Bài văn tả về bố (30 mẫu) SIÊU HAY

Bài văn tả về bố lớp 3 gồm dàn ý và 10 bài văn mẫu hay nhất, chọn lọc giúp học sinh viết bài tập làm văn lớp 3 hay hơn.

1 1,409 24/10/2022
Tải về


Bài văn tả về bố - Tiếng việt 3

Dàn ý Bài văn tả về bố (mẫu 1)

- Mở đoạn: Giới thiệu về bố.

- Thân đoạn:

+ Bố tên là gì, bao nhiêu tuổi?

+ Bố làm nghề gì? Đặc điểm ngoại hình, tính cách?

+ Tình cảm của bố đối với em như thế nào?

+ Tình cảm của em đối với bố như thế nào?

- Kết đoạn: Nêu cảm xúc, suy nghĩ của em về bố.

DÀN Ý 2

I.Mở bài: Giới thiệu về người bố của em

· II. Thân bài

·Tả ngoại hình của bố

Tả tính cách người bố

Tả hoạt động của người bố

· III. Kết bài

– Bố là người em rất yêu quý và thần tượng.

– Mong bố khỏe mãi để chăm lo cho chúng em trưởng thành.

– Em cũng sẽ cố gắng học tốt, không phụ lòng công ơn của bố

Bài văn tả về bố (mẫu 1)

Bố em tên là Hoàng Nam năm nay khoảng 40 tuổi. Bố em là công nhân. Bố em có dáng người to cao vạm vỡ, dáng đi nhanh nhẹn, tháo vác. Bố em có làn da ngăm đen vì dằm mưa dãi nắng. Bố có khuôn mặt hiền lành. Nụ cười của bố rất thân thiện, mỗi khi bố cười lộ ra hàm răng trắng tinh. Đôi bàn tay bố chai sần vì làm việc vất vả để nuôi em khôn lớn từng ngày. Bố em rất yêu thương gia đình và luôn quan tâm đến em. Công việc của bố tuy cực nhọc cả ngày nhưng bố không hề than phiền. Đi làm về bố còn giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa. Ngày hai lần bố đều đặn đưa em đến trường và đón em về. Tối đến bố còn dạy em học bài. Khi em ốm đau bố thức suốt đêm lo lắng cho em. Em yêu bố lắm! Em hứa sẽ cố gắng học thật giỏi và luôn là đứa con ngoan của cha.

Bài văn tả về bố (10 mẫu) (ảnh 1)

Bài văn tả về bố (mẫu 2)

Người em yêu nhất là bố. Bố em tên là Lê Xuân Thành. Bố có khuôn mặt vuông nhìn thật rắn rỏi. Mái tóc của bố em thẳng được cắt ngắn gọn gàng. Quần bò và áo phông là trang phục mà bố Thành yêu thích. Buổi chiều, bố hay chơi đá bóng và cầu lông với em. Mùa hè vừa qua, bố còn dạy em học bơi nữa. Em rất yêu bố. Em chúc bố mạnh khỏe và có thật nhiều niềm vui.

Bài văn tả về bố (mẫu 3)

Bố là một người đàn ông mà em luôn quý trọng và yêu thương nhất. Bố có một thân cao to và khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải làm việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp. Bố năm nay 40 tuổi nhưng mái tóc bố đã lấm tấm những sợi bạc. Em biết rằng bố phải lo công việc ở cơ quan vốn gian nan, khó khăn và phụ mẹ các công việc nhà. Bố còn ân cần dạy em học bài vào mỗi buổi tối. Em rất yêu thương bố em.

Bài văn tả về bố (mẫu 1)

Ngoài mẹ, bố là người gần gũi với em nhất. Bố rất yêu em. Bố đi làm cả ngày ở nhà máy, tối mới về đến nhà. Cơm nước xong là bố kèm em học. Bố coi sóc bài vở của em rất tỉ mỉ. Bố dạy cho em từng cách viết để trình bày bài làm ở nhà. Bố giảng giải cho em từng bài toán khó, dạy từng câu văn. Nhờ có bố, em học hành tiến bộ và đạt nhiều điểm chín, điểm mười hơn. Nhận thấy em tiến bộ, cả bố và mẹ đều vui. Vào ngày nghỉ, khi em học bài và làm xong việc, bố dạy em cách câu cá hoặc tự làm đồ chơi. Bố lúc nào cũng âu yếm và chăm lo cho em từng li từng tí. Em rất tự hào về bố, người đã dạy dỗ em rất chu đáo, đầy tình yêu thương.

Bài văn tả về bố (mẫu 5)

Bố em tên là Minh Đức năm nay khoảng 40 tuổi. Bố em là công nhân. Bố có dáng người to cao vạm vỡ, dáng đi nhanh nhẹn, tháo vác, khuôn mặt hiền lành. Đôi bàn tay bố chai sần vì làm việc vất vả để nuôi em khôn lớn từng ngày. Bố em rất yêu thương gia đình và luôn quan tâm đến em. Em thương bố lắm! Em hứa sẽ cố gắng học thật giỏi và luôn là đứa con ngoan của cha.

Bài văn tả về bố (mẫu 6)

Trong gia đình, người em luôn kính trọng và tin yêu nhất là bố. Bố em năm nay ngoài ba mươi tuổi. Bố là bộ đội, cũng là kỹ sư giỏi. Mái tóc đen nhánh của bố luôn được cắt gọn gàng. Bố thường mặc những chiếc áo phông trông rất trẻ trung. Những lúc mặc quân phục, trông bố rất oai phong, Bố em là người tận tụy trong công việc. Nhìn những cây cầu mới được dựng lên, em càng thấy hiểu về công việc của bố và càng tự hào về bố hơn. Mặc dù công việc bận rộn nhưng bố vẫn luôn chăm lo cho gia đình. Không chỉ giúp mẹ việc nhà, bố còn dạy em học mỗi tối. Bố đúng là người bố tuyệt vời của em.

Bài văn tả về bố (mẫu 7)

Các bạn nhỏ khác thường rất thích các siêu anh hùng như người nhện, người sắt, siêu nhân… Nhưng đối với em, siêu anh hùng thực sự chính là bố.

Bố em năm nay gần 40 tuổi nhưng vẫn rất khỏe mạnh. Có thể dễ dàng nhấc bổng em lên, chơi trò tàu lượn. Bố còn rất cao nữa. Ngồi trên vai bố, em cảm giác như đang được ở trên một ngọn núi lớn. Đôi bàn tay bố thô ráp do công việc vất vả. Trên khuôn mặt nghiêm nghị của bố luôn là nụ cười hiền từ và bao dung dành cho em.

Vì là một người lính cứu hỏa, nên thời gian bố ở nhà không nhiều. Có khi cả mấy ngày liền em không được gặp bố. Mỗi khi trở về nhà, bố luôn lấm lem những mồ hôi và cát do vừa tập luyện hay đi cứu hỏa về. Nhưng sao em thấy bố đẹp trai quá trời. Nhìn bố, em cảm thấy tự hào vô cùng, khi được là con của một anh hùng thực thụ.

Em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện thật tốt để bố có thể tự hào về mình. Và chắc chắn, trong tương lai, em sẽ nối chân bố, trở thành một người lính cứu hỏa tuyệt vời.

Bài văn tả về bố (mẫu 8)

Người mà em yêu quý và kính trọng nhất đó là bố của em. Bố em năm nay 36 tuổi. Bố có dáng người cao nhưng hơi gầy, nước da ngăm đen khỏe mạnh, đôi mắt của bố rất trong và sáng long lanh, bố em tuy có vẻ ngoài dữ dằn nhưng tính tình rất điềm đạm và hiền nữa.

Những bài tập nào khó thì bố lại ân cần cùng em giải quyết nó. Bố em rất bận rộn, bố đi làm từ sáng sớm đến tối mịt mới về. Tuy công việc của bố em rất bận rộn nhưng lúc nào bố cũng dành thời gian quan tâm chăm sóc cho cả nhà. Tối về nhà dù rất mệt mỏi nhưng bố vẫn ân cần dạy em học bài.

Những ngày nghỉ cuối tuần, bố thường dành hết thời gian để cùng gia đình đi chơi công viên, đi siêu thị và cùng mẹ con em nấu những bữa cơm vui vẻ và hạnh phúc. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để bố em được vui lòng.

Bài văn tả về bố (mẫu 9)

Người em gần gũi và yêu quý nhất là bố. Bố em năm nay đã ngoài 40 tuổi, nhưng nhìn bố vẫn còn khoẻ lắm. Vì siêng năng tập thể thao nên bố có dáng người to khoẻ nhưng rất cân đối. Làn da ngăm đen, gương mặt vuông chữ điền đầy nét cương nghị. Mái tóc đen, mượt, hơi xoăn. Bố bảo nhờ gen di truyền của bà nội mà bố có mái tóc độc đáo này. Vầng trán cao và rộng, sống mũi thẳng. Nhưng trong tất cả các đặc điểm ấy, em vẫn yêu nhất là đôi mắt bố. Trái với nét nghiêm nghị vốn có trên gương mặt, đôi mắt bố ấm áp, hiền từ, chứa đựng tình yêu thương bao la mà bố dành cho gia đình. Bố ít khi cười, nhưng lúc cười, gương mặt bố rạng ngời vẻ tươi sáng. Bàn tay của bố to và ấm áp. Trên đó có những vết chai nổi lên do phải lao động hàng ngày. Bờ vai rộng cùng với cánh tay cơ bắp nên những việc nặng nhọc trong gia đình đều qua tay bố. Dù bận bịu nhưng hàng ngày bố vẫn cùng em ra công viên tập thể dục. Cuối tuần bố cho cả nhà đi chơi để giải toả căng thẳng của cả một tuần. Bố hiểu biết rất rộng nên em hỏi điều gì bố cũng đều trả lời ngay. Nếu có thời gian là bố lại ngồi kiểm tra việc học của hai anh em. Bố thường giảng cho em những bài văn hay, hướng dẫn những bài toán khó. Giọng bố trầm ấm và ôn tồn giảng lại khi em chưa hiểu bài. Em rất kính yêu bố em. Em sẽ cố gắng học tập thật giỏi để bố em luôn luôn vui vẻ và tự hào về em.

Bài văn tả về bố (mẫu 10)

Chắc hẳn, ai cũng vô cùng quý trọng người ba của mình. Em cũng rất tự hào khi có một người ba thương yêu em hết mực. Ba em năm nay gần bốn mươi tuổi nhưng còn rất trẻ trung. Dáng người ba cao dong dỏng. Gương mặt của ba vuông chữ điền góc cạnh. Đôi mắt đen láy của ba lúc nào cũng ánh lên vẻ nghiêm nghị. Em hiểu sự nghiêm nghị của ba cũng là mong em nên người. Dù bận rộn công việc, ba vẫn luôn cố gắng quan tâm, chăm sóc gia đình. Tối tối, ba thường kể cho em nghe những câu chuyện lịch sử thú vị hay những câu chuyện hài dí dỏm. Những ngày cuối tuần, ba đưa đi xem phim hoạt hình, đi chơi trượt patin hay đi mua những đồ chơi xếp hình lego. Ba đúng là một người ba tuyệt vời của em.

Bài văn tả về bố (mẫu 11)

Trong gia đình tôi, bố là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt là tôi.

Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải làm việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, miệng rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp.

Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “đi học hôm nay phải…”, rồi thì “phải nghe lời cô giáo…”, nhưng câu cuối cùng vẫn là “con đi đường cẩn thận nhé”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra “Con đã về rồi à?”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, tôi vẫn yêu bố nhiều lắm.

Bố tôi! Một người trụ cột trong gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho gia đình. Tục ngữ có câu “con không cha như nhà không có nóc” và đúng là như vậy. Bố con như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không thể thiếu trong gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, thông minh khác hẳn những người khác và đã có ý định làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố được rất nhiều người kính trọng.

Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn của bố.

Bài văn tả về bố (mẫu 12)

Nếu mẹ là người chăm chút dịu dàng, những lời an ủi ngọt ngào thì bố dường như tỏa ra một nét mạnh mẽ, cương trực.

Bố em có dáng hình cao lớn, vững chãi, có thể nhấc bổng em lên nhẹ nhàng. Bố có nước da ngăm ngăm khỏe khoắn do sự dãi dầu mưa nắng. Khuôn mặt bố vuông chữ điền nổi bật với đôi mắt sáng và nụ cười tươi. Đôi mắt ấy có lúc chất chứa sự hiền từ, có lúc nhìn em đầy nghiêm nghị và cũng có lúc đầy nỗi lo lắng suy tư về con cái, gia đình.

Theo thời gian, ở hai bên khóe mắt bố cũng đã xuất hiện những vết chân chim, càng lộ ra khi bố cười. Mỗi lần bố cười lại để lộ hàm răng đều tăm tắp khiến bố trông dễ mến hơn. Đặc biệt hai bên má bố em có lấm tấm tàn nhang. Mẹ hay nói rằng đó là nét đặc biệt của bố. Giọng nói của bố trầm ấm và chắc nịch. Em rất thích nghe bố kể chuyện vào mỗi tối vì chất giọng dễ đưa em vào giấc ngủ. Nhưng những lúc nghiêm khắc thì giọng của bố cũng trở nên đanh thép khiến em đủ run sợ.

Mái tóc bố được cắt tỉa gọn gàng. Thỉnh thoảng, em nhận thấy tóc bố đã bắt đầu xuất hiện những sợi bạc và em bất chợt cảm thấy lòng mình nôn nao. Bố đã trải qua bao thăng trầm của cuộc đời, giờ đây hằn in lên cả vẻ bề ngoài. Bàn tay bố to, thô ráp nhưng có thể làm đủ mọi công việc. Chính bàn tay ấy đã từng bế em ngủ, đã dạy em những nét chữ đầu tiên và mỗi ngày đều không ngừng làm việc để vun vén gia đình.

Chính dáng hình ấy đã nuôi nấng em suốt bao nhiêu năm qua nên em yêu những điều nhỏ nhặt nhất thuộc về người bố thân thương của mình.

Bài văn tả về bố (mẫu 13)

“Cha ơi bóng cả cây cao
Che chở con những lao đao cuộc đời
Cha đưa cả tấm lưng gầy
Chở che con được tới ngày hôm nay”.

Câu thơ trên là một trong những câu thơ em yêu thích. Quả đúng như vậy, cha chính là người vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi chúng ta. Em cũng thế, em cũng có một người bố tuyệt vời. Em rất yêu quý và tự hào về bố của mình.

Bố em năm nay đã ngoài 40 tuổi. Bố có dáng người cao, vạm vỡ. Khuôn mặt bố vuông nhìn rất phúc hậu. Làn da bố sạm đen vì làm việc nhiều dưới trời nắng. Ai cũng ấn tượng với đôi mắt bố. Đôi mắt ấy luôn hiền từ và ấm áp. Nhưng khi bố tức giận, đôi mắt ấy trở nên cương nghị vô cùng.

Đôi bàn tay bố thô ráp, nhiều vết chai sạn vì công việc. Bố ăn mặc rất giản dị. Sau giờ làm việc về, bố còn chăm bẵm cho khu vườn rau trước nhà. Bố cuốc đất, trồng cây rất giỏi. Những việc nặng sửa chữa trong nhà, một mình bố đều thực hiện được hết. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cố gắng để chăm sóc cho các con được ăn học đến nơi đến chốn.

Mặc dù chăm chỉ với công việc nhưng bố luôn dành thời gian quan tâm tới gia đình. Bố chưa bao giờ quên đốc thúc em học bài. Sinh nhật em năm nào bố cũng nhớ. Khi em bị ốm, bố cùng mẹ ngày đêm chăm sóc, nấu cháo cho em. Bố luôn là người dạy em những điều hay lẽ phải. Em thầm cảm ơn bố đã dạy em lớn khôn và trưởng thành.

Bài văn tả về bố (mẫu 14)

“Bố là tất cả, bố ơi bố ơi… “Trong trái tim mỗi người có lẽ tình cảm dành cho bố sẽ thật sâu nặng. Bố là người dạy bảo ta vững bước vào đời. Tôi luôn tự hào vì có một người bố tuyệt vời như thế.

Bố tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi – cái tuổi mà sức trẻ, sức khỏe dẻo dai đã giảm đi trông thấy. Làn da ngăm đen vì ngày đêm dãi dầu sương gió. Vầng trán bố cao với đôi mắt sáng luôn ánh lên những cái nhìn khi trìu mến, yêu thương, lúc nghiêm nghị, mạnh mẽ. Mái tóc xanh ngày nào giờ đã có một vài sợi bạc như những chứng tích cho một đời lam lũ vất vả.

Bàn tay bố không mềm mại như bàn tay mẹ, nó thô ráp hơn và đầy những vết chai sần. Tôi thích áp mặt mình vào bàn tay ấy để cảm nhận hết thảy nỗi cơ cực mưu sinh của bố thân yêu. Cái dáng gầy gò của bố đi vội vã trong cơn mưa chợt đổ khiến mỗi lần nhớ lại tôi không khỏi rưng rưng, xót xa.

Bố là một thợ xây lâu năm – một nghề mà phải dãi nắng dầm mưa quanh năm suốt tháng. Ngôi nhà tôi ở hôm nay cũng chính là tự tay bố xây nên bằng tất cả tâm huyết của mình. Tôi thương bố những ngày nắng như đổ lửa phải phơi lưng ra với đời, những ngày mưa tầm tã lại đội mưa để làm việc.

Bố yêu thương chúng tôi, tình yêu của một người bố nghiêm khắc. Tuy rằng bố không hay vỗ về hay tâm sự với tôi như mẹ, nhưng những câu chuyện bố kể về ngày xưa, những bài học bố dạy tôi mỗi ngày, những sự giận dữ mỗi khi tôi lầm lỡ, tôi biết tất cả vì tốt cho tôi, muốn cho tôi nên người.

Tôi vẫn nhớ cái ngày đó, cái ngày tôi mới đang học lớp Một, cái ngày mà mẹ phải lên viện chăm sóc bác cả, bố một mình thay mẹ gánh vác hết công việc nhà: nấu ăn, dọn dẹp, chở tôi đi học, dạy tôi học và ru tôi ngủ. Quần quật làm từ sáng sớm đến tối mịt, ấy vậy bố vẫn làm thêm vai trò của một người mẹ. Khi ấy, tôi ước giá như mình lớn hơn chút nữa, có thể giúp được bố phần nào…

Ngày tháng trôi đi, đứa trẻ năm nao giờ đã khôn lớn, đã có thể tự đi trên đôi chân chính mình. Đường đời gập ghềnh, sẽ có lúc tôi vấp ngã, có lúc tôi mệt mỏi, nhưng tôi luôn biết ở mái nhà thân yêu, bố vẫn luôn dõi theo bước chân tôi, sẵn sàng dang rộng vòng tay để tôi làm điểm tựa vững chắc trong cuộc đời này.

Bài văn tả về bố (mẫu 15)

Ông bà ta thường nói “Công cha như núi Thái Sơn…”. Em chẳng biết ngọn núi ấy cao lớn đến nhường nào, nhưng em biết chắc rằng tình thương và hi sinh của cha dành cho em thì chẳng có núi sông nào so sánh được cả. Vì thế, em yêu quý cha nhất trên đời này.

Cha em là một giáo viên tiểu học trong làng. Thân hình cao ráo, hơi gầy nhưng rất khỏe mạnh. Mái tóc cha đen bóng, được chải gọn gàng. Vầng trán rộng và đôi mắt hiền từ. Tất cả những gì ở cha đều khiến em yêu mến. Đặc biệt, cha có giọng nói rất ấm áp và truyền cảm. Điều đó ai cũng phải công nhận. Bất kì đứa trẻ nào từng được cha dạy, cũng phải thích thú và say mê.

Ở trường, cha là một thầy giáo, nhưng ở nhà, cha chỉ là một người cha mà thôi. Cha yêu thương, quan tâm đến em từng bữa ăn, giấc ngủ. Vì mẹ là bác sĩ, ít khi ở nhà, nên hầu như cha luôn là người chăm sóc em. Cha là người dạy em đọc những chữ đầu tiên. Là người tập xe đạp cho em. Là người đút cho em từng thìa cháo khi bị ốm. Thế nhưng, chẳng bao giờ cha than thở hay nặng lời với em. Đúng là một người cha vĩ đại phải không?

Mỗi ngày, em luôn mong rằng cha mãi luôn khỏe mạnh và vui vẻ. Thế nên, em đã cố gắng học tập, chăm ngoan hết sức mình để đem lại niềm vui cho bố.

Bài văn tả về bố (mẫu 16)

Gia đình – hai tiếng đầy thiêng liêng và trang trọng. Không giống như mẹ luôn dịu dàng chăm sóc. Bố lại luôn nghiêm khắc dạy dỗ. Nhưng đối với em, bố là người mà em cảm thấy yêu mến và kính trọng nhất.

Bố có dáng người cân đối, thân hình khỏe khoắn bởi bố năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Gương mặt chữ điền cùng làn da bánh mật đầy nét cương nghị. Mái tóc bố đen bóng, óng mượt cùng nụ cười tươi tắn luôn tỏa rạng trên môi khiến bố trông trẻ hơn hẳn so với tuổi thật của mình. Bàn tay bố ấm và to, đầy những vết chai sần. Đôi bàn tay ấy đã dạy em làm, chăm em học, xoa đầu em mỗi khi em bị ốm.

Giọng bố trầm ấm, truyền cảm. Mỗi sáng đưa em đi học, bố thường kể cho em những câu chuyện xoay quanh cuộc sống hằng ngày và dạy cho em những truyền thống quý báu của dân tộc. Giọng bố đều đều, ấm áp khiến cho những bài học luôn in đậm trong tâm trí em. Bố là thợ may ở nhà. Những bộ quần áo của gia đình đều do bố thiết kế. Em thích nhất là chiếc áo hồng mà bố đã may tặng em vào lần sinh nhật thứ 8.

Em rất biết ơn và kính trọng bố. Nhờ có bố mà gia đình em luôn ấm no, hạnh phúc. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn dưỡng dục của bố.

Bài văn tả về bố (mẫu 17)

Người sinh ra em, chăm sóc em mỗi ngày là mẹ, còn người dạy bảo em, bảo vệ em là cha. Em thương cha của em rất nhiều giống như cha thương em và lo lắng cho em vậy.

Cha em năm nay 45 tuổi, cha còn rất trẻ và khỏe mạnh vì mỗi ngày cha đều tập thể dục vào buổi sáng. Có lẽ thế nên tay và chân của cha rắn chắc, những đường gân nổi lên mạnh mẽ. Em vẫn thường thử sức đôi tay ấy bằng trò kéo tay. Dù kéo bằng cả hai tay nhưng vẫn không thể nào thắng cha. Có lần em khóc vì thua nên cha đã cố tình nhường em.

Em thích nhìn gương mặt của cha lúc cha cười. Gương mặt chữ điền phúc hậu với đôi lông mày rậm rạp và đôi mắt to. Cha có nụ cười rất duyên vì mỗi lần cười gương mặt cha hiện lên đồng tiền tròn sâu hút. Đôi đồng tiền này em được may mắn thừa hưởng từ cha. Mặc dù da hơi ngăm nhưng cha vẫn trông rất phong độ mỗi khi mặc cảnh phục đi làm. Tóc cha không đen mà ngả màu hơi nâu vàng, có lẽ vì công việc cha hay ra ngoài thường xuyên.

Cha em là cảnh sát giao thông nên phải công tác thường xuyên. Công việc của cha khá bận rộn, có khi cả ngày nghỉ cũng phải đi trực các tuyến đường lớn. Cha ít nói nhưng rất có trách nhiệm trong công việc. Chưa bao giờ em thấy cha nghỉ làm vì lí do cá nhân. Có lúc trời mưa tầm tã em vẫn thấy cha đứng điều khiển các dòng xe qua lại cho tuyến đường thông suốt. Lúc ấy em thương cha nhiều lắm và ngưỡng mộ cha rất nhiều.

Bận rộn vậy nhưng cha vẫn dành thời gian cho gia đình. Ngoài giờ làm, cha về nhà phụ giúp mẹ làm việc nhà, chơi với các con chứ không la cà bên ngoài. Cuối tuần cha thường dẫn cả nhà đi chơi và mua sắm. Nhìn nụ cười của mẹ em hiểu rằng mẹ rất hạnh phúc khi lấy cha.

Đối với hàng xóm, cha rất thân thiện, cha hay giúp mọi người xung quanh từ những chuyện nhỏ nhất. Ở xóm em có một gia đình của cụ bà neo đơn, cha chính là người vận động địa phương xây cho bà ngôi nhà nhỏ và giúp cháu của bà tìm được công việc ổn định. Dù thế nhưng cha không kể công, cha thường dạy em giúp đỡ người khác đừng nên kể ơn.

Em rất tự hào vì có người cha vừa giỏi việc nước vừa đảm việc nhà. Em luôn thầm hứa là sẽ cố gắng học tốt để lớn lên được làm một cảnh sát giao thông như cha.

Bài văn tả về bố (mẫu 18)

Trong gia đình em, ai em cũng yêu cũng quý nhưng người mà em yêu thương và kính trọng nhất vẫn là ba của em.

Ba em làm cảnh sát đã hơn mười lăm năm. Ba em có nước da màu bánh mật khỏe mạnh cùng với khuôn mặt vuông chữ điền ánh lên vẻ nghiêm nghị. Trong gia đình em thì ba em là người nghiêm khắc nhất. Ba không bao giờ bị mềm lòng trước những giọt nước mắt của con cái mà luôn nghiêm túc chỉ ra lỗi sai trong việc làm của chúng em. Ba em có thân hình cao to, vạm vỡ do đặc thù công việc. Ba em có một đôi bàn tay đầy chai sạn do nhiều năm cầm súng.

Ba em sở thích là trồng cây và đọc báo mỗi sáng. Sau nhà em có rất nhiều loại cây như cây na, cây cam, cây ổi…đều là do một tay ba em trồng và chăm sóc. Ba em luôn dạy chúng em những điều hay, lẽ phải, những đức tính tốt trong cuộc sống và một trong số đó là tính gọn gàng, ngăn nắp. Vật dụng trong nhà đều luôn nằm ở đúng vị trí vì ba luôn nói với chúng em rằng: “Hãy sắp xếp đồ đạc của các con thật gọn gàng, như vậy lúc tìm sẽ không mất nhiều thời gian”.

Em rất yêu ba của em. Dù cho ba không dịu dàng như mẹ nhưng anh em vẫn rất kính trọng và nghe lời của ba. Em mong ba sẽ luôn khỏe mạnh và hạnh phúc.

Bài văn tả về bố (mẫu 19)

Tục ngữ có câu: “Con có cha như nhà có nóc”. Câu nói đó cho thấy vị trí và vai trò quan trọng của người cha trong gia đình. Đối với em, hình ảnh của bố luôn in đậm trong tâm trí.

Bố em đã ngoài 40 tuổi. Bố là một chiến sĩ công an. Điều đó khiến em rất tự hào và hãnh diện. Bố thường phải đi trực và làm nhiệm vụ. Bố có khuôn mặt chữ điền, ánh mắt nghiêm nghị. Những hôm trời nóng, bố đi làm về, gương mặt đỏ ửng lên, mồ hôi lấm tấm trên mặt và ướt cả một mảng lưng áo. Em hiểu rằng bố phải đứng gác dưới nắng gắt nên càng thương bố hơn.

Nước da bố rám nắng, khỏe mạnh. Những buổi tối không phải đi làm, bố lại ngồi suy tư với những tài liệu của cơ quan. Lúc ấy, gương mặt bố đăm chiêu suy nghĩ, đôi mắt sáng ngời, đôi chân mày rậm rạp cứ nheo lại. Mái tóc bố đã lấm tấm những sợi bạc. Em biết rằng bố phải lo công việc ở cơ quan vốn gian nan và khó khăn, đặc biệt là hết sức nguy hiểm nhưng lúc nào bố cũng cố gắng hoàn thành công việc một cách tốt nhất.

Mỗi khi đi làm, bố thường mặc quân phục và đội chiếc mũ công an trông rất oai nghiêm. Những lúc đêm khuya, có điện thoại gọi tới, vì nhiệm vụ là bố lại choàng dậy và vội vã lên đường bất kể thời tiết ra sao. Bố em không chỉ là người chiến sĩ dũng cảm ở cơ quan mà còn là người giữ bình yên cho khu phố và cũng là người trụ cột trong gia đình. Tuy bận bịu ở cơ quan nhưng bố vẫn không quên chăm lo những công việc trong gia đình và hết lòng yêu thương con cái.

Bố luôn kiểm tra, kèm cặp việc học hành của chị em em. Bố cũng rất nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái. Tuy nhiên, nhiều lúc, bố lại rất vui tính và hài hước. Thỉnh thoảng, bố lại kể chuyện cười cho hai chị em nghe khiến hai đứa phá lên cười như nắc nẻ. Đối với bà con hàng xóm, có việc gì là bố luôn sẵn lòng giúp đỡ. Mọi người đều kính nể và yêu quý bố.

Em rất yêu quý bố và rất tự hào vì bố là người chiến sĩ công an vì nước quên thân, vì dân phục vụ. Bố là điểm tựa vững chắc cho gia đình em, giống như câu hát: ”Ba sẽ làm cánh chim, cho con bay thật xa”

Bài văn tả về bố (mẫu 20)

“Ba là cây nến vàng, mẹ là cây nến xanh, con là cây nến hồng…”

Trong bài hát này em yêu cả ba người nhưng người em yêu nhất vẫn là bố vì bố là người luôn tận tụy chăm lo cho cho con cái nhất nhà. Bố em là công nhân. Hàng ngày bố làm rất nhiều việc như đưa em đi học, đón em về nhà. Mẹ em đi làm xa nên mọi việc trong gia đình đều do bố đảm nhiệm, bố còn nấu cơm rất ngon. Bố chăm lo cho em từng li từng tí.

Em thật tự hào khi có một người bố chăm chỉ như thế. Em hứa sẽ học tập thật tốt để bố vui.

Bài văn tả về bố (mẫu 21)

“Công cha như núi Thái Sơn”. Câu ca dao ấy vẫn luôn đúng cho tới tận ngày nay. Nếu như mẹ cho em một bàn tay dịu dàng thì cha lại dạy cho em những bài học làm người quý giá. Cha không chỉ là một người cha mà còn là một tấm gương đạo đức để em học tập và noi theo.

Cha em có dáng người dong dỏng cao, gương mặt chữ điền vuông vắn có phúc. Nước da ngăm đen, có những nếp nhăn xô lại, dãi dầu vì năm tháng. Sống mũi cao và thẳng, khuôn miệng luôn nở một nụ cười âu yếm. Đôi mắt cha to tròn, màu hạt dẻ, lấp lánh như ánh sao ngoài trời đêm. Mỗi lần nhìn vào đôi mắt ấy, em thấy được tình yêu thương bao la mà cha dành cho gia đình.

Thời gian và nhọc nhằn đã nhuốm màu lên mái tóc cha. Mới ngày nào mà mái tóc đã điểm những sợi bạc trắng. Đó là màu tóc của sương sớm, của giãi dầu mưa nắng, của những đêm trằn trọc thao thức lo cho gia đình. Bàn tay cha cũng không mềm mại như bàn tay của bao người. Bàn tay cha thô ráp, đầy những vết chai sạn. Nhưng đôi bàn tay ấy đã ngày ngày chăm sóc cho em, xoa đầu em, ôm em vào lòng, kể cho em nghe những câu chuyện, dạy cho em những truyền thống ngàn đời của ông cha ta.

Dẫu thời gian có mang tất cả mọi thứ đi thì hình bóng người cha cùng những bài học làm người luôn in đậm trong tâm trí em. Em mong cha luôn sống thật khỏe mạnh, mãi mãi trở thành điểm tựa tinh thần vững chắc cho em trên những hành trình dài rộng của cuộc đời.

Bài văn tả về bố (mẫu 22)

Là một thầy giáo gương mẫu, luôn tận tụy với công việc, hết lòng vì học sinh nên ba em luôn được nhiều người quý mến. Hôm nay, trời đã tối rồi, bên chiếc bàn nhỏ đặt cạnh cửa sổ, ba đang cặm cụi chấm bài cho học sinh. Lúc đó, mọi người trong gia đình đã đi nghỉ.

Dáng ba nghiêng nghiêng bên ánh đèn tỏa nhẹ. Mái tóc xõa lòa xòa, lốm đốm bạc, vài sợi bết mồ hôi dán chặt vào trán. Đôi mắt ba mở to, chăm chú nhìn vào xấp bài Tập làm văn của học trò. Ba khẽ nhíu mày lại, có lẽ ba gặp phải một bài mắc nhiều lỗi. Trán ba hằn vài đường nhăn sâu. Ba cầm bút khẽ đưa trên trang giấy. Một lát sau, ba cầm chiếc khăn tay lau những giọt mồ hôi lấm tấm đọng trên trán và đôi má hóp. Gương mặt ba đã bắt đầu có dấu hiệu mệt mỏi.

Dừng tay thôi, ba ơi! Khuya rồi! Nhưng không, ba vẫn ngồi đó, dồn hết tâm trí để chấm tiếp xấp bài đang dở dang. Tiếng đồng hồ tích tắc nghe rõ trong căn phòng vắng. Ba dừng bút, miệng ba hơi mỉm cười, chắc ba đang đọc một câu văn viết ngộ nghĩnh và ba đang hình dung ra khuôn mặt đáng yêu của một học sinh nào đó. Bên ngoài cửa sổ, chị Hằng đã xuất hiện, chị khẽ vén mái tóc mây dịu dàng nhìn xuống như muốn thức hết đêm nay cùng ba. Ba ngẩng nhìn bầu trời đầy sao và khẽ nói:

– Sao đêm nay đẹp quá! Dải ngân hà như một chiếc lược chải đầu cho chị Hằng!

Có lẽ ba đã khá mệt nên ba đứng dậy, vặn mình cho đỡ mỏi rồi lại ngồi xuống tiếp tục chấm nốt số bài còn lại. Bỗng một làn gió ùa vào phòng khẽ lùa vào vuốt ve mái tóc của ba như muốn đem lại cho ba một chút thanh thản. Tập bài cuối cùng đã được ba chấm xong. Chuông đồng hồ bắt đầu ngân nga điểm mười hai tiếng. Thế là một ngày mới đang đến và ba lúc này mới bắt đầu đi ngủ sau một ngày lao động vất vả.

Em yêu ba lắm! Ba của em có nhiều đức tính tốt để em học tập: thẳng thắn, giàu lòng nhân ái và một đặc điểm quan trọng nữa là ba luôn thương yêu tất cả mọi người trong gia đình. Dù mai này có đi đâu xa, hình ảnh người cha nhân từ, hiền hậu sẽ luôn ngự trị trong trái tim em.

Bài văn tả về bố (mẫu 23)

Mẹ là người sinh ra ta và có biết bao bài ca đã từng viết về mẹ. Bố lại là người luôn mạnh mẽ trước bao biến cố trong cuộc đời, dạy ta rắn giỏi đứng lên từ vấp ngã. Bố, mẹ là những người chúng ta gọi tên hàng ngày. Hạnh phúc vẹn tròn khi có bố ở bên. Em cũng vậy!

Bố em năm nay 40 tuổi rồi. Bố làm nghề thợ mộc, đây là nghề ông dạy bố từ nhỏ. Bố yêu nghề như yêu những con người luôn bên cạnh và đem niềm vui đến cho bố. Bố là người có dáng người cao, vạm vỡ dáng người ấy rất phù hợp với nghề nghiệp của bố. Bố có thể lấy dụng cụ một cách dễ dàng vì cánh tay bố dài và linh hoạt.

Bố cũng di chuyển rất nhanh, từ khâu lấy gỗ, kiến tạo, mọi công việc bố đều sắp xếp rất chu đáo, gọn gàng. Có lẽ vì vậy mà bàn tay bố không hề mềm mại, thô và chai sần nhưng lại vô cùng khéo léo, sản phẩm của bố độc đáo và ưng ý với mọi người. Với em, đó là bàn tay rất đặc biệt. Bố em có khuôn mặt tròn, đôi mắt bố luôn nhìn mọi người thân thiện, có lẽ cũng do nghề nghiệp đem lại niềm vui nên đôi mắt bố không hề tỏ ra mệt mỏi mà luôn sáng lên một cách kỳ lạ.

40 tuổi nhưng mái tóc bố không còn đen. Ngoài thời gian giúp em học bài, cùng mẹ làm những việc nặng nhọc, bố luôn ngồi ở xưởng gỗ để làm việc. Những lớp bụi của gỗ bám vào tóc làm cho bố như già đi. Em nhìn rõ hơn những sợi tóc bạc khi bố xoa xoa lớp bụi bám ấy. Khi làm việc, bố thường mặc những bộ quần áo tối màu, bố lúc nào cũng cần mẫn, tỉ mỉ trong từng sản phẩm và bố thường cài bút chì trên đôi tai rất điêu nghệ.

Những vật dụng trong nhà đều do bố làm cả, bố dành riêng cho em một giá sách được sơn bóng loáng, gửi gắm niềm mong muốn em sẽ cố gắng học tập. Bố không sở hữu chất giọng êm, ngọt ngào như của mẹ. Giọng bố ấm áp, truyền cảm, bố truyền đạt rất dễ hiểu và luôn ân cần với em. Nhất là lúc em gặp những bài toán khó hiểu, bố kiên trì giảng giải và luôn thúc đẩy em phải nỗ lực hết mình. Em thấy khâm phục bố lắm!

Bố là người sống kín đáo, tế nhị, không hề mất lòng ai. Mặc dù miệt mài với công việc nhưng bố luôn dành thời gian quan tâm tới gia đình. Em sẽ học tập ở bố đức kiên trì, bền bỉ. Với bản thân em, bố mang lại niềm tin rất lớn. Em thầm cảm ơn bố đã cho em một gia đình hạnh phúc, đủ đầy.

Bài văn tả về bố (mẫu 24)

“Lưng cha thì đội nắng gầy
Ôi tóc bạc tựa trăng soi…”

Điều may mắn và hạnh phúc nhất trong cuộc đời mỗi chúng ta là được sống trong vòng tay yêu thương của bố. Bố luôn là người che chở, bảo vệ cho ta trong suốt cuộc đời. Càng lớn lên và thấu hiểu những cay đắng, nhọc nhằn, tôi càng cảm thấy biết ơn vì những hi sinh lớn lao mà bố đã dành cho mình.

Bố tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Dáng người bố cao gầy. Trong mắt tôi, dáng hình ấy lúc nào cũng thật to lớn và vững chãi để che chở cho cả gia đình. Làn da bố rám nắng vì phơi nắng dầm sương, trải qua đủ khó khăn, khổ cực vì cuộc mưu sinh vất vả. Khuôn mặt bố vuông chữ điền, toát lên vẻ hiền lành và nhân hậu.

Đôi mắt bố đen láy, trong đôi mắt ấy chứa đựng cả bầu trời yêu thương bố dành cho các con. Mỗi khi mỉm cười, đôi mắt bố thật đỗi dịu dàng, thể hiện sự trìu mền pha chút nuông chiều. Mái tóc bố không còn đen nữa mà đã lấm tấm bạc. Nhìn những sợi tóc bạc ấy, tôi càng thương bố nhiều hơn vì những gian lao, vất vả bố phải trải qua để nuôi chúng tôi khôn lớn.

Tôi thích nhất là những lúc bố cười. Nụ cười ấy mới ấm áp làm sao. Những lúc như thế, tôi tự nhủ phải chăm ngoan hơn nữa để nụ cười ấy có thể xuất hiện nhiều hơn trên đôi môi của bố. Đôi bàn tay bố chai sần, thô ráp nhưng tôi vẫn luôn yêu đôi bàn tay ấy. Đôi bàn tay khó nhọc vì gia đình. Đôi bàn tay hi sinh vì sự bình yên, hạnh phúc của các con.

Trong kí ức tuổi thơ của tôi luôn đong đầy những kỉ niệm về bố. Ngày mới biết đi, bố dắt tay tôi đi trên con đường làng quen thuộc. Cái bóng liêu xiêu trải dài trên mặt đường trùm lên cái bóng bé nhỏ của tôi. Mỗi khi tôi vấp ngã, bố dịu dàng đỡ tôi dậy, đôi bàn tay nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc khi tôi bật khóc.

Bố là người kiệm lời, ít nói nhưng tôi biết tình yêu thương bố dành cho các con lúc nào cũng dạt dào và chan chứa. Bố cùng tôi đến trường trong ngày đầu đi học, dạy tôi làm những phép tính đầu tiên. Những đêm thức khuya học bài, lúc nào bố cũng chờ tôi đi ngủ rồi mới an giấc. Bố luôn yêu thương và chiều chuộng tôi nhưng vẫn nghiêm khắc chỉ bảo mỗi khi tôi mắc lỗi.

Bố dạy tôi cách sống, cách làm người, hiểu được những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống, ý nghĩa của sự trung thực, ngay thẳng, lòng khoan dung và biết ơn. Cả cuộc đời bố đã vất vả hi sinh vì gia đình, thế nhưng, vẫn có lúc tôi vô tình làm bố buồn, chẳng thể đáp ứng được sự kì vọng và tin tưởng của bố.

Sau này lớn lên, rồi tôi sẽ phải rời xa vòng tay của bố nhưng tôi tin rằng bố sẽ mãi là người che chở, dõi theo và bảo vệ cho tôi trong suốt cuộc đời. Những bài học của bố sẽ là hành trang theo tôi suốt cuộc đời, tình yêu của bố sẽ là động lực để tôi tiến lên phía trước.

Bài văn tả về bố (mẫu 25)

Gia đình em có 4 người, mẹ em, bố em, anh hai và em. Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi, nuông chiều con cái, còn bố em thì ngược lại, rất nghiêm túc. Thế nhưng em vẫn kính yêu bố em vô cùng.

Nhìn bố, ít ai nghĩ rằng ba đang ở vào độ tuổi bốn mươi lăm. Vì tóc bố vẫn còn đen, chỉ có lơ thơ vài sợi tóc trắng. Người bố hơi cao, không mập lắm, nên có vẻ khỏe khoắn. Sở dĩ được như vậy là do bố em năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ bố em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn môn nào bố cũng giỏi. Gương mặt bố hao hao hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị.

Hàng ngày, sau giờ làm việc ở cơ quan về, bố em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn không phải là rộng lắm nhưng có nhiều thứ hoa quả. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ.

Đêm đêm, bố em hay thức tới khuya để làm thêm một số công việc tăng thu nhập cho gia đình. Em biết rõ điều đó lắm. Vì chúng em mà bố em phải chịu nhiều vất vả. Nhưng bố nào có quản khó nhọc gì đâu. Bố thường nói với mẹ em rằng, dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thấy chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba đã vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào.

Những lúc rảnh rỗi, bố em thường dắt chúng em đi dạo quanh làng. Vừa đi, bố vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì bố cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em cứ nhờ bố giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Bố đúng là ông thầy thứ hai ở nhà.

Em rất kính yêu bố em. Nhờ có bố mà cả gia đình sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Cho nên, lúc nào, em cũng cố gắng học thật giỏi để bố em được vui lòng.

Bài văn tả về bố (mẫu 26)

Bố là người luôn mạnh mẽ trước bao biến cố trong cuộc đời, là người dạy em phải tự mình đứng lên từ những vấp ngã. Thật hạnh phúc biết bao khi luôn có bố ở bên. Bố em năm nay đã ngoài 40 tuổi.

Bố có dáng người cân đối, thân hình khỏe khoắn bởi bố năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Gương mặt chữ điền cùng làn da bánh mật đầy nét cương nghị. Mái tóc bố đen bóng, óng mượt cùng nụ cười tươi tắn luôn tỏa rạng trên môi khiến bố trông trẻ hơn hẳn so với tuổi thật của mình. Bàn tay bố ấm và to, đầy những vết chai sần. Đôi bàn tay ấy đã dạy em làm, chăm em học, xoa đầu em mỗi khi em bị ốm.

Đôi bàn tay ấy còn rất khéo léo. Những vật dụng trong nhà đều do bố làm cả. Chính tay bố đã đóng cho em một giá sách nhỏ xinh với niềm mong mỏi rằng em sẽ học hành chăm chỉ. Giọng bố trầm ấm, truyền cảm. Mỗi sáng đưa em đi học, bố thường kể cho em những câu chuyện xoay quanh cuộc sống hằng ngày và dạy cho em những truyền thống quý báu của dân tộc. Giọng bố đều đều, ấm áp khiến cho những bài học luôn in đậm trong tâm trí em. Bố là thợ may ở nhà. Những bộ quần áo của gia đình đều do bố thiết kế. Em thích nhất là chiếc áo hồng mà bố đã may tặng em vào lần sinh nhật thứ 8.

Em rất biết ơn và kính trọng bố. Nhờ có bố mà gia đình em luôn ấm no, hạnh phúc. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn dưỡng dục của bố.

Bài văn tả về bố (mẫu 27)

Người em yêu quý nhất trong gia đình chính là ba. Không yêu thương em giống như mẹ, ba dành cho em một tình yêu thật đặc biệt.

Ba em làm việc ở nhà in của tòa soạn báo. Công việc vất vả là vật nhưng ba vẫn luôn quan tâm đến gia đình. Ánh mắt hiền từ luôn dõi theo em đang chuẩn bị ăn uống, thay đồ đi học. Mỗi buổi sáng, ba thường ngồi đọc báo. Ba đọc đến những tin hỏa hoạn, động đất hay những tệ nạn xã hội, những tai nạn giao thông, liền đọc to lên cho cả nhà cùng nghe. Giọng ba thảng thốt, không còn trầm ấm như thường ngày mà lộ ra vẻ lo lắng, bất an. Lúc ấy, ba ngồi dựa vào thành ghế và thở dài. Cái dáng dong dỏng, cao cao ấy trong màu áo xanh công nhân chưa kịp thay làm em thấy chạnh lòng. Khi đọc những chuyện lạ bốn phương, những truyện cười, giọng ba cười khanh khách. Những lúc ấy, em liền chạy đến xem ké tờ báo, ba vuốt đầu em và kể cho em nghe. Hai cha con cười sảng khoái, giúp em tỉnh táo hẳn cơn buồn ngủ, để bắt đầu cho một ngày học mới. Ba hỏi em có muốn đọc báo Nhi Đồng không, ba mua. Ba khuyên em nên thường xuyên đọc báo để nắm bắt được nhiều thông tin trong cuộc sống và rèn cách viết văn. Chính vì vậy mà khả năng viết văn của em ngày một tiến bộ. Những bài tập làm văn trên lớp của em luôn đạt được những điểm cao.

Bài văn tả về bố (mẫu 28)

Chắc hẳn, ai cũng vô cùng quý trọng người ba của mình. Em cũng rất tự hào khi có một người ba thương yêu em hết mực. Ba em năm nay gần bốn mươi tuổi nhưng còn rất trẻ trung. Dáng người ba cao dong dỏng. Gương mặt của ba vuông chữ điền góc cạnh. Đôi mắt đen láy của ba lúc nào cũng ánh lên vẻ nghiêm nghị.

Em hiểu sự nghiêm nghị của ba cũng là mong em nên người. Dù bận rộn công việc, ba vẫn luôn cố gắng quan tâm, chăm sóc gia đình. Tối tối, ba thường kể cho em nghe những câu chuyện lịch sử thú vị hay những câu chuyện hài dí dỏm. Những ngày cuối tuần, ba đưa đi xem phim hoạt hình, đi chơi trượt patin hay đi mua những đồ chơi xếp hình lego. Ba đúng là một người ba tuyệt vời của em.

Bài văn tả về bố (mẫu 29)

Người sinh ra em, chăm sóc em mỗi ngày là mẹ, còn người dạy bảo em, bảo vệ em là cha. Em thương cha của em rất nhiều giống như cha thương em và lo lắng cho em vậy.

Cha em năm nay bốn mươi lăm tuổi, cha còn rất trẻ và khỏe mạnh vì mỗi ngày cha đều tập thể dục vào buổi sáng. Có lẽ thế nên tay và chân của cha rắn chắc, những đường gân nổi lên mạnh mẽ. Em vẫn thường thử sức đôi tay ấy bằng trò kéo tay. Dù kéo bằng cả hai tay nhưng vẫn không thể nào thắng cha. Có lần em khóc vì thua nên cha đã cố tình nhường em. Em thích nhìn gương mặt của cha lúc cha cười. Gương mặt chữ điền phúc hậu với đôi lông mày rậm rạp và đôi mắt to. Cha có nụ cười rất duyên vì mỗi lần cười gương mặt cha hiện lên đồng tiền tròn sâu hút. Đôi đồng tiền này em được may mắn thừa hưởng từ cha. Mặc dù da hơi ngăm nhưng cha vẫn trông rất phong độ mỗi khi mặc cảnh phục đi làm. Tóc cha không đen mà ngả màu hơi nâu vàng, có lẽ vì công việc cha hay ra ngoài thường xuyên. Cha em là cảnh sát giao thông nên phải công tác thường xuyên. Công việc của cha khá bận rộn, có khi cả ngày nghỉ cũng phải đi trực các tuyến đường lớn. Cha ít nói nhưng rất có trách nhiệm trong công việc. Chưa bao giờ em thấy cha nghỉ làm vì lý do cá nhân. Có lúc trời mưa tầm tã em vẫn thấy cha đứng điều khiển các dòng xe qua lại cho tuyến đường thông suốt. Lúc ấy em thương cha nhiều lắm và ngưỡng mộ cha rất nhiều. Bận rộn vậy nhưng cha vẫn dành thời gian cho gia đình. Ngoài giờ làm, cha về nhà phụ giúp mẹ làm việc nhà, chơi với các con chứ không la cà bên ngoài. Cuối tuần cha thường dẫn cả nhà đi chơi và mua sắm. Nhìn nụ cười của mẹ em hiểu rằng mẹ rất hạnh phúc khi lấy cha. Đối với hàng xóm, cha rất thân thiện, cha hay giúp mọi người xung quanh từ những chuyện nhỏ nhất. Ở xóm em có một gia đình của cụ bà neo đơn, cha chính là người vận động địa phương xây cho bà ngôi nhà nhỏ và giúp cháu của bà tìm được công việc ổn định. Dù thế nhưng cha không kể công, cha thường dạy em giúp đỡ người khác đừng nên kể ơn.

Em rất tự hào vì có người cha vừa giỏi việc nước vừa đảm việc nhà. Em luôn thầm hứa là sẽ cố gắng học tốt để lớn lên được làm một cảnh sát giao thông như cha.

Bài văn tả về bố (mẫu 30)

"Con yêu bố
Bố ơi bố ơi
Bố là tất cả".

Những câu hát này chính là tình cảm mà em dành cho người bố đáng kính của mình.

Nhà em có bốn người, bố mẹ em, anh trai em và em. Trong nhà người chiều em nhất là bố vì thế mà em rất bện bố.

Bố em năm nay đã 50 tuổi rồi. Tóc bố đã có những sợi bạc trắng, khuôn mặt cũng có thêm vài nếp nhăn. Tuy vậy trông bố vẫn rất phong độ. Bố là người cao nhất nhà, bố cao 1m75 lận. Thân hình của bố rắn chắc vì bố rất hay tập thể dục. Sáng nào cũng vậy, bố thường dạy từ 5 giờ sáng để chạy bộ. Và bố cũng thường xuyên gọi chúng em dạy sớm tập thể dục nhưng vì lười nên em toàn tìm cách để ngủ nướng. Bố có đôi mắt đen ẩn dưới hàng lông mày rậm. Mỗi khi bố suy nghĩ điều gì hay khi bố nổi giận hàng lông mày đó lại nhíu vào trông rất đáng sợ. Bố có một chiếc mũi to nhưng em lại thấy nó rất cân đối với khuôn mặt của bố. Em thích nhất trên khuôn mặt bố đó là nụ cười. Mỗi khi bố cười lại làm lộ ra hàm răng ngà ngà đen do bố hút thuốc nhiều. Dù vậy, với em bố vẫn rất đẹp trai.

Bố rất thương và chiều em. Mỗi khi đi làm về, bố lại lại gần hôn lên trán em, ôm em và hỏi việc học của em hôm nay ở trên lớp ra sao? Em có ngoan không? Rồi mỗi ngày cuối tuần bố lại đưa cả nhà đi ra ngoài chơi. Có khi thì đi công viên, có khi thì đi về ngoại. Dù công việc của bố rất nhiều nhưng bố vẫn luôn dành thời gian cho gia đình. Có những lúc bố phải đi công tác xa nhà tận một tuần. Nhưng tối nào bố cũng gọi điện về cho mẹ và chúng em. Và mỗi lần đi công tác xa về như vậy bố đều mang cho em những món quà mà em thích nào là gấu bông, nào là sách truyện, nào là bánh kẹo. Bố em còn là một người rất đảm đang, khi mẹ không có nhà, một tay bố lo hết cho hai anh em em. Từ bữa ăn, đến giấc ngủ tới việc học. Bố đều sắp xếp rất chu toàn. Đôi khi em thấy bố quán xuyến việc nhà còn đảm hơn mẹ.Có những lúc em mắc lỗi. Bố không hề quát mắng em mà bố chỉ nhẹ nhàng nói chuyện, giảng giải cho em hiểu mình đã sai ở đâu và căn dặn em không được tái phạm sai lầm nữa.

Thời gian trôi qua, em biết bố mẹ đã rất vất vả để nuôi dưỡng anh em em nên người. Bố em đã rất cố gắng làm việc để có thể có thu nhập tốt nuôi gia đình. Chính vì thế mà em rất thương bố. Bố dù có mệt mỏi vất vả như thế nào vẫn luôn cố gắng để cho anh em em có được một cuộc sống thật tốt, thật đầy đủ.

Em rất yêu bố em. Em tự hứa sẽ học thật giỏi, sẽ luôn nghe lời bố mẹ, để trở thành một đứa con ngoan trò giỏi để bố mẹ vui lòng.

Xem thêm các bài văn mẫu Tiếng việt 3 hay, chi tiết khác:

Viết một bức thư kể những điều em biết về nông thôn hoặc thành thị

Kể về một người lao động trí óc

Viết một đoạn văn để kể về một lễ hội mà em biết

Viết đoạn văn kể về lễ hội trung thu

Viết lại những điều em vừa kể về những trò vui trong ngày hội thành một đoạn văn khoảng 5 câu

1 1,409 24/10/2022
Tải về