TOP 8 mẫu Suy nghĩ khi đứng trước một di sản đang bị xuống cấp (2025) SIÊU HAY
Suy nghĩ khi đứng trước một di sản đang bị xuống cấp lớp 9 Cánh diều gồm dàn ý và 8 bài văn mẫu hay nhất, chọn lọc giúp học sinh viết bài tập làm văn lớp 9 hay hơn.
Suy nghĩ khi đứng trước một di sản đang bị xuống cấp
Đề bài: Suy nghĩ của em khi đứng trước một di sản (di tích lịch sử hoặc danh lam thắng cảnh) đang bị xuống cấp.
Suy nghĩ khi đứng trước một di sản đang bị xuống cấp (mẫu 1)
Khi đứng trước di sản Hồ Gươm đang bị xuống cấp, cảm xúc trong em là sự tiếc nuối, lo lắng và cảm giác trách nhiệm lớn lao. Hồ Gươm không chỉ là một danh lam thắng cảnh nổi tiếng của Hà Nội mà còn là biểu tượng lịch sử, văn hóa của dân tộc Việt Nam. Mỗi lần đến đây, em cảm nhận được sự thiêng liêng và vẻ đẹp tĩnh lặng của một nơi chứa đựng biết bao câu chuyện lịch sử và truyền thuyết.
Trước tiên, sự xuống cấp của Hồ Gươm khiến em cảm thấy tiếc nuối vô cùng. Những hình ảnh rác thải nổi lềnh bềnh trên mặt hồ, các công trình xung quanh xuống cấp, và cây cối bị xâm hại, tất cả đều là những dấu hiệu rõ ràng cho thấy chúng ta đang thiếu quan tâm và bảo vệ di sản quý báu này. Hồ Gươm, với tháp Rùa cổ kính và cầu Thê Húc đỏ rực, từng là niềm tự hào của người dân Hà Nội và cả nước. Sự xuống cấp không chỉ làm mất đi vẻ đẹp nguyên bản mà còn ảnh hưởng đến hình ảnh của thủ đô trong mắt du khách.
Hơn nữa, sự xuống cấp của Hồ Gươm còn đặt ra một mối lo ngại lớn về việc bảo vệ và duy trì các di sản văn hóa, lịch sử khác trên cả nước. Nếu chúng ta không có những biện pháp kịp thời và hiệu quả để bảo vệ Hồ Gươm, nguy cơ mất mát những giá trị văn hóa, lịch sử là điều không thể tránh khỏi. Điều này không chỉ làm mất đi một phần ký ức, một phần lịch sử quý báu mà còn khiến cho thế hệ tương lai không có cơ hội được tiếp cận và hiểu về những giá trị ấy.
Đứng trước thực trạng này, em cảm thấy một trách nhiệm lớn lao trong việc bảo vệ và duy trì Hồ Gươm. Không chỉ là trách nhiệm của chính quyền, mà mỗi người dân, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần phải có ý thức và hành động cụ thể để bảo vệ và gìn giữ di sản này. Chúng ta cần nâng cao nhận thức cộng đồng về tầm quan trọng của việc bảo vệ di sản, đồng thời tham gia vào các hoạt động bảo vệ, tu bổ và phát triển Hồ Gươm một cách bền vững.
Chính quyền cần có các chính sách hỗ trợ, đầu tư vào công tác bảo vệ, tu bổ và phát triển Hồ Gươm. Các dự án tu bổ cần được thực hiện một cách khoa học, đảm bảo giữ gìn tối đa giá trị nguyên bản của di sản. Việc ứng dụng công nghệ vào bảo vệ và quảng bá di sản cũng là một hướng đi cần thiết, giúp đưa những giá trị văn hóa, lịch sử của Hồ Gươm đến gần hơn với công chúng, đặc biệt là giới trẻ.
Về phía người dân, chúng ta cần góp phần bảo vệ di sản bằng những hành động cụ thể, từ việc giữ gìn vệ sinh môi trường xung quanh Hồ Gươm, không tác động xấu đến di sản, đến việc tham gia các hoạt động tình nguyện, hỗ trợ công tác bảo vệ và tu bổ di sản. Đồng thời, việc giáo dục con cháu về tầm quan trọng của di sản và khơi dậy lòng tự hào dân tộc cũng là một cách hiệu quả để bảo vệ và phát huy giá trị di sản.
Tóm lại, đứng trước Hồ Gươm đang bị xuống cấp, em không khỏi tiếc nuối và lo lắng, nhưng đồng thời cũng cảm thấy một trách nhiệm lớn lao. Việc bảo vệ và duy trì Hồ Gươm không chỉ là trách nhiệm của chính quyền mà còn là của mỗi cá nhân trong xã hội. Chỉ khi chúng ta cùng chung tay, chung sức, những giá trị văn hóa, lịch sử quý báu mới có thể được bảo vệ và phát huy, trở thành nguồn cảm hứng và tự hào cho các thế hệ mai sau.
Suy nghĩ khi đứng trước một di sản đang bị xuống cấp (mẫu 2)
Động Phong Nha - Kẻ Bàng, một di sản thiên nhiên thế giới, không chỉ nổi tiếng với vẻ đẹp kỳ vĩ mà còn là biểu tượng của sự đa dạng sinh học và giá trị địa chất, địa mạo vô giá. Tuy nhiên, trước thực trạng động Phong Nha - Kẻ Bàng đang bị xuống cấp, lòng em trào dâng một nỗi lo âu và cảm giác tiếc nuối sâu sắc. Đây không chỉ là mất mát về mặt cảnh quan thiên nhiên mà còn là sự xâm hại nghiêm trọng đến tài sản quý báu của nhân loại.
Trước hết, việc xuống cấp của động Phong Nha - Kẻ Bàng là hệ quả của nhiều yếu tố khác nhau, trong đó có tác động tiêu cực từ con người. Du lịch quá tải, thiếu ý thức bảo vệ môi trường của một số du khách, và các hoạt động khai thác không kiểm soát là những nguyên nhân chính. Sự xuống cấp này không chỉ làm mất đi vẻ đẹp tự nhiên mà còn gây tổn hại đến hệ sinh thái độc đáo, làm suy giảm đa dạng sinh học, và đe dọa đến sự tồn tại của nhiều loài động, thực vật quý hiếm.
Thứ hai, việc xuống cấp của di sản này đặt ra một mối đe dọa lớn đối với ngành du lịch bền vững. Động Phong Nha - Kẻ Bàng không chỉ là điểm đến hấp dẫn cho du khách trong nước và quốc tế mà còn là nguồn thu nhập quan trọng cho người dân địa phương. Khi di sản bị xuống cấp, lượng du khách giảm, kéo theo những hệ lụy kinh tế và xã hội nghiêm trọng, ảnh hưởng đến đời sống của hàng nghìn người dân.
Trước tình hình này, em cảm thấy một trách nhiệm lớn lao trong việc bảo vệ và duy trì động Phong Nha - Kẻ Bàng. Việc bảo vệ di sản không chỉ là nhiệm vụ của chính quyền mà còn là trách nhiệm của toàn xã hội. Chính quyền cần có các chính sách hỗ trợ, đầu tư vào công tác bảo vệ, tu bổ và phát triển bền vững khu vực này. Các dự án tu bổ cần được thực hiện một cách khoa học, đảm bảo giữ gìn tối đa giá trị nguyên bản của di sản. Bên cạnh đó, việc ứng dụng công nghệ vào bảo vệ và quảng bá di sản cũng là một hướng đi cần thiết, giúp đưa những giá trị thiên nhiên đến gần hơn với công chúng, đặc biệt là giới trẻ.
Về phía người dân và du khách, cần nâng cao nhận thức cộng đồng về tầm quan trọng của việc bảo vệ di sản thiên nhiên. Mỗi người cần có ý thức và hành động cụ thể để bảo vệ và gìn giữ di sản, từ việc giữ gìn vệ sinh môi trường xung quanh, không tác động xấu đến hệ sinh thái, đến việc tham gia các hoạt động tình nguyện, hỗ trợ công tác bảo vệ và tu bổ di sản. Đồng thời, việc giáo dục thế hệ trẻ về tầm quan trọng của di sản thiên nhiên và khơi dậy lòng tự hào, tình yêu thiên nhiên cũng là một cách hiệu quả để bảo vệ và phát huy giá trị di sản.
Cuối cùng, việc hợp tác quốc tế trong công tác bảo vệ di sản thiên nhiên cũng là một yếu tố quan trọng. Động Phong Nha - Kẻ Bàng là di sản của toàn nhân loại, do đó, sự hợp tác và hỗ trợ từ các tổ chức quốc tế, các nhà khoa học và chuyên gia trên thế giới sẽ giúp chúng ta có thêm nguồn lực và kinh nghiệm để bảo vệ và phát triển bền vững di sản này.
Tóm lại, đứng trước thực trạng động Phong Nha - Kẻ Bàng đang bị xuống cấp, lòng em trào dâng một nỗi lo âu và cảm giác trách nhiệm lớn lao. Việc bảo vệ và duy trì di sản thiên nhiên quý báu này không chỉ là trách nhiệm của chính quyền mà còn là của mỗi cá nhân trong xã hội. Chỉ khi chúng ta cùng chung tay, chung sức, những giá trị thiên nhiên vô giá mới có thể được bảo vệ và phát huy, trở thành nguồn cảm hứng và tự hào cho các thế hệ mai sau.
Suy nghĩ khi đứng trước một di sản đang bị xuống cấp (mẫu 3)
Có lẽ trong mỗi chúng ta không ai là không biết đến Hồ Gươm. Hồ Gươm là một di tích lịch sử, một thắng cảnh nổi tiếng của Hà Nội. Nếu ai đã từng đến đây chắc hẳn phải ghé thăm hồ để chiêm ngưỡng vẻ đẹp cổ kính độc đáo của nó.
Hồ Gươm nằm tại trung tâm của thủ đô. Hồ hình bầu dục, bao quanh đó là những vườn hoa. Nhìn từ xa, hồ như lẵng hoa xinh xắn. Hồ Gươm còn có tên gọi là hồ Lục Thuỷ vì nước rất trong và xanh. Ngoài ra nó còn được gọi là hồ Hoàn Kiếm hay hồ Tả Vọng. Hai tên gọi này có từ thời Lê. Truyền thuyết kể rằng: năm đó, sau khi đánh tan quân Minh xâm lược, vua Lê Lợi ngự trên thuyền rồng thì bỗng Rùa Vàng từ dưới hồ hiện lên để đòi lại gươm. Nhà vua trả lại gươm. Tên hồ Hoàn Kiếm, hay Hoàn Gươm cũng được gọi từ đó thay cho tên hồ Tả Vọng.
Đến thăm Hồ Gươm, không thể không thấy hình ảnh tượng trưng của nó. Đó là tháp Rùa. Tháp Rùa được xây dựng nằm ở trung tâm hồ chịu ảnh hưởng của đặc trưng kiến trúc Pháp. Tháp hình chữ nhật, có bốn tầng. Kiến trúc từng tầng khá giống nhau. Các mặt được xây dựng đều có cửa uốn thon gọn. Tháp Rùa được coi là kiến trúc có tính chất lịch sử và thiêng liêng đối với không chỉ người dân Hà Nội mà còn là cả con người Việt Nam. Đặc biệt, đến với Hồ Gươm thì hầu như ai cũng dành chút thời gian để bước chân lên chiếc cầu Thê Húc màu son dẫn vào đền Ngọc Sơn. Sự kết hợp giữa đền Ngọc Sơn và hồ Hoàn Kiếm đã tạo thành một tổng thể kiến trúc Thiên - Nhân hợp nhất tạo vẻ đẹp cổ kính hài hòa cho đền và hồ, gợi nên những cảm giác chan hòa giữa con người và thiên nhiên. Ngoài ra, Hồ Gươm còn gắn liền với các địa danh khác như Tháp Bút, Đài Nghiên, Đền thờ vua Lê....
Hồ Gươm rất đặc biệt. Nó có một màu sắc riêng, khác hẳn các hồ khác. Hồ Gươm xưa kia trong lắm, đẹp lắm, có màu nước xanh biêng biếc… Các bạn có biết màu xanh ấy là do đâu khống? Trong lớp bùn của Hồ Gươm, có sự sinh sống của một loài tảo. Nhờ sự quang hợp của loài tảo đó mà Hồ Gươm có màu xanh như vậy! Đã có lần, các nhà khoa học đã thử lấy thứ tảo ấy đem đi nơi khác trồng nhưng chúng không sống được! Phải chăng Hồ Gươm có một điều đặc biệt khác?… Nhưng bây giờ, màu xanh trong trẻo ấy đã bị ô nhiễm mà nguyên nhân chính là do con người gây ra. Chính những người dân không ý thức, vứt rác bừa bãi xuống hồ và Nhà nước không có biện pháp làm sạch hồ thường xuyên nên đã làm cho nước hồ đục hơn và bên bờ hồ vương vãi những túi rác mà người dân đã vứt xuống. Điều đó sẽ dẫn đôn hậu quả gì? Trước hết, Hồ Gươm đã không còn đẹp như trước nữa mà đã mất đi vẻ tự nhiên của nó. Và hậu quả thứ hai là sự ra đi của “cụ Rùa” Hồ Gươm hàng trăm tuổi đã khiến người dân không khỏi bàng hoàng và suy tư, bởi cụ gắn liền với truyền thuyết hào hùng suốt những năm tháng dựng nước và giữ nước của dân tộc. Có lẽ nào những người vứt rác xuống hồ không thể hiểu được những điều này? Và vài ba năm trước, việc làm sạch Hồ Gươm đã bắt đầu được chú trọng. Tất cả chúng ta đều đã nhận thấy một điều rằng, mặc dù Nhà nước và Chính phủ đã đưa ra những biện pháp để giải quyết vấn đề này nhưng thực sự là nước hồ ngày càng bẩn thêm.
Vì vậy, điều quan trọng vẫn là ý thức của người dân, chúng ta phải giữ gìn hồ sạch sẽ để không làm mất đi vẻ đẹp của Hồ Gươm nói riêng và vẻ đẹp của Thủ đô Hà Nội và hình ảnh tốt đẹp của con người Việt Nam nói chung.
Suy nghĩ khi đứng trước một di sản đang bị xuống cấp (mẫu 4)
Chùa Hương, một trong những di sản văn hóa tâm linh quan trọng của Việt Nam, từ lâu đã trở thành biểu tượng của tín ngưỡng, văn hóa và lịch sử dân tộc. Thế nhưng, khi đứng trước thực trạng chùa Hương đang bị xuống cấp, em không khỏi trăn trở và lo lắng. Sự xuống cấp này không chỉ làm mất đi vẻ đẹp tự nhiên của ngôi chùa mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến giá trị văn hóa, tâm linh mà chùa Hương đại diện.
Trước hết, chùa Hương là một di sản văn hóa đặc biệt với giá trị nghệ thuật, kiến trúc và tâm linh to lớn. Được xây dựng từ thế kỷ 17, chùa Hương không chỉ là nơi thờ tự, hành lễ mà còn là điểm du lịch tâm linh thu hút hàng triệu du khách mỗi năm. Tuy nhiên, sự xuống cấp của chùa biểu hiện rõ rệt qua các công trình kiến trúc bị hư hỏng, rêu phong, các bức tượng Phật và các tác phẩm nghệ thuật bị mờ nhạt, hư hại. Điều này không chỉ làm giảm giá trị thẩm mỹ của ngôi chùa mà còn đe dọa đến sự tồn tại của các di sản văn hóa vô giá bên trong.
Nguyên nhân chính dẫn đến sự xuống cấp của chùa Hương là do tác động của thời gian, khí hậu khắc nghiệt, và đặc biệt là sự thiếu quan tâm, bảo vệ đúng mức từ phía con người. Sự phát triển đô thị và du lịch không kiểm soát cũng góp phần làm gia tăng tình trạng hư hỏng, xuống cấp. Du lịch quá tải, thiếu ý thức bảo vệ môi trường của một số du khách, và các hoạt động khai thác không kiểm soát đã làm tình trạng này trở nên nghiêm trọng hơn. Việc khai thác du lịch không bền vững và các hoạt động xây dựng xung quanh cũng tác động xấu đến cấu trúc và cảnh quan của chùa.
Trước tình hình này, em cảm thấy một trách nhiệm lớn lao trong việc bảo vệ và duy trì chùa Hương. Việc bảo vệ di sản không chỉ là nhiệm vụ của chính quyền mà còn là trách nhiệm của toàn xã hội. Chính quyền cần có các chính sách hỗ trợ, đầu tư vào công tác bảo vệ, tu bổ và phát triển bền vững khu vực này. Các dự án tu bổ cần được thực hiện một cách khoa học, đảm bảo giữ gìn tối đa giá trị nguyên bản của di sản. Bên cạnh đó, việc ứng dụng công nghệ vào bảo vệ và quảng bá di sản cũng là một hướng đi cần thiết, giúp đưa những giá trị văn hóa, lịch sử của chùa Hương đến gần hơn với công chúng, đặc biệt là giới trẻ.
Về phía người dân và du khách, cần nâng cao nhận thức cộng đồng về tầm quan trọng của việc bảo vệ di sản văn hóa. Mỗi người cần có ý thức và hành động cụ thể để bảo vệ và gìn giữ di sản, từ việc giữ gìn vệ sinh môi trường xung quanh, không tác động xấu đến cấu trúc và kiến trúc của chùa, đến việc tham gia các hoạt động tình nguyện, hỗ trợ công tác bảo vệ và tu bổ di sản. Đồng thời, việc giáo dục thế hệ trẻ về tầm quan trọng của di sản văn hóa và khơi dậy lòng tự hào, tình yêu di sản cũng là một cách hiệu quả để bảo vệ và phát huy giá trị di sản.
Cuối cùng, việc hợp tác quốc tế trong công tác bảo vệ di sản văn hóa cũng là một yếu tố quan trọng. Chùa Hương là di sản của toàn nhân loại, do đó, sự hợp tác và hỗ trợ từ các tổ chức quốc tế, các nhà khoa học và chuyên gia trên thế giới sẽ giúp chúng ta có thêm nguồn lực và kinh nghiệm để bảo vệ và phát triển bền vững di sản này.
Tóm lại, đứng trước thực trạng chùa Hương đang bị xuống cấp, em không khỏi tiếc nuối và cảm giác trách nhiệm lớn lao. Việc bảo vệ và duy trì di sản văn hóa quý báu này không chỉ là trách nhiệm của chính quyền mà còn là của mỗi cá nhân trong xã hội. Chỉ khi chúng ta cùng chung tay, chung sức, những giá trị văn hóa, lịch sử vô giá mới có thể được bảo vệ và phát huy, trở thành nguồn cảm hứng và tự hào cho các thế hệ mai sau.
Suy nghĩ khi đứng trước một di sản đang bị xuống cấp (mẫu 5)
Chùa Thầy, một trong những ngôi chùa cổ kính và nổi tiếng của Việt Nam, không chỉ là biểu tượng tôn giáo quan trọng mà còn là di sản văn hóa lịch sử quý báu của dân tộc. Tuy nhiên, khi đứng trước thực trạng chùa Thầy đang bị xuống cấp, lòng em trào dâng sự tiếc nuối, lo lắng và một cảm giác trách nhiệm lớn lao. Sự xuống cấp của di sản này không chỉ làm mất đi vẻ đẹp nguyên sơ của nó mà còn ảnh hưởng đến giá trị văn hóa, lịch sử mà chùa Thầy đang gìn giữ.
Trước hết, chùa Thầy là một di sản văn hóa với nhiều giá trị nghệ thuật, kiến trúc và tôn giáo. Chùa được xây dựng từ thời nhà Lý và đã trải qua nhiều triều đại phong kiến, mỗi thời kỳ lại thêm vào những nét độc đáo riêng, tạo nên một tổng thể hài hòa và phong phú. Sự xuống cấp của chùa Thầy biểu hiện qua các công trình kiến trúc bị hư hỏng, rêu phong, các tác phẩm nghệ thuật bị mờ nhạt, hư hại. Điều này không chỉ làm giảm giá trị thẩm mỹ của ngôi chùa mà còn đe dọa đến sự tồn tại của các di sản văn hóa vô giá bên trong.
Nguyên nhân chính dẫn đến sự xuống cấp của chùa Thầy là do tác động của thời gian, môi trường, và đặc biệt là sự thiếu quan tâm, bảo vệ đúng mức từ phía con người. Sự phát triển đô thị và du lịch không kiểm soát cũng góp phần làm gia tăng tình trạng hư hỏng, xuống cấp. Việc nhiều du khách thiếu ý thức, không tuân thủ quy định bảo vệ di sản, đã làm tình trạng này trở nên nghiêm trọng hơn.
Trước tình hình này, em cảm thấy một trách nhiệm lớn lao trong việc bảo vệ và duy trì chùa Thầy. Việc bảo vệ di sản không chỉ là nhiệm vụ của chính quyền mà còn là trách nhiệm của toàn xã hội. Chính quyền cần có các chính sách hỗ trợ, đầu tư vào công tác bảo vệ, tu bổ và phát triển bền vững khu vực này. Các dự án tu bổ cần được thực hiện một cách khoa học, đảm bảo giữ gìn tối đa giá trị nguyên bản của di sản. Bên cạnh đó, việc ứng dụng công nghệ vào bảo vệ và quảng bá di sản cũng là một hướng đi cần thiết, giúp đưa những giá trị văn hóa, lịch sử đến gần hơn với công chúng, đặc biệt là giới trẻ.
Về phía người dân và du khách, cần nâng cao nhận thức cộng đồng về tầm quan trọng của việc bảo vệ di sản văn hóa. Mỗi người cần có ý thức và hành động cụ thể để bảo vệ và gìn giữ di sản, từ việc giữ gìn vệ sinh môi trường xung quanh, không tác động xấu đến cấu trúc và kiến trúc của chùa, đến việc tham gia các hoạt động tình nguyện, hỗ trợ công tác bảo vệ và tu bổ di sản. Đồng thời, việc giáo dục thế hệ trẻ về tầm quan trọng của di sản văn hóa và khơi dậy lòng tự hào, tình yêu di sản cũng là một cách hiệu quả để bảo vệ và phát huy giá trị di sản.
Cuối cùng, việc hợp tác quốc tế trong công tác bảo vệ di sản văn hóa cũng là một yếu tố quan trọng. Chùa Thầy là di sản của toàn nhân loại, do đó, sự hợp tác và hỗ trợ từ các tổ chức quốc tế, các nhà khoa học và chuyên gia trên thế giới sẽ giúp chúng ta có thêm nguồn lực và kinh nghiệm để bảo vệ và phát triển bền vững di sản này.
Tóm lại, đứng trước thực trạng chùa Thầy đang bị xuống cấp, lòng em trào dâng một nỗi tiếc nuối và cảm giác trách nhiệm lớn lao. Việc bảo vệ và duy trì di sản văn hóa quý báu này không chỉ là trách nhiệm của chính quyền mà còn là của mỗi cá nhân trong xã hội. Chỉ khi chúng ta cùng chung tay, chung sức, những giá trị văn hóa, lịch sử vô giá mới có thể được bảo vệ và phát huy, trở thành nguồn cảm hứng và tự hào cho các thế hệ mai sau.
Suy nghĩ khi đứng trước một di sản đang bị xuống cấp (mẫu 6)
Biển Nha Trang - một trong những điểm du lịch nổi tiếng của Việt Nam, với bãi biển đẹp, cát trắng và nước biển trong xanh. Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thể tận hưởng được vẻ đẹp tự nhiên này vì tình trạng rác thải bừa bãi ở đây đang trở nên trầm trọng.
Trên bãi biển Nha Trang, du khách không khó nhận thấy các bãi rác, chai nhựa, túi nilon và các loại rác thải khác bị bỏ quên hoặc vứt lung tung. Đây không chỉ khiến cho không gian trở nên khó chịu mà còn ảnh hưởng đến sinh thái biển, động vật và sức khỏe của con người. Ngoài ra, tình trạng này cũng làm giảm giá trị du lịch của Nha Trang, khiến cho hình ảnh của điểm đến này bị xấu đi trầm trọng.
Để khắc phục tình trạng rác thải bừa bãi ở biển Nha Trang, chúng ta cần có sự hợp tác giữa chính quyền địa phương, người dân và du khách. Cụ thể, cần tăng cường công tác tuyên truyền, giáo dục để nâng cao ý thức bảo vệ môi trường trong cộng đồng. Ngoài ra, việc thu gom, xử lý rác thải cần được thực hiện một cách hiệu quả và kịp thời. Các biện pháp kiểm soát về việc sử dụng, tái chế và phân loại rác cũng cần được thúc đẩy mạnh mẽ.
Nhìn chung, tình trạng rác thải bừa bãi ở biển Nha Trang là một vấn đề cần được xử lý ngay lập tức để bảo vệ môi trường biển, duy trì giá trị du lịch và tạo môi trường sống lành mạnh cho cộng đồng. Hãy cùng nhau hành động, góp phần xây dựng một môi trường sống xanh - sạch - đẹp!
Suy nghĩ khi đứng trước một di sản đang bị xuống cấp (mẫu 7)
Vịnh Hạ Long - một di sản thiên nhiên thế giới, với hàng ngàn đảo đá vôi đẹp mê hồn, là điểm đến không thể bỏ qua khi đến Việt Nam. Tuy nhiên, vẻ đẹp tự nhiên của Vịnh Hạ Long đang bị ảnh hưởng nghiêm trọng bởi tình trạng rác thải bừa bãi trên các bãi biển và đảo.
Trên các bãi biển và đảo của Vịnh Hạ Long, rác thải đa dạng từ nhựa, giấy, kim loại đến các loại rác tự nhiên như cành cây, lá. Các phương tiện du lịch, tàu thuyền, các hoạt động khai thác du lịch cũng góp phần đưa thêm lượng rác thải vào môi trường. Tình trạng này không only khiến cho môi trường trở nên ô nhiễm mà còn ảnh hưởng đến sinh thái, hình ảnh và giá trị du lịch của Vịnh Hạ Long.
Theo thống kê của Quỹ Bảo tồn Thiên nhiên Quốc gia, mỗi năm có khoảng 3000 tấn rác thải được sinh ra trên Vịnh Hạ Long, mà chỉ có khoảng 50% được thu gom và xử lý đúng cách. Nhiều trường hợp rác thải được đưa ra biển, gây cản trở cho sinh vật biển và ảnh hưởng đến sự phát triển của hệ sinh thái biển.
Để khắc phục tình trạng rác thải bừa bãi ở Vịnh Hạ Long, chúng ta cần có biện pháp cụ thể và quyết liệt. Cần tăng cường kiểm soát việc sử dụng và xử lý rác thải, đặt ra các quy định nghiêm ngặt và thiết thực. Cần có sự hợp tác chặt chẽ giữa các cơ quan quản lý, doanh nghiệp du lịch và cộng đồng cùng nhau vì một môi trường biển sạch đẹp.
Đến nay, các cơ quan chức năng cùng với các tổ chức bảo vệ môi trường đang có những nỗ lực nhất định trong việc giảm thiểu tác động của rác thải đến Vịnh Hạ Long. Tuy nhiên, để có sự thay đổi đáng kể, chúng ta cần phải cùng nhau góp phần, thay đổi ý thức và hành động đúng hướng.
Tóm lại, tình trạng rác thải ở Vịnh Hạ Long đang là một vấn đề cấp bách cần được giải quyết. Hãy cùng nhau hành động, bảo vệ Vịnh Hạ Long - di sản thiên nhiên của Việt Nam, để còn lại cho thế hệ sau một môi trường xanh - sạch - đẹp.
Suy nghĩ khi đứng trước một di sản đang bị xuống cấp (mẫu 8)
Tình trạng xuống cấp, bao gồm hành vi ăn xin, tặng giá và ăn cắp đồ của khách hàng tại Sa Pa, Lào Cai đã trở thành một vấn đề đáng lo ngại trong những năm gần đây. Sa Pa - vùng đất nổi tiếng với cảnh quan hùng vĩ, văn hóa độc đáo của các dân tộc thiểu số - đang đối diện với những hành vi không chỉ ảnh hưởng tiêu cực đến hình ảnh của địa phương mà còn đe dọa môi trường kinh doanh du lịch bền vững.
Theo các báo cáo từ Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch Lào Cai, số lượng người ăn xin tại Sa Pa đã tăng mạnh trong những năm qua, đặc biệt là ở các điểm du lịch phổ biến như thác Cát Cát, hồ Tả Phìn và khu trung tâm thị trấn. Hành vi ăn xin, tặng giá không chỉ làm giảm trải nghiệm du lịch của khách hàng mà còn gây mất trật tự, an ninh và an toàn cho cả du khách và cộng đồng địa phương.
Để giải quyết vấn đề này, các biện pháp cụ thể và hiệu quả cần được áp dụng. Trước hết, cần có sự hợp tác chặt chẽ giữa chính quyền địa phương, các cơ quan chức năng, và các tổ chức xã hội để tăng cường giám sát và xử lý tình trạng xuống cấp. Cần tăng cường tuyên truyền, giáo dục để nâng cao nhận thức của cả người dân địa phương và du khách về hậu quả tiêu cực của hành vi này đồng thời tạo ra môi trường lịch sự và văn minh cho mọi người.
Hơn nữa, việc xây dựng chính sách hỗ trợ và cung cấp nguồn lực cho những người dân có hoàn cảnh khó khăn tại Sa Pa là yếu tố quan trọng giúp họ có cơ hội để tự nuôi sống mà không phải dựa vào việc ăn xin hay tặng giá. Đồng thời, cần tiếp tục tăng cường công tác an ninh, kiểm soát để ngăn chặn hành vi ăn cắp và đảm bảo an toàn cho du khách cũng như cư dân địa phương.
Tính đến thời điểm hiện tại, việc khắc phục tình trạng xuống cập tại Sa Pa vẫn còn nhiều thách thức. Tuy nhiên, với sự sẻ chia và đóng góp từ tất cả mọi người, chúng ta có thể đồng lòng tạo nên một môi trường du lịch lịch sự, sạch đẹp và bền vững tại vùng đất này - để giữ lại hình ảnh tốt đẹp của Sa Pa, Lào Cai và để phát triển đúng hướng, nhân văn, và phát triển theo cách bền vững hơn cho ngày mai.
Xem thêm các chương trình khác: