine structures must have plans to protect these marine structures, including the following basic contents:
a) Determination of the extent of protection for marine structures in accordance with provisions laid down in this Code;
b) Establishment of marine signaling systems installed for marine structures;
c) Human resource; registered address, telephone number used for protection for marine structures;
d) Means and instruments used for protection for marine structures;
dd) Plan to protect marine structures and methods of inspection and oversight provided by the project owner or operator of such structures;
e) Measures to deal with any damage, marine accident, incident or any act of offence that may impact safety during the process of operation of marine structures;
g) Recommendations on rules, policies and mechanisms for cooperation of project owners or operators with the port authority and competent authority located at the area where a marine structure is located.
Article 126. Extent of protection for marine structures
1. Extent of protection for marine structures must include:
a) As for port terminal and wharf, the extent of protection is calculated from the outer edge of each structure to the outer limit of a water area facing against a seaport or wharf;
b) As for offshore oil ports, the extent of protection is restricted by the safety belt and the safety zone where navigation and anchoring are prohibited;
c) As for navigational channels, the extent of protection is calculated from the centre of the concrete block for buoy marking navigational channels to both sides of navigational channels which are determined according to the technical regulations for navigational channels;
d) As for marine signaling systems, the extent of protection is calculated outwards from the centre of the marine signaling system which is determined according to the technical regulations for marine signaling systems;
dd) As for the aerial and underground parts of marine structures, the extent of protection for these parts is specifically determined in respect of each structure on the basis of the plan for development of seaports and navigational channels, technical regulations and other relevant legal regulations.
2. The competent authority must even include contents of the extent of protection for marine structures when announcing a marine structure's being brought into operation.
3. The Government shall adopt specific provisions on distance and extent of protection for marine structures.
Article 127. Response to emergencies that may arise during the process of protection for maritime structures
1. When discovering that a marine structure has been encroached upon or exposed to a risk of insecurity, the project owner, the person in charge of conducting operation of such marine structure, or the person who made such discovery, shall be responsible for promptly reporting to the port authority that manages such marine structure to find timely measures.
2. Upon receipt of reported information, the Director of the port authority must direct the project owner or the person in charge of conducting operations of this marine structure to apply any necessary measure to protect the marine structure and reduce any loss that may happen to the minimum; concurrently, report to the competent authority and government of the locality where such marine structure is located with the aim of giving assistance and applying any necessary measure to respond to and mitigate any accident, handle any violation and assure safety for such marine structure.
3. The project owner or operator of a marine structure must be responsible for strictly comply with directions of the port authority or competent authority; apply measures to respond to and mitigate any accident and prevent any violation according to the plan for protection of marine structures; create any necessary warning or alert to assure safety for the vicinity of that marine structure; promptly alleviate any consequence in order to bring the marine structure into operation in a safe manner as soon as possible.
4. The competent authority, government of the locality where the violated marine structure is located, upon discovering any violation or receiving information about any marine structure which is exposed to any encroachment or any risk of insecurity, must imperatively cooperate with the port authority of this locality, the project owner or the person in charge of conducting operations of marine structures to deal with such violation, respond to and mitigate any accident in accordance with laws.
Article 128. Environmental protection in marine operations
1. Construction of a ship or seaport must entail installation of environmental protection equipment in accordance with laws and regulations; have oil and hazardous chemical spill response plans.
Seaport must have plans and solutions to receive and treat wastes discharged from ships in accordance with applicable laws.
2. The ship owner, seaport owner and organizations or individuals involved must comply with laws and regulations on environmental protection.
Tình trạng hiệu lực: Còn hiệu lực