TOP 30 bài văn tả đồ vật gắn bó với em (2024) SIÊU HAY

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em lớp 5 gồm dàn ý và 30 bài văn mẫu hay nhất, chọn lọc giúp học sinh viết bài tập làm văn lớp 5 hay hơn.

1 13,211 17/01/2024
Tải về


Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em - Tiếng việt 5

30 bài Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (ảnh 1)

Dàn ý Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (mẫu 1)

1. Mở bài:

Con búp bê rất đẹp là món quà bố tặng nhân ngày sinh nhật lần thứ 9 của em.

2. Thân bài:

- Con búp bê có đôi mắt đen láy

- Bộ tóc vàng óng cài nơ xinh xinh.

- Hai bím tóc, làn tóc mai, khuôn mặt trái xoan.

- Búp bê mặc bộ váy hoa viền đăng ten đủ màu sặc sỡ.

- Môi đỏ như son, cái miệng nhỏ nhắn hình trái tim.

- Những ngón tay thon thon búp măng.

- Chân đi hài óng ánh hạt cườm.

3. Kết bài:

- Em rất thích con búp bê.

- Em cho búp bê ngủ cùng em.

- Nó là kỉ vật, em giữ gìn cẩn thận.

Dàn ý Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (mẫu 2)

1. Mở bài:

· Đó là chiếc cặp em được má mua cho vào dịp khai giảng năm học lớp 5.

2. Thân bài:

- Tả bao quát chiếc cặp sách:

· Chiếc cặp có quai đeo

· Làm bằng vải da

· Hình khối hộp chữ nhật

· Màu xanh tươi và xanh thẫm

- Tả chi tiết từng bộ phận:

+ Nắp cặp và mặt trước:

· Màu xanh tươi có hình trang trí.

·Đường viền cặp màu vàng.

·Khóa sáng loáng.

- Mặt sau cặp:

·Hình chữ nhật xanh thẫm hơn mặt trước.

· Có vân chìm, đặt tay lên thấy ram ráp.

- Quai cặp:

· Quai da den để xách.

· Dây đeo màu xanh, để deo qua vai.

- Các bộ phận bên trong:

· Cặp có 3 ngăn, một ngăn rộng, 2 ngăn hẹp.

· Công dụng của từng ngăn,...

3. Kết bài:

· Tình cảm gắn bó với chiếc cặp

Dàn ý Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (mẫu 3)

1. Mở bài: giới thiệu đồ dung học tập mà em định tả

2. Thân bài:

a. Tả bao quát chiếc bàn học

· Chiếc bàn có ghế liền

· Chiếc bàn học màu trắng

· Chiếc bàn có giá sách ở phía trên

· Bàn dài 1m và rộng 50cm

· Trông chiếc bàn rất đẹp

b. Tả chi tiết từng bộ phận của chiếc bàn học

- Mặt bàn:

· Màu trắng

· Nhẵn bóng

· Có gắn hộp đựng bút hình con hưu cao cổ

- Hộc bàn:

· Được đính kèm dưới mặt bàn

· Có ngăn kéo ra kéo vào rất tiện lợi

· Có núm cầm hình tròn

- Ghế:

· Ghế được nối với bàn

· Cố thanh gác chân

· Màu trắng

· Hình vuông

- Giá sách:

· Đính trên mặt bàn

· Màu trắng

· Có 10 hộc to nhỏ khác nhau với nhiều hình dạng khác nhau

- Bàn rất chắc chắn và tiện nghi

- Em thích để những đồ yêu thích của mình trên chiếc bàn

c. Công dụng của chiếc bàn

· Ngồi học bài

· Để sách vở

· Dùng để đặt các vật trang trí

· Giúp em rèn luyện viết chữ đẹp

· Giúp em rất nhiều trong học tập

3. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về chiếc bàn học

· Em rất thích chiếc bàn học của em

· Nhờ có bàn mà em học tốt hơn

· Em sẽ giữ gìn và bảo vệ cẩn thận chiếc bàn học

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (mẫu 1)

Trong gia đình em được bố mẹ rất yêu quý và nuông chiều nên đã mua cho em rất nhiều đồ chơi nào là gấu bông, bộ xếp hình, đồ chơi nấu ăn... Tất cả những món đồ chơi đó em đề rất thích nhưng em thích nhất là em búp bê baby mà bố mẹ mua trong đợt đi hội đầu năm.

Em búp bê của em xinh lắm trông như người thật luôn và ngay khi mua về em đã đặt tên ngay cho nó là Lyly. Lyly không to mà nhỏ nhỏ xinh xinh chắc chỉ cao khoảng 20 cm. Tóc của Lyly màu vàng nên trông rất Tây. Em vẫn thường lấy chiếc lược mini để chải tóc cho Lyly và sáng tạo nhiều kiểu tóc cho nó như bện hai bên, buộc đuôi ngựa,búi lên cao... Tuy chỉ là búp bê nhưng khuôn mặt của Lyly được vẽ rất tỉ mỉ công phu với đôi mắt to tròn đen láy như mắt bồ câu, chiếc mũi dọc dừa thẳng tắp và chiếc miệng đỏ tí hon trông mới xinh làm sao. Đặc biệt khi mua về Lyly còn được mặc trên mình một bộ váy màu hồng trông rất đáng yêu. Em còn rất thích lấy những mảnh vải nhỏ để làm thành quần áo cho Lyly mặc. Có lẽ vì vậy nên Lyly có rất nhiều quần áo và ngày nào cũng được thay một bộ khác nhau. Không chỉ có quần áo mà Lyly còn có một đôi giày cao gót màu đỏ nhỏ xinh để phối hợp với quần áo. Bên cạnh đó Lyly còn có một biệt tài đặc biệt đó là có thể hát nhờ bộ cảm ứng bên trong người và bộ pin được lắp phía sau. Đây là một điều đặc biệt mà không phải búp bê nào cũng có được. Từ ngày có Lyly em đều dành thời gian cho nó và Lyly đã trở thành món đồ chơi yêu thích nhất của em. Em còn lấy những đồ chơi khác hợp lại cùng với Lyly để tạo thành một gia đình nhỏ. Thậm chí em còn xin bố mẹ mua cho mình một căn nhà tí hon để làm nhà cho Lyly ở. Chúng em đã gắn bó với nhau mọi lúc mọi nơi ngay cả khi em ngủ thì Lyly cũng ngủ cùng với em. Lyly đã trở thành người bạn đồng hành cùng em trên mọi nẻo đường.

Em yêu em búp bê của mình nhiều lắm. Em thầm cảm ơn bố mẹ đã dành tặng cho mình món quà ý nghĩa này và hứa sẽ giữ gìn nó thật tốt.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (10 mẫu) (ảnh 1)

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (mẫu 2)

Nhà em có một chiếc máy giặt thật thông minh, nó dường như đã đảm nhiệm thay mẹ em công việc giặt quần áo cho cả nhà.

Chiếc máy giặt là em có màu trắng tinh cao tầm một mét và nó có hình trụ bốn góc vuông thật đẹp. Khi giặt chỉ cần bỏ quần áo vào trong đó mà ấn nút, lúc này đây thì chiếc máy như tự động giặt tất cả từ xả sau đó giặt và vắt. Khi máy đã hoàn thành xong công việc của mình thì lúc này đây mẹ em cũng chỉ cần lấy quần áo trong đó ra phơi nhanh chóng. Thế là coi như công việc vất vả này đã được hoàn thành một cách nhanh nhất và mẹ em cũng thấy được nó giúp cho mẹ em đi làm công việc khác.

Một chiếc máy thông minh hoạt động có hiệu quả nên nhà em ai ai cũng thích. Chiếc máy nhà em giặt được quần áo từ 7 cho đến 8 cân quần áo đủ giặt quần áo cho cả nhà em thỏa thích. Hơn nữa chiếc máy hoạt động nhanh và đem lại hiệu quả cũng rất cao mà ai ai cũng phải bất ngờ. Chiếc máy giặt nhà em được kê ở gần nhà tắm, để mỗi thành viên trong gia đình khi tắm xong lại mang ra để trong máy giặt sau đó chiếc máy giặt lại thực hiện hết nghĩa vụ của mình. Một chiếc máy giặt như đã giúp cho mùa đông hay những ngày trời mưa nồm nếu như không vắt khô thì rất lâu khô. Có chiếc máy giặt này nhà em không lo quần áo có mùi vì nhanh chóng được phơi khô.

Em rất yêu quý chiếc máy giặt này nhà em. Mỗi ngày khi dùng xong em lại lau chùi qua bằng giẻ khô và phủ lên nó một tấm vải lớn để tránh bụi.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (mẫu 3)

Em có một cây bút máy rất đẹp, đó là món quà em được tặng.

Trên thân bút còn có hình hai bé thơ, tóc cài nơ và dòng chữ “ Bút mài nét thanh nét đậm”. Dáng hình cái bút rất xinh, thon thon dài mười ba xăng-ti-mét. Cái nắp bút có cài bằng kim loại màu vàng nổi bật thêm màu xanh cánh trả lấp lánh. Ngòi bút hình mũi giáo màu vàng, nằm trên chiếc lưỡi gà màu đen bằng nhựa cứng. Ngòi bút và lưỡi gà cắm vào cổ bút bằng kim loại , nối liền với ruột bút là ống nhựa cứng màu đen để đựng mực.

Chị gái mua cây bút này tại siêu thị với giá 25.000 đồng tặng em, nhân ngày sinh nhật em tròn tám tuổi.

Em cũng như các bạn trong lớp đều dùng mực tím của nhà máy Văn phòng phẩm Hồng Hà. Từ ngày dùng bút máy, chữ viết của em có nét thanh nét đậm, mỗi ngày một đẹp, mang nhãn hiệu nước ngoài, nhưng không có dòng chữ “ Bút mài nét thanh nét đậm” như chiếc bút của em.

Em giữ gìn rất cẩn thận, cây bút máy. Viết xong bài, em dùng giấy lau sạch ngòi bút, nắp bút lại, đặt vào hộp bút. Em xem nó như người bạn thân thiết quý mến của mình thời thơ bé. Em thầm hứa và nói nhỏ với nó: “ Bạn thân yêu ơi! Chúng mình nỗ lực phấn đấu giành được giải cao trong hội thi Vở sạch chữ đẹp cuối năm học nhé!”.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (mẫu 4)

Để những đồ dùng học tập nhỏ nhắn của tôi không bị mất, mẹ đã mua cho tôi một chiếc hộp bút rất xinh xắn.

Trên thị trường hiện nay, mẫu mã đến màu sắc của chiếc hộp bút rất đa dạng. Nhưng chiếc hộp bút của tôi khá đơn giản. Chiếc hộp bút được làm bằng nhựa tổng hợp. Được thiết kế theo dạng hình chữ nhật. Nó dài chừng 22cm và rộng chừng 5cm. Nắp hộp và thân hộp được khớp nối với nhau và có nút để bật mở dễ dàng. Chiếc hộp bút màu xanh da trời sáng.

Trên mặt hộp được dán những hình thù đáng yêu và ngộ nghĩnh. Những nhân vật hoạt hình quen thuộc được thiết kế và trang trí trên mặt hộp. Chúng đã khiến cho chiếc hộp bút thêm sinh động và bắt mắt. Khi mở hộp ra, các ngăn nhỏ chồng lên nhau hiện ra. Các ngăn của hộp bút phù hợp với từng vật dụng thường xuyên dùng của học sinh chúng tôi như thước, bút, tẩy, bút chì, … Những đồ dùng mà ngày nào cũng sử dụng đến được đặt ngay ngắn trong hộp sẽ không bao giờ phải cố gắng đi tìm chúng khi cần. Đặc biệt, có chiếc hộp bút, chúng tôi mới có thể giữ gìn và bảo quản chúng. Bởi lẽ, những đồ vật nhỏ như thế này rất dễ bị mất và hư hỏng. Hộp bút được thiết kế nhỏ gọn và nhẹ, phù hợp với chúng tôi tuổi cắp sách đến trường, dễ dàng mang theo, dễ dàng bảo quản.

Có hộp bút, tôi không cần lo chúng sẽ bị rơi ra nữa. Tôi rất yêu quý chiếc hộp bút của mình. Nó không chỉ là do mẹ tôi mua, mà nó còn giúp ích cho tôi rất nhiều trong quá trình học tập.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (mẫu 5)

Năm nay em đã lên lớp Bốn. Do em phải học bài và làm nhiều bài tập về nhà, bố mẹ đã sắp xếp cho em một góc học tập ngăn nắp, thoáng mát. Đặc biệt hơn cả là cái bàn học xinh xắn đặt kề cửa sổ nhìn ra vườn cây xanh rợp bóng.

Bàn được làm bằng gỗ tạp, chưa phải là gỗ tốt nhưng nhờ được đánh vecni nên rất bóng loáng, cùng màu nâu sẫm như ghế và giá sách. Mặt bàn hình chữ nhật, bề dài đúng một sải tay em, bề rộng vừa đủ ba gang, hơi xuôi về phía em đặt ghế, tạo tư thế thoải mái khi em ngồi viết. Độ bóng của véc-ni càng làm nổi rõ những đường vân gỗ rất đẹp. Mép bàn phía trước có một đường dài, lõm xuống giúp em đựng bút, thước, tẩy khỏi bị lăn xuống theo độ dốc của bàn. Bên dưới mặt bàn là một ngăn hộc khá rộng, em có thể kéo ra đóng vào dễ dàng khi nắm vào cái tay cầm bằng sắt. Trong ngăn hộc này, em đựng dụng cụ học môn kĩ thuật, bộ đồ dùng học toán, nhiều hộp phấn viết bảng trắng lẫn màu, thậm chí có cả mớ dây thun tết hình con rết, nắm sỏi tròn để chơi ô quan. Bốn chân bàn là những thanh gỗ vuông to và cứng cáp, các góc mép được bào nhẵn. Ba thanh gỗ đóng thành hình chữ H ở chân bàn phía gần mặt đất giữ cho các chân bàn được vững vàng chắc chắn hơn.

Mỗi khi học xong em thường thu dọn sách vở và các thứ trên mặt bàn cho gọn ghẽ rồi lau bàn bằng khăn vải mềm. Không bao giờ em lơ đễnh hay cố ý viết, vẽ bậy lên mặt bàn. Vì vậy mà dùng đã nửa năm bàn vẫn còn mới.

Em yêu quý cái bàn này lắm bởi ngày nào nó cũng cùng em học tập miệt mài. Úp má lên mặt bàn, em nghe mát rượi như có ngọn gió nào thổi từ khu rừng xa xưa nơi cây gỗ này sinh sống. Em tưởng như nghe được lời gió thì thầm nhắc nhở: “Cô chủ ơi, gắng học lên! Chúng tôi tin tưởng nhiều ở cô đấy nhé!”.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (mẫu 6)

Đầu năm học mới, mẹ mua cho em rất nhiều đồ dùng học tập, trong đó em thích nhất là cây thước kẻ nhựa màu trắng thật đẹp.

Cây thước kẻ dài gần hai gang tay của em, còn bề rộng khoảng ba phân, thước được làm bằng nhựa trắng trông rất cứng cáp. Nổi bật trên cây thước là dòng chữ ghi hiệu thước: KIM NGUYÊN màu xanh càng làm tăng thêm vẻ đẹp cho cây thước. Thước còn được chia từng xăng - ti - mét rất chính xác giúp em đo độ dài dễ dàng. Có thước tiện lợi biết bao! Cùng với cây bút chì thân quen thước giúp em gạch hàng ngay ngắn, vẽ mĩ thuật, đóng khung,…

Nhờ có thước nên các bài làm, bài tập của em trông rất ngay hàng thẳng lối và thường được cô giáo khen. Vì thế mỗi khi sử dụng xong em đều cẩn thận cất thước vào trong cặp ở ngăn đựng dụng cụ học tập và em không bao giờ vẽ bậy, bôi bẩn hay làm thước bị trầy xước. Thỉnh thoảng nhìn lại thước vẫn mới như ngày nào em cảm thấy tự hào vì tính cẩn thận của mình.

Em rất thích cây thước này, hằng ngày thước cùng em đến lớp nghe cô giáo giảng bài, cùng em học tập. Em tự nhủ sẽ giữ gìn thước cẩn thận để có thể dùng vào năm học sau.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (mẫu 7)

Trong căn phòng của em có rất nhiều đồ đạc có những công dụng khác nhau: chiếc đèn học giúp em học bài mỗi tối để em không bị cận, giá sách giúp em giữ những cuốn sách của mình để không bao giờ bị mất hay lộn xộn… Trong số tất cả, em thích nhất là chiếc đồng hồ báo thức đã đi theo em từ ngày em học lớp Một.

Chiếc đồng hồ ấy là món quà mẹ đã mua tặng cho em nhân ngày em vào lớp Một. Em đặt nó nằm cẩn thận trên chiếc tủ gỗ đầu giường để tiện cho việc thức dậy đúng giờ mỗi buổi sáng. Nhờ có nó mà em chẳng bao giờ dậy muộn nữa. Chiếc đồng hồ được làm bằng nhựa nên rất nhẹ và dễ cầm lên nhưng em luôn rất cẩn thận và nâng niu nó, chẳng mấy khi cầm nó lên mà đùa nghịch cả bởi em vẫn luôn nhớ mẹ nói rằng đồng hồ làm từ nhựa nên cũng dễ vỡ lắm, chỉ cần rơi xuống đất thôi là nó sẽ hỏng hóc ngay.

Chiếc đồng hồ có màu chủ đạo là màu xanh nước biển pha màu xanh da trời khiến em có cảm giác mỗi lần nhìn vào đều rất thoải mái và yên bình bởi màu xanh ấy là màu tượng trưng cho hòa bình mà. Đồng hồ có mặt hình tròn màu trắng rất sáng sủa và được trang trí đơn giản nhưng chính vì thế lại vô cùng dễ nhìn, dễ quan sát. Những con số trên mặt đồng hồ không phải là những chữ số La Mã như chiếc ở dưới phòng khách nhà em mà là những chữ số quen thuộc em vẫn thấy hằng ngày, rất dễ nhìn và nhận biết giờ giấc. Những con số ấy có màu đen đậm nên dù có bị cận nhưng em vẫn nhìn được khá rõ chúng.

Ở phía sau chiếc đồng hồ có một cái giá đỡ bằng kim loại sáng bóng để chống cho chiếc đồng hồ giữ được thăng bằng, không bị ngã ngửa về sau. Ở gần dưới là phần đựng pin. Chỉ cần tháo nắp ra là em có thể tháo và lắp pin một cách dễ dàng. Chiếc đồng hồ này chạy bằng pin, mỗi khi hết pin là em lại thay pin cho nó, kim giây, kim giờ, kim phút lại làm việc chăm chỉ như ngày nào.

Kim giờ, kim phút, kim giây được em ví thành những người thân trong gia đình đồng hồ và gọi chúng bằng cái tên vô cùng dí dỏm đáng yêu: kim giây chạy nhanh nhất chính là bé út trong nhà, kim phút chạy nhanh hơn là anh, còn kim giờ - kim chạy chậm nhất chính là bác lớn. Mỗi buổi sớm, cứ đúng 6 giờ là đồng hồ lại vang lên tiếng chuông đánh thức, kéo em tỉnh dậy khỏi giấc mơ say nồng. Em thích âm thanh ấy lắm bởi nó to vừa phải và không quá chói tai. Mỗi cuối tuần, em đều nhờ bố kiểm tra chiếc đồng hồ để xem nó có hỏng hóc gì không để còn cứu chữa kịp thời nữa.

Chiếc đồng hồ báo thức là người bạn chăm chỉ và nghiêm khắc của em mỗi sớm. Em rất thích chiếc đồng hồ này bởi nó không chỉ giúp em thức giấc đúng giờ mà còn là món quà của mẹ dành tặng cho em nữa. Em sẽ bảo vệ nó cẩn thận để nó không bị hỏng hóc gì.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (mẫu 8)

Trong căn phòng của em có rất nhiều đồ đạc có những công dụng khác nhau: chiếc đèn học giúp em học bài mỗi tối để em không bị cận, giá sách giúp em giữ những cuốn sách của mình để không bao giờ bị mất hay lộn xộn… Trong số tất cả, em thích nhất là chiếc đồng hồ báo thức đã gắn bó theo em từ ngày em học lớp Một.

Chiếc đồng hồ ấy là món quà mẹ đã mua tặng cho em nhân ngày em vào lớp Một. Em đặt nó nằm cẩn thận trên chiếc tủ gỗ đầu giường để tiện cho việc thức dậy đúng giờ mỗi buổi sáng. Nhờ có nó mà em chẳng bao giờ dậy muộn nữa. Chiếc đồng hồ được làm bằng nhựa nên rất nhẹ và dễ cầm lên nhưng em luôn rất cẩn thận và nâng niu nó, chẳng mấy khi cầm nó lên mà đùa nghịch cả bởi em vẫn luôn nhớ mẹ nói rằng đồng hồ làm từ nhựa nên cũng dễ vỡ lắm, chỉ cần rơi xuống đất thôi là nó sẽ hỏng hóc ngay.

Chiếc đồng hồ có màu chủ đạo là màu xanh nước biển pha màu xanh da trời khiến em có cảm giác mỗi lần nhìn vào đều rất thoải mái và yên bình bởi màu xanh ấy là màu tượng trưng cho hòa bình mà. Đồng hồ có mặt hình tròn màu trắng rất sáng sủa và được trang trí đơn giản nhưng chính vì thế lại vô cùng dễ nhìn, dễ quan sát. Những con số trên mặt đồng hồ không phải là những chữ số La Mã như chiếc ở dưới phòng khách nhà em mà là những chữ số quen thuộc em vẫn thấy hằng ngày, rất dễ nhìn và nhận biết giờ giấc. Những con số ấy có màu đen đậm nên dù có bị cận nhưng em vẫn nhìn được khá rõ chúng.

Ở phía sau chiếc đồng hồ có một cái giá đỡ bằng kim loại sáng bóng để chống cho chiếc đồng hồ giữ được thăng bằng, không bị ngã ngửa về sau. Ở gần dưới là phần đựng pin. Chỉ cần tháo nắp ra là em có thể tháo và lắp pin một cách dễ dàng. Chiếc đồng hồ này chạy bằng pin, mỗi khi hết pin là em lại thay pin cho nó, kim giây, kim giờ, kim phút lại làm việc chăm chỉ như ngày nào.

Kim giờ, kim phút, kim giây được em ví thành những người thân trong gia đình đồng hồ và gọi chúng bằng cái tên vô cùng dí dỏm đáng yêu: kim giây chạy nhanh nhất chính là bé út trong nhà, kim phút chạy nhanh hơn là anh, còn kim giờ – kim chạy chậm nhất chính là bác lớn. Mỗi buổi sớm, cứ đúng 6 giờ là đồng hồ lại vang lên tiếng chuông đánh thức, kéo em tỉnh dậy khỏi giấc mơ say nồng. Em thích âm thanh ấy lắm bởi nó to vừa phải và không quá chói tai. Mỗi cuối tuần, em đều nhờ bố kiểm tra chiếc đồng hồ để xem nó có hỏng hóc gì không để còn cứu chữa kịp thời nữa.

Chiếc đồng hồ báo thức là người bạn chăm chỉ và nghiêm khắc của em mỗi sớm. Em rất thích chiếc đồng hồ này bởi nó không chỉ giúp em thức giấc đúng giờ mà còn là món quà của mẹ dành tặng cho em nữa. Em sẽ bảo vệ nó cẩn thận để nó không bị hỏng hóc gì.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (mẫu 9)

Từ lúc bước vào học lớp một thì mẹ em cũng đã mua cho em một đèn học để cho em có đủ ánh sáng khi học bài về nhà. Chiếc đèn bàn ấy đã gắn bó với em từ đó đến nay, nó là một đồ vật thật gọn gàng và xinh xắn biết bao nhiêu.

Chiếc đèn học của em được đặt ở ngay trên chiếc bàn học cạnh bên cửa sổ nhìn ra vườn cây. Chiếc đèn học của em có màu đỏ, nó được lắp bởi bóng đèn có 25W mà thôi, theo bố em bảo thì bóng với độ sáng như thế này là rất tốt cho mắt của con, không lên lấy bóng sáng quá nó sẽ làm cho mắt lúc nào cũng phải điều tiết nên rất dễ gây ra cận thị.

Chiếc bóng đèn của em lại có được một cái đế rất chắc chắn để giữ cho đèn không bị đổ. Hơn nữa với thiết kế cái cổ đề có thể quay đi quay lại đề cúi xuống gần hay cho lên cao cũng rất dễ dàng và thuận tiện biết bao nhiêu. Nhưng em lại không thấy được công tắc của chiếc đèn này ở đâu, hỏi ra mới biết đó chính là chỉ cần chạm nhẹ vào cái vỏ bao phủ bóng đèn, đó được gọi là cái chùm.

Cái chùm được làm bằng kim loại và được sơn màu đỏ, khi em chạm vào một thì chiếc bóng bật lên những ánh sáng còn yếu, chạm tiếp lầm hai bóng lại càng sáng thêm nữa, cho đến lần thứ 3 cũng vậy. Thế rồi em chạm đến lần thứ 4 thì bỗng nhiên tắt ngấm. Em rất thích chiếc đèn này nó đã giúp em học tốt hơn rất nhiều.

Em rất yêu cái đèn học này, nó đã trở thành người bạn thân thiết cùng em sớm tối học hành. Ánh sáng thật dịu mắt của ngọn đèn bàn sẽ dẫn em đi tới ngày mai tươi đẹp

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (mẫu 10)

Một buổi sáng tôi đem đồ không dùng vào nhà kho. Đồ đạc ở đây đã bụi bặm và chất đống rồi. Bỗng tôi va chân vào một đồ gì đó, Cúi xuống, đó chính là một con lật đật. Món quà vô giá của tuổi thơ tôi.

Đó là vào năm tôi ba tuổi, bà đã tặng tôi một con lật đật bằng nhựa. Nhà tôi khi ấy không phải khá giả gì, nên con lật đật cũng rất bình thường và đơn giản thôi. Con lật đật không to lắm, nó có hai phần. Lật đật là hai hình tròn ghép với nhau. Phần thân chỉ như một quả bưởi nhỏ ráp với phần đầu như một quả cam. Con lật đật mặc chiếc áo màu đỏ chót. Trên đầu có một nhúm tóc mái, đôi mắt nó đen nháy và chữ chớp chớp mỗi khi đung đưa cả người. Đôi mà của lật đật được tô hồng, đôi môi thì màu đỏ xinh. Khuôn mặt lật đật lúc nào cũng tươi cười, vui vẻ.

Con lật đật có một điều rất thú vị: dù tôi có đẩy nó như thế nào đi chăng nửa: đẩy trước, về sau, bên này, bên kia, … Nó ngả nghiêng rồi lại đứng thẳng lại như ban đầu. Ban đầu tôi vẫn cố làm ngã nó, nhưng rồi lại bỏ cuộc. Và nó đứng lên với một nụ cười rất tươi, khuôn mặt đầy tự tin.

Ngày tôi còn nhỏ, tôi rất hay khóc nhè: bị ngã một chút cũng khóc, bị trêu cũng khóc, vì thấy con gì sợ cũng òa lên khóc, … Hôm ấy, tôi lại khóc chỉ vì tự tôi làm tôi ngã trên sàn. Bà đã mang con lật đật ra trước mặt tôi. Sự tò mò về món đồ chơi lạ và xinh xắn thu hút tôi. Bà đẩy con lật đật tứ phía, nhưng nó lại đứng lên. Bà bảo, tôi cũng phải như thế. “Không ai là không bao giờ ngã cả. Nhưng ngã thì vẫn có thể mỉm cười và đứng lên, như con lật đật vật. Cháu bà sau này, cất nước mắt đi, phải sống như lật đật nhé”.

Lúc ấy, tôi không hiểu chuyện, chỉ biết lật đật làm được thì tôi cũng phải làm được. Vì quyết không để thua lật đật mà tôi đã cố gắng mạnh mẽ, không khóc nữa. Tôi cũng thường xuyên cầm lật đật đi chơi, đến ngủ tôi cũng ôm lật đật cùng ngủ. Một thời tôi đã gắn bó tha thiết như thế.

Con lật đật bây giờ người bám đầy bụi. Chiếc áo đỏ tươi đã bị phai mờ, một chiếc mắt của lật đật cũng bị hỏng. Những món đồ chơi khác dần thay thế cho lật đật, và tôi cũng dần quên đi hình ảnh bà. Người bà đã gắn bó với tuổi thơ, với những bài học quý giá của tôi, đã dạy tôi sống đẹp, sống tốt như ngày hôm nay. Nhìn con lật đật, tôi lại nhớ những ngày bé, nhớ bà tôi hơn.

Con lật đật đã được đặt ở bàn học trong phòng tôi. Dù nó chẳng đẹp, chẳng mới nhưng nó sẽ là động lực để tôi luôn phấn đấu, không bỏ cuộc.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em (mẫu 11)

Trong nhà em có rất nhiều đồ vật mà em thích. Nào là bộ bàn ghế đón khách giữa nhà, cái ti vi bao nhiêu chương trình hay, cái đài ra-đi-ô hát sang sảng. Trong các đồ vật đó, em vẫn thích nhất và gắn bó trung thành với cái tủ lạnh mà bố em mua từ khi em mới được 5 tuổi.

Ôi! Chiếc tủ lạnh này thật bền. Nó rất là to, nặng khoảng 50 lít. Bố đặt nó ở dưới nhà bếp để thuận tiện cho việc nấu cơm hàng ngày của mẹ. Chà, nó chọn nơi góc bếp và chễm chệ ngay ở đó. Mẹ em cũng rất ưng ý và tán thành với cách để tủ lạnh của bố, mẹ bảo để nơi này thuận tiện rất nhiều.

Chà, Nó thật lịch lãm, khoác lên mình một chiếc áo màu trắng. Trên cái nền trắng ấy là điểm những hình hoa quả ngon lành bắt mắt thật đẹp. Có nó ở góc bếp thật phù hợp với không gian nhà bếp của nhà em. Chiếc tủ lạnh này thuộc hãng Samsung với đủ tiện ích đối với gia đình em. Chiếc tủ lạnh có hai ngăn. Một ngăn để làm đá. Ngăn dưới rộng và to hơn nên mẹ để đồ ăn thức uống vào ngăn đó. Trên cánh tủ lạnh còn có tay cầm thuận tiện cho việc khép vào mở ra.

Khi mở chiếc tủ lạnh ra, em thấy có rất nhiều cái hộp to, nhỏ màu trắng để mẹ em đựng rau củ quả vào trong hộp. Bên trong cánh tủ còn có nhiều khoang để đựng nước uống. Khi mở tủ ra, em thấy cái ánh sáng gì đó từ trong tủ phát ra. Nhiều khi trên thành tủ có những lớp tuyết dày, trắng như bông. Ngăn trên nhỏ như cái hòm nên để làm đá. Tốc độ làm đá rất tốt. Ngăn dưới to hơn, nên đựng rau quả củ giữ được độ tươi cho rau quả rất tốt.

Cái tủ lạnh rất hữu ích. Vào mùa hè nóng bức, đi học về được uống những chai nước mát từ cái tủ lạnh thấy thật sảng khoái. Tủ chứa được rất nhiều đồ ăn thức uống. Bác Khanh gần nhà em, còn xin để nhờ đồ ăn, rau thịt. Tết vừa rồi nhà em mua rất nhiều đồ ăn còn thừa, đem để vào tủ lạnh. Làm như thế vừa tiện lợi lại còn tiết kiệm được kinh tế của gia đình em.

Từ khi có chiếc tủ lạnh này, mẹ không còn lo sợ thức ăn bị thiu hay bị ôi hỏng nữa. Nhờ có chiếc tủ lạnh mà gia đình em luôn được thưởng thức những bữa cơm vừa ngon lại rất tốt cho sức khỏe. Em sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận và hay lau chùi cho nó luôn được sạch sẽ.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 11)

Trong số những món đồ chơi của em, em thích nhất là chú gấu bông Mi-sa. Đây cũng là một món đồ chơi gắn bó và có nhiều kỉ niệm với em nhất. Mi-sa chỉ to như con mèo thật, nhưng hình dáng thì tròn trịa, mập mạp hơn. Chú trong tư thế chễm chệ ngồi, hai cái tay ngắn ngủn dang rộng về hai phía lúc nào cũng như đón chào em. Toàn thân chú khoác lên mình một bộ lông màu vàng chanh, chỉ ở tai, mõm, bàn chân và cái bụng phệ là pha những mảng màu trắng ngà.

Gương mặt Mi-sa toát lên vẻ hiền hậu và vui vẻ. Tuy đã cũ nhưng hai mắt chú đen láy như mắt thật, lộ nét tinh nghịch và thông minh. Cái mũi chú nhỏ, nhàn nhạt nâu trông khá buồn cười. Trên cổ lại thắt cái nơ đỏ đã bạc mầu, còn thêm một bông hoa màu trắng trên đôi tay tuy không còn mới nhưng trông chú thật duyên dáng.

Em rất yêu Mi-sa. Em không biết chú có từ bao giờ, chỉ biết rằng khi em nhớ được thì Mi-sa đã ở bên em rồi. Mẹ em bảo rằng, Mi-sa có từ trước khi em ra đời. Hàng ngày, em chơi cùng và ngủ cùng Mi-sa, không có chú là em không sao ngủ được, nên đi đâu xa nhà là em cũng mang chú theo. Giờ đây em có thêm rất nhiều gấu bông mới, nhưng không chú gấu bông nào có thể thay thế được Mi-sa yêu quý của em.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 12)

Chủ nhật tuần nào cũng vậy, em cũng đều cùng mẹ dọn dẹp nhà cửa cho gọn gàng ngăn nắp, cất những món đồ không còn dùng đến vào một chiếc hộp gỗ ở góc nhà. Mỗi lần mở chiếc hộp ấy, em lại nhìn thấy đôi giày nhỏ mà em vô cùng yêu thích. Mặc dù đôi giày ấy đã không còn vừa những lúc nào em cũng yêu quý và trân trọng nó.

Đôi giày ấy mẹ đã mua cho em vào ngày đầu tiên đi học, cùng em bước tới trường trở thành cô học sinh lớp một. Em vẫn nhớ mãi giây phút mà mẹ đã mang đôi giày ấy đến với thế giới của em. Em đã rất vui sướng, nhảy lên vì thích thú và liền ướm thử luôn vào đôi bàn chân của mình. Đôi giày nhỏ rất xinh mang cỡ số vừa khít với đôi bàn chân be bé của em.

Nó có màu xanh nước biển nhàn nhạt lại được đính thêm một bông hoa màu đỏ nhỏ xinh ở phía trước rất nổi bật và điệu đà. Phía bên trên của giày có một chiếc dây quai nhỏ màu xanh. Chiếc dây nhỏ nhưng lại có lợi ích lớn lắm nhé. Nó giúp em có thể thoải mái chạy nhảy, vui đùa mà không lo tuột khỏi chiếc giày. Đặc biệt đôi giày được làm bằng vải rất mềm đi vào rất êm chân, không hề bị đau và có đế bằng cao su không phẳng lì mà có những đường vân giúp em không bị trơn trượt.

Đôi giày đi lên chân em đẹp lạ thường, cứ như thể nó thiết kế dành riêng cho em vậy. Mỗi lần diện đôi giày ấy các bạn trong lớp đều khen tấm tắc. Có một lần, trời mưa tầm tã, nước mưa bắn lên tung tóe làm đôi giày bị bẩn. Em đã rất buồn và lo lắng đôi giày sẽ bị hỏng, thế nhưng chỉ cần giặt qua là nó lại mới tinh, đẹp đẽ như trước.

Vậy là đôi giày ấy đã gắn bó với em một thời gian rất dài, là người bạn thân thiết bảo vệ đôi bàn chân của em suốt những năm lớp một. Đến bây giờ dù không còn vừa nhưng em vẫn luôn giữ gìn nó rất cẩn thận.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 13)

Một hôm đi chợ cùng ngoại, em thấy người ta bày bán nhiều con heo đất ngộ nghĩnh, rất đẹp. Em trầm trồ: “Heo đất đẹp ghê, ngoại ha.”. Ngoại không nói gì, chỉ cười. Không ngờ ngay hôm sau, ngoại mua chú heo đất về, đặt nó nằm trên tủ sách của em. Đi học về, nhìn thấy chú heo đất trên tủ, em reo lên sung sướng, chạy ra nhà sau tìm ngoại để cảm ơn ngoại.

Chú heo đất to bằng cái ấm tích, hình dáng giống chú heo vẽ trong tranh Đông Hồ. Lưng chú heo sơn màu hồng sen, láng bóng. Bụng chú heo để trần màu mộc hồng hồng của đất nung, không tô vẽ gì. Đầu chú heo vẽ tai, mắt bằng mực tàu màu đen. Mũi của chú được làm nhô ra, sơn đỏ ở cả hai lỗ mũi. Hai tai chú heo đất như hai chiếc lá nhú lên. Hai má heo hồng hào như tô phấn.

Khuôn mặt chú heo đất thật dễ thương. Với nét vẽ vô cùng biểu cảm của người thợ làm đồ gốm, khuôn mặt chú heo dường như cũng biết vui, biết buồn vậy. Cái thân hình tròn phệ của chú heo đứng vững vàng nhờ bàn chân được nặn bằng phẳng. Đuôi chú heo là một nét vẽ uốn cong rất điệu đàng. Mông chú heo tròn trĩnh. Trên mông trái của chú, người thợ làm đồ gốm đã xẻ một rãnh nhỏ chỉ đủ để xếp tờ giấy bạc nhét vào bụng heo.

Heo đất dùng để đựng tiền tiết kiệm. Ngoại dặn em phải cho heo đất “ăn”, không thì heo “đói”.Do vậy, mỗi ngày em đều tiết kiệm tiền mẹ cho ăn quà, để cho heo đất “ăn”. Chú heo đất, ngoài việc là “ngân hàng tiết kiệm” của em, chú còn là một món đồ chơi để em ngắm nhìn thích mắt. Khuôn mặt chú heo đất xinh xinh, lí lắc và ngô nghê thật đáng yêu. Chú heo đất làm sáng một góc tủ buýp-phê. Em phải giữ gìn chú cẩn thận để chú khỏi vỡ tan. Một năm tiết kiệm bớt tiền quà, em có thể mua sắm dụng cụ học tập, cũng giúp mẹ đỡ tốn nhiều tiền. Như thế, chú heo của em thật đắc dụng.

Em rất cảm động trước món quà của ngoại dành cho em. Chú heo đất chỉ là ý thích cỏn con nhất thời của em. Thế mà ngoại lưu tâm và mua tặng nó cho em. Chú heo đất là tình cảm yêu thương ngọt ngào của ngoại. Em hứa học hành chăm ngoan để ba mẹ vui lòng, cũng là đền đáp tình yêu thương của ngoại dành cho em. Từ đó đến nay em vẫn luôn giữ gìn chú heo đất cẩn thận và gắn bó với nó để tiết kiệm tiền, tập thói quen chi tiêu hợp lí.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 14)

Trong căn phòng của em có rất nhiều đồ đạc có những công dụng khác nhau: chiếc đèn học giúp em học bài mỗi tối để em không bị cận, giá sách giúp em giữ những cuốn sách của mình để không bao giờ bị mất hay lộn xộn… Trong số tất cả, em thích nhất là chiếc đồng hồ báo thức đã gắn bó theo em từ ngày em học lớp Một.

Chiếc đồng hồ ấy là món quà mẹ đã mua tặng cho em nhân ngày em vào lớp Một. Em đặt nó nằm cẩn thận trên chiếc tủ gỗ đầu giường để tiện cho việc thức dậy đúng giờ mỗi buổi sáng. Nhờ có nó mà em chẳng bao giờ dậy muộn nữa. Chiếc đồng hồ được làm bằng nhựa nên rất nhẹ và dễ cầm lên nhưng em luôn rất cẩn thận và nâng niu nó, chẳng mấy khi cầm nó lên mà đùa nghịch cả bởi em vẫn luôn nhớ mẹ nói rằng đồng hồ làm từ nhựa nên cũng dễ vỡ lắm, chỉ cần rơi xuống đất thôi là nó sẽ hỏng hóc ngay.

Chiếc đồng hồ có màu chủ đạo là màu xanh nước biển pha màu xanh da trời khiến em có cảm giác mỗi lần nhìn vào đều rất thoải mái và yên bình bởi màu xanh ấy là màu tượng trưng cho hòa bình mà. Đồng hồ có mặt hình tròn màu trắng rất sáng sủa và được trang trí đơn giản nhưng chính vì thế lại vô cùng dễ nhìn, dễ quan sát. Những con số trên mặt đồng hồ không phải là những chữ số La Mã như chiếc ở dưới phòng khách nhà em mà là những chữ số quen thuộc em vẫn thấy hằng ngày, rất dễ nhìn và nhận biết giờ giấc. Những con số ấy có màu đen đậm nên dù có bị cận nhưng em vẫn nhìn được khá rõ chúng.

Ở phía sau chiếc đồng hồ có một cái giá đỡ bằng kim loại sáng bóng để chống cho chiếc đồng hồ giữ được thăng bằng, không bị ngã ngửa về sau. Ở gần dưới là phần đựng pin. Chỉ cần tháo nắp ra là em có thể tháo và lắp pin một cách dễ dàng. Chiếc đồng hồ này chạy bằng pin, mỗi khi hết pin là em lại thay pin cho nó, kim giây, kim giờ, kim phút lại làm việc chăm chỉ như ngày nào.

Kim giờ, kim phút, kim giây được em ví thành những người thân trong gia đình đồng hồ và gọi chúng bằng cái tên vô cùng dí dỏm đáng yêu: kim giây chạy nhanh nhất chính là bé út trong nhà, kim phút chạy nhanh hơn là anh, còn kim giờ – kim chạy chậm nhất chính là bác lớn. Mỗi buổi sớm, cứ đúng 6 giờ là đồng hồ lại vang lên tiếng chuông đánh thức, kéo em tỉnh dậy khỏi giấc mơ say nồng. Em thích âm thanh ấy lắm bởi nó to vừa phải và không quá chói tai. Mỗi cuối tuần, em đều nhờ bố kiểm tra chiếc đồng hồ để xem nó có hỏng hóc gì không để còn cứu chữa kịp thời nữa.

Chiếc đồng hồ báo thức là người bạn chăm chỉ và nghiêm khắc của em mỗi sớm. Em rất thích chiếc đồng hồ này bởi nó không chỉ giúp em thức giấc đúng giờ mà còn là món quà của mẹ dành tặng cho em nữa. Em sẽ bảo vệ nó cẩn thận để nó không bị hỏng hóc gì.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 15)

Từ lúc bước vào học lớp một thì mẹ em cũng đã mua cho em một đèn học để cho em có đủ ánh sáng khi học bài về nhà. Chiếc đèn bàn ấy đã gắn bó với em từ đó đến nay, nó là một đồ vật thật gọn gàng và xinh xắn biết bao nhiêu.

Chiếc đèn học của em được đặt ở ngay trên chiếc bàn học cạnh bên cửa sổ nhìn ra vườn cây. Chiếc đèn học của em có màu đỏ, nó được lắp bởi bóng đèn có 25W mà thôi, theo bố em bảo thì bóng với độ sáng như thế này là rất tốt cho mắt của con, không lên lấy bóng sáng quá nó sẽ làm cho mắt lúc nào cũng phải điều tiết nên rất dễ gây ra cận thị.

Chiếc bóng đèn của em lại có được một cái đế rất chắc chắn để giữ cho đèn không bị đổ. Hơn nữa với thiết kế cái cổ đề có thể quay đi quay lại đề cúi xuống gần hay cho lên cao cũng rất dễ dàng và thuận tiện biết bao nhiêu. Nhưng em lại không thấy được công tắc của chiếc đèn này ở đâu, hỏi ra mới biết đó chính là chỉ cần chạm nhẹ vào cái vỏ bao phủ bóng đèn, đó được gọi là cái chùm.

Cái chùm được làm bằng kim loại và được sơn màu đỏ, khi em chạm vào một thì chiếc bóng bật lên những ánh sáng còn yếu, chạm tiếp lầm hai bóng lại càng sáng thêm nữa, cho đến lần thứ 3 cũng vậy. Thế rồi em chạm đến lần thứ 4 thì bỗng nhiên tắt ngấm. Em rất thích chiếc đèn này nó đã giúp em học tốt hơn rất nhiều.

Em rất yêu cái đèn học này, nó đã trở thành người bạn thân thiết cùng em sớm tối học hành. Ánh sáng thật dịu mắt của ngọn đèn bàn sẽ dẫn em đi tới ngày mai tươi đẹp.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 16)

Một buổi sáng tôi đem đồ không dùng vào nhà kho. Đồ đạc ở đây đã bụi bặm và chất đống rồi. Bỗng tôi va chân vào một đồ gì đó, Cúi xuống, đó chính là một con lật đật. Món quà vô giá của tuổi thơ tôi.

Đó là vào năm tôi ba tuổi, bà đã tặng tôi một con lật đật bằng nhựa. Nhà tôi khi ấy không phải khá giả gì, nên con lật đật cũng rất bình thường và đơn giản thôi. Con lật đật không to lắm, nó có hai phần. Lật đật là hai hình tròn ghép với nhau. Phần thân chỉ như một quả bưởi nhỏ ráp với phần đầu như một quả cam. Con lật đật mặc chiếc áo màu đỏ chót. Trên đầu có một nhúm tóc mái, đôi mắt nó đen nháy và chữ chớp chớp mỗi khi đung đưa cả người. Đôi mà của lật đật được tô hồng, đôi môi thì màu đỏ xinh. Khuôn mặt lật đật lúc nào cũng tươi cười, vui vẻ.

Con lật đật có một điều rất thú vị: dù tôi có đẩy nó như thế nào đi chăng nửa: đẩy trước, về sau, bên này, bên kia, … Nó ngả nghiêng rồi lại đứng thẳng lại như ban đầu. Ban đầu tôi vẫn cố làm ngã nó, nhưng rồi lại bỏ cuộc. Và nó đứng lên với một nụ cười rất tươi, khuôn mặt đầy tự tin.

Ngày tôi còn nhỏ, tôi rất hay khóc nhè: bị ngã một chút cũng khóc, bị trêu cũng khóc, vì thấy con gì sợ cũng òa lên khóc, … Hôm ấy, tôi lại khóc chỉ vì tự tôi làm tôi ngã trên sàn. Bà đã mang con lật đật ra trước mặt tôi. Sự tò mò về món đồ chơi lạ và xinh xắn thu hút tôi. Bà đẩy con lật đật tứ phía, nhưng nó lại đứng lên. Bà bảo, tôi cũng phải như thế. “Không ai là không bao giờ ngã cả. Nhưng ngã thì vẫn có thể mỉm cười và đứng lên, như con lật đật vật. Cháu bà sau này, cất nước mắt đi, phải sống như lật đật nhé”.

Lúc ấy, tôi không hiểu chuyện, chỉ biết lật đật làm được thì tôi cũng phải làm được. Vì quyết không để thua lật đật mà tôi đã cố gắng mạnh mẽ, không khóc nữa. Tôi cũng thường xuyên cầm lật đật đi chơi, đến ngủ tôi cũng ôm lật đật cùng ngủ. Một thời tôi đã gắn bó tha thiết như thế.

Con lật đật bây giờ người bám đầy bụi. Chiếc áo đỏ tươi đã bị phai mờ, một chiếc mắt của lật đật cũng bị hỏng. Những món đồ chơi khác dần thay thế cho lật đật, và tôi cũng dần quên đi hình ảnh bà. Người bà đã gắn bó với tuổi thơ, với những bài học quý giá của tôi, đã dạy tôi sống đẹp, sống tốt như ngày hôm nay. Nhìn con lật đật, tôi lại nhớ những ngày bé, nhớ bà tôi hơn.

Con lật đật đã được đặt ở bàn học trong phòng tôi. Dù nó chẳng đẹp, chẳng mới nhưng nó sẽ là động lực để tôi luôn phấn đấu, không bỏ cuộc.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 17)

Trong nhà em có rất nhiều đồ vật mà em thích. Nào là bộ bàn ghế đón khách giữa nhà, cái ti vi bao nhiêu chương trình hay, cái đài ra-đi-ô hát sang sảng. Trong các đồ vật đó, em vẫn thích nhất và gắn bó trung thành với cái tủ lạnh mà bố em mua từ khi em mới được 5 tuổi.

Ôi! Chiếc tủ lạnh này thật bền. Nó rất là to, nặng khoảng 50 lít. Bố đặt nó ở dưới nhà bếp để thuận tiện cho việc nấu cơm hàng ngày của mẹ. Chà, nó chọn nơi góc bếp và chễm chệ ngay ở đó. Mẹ em cũng rất ưng ý và tán thành với cách để tủ lạnh của bố, mẹ bảo để nơi này thuận tiện rất nhiều.

Chà, Nó thật lịch lãm, khoác lên mình một chiếc áo màu trắng. Trên cái nền trắng ấy là điểm những hình hoa quả ngon lành bắt mắt thật đẹp. Có nó ở góc bếp thật phù hợp với không gian nhà bếp của nhà em. Chiếc tủ lạnh này thuộc hãng Samsung với đủ tiện ích đối với gia đình em. Chiếc tủ lạnh có hai ngăn. Một ngăn để làm đá. Ngăn dưới rộng và to hơn nên mẹ để đồ ăn thức uống vào ngăn đó. Trên cánh tủ lạnh còn có tay cầm thuận tiện cho việc khép vào mở ra.

Khi mở chiếc tủ lạnh ra, em thấy có rất nhiều cái hộp to, nhỏ màu trắng để mẹ em đựng rau củ quả vào trong hộp. Bên trong cánh tủ còn có nhiều khoang để đựng nước uống. Khi mở tủ ra, em thấy cái ánh sáng gì đó từ trong tủ phát ra. Nhiều khi trên thành tủ có những lớp tuyết dày, trắng như bông. Ngăn trên nhỏ như cái hòm nên để làm đá. Tốc độ làm đá rất tốt. Ngăn dưới to hơn, nên đựng rau quả củ giữ được độ tươi cho rau quả rất tốt.

Cái tủ lạnh rất hữu ích. Vào mùa hè nóng bức, đi học về được uống những chai nước mát từ cái tủ lạnh thấy thật sảng khoái. Tủ chứa được rất nhiều đồ ăn thức uống. Bác Khanh gần nhà em, còn xin để nhờ đồ ăn, rau thịt. Tết vừa rồi nhà em mua rất nhiều đồ ăn còn thừa, đem để vào tủ lạnh. Làm như thế vừa tiện lợi lại còn tiết kiệm được kinh tế của gia đình em.

Từ khi có chiếc tủ lạnh này, mẹ không còn lo sợ thức ăn bị thiu hay bị ôi hỏng nữa. Nhờ có chiếc tủ lạnh mà gia đình em luôn được thưởng thức những bữa cơm vừa ngon lại rất tốt cho sức khỏe. Em sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận và hay lau chùi cho nó luôn được sạch sẽ

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 18)

Nhà em có một chiếc đồng hồ báo thức để bàn đã cũ, từ mấy năm nay nó vẫn đứng ngay ngắn ở một góc bàn uống nước và đã trở thành người bạn thân thiết, gắn bó với gia đình em từ nhiều năm qua.

Chiếc đồng hồ đó do Việt Nam sản xuất, đây là vật kỉ niệm của bố em được một người bạn thân tặng cách đây vài năm nên ai trong gia đình em cũng trân quý nó. Đồng hồ dài và dày mình, cầm hơi nặng tay. Vỏ đồng hồ bằng nhựa trắng, mép ngoài được mạ vàng. Phần nhựa ít bị trầy xước nhưng phần mạ vàng đôi chỗ đã bị hoen ố và tróc lớp mạ rồi.

Nó đứng bằng ba chân, hai chân trước mạ vàng còn chân sau bằng nhựa. Phía bên trong tấm kính trắng trong là hộp số với các con số từ 1 đến 12 màu đen, sắp xếp đều nhau thành một vòng tròn, ở giữa là trục số. Bên cạnh trục số, ở phía bên phải có một ô vuông nho nhỏ mạ vàng có bảng số chỉ ngày, xung quanh viền ô vuông là đường mảnh trang trí ô vuông màu vàng rất đẹp.

Ba chiếc kim đồng hồ có độ dài ngắn khác nhau và tốc độ di chuyển cũng không giống nhau: Kim giờ dài nhất, được khoác trên mình bộ áo màu xanh đen, thỉnh thoảng mới nặng nề nhích từng bước một. Kim phút to hơn, ngắn hơn và cũng bước đi rất chậm chạp, chỉ có chú kim giây mảnh dẻ và nhỏ nhất nhưng lại quay nhanh nhất, dường như lúc nào chú cũng quay liên tục không ngừng nghỉ. Phía sau là hộp nhỏ đựng pin rất gọn gàng và các nút đen nhỏ để chỉnh giờ, hẹn giờ báo thức.

Chiếc đồng hồ lúc nào cũng đứng đó lặng im theo dõi, ngắm nhìn mọi người, mọi vật trong nhà. Tiếng tích tắc đều đặn lúc vắng lặng vang lên nghe rất rõ ràng, vui tai. Đồng hồ luôn làm việc chăm chỉ, cần mẫn không lúc nào nghỉ ngơi. Mỗi sáng, vào lúc 6 giờ, bác kêu reng reng một hồi dài gọi cả nhà thức giấc. Tiếng gọi của bác ta đanh gọn, dứt khoát, hối hả, thúc giục nên chẳng bao giờ nhà em dậy trễ và luôn làm việc khoa học, giờ giấc quy củ.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 19)

Mỗi dịp sinh nhật, em đều được mọi người tặng rất nhiều những món quà đẹp với đủ loại khác nhau: nào là đồng hồ, nào là sách vở, nào là truyện, nào là búp bê… Nhưng trong số đó, em vẫn luôn thích nhất là chú gấu bông mà bố đã mua cho em vào lần sinh nhật thứ 5.

Chú gấu bông ấy to bằng nửa người em, có một màu trắng muốt vô cùng dễ thương. Bộ lông mềm mịn sờ vào vô cùng thoải mái. Em rất thích dùng một chiếc lược đặc biệt để chải lông cho nó mỗi ngày. Con gấu ấy tuy to mà lại rất nhẹ bởi nó được làm từ bông và vải mà. Cái đầu tròn vo có hai cái tai nhỏ hơi vểnh lên như đang cố gắng nghe ngóng điều gì đấy. Hai mắt màu đen nhánh nhưng mõi khi nhìn vào đôi mắt ấy, em lại có cảm giác như chú đang rất vui vẻ và hạnh phúc vậy.

Cái mũi nhỏ hình tam giác có màu đỏ, làm từ nhựa trông rất dễ thương. Cái miệng là một đường chỉ màu đen được khâu rất khéo léo và tỉ mỉ, trông giống như chú đang cười vậy. Cái thân to gấp đôi cái đầu. Ở cổ con gấu bông là một chiếc nơ màu hồng rất nổi bật. Cái bụng tròn vo rất êm và mềm. Em rất thích được gối đầu lên bụng nó mỗi khi xem ti vi hay nằm nghe bố kể chuyện. Hai cái tay dang ra như đang muốn ai đó ôm vào lòng, cái chân tròn tròn thẳng đứng mềm mại. Em đặt tên cho nó là Bông, lúc nào ở nhà em cũng ôm nó: khi xem ti vi, khi đi ngủ, khi chơi đồ hàng… Bởi nó là món quà rất đặc biệt của bố dành cho em.

Em vẫn còn nhớ năm em học lớp 4, khi gần đến ngày sinh nhật em, bố còn đang đi công tác xa. Khi nghe tin mẹ nói rằng có thể bố sẽ không về kịp, em buồn lắm, chẳng thiết tha gì đến ngày sinh nhật của mình nữa. Mỗi ngày em chỉ ở trong phòng một mình, chẳng còn hào hứng như những năm trước cùng mẹ và anh hai chọn bánh kem, làm thiệp nhỏ xinh mời bạn bè đến. Dù mẹ và anh hai có khuyên thế nào, em cũng chẳng vui nổi.

Rất nhanh đã đến ngày sinh nhật. Hôm ấy căn nhà được trang trí rất đẹp với đầy đủ những quả bóng sặc sỡ sắc màu, chiếc bánh kem hai tầng với rất nhiều bánh kẹo thức uống được mẹ và anh hai chuẩn bị. Bạn bè đến rất đông đủ như mọi khi với những món quà được gói lại cẩn thận. Nhưng em vẫn chẳng thể nở lấy một nụ cười. Lúc ấy em ghét bố lắm, vì bố lại bỏ lỡ sinh nhật của em. Em chẳng còn hào hứng cùng các bạn chơi trò chơi hay cùng thưởng thức những đồ ăn thơm ngon nữa.

Khi bài hát chúc mừng sinh nhật kết thúc, như thường lệ, em sẽ cắt bánh cho mọi người. Đúng lúc ấy, chẳng hiểu sao trời lại bất chợt đổ cơn mưa rào. Khi đang ngồi trong nhà, em nghe thấy tiếng mở của nhà, sau đó là bố bước vào nhà mà cả người ướt sũng nước. Em vô cùng ngạc nhiên khi thấy bố xuất hiện. Và ngay sau đó, bố đi đến gần chỗ em, thủ thỉ nói lời chúc mừng sinh nhật và tặng cho em chú gấu bông nằm trong túi kính trong suốt còn ướt nước. Em ôm lấy nó mà bật khóc vì cảm động và vui mừng. Thì ra bố đã vội vã đi về cho kịp sinh nhật của em, không quản trời mưa mà nhanh chóng đi về nhà.

Em yêu bố em và chú gấu bông đó nhiều lắm. Món quà ý nghĩa ấy em sẽ luôn giữ gìn cẩn thận để nó luôn còn mới như ngày nào và gắn bó với em lâu thật lâu nữa.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 20)

Kết thúc một năm học, đón chào một mùa hè mới, như thường lệ, tôi dọn dẹp, trang trí lại bàn học của mình. Một góc học tập gọn gàng sinh động, tạo cho tôi cảm hứng rất lớn, nên ngoài sách vở và đồ dùng học tập, tôi còn trang trí thêm những bông hoa rực rỡ đủ màu, những con thú nhồi bông ngộ nghĩnh và một vào con búp bê xinh xắn. Trong đám thú nhỏ ấy, tôi thích nhất là con búp bê váy trắng, món quà sinh nhật mà cô bạn thân đã tặng tôi.

Con búp bê nhỏ ấy tên là Chanh, cái tên được đặt theo loại nước ép hoa quả mà tôi thích nhất. Vào ngày tôi tròn 7 tuổi, cô bạn thân đã đem hộp quà bọc con búp bê ấy đến tặng tôi kèm theo những lời chúc đầy ý nghĩa. Bởi vậy, tôi rất yêu quý nó và tôi cũng dành cho nó một vị trí đặc biệt trên bàn học của mình.

Búp bê Chanh của tôi đáng yêu lắm. Khuôn mặt nó to tròn, trắng hồng và bầu bĩnh. Hai bên má phơn phớt hồng như đang xấu hổ, e thẹn điều gì. Đôi môi nhỏ xinh hơi đỏ lúc nào cũng tươi cười chúm chím. Nổi bật nhất trên gương mặt Chanh là đôi mắt. Đôi mắt to tròn, long lanh biết nói biết cười và xanh biêng biếc như nước biển. Khi tạo ra Chanh, chắc hẳn người thợ muốn đem đến cảm giác chân thật, sinh động nhất nên đã làm cho mắt nó có thể cử động chớp chớp, nom rất đáng yêu.

Bạn thân tôi nói, Chanh có mái tóc giống tôi. Đó là một mái tóc đen, mượt mà và hơi dài. Tôi rất thích thay đổi kiểu tóc cho Chanh. Có khi thì buộc cao rất năng động, lúc lại tết đuôi sam dịu dàng, khi khác lại búi cao đầy cá tính. Lúc mới nhận quà, Chanh chỉ có duy nhất một bộ áo váy học sinh màu hồng phấn. Sau này, tôi cùng bạn thân tự tay may cho nó thật nhiều quần áo đẹp. Dáng người nó nhỏ nhắn nên mặc đồ tôi may rất vừa vặn. Có quần áo mới, Chanh như vui lắm, đôi mắt sáng long lanh và khuôn miệng tươi cười như sáng bừng cả khuôn mặt.

Đối với tôi, Chanh không chỉ là một con búp bê, một thứ đồ trang trí xinh đẹp mà đó còn là một người bạn thân thuộc và gần gũi. Chanh lắng nghe tôi nói chuyện hàng ngày, cùng tôi san sẻ những vui buồn trong cuộc sống. Chanh im lặng và thấu hiểu, Chanh luôn mỉm cười, như tạo động lực cho tôi, để tôi cảm thấy mình được sẻ chia và đồng cảm.

Ngày qua ngày, tháng qua tháng, Chanh ở bên tôi, cùng tôi gắn bó. Tôi mong rằng Chanh vẫn mãi ở đó, bên cạnh tôi, để tôi có thêm một người bạn đồng hành trong cuộc sống, để khoảng trời tuổi thơ tôi trôi qua đầy êm đềm và vui vẻ.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 21)

“Đến giờ rồi, học bài thôi”. Ai nói thế nhỉ? Nhìn xung quanh không thấy một bóng người. Lạ thật! Tiếng nói lại cất lên: “Đến giờ rồi, học bài thôi!”, vọng từ góc học tập của em.

À, ra là cậu Bàn. Em vội ngước nhìn đồng hồ treo tường. “Mười chín giờ ba mươi rồi ư?” Thảo nào cậu ta nhắc mình là phải. Em vội bước vào góc học tập cạnh cửa sổ nơi cậu Bàn đã “tọa lạc” ba năm nay và bây giờ cậu đang cùng em bước sang năm thứ tư của bậc Tiểu học. Chiếc bàn chỉ độ hai chỗ ngồi và rất vừa tầm với lứa tuổi của em. Nó được đóng liền với ghế. Mặt bàn là một hình chữ nhật, chiều dài độ một mét và chiều rộng khoảng sáu mươi phân, được làm bằng một thứ gỗ quý.

Hơn ba năm rồi, tấm áo khoác của cậu tuy có sờn đôi chỗ nhưng vẫn bóng loáng như ngày mới về. Chẳng có ngày nào em quên vuốt ve, vỗ về cậu bằng một chiếc chổi lông và chiếc khăn bông. Trên mặt bàn lúc nào cũng có một lọ hoa tươi nho nhỏ, có thể là một bông hồng nhung Đà Lạt hoặc một vài nhành lay ơn rực thắm để góc bàn.

Dưới mặt bàn là một chiếc tủ có khóa được gắn chung với bàn. Tủ có hai tầng và ba ngăn. Tất cả sách truyện thiếu nhi, nhiều nhất là truyện tranh Đôrêmon, Conan, Ninja loạn thị, kế đến là truyện cổ tích, truyện Anđécxen… được xếp vào tầng trên, ở dưới có ba ngăn. Ngăn bên phải là những cuốn tập học, ngăn giữa là sách giáo khoa. Còn lại ngăn bên trái, em để các đồ dùng học tập và mấy con búp bê, xe điện tử… Chúng được xếp gọn gàng và ngăn nắp đâu vào đấy.

Chiếc bàn đã gắn bó với em suốt ba năm qua, và bây giờ lại cùng em cần mẫn, miệt mài bên những bài toán khó, những đoạn văn hay, những truyện kể hấp dẫn, san sẻ cùng em những niềm vui trong học tập.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 22)

Tuổi học trò, người bạn đồng hành thân thiết nhất chính là những đồ dùng học tập. Trong đó đồ vật quan trọng nhất với em là chiếc cặp sách ngày ngày theo em tới lớp.

Chiếc cặp là đồ vật vô cùng ý nghĩa với em. Đó là món quà bố tặng nhân dịp sinh nhật thứ mười của em. Bố đã xin nghỉ phép để về kịp sinh nhật em, dành cho em điều bất ngờ. Em yêu chiếc cặp đó như một người bạn thân và “nâng niu như của báu”- theo mẹ em nói. Chiếc cặp được làm bằng vải đen rất mịn. Mặt trước của cặp có in hình chú chuột Mickey với gương mặt tươi cười đáng yêu. Chú chuột mặc bộ đồ màu đỏ, phía sau là một tòa lâu đài tráng lệ và cỏ cây, hoa lá đang rung rinh trong nắng. Các bạn trong lớp ai cũng rất thích chiếc cặp của em.

Mỗi khi thấy mệt mỏi, em thường áp mặt lên cặp, da cặp mịn, mát thơm mùi vải khiến em thấy khoan khoái hơn. Cặp được thiết kế hai chiếc khóa bằng kim loại sáng bóng. Mỗi khi muốn mở hay đóng cặp, chỉ cần ấn nhẹ là xong. Chiếc khóa giúp em bảo về đồ dùng trong cặp tốt hơn mỗi khi đi học.

Phía trên cặp may một chiếc quay có đệm xốp mềm, mỗi khi mỏi vai, em có thể xách cặp một cách nhẹ nhàng, tiện lợi. Hai bên cặp là hai chiếc túi lưới nhỏ xinh màu xanh da trời. Em dùng một bên để đựng chai nước và một bên còn lại đựng phấn, bông lau bảng cùng những vật dụng cá nhân. Dưới mỗi chiếc túi lại có thêm bai chiếc móc kim loại, em đã treo một chiếc móc khóa hình cây nấm màu tím vào trông chiếc cặp đẹp hơn rất nhiều. Phía sau là hai quai đeo có nhồi bông rất êm, giúp em không bị đau vai mỗi khi đeo.

Mở cặp ra, bên trong là ba ngăn cặp được may bằng vải xanh mát mắt. Gồm hai ngăn lớn và một ngăn nhỏ. Ngăn nhỏ nằm ở ngoài cùng, dùng để đựng đồ dùng học tập. Ngăn thứ hai lớn hơn, là ngăn để vở và giấy kiểm tra. Ngăn cuối cùng lớn nhất em dùng để xếp sách giáo khoa vì chúng dày, nặng hơn cả. Nhờ có chiếc cặp này mà việc sắp xếp sách vở của em tiết kiệm thời gian hơn, việc học của em cũng thuận tiện hơn.

Em luôn nâng niu chiếc cặp như người bạn vậy. Mỗi khi lấy sách vở ra hay sắp xếp vào, em đều làm rất nhẹ nhàng. Cứ mỗi cuối tuần, em lại vệ sinh cặp sạch sẽ và mang cặp ra phơi để cặp luôn thơm tho. Khi đi học về, em để cặp ngăn nắp trên góc học tập để cặp không bị rơi, hỏng. Có lẽ cặp cũng cảm nhận được tình cảm của em nên luôn gắn bó với em. Khi em có chuyện vui cặp như nhay nhót trên lưng để chia vui với em. Khi em buồn cặp từa sát vào lưng như an ủi động viên em cố gắng hơn.

Em rất yêu chiếc cặp của em. Chiếc cặp giờ đã cũ nhưng em vẫn luôn nâng niu, gìn giữ nó- vật lưu giữ bao kỉ niệm thời ấu thơ.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 23)

Một năm học mới đã bắt đầu. Em được mẹ sắm thêm rất nhiều đồ dùng học tập mới. Tuy nhiên trong đó, em vẫn giữ lại chiếc cặp sách mà mẹ đã tặng em nhân dịp sinh nhật của em năm ngoái.

Chiếc cặp có màu xanh da trời. Phía trước cặp có một bức tranh hình chú mèo máy Doremon, Nobita đang bay lượn. Nhận được món quà này em rất vui vì mẹ biết rằng em rất thích truyện tranh Doremon nên mẹ đã chọn chiếc cặp này cho em. Cặp có quai đeo sau lưng và một quai xách được bện bằng sợi ni lông rất chắc.

Muốn mở cặp, em chỉ cần bấm “Tách tách” vào hai chiếc khóa ở nắp cặp. Cặp có hai ngăn lớn và nhiều ngăn nhỏ. Ngăn lớn em dành để sách, ngăn nhỏ để vở. Cặp còn rất nhiều những ngăn nhỏ xinh xinh nữa. Em dùng để đồ dùng học tập như bút, phấn, tẩy. Ngăn khóa của cặp là nơi em để những đồ dùng quan trọng như giấy tờ xe hay tiền mẹ cho em ăn vặt.

Đối với em, chiếc cặp nhỏ xinh này là một đồ dùng vô cùng quan trọng. Nếu một ngày nào đó em đi học mà quên cặp ở nhà thì sao nhỉ, chắc hẳn ngày hôm đó sẽ loay hoay không học được hiệu quả. Hằng ngày khi đi học về em đều cất cặp sách thật gọn gàng. Mẹ em thường nhắc nhở em rằng “Của bền tại người” nên em luôn giữ cặp sách thật sạch sẽ. Hơn nữa, đây là món quà sinh nhật của mẹ tặng nên em càng trân trọng giữ gìn nó hơn.

Thoáng cái hơn một năm trôi qua, chiếc cặp đã không còn mới tinh như trước nữa. Nhưng em vẫn rất thích dùng nó. Mỗi ngày đi học, chiếc cặp đều gắn bó với em như một người bạn thân thiết. Em thầm cảm ơn mẹ đã tặng em chiếc cặp sách này và em hứa sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 24)

Mùa hè năm ngoái, bố bắt đầu dạy em đi xe đạp. Sau khi đã biết đi, bố mua tặng em một chiếc xe đạp mini để em đi học mỗi ngày.

Chiếc xe đạp mini của em có màu hồng cánh sen rất nổi bật. Bố bảo con gái dịu dàng nên bố mua xe màu hồng đáng yêu. Phía trước xe có một chiếc giỏ nhỏ nhỏ xinh xinh em để cặp sách mỗi ngày trên đường tới trường. Xe được thiết kế có hai tay lái cân bằng được bọc lớp cao su mỏng màu nâu để em cầm đỡ đau tay.

Ngay gần tay lái là một chiếc còi nhỏ, mỗi lần cần tranh người trên đường là em lại bấm còi kêu reng reng nghe thật vui tai. Xe có ghế ngồi bọc lớp da màu nâu rất êm. Phía sau cũng có chỗ ngồi cho một người nữa. Thỉnh thoảng em vẫn qua đèo bạn đi học nhóm. Xe có hai bánh xe hình tròn. Ở giữa bánh xe là các nan hoa bằng thép rất chắc chắn.

Lốp xe bằng cao su bền và đẹp. Mỗi lần xe chuyển động, những bánh xe lăn quay đều quay đều trông thật vui mắt.Chiếc xe luôn theo em trên con đường tới trường và trở về nhà sau mỗi ngày học tập. Mỗi buổi chiều mát, em vẫn thường cùng nhóm bạn thân đạp xe ra công viên dạo chơi. Cũng có những lúc em cùng bố đạp xe đi tập thể dục buổi sáng giúp em khỏe mạnh hơn.

Em rất yêu chiếc xe đạp của mình. Chiếc xe đối với em không chỉ là phương tiện đi lại mà còn là một người bạn gắn bó bên em mỗi ngày. Em sẽ giữ gìn chiếc xe cẩn thận để nó luôn mới và bền.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 25)

Trong số các đồ dùng học tập đã gắn bó với em suốt một năm học qua, nào là sách, vở, thước, bút,…..nhưng trong số đó, em thích nhất là cái hộp bút mà mẹ đã tặng em nhân dịp sinh nhật lần thứ 8.

Ôi chao! Cái hộp bút mới xinh xắn làm sao! Nó được làm bằng vải chống thấm nước cực kì đặc biệt. Toàn thân bao phủ một màu xanh tươi của cây cỏ, hoa lá. Phía trước nó là mảnh giấy với kích thước 20 x 5 (cm) kèm theo là một màu hồng vô cùng nổi bật. Dòng chữ SAY HELLO được viết theo kiểu chữ sáng tạo, bên cạnh dòng chữ ấy là hình vẽ một chú thỏ nhỏ nhắn xinh xinh. Nhìn vào em cảm thấy thích thú vô cùng!

Những đường chỉ may quanh nó được viền chắc chắn, để dày cái lớp vỏ ấy, người làm đã khâu thêm một đường dây kéo cho chúng em tiện để bút. Cái hộp bút có 2 ngăn, một ngăn lớn hơn và một ngăn nhỏ hơn. Ngăn lớn em dùng để đựng các loại bút, gôm, thước, và compa,….. Ngăn bé hơn em ưu tiên cho các đồ dùng bé nhỏ như phấn. Mỗi lần một tuần, em lại để dành một chút thời gian để tắm rửa cho nó nên nó luôn mới và đẹp.

Em yêu quý cái hộp bút này lắm. Mỗi khi buồn, em thường chia sẻ với nó, và nó như hiểu ý em, vẫn chăm chú nghe từng câu chuyện của em. “ Chị yêu em lắm, hãy tiếp tục đồng hành với chị trong mọi lúc, mọi nơi em nhé! “ Đó chính là câu nói em dành cho cái hộp bút thân thương.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 26)

“Lửa nung gan ruột
Trời đêm sáng bừng
Gan ruột mà đứt
Đêm tối như bưng”

Các bạn có biết đó là cái gì không? À, đó chính là bóng đèn. Học sinh chúng ta ai ai cũng sẽ có một chiếc đèn học thân thuộc. Mỗi tối, chiếc đèn học của tôi luôn gắn bó và chăm chỉ học bài cùng với tôi.

Chiếc đèn học mẹ mua cho tôi từ hồi tôi chuẩn bị đi học lớp Một. Thoạt nhìn, tôi đã rất ấn tượng với vẻ cưng cứng và xanh biêng biếc của chiếc đèn. Chiếc đèn cao khoảng 40 cm, được làm bằng nhựa cứng. Bao năm nay, đèn chỉ khoác một chiếc áo duy nhất mày xanh lam biêng biếc. Nhìn chiếc đèn, trong tôi lại nhớ đến bản đồ đất nước Việt Nam với ba miền Bắc – Trung – Nam. Nhưng khác với dải đất hình chữ S, chiếc đèn cong cong như hình chữ C.

“Miền Nam” của chiếc đèn là phần đáy vững chắc hình hộp chữ nhật. Ở chính giữa bề mặt có hai nút công tắc cảm ứng, bật – mở và điều chỉnh độ sáng. Tôi đã dán những hình dán ngộ nghĩnh quanh bề mặt này. Một chiếc dây cắm nối liền phía đáy. Đây là một bộ phận không thể thiếu của đèn, bởi không có phích cắm điện sẽ chẳng có bất cứ sự thắp sáng nào cả. Phần đáy nâng đỡ thân đèn và bóng đèn. Thân đèn là một ống tròn dài, cong cong như một chiếc đũa bị uốn cong. Bên trong đó là mạch điện đưa tới bóng đèn.

Thân đèn nối liền đáy và bóng, chẳng khác nào dải đất nhỏ hẹp miền Trung nối liền Nam Bắc. Tôi có thể điều chỉnh bóng đèn cao, thấp nhờ khớp nối được thiết kế đặc biệt. “Miền Bắc” của chiếc đèn là phần bóng đèn. Chao đèn giống hình một cái loa, che chắn, bảo vệ bóng đèn bên trong. Bóng đèn được làm bằng thủy tinh, hình tròn hơi thuôn gắn liền với chao đèn. Chỉ cần ấn nút bật, bóng đèn chợt sáng rực. Hằng tối, đèn như hiểu tôi cần chăm chỉ học hành nên miệt mài chiếu sáng cho tôi. Dưới ánh đèn này, bao nét chữ, bao bài học, bao phép toán đã gắn liền với tôi.

Tôi rất thích chiếc đèn học của mình. Suốt những năm học vừa qua, đèn đã đồng hành cùng tôi như một người bạn thầm lặng. Tôi sẽ giữ gìn chiếc đèn cẩn thận để ánh sáng của nó chẳng bao giờ lụi tắt.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 27)

Trong số những món đồ chơi của em, em thích nhất là chú gấu bông Mi-sa. Đây cũng là một món đồ chơi gắn bó và có nhiều kỉ niệm với em nhất. Mi-sa chỉ to như con mèo thật, nhưng hình dáng thì tròn trịa, mập mạp hơn. Chú trong tư thế chễm chệ ngồi, hai cái tay ngắn ngủn dang rộng về hai phía lúc nào cũng như đón chào em. Toàn thân chú khoác lên mình một bộ lông màu vàng chanh, chỉ ở tai, mõm, bàn chân và cái bụng phệ là pha những mảng màu trắng ngà.

Gương mặt Mi-sa toát lên vẻ hiền hậu và vui vẻ. Tuy đã cũ nhưng hai mắt chú đen láy như mắt thật, lộ nét tinh nghịch và thông minh. Cái mũi chú nhỏ, nhàn nhạt nâu trông khá buồn cười. Trên cổ lại thắt cái nơ đỏ đã bạc mầu, còn thêm một bông hoa màu trắng trên đôi tay tuy không còn mới nhưng trông chú thật duyên dáng.

Em rất yêu Mi-sa. Em không biết chú có từ bao giờ, chỉ biết rằng khi em nhớ được thì Mi-sa đã ở bên em rồi. Mẹ em bảo rằng, Mi-sa có từ trước khi em ra đời. Hàng ngày, em chơi cùng và ngủ cùng Mi-sa, không có chú là em không sao ngủ được, nên đi đâu xa nhà là em cũng mang chú theo. Giờ đây em có thêm rất nhiều gấu bông mới, nhưng không chú gấu bông nào có thể thay thế được Mi-sa yêu quý của em.

Tả một đồ vật gắn bó với em( Mẫu 28)

Chủ nhật tuần nào cũng vậy, em cũng đều cùng mẹ dọn dẹp nhà cửa cho gọn gàng ngăn nắp, cất những món đồ không còn dùng đến vào một chiếc hộp gỗ ở góc nhà. Mỗi lần mở chiếc hộp ấy, em lại nhìn thấy đôi giày nhỏ mà em vô cùng yêu thích. Mặc dù đôi giày ấy đã không còn vừa những lúc nào em cũng yêu quý và trân trọng nó.

Đôi giày ấy mẹ đã mua cho em vào ngày đầu tiên đi học, cùng em bước tới trường trở thành cô học sinh lớp một. Em vẫn nhớ mãi giây phút mà mẹ đã mang đôi giày ấy đến với thế giới của em. Em đã rất vui sướng, nhảy lên vì thích thú và liền ướm thử luôn vào đôi bàn chân của mình. Đôi giày nhỏ rất xinh mang cỡ số vừa khít với đôi bàn chân be bé của em.

Nó có màu xanh nước biển nhàn nhạt lại được đính thêm một bông hoa màu đỏ nhỏ xinh ở phía trước rất nổi bật và điệu đà. Phía bên trên của giày có một chiếc dây quai nhỏ màu xanh. Chiếc dây nhỏ nhưng lại có lợi ích lớn lắm nhé. Nó giúp em có thể thoải mái chạy nhảy, vui đùa mà không lo tuột khỏi chiếc giày. Đặc biệt đôi giày được làm bằng vải rất mềm đi vào rất êm chân, không hề bị đau và có đế bằng cao su không phẳng lì mà có những đường vân giúp em không bị trơn trượt.

Đôi giày đi lên chân em đẹp lạ thường, cứ như thể nó thiết kế dành riêng cho em vậy. Mỗi lần diện đôi giày ấy các bạn trong lớp đều khen tấm tắc. Có một lần, trời mưa tầm tã, nước mưa bắn lên tung tóe làm đôi giày bị bẩn. Em đã rất buồn và lo lắng đôi giày sẽ bị hỏng, thế nhưng chỉ cần giặt qua là nó lại mới tinh, đẹp đẽ như trước.

Vậy là đôi giày ấy đã gắn bó với em một thời gian rất dài, là người bạn thân thiết bảo vệ đôi bàn chân của em suốt những năm lớp một. Đến bây giờ dù không còn vừa nhưng em vẫn luôn giữ gìn nó rất cẩn thận.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 29)

Một hôm đi chợ cùng ngoại, em thấy người ta bày bán nhiều con heo đất ngộ nghĩnh, rất đẹp. Em trầm trồ: “Heo đất đẹp ghê, ngoại ha.”. Ngoại không nói gì, chỉ cười. Không ngờ ngay hôm sau, ngoại mua chú heo đất về, đặt nó nằm trên tủ sách của em. Đi học về, nhìn thấy chú heo đất trên tủ, em reo lên sung sướng, chạy ra nhà sau tìm ngoại để cảm ơn ngoại.

Chú heo đất to bằng cái ấm tích, hình dáng giống chú heo vẽ trong tranh Đông Hồ. Lưng chú heo sơn màu hồng sen, láng bóng. Bụng chú heo để trần màu mộc hồng hồng của đất nung, không tô vẽ gì. Đầu chú heo vẽ tai, mắt bằng mực tàu màu đen. Mũi của chú được làm nhô ra, sơn đỏ ở cả hai lỗ mũi. Hai tai chú heo đất như hai chiếc lá nhú lên. Hai má heo hồng hào như tô phấn.

Khuôn mặt chú heo đất thật dễ thương. Với nét vẽ vô cùng biểu cảm của người thợ làm đồ gốm, khuôn mặt chú heo dường như cũng biết vui, biết buồn vậy. Cái thân hình tròn phệ của chú heo đứng vững vàng nhờ bàn chân được nặn bằng phẳng. Đuôi chú heo là một nét vẽ uốn cong rất điệu đàng. Mông chú heo tròn trĩnh. Trên mông trái của chú, người thợ làm đồ gốm đã xẻ một rãnh nhỏ chỉ đủ để xếp tờ giấy bạc nhét vào bụng heo.

Heo đất dùng để đựng tiền tiết kiệm. Ngoại dặn em phải cho heo đất “ăn”, không thì heo “đói”.Do vậy, mỗi ngày em đều tiết kiệm tiền mẹ cho ăn quà, để cho heo đất “ăn”. Chú heo đất, ngoài việc là “ngân hàng tiết kiệm” của em, chú còn là một món đồ chơi để em ngắm nhìn thích mắt. Khuôn mặt chú heo đất xinh xinh, lí lắc và ngô nghê thật đáng yêu. Chú heo đất làm sáng một góc tủ buýp-phê. Em phải giữ gìn chú cẩn thận để chú khỏi vỡ tan. Một năm tiết kiệm bớt tiền quà, em có thể mua sắm dụng cụ học tập, cũng giúp mẹ đỡ tốn nhiều tiền. Như thế, chú heo của em thật đắc dụng.

Em rất cảm động trước món quà của ngoại dành cho em. Chú heo đất chỉ là ý thích cỏn con nhất thời của em. Thế mà ngoại lưu tâm và mua tặng nó cho em. Chú heo đất là tình cảm yêu thương ngọt ngào của ngoại. Em hứa học hành chăm ngoan để ba mẹ vui lòng, cũng là đền đáp tình yêu thương của ngoại dành cho em. Từ đó đến nay em vẫn luôn giữ gìn chú heo đất cẩn thận và gắn bó với nó để tiết kiệm tiền, tập thói quen chi tiêu hợp lí.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 30)

Trong căn phòng của em có rất nhiều đồ đạc có những công dụng khác nhau: chiếc đèn học giúp em học bài mỗi tối để em không bị cận, giá sách giúp em giữ những cuốn sách của mình để không bao giờ bị mất hay lộn xộn… Trong số tất cả, em thích nhất là chiếc đồng hồ báo thức đã gắn bó theo em từ ngày em học lớp Một.

Chiếc đồng hồ ấy là món quà mẹ đã mua tặng cho em nhân ngày em vào lớp Một. Em đặt nó nằm cẩn thận trên chiếc tủ gỗ đầu giường để tiện cho việc thức dậy đúng giờ mỗi buổi sáng. Nhờ có nó mà em chẳng bao giờ dậy muộn nữa. Chiếc đồng hồ được làm bằng nhựa nên rất nhẹ và dễ cầm lên nhưng em luôn rất cẩn thận và nâng niu nó, chẳng mấy khi cầm nó lên mà đùa nghịch cả bởi em vẫn luôn nhớ mẹ nói rằng đồng hồ làm từ nhựa nên cũng dễ vỡ lắm, chỉ cần rơi xuống đất thôi là nó sẽ hỏng hóc ngay.

Chiếc đồng hồ có màu chủ đạo là màu xanh nước biển pha màu xanh da trời khiến em có cảm giác mỗi lần nhìn vào đều rất thoải mái và yên bình bởi màu xanh ấy là màu tượng trưng cho hòa bình mà. Đồng hồ có mặt hình tròn màu trắng rất sáng sủa và được trang trí đơn giản nhưng chính vì thế lại vô cùng dễ nhìn, dễ quan sát. Những con số trên mặt đồng hồ không phải là những chữ số La Mã như chiếc ở dưới phòng khách nhà em mà là những chữ số quen thuộc em vẫn thấy hằng ngày, rất dễ nhìn và nhận biết giờ giấc. Những con số ấy có màu đen đậm nên dù có bị cận nhưng em vẫn nhìn được khá rõ chúng.

Ở phía sau chiếc đồng hồ có một cái giá đỡ bằng kim loại sáng bóng để chống cho chiếc đồng hồ giữ được thăng bằng, không bị ngã ngửa về sau. Ở gần dưới là phần đựng pin. Chỉ cần tháo nắp ra là em có thể tháo và lắp pin một cách dễ dàng. Chiếc đồng hồ này chạy bằng pin, mỗi khi hết pin là em lại thay pin cho nó, kim giây, kim giờ, kim phút lại làm việc chăm chỉ như ngày nào.

Kim giờ, kim phút, kim giây được em ví thành những người thân trong gia đình đồng hồ và gọi chúng bằng cái tên vô cùng dí dỏm đáng yêu: kim giây chạy nhanh nhất chính là bé út trong nhà, kim phút chạy nhanh hơn là anh, còn kim giờ – kim chạy chậm nhất chính là bác lớn. Mỗi buổi sớm, cứ đúng 6 giờ là đồng hồ lại vang lên tiếng chuông đánh thức, kéo em tỉnh dậy khỏi giấc mơ say nồng. Em thích âm thanh ấy lắm bởi nó to vừa phải và không quá chói tai. Mỗi cuối tuần, em đều nhờ bố kiểm tra chiếc đồng hồ để xem nó có hỏng hóc gì không để còn cứu chữa kịp thời nữa.

Chiếc đồng hồ báo thức là người bạn chăm chỉ và nghiêm khắc của em mỗi sớm. Em rất thích chiếc đồng hồ này bởi nó không chỉ giúp em thức giấc đúng giờ mà còn là món quà của mẹ dành tặng cho em nữa. Em sẽ bảo vệ nó cẩn thận để nó không bị hỏng hóc gì.

Viết bài văn tả đồ vật gắn bó với em ( Mẫu 31)

Từ lúc bước vào học lớp một thì mẹ em cũng đã mua cho em một đèn học để cho em có đủ ánh sáng khi học bài về nhà. Chiếc đèn bàn ấy đã gắn bó với em từ đó đến nay, nó là một đồ vật thật gọn gàng và xinh xắn biết bao nhiêu.

Chiếc đèn học của em được đặt ở ngay trên chiếc bàn học cạnh bên cửa sổ nhìn ra vườn cây. Chiếc đèn học của em có màu đỏ, nó được lắp bởi bóng đèn có 25W mà thôi, theo bố em bảo thì bóng với độ sáng như thế này là rất tốt cho mắt của con, không lên lấy bóng sáng quá nó sẽ làm cho mắt lúc nào cũng phải điều tiết nên rất dễ gây ra cận thị.

Chiếc bóng đèn của em lại có được một cái đế rất chắc chắn để giữ cho đèn không bị đổ. Hơn nữa với thiết kế cái cổ đề có thể quay đi quay lại đề cúi xuống gần hay cho lên cao cũng rất dễ dàng và thuận tiện biết bao nhiêu. Nhưng em lại không thấy được công tắc của chiếc đèn này ở đâu, hỏi ra mới biết đó chính là chỉ cần chạm nhẹ vào cái vỏ bao phủ bóng đèn, đó được gọi là cái chùm.

Cái chùm được làm bằng kim loại và được sơn màu đỏ, khi em chạm vào một thì chiếc bóng bật lên những ánh sáng còn yếu, chạm tiếp lầm hai bóng lại càng sáng thêm nữa, cho đến lần thứ 3 cũng vậy. Thế rồi em chạm đến lần thứ 4 thì bỗng nhiên tắt ngấm. Em rất thích chiếc đèn này nó đã giúp em học tốt hơn rất nhiều.

Em rất yêu cái đèn học này, nó đã trở thành người bạn thân thiết cùng em sớm tối học hành. Ánh sáng thật dịu mắt của ngọn đèn bàn sẽ dẫn em đi tới ngày mai tươi đẹp.

Xem thêm các bài văn mẫu lớp 5 hay, chi tiết khác:

Viết bài văn tả cây xoài

Kể lại một câu chuyện em đã chứng kiến hoặc một việc em đã làm thể hiện tình hữu nghị giữa nhân dân ta với nhân dân các nước

Tả đồng hồ báo thức

Tả quyển vở của em

Viết đoạn văn tả ngôi nhà

1 13,211 17/01/2024
Tải về