Top 5 mẫu Nghị luận so sánh, đánh giá hai tác phẩm truyện, kí hoặc kịch có những điểm tương đồng/ khác biệt (2024) SIÊU HAY

Nghị luận so sánh, đánh giá hai tác phẩm truyện, kí hoặc kịch có những điểm tương đồng/ khác biệt lớp 12 Chân trời sáng tạo gồm dàn ý và 5 bài văn mẫu hay nhất, chọn lọc giúp học sinh viết bài tập làm văn lớp 12 hay hơn.

1 2,898 28/07/2024


Nghị luận so sánh, đánh giá hai tác phẩm truyện, kí hoặc kịch có những điểm tương đồng/ khác biệt

Đề bài: Viết bài văn nghị luận so sánh, đánh giá hai tác phẩm truyện, kí hoặc kịch mà theo bạn là có những điểm tương đồng/ khác biệt.

Nghị luận so sánh, đánh giá hai tác phẩm truyện, kí hoặc kịch có những điểm tương đồng/ khác biệt (mẫu 1)

Nơi nghệ thuật ta kiếm tìm hiện thực ở những góc nhìn khác. Những góc nhìn mà ở nơi ấy hiện thực được toàn vẹn là chính nó với những góc khuất, những niềm đau và cũng là chính nó với những điều đẹp đẽ và cao cả. Để rồi giữa những hiện thực được nhìn nhận ấy, ta nuôi dưỡng nơi mình một khát vọng được sống và được yêu thương, một niềm tin vào chính mình và cuộc đời. Nếu dưới ngòi bút của Thạch Lam giữa những ngày đất nước chưa tìm lại được độc lập, hiện thực hiện lên tựa như cảnh phố huyện nghèo chỉ sáng chói lúc con tàu vụt qua thì dưới ngòi bút của Nguyễn Minh Châu giữa những ngày đất nước vẫn chìm đắm sau ánh hào quang mà cuộc chiến để lại, những điều ta ngỡ là tất cả lại đổ vỡ trước ánh nhìn cận cảnh.

Có người từng nói, nhà văn là những nhà thư ký trung thành của thời đại. Hai bức tranh về hiện thực được dựng xây bởi Thạch Lam và Nguyễn Minh Châu có lẽ cũng đem theo hiện thực lịch sử ấy.

Thạch Lam khắc họa lên khung cảnh phố huyện nghèo, nơi con người khó khăn kiếm lấy cho mình chút gì đó để sống qua ngày. Câu truyện bắt đầu với ánh chiều dần tắt, những cửa hàng nhỏ lên đèn, những ánh sáng leo lắt khiến cho con dường một bên sáng một bên tối, tất cả tựa như bị nuốt chửng trước khoảnh khắc ngày tàn. Cảm nhận về ánh sáng mong manh hơn trước sự rệu rã nơi con người. Có lẽ nỗi đói khổ, sự tuần hoàn yên ả nơi phố huyện đã lấy đi nơi họ những khát vọng về một ánh sáng. Những kiếp đời sống mòn trước ngưỡng cửa của hiện thực. Tiếng cười dài của bà cụ Thi vang vọng khắp phố huyện. Tiếng cười của những cơn say, tiếng cười của những nỗi ám ảnh về kiếp sống rệu rã mỏi mệt. Sự chán nản của chị Tý dẫu dọn hàng sớm hay muộn thì có khác gì, sự im lặng của nhà bác hát sẩm khi khác chưa bước tới, cái bóng của bác phở Siêu đổ dài trước ánh lửa. Bức tranh về hiện thực phố huyện ở những năm đất nước chưa lấy được lại độc lập hiện lên trước mắt người đọc, một bức tranh buồn, mỏi mệt, rệu rã.

Bức tranh đầu tiên Nguyễn Minh Châu đem tới trước mắt người đọc lại là một bức tranh rất đẹp. Bức tranh khiến Phùng ngỡ đó là mục đích của cả chuyến đi dài, là điều mà nghệ thuật hướng tới. Con thuyền nơi ngoài xa đẹp và yên bình trên mặt biển mờ sương. Cả gia đình ngồi im lặng trên chiếc thuyền nhỏ. Tất cả khắc tạc lên một vẻ đẹp toàn bích. Có lẽ đó cũng là bức tranh của đất nước sau những năm giành lại được độc lập. Chúng ta sống giữa những hào quang sau cuộc chiến, những hạnh phúc sau khi nhận được chiến thắng, tựa như phùng khoảnh khắc nhìn thấy con tàu giữa bóng sương mờ, anh cả thấy trái tim mình tự như bị bóp chặt.

