Chương II Thông tư 133/2016/TT-BTC: Tài khoản kế toán
Số hiệu: | 133/2016/TT-BTC | Loại văn bản: | Thông tư |
Nơi ban hành: | Bộ Tài chính | Người ký: | Trần Văn Hiếu |
Ngày ban hành: | 26/08/2016 | Ngày hiệu lực: | 01/01/2017 |
Ngày công báo: | 12/10/2016 | Số công báo: | Từ số 1099 đến số 1100 |
Lĩnh vực: | Doanh nghiệp, Kế toán - Kiểm toán | Tình trạng: | Còn hiệu lực |
TÓM TẮT VĂN BẢN
Bộ Tài chính vừa ban hành Thông tư 133/2016/TT-BTC về chế độ kế toán doanh nghiệp nhỏ và vừa, gồm: nguyên tắc ghi sổ kế toán, lập và trình bày Báo cáo tài chính của doanh nghiệp nhỏ và vừa, không áp dụng cho việc xác định nghĩa vụ thuế của doanh nghiệp.
1. Quy định chung về kế toán doanh nghiệp nhỏ và vừa
2. Tài khoản kế toán doanh nghiệp nhỏ và vừa
3. Báo cáo tài chính doanh nghiệp vừa và nhỏ
Văn bản tiếng việt
Văn bản tiếng anh
1. Kế toán phải mở sổ kế toán ghi chép hàng ngày liên tục theo trình tự phát sinh các khoản thu, chi, nhập, xuất các loại tiền và tính ra số tồn tại quỹ và từng tài khoản ở Ngân hàng tại mọi thời điểm để tiện cho việc kiểm tra, đối chiếu.
2. Các khoản tiền do tổ chức và cá nhân ký cược, ký quỹ tại doanh nghiệp được quản lý và hạch toán như tiền của doanh nghiệp.
3. Khi thu, chi tiền mặt phải có phiếu thu, phiếu chi và có đủ chữ ký theo quy định về chứng từ kế toán. Khi hạch toán tiền gửi ngân hàng phải có giấy báo Nợ, giấy báo Có hoặc bảng sao kê của ngân hàng.
4. Kế toán phải theo dõi chi tiết tiền theo nguyên tệ. Khi phát sinh các giao dịch bằng ngoại tệ, kế toán phải quy đổi ngoại tệ ra đồng tiền ghi sổ kế toán (đơn vị tiền tệ kế toán) theo nguyên tắc:
- Bên Nợ các tài khoản tiền áp dụng tỷ giá giao dịch thực tế;
- Bên Có các tài khoản tiền được lựa chọn áp dụng tỷ giá ghi sổ bình quân gia quyền hoặc tỷ giá giao dịch thực tế.
Việc xác định tỷ giá ghi sổ bình quân gia quyền, tỷ giá giao dịch thực tế thực hiện theo quy định tại Điều 52 Thông tư này.
5. Trường hợp doanh nghiệp sử dụng tỷ giá giao dịch thực tế để hạch toán bên Có các tài khoản tiền, khoản chênh lệch tỷ giá hối đoái phát sinh trong kỳ được ghi nhận đồng thời tại thời điểm chi tiền hoặc ghi nhận định kỳ tùy theo đặc điểm hoạt động kinh doanh và yêu cầu quản lý của doanh nghiệp. Đồng thời, nếu tại thời điểm cuối kỳ kế toán:
- Các TK tiền không còn số dư nguyên tệ thì doanh nghiệp phải kết chuyển toàn bộ chênh lệch tỷ giá hối đoái phát sinh trong kỳ vào doanh thu hoạt động tài chính hoặc chi phí tài chính của kỳ báo cáo.
- Các TK tiền còn số dư nguyên tệ thì doanh nghiệp phải đánh giá lại theo quy định tại Điều 52 Thông tư này.
6. Tại thời điểm lập Báo cáo tài chính theo quy định của pháp luật doanh nghiệp phải đánh giá lại số dư ngoại tệ theo tỷ giá chuyển khoản trung bình cuối kỳ của ngân hàng thương mại nơi doanh nghiệp thường xuyên có giao dịch.
Việc xác định tỷ giá chuyển khoản trung bình và xử lý chênh lệch tỷ giá do đánh giá lại các TK tiền bằng ngoại tệ được thực hiện theo quy định tại Điều 52 Thông tư này.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh tình hình thu, chi, tồn tiền mặt tại quỹ của doanh nghiệp bao gồm: Tiền Việt Nam, ngoại tệ. Chỉ phản ánh vào TK 111 “Tiền mặt” số tiền Việt Nam, ngoại tệ thực tế nhập, xuất, tồn quỹ.
b) Khi tiến hành nhập, xuất quỹ tiền mặt phải có phiếu thu, phiếu chi và có đủ chữ ký của người nhận, người giao, người có thẩm quyền cho phép nhập, xuất quỹ,... theo quy định về chứng từ kế toán. Một số trường hợp đặc biệt phải có lệnh nhập quỹ, xuất quỹ đính kèm.
