TOP 10 mẫu Cảm nhận nhân vật Giôn-xi (2024) SIÊU HAY

Cảm nhận nhân vật Giôn-xi lớp 6 gồm dàn ý và 10 bài văn mẫu hay nhất, chọn lọc giúp học sinh viết bài tập làm văn lớp 6 hay hơn.

 

1 6,275 29/02/2024
Tải về


Cảm nhận nhân vật Giôn-xi

Đề bài: Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về nhân vật Giôn-xi trong tác phẩm “Chiếc lá cuối cùng”.

Bài giảng Ngữ văn 6 Chiếc lá cuối cùng

Dàn ý Cảm nhận nhân vật Giôn-xi

1. Mở bài

Giới thiệu về truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" và dẫn dắt vào vấn đề cảm nhận về nhân vật Giôn-xi

2. Thân bài

- Khái quát về hoàn cảnh và cuộc đời của Giôn-xi

+ Là họa sĩ trẻ, nghèo, cuộc sống khó khăn

+ Mắc bệnh hiểm nghèo (viêm phổi), không có khả năng chữa trị

+ Luôn mang tâm trạng lo lắng, tuyệt vọng

- Tâm trạng của Giôn-xi khi nhìn chiếc lá thường xuân

+ Đặt sự sống của mình vào chiếc lá nhỏ bé

+ Tư tưởng buông xuôi, tuyệt vọng, mặc kệ cho sự sống trôi qua

- Tâm trạng Giôn-xi khi thấy chiếc lá cuối cùng

+ Ngạc nhiên vô cùng trước sức sống của chiếc lá nhỏ bé

+ Cô hiểu ra, lấy lại niềm tin và hy vọng vào sự sống

+ Quyết tâm chống lại bệnh tật, sống thật vui vẻ, hạnh phúc và ý nghĩa

3. Kết bài

Đánh giá và rút ra nhận xét

Cảm nhận nhân vật Giôn-xi - mẫu 1

O Hen-ri, nhà văn Mỹ nổi tiếng với những truyện ngắn về những con người nghèo khổ, bất hạnh khốn khó, một trong những nhân vật để lại nhiều ấn tượng sâu sắc với bạn đọc đó là nhân vật Giôn-xi trong truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng". Giôn-xi khiến cho người đọc có những cảm xúc thật khó diễn tả, vừa đáng thương lại vừa đáng trách, vừa đáng chê bai nhưng rồi lại đáng để học tập. Sống giữa thủ đô Oa-sinh-tơn (Mỹ) sầm uất nhất của nước giàu và phát triển bậc nhất thế giới nhưng có vô số những hoàn cảnh éo le, khốn khó và bất hạnh. Giôn-xi là một trong số đó, cô chỉ là một họa sĩ trẻ vẽ tranh tự do, thuê nhà trọ rồi đi vẽ tranh dạo kiếm tiền, cuộc sống nghèo khó nay lại thêm khó khăn khi Giôn-xi bị mắc bệnh sưng phổi. Với hoàn cảnh của Giôn-xi, cô chẳng có ý nghĩ gì đến chuyện có thể chữa bệnh ở thành phố này, bệnh tật nghèo túng khiến Giôn-xi vô cùng tuyệt vọng, không muốn tiếp tục cuộc sống như vậy nữa. Chúng ta cảm nhận được sức khỏe của Giôn-xi rất yếu "cặp mắt thẫn thờ", "thều thào ra lệnh", tuy nhiên ý chí tiếp tục sống của cô còn yếu hơn, Giôn-xi đã buông xuôi tất cả, cô đặt cả sinh mạng của mình vào chiếc lá nhỏ bé trên cây thường xuân, cô tự nhận định rằng khi nào chiếc lá rụng thì khi đó cô sẽ chết. Mặc cho người chị Xiu thân yêu luôn chăm sóc, vỗ về và động viên cô, Giôn-xi vẫn luôn quẩn quanh suy nghĩ chờ đợi cái chết trong héo mòn, tâm hồn của cô luôn ở trong tư thế sẵn sàng cho chuyến đi xa xôi bí ẩn của mình. Giôn-xi và chiếc lá thường xuân kia thật giống nhau, sự liên kết giữa chiếc lá và cành cây đang dần lơi lỏng, cũng giống như những sợi dây ràng buộc Giôn-xi với tình bạn, cuộc sống và thế giới này đang lơi lỏng từng sợi một. Tư tưởng và tinh thần của Giôn-xi thật khiến người ta vừa xót xa lại vừa đáng trách, nhưng nhờ có cụ Bơ-men và kiệt tác "chiếc lá cuối cùng" trên bức tường của cụ đã cứu sống tâm hồn ấy. Một kiệt tác đánh đổi bằng cả sinh mạng, cụ Bơ-men vẽ nó trong đêm mưa bão, gió bấc ào ào, thế rồi cụ bị sưng phổi chỉ hai ngày đã qua đời. Giôn-xi khi nhìn thấy chiếc lá cuối cùng vẫn hiên ngang trụ vững sau trận bão, dường như trong cô đã nảy lên những suy nghĩ tích cực, sự tồn tại của chiếc lá thường xuân khiến Giôn-xi nhận ra "Em thật là một con bé hư", và "muốn chết là một tội". Ngay khoảnh khắc Giôn-xi nhận ra điều đó thật nhanh nhẹn cô đã lấy lại tinh thần, cô muốn ăn, muốn ngồi dậy ngắm nhìn mọi thứ, muốn vẽ vịnh Na-plơ và quan trọng hơn là cô đã muốn sống. Trước đó thôi ta vẫn thấy một Giôn-xi chán sống, tuyệt vọng, nhưng ngay sau đó ta lại thấy một Giôn-xi ham sống, tràn đầy nghị lực vươn lên chống chọi bệnh tật, có thể Giôn-xi chưa khỏi bệnh nhưng tinh thần của cô đã hoàn toàn khỏe lại. Sức sống của Giôn-xi dẻo dai, bền bỉ như chính chiếc lá thường xuân cuối cùng mà cụ Bơ-men để lại, sự thay đổi của Giôn-xi khiến chúng ta phải cảm phục, nhìn vào đó mà học tập.

Cảm nhận nhân vật Giôn-xi - mẫu 2

Câu chuyện xoay quanh ba nhân vật cụ Bơ-Men, Xiu và Giôn-xi, trong đó nhân vật Giôn- xi là người yếu đuối và gặp nhiều khó khăn nhất trong cuộc sống. Bởi Giôn- xi còn trẻ nhưng lại mắc căn bệnh viêm phổi mãn tính. Một căn bệnh mà trong thời kỳ đó người ta không thể nào chữa trị, Giôn-xi cũng nghèo khổ, và cô mất niềm tin ở tương lai. Cụ Bơ-Men là họa sĩ già hơn 60 tuổi ông cả cuộc đời chỉ mơ ước có một kiệt tác ghi dấu tên tuổi của mình. Nhưng cuộc sống khó khăn để mưu sinh ông phải đi làm mẫu vẽ cho những sinh viên mỹ thuật kiếm vài đô la một giờ để trang trải cuộc sống. Vì vậy, ước mơ vẽ được một bức tranh kiệt tác ngày càng xa xôi với người đàn ông già nua cô đơn này. Xiu là bạn thân của Giôn- xi hai cô sống cùng một căn phòng trọ, cùng một nhà với ông lão Bơ – Men nhưng khác tầng. Hai cô gái nương tựa vào nhau để sống, từ lúc Giôn- xi bị ốm cô càng ngày càng mất niềm tin vào cuộc sống. Xiu thương bạn nhiều lần khuyên can bạn mình nhưng Giôn- Xi vẫn luôn buồn chán, cô thường ngồi đếm những lá thường xuân bên ngoài cửa sổ và nghĩ tới một ngày mình sẽ ra đi mãi mãi, sẽ từ giã cuộc đời khi chiếc lá cuối cùng trên cành cây kia rụng xuống. Nhân vật Xiu luôn là người chia sẻ những niềm vui nỗi buồn của Giôn -xi có những lúc cô bắt đầu nghĩ tới cái chết sự bi quan của cô làm cho Giôn -xi mất đi sinh lực của mình. Năm đó lại là một năm mùa đông vô cùng khắc nghiệt Giôn -xi đang chờ đón cái chết của mình, thì cô tìm thấy niềm tin. Chiếc lá cuối cùng trên cây thường xuân mãi không rụng xuống nó kiên cường chống chọi lại cả một mùa đông rét mướt. Điều này khiến cho Giôn -xi cũng trở nên kiên cường, cô bắt đầu có niềm tin trở lại cô nghĩ chắc chắn mình có thể sống sót, mình sẽ khỏe mạnh trở lại. Chính niềm tin đó đã giúp Giôn – xi vượt qua bệnh tật. Nghị lực sống của cô gái trẻ cùng câu chuyện đầy cảm động ẩn sau chiếc lá của cụ Bơ men đã gieo vào lòng bạn đọc ngón lửa ấm áp của tình yêu thương, cho ta thấy được khát vọng sống và tình người tốt đẹp vẫn còn hiện hữu ngay trên cõi đời này.

Cảm nhận nhân vật Giôn-xi - mẫu 3

Giôn xi là một cô họa sĩ trẻ tài năng giàu ước mơ và khao khát. Nhưng đáng buồn thay, cô lại mắc căn bệnh viêm phổi mãn tính - một căn bệnh mà trong thời kỳ đó người ta không thể nào chữa trị. Giôn-xi cũng nghèo khổ, và cô mất niềm tin ở tương lai. Cô đã buông xuôi cuộc đời mình cho số phận,phó mặc đời mình theo chiếc lá thường xuân và nghĩ rằng khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống cũng là lúc cô rời xa cõi đời. Năm đó là một năm mùa đông vô cùng khắc nghiệt Giôn -xi đang chờ đón cái chết của mình, thì cô bỗng tìm thấy niềm tin. Chiếc lá cuối cùng trên cây thường xuân mãi không rụng xuống nó kiên cường chống chọi lại cả một mùa đông rét mướt. chiếc lá ấy khiến cho Giôn -xi cũng trở nên kiên cường, cô bắt đầu có niềm tin trở lại cô nghĩ chắc chắn mình có thể sống sót, mình sẽ khỏe mạnh trở lại. Chính niềm tin đó đã giúp Giôn – xi vượt qua bệnh tật. Nghị lực sống của cô gái trẻ cùng câu chuyện đầy cảm động ẩn sau chiếc lá của cụ Bơ men đã gieo vào lòng bạn đọc ngón lửa ấm áp của tình yêu thương, cho ta thấy được khát vọng sống và tình người tốt đẹp vẫn còn hiện hữu ngay trên cõi đời này.

Cảm nhận nhân vật Giôn-xi - mẫu 4

Sau khi học xong văn bản “Chiếc lá cuối cùng” của nhà văn người Mĩ - O.Hen-ri, hình ảnh cụ Bơ - men với “kiệt tác đời mình” cứ đọng mãi trong lòng người đọc về những giá trị nhân văn hết sức cao đẹp. Cụ là một họa sĩ nghèo, tuổi đã già, sống một mình ở tầng dưới chung căn hộ với hai cô họa sĩ trẻ: Xiu và Giôn xi. Cả một đời làm nghệ thuật, cụ khát khao có bằng được một kiệt tác của riêng mình. Nhưng cái nghèo thì mãi vậy, thời gian lại nhanh chóng trôi qua, hoài bão của cụ vẫn chưa thực hiện được. Vốn đầy lòng thương người nên cụ Bơ - men vô cùng lo lắng khi biết bệnh tình của Giôn - xi. Cụ vừa lo sợ vừa tức giận với cái suy nghĩ vẩn vơ, tuyệt vọng của cô họa sĩ trẻ khi cô cố gắng cuộc sống còn lại của mình với chiếc lá cuối cùng bên ngoài cửa sổ kia. Cụ nhìn từng chiếc lá thường xuân cứ rụng dần theo mùa đông và chỉ còn một chiếc trơ trọi trên cành, cụ lặng lẽ âm thầm thực hiện một công việc. Tối hôm ấy, thời tiết thật khắc nghiệt, gió mưa dữ dội, bằng tình thương, bằng tài năng, cụ đã vượt qua tất cả để hoàn thành tác phẩm “Chiếc lá cuối cùng”. Chính vì nó mà Giôn - xi đã hồi sinh trở lại, giúp cô thoát khỏi suy nghĩ muốn tìm đến cái chết và cô đã lạc quan yêu đời, khao khát sự sống trở lại. Nhưng người đọc càng nghẹn ngào khi biết rằng sau đêm ấy, cụ Bơ - men đã mắc bệnh viêm phổi rất nặng và qua đời ngay sau đó vài ngày. Nhân vật cụ Bơ - men thật đẹp, thật cao cả, là một nghệ sĩ chân chính, giàu tài năng. Cụ chỉ xuất hiện một chút ở đầu, giữa câu chuyện và thông qua lời kể của Xiu nhưng chính “kiệt tác” của cụ đã giúp cho người đọc cảm thấy tình người ấm áp: Sống và yêu thương!

Cảm nhận nhân vật Giôn-xi - mẫu 5

Trong truyện ngắn “Chiếc lá cuối cùng”, em cảm thấy ấn tượng nhất với nhân vật Giôn-xi. Cô là một họa sĩ trẻ tài năng với nhiều ước mơ và khát vọng. Nhưng cô lại mắc căn bệnh sưng phổi, khó lòng chữa trị được trong thời đại đó. Nghèo khổ, bệnh tật khiến cô mất đi niềm tin vào tương lai. Cô đã buông xuôi cuộc đời mình cho số phận. Cô thường ngồi trên giường, đếm từng chiếc lá còn lại trên cây thường xuân bám vào trên vách tường gạch đối diện cửa sổ. Giôn-xi cho rằng khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống, cũng là lúc cái chết đến với cô, mặc cho người bạn của mình có động viên, khuyên nhủ thế nào. Nhưng rồi, sau một đêm mưa bão, chiếc lá vẫn còn đó. Điều đó khiến cô bắt đầu có niềm tin trở lại. Chính niềm tin đó đã giúp Giôn-xi vượt qua bệnh tật. Nghị lực sống của cô gái trẻ cùng câu chuyện đầy cảm động ẩn sau chiếc lá của cụ Bơ-men đã khiến người đọc cảm thấy xúc động. Từ đó, chúng ta cũng thấy được rằng khát vọng sống và tình người tốt đẹp vẫn còn hiện hữu ngay trên cõi đời này.

Cảm nhận nhân vật Giôn-xi - mẫu 6

Truyện “Chiếc lá cuối cùng” của O. Hen-ri đã để lại cho người đọc nhiều ấn tượng, đặc biệt là nhân vật Giôn-xi. Cô vốn là một người họa sĩ tài năng, giàu khát vọng. Nhưng vì căn bệnh sưng phổi quái ác, mà Giôn-xi đã mất đi niềm tin vào cuộc sống. Cô thường ngồi trên giường, đếm từng chiếc lá còn lại trên cây thường xuân bám vào trên vách tường gạch đối diện cửa sổ. Và cho rằng khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống thì mình sẽ chết. Điều đó cho thấy một tinh thần suy sụp trước bệnh tật, cũng như sự chờ đợi cái chết. Nhưng rồi khi nhìn thấy chiếc lá vẫn còn đó sau trận mưa vùi dập hôm qua. Giôn-xi dường như đã bừng tinh. Cô tự cảm thấy mình một con bé hư, chịu ăn cháo và uống sữa pha chút rượu vang đỏ và muốn ngồi dậy xem Xiu nấu nướng. Cô còn nói với Xiu, người bạn cùng phòng về mong muốn được vẽ vịnh Na-plơ. Tất cả đã cho thấy Giôn-xi hoàn toàn thoát khỏi tuyệt vọng, bệnh tật và có hy vọng vào cuộc sống. Chiếc lá đã giúp Giôn-xi lấy lại được tinh thần tiếp tục sống. Qua nhân vật Giôn-xi, nhà văn muốn gửi gắm đến bạn đọc về sức mạnh của niềm tin, nghị lực trong cuộc sống. Truyện đã đem đến cho người đọc nhiều cảm xúc.

Cảm nhận nhân vật Giôn-xi - mẫu 7

Nhân vật Giôn – Xi là một người con gái yếu đuối, một người đam mê nghệ thuật nhưng lại nghèo khổ. Họ bị cuộc sống mưu sinh xoay vần đến mức không thể nào theo đuổi ước mơ nghệ thuật cao đẹp của mình được.

Truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của O- Hen-ri viết về những con người nghệ sĩ nghèo, gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống. Nhưng họ vẫn luôn yêu nghệ thuật khát khao hướng tới những điều tốt đẹp trong cuộc sống hướng tới giá trị Chân- Thiện – Mỹ của cuộc đời.Câu chuyện xoay quanh ba nhân vật cụ Bơ- Men, Xiu và Giôn-xi trong đó nhân vật Giôn- xi là người yếu đuối và gặp nhiều khó khăn nhất trong cuộc sống. Bởi Giôn- xi còn trẻ nhưng lại mắc căn bệnh viêm phổi mãn tính. Một căn bệnh mà trong thời kỳ đó người ta không thể nào chữa trị, Giôn-xi cũng nghèo khổ, và cô mất niềm tin ở tương lai.

Cụ Bơ-Men là họa sĩ già hơn 60 tuổi ông cả cuộc đời chỉ mơ ước có một kiệt tác ghi dấu tên tuổi của mình. Nhưng cuộc sống khó khăn để mưu sinh ông phải đi làm mẫu vẽ cho những sinh viên mỹ thuật kiếm vài đô la một giờ để trang trải cuộc sống. Vì vậy, ước mơ vẽ được một bức tranh kiệt tác ngày càng xa xôi với người đàn ông già nua cô đơn này.

Xiu là bạn thân của Giôn- xi hai cô sống cùng một căn phòng trọ, cùng một nhà với ông lão Bơ – Men nhưng khác tầng. Hai cô gái nương tựa vào nhau để sống, từ lúc Giôn- xi bị ốm cô càng ngày càng mất niềm tin vào cuộc sống.

Xiu thương bạn nhiều lần khuyên can bạn mình nhưng Giôn- Xi vẫn luôn buồn chán, cô thường ngồi đếm những lá thường xuân bên ngoài cửa sổ và nghĩ tới một ngày mình sẽ ra đi mãi mãi, sẽ từ giã cuộc đời khi chiếc lá cuối cùng trên cành cây kia rụng xuống. Nhân vật Xiu luôn là người chia sẻ những niềm vui nỗi buồn của Giôn -xi có những lúc cô bắt đầu nghĩ tới cái chết sự bi quan của cô làm cho Giôn -xi mất đi sinh lực của mình.

Chính lòng thương bạn của Xiu đã góp phần giúp cho Giôn- xi chiến thắng bệnh tật của mình. Khi đọc kỹ về nhân vật Giôn- xi ta sẽ thấy tinh thần nhân văn nhân đạo của nhà văn O- Hen- ri.

Những người nghệ sĩ nghèo khổ về vật chất nhưng lại luôn giàu có về tinh thần nhân đạo, tình người, luôn muốn giúp đời và giúp người bởi tâm hồn họ luôn hướng tới những điều cao cả nhất. Khi Giôn- xi bế tắc tuyệt vọng tới tận cùng thì cũng là lúc O- Hen- ri để cho cô tìm thấy niềm tin trong cuộc sống. Khi những chiếc lá cứ rơi rụng dần làm Giôn – Xi thêm ảo não, về số phận mình.

Năm đó lại là một năm mùa đông vô cùng khắc nghiệt Giôn -xi đang chờ đón cái chết của mình, thì cô tìm thấy niềm tin. Chiếc lá cuối cùng trên cây thường xuân mãi không rụng xuống nó kiên cường chống chọi lại cả một mùa đông rét mướt.

Khiến cho Giôn -xi cũng trở nên kiên cường, cô bắt đầu có niềm tin trở lại cô nghĩ chắc chắn mình có thể sống sót, mình sẽ khỏe mạnh trở lại. Chính niềm tin đó đã giúp Giôn – xi vượt qua bệnh tật.

Khi Giôn -xi khỏe mạnh bình thường cô mới bước tới gần chiếc lá kiên cường, chiếc lá cho cô sức mạnh để chiến đấu với bệnh tật kia, lúc này cô mới biết chiếc lá đó chỉ là một bức tranh mà thôi. Bức tranh được ông cụ Bơ – Men vẽ cả một đêm đứng dưới trời bão tuyết, và để vẽ xong bức tranh đó cho Giôn -xi ông lão nghệ sĩ già tội nghiệp đã qua đời vì cảm lạnh.

Một tác phẩm vô cùng nhân văn, thể hiện tình yêu thương con người của O -Hen- ri dành cho nhân vật của mình. Đó chính là sự đồng cảm, sự nhân văn sâu sắc của tác giả hướng tới trong tác phẩm "Chiếc lá cuối cùng". Tác giả muốn người đọc nhận thấy giá trị đích thực của nghệ thuật đó chính là nghệ thuật cứu người, cứu vớt linh hồn của con người.

Cảm nhận nhân vật Giôn-xi - mẫu 8

“Chiếc lá cuối cùng” là truyện ngắn kể về những người nghệ sĩ nghèo. Xiu và Giôn-xi là hai nữ hoạ sĩ trẻ sống trong một căn hộ thuê rẻ tiền ở khu quảng trường Griniz gần công viên Oa-sinh-tơn. Bệnh viêm phổi và sự nghèo túng đã khiến Giôn- xi ngã gục trên con đường tìm về với sự sống. Cô nằm bất động trên giường bệnh, dõi theo những chiếc lá thường xuân qua ô cửa sổ và tin rằng mình sẽ ra đi khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống.

Tuy nhiên sau trận mưa gió lớn thì chiếc lá vẫn còn nguyên trên cây, tiếp thêm cho Giôn- xi sức sống và niềm hi vọng một ngày nào đó sẽ được vẽ vịnh Na-plơ. Khi Giôn-xi gần như chiến thắng được bệnh tật thì cụ Bơ-men qua đời, vì bệnh lao phổi.

Chiếc lá thường xuân giúp Giôn-xi vượt qua cơn nguy hiểm là kiệt tác cụ Bơ-men đã vẽ trên tường trong đêm mưa gió dữ dội, tàn bạo, cái đêm mà chiếc lá cuối cùng không chịu nổi sức gió đã lìa cành… Đoạn trích thấm đượm tình người đã rung lên những sợi dây cảm xúc trong tâm hồn độc giả.

Cảm nhận nhân vật Giôn-xi - mẫu 9

Truyện ngắn “Chiếc lá cuối cùng” của O Hen ri là một truyện ngắn vô cùng thành công thể hiện tinh thần nhân văn cao của tác giả với những số phận nghèo khổ trong cuộc sống.

Nhân vật Giôn xi là một người gặp nhiều bất hạnh trong cuộc sống. Cô là một sinh viên trường mỹ thuật, hoàn cảnh vô cùng khó khăn, sống cùng với người bạn của mình là Xiu. Một lần Giôn xi không may bị mưa, nên vướng bệnh phong hàn. Giôn xi thật ra chỉ là một người mắc bệnh viêm phổi, đáng lý ra sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như được chạy chữa thuốc thang. Nhưng do gia cảnh khó khăn, nên không có tiền chạy chữa thuốc men, bệnh tình ngày một nặng hơn.

Giôn xi tuyệt vọng thường ngồi bên chiếc giường gần cửa số đếm những chiếc lá rơi. Giôn xi thường nghĩ nếu một ngày chiếc lá cuối cùng rơi mất thì cô cũng chết. Sự tuyệt vọng của Giôn xi đã tới tận cùng nên cô mới tin vào một điều vô lý như vậy, nương tựa tinh thần của mình vào những chiếc lá.

Một xã hội với những người nghệ sĩ nghèo nhưng có tấm lòng vô cùng nhân đạo. Ông cụ già Bơ Men là một người yêu nghệ thuật ông thường mơ ước có thể sáng tác một tác phẩm để đời. Nhưng cuộc sống nghèo khổ đã khiến ông phải đi làm mẫu vẽ cho những nghệ sĩ mới vào nghề kiếm vào đồng tiền lẻ sống qua ngày.

Giôn xi và Xiu là người bạn cùng học một trường cùng thuê một phòng trọ. Từ ngày Giôn xi bị ốm Xiu đã chăm sóc bạn của mình vô cùng tốt. Nhưng Giôn xi đã mất đi tinh thần, mất hết đi tinh thần chống chọi lại với sự sống. Nàng đã mất hết nghị lực chống chọi với cuộc sống, chỉ còn chờ đợi cái chết đến với mình, phó mặc sự sống của đời mình vào những chiếc lá, không gian trở nên vô cùng nhỏ bé, sự vật quá tĩnh lặng, trong đôi mắt, là sự tuyệt vọng, không có chút dấu hiệu nào của sự sống.

Chính thể trạng tinh thần, nghị lực yếu đuối, làm cho Giôn xi có những suy nghĩ lạ lùng, phó mặc thân mình cho những chiếc lá bị quan tuyệt vọng. Giôn xi luôn có cảm giác cái chết đang đến thật gần.

Bệnh của Giôn xi ngày càng nặng cô ít hy vọng sống lại được. Giôn xi bị ám ảnh bởi những chiếc lá đang lìa cành. Một ngày chỉ còn lại duy nhất một chiếc lá trên cành Giôn xi nghĩ rằng chỉ qua đêm nay thôi thì chiếc lá cuối cùng sẽ rụng mất và cô cũng như chiếc lá kia sẽ phải chết.

Nhưng hôm sau, qua một giấc ngủ dài mộng mị, Giôn xi đã tỉnh dậy và việc đầu tiên cô làm là mở cửa sổ, những chiếc lá kia vẫn còn trên cành, những ngày hôm sau chiếc lá vẫn vẹn nguyên. Việc chiếc lá cuối cùng dũng cảm chống chọi lại với cả một mùa đông lạnh giá mưa tuyết, khiến cho Giôn xi bắt đầu có tinh thần trở lại. Cô cũng bắt đầu hy vọng, mong mình sẽ khỏi bệnh, có thể đi khắp nơi và vẽ những bức tranh đẹp.

Nhưng chiếc kia vẫn tồn tại theo thời gian, rồi một ngày Giôn xi đã khỏi bệnh, chiếc lá tầm xuân vẫn còn đó. Theo thời gian Giôn xi đã khỏe lại. Một ngày cô có thể tới bên cạnh chiếc lá, cô nhìn chiếc lá dũng cảm đó một lần thật kỹ thì biết rằng đó chính là một bức tranh.

Sau khi, tìm hiểu Giôn xi biết được là bức tranh chiếc lá cuối cùng chính là do ông lão Bơ Men và ông ấy đã đứng suốt một đêm giữa mưa tuyết để vẽ bức tranh thành công, ngày hôm sau ông cụ Bơ Men khốn khổ đó đã qua đời. Nhưng sự hy sinh đó của ông không hề uổng phí bởi tác phẩm là ông Bơ Men vẽ đã mang lại niềm tin, sự hồi sinh cho Giôn xi khiến cô có sức mạnh chiến thắng bệnh tật.

Nghệ thuật chân chính mang lại sự hồi sinh, cho con người đó chính là chân lý mà tác phẩm chiếc lá cuối cùng mang tới cho người đọc, thể hiện sự nhân văn nhân đạo của tác giả O Hen ri.

Cảm nhận nhân vật Giôn-xi - mẫu 10

Mỗi một nhân vật văn học được xây dựng nên đều mang một tính cách thể hiện tư tưởng và thông điệp muốn truyền tải của tác giả.Trong truyện ngắn nổi tiếng “Chiếc lá cuối cùng” của mình, O Hen-ri muốn thông qua nhân vật Giôn-xi để ca ngợi những con người dù rơi vào hoàn cảnh gần như tuyệt vọng hoàn toàn nhưng nhờ ý chí và nghị lực phi thường đã vượt qua được khó khăn, thử thách đó.

Giôn-xi là một trong những nhân vật chính của “Chiếc lá cuối cùng”, câu chuyện được lấy bối cảnh ở khu Greenwich Village, Mahattan, New York, Mỹ với nội dung là Giôn-xi cùng với Xiu là hai nữ hoạ sĩ trẻ sống trong một khu trọ và cũng trong khu trọ đó có cụ Bơ-men là một ông hoạ sĩ già với khát khao cả đời là chắp bút vẽ lên được một kiệt tác nhưng đã ở tuổi xế chiều mà vẫn chưa thể hoàn thành được khát khao ấy.

Mùa đông năm ấy đến không chỉ mang theo những cơn gió lạnh mà còn mang theo nỗi buồn khôn xiết đối với hai chị em Xiu và Giôn-xi khi Giôn-xi bị bệnh sưng phổi rất nặng. Căn bệnh quái ác đã khiến cô gái trẻ tuyệt vọng và có ý nghĩ rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng ngoài cửa sổ rụng xuống thì cũng là lúc bản thân mình rời xa cõi đời.

Xiu vô cùng lo lắng cho chị nhưng chẳng thể thay đổi được gì, Giôn-xi vẫn tuyệt vọng như vậy và ngày ngày cô gái tội nghiệp ấy vẫn nằm trên giường bệnh, nhìn qua khung cửa sổ mà đếm từng chiếc lá thường xuân trên cây. Biết được ý nghĩ bi quan và điên rồ ấy của Giôn-xi, cụ Bơ-men đã rất giận mà la mắng cô không biết trân trọng sức khoẻ và tính mạng của bản thân.

Thế nhưng đến cuối cùng thì chính cụ mới là người điên rồ hơn khi làm ra một hành động không tưởng là cụ đã âm thầm thức suốt đêm mùa đông lạnh lẽo mưa gió bão bùng để vẽ một chiếc lá thường xuân lên trên tường. Có lẽ chiếc lá ấy được vẽ bằng cả trái tim và tấm lòng của cụ Bơ-men nên trông nó giống y như thật khiến Giôn-xi ngạc nhiên và đã lấy lại được nghị lực chống trọi với bệnh tật mà tiếp tục sống. Câu chuyện kết thúc với sự khoẻ mạnh trở lại của Giôn-xi nhưng đổi lại là sự ra đi của cụ Bơ-men.

Trước khi bị bệnh, Giôn-xi cũng là một cô gái trẻ với nghị lực sống rất mạnh mẽ. Cô từng mơ ước sẽ vẽ một bức tranh về vịnh Na-plơ nhưng rồi ước mơ tưởng chừng vô cùng bình dị của cô hoạ sĩ trẻ ấy lại dang giở không được thực hiện bởi căn bệnh sưng phổi khiến cô kiệt quệ cả về vật chất lẫn tinh thần. Tâm lí cô gái trẻ dần trở nên bất ổn rồi rơi vào trạng thái tuyệt vọng, cô mất hết nghị lực sống và có suy nghĩ rằng phía trước chờ đợi mình chỉ là cái chết mà thôi.

Hằng ngày, cô nằm trên giường, ngắm nhìn qua khung cửa sổ phòng và đếm những chiếc lá trên cây thường xuân leo trên bờ tường ngoài kia. Giôn-xi nghĩ rằng những chiếc lá ấy rồi sẽ chẳng thể chống chọi lại được với mùa đông nước Mỹ khắc nghiệt, cũng như bản thân cô sẽ chẳng thể chống chọi được với căn bệnh sưng phổi của mình. Do đó cô mới có suy nghĩ rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng rụng xuống thì cũng là lúc cô từ biệt cõi đời này.

Không còn ý chí và nghị lực sống, Giôn-xi bắt đầu có những suy nghĩ lạ lùng và bi quan, cô luôn đinh ninh chắc chắn rằng sự sống đối với cô giờ đây là một thứ gì đó rất xa xỉ ngoài tầm tay với. Không chỉ dừng lại ở đó, bị ám ảnh bởi suy nghĩ về chiếc lá thường xuân cuối cùng trên cây khiến tâm bệnh của cô càng trầm trọng hơn so với căn bệnh sưng phổi.

Đối với cô gái trẻ, chiếc lá cuối cùng này như thước đo thời gian còn lại của cô, là phán quyết chấm hết cho cuộc đời mà không biết khi nào sẽ được đưa ra. Thực là một suy nghĩ điên rồ, nhưng đặt vào hoàn cảnh của Giôn-xi thì lại rất hợp lí bởi những con người theo con đường nghệ thuật thường có trái tim rất nhạy cảm, và cô hoạ sĩ trẻ Giôn-xi cũng không phải ngoại lệ. Cô có một tâm hồn nhạy cảm và do đó bị giày vò bởi sự bất lực của bản thân cũng như bởi phải sống dựa vào người khác.

Và rồi phép màu đã xảy ra khi cụ Bơ-men hi sinh cả tính mạng của mình để vẽ lên tường chiếc lá thường xuân cuối cùng ấy. Chiếc lá ấy cứ ngoan cường từ ngày này qua ngày khác tựa như một phép màu hồi sinh lại cả sự sống và hi vọng cho Giôn-xi. Chiếc lá ấy như một chỗ dựa tinh thần khiến Giôn-xi lấy lại những nghị lực mà bản thân tưởng chừng đã mất đi từ lâu để đứng lên tự tay giành lại sự sống của bản thân.

Đối với nhiều người có thể câu chuyện khép lại bằng một kết thúc buồn, thế nhưng theo em dẫu cụ Bơ-men không còn nhưng cụ đã hoàn thành được kiệt tác mà cả đời mình vẫn hằng mơ ước, và Giôn-xi như một minh chứng, một niềm động viên cho tất cả mọi người về một ý chí, nghị lực kiên cường vượt qua mọi khó khăn.

1 6,275 29/02/2024
Tải về