Nhưng hiện thực không chỉ nằm nơi những bề nổi dễ thấy. Hiện thực nằm nơi chúng được đổ bóng. Nơi chúng được cho một khoảng không để trọn vẹn là chính chúng.

Phố huyện nghèo nơi những áng văn của Thạch Lam như được thắp lên một niềm hi vọng khi đoàn tàu đến. Đoàn tàu tựa như một Hà Nội đã xa trong chị em Liên, đoàn tàu tựa như thứ ánh sáng có thể xua đi bóng đêm nơi phố huyện nghèo. Cảm thức về một Hà Nội, về một cuộc sống đa sắc màu dường như nuôi dưỡng trong chị em Liên và những người đợi chờ con tàu ấy một khát vọng. Một khát vọng hướng tới ánh sáng, một khát vọng chấm dứt những rệu rã và mỏi mệt. Tiềm ẩn sau bức tranh phố huyện nghèo là một khát vọng, một khát vọng được hướng tới ánh sáng, thoát khỏi sự bao trùm của bóng đêm.

Con thuyền ngoài xa nơi áng văn của Nguyễn Minh Châu hiện lên rõ nét trước ánh nhìn cận cảnh. Phùng chứng kiến cảnh từng người trên chiếc thuyền ấy cố gắng đánh đập thậm chí lấy đi mạng sống của nhau. Người chồng đánh vợ mình và người đàn bà không làm gì ngoài chịu đựng trong khi đứa trẻ có gắng giết cha của mình. Một hiện thực trần trụi, một hiện thực không được giải quyết sau hai chữ độc lập một hiện thực không được nhìn nhận dưới hai chữ dân chủ bình đẳng. Một hiện thực trái ngược với bức ảnh anh đã định nghĩa nó là nghệ thuật. Nghệ thuật là gì nếu khi đối diện với hiện thực, chúng đổ nát và méo mó. Độc lập là gì nếu chúng chỉ là cái cớ để ta chìm đắm trong những gì đã qua.

Khắc họa hai bức tranh về hiện thực, hai tác phẩm đem đến cho người đọc những điểm nhìn mới và đem đến những thông điệp lịch sử. Có lẽ chỉ dưới cái nhìn của nghệ thuật, những ngày tháng đã qua mới có thể hiện lên toàn vẹn là chính nó với những hiện thực bề nổi và những tiềm lực.

Nghị luận so sánh, đánh giá hai tác phẩm truyện, kí hoặc kịch có những điểm tương đồng/ khác biệt (mẫu 2)

Nghệ thuật luôn tìm hiểu hiện thực từ nhiều góc độ khác nhau. Mỗi góc độ đều là một phần không thể thiếu của hiện thực, với những khía cạnh âm thầm, những đau thương cũng như những vẻ đẹp và tình cảm cao quý. Trong không gian của nghệ thuật, chúng ta nuôi dưỡng khát vọng sống và yêu thương, niềm tin vào bản thân và cuộc sống. Trên bàn vẽ của Thạch Lam, những ngày mà đất nước đang trong thời kỳ bế tắc, hiện thực vẽ lên như một cảnh phố nghèo chỉ nhấp nhô khi con tàu lao qua. Trong khi đó, dưới bút Nguyễn Minh Châu, trong những ngày đất nước vẫn bị cuốn vào hào quang chiến thắng, những điều mà chúng ta cho là chắc chắn lại tan vỡ trước sự hiện diện gần gũi.

Có người đã nói, nhà văn là những nhà chứng kiến trung thành của thời đại. Hai tác phẩm của Thạch Lam và Nguyễn Minh Châu có lẽ cũng mang theo hiện thực lịch sử ấy.

Thạch Lam mô tả phố nghèo, nơi mà con người vật lộn để kiếm sống. Câu chuyện bắt đầu với chiều tà, những cửa hàng bắt đầu sáng đèn, ánh sáng lan tỏa khiến phố trở nên phân chia giữa sáng và tối, nhưng tất cả đều chìm trong bóng tối khi chiều tàn. Cảm nhận về ánh sáng nhạt nhòa so với sự bất ổn của con người. Khao khát một ánh sáng trong cảnh khó khăn của phố. Cảm nhận về cuộc sống mòn mỏi trước hiện thực. Tiếng cười của bà cụ Thi tràn ngập phố. Tiếng cười của những kẻ say, tiếng cười của những kí ức về cuộc sống mệt nhọc. Chán nản của chị Tý, dù có đi làm sớm hay muộn, không khác gì, sự yên lặng của nhà bác sỹ khi khách chưa tới, bóng của bác phở Siêu trước ngọn lửa. Bức tranh về phố nghèo trong những ngày mà đất nước chưa độc lập hiện ra, một bức tranh u tối, mệt mỏi.

Bức tranh đầu tiên của Nguyễn Minh Châu lại là một bức tranh rất đẹp. Bức tranh khiến con đường dài trước mặt nhìn như mục tiêu của cuộc hành trình, là điều mà nghệ thuật hướng tới. Con thuyền ở xa ngoài đẹp và yên bình trên mặt biển sương mù. Gia đình ngồi yên lặng trên con thuyền nhỏ. Tất cả hòa quyện vào một vẻ đẹp hoàn hảo. Có lẽ đó cũng là bức tranh của đất nước sau những năm độc lập. Chúng ta sống trong những hào quang sau chiến thắng, những hạnh phúc sau khi đoạt được chiến thắng, giống như khi nhìn thấy con tàu giữa bóng sương mờ, lòng tựa như bị co lại.

Nhưng hiện thực không chỉ nằm ở những bề nổi dễ nhìn thấy. Hiện thực nằm ở những góc khuất, những khoảng trống để hoàn chỉnh chính nó.

Phố nghèo nơi ánh văn của Thạch Lam như được thắp lên niềm hy vọng khi con tàu tới. Con tàu giống như Hà Nội xa xôi trong nhân vật Liên, đem ánh sáng đánh tan bóng tối nơi phố nghèo. Cảm thức về một Hà Nội, về cuộc sống đa dạng dường như nuôi dưỡng trong nhân vật Liên và những người đợi chờ con tàu, một khát vọng, một khát vọng chấm dứt những đau khổ và mệt mỏi. Tiềm ẩn sau bức tranh phố nghèo là một khát vọng, một khát vọng hướng tới ánh sáng, thoát khỏi sự bao trùm của bóng tối.

Con thuyền xa xa nơi ánh văn của Nguyễn Minh Châu hiện ra rõ nét trước ánh nhìn gần gũi. Nhân vật chứng kiến từng cảnh như một cuộc chiến đánh đập, thậm chí đánh đổ nhau. Người chồng đánh vợ, người phụ nữ chịu đựng nhưng không phản kháng, đứa trẻ đánh bố mình. Một hiện thực thô thiển, không có lời giải pháp sau hai từ độc lập, một hiện thực không dưới chữ dân chủ bình đẳng. Một hiện thực mà nghệ thuật đã phá hủy và méo mó. Nghệ thuật là gì nếu không đối mặt với hiện thực mà chỉ lấy làm đẹp? Độc lập là gì nếu chỉ là cái cớ để chúng ta đắm chìm trong quá khứ?

Khắc họa hai bức tranh về hiện thực, hai tác phẩm mang đến cái nhìn mới và thông điệp lịch sử. Chỉ qua nghệ thuật, những ngày đã qua mới thể hiện toàn vẹn là chính nó với những hiện thực rõ ràng và tiềm năng.

Nghị luận so sánh, đánh giá hai tác phẩm truyện, kí hoặc kịch có những điểm tương đồng/ khác biệt (mẫu 3)

Đang cập nhật ....

Nghị luận so sánh, đánh giá hai tác phẩm truyện, kí hoặc kịch có những điểm tương đồng/ khác biệt (mẫu 4)

Đang cập nhật ....

1 2,898 28/07/2024


Xem thêm các chương trình khác: