TOP 10 mẫu Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở (2024) SIÊU HAY
Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở lớp 5 gồm 10 bài văn mẫu hay nhất, chọn lọc giúp học sinh viết bài tập làm văn lớp 5 hay hơn.
Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở
Đề bài: Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở.
Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở (mẫu 1)
Quê hương em rất đẹp, nhất là vào những buổi bình minh ngày hè. Và em thấy, công viên của quê em là đẹp nhất. Em thích ra hồ vào buổi sáng ngắm nhìn mặt trời mọc, đắm chìm trong vẻ đẹp của công viên, của hồ nước.
Công viên quê hương em là một tổng thể thiên nhiên hài hoà, có một cái hồ rộng trong xanh ở giữa, có những con đường, vườn cây và dải đất bao quanh. Em thường theo mẹ ra hồ từ sớm để tập thể dục và để được ngắm nhìn cảnh hồ buổi sớm bình minh trong lành. Khi mặt trời vén bức màn mây và những cô cậu bé năng tinh nghịch xuống đánh thức vạn vật, lớp sương mỏng phủ trên mặt hồ dần tan, để nhường chỗ cho nắng mới vàng tươi ấm áp khắp không gian. Mặt hồ phẳng lặng, bình yên tựa hồ một tấm gương soi khổng lồ bừng sáng hẳn lên bởi ánh bình minh. Thỉnh thoảng có những làn gió mát thổi qua hồ làm cho mặt nước khẽ gợn sóng, từng con sóng nhỏ lăn tăn như đang vui đùa với những bé nắng khiến mặt hồ lung linh, rực rỡ hơn hẳn.
Sau khi ngắm nhìn cảnh hồ buổi bình minh, em và mẹ đi bộ trên con đường nhỏ lát gạch sạch sẽ bao quanh hồ. Người ta không làm một con đường nhựa phẳng lì, rộng lớn quanh hồ mà tỉ mỉ lát từng viên gạch trên con đường nhỏ tạo cảm giác như đang đi trên một con đường thôn quê mộc mạc. Nắng vàng trải xuống con đường nhỏ khiến cho cảnh vật trông tràn đầy sức sống. Những hạt sương nhỏ tí xíu, long lanh như hạt ngọc điểm tô cho vẻ đẹp của từng cánh hoa, lá cỏ sát hồ khiến chúng trở nên lung linh hơn dưới ánh nắng mai. Chim chóc nhảy nhót, bay lượn, chuyền từ cành cây này sang cành cây khác khiến cho công viên vào buổi sáng thêm vui tươi, nhộn nhịp hơn hẳn. Trên con đường nhỏ, người dân đi bộ, tập thể dục tưng bừng, rộn rã.
Nếu ai hỏi quê hương em có cảnh gì đẹp, em sẽ rất tự hào giới thiệu với họ công viên quê hương, đặc biệt là vào buổi sáng. Em rất yêu và muốn ngắm nhìn bức tranh ấy mỗi buổi sớm mai.
Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở (mẫu 2)
Mùa thu về, khuấy động trong tâm hồn ta nhiều cảm xúc. Tuy nhiên, là những cơn gió mùa thu khiến trái tim chúng ta rung động hơn tất cả.
Gió mùa thu êm dịu như dải lụa nhẹ nhàng vuốt qua lá cây, làm bừng tỉnh tất cả mọi thứ. Dải lụa ấy mang theo hơi sương mềm mại, làm tỉnh thức những trái tim đam mê. Chúng nhẹ nhàng làm động đậy những bông hoa mới nở và tạo nên bụi màu như một bàn tay tinh tế. Hương thơm của hoa lan tỏa trên đường phố, hương của phở Hà Nội khuất lạc giữa những thực khách tò mò, và hơi sương mang theo mùi ngọt ngào làm cho hàng liễu rủ như mái tóc của các cô gái. Tia nắng mỏng manh tan trong sương sớm vội vàng kết hợp cùng gió, rắc bột màu kỳ diệu lên mọi vật. Chiếc lá vàng bay nhẹ trên đường, như nàng gió đưa lá đi chơi rồi nhẹ nhàng trả về mặt đất. Gió mùa thu không giống với gió oi bức của mùa hè hay gió lạnh buốt của mùa đông, mà gió nhẹ nhàng, dịu dàng làm tình cảm trở nên ấm áp. Gió như một sợi dây kết nối trời đất, hòa mình vào không gian xung quanh. Dải lụa ấy giúp làn sương mỏng rung động, hiện lên với vô số hình ảnh và sắc màu.
Gió thu hòa quyện cảnh vật và con người tạo nên một thế giới mộng mơ, quyến rũ, đầy sắc màu.
Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở (mẫu 3)
Trên trời cao, bầy chim bay rợp trời, hòa mình vào khúc hát chào bình minh, làm cho không gian trở nên sống động và phô diễn. Mùi hương của lúa nở lan, thoảng thoảng quanh. Trong bàn tay xanh ấy, giấc mơ trắng tinh khôi giữa giọt sữa trắng, là sự hòa quyện tinh tế nhất của trời và đất. Vài chú cò trắng tận hưởng ẩm thực, tiếng đập cánh bỗng làm giật mình cả không gian, như một cuộc thức tỉnh. Cánh đồng lúa chín que mừng rộn và phấn khởi.
Dưới cánh đồng, đôi bàn tay khéo léo đang thu hoạch từng bông lúa vàng trĩu hạt, chiếc nón trắng nhấp nhô theo nhịp của bàn tay khéo léo. Trong lúc làm việc, những người nông dân vui vẻ trò chuyện, thỉnh thoảng hát vang làm giảm bớt cảm giác nắng nóng và mệt mỏi. Nghe tiếng cười đùa, tôi cảm nhận rằng năm nay là một mùa bội thu. Màu lúa chín vàng tươi tắn tạo nên bức tranh quê hương ấm áp, thịnh vượng, làm lòng người trở nên yên bình trước hình ảnh giản dị của làng quê. Sau khi thu hoạch, lúa được xếp thành từng bó, chiếc xe thồ, xe kéo chở lúa về. Con đường làng trở nên hối hả, nhộn nhịp như một lễ hội. Bức tranh làng quê hiện lên với đủ màu sắc khác nhau.
Cánh đồng quê thân yêu đã nuôi dưỡng tôi lớn lên, hình thành bằng những hạt gạo trắng tinh khôi, thơm như sữa mẹ. Dù ở đâu, hình ảnh cánh đồng lúa sẽ luôn là hồi ức về một miền quê giản dị nhưng đậm chất yêu thương và quý báu.
Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở (mẫu 4)
Quê hương, hai tiếng gọi thiêng liêng và trìu mến vô tận, đọng sâu trong trái tim chúng ta qua những hình ảnh của tuổi thơ. Quê hương là nơi ta lớn lên, là nguồn cảm hứng để ta luôn trở về. Nếu không nhớ, ta không thể trưởng thành. Mỗi người có cách riêng để yêu quê hương, giữ lại những hình bóng đẹp khác nhau về cảnh đẹp quê nhà. Đối với tôi, dòng sông quê hương vẫn là nguồn suối ngọt chảy suốt tâm hồn từ thuở nào.
Tuổi thơ của mỗi người gắn liền với dòng sông và cánh đồng bao la. Nhưng dòng sông trong tâm trí, ký ức và ở mỗi địa điểm lại mang một vẻ đẹp riêng, như một dòng chảy vô tận trong lòng, từ quá khứ đến hiện tại và tương lai. Nó là nguồn nước ngọt mát, là suối nguồn để đắm chìm, để tìm sự che chở. Quê hương của tôi có dòng sông xanh biếc, nước trong veo phản chiếu tóc những hàng tre, hồn tôi là một buổi trưa hè... những câu thơ đã đánh thức tâm hồn tôi.
Dòng sông quê tôi dài và êm đềm, như ánh tóc bồng bềnh cuốn cuộn mùi khói mèo tháng hai và mùi nắng mới của mùa xuân. Nó thơ mộng, duyên dáng và nhẹ nhàng như tiếng vâng không lời của tình yêu. Bờ sông là những dải cỏ xanh rì rì đang rì rào trong gió, như đang thì thầm với chúng tôi mỗi khi chúng tôi thăm ghe. Dòng sông này liên quan đến tuổi thơ của tôi, đến những đứa trẻ nông thôn yêu sông nước, yêu cuộc sống thuần khiết. Có khi nó hùng vĩ và mạnh mẽ như những lốc xoáy sâu thẳm. Cũng có lúc nó dịu dàng, lẫy lừng giữa bức tranh màu đỏ tươi của tán phượng hè. Nhưng nó luôn ở đây, đi cùng thời gian và sự trưởng thành trong tôi, làm giàu xứ sở quê hương.
Con sông dịu dàng, nước trong xanh như ngọc bích. Dòng nước mát mẻ khiến chúng tôi không chỉ nhẹ nhàng vuốt ve mà còn chống cự, là nơi chúng tôi học bơi. Có lẽ nhờ nó, chúng tôi hiểu thêm về ý nghĩa quý giá của tuổi thơ và những khoảnh khắc đẹp.
Dòng sông nhỏ này nhẹ nhàng là nguồn nước chính cho cuộc sống của cộng đồng quê tôi. Mỗi ngày, mọi người hội tụ gần sông để rửa rau, tắm giữa dòng nước, và trải qua những khoảnh khắc vui tươi không ngần. Sông không chỉ là nơi làm mới tâm hồn mà còn là người bạn đồng hành lâu dài. Nó như biểu tượng của tuổi thơ trong sáng, đồng điệu với tâm hồn trẻ con của tôi.
Nhớ về dòng sông quê hương là nhớ về quê hương mình, là yêu quê nhỏ bé bên bờ sông êm đềm, dịu dàng như hình ảnh một người mẹ phù sa trong vùng văn hóa đất đỏ. Con sông đã trở thành nàng thơ lãng mạn trong lòng mỗi đứa trẻ thơ. Nó mang đến giá trị không chỉ về vật chất mà còn về tinh thần, là câu chuyện cổ tích thuở xưa. Quê hương đẹp, đẹp theo cách riêng, và đáng nhớ theo cách riêng, để mỗi người nhớ về quê nhà theo một khía cạnh khác nhau. Khi nhớ về cánh đồng xanh, cò bay, hay dòng sông trôi êm, là khi tôi nhớ về một tuổi thơ tràn đầy niềm vui và tình yêu.
Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở (mẫu 5)
Ở những miền quê, cánh đồng lúa có lẽ là cảnh vật thân thuộc và gần gũi nhất. Cánh đồng lúa vì thế đã trở thành một phần kí ức tuổi thơ của tôi, để lại trong tôi những kỉ niệm khó phai nhòa.
Tôi vẫn còn nhớ mãi những lời hát ru dịu dàng, ngọt ngào của mẹ: "Con cò bay lả bay la, bay từ cửa phủ, bay ra cánh đồng". Cánh đồng lúa in đậm trong tâm trí tôi từ thuở ấy, đối với tôi, không có gì đẹp và thân thương cho bằng cánh đồng lúa. Cánh đồng làng tôi rộng đến mức cò bay mởi cánh cũng không hết. Nhìn từ xa, cả cánh đồng như một tấm thảm khổng lồ. Mỗi khi có gió thoảng qua, cánh đồng lại nhấp nhô từng đợt, tạo thành những con sóng cứ đuổi nhau mãi về phía chân trời.
Tôi thích nhất là được cùng mẹ ra thăm đồng vào buổi sớm mai. Khi ấy, mọi vật thật tinh khôi và tươi mới. Những ánh nắng đầu tiên của ngày mới rọi xuống cánh đồng làm bừng sáng cả không gian. Sương lúc này vẫn còn giăng mắc trên từng ngọn cây, lá cỏ, cả cánh đồng chìm trong màn sương sớm làm tôi có cảm giác như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh. Từng bông lúa nặng trĩu hạt lúc này như đang gượng dậy để đón chào những tia nắng ấm áp.
Trên cao, những chú chim bay lượn, hót vang khúc ca về bình minh làm cho không gian càng thêm tưng bừng, rộn rã. Lúa đang thì con gái tỏa hương thơm dìu dịu, thoang thoảng. Trong cái vỏ xanh ấy đang ẩn chứa giọt sữa trắng tinh khôi, hội tụ tất cả những gì tinh túy nhất của trời đất. Vài chú có trắng tranh thủ kiếm ăn, tiếng đập cánh bỗng làm thức dậy cả không gian đang im lìm như chìm trong giấc ngủ. Cánh đồng lúa đến mùa gặt thật vui tươi và tưng bừng.
Dưới đồng, những cánh tay thoăn thoắt đang cắt từng bông lúa vàng trĩu hạt, chiếc nón trắng nhấp nhô theo nhịp của tay người gặt. Vừa làm việc, các bác nông dân vừa trò chuyện vui vẻ, thi thoảng lại cất lên tiếng hát làm vơi bớt cái nắng nóng, mệt mỏi. Nghe tiếng cười đùa ấy, tôi đoán năm nay chắc vẫn là một vụ mùa bội thu. Màu lúa chín vàng ươm gợi cảm giác về một miền quê ấm no, trù phú, lòng người bỗng cảm thấy thật bình yên trước khoảnh khắc giản dị của làng quê. Lúa được cắt xong sẽ xếp thành từng bó, những chiếc xe thồ, xe kéo có nhiệm vụ chở lúa về sân khơi. Con đường làng ngày gặt nườm nượp người xe, vui như trảy hội. Bức tranh làng quê vì thế cũng trở nên thật sinh động với muôn vàn màu sắc.
Cánh đồng quê yêu dấu đã nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành bằng hạt gạo trắng ngần, thơm như dòng sữa mẹ. Dù có đi đâu xa, hình ảnh về cánh đồng lúa sẽ mãi nhắc nhở tôi về một miền quê giản dị nhưng xiết bao trìu mến, thân thương.
Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở (mẫu 6)
Mở bài: Quê hương em rất đẹp, nhất là vào những buổi bình minh ngày hè. Và em thấy, công viên của quê em là đẹp nhất. Em thích ra hồ vào buổi sáng ngắm nhìn mặt trời mọc, đắm chìm trong vẻ đẹp của công viên, của hồ nước.
Thân bài:
Công viên quê hương em là một tổng thể thiên nhiên hài hoà, có một cái hồ rộng trong xanh ở giữa, có những con đường, vườn cây và dải đất bao quanh.
a. Tả hồ:
+ Em thường theo mẹ ra hồ từ sớm để tập thể dục và để được ngắm nhìn cảnh hồ buổi sớm bình minh trong lành. Khi mặt trời vén bức màn mây và những cô cậu bé năng tinh nghịch xuống đánh thức vạn vật, lớp sương mỏng phủ trên mặt hồ dần tan, để nhường chỗ cho nắng mới vàng tươi ấm áp khắp không gian.
+ Mặt hồ phẳng lặng, bình yên tựa hồ một tấm gương soi khổng lồ bừng sáng hẳn lên bởi ánh bình minh.
+ Thỉnh thoảng có những làn gió mát thổi qua hồ làm cho mặt nước khẽ gợn sóng, từng con sóng nhỏ lăn tăn như đang vui đùa với những bé nắng khiến mặt hồ lung linh, rực rỡ hơn hẳn.
b. Khu vực bao quanh hồ:
+ Em và mẹ đi bộ trên con đường nhỏ lát gạch sạch sẽ bao quanh hồ.
+ Người ta tỉ mỉ lát từng viên gạch trên con đường nhỏ tạo cảm giác như đang đi trên một con đường thôn quê mộc mạc.
+ Nắng vàng trải xuống con đường nhỏ khiến cho cảnh vật trông tràn đầy sức sống.
+ Những hạt sương nhỏ tí xíu, long lanh như hạt ngọc điểm tô cho vẻ đẹp của từng cánh hoa, lá cỏ sát hồ khiến chúng trở nên lung linh hơn dưới ánh nắng mai
+ Chim chóc nhảy nhót, bay lượn, chuyền từ cành cây này sang cành cây khác khiến cho công viên vào buổi sáng thêm vui tươi, nhộn nhịp hơn hẳn.
+ Trên con đường nhỏ, người dân đi bộ, tập thể dục tưng bừng, rộn rã.
Kết bài:Nếu ai hỏi quê hương em có cảnh gì đẹp, em sẽ rất tự hào giới thiệu với họ công viên quê hương, đặc biệt là vào buổi sáng. Em rất yêu và muốn ngắm nhìn bức tranh ấy mỗi buổi sớm mai.
Xem thêm các chương trình khác: