Chương XV Bộ luật Hàng hải 2005: Giới hạn trách nhiệm dân sự đối với các khiếu nại hàng hải
Số hiệu: | 40/2005/QH11 | Loại văn bản: | Luật |
Nơi ban hành: | Quốc hội | Người ký: | Nguyễn Văn An |
Ngày ban hành: | 14/06/2005 | Ngày hiệu lực: | 01/01/2006 |
Ngày công báo: | 23/07/2005 | Số công báo: | Từ số 26 đến số 27 |
Lĩnh vực: | Giao thông - Vận tải | Tình trạng: |
Hết hiệu lực
01/07/2017 |
TÓM TẮT VĂN BẢN
Văn bản tiếng việt
Văn bản tiếng anh
1. Chủ tàu được quyền giới hạn trách nhiệm dân sự đối với các khiếu nại hàng hải quy định tại Điều 220 của Bộ luật này.
2. Quyền được giới hạn trách nhiệm dân sự của chủ tàu cũng áp dụng theo nguyên tắc tương tự đối với người cứu hộ, người khai thác tàu, người thuê tàu và người quản lý tàu mà chủ tàu hoặc những người đó phải chịu trách nhiệm về hành động, sự sơ suất hoặc sai lầm của mình.
3. Trong trường hợp người được bảo hiểm có quyền giới hạn trách nhiệm của mình đối với các khiếu nại hàng hải thì người bảo hiểm chịu trách nhiệm đối với các khiếu nại hàng hải đó cũng có quyền được giới hạn trách nhiệm của mình tương tự như người được bảo hiểm.
4. Việc sử dụng quyền giới hạn trách nhiệm không có nghĩa là người được quyền giới hạn trách nhiệm đã thừa nhận mọi trách nhiệm về mình.
5. Người được quyền giới hạn trách nhiệm dân sự theo quy định của Chương này mất quyền giới hạn trách nhiệm dân sự của mình, nếu tổn thất được chứng minh là hậu quả của việc người đó đã có lỗi trong việc gây ra tổn thất đó.
1. Khiếu nại về chết, bị thương hoặc các tổn hại khác về sức khoẻ con người; mất mát, hư hỏng đối với tài sản, kể cả hư hỏng công trình cảng, vùng neo đậu, luồng hàng hải, hệ thống trợ giúp hàng hải, đã xảy ra trên tàu biển hoặc có liên quan trực tiếp đến hoạt động của tàu biển hoặc hoạt động cứu hộ và những tổn thất là hậu quả phát sinh từ các hoạt động đó.
2. Khiếu nại về tổn thất là hậu quả từ việc chậm trễ trong quá trình vận chuyển hàng hoá, hành khách và hành lý bằng đường biển.
3. Khiếu nại về những tổn thất khác là hậu quả từ vi phạm quyền lợi ngoài hợp đồng đã xảy ra có liên quan trực tiếp đến hoạt động của tàu biển hoặc hoạt động cứu hộ.
4. Khiếu nại về việc trục vớt, di chuyển, phá bỏ hoặc làm vô hại tàu biển bị chìm đắm, phá huỷ hoặc bị bỏ lại, kể cả các tài sản hiện còn hoặc đã từng ở trên tàu.
5. Khiếu nại về việc di chuyển, tiêu huỷ hoặc làm cho vô hại hàng hoá vận chuyển trên tàu biển.
6. Khiếu nại của người không phải là người chịu trách nhiệm dân sự về những biện pháp mà người này đã thực hiện để ngăn ngừa hoặc hạn chế các tổn thất mà người chịu trách nhiệm dân sự có quyền giới hạn trách nhiệm của mình và những tổn thất phát sinh thêm từ việc thực hiện các biện pháp đó.
1. Khiếu nại về tiền công cứu hộ hoặc chi phí đóng góp tổn thất chung.
2. Khiếu nại về thiệt hại do ô nhiễm dầu.
3. Khiếu nại về thiệt hại do ô nhiễm phóng xạ hạt nhân.
4. Khiếu nại của những người làm công cho chủ tàu, cho người cứu hộ mà nhiệm vụ của họ có liên quan đến hoạt động của tàu biển hoặc đến hoạt động cứu hộ; khiếu nại của những người thừa kế của họ, những người mà họ có trách nhiệm nuôi dưỡng hoặc của người khác được quyền khiếu nại tương tự, nếu theo luật điều chỉnh hợp đồng lao động giữa chủ tàu hoặc người cứu hộ với những người này, chủ tàu hoặc người cứu hộ không được phép giới hạn trách nhiệm dân sự đối với những khiếu nại đó hay chỉ được giới hạn trách nhiệm dân sự ở mức cao hơn so với mức giới hạn quy định tại Điều 222 của Bộ luật này.
1. Mức giới hạn trách nhiệm dân sự đối với các khiếu nại hàng hải trong trường hợp chết, bị thương hoặc tổn hại khác về sức khoẻ xảy ra cho hành khách và mất mát, hư hỏng hành lý được vận chuyển bằng đường biển áp dụng theo quy định tại Điều 132 của Bộ luật này.
2. Mức giới hạn trách nhiệm dân sự đối với các khiếu nại hàng hải khác trong trường hợp chết, bị thương hoặc tổn hại khác về sức khoẻ xảy ra cho những người không phải là hành khách được quy định như sau:
a) 167.000 đơn vị tính toán đối với tàu biển đến 300 GT;
b) 333.000 đơn vị tính toán đối với tàu biển từ trên 300 GT đến 500 GT;
c) Đối với tàu biển từ trên 500 GT thì ngoài quy định tại điểm b khoản này áp dụng cho 500 GT đầu tiên, giới hạn trách nhiệm sẽ được tính thêm như sau: 500 đơn vị tính toán cho mỗi GT, từ GT thứ 501 đến GT thứ 3.000; 333 đơn vị tính toán cho mỗi GT, từ GT thứ 3.001 đến GT thứ 30.000; 250 đơn vị tính toán cho mỗi GT, từ GT thứ 30.001 đến GT thứ 70.000; 167 đơn vị tính toán cho mỗi GT, từ GT thứ 70.001 trở lên.
3. Mức giới hạn trách nhiệm dân sự đối với các khiếu nại hàng hải khác được quy định như sau:
a) 83.000 đơn vị tính toán đối với tàu biển không quá 300 GT;
b) 167.000 đơn vị tính toán đối với tàu biển từ trên 300 GT đến 500 GT;
c) Đối với tàu biển từ trên 500 GT thì ngoài quy định tại điểm b khoản này áp dụng cho 500 GT đầu tiên, giới hạn trách nhiệm sẽ được tính thêm như sau: 167 đơn vị tính toán cho mỗi GT, từ GT thứ 501 đến GT thứ 30.000; 125 đơn vị tính toán cho mỗi GT, từ GT thứ 30.001 đến GT thứ 70.000; 83 đơn vị tính toán cho mỗi GT, từ GT thứ 70.001 trở lên.
4. Trường hợp tổng số tiền được tính theo khoản 2 Điều này không đủ để trả cho các khiếu nại hàng hải đó thì tổng số tiền được tính theo khoản 3 Điều này sẽ được sử dụng để trả cho những khoản tiền thiếu đối với khiếu nại hàng hải theo khoản 2 Điều này và khoản tiền thiếu này được tính theo tỷ lệ tương ứng với các khiếu nại hàng hải khác tại khoản 2 Điều này.
5. Khiếu nại hàng hải quy định tại khoản 3 Điều này liên quan đến thiệt hại xảy ra đối với các công trình cảng, vùng neo đậu, luồng hàng hải, hệ thống trợ giúp hàng hải được ưu tiên giải quyết trước.
6. Giới hạn trách nhiệm đối với người cứu hộ không hoạt động trên một tàu biển nào hoặc chỉ hoạt động trên chính tàu biển mà người đó đang cung cấp các dịch vụ cứu hộ hoặc liên quan đến nó được tính tương đương với một tàu 1.500 GT.
7. Các giới hạn trách nhiệm quy định tại Điều này được áp dụng cho tổng giá trị các khiếu nại phát sinh trong cùng một vụ việc riêng biệt.
8. Mức giới hạn trách nhiệm dân sự quy định tại Điều này được chuyển đổi thành tiền Việt Nam theo tỷ giá tại thời điểm thanh toán.
9. Tổng dung tích là dung tích toàn phần (GT) của tàu biển được xác định theo Công ước quốc tế về đo dung tích tàu biển năm 1969.
1. Người được quyền giới hạn trách nhiệm dân sự theo quy định của Bộ luật này có thể lập Quỹ bảo đảm bồi thường để giải quyết các khiếu nại hàng hải mà mình được quyền giới hạn trách nhiệm. Quỹ bảo đảm bồi thường được lập với giá trị bằng tổng các khoản quy định tại Điều 222 của Bộ luật này cộng với lãi suất kể từ ngày xảy ra vụ việc dẫn đến khiếu nại hàng hải cho tới ngày lập Quỹ bảo đảm bồi thường.
2. Quỹ bảo đảm bồi thường chỉ để giải quyết cho những người khiếu nại hàng hải theo tỷ lệ tương ứng giữa các khiếu nại hàng hải đã xác lập so với tổng giá trị Quỹ bảo đảm bồi thường.
3. Quỹ bảo đảm bồi thường được lập bằng cách chủ tàu ký quỹ hoặc bằng hình thức bảo đảm tài chính khác được Toà án đã thụ lý vụ việc chấp thuận.
4. Sau khi Quỹ bảo đảm bồi thường được lập, không ai có quyền xâm phạm quyền lợi hoặc tài sản của người có trách nhiệm bồi thường. Toà án có quyền ra lệnh giải phóng tài sản đã bị giữ của người có trách nhiệm bồi thường hoặc chấm dứt các bảo đảm tương tự mà người có trách nhiệm bồi thường đã cung cấp.
5. Trường hợp trước khi Quỹ bảo đảm bồi thường được phân bổ và người có trách nhiệm bồi thường hoặc những người khác được quyền giới hạn trách nhiệm dân sự theo quy định của Bộ luật này đã thực hiện giải quyết khiếu nại hàng hải thuộc phạm vi Quỹ bảo đảm bồi thường phải chi trả thì những người này được hưởng mọi quyền lợi từ Quỹ bảo đảm bồi thường đối với khiếu nại hàng hải đã giải quyết, trong phạm vi tổng số tiền đã trả theo nguyên tắc thế quyền.
6. Việc lập Quỹ bảo đảm bồi thường không có nghĩa là chủ tàu đã thừa nhận mọi trách nhiệm về mình.
LIMITATION OF CIVIL LIABILITY FOR MARITIME CLAIMS
Article 219.- Persons entitled to limit civil liability
1. The shipowner shall be entitled to limit civil liability for maritime claims specified in Article 220 of this Code.
2. The shipowner’s right to limit civil liability shall be also applied on similar principles to the salvor, the operator, the charterer and the manager of the vessel where the shipowner or any of such persons must be liable for his/her act, neglect or fault.
3. Where the assured is entitled to limit his/her liability for maritime claims, the insurer liable for these maritime claims shall be also entitled to limit his/her liability like the assured.
4. The exercise of the right to limit liability does not mean that the person entitled to such right has acknowledged all liabilities.
5. The person entitled to limit liability under the provisions of this Chapter shall lose his/her right to limit civil liability if the loss is proved to be the consequence of his/her fault.
Article 220.- Maritime claims subject to limitation of civil liability
1. Claims in respect of loss of life, personal injury or another health damage; loss of or damage to property, including damage to harbor facilities, areas for anchorage and navigable channels and aids to navigation, occurring on board or in direct connection with the operation of the seagoing vessel or with salvage operations, and consequential loss resulting therefrom.
2. Claims in respect of loss resulting from delay in the carriage of cargo, passengers or their luggage by sea.
3. Claims in respect of other loss resulting from infringement of rights other than contractual rights, occurring in direct connection with the operation of the seagoing vessel or salvage operations.
4. Claims in respect of the recovery, removal, destruction or the rendering harmless of a seagoing vessel which is sunk, wrecked, destroyed or abandoned, including property that is or has been on board such vessel.
5. Claims in respect of the removal, destruction or the rendering harmless of the cargo on board the seagoing vessel.
6. Claims of a person other than the person who has civil liability in respect of measures taken by himself/herself in order to avert or minimize loss for which such person may limit his/her liability, and further loss caused by the application of such measures.
Article 221.- Maritime claims not subject to limitation of civil liability
1. Claims for salvage remuneration or contribution in general average
2. Claims for oil pollution damage
3. Claims for nuclear damage;
4. Claims by servants of the shipowner or salvor whose duties are related to the seagoing vessel or the salvage operations, including claims of their heirs, dependants or other persons entitled to make such claims, if under the law governing the labor contract between the shipowner or salvor and such servants the shipowner or salvor is not entitled to limit his/her civil liability for such claims, or if he/she is only permitted to limit his/her civil liability to an amount greater than that specified in Article 222 of this Code.
Article 222.- Limits of civil liability
1. The limits of civil liability for maritime claims in respect of loss of life, personal injury or health damage to passengers carried by sea and loss of or damage to their luggage shall comply with the provisions of Article 132 of this Code.
2. The limits of civil liability for maritime claims in respect of loss of life, personal injury or health damage to non-passengers are specified as follows:
a. 167,000 units of account for a seagoing vessel with a tonnage not exceeding 300 GT;
b. 333,000 units of account for a seagoing vessel with a tonnage of between 300 GT and 500 GT;
c. For a seagoing vessel with a tonnage over 500 GT, the following amount in addition to that mentioned at Point b of this Clause: for each GT from 501 to 3,000GT, 500 units of account; for each GT from 3,001 to 30,000 GT, 333 units of account; for each GT from 30,001 to 70,000 GT, 250 units of account; and for each GT in excess of 70,000GT, 167 units of account.
3. The limits of civil liability for other maritime claims are specified as follows:
a. 83,000 units of account for a seagoing vessel with a tonnage not exceeding 300GT;
b. 167,000 units of account for a seagoing vessel with a tonnage of between 300GT and 500GT;
c. For a ship with a tonnage in excess of 500 GT, the following amount in addition to that mentioned at Point b of this Clause: for each GT from 501 to 30,000 GT, 167 units of account; for each GT from 30,001 to 70,000 GT, 125 units of account; and for each GT in excess of 70,000GT, 83 units of account.
4. Where the total amount calculated under Clause 2 of this Article is insufficient to pay such maritime claims, the total amount calculated under Clause 3 of this Article shall b used to pay the unpaid balance of maritime claims under Clause 2 of this Article and such unpaid balance shall rank rateable with other maritime claims under Clause 2 of this Article.
5. Maritime claims specified in Clause 3 of this Article and related to damage to harbor facilities, areas for anchorage, navigable channels and aids to navigation shall be the first to be settled.
6. The limits of liability of the salvor not operating from any seagoing vessel or operating solely on the vessel to, or in respect of which he/she is rendering salvage services, shall be calculated according to a tonnage of 1,500 GT.
7. The limits of liability provided for in this Article shall apply to the total value of all claims which arise from a distinct case.
8. The limits of civil provided for in this Article shall be converted into Vietnam dong at the exchange rate applied at the time of payment.
9. Total tonnage is the seagoing vessel’s gross tonnage (GT) calculated in accordance with the 1969 International Convention on Tonnage Measurement of Ships
Article 223.- The compensation assurance fund
1. Those who are entitled to limit their civil liability under the provisions of this Code may constitute a compensation assurance fund for settlement of maritime claims for which they are entitled to limit their liability. The compensation assurance fund shall be constituted in the sum of such of the amounts specified in Article 222 of this Code together with interest thereon from the date of the occurrence giving rise to the maritime claims until the date of the constitution of the fund.
2. The compensation assurance fund shall be distributed among the claimants in proportion to their established claims against the total value of the fund.
3. A compensation assurance fund may be constituted by the shipowner’s depositing the sum or producing another financial guarantee acceptable by the court which has accepted the case.
4. After the compensation assurance fund has been constituted, nobody may infringe upon the interests or property of the liable person. The court shall have the right to release the seized property of the liable person or terminate similar guarantees already provided by the liable person.
5. If, before the compensation assurance fund is distributed, the person liable, or any of those who are entitled to limit their civil liability under the provisions of this Code, has settled a maritime claim falling within scope of compensation by the fund, such person shall, up to the amount he/she has paid, enjoy by subrogation all interests from the fund with respect to the settled maritime claim.
6. The constitution of a compensation assurance fund does not mean that the shipowner has acknowledged all liabilities.