c) Kế toán quỹ tiền mặt phải có trách nhiệm mở sổ kế toán quỹ tiền mặt, ghi chép hàng ngày liên tục theo trình tự phát sinh các khoản thu, chi, nhập, xuất quỹ tiền mặt và tính ra số tồn quỹ tại mọi thời điểm.
d) Thủ quỹ chịu trách nhiệm quản lý và nhập, xuất quỹ tiền mặt. Hàng ngày thủ quỹ phải kiểm kê số tồn quỹ tiền mặt thực tế, đối chiếu số liệu sổ quỹ tiền mặt và sổ kế toán tiền mặt. Nếu có chênh lệch, kế toán và thủ quỹ phải kiểm tra lại để xác định nguyên nhân và kiến nghị biện pháp xử lý chênh lệch.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 111 - Tiền mặt
Bên Nợ:
- Các khoản tiền Việt Nam, ngoại tệ nhập quỹ;
- Số tiền Việt Nam, ngoại tệ thừa ở quỹ phát hiện khi kiểm kê;
- Chênh lệch tỷ giá hối đoái do đánh giá lại số dư tiền mặt là ngoại tệ tại thời điểm báo cáo (trường hợp tỷ giá ngoại tệ tăng so với tỷ giá ghi sổ kế toán).
Bên Có:
- Các khoản tiền Việt Nam, ngoại tệ xuất quỹ;
- Số tiền Việt Nam, ngoại tệ thiếu hụt quỹ phát hiện khi kiểm kê;
- Chênh lệch tỷ giá hối đoái do đánh giá lại số dư tiền mặt là ngoại tệ tại thời điểm báo cáo (trường hợp tỷ giá ngoại tệ giảm so với tỷ giá ghi sổ kế toán).
Số dư bên Nợ:
Các khoản tiền Việt Nam, ngoại tệ còn tồn quỹ tiền mặt tại thời điểm báo cáo.
Tài khoản 111 - Tiền mặt, có 2 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 1111 - Tiền Việt Nam: Phản ánh tình hình thu, chi, tồn quỹ tiền Việt Nam tại quỹ tiền mặt.
- Tài khoản 1112 - Ngoại tệ: Phản ánh tình hình thu, chi, chênh lệch tỷ giá và số dư ngoại tệ tại quỹ tiền mặt theo giá trị quy đổi ra đồng tiền ghi sổ kế toán.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh số hiện có và tình hình biến động tăng, giảm các khoản tiền gửi không kỳ hạn tại ngân hàng của doanh nghiệp. Căn cứ để hạch toán trên Tài khoản 112 - Tiền gửi ngân hàng là các giấy báo Có, báo Nợ hoặc bản sao kê của ngân hàng kèm theo các chứng từ gốc (ủy nhiệm chi, ủy nhiệm thu, séc chuyển khoản, séc bảo chi,…).
b) Khi nhận được chứng từ của ngân hàng gửi đến, kế toán phải kiểm tra, đối chiếu với chứng từ gốc kèm theo. Nếu có sự chênh lệch giữa số liệu trên sổ kế toán của doanh nghiệp, số liệu ở chứng từ gốc với số liệu trên chứng từ của ngân hàng thì doanh nghiệp phải thông báo cho ngân hàng để cùng đối chiếu, xác minh và xử lý kịp thời. Cuối tháng, chưa xác định được nguyên nhân chênh lệch thì kế toán ghi sổ theo số liệu của ngân hàng trên giấy báo Nợ, báo Có hoặc bản sao kê. Số chênh lệch (nếu có) ghi vào bên Nợ TK 138 “Phải thu khác” (1381) (nếu số liệu của kế toán lớn hơn số liệu của ngân hàng) hoặc ghi vào bên Có TK 338 “Phải trả, phải nộp khác” (3381) (nếu số liệu của kế toán nhỏ hơn số liệu của ngân hàng). Sang tháng sau, tiếp tục kiểm tra, đối chiếu, xác định nguyên nhân để điều chỉnh số liệu ghi sổ.
c) Phải tổ chức hạch toán chi tiết số tiền gửi theo từng tài khoản ở từng ngân hàng để tiện cho việc kiểm tra, đối chiếu.
d) Khoản thấu chi ngân hàng không được ghi âm trên tài khoản tiền gửi ngân hàng mà được phản ánh tương tự như khoản vay ngân hàng.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 112 - Tiền gửi ngân hàng
Bên Nợ:
- Các khoản tiền Việt Nam, ngoại tệ gửi vào ngân hàng;
- Chênh lệch tỷ giá hối đoái do đánh giá lại số dư tiền gửi ngân hàng là ngoại tệ tại thời điểm báo cáo (trường hợp tỷ giá ngoại tệ tăng so với tỷ giá ghi sổ kế toán).
Bên Có:
- Các khoản tiền Việt Nam, ngoại tệ rút ra từ ngân hàng;
- Chênh lệch tỷ giá