TOP 15 Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (2024) SIÊU HAY
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo lớp 7 Kết nối tri thức gồm dàn ý và 15 bài văn mẫu hay nhất, chọn lọc giúp học sinh viết bài tập làm văn lớp 7 hay hơn.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo
Đề bài: Viết bài văn biểu cảm về thầy giáo của em.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 1)
“ Khi thầy viết bảng bụi phấn rơi rơi
Có hạt bụi nào rơi trên bục, có hạt bụi nào rơi trên tóc thầy”
Những ca từ ca ngợi tình cảm thiêng liêng của những người Thầy luôn là đề tài được các tác giả đưa vào thơ ca. Lời bài hát trên được trích từ bài hát “Bụi phấn” với nội dung thể hiện tình cảm của người học trò dành cho người Thầy của mình và đó cũng là những tâm tư em dành cho một người thầy giáo lớp 5 của em .
Tên đầy đủ của thầy là Nguyễn Xuân Tình, thầy là giáo viên dạy môn Toán năm nay tuy đã bước sang tuổi 50 nhưng phong thái của thầy còn rất nhanh nhẹn và chính xác đến từng con số. Bản chất môn Toán là môn số học rất cứng nhắc lại luôn đòi hỏi sự chính xác và mạch lạc thế nhưng qua cách dạy của thầy nó lại trở thành môn học em yêu thích nhất, thầy đưa những công thức cứng nhắc thành những bài vè để chúng em dễ dàng tiếp thu kiến thức hơn, sự tận tuỵ với nghề với cả lớp khiến cho không khí lớp học bớt căng thẳng đi rất nhiều, đôi khi thầy còn như người cha lo cho chúng em từ ly nước chúng em trong những ngày hè nóng bức. Để không phụ lòng của thầy bằng cách luôn cố gắng học tập chăm chỉ thì chúng em còn đặt cho thầy một cái tên gọi rất gần gũi thân thương là “ Cha Già”, bởi dĩ thầy với chúng em đã quá đỗi là một gia đình, hình ảnh mà người Cha Già ấy trên bục giảng hăng say đến quên những hạt bụi phấn bám cả lên áo thầy khiến thầy trông già đi như vẽ lên một bức mang giá trị tinh thần tuyệt vời. Dù biết rằng còn nhiều khó khăn phía trước hơn nữa nhưng những gì thầy mang lại là động lực tuyệt vời để chúng em vượt qua, chính nhờ thầy lái đò mà mọi khó khăn chúng em đều vượt qua tất cả để cập bến thành công, nhìn thầy nở nụ cười mỗi khi cả lớp hoàn thành suất sắc bài học, bài thi hay là cả những khi vài giọt mồ hôi lăn tăn trên trán là khi mà những người học trò như tụi em cảm thấy hạnh phúc và kính yêu thầy biết nhường nào.
Đó là thầy giáo em rất yêu quý thầm mong thầy luôn khỏe và một thời gian nữa khi quay lại trường em vẫn có thể thấy hình ảnh thầy đứng trên bục giảng cùng các em lớp dưới, giờ đây cứ mỗi lần đến dịp 20-11 cho dù thế nào em cũng không quên rằng đang có một người Cha Già luôn đón chào mình phía trước.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 2)
"Thầy là gương đời hy vọng
Soi đường cho chúng con đi
Rọi xa ấm ngàn tia nắng
Lung linh tỏa sáng diệu kỳ"
Mỗi người thầy như một đoá hoa rạng rỡ và sáng tươi nhất. Em luôn kính yêu và trân trọng sự hy sinh và tận tâm của những người giáo viên. Có một người thầy để lại ấn tượng sâu đậm trong tim em đó là thầy An - người giáo viên chủ nhiệm năm lớp 5 của em
Thầy có vóc người cao gầy, đã vào tuổi tứ tuần nên những nếp nhăn trên trán thầy ngày một hằn rõ. Đôi mắt hiền từ cùng nụ cười đầy ấm áp của thầy luôn khiến em cảm thấy vô cùng gần gũi. Giọng nói của thầy thật truyền cảm, những lần thầy đọc thơ luôn thu hút và hấp dẫn chúng mình, giọng nói ấy có lẽ là điều ấm áp từ thầy mà em chẳng thể nào quên. Mỗi ngày đến lớp, thầy luôn gọn gàng trong những chiếc sơ mi sáng màu cùng quần âu lịch sự. Chúng em hay bảo nhau rằng, thầy là con trai mà có đôi mắt tharm mỹ rất tốt, chọn bộ đồ nào cũng rất đẹp, giản dị và thanh lịch.
Nếu có ai hỏi về tính cách thầy thì em sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng thầy rất tốt bụng và tận tâm với nghề. Không phải ai cũng có thể trở thành một người giáo viên được kính trọng, yêu quý như thầy. Có lẽ thầy đã phải đến với nghề, với đời bằng tấm lòng và một tình yêu mãnh liệt trong khát vọng cống hiến và sự hi sinh quên mình. Thầy chính là một người thầm lặng hi sinh, nhỏ từng giọt mồ hôi xuống trang giáo án cho chúng ta những giờ học hay và bổ ích. Nếu những trang sách là ô cửa thần kì giúp em tiếp cận thế giới phong phú muôn vẻ ngoài kia thì thầy chính là người giúp ta mở cửa và soi sáng cho em trong suốt hành trình kì diệu vất vả mà gian lao ấy. Bởi vậy mà trong ánh mắt lũ học trò chúng em, thầy luôn tuyệt vời và hoàn hảo nhất. Với em thầy như một người cha thứ hai của mình vậy.
Với thầy An, em luôn kính yêu thầy và dành cho thầy những tình cảm trân trọng nhất. Thầy là người hiền lành và điềm tĩnh đến mức dẫu học sinh có những lỗi lầm, thiếu sót thầy không trách mắng mà uốn nắn chúng em bằng sự bao dung, vị tha của mình. Một người thầy luôn bảo ban, dành cho chúng em những lời khuyên quý giá trong cuộc sống này. Thật may mắn biết bao khi mình được học và được là học sinh của thầy.
Có thể nói, trong cuộc đời của mỗi con người, nếu như cha mẹ là hai đấng sinh thành có công nuôi dưỡng ta từ nhỏ đến lớn thì thầy cô cũng có công không nhỏ. Thầy cô là những người dạy cho ta biết chữ, biết thế nào là lẽ phải trên đời, biết đối nhân xử thế. Đối với những học sinh còn cắp sách đến trường như em thì thầy An cũng giống như người cha thứ hai vậy.
"Chúng con mai dù khôn lớn
Với thầy như vẫn trẻ thơ
Không quên những lần lầm lỗi
Khắc ghi bao phút dại khờ"
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 3)
Từ xưa đến nay ông cha ta thường có câu “Không thầy đố mày làm nên” cho thấy được tầm quan trọng của một người thầy giáo. Ngoài bố mẹ luôn bên cạnh chăm sóc, dạy dỗ chúng ta thì những người thầy, cô giáo chính là những người cha mẹ thứ hai dìu dắt, dạy cho ta những điều hay lẽ, hành trang những kiến thức trước khi bước vào đời. Vì thế, trong cuộc đời mỗi bạn chắc chắn sẽ có một người thầy mà ta kính yêu.
Giống như mọi ngày bước đến trường nhưng khác hơn là năm đó tôi lên cấp hai một môi trường học tập rất mới mẻ, có bỡ ngỡ, hồi hộp, lo lắng. Vào lớp học gặp lại được những bạn cũ học cùng lớp một cảm giác vui sướng biết bao. Thầy dạy văn chính là một người thầy tôi kính mến bởi vì thầy hướng dẫn chúng tôi làm những bài tập một cách cẩn thận, cũng có thể vì là môn khá khó nên rất chăm chú nghe giảng, những bài giảng của thầy đều phù hợp với từng học sinh.
Giọng thầy hơi khàn chắc do phải nói nhiều trên lớp, nhưng thầy vẫn cố gắng nói thật to để cả lớp nghe rõ. Những kỷ niệm lúc đó tôi không bao giờ quên được, ngoài giờ lên lớp thầy còn dạy cho cả lớp những điều hay trong cuộc sống, có những điều trong sách không thể dạy cho chúng ta được.
Thầy đeo chiếc kính cận nên nhìn rất giống một nhà bác học uyên thâm, dáng người hơi gầy gầy, thầy lúc nào cũng mặc chiếc áo trắng với quần âu đen, tóc thì điểm chút hoa râm có thể do thầy thức khuya nhiều để soạn bài nên vậy, với nước da hơi ngăm ngăm đen, bù lại thầy có một nụ cười rất duyên.
Nhắc đến kỷ niệm cũ tôi buồn cười nhất đó là lúc vào buổi tan trường, hôm đó lớp tôi phải ở lại để tổng vệ sinh nhưng cả lớp đều lẻn trốn về hết, thế là hôm sau cả lớp bị phạt, lúc đó trong đầu tôi nghĩ kỳ này chắc bị hạ hạnh kiểm mất, khi thầy bắt đầu hỏi chúng tôi, không đứa nào trả lời cả, mà cả lớp đều im lặng khiến cho thầy tức không làm gì được bắt cả lớp xếp thành hàng nhảy cóc và hôm sau đâu vẫn vào đó, lớp tôi vẫn không dọn vệ sinh. Có rất nhiều kỷ niệm mà thời đó làm tôi muốn quay trở lại.
Môn thầy dạy là một môn hầu hết học sinh không thích lắm, nó rất khô khan, chán ngán, nhiều lúc chỉ muốn ngủ cho nhanh, đặc biệt là số điểm của tôi với môn đó thật sự là khá tệ một chút. Nhưng có thầy từng nói một câu của Hoài Thanh như sau: “Văn chương gây cho ta những tình cảm ta không có, luyện cho ta những tình cảm ta sẵn có”, nhưng đối với tôi thì có cảm nhận được đâu, nó rất nhạt nhẽo, không cảm xúc. Tôi chán nản không muốn học bộ môn này, may nhờ có thầy một người luôn sáng tạo những bài học nhàm chán, vô vị đó trở nên hài hước, khiến tôi muốn nghe và một phần nào đó một chút thơ văn của tôi cũng đã tiến bộ lên khá nhiều.
Lần đầu tiên trong thời học sinh lúc đó tôi được 7 điểm môn văn, cảm giác thật vui sướng, tuy là một số điểm chưa cao lắm nhưng đã làm cho tôi một cách nhìn khác về môn văn này. Tôi phải cảm ơn thầy, nhờ những bài giảng của thầy mà tôi, một học dốt đặc văn mà có sự tiến bộ lên rất nhiều.
Thầy giáo chính là người lái đò thầm lặng, đưa chúng tôi qua sông, trang bị cho chúng tôi bao điều hay, đạo đức để có những kiến thức cơ bản, vững chắc để bước vào đời. Các cụ ngày xưa có câu ca dao như sau để thấy được vai trò quan trọng của người thầy:
“Ai người đánh thức đêm trường mộng
Ai soi đường lồng lộng từ ánh hào quang
Ai thắp lửa bồ đề tỏa sáng
Đạo vô vi sưởi ấm cả trần gian”
Qua những câu ca dao ta phần nào hiểu được tấm lòng của thầy giáo dành cho học sinh của mình. Mỗi học sinh cần nhớ công ơn mà những người thầy cô đã dìu dắt chúng ta từng nét chữ đầu tiên, dạy cho ta nhiều kiến thức, những điều mà ta chưa biết.
Tình cảm giữa thầy và trò là một thứ tình cảm rất thiêng liêng, trong sáng và đẹp nhất. Một người thầy tôi không bao giờ quên được, thầy cho đi và không cần nhận lại, chỉ cần nhìn những học trò của mình thi đua, học tập tốt đã khiến thầy cảm thấy hạnh phúc và viên mãn rồi. Đã biết bao thế hệ được thầy đưa qua sông, mỗi thế hệ mong sao lớn khôn và làm những điều có ích.
Tôi rất buồn vì hiện tại thầy đã chuyển công tác về gần quê dạy, một cảm xúc khó tả, buồn và muốn thầy dạy cho thêm nhiều bài hơn, trong lòng cảm thấy nặng trĩu, buồn miên man, sâu lắng. Ngày chia tay với lớp, thầy đã tâm sự rất nhiều, thầy kể về cảm giác lần đầu tiên lên lớp chúng tôi, một lớp rất nghịch ngợm, kể về những điều mà thầy chưa bao giờ kể. Thầy mong chúng tôi học tập thật tốt, chăm ngoan, vâng lời ông bà, bố mẹ, thầy cô.
Cỗ máy thời gian cứ thế chạy và không quay trở lại, giờ nhớ lại những kỷ niệm giữa thầy và trò sao mà lúc đó vui thế. Dẫu thời gian có chạy xa thì thầy vẫn mãi là người mà tôi kính mến, mai sau lớn lên em hứa với thầy là một công dân tốt có ích cho xã hội, chăm sóc và phụng dưỡng ông bà và cha mẹ.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 4)
"Dẫu đếm hết sao trời đêm nay
Dẫu đếm hết lá mùa thu rơi
Nhưng ngàn năm làm sao
Em đếm hết công ơn người thầy?"
Đó là những câu hát vô cùng cảm động về công lao của người thầy giáo. Mỗi khi câu hát ấy vang lên, là hình ảnh người thầy kính yêu của em lại hiện về. Đó chính là thầy Hùng - người thầy mà em yêu mến nhất.
Thầy Hùng là thầy giáo dạy thể dục của em lúc em học lớp 6. Khi ấy, thầy khoảng 30 tuổi. Với thân hình cao lớn, cường tráng, thầy trở thành người đàn ông mà em vô cùng ngưỡng mộ. Thầy có làn da màu mật mía cùng thân hình rắn chắc do vận động nhiều. Mái tóc của thầy màu đen, được cắt ngắn rất gọn gàng. Trên khuôn mặt cương nghị của thầy, là đôi mắt sáng, luôn ánh lên vẻ tự tin. Đặc biệt, thầy Hùng có nụ cười vô cùng rạng rỡ, nó truyền cho học sinh niềm vui và nhiệt tình trong học tập.
Hồi ấy, em đã học lớp 6 nhưng thân hình lại gầy gò, ốm yếu, vì vậy, em thường xuyên bị bạn bè cười chê. Cũng vì thế, mà các tiết thể dục dường như trở thành ác mộng với em. Tuy nhiên, mọi thứ đã thay đổi khi em gặp được thầy Hùng. Sau khi nhận ra thể trạng của em yếu hơn các bạn nam khác trong lớp, thầy đã gặp riêng em và hỏi em có muốn thay đổi bản thân không. Lúc ấy, em đã đồng ý ngay lập tức. Vậy là từ hôm ấy, sáng nào em cũng đến trường từ sớm, cùng thầy chạy bộ và tập thể dục trên sân bóng của trường. Cuối tuần, em lại được cùng thầy chơi bóng đá. Nhờ vậy, mà chỉ một tháng sau, em đã khỏe mạnh hơn rất nhiều. Từ lúc ấy, em đã có thể hòa nhập được vào những trò chơi thể thao cùng các bạn nam khác. Giờ thể dục cũng vì thế mà trở nên vui vẻ hơn. tất cả những điều ấy, đều là nhờ có thầy Hùng đã giúp em. Vì vậy không lúc nào là em ngừng cảm kích, biết ơn thầy.
Ngoài em ra, thầy Hùng còn thường xuyên giúp đỡ những người khác nữa. Thầy giúp các thầy cô khác chuyển chồng tài liệu, bài thi nặng nề từ văn phòng đến lớp học. Giúp bác bảo vệ di xếp lại nhà xe. Giúp cô lao công đổ thùng rác. Thầy làm tất cả với nụ cười tươi rực rỡ. Vì thế, mọi người ai ai cũng quý mến thầy.
Cuối năm học ấy, thầy Hùng chuyển công tác đến một ngôi trường khác rất xa. Lúc chia tay thầy, mọi người đều rất buồn, có một số bạn còn bật khóc. Thầy dạy thể dục mới cũng là một thầy giáo rất tốt, thế nhưng với em thầy Hùng mãi luôn là người thầy tuyệt vời nhất.
Bây giờ đây, em đã trở thành một chàng trai khỏe mạnh, cao lớn và yêu thích thể thao. Chính nhờ thầy Hùng mà em có ngày hôm nay. Ước mơ lớn nhất của em, chính là trở thành một giáo viên thể dục như thầy. Và em đang cố gắng học tập, rèn luyện chăm chỉ mỗi ngày để thực hiện mong ước ấy.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 5)
Những ngày mùa hạ rả rích, khi ôm sách và lắng nghe vài giai điệu phát ra từ cái radio cũ mèm, tự dưng tôi nghe thấy mấy lời da diết vang lên: “Người thầy... vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa. Từng ngày, giọt mồ hôi rơi nhòe trang giấy…”. Những giai điệu quen thuộc gợi nhớ tôi về những kỉ niệm về người thầy kính yêu.
Tôi bỗng nhớ đến ánh mắt hiền từ vẫn nhìn lũ học trò chúng tôi. Đó là người thầy đáng kính của tôi.
Người đàn ông đi trong nắng vàng hôm ấy là người tôi kính trọng nhất trên đời. Có lẽ biết thế nên mọi cảnh quay về người ấy đều rõ nét và chân thực đến kì lạ. Tôi nhìn rõ cái bóng liêu xiêu, đổ dài trên con đường dài dằng dặc, cùng với cây thước kẻ nửa mét kẹp trong chiếc cặp da sờn cũ, hộp phấn bằng thép chỉ chực rơi ra, cùng mái tóc đã bạc lắm rồi. Bỗng nhiên, tôi thấy nước mắt đang dâng lên, đầy tràn hai khóe mắt.
Thầy giáo của tôi chỉ cao khoảng tầm 1m65. Tóc thầy bạc trắng và lúc nào cũng lọc cọc đi trên chiếc xe khung han rỉ. Mắt thầy sáng, nhưng sáng bởi ánh sáng dịu hiền, ấm áp khiến chúng tôi rất an tâm. Mọi thứ thuộc về thầy cũ kỹ đến mức hoài cổ. Chúng tôi, thời những năm lớp 6, đã từng trêu thầy nhiều lần vì điều ấy. Tôi vẫn nhớ thầy chỉ cười hiền và bảo, thầy già rồi, có cần gì hiện đại.
Máy quay chuyển cảnh. Từng hình ảnh nhảy nhót. Cứ như bị lỗi, những hình ảnh ấy cứ nháy đi nháy lại, nhưng lại rõ đến từng chi tiết. Khi ấy là những ngày mùa đông lạnh lẽo. Khi từng cơn gió vuốt những ngón tay trên mái nhà, tôi nhìn thấy thầy đạp xe đến trường. Những vòng quay xe đạp cứ thế quay đều, quay đều. Pê đan cũ lắm rồi, xích kêu lạch cạch tựa như đang đòi nghỉ ngơi. Thầy vẫn cần mẫn đạp xe, cần mẫn xách chiếc cặp sờn cũ đến lớp. Thoảng qua, tôi thấy thầy khẽ run. Tự dưng, cảnh quay tiếp theo hiện ra. Tôi thấy... Đêm tối. Trong một căn bếp lụp xụp, có mỗi một bóng đèn mù mịt. Bảng đen viết đầy những công thức loằng ngoằng. Có hai đứa học sinh ngồi quây quần cắt cái bánh trung thu nhân thập cẩm, và một người tóc bạc phơ ngồi cạnh, mỉm cười nhấm nháp ngụm trà nóng trong đêm thu mong manh. Tôi nhận ra, đấy chính là mình, với Âu Sơn, và thầy. Tôi thấy mình lúng túng, rồi cũng ngồi xuống, cầm con dao cắt bánh ra thành nhiều miếng nho nhỏ. Sau nhiều lần từ chối, cuối cùng thầy cũng ăn, và hai đứa học sinh cười thành tiếng. Căn bếp lụp xụp như sáng thêm. Sáng thêm. Mãi đến sau này tôi mới biết thầy không ăn được thịt mỡ, cứ đến cổ họng lại bị nôn ra, thế mà hôm ấy thầy vẫn ăn miếng bánh trung thu, có lẽ chỉ để chúng tôi vui lòng. Đột nhiên muốn khóc. Thầy của tôi, vĩ đại như thế đấy.
Có lẽ nhiều người không hiểu nổi từ vĩ đại. Tại sao lại vĩ đại? Tôi không thể diễn tả được cảm xúc của tôi khi nghe việc thầy không ăn được thịt mỡ, rồi liên tưởng đến miếng bánh trung thu ngày hôm ấy. Chỉ để chúng tôi vui, thầy đã ăn hết miếng bánh mà có thể làm thầy khó chịu suốt những ngày sau đó. Ai đó từng nói, tấm lòng người thầy vĩ đại lắm, và cũng trong sáng lắm, y như pha lê không bao giờ bị vấy bẩn. Đúng, đúng lắm.
Những tháng ngày đó, bất kể nắng hay mưa, bất kể nóng nực hay lạnh giá, thầy, vẫn cặm cụi đi trên chiếc xe đạp cũ xỉn, dạy chúng tôi học. Không biết đã đi qua bao nhiêu ngày nắng, mưa. Chỉ biết rằng thầy đã dạy dỗ chúng tôi - những học trò nghịch ngợm nên người.
Đến bây giờ, thầy đã nghỉ hưu. Nhưng chúng tôi vẫn còn nhớ đến thầy với những tình cảm chân thành nhất. Từ tận đáy lòng, tôi muốn nói tôi rất yêu thương và kính trọng thầy.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 6)
"Em nghe thầy đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhà
Mái chèo nghe vọng sông xa
Êm êm như tiếng của bà năm xưa…"
Đó là những câu thơ được trích từ bài “Nghe thầy đọc thơ” - một bài thơ mà em rất yêu thích. Lý do em yêu thích bài thơ ấy, không chỉ vì nó rất hay, mà hơn hết là vì nó dường như đã viết về người thầy mà em yêu quý nhất - thầy Khoa.
Thầy Khoa là thầy giáo chủ nhiệm của em hồi lớp 2. Lúc ấy, thầy đã ngoài bốn mươi tuổi, làm nghề dạy học được gần hai mươi năm. Lần đầu gặp thầy, em đã rất sợ sệt bởi vẻ ngoài nghiêm túc của thầy. Thầy Khoa có vẻ ngoài điển hình của một người giáo viên nghiêm túc. Mái tóc đã pha chút bạc của thầy lúc nào cũng được chải vuốt gọn gàng. Khi đến trường, thầy luôn mặc áo sơ mi được là phẳng phiu, sơ vin gọn gàng trong chiếc quần âu không một nếp gấp. Ngay cả đôi giày da của thầy lúc nào cũng sáng bóng, sạch sẽ. Khuôn mặt thầy luôn nghiêm túc, đôi môi khẽ mím, và hầu như thầy chẳng mấy khi nở nụ cười. Mỗi ngày, thầy luôn đến trường đúng giờ. Cứ năm phút trước khi vào học là thầy có mặt ở trên bàn giáo viên. Thầy cứ ngồi ở đó, im lặng quan sát những học sinh của mình.
Mỗi giờ học của thầy đều vô cùng thú vị. Thầy dạy học một cách chậm rãi, cẩn thận. Điều gì học sinh không hiểu, thầy sẽ dạy lại, một lần không hiểu thì dạy hai lần, hai lần không hiểu thì ba lần. Chẳng khi nào thầy khó chịu cả. Em cũng chẳng thấy thầy quát mắng học sinh bao giờ hết. Khi có ai làm sai, thầy lại im lặng, nhìn chăm chú vào học sinh ấy, cho đến khi người học trò nhỏ tự mình nhận lỗi mới thôi. Cách phạt học sinh của thầy cũng rất khác. Thầy không đánh, không mắng, không chép phạt, cũng không gọi phụ huynh. mà thầy chỉ yêu cầu học sinh ngồi im lặng ở góc lớp. Ngồi đến hết buổi học thì trở về nhà. Ấy vậy mà em thấy cách của thầy vô cùng hiệu quả. Trong lớp học của thầy, đứa học trò nào cũng nghiêm túc học tập.
Hồi ấy, tuy đã lên lớp 2 nhưng em vẫn đọc rất kém. Không chỉ đọc chậm, mà còn không thể đọc liền mạch được, cứ ngắc ngứ mãi. Mỗi khi em đứng dậy đọc, các bạn lại cười ồ lên. Vậy nên, trong tiết tập đọc đầu tiên mà thầy Khoa dạy, em đã rất lo lắng. Khi đến lượt mình, em đứng dậy đọc, mồ hôi ở tay thắm cả vào trang sách. Em bắt đầu đọc từng chữ một “Hôm… nay… là…” Chưa dứt câu, tiếng cười quen thuộc từ các bạn lại vang lên, nhưng nó đã dừng lại ngay lập tức. Em ngước đầu ra khỏi trang sách, thì ra thầy Khoa đang nghiêm mặt nhìn cả lớp. Khi mọi người đã yên lặng, thầy nhẹ nhàng nói: Em đọc tiếp đi. Và rồi, lần đầu tiên sau bao ngày, em đứng đọc hết một bài văn trước lớp. Dù em đọc chậm, ngắc ngứ nhưng thầy vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Chữ nào em không đọc được, thầy lại đọc mẫu cho em trước, rồi em bắt chước theo. Sau khi em đọc xong, thầy gật đầu và bảo: Tốt lắm, em ngồi xuống đi. Lời khen ấy của thầy đã khiến em vô cùng sung sướng và có thêm niềm tin. Từ hôm ấy, tiết tập đọc nào thầy cũng gọi em đứng dậy đọc trước lớp. Hiểu được tấm lòng của thầy, em càng thêm ra sức tập luyện. Ở nhà, hôm nào em cũng tập đọc để nâng cao khả năng của mình. Vậy nên, chỉ hơn một tháng sau, em đã có thể đọc rất tốt rồi. Vào hôm sau đó, lần đầu tiên em xung phong đứng dậy đọc bài. Sau khi đọc xong, em sung sướng nhìn thầy, và đó cũng là lần đầu em thấy thầy cười tươi đến vậy, một nụ cười sung sướng của người giáo viên khi học sinh của mình tiến bộ. Điều thầy Khoa đã trao cho em chính là sự bao dung, niềm tin của một nhà giáo. Chính sự tin tưởng của thầy đã giúp em có thêm động lực để cố gắng học tập hơn.
Đến bây giờ, đã nhiều năm trôi qua. Nhưng hình ảnh người thầy giáo ngồi bên khung cửa, cùng giọng đọc trầm ấm ấy vẫn luôn khắc ghi trong tâm trí của em. Em luôn kính yêu và quý mến thầy rất nhiều. Mỗi lần về thăm trường cũ, em đều ghé qua lớp học của thầy. Đứng ngoài cửa sổ nhìn vào bên trong, hồi ức lại những ngày xưa ấy. Và nhẩm theo giọng đọc của thầy.
Em mong thầy mãi luôn khỏe mạnh, sống vui vẻ. Để có thể chắp thêm đôi cánh ước mơ, vun đắp thêm cho nhiều thế hệ học sinh nữa. Để cho những đứa trẻ như em lại có cơ hội được học với một người thầy giáo tuyệt vời như thầy.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 7)
"Lời Thầy năm xưa vẫn luôn khắc ghi trong lòng
Thời tuổi thơ ấm êm bên trang sách hồng
Lời Thầy trìu mến thiết tha lắng sâu bao điều
Thầy luôn ước mong sớm mai bao người lớn khôn"
Đó là những lời thơ vô cùng cảm động về công ơn lớn lao vô bờ của người thầy giáo. Và em, cũng may mắn vô cùng khi được học với một thầy giáo tuyệt vời như vậy. Đó chính là thầy Tuấn - giáo viên dạy Toán của em năm lớp 6.
Thầy Tuấn khoảng gần bốn mươi tuổi, với thân hình thấp bé. Nhưng trái ngược với thân hình ấy, là cả một bầu trời tri thức khổng lồ của thầy. Là người luôn đề cao nếp sống giản dị, từ trang phục đến dụng cụ của thầy đều rất đơn sơ. Mỗi ngày đến lớp, thầy luôn mặc những chiếc áo sơ mi màu trắng, quần vải đen và đôi giày da. Trong chiếc ba lô màu đen, là cuốn sách toán, vài cây bút, hộp phấn. Thứ quý giá nhất trong đó, có lẽ chính là một chiếc hộp gỗ, đựng đủ các loại thước kẻ với nhiều hình thù khác nhau.
Bất kì ai đã từng tiếp xúc với thầy Tuấn, cũng khen ngợi rằng thầy là một người rất hiền lành và thật thà. Em cũng cảm thấy như vậy. Khi dạy học, thầy chẳng bao giờ quát mắng hay đánh học sinh. Bạn nào không làm bài tập hay làm việc riêng trong lớp, thì thầy sẽ nghiêm túc nhắc nhở, hoặc phạt lên bảng làm bài tập thật nhiều cho đến khi ngoan ngoãn mới thôi. Mỗi khi có học sinh nào hỏi bài, thì thầy đều sẽ chỉ dạy tận tình, bất kể là trong giờ học, giờ ra chơi, hay cuối tuần. Vậy mới thấu được tấm lòng tận tụy với nghề của thầy. Đặc biệt, thầy còn dành một buổi vào cuối tuần để kèm cặp cho các bạn học sinh yếu môn Toán, và không thu học phí. Nhờ vậy, mà em và các bạn học yếu nhưng gia đình không có điều kiện, mới có thêm cơ hội để học tốt môn này hơn.
Thầy Tuấn là người thầy giáo tuyệt vời nhất mà em đã từng được học. Dù hiện tại, vì lý do sức khỏe, thầy đã nghỉ dạy ở nhà. Nhưng mỗi khi đi ngang qua, hay gặp mặt thầy em đều kính cẩn gọi ba tiếng: Em chào thầy.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 8)
“Người thầy vần lặng lẽ đi về sớm trưa. Từng ngày giọt mồ hôi rơi nhẹ trang giấy, để em đến bên bờ ước mơ…” (Người thầy). Cho đến bây giờ, em vẫn còn nhớ mãi hình ảnh người thầy đáng kính của em.
Thầy Hùng - giáo viên dạy lớp năm của em. Thầy có vóc người cao gầy, đã vào tuổi tứ tuần nên những nếp nhăn trên trán thầy ngày một hằn rõ. Đôi mắt hiền từ cùng nụ cười đầy ấm áp của thầy luôn khiến mình cảm thấy vô cùng gần gũi. Giọng nói của thầy thật truyền cảm, những lần thầy đọc thơ luôn thu hút và hấp dẫn chúng mình, giọng nói ấy có lẽ là điều ấm áp từ thầy mà em chẳng thể nào quên. Mỗi ngày đến lớp, thầy luôn gọn gàng trong những chiếc sơ mi sáng màu cùng quần âu lịch sự. Chúng em hay bảo nhau rằng, thầy là con trai mà có gì thẫm mỹ rất tốt, chọn bộ đồ nào cũng rất đẹp, giản dị mà đứng đắn.
Nếu có ai hỏi về tính cách thầy thì em sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng thầy rất tốt bụng. Nhớ những lần tớ thiếu cái bút, cuốn tập thầy đều trích đồng lương ít ỏi ấy để mua tặng, em không có tiền mua thuốc cho mẹ thầy cũng chẳng đắn đo mà chở em tới hiệu thuốc mua để biếu mẹ. Điều đó, với em là cả một tấm lòng lớn mà không phải ai cũng có thể làm được. Bởi vậy mà trong ánh mắt lũ học trò chúng em, thầy luôn tuyệt vời và hoàn hảo nhất. Với em thầy như một người cha thứ hai của mình vậy.
Em luôn kính yêu thầy và dành cho thâỳ những tình cảm trân trọng nhất. Một người thầy chẳng giàu có, thậm chí còn những khó khăn khi phải lo cho gia đình, con cái, nhưng vẫn chẳng bao giờ từ chối sự giúp đỡ một ai. Một người thầy mà dẫu học sinh có những lỗi lầm, thiếu sót thầy không trách mắng mà uốn nắn chúng em bằng sự bao dung, vị tha của mình. Một người thầy luôn bảo ban, dành cho chúng em những lời khuyên quý giá trong cuộc sống này. Thật may mắn biết bao khi mình được học và được là học sinh của thầy.
Ngày gặp lại thầy trong lễ nhà giáo vừa rồi, em càng thương thầy hơn. Thời gian đã vô tình lấy đi nhiều thứ trên gương mặt thầy nhưng vẻ điềm tĩnh cùng trái tim ấm áp nơi thầy vẫn còn đó. Em biết rằng những lo toan cuộc sống cùng những cô cậu học trò nghịch ngợm có khi khiến thầy mệt mỏi nhưng sau cùng thầy vẫn ở đó, bao dung và thương những cô, cậu trò nhỏ vô ngần.
“Chúng con mai dù khôn lớn
Với thầy như vẫn trẻ thơ
Không quên những lần lầm lỗi
Khắc ghi bao phút dại khờ”
Em vẫn sẽ ghi nhớ mãi công ơn dạy dỗ của thầy. Từ tận đáy lòng em hy vọng thầy sẽ luôn khỏe mạnh để tiếp tục công tác tốt.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 9)
Tục ngữ có câu: “Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy”. Câu nói nhắc nhở con người về tầm quan trọng của người thầy.
Thầy Hoàng là giáo viên dạy môn Mĩ thuật của lớp em. Thầy khoảng bốn mươi tuổi. Thầy có vóc người cao gầy, đã vào tuổi tứ tuần nên những nếp nhăn trên trán thầy ngày một hằn rõ. Đôi mắt hiền từ cùng nụ cười đầy ấm áp của thầy luôn khiến mình cảm thấy vô cùng gần gũi. Giọng nói của thầy trầm ấm và nhẹ nhàng.
Thầy Hoàng không chỉ vẽ tranh rất đẹp. Mà thầy còn rất vui tính. Thầy không chỉ giúp chúng em biết cách vẽ tranh mà còn đem đến cho chúng em rất nhiều tiếng cười. Mỗi tiết học của thầy, chúng em đã học thêm được nhiều phương pháp vẽ tranh. Thầy cũng giúp chúng em hiểu hơn về hội họa. Không chỉ vậy, thầy còn kể cho chúng em nghe rất nhiều câu chuyện hay trong cuộc sống. Từ đó, chúng em có thể học tập được nhiều bài học ý nghĩa.
Lớp em, ai cũng yêu quý thầy. Thầy giống như một người bạn của chúng em vậy. Ở trường, thầy cũng được rất nhiều đồng nghiệp quý mến. Thầy được yêu quý bởi tấm lòng nhân hậu, sự nhiệt huyết với nghề và tình yêu thương sâu sắc với học trò.
Với em, thầy Hoàng là một người giáo viên mà tôi luôn kính trọng và yêu quý. Em sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để sau này trở thành một người học trò mà thầy có thể tự hào.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 10)
“Người thầy, vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa. Từng ngày, giọt mồ hôi rơi nhòe trang giấy…” - Đó là những lời ca trong bài hát “Người thầy”. Có thể nói rằng thầy cô là những người có ảnh hưởng rất lớn đến mỗi người.
Người thầy giáo mà em yêu quý nhất là thầy Hoàng - giáo viên chủ nhiệm lớp năm của em . Thầy là một giáo viên nghiêm khắc nhưng cũng rất tâm lí. Dáng người của thầy khá cao và gầy. Đôi mắt sáng ánh lên vẻ cương nghị. Giọng nói của thầy thật truyền cảm. Khi đến lớp, thầy đều mặc những trang phục lịch sử, gọn gàng. Hình ảnh của thầy gợi cho chúng em sự gần gũi, yêu mến.
Trong công tác giảng dạy, thầy rất tận tâm, nhiệt huyết. Mỗi bài giảng đều được thầy chuẩn bị rất cẩn thận. Tiết học của thầy giúp chúng em cảm thấy vui vẻ, bổ ích. Không những vậy, thầy còn rất yêu thương học sinh. Mỗi hoàn cảnh của học sinh trong lớp, thầy đều nắm rõ. Khi biết gia đình hoàn cảnh của học sinh gặp khó khăn, thầy luôn tìm cách giúp đỡ. Có đôi khi, thầy còn dùng số tiền lương để mua sách vở giúp các bạn. Khi một bạn học sinh mắc lỗi, thầy sẽ hạn chế việc trách mắng, mà sẽ tìm cách để bạn học sinh nhận ra sai lầm. Học sinh yêu quý thầy cũng chính bởi sự tận tâm của thầy.
Vào dịp lễ kỉ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam vừa qua, em có được về trường thăm thầy. Thời gian đã khiến thầy giáo của chúng em thay đổi. Nhưng trái tim yêu nghề, yêu học trò của thầy thì vẫn cháy bỏng như trước. Em cảm thấy thật tự hào biết bao khi được trở thành một học trò của thầy. Em cũng mong rằng thầy sẽ giữ gìn sức khỏe để tiếp tục chèo lái con đò đưa học sinh của mình đến với bến bờ tri thức.
Những người thầy giáo, cô giáo đã dạy dỗ chúng ta thật nhiều điều đáng quý. Bởi vậy, mỗi học sinh cần dành cho họ tình yêu thương, sự kính trọng chân thành nhất. Thầy cô sẽ mãi là tấm gương sáng ngời để học trò noi theo.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 11)
Thầy cô - những người thầm lặng đã dìu dắt chúng ta nên người. Bởi vậy, em luôn dành cho họ sự yêu mến, kính trọng.
Người giáo viên em yêu mến nhất là thầy Tùng. Thầy là giáo viên chủ nhiệm năm lớp 6 của tôi. Cũng là giáo viên phụ trách dạy môn Toán của lớp em. Thầy đã gần năm mươi tuổi rồi. Dáng người cao, khá gầy. Mái tóc thầy đã điểm những sợi điểm bạc. Đôi mắt với ánh nhìn hiền từ. Giọng nói trầm ấm, nhẹ nhàng.
Thầy Tùng là một giáo viên rất nhiệt huyết. Trong công việc, thầy luôn chỉn chu, nghiêm túc. Mỗi bài giảng đều được thầy chuẩn bị rất cẩn thận. Những giờ học của thầy cung cấp cho chúng em rất nhiều kiến thức. Sau mỗi giờ học tập căng thẳng, thầy lại trò chuyện với chúng em. Những câu chuyện khiến cả lớp thêm vui vẻ, thoải mái hơn. Thầy cũng rất quan tâm đến học sinh. Thầy luôn động viên chúng em cố gắng học tập. Các phong trào của lớp, thầy đều hướng dẫn, theo sát. Chúng em đều cảm thấy yêu mến, kính trọng thầy.
Không chỉ là kiến thức về môn Toán, thầy cũng đã dạy cho chúng em nhiều bài học về cách làm người. Em vẫn còn nhớ những ngày đầu mới bỡ ngỡ bước chân vào mái trường Trung học cơ sở, thầy đã chia sẻ nhiều điều bổ ích. Thầy luôn theo sát từng học sinh để giúp chúng em dễ dàng hòa nhập với môi trường mới. Khi học trò của mình mắc lỗi, thầy lại nhẹ nhàng nhắc nhở, bảo ban. Còn khi cả lớp đạt được kết quả tốt trong học tập, hay thi đua thì thầy lại động viên, khen ngợi. Mỗi kỉ niệm về thầy đều thật đáng quý.
Thầy cô giáo là những người đáng kính. Từ tận đáy lòng, em muốn dành cho họ lời tri ân. Em sẽ luôn nhớ đến thầy Tùng, người giáo viên nhiệt huyết.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 12)
Người giáo viên mà em rất kính trọng là thầy Hoàng. Thầy là giáo viên chủ nhiệm của lớp em. Nhờ có thầy, em đã học được rất nhiều bài học bổ ích.
Thầy là giáo viên dạy môn Toán. Năm nay, thầy bốn mươi tuổi. Mỗi khi đến lớp, thầy đều ăn mặc rất lịch sự: quần âu và áo sơ mi. Thầy có giọng nói rất ấm áp, truyền cảm.
Đối với em, thầy Hoàng là một giáo viên rất nhiệt tình và tâm huyết. Giờ học của thầy đều rất hấp dẫn và thú vị. Mỗi bài toán khô khan đều trở nên dễ hiểu và sinh động qua lời giảng của thầy. Thỉnh thoảng, vào giờ ra chơi, thầy còn ở lại trò chuyện với chúng em. Nhờ có vậy, chúng em cảm thấy thầy thật gần gũi. Đối với các phong trào của lớp, thầy đều hướng dẫn và theo sát chúng em. Có điều gì không hiểu, chỉ cần hỏi thầy sẽ được giải đáp tận tình.
Không chỉ vậy, thầy cũng rất tâm lí nữa. Thầy cũng đã dạy cho chúng em hiểu bài học về cách làm người. Những ngày đầu mới bỡ ngỡ bước chân vào mái trường Trung học cơ sở, thầy đã chia sẻ rất nhiều bài học bổ ích cho chúng em. Thầy luôn theo sát từng học sinh để giúp chúng em dễ dàng hòa nhập với môi trường mới. Khi học trò của mình mắc lỗi, thầy lại nhẹ nhàng nhắc nhở, bảo ban. Còn khi cả lớp đạt được kết quả tốt trong học tập, hay thi đua thì thầy lại động viên, khen ngợi. Em cảm thấy rất ngưỡng mộ và kính trọng thầy.
Ước mơ của em là trở thành một giáo viên. Bởi vậy, thầy Hoàng chính là tấm gương sáng để học trò noi theo. Em mong thầy luôn mạnh khỏe để tiếp tục dạy dỗ nhiều thế hệ học sinh nên người.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 13)
Có người đã từng khẳng định rằng: “Một người thầy tốt giống như ngọn nến - cháy hết mình để thắp sáng đường đi cho những người khác”. Người giáo viên có vai trò thật quan trọng.
Trong cuộc sống, mỗi người đều sẽ có một người giáo viên mà bản thân thấy trân trọng. Với tôi, người đó chính là thầy Cường. Thầy là giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi. Năm nay, thầy bốn mươi tuổi. Dáng người của thầy khá cao nhưng hơi gầy. Khuôn mặt vuông chữ điền. Vầng trán cao rộng. Ánh mắt toát lên vẻ cương nghị. Giọng nói của thầy rất ấm áp, truyền cảm. Tôi cảm thấy ấn tượng nhất với giọng nói của thầy.
Thầy rất tâm huyết với nghề. Mỗi giờ học của thầy đều rất hấp dẫn và thú vị. Thầy dạy môn Toán. Những bài toán khô khan đều trở nên dễ hiểu và sinh động hơn. Thỉnh thoảng, thầy cũng tổ chức các trò chơi để giúp chúng tôi hiểu bài hơn. Vào giờ ra chơi, thầy thường ở lại để trò chuyện với học sinh. Nhờ có vậy, chúng tôi cảm thấy thầy thật gần gũi. Đối với các phong trào của lớp, thầy đều hướng dẫn và theo sát chúng tôi. Thầy luôn tận tình giúp đỡ học sinh của mình.
Thầy Cường là một giáo viên tâm lí. Những ngày đầu mới bỡ ngỡ bước chân vào mái trường Trung học cơ sở, thầy đã chia sẻ rất nhiều bài học bổ ích cho chúng tôi. Thầy luôn theo sát từng học sinh để giúp chúng tôi dễ dàng hòa nhập với môi trường mới. Khi học trò của mình mắc lỗi, thầy lại nhẹ nhàng nhắc nhở, bảo ban. Còn khi cả lớp đạt được kết quả tốt trong học tập, hay thi đua thì thầy lại động viên, khen ngợi. Chúng tôi đã có rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ cùng với thầy. Tôi mong thầy sẽ luôn khỏe mạnh để tiếp tục với hành trình dạy học của mình.
Tôi luôn biết ơn và trân trọng thầy. Thầy chính là tấm gương sáng để chúng tôi học tập. Từ tận đáy lòng, tôi muốn gửi đến thầy một lời cảm ơn chân thành nhất.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 14)
“ Khi thầy viết bảng bụi phấn rơi rơi
Có hạt bụi nào rơi trên bục, có hạt bụi nào rơi trên tóc thầy”
Những ca từ ca ngợi tình cảm thiêng liêng của những người Thầy luôn là đề tài được các tác giả đưa vào thơ ca. Lời bài hát trên được trích từ bài hát “Bụi phấn” với nội dung thể hiện tình cảm của người học trò dành cho người Thầy của mình và đó cũng là những tâm tư em dành cho một người thầy giáo lớp 7 của em .
Tên đầy đủ của thầy là Lê Duy Toản, thầy là giáo viên dạy môn Toán năm nay tuy đã bước sang tuổi 50 nhưng phong thái của thầy còn rất nhanh nhẹn và chính xác đến từng con số. Bản chất môn Toán là môn số học rất cứng nhắc lại luôn đòi hỏi sự chính xác và mạch lạc thế nhưng qua cách dạy của thầy nó lại trở thành môn học em yêu thích nhất, thầy đưa những công thức cứng nhắc thành những bài vè để chúng em dễ dàng tiếp thu kiến thức hơn, sự tận tuỵ với nghề với cả lớp khiến cho không khí lớp học bớt căng thẳng đi rất nhiều, đôi khi thầy còn như người cha lo cho chúng em từ ly nước chúng em trong những ngày hè nóng bức.
Để không phụ lòng của thầy bằng cách luôn cố gắng học tập chăm chỉ thì chúng em còn đặt cho thầy một cái tên gọi rất gần gũi thân thương là “ Cha Già”, bởi dĩ thầy với chúng em đã quá đỗi là một gia đình, hình ảnh mà người Cha Già ấy trên bục giảng hăng say đến quên những hạt bụi phấn bám cả lên áo thầy khiến thầy trông già đi như vẽ lên một bức mang giá trị tinh thần tuyệt vời. Dù biết rằng còn nhiều khó khăn phía trước hơn nữa nhưng những gì thầy mang lại là động lực tuyệt vời để chúng em vượt qua, chính nhờ thầy lái đò mà mọi khó khăn chúng em đều vượt qua tất cả để cập bến thành công, nhìn thầy nở nụ cười mỗi khi cả lớp hoàn thành suất sắc bài học, bài thi hay là cả những khi vài giọt mồ hôi lăn tăn trên trán là khi mà những người học trò như tụi em cảm thấy hạnh phúc và kính yêu thầy biết nhường nào.
Đó là thầy giáo em rất yêu quý thầm mong thầy luôn khỏe và một thời gian nữa khi quay lại trường em vẫn có thể thấy hình ảnh thầy đứng trên bục giảng cùng các em lớp dưới, giờ đây cứ mỗi lần đến dịp 20-11 cho dù thế nào em cũng không quên rằng đang có một người Cha Già luôn đón chào mình phía trước.
Bài văn biểu cảm về Thầy giáo (mẫu 15)
“Thầy là gương đời hy vọng
Soi đường cho chúng con đi
Rọi xa ấm ngàn tia nắng
Lung linh tỏa sáng diệu kỳ”
Mỗi thầy cô như một đóa hoa rực rỡ tươi tắn nhất. Tôi luôn kính trọng và biết ơn những hy sinh, cống hiến của thầy cô. Một người thầy để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc là thầy An – giáo viên chủ nhiệm lớp 5 của tôi.
Thầy có vóc người cao gầy, tuổi đã ngoài bốn mươi nên những nếp nhăn trên trán thầy mỗi ngày một nhiều và hằn rõ. Đôi mắt dịu dàng và nụ cười ấm áp của thầy luôn khiến tôi cảm thấy rất gần gũi. Giọng đọc của thầy thật truyền cảm, những lúc thầy đọc thơ luôn lôi cuốn và hấp dẫn chúng tôi. Giọng nói của thầy có lẽ là một điều ấm áp nhất của mà tôi không bao giờ quên. Hàng ngày đến lớp, thầy luôn gọn gàng trong chiếc áo sơ mi sáng màu, quần tây bảnh bao. Chúng tôi vẫn thường nói với nhau rằng thầy là một chàng trai có con mắt rất tinh tường, chọn trang phục nào cũng rất đẹp dù đơn giản và lịch lãm.
Nếu ai đó hỏi về tính cách của thầy, tôi sẽ không chút do dự mà trả lời rằng thầy rất tốt bụng và tận tâm với nghề. Không phải ai cũng trở thành một người thầy được kính trọng và yêu quý như thầy An. Có lẽ thầy phải bước vào nghề, phải sống với trái tim và tình yêu mãnh liệt của mình trong khát khao cống hiến và hy sinh. Thầy là một người thầm lặng hi sinh, đổ từng giọt mồ hôi trên trang giáo án để cho chúng tôi những bài học hay, bổ ích. Nếu những trang sách là cánh cửa thần kỳ giúp tôi bước vào một thế giới phong phú và đa dạng thì thầy chính là người giúp chúng tôi mở cánh cửa và soi sáng cho tôi trên hành trình kỳ diệu và khó khăn này. Chính vì thế thầy An luôn là người thầy tuyệt vời và hoàn hảo nhất trong mắt học trò. Thầy giống như một người cha thứ hai đối với tôi.
Với thầy An, em luôn kính yêu thầy và dành cho thầy những tình cảm trân trọng nhất. Thầy là người hiền lành, điềm đạm nên dù học trò có lỗi lầm, khuyết điểm thầy cũng không trách mắng mà uốn nắn chúng em bằng tấm lòng bao dung, vị tha. Người thầy luôn trò chuyện cùng ta cho ta những lời khuyên quý giá trong cuộc đời này. Tôi thật may mắn biết bao khi được học và là học trò của thầy.
Có thể nói, trong cuộc đời mỗi con người, nếu cha mẹ đã nuôi dạy con cái từ thuở ấu thơ cho đến khi trưởng thành thì thầy cô cũng là người có công lao to lớn. Thầy cô là người dạy ta biết chữ, biết lẽ phải ở đời, biết đối nhân xử thế. Đối với những học sinh còn đang đi học như tôi, thầy An như một người cha thứ hai vậy.
Xem thêm các chương trình khác:
- Giải sgk Toán 7 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Toán 7 – Kết nối tri thức
- Lý thuyết Toán 7 – Kết nối tri thức
- Giải VTH Toán 7 – Kết nối tri thức
- Chuyên đề dạy thêm Toán 7 cả 3 sách (2024 có đáp án)
- Giải sgk Lịch sử 7 – Kết nối tri thức
- Lý thuyết Lịch Sử 7 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Lịch sử 7 – Kết nối tri thức
- Giải VTH Lịch sử 7 – Kết nối tri thức
- Giải sgk Địa Lí 7 – Kết nối tri thức
- Lý thuyết Địa Lí 7 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Địa lí 7 – Kết nối tri thức
- Giải VTH Địa lí 7 – Kết nối tri thức
- Giải sgk Tiếng Anh 7 Global Success – Kết nối tri thức
- Giải sbt Tiếng Anh 7 Global Success - Kết nối tri thức
- Bài tập Tiếng Anh 7 Global success theo Unit có đáp án
- Trọn bộ Từ vựng Tiếng Anh 7 Global success đầy đủ nhất
- Ngữ pháp Tiếng Anh 7 Global success
- Giải sgk Giáo dục công dân 7 – Kết nối tri thức
- Lý thuyết GDCD 7 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Giáo dục công dân 7 – Kết nối tri thức
- Giải vth Giáo dục công dân 7 – Kết nối tri thức
- Giải sgk Khoa học tự nhiên 7 – Kết nối tri thức
- Lý thuyết Khoa học tự nhiên 7 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Khoa học tự nhiên 7 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Hoạt động trải nghiệm lớp 7 - KNTT
- Giải sgk Hoạt động trải nghiệm 7 - KNTT
- Giải sgk Công nghệ 7 – Kết nối tri thức
- Lý thuyết Công nghệ 7 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Công nghệ 7 – Kết nối tri thức
- Giải VTH Công nghệ 7 – KNTT
- Giải sgk Tin học 7 – Kết nối tri thức
- Lý thuyết Tin học 7 – Kết nối tri thức
- Giải sbt Tin học 7 – Kết nối tri thức
- Giải VTH Tin học 7 – Kết nối tri thức
- Giải sgk Giáo dục thể chất 7 – Kết nối tri thức
- Giải sgk Âm nhạc 7 – Kết nối tri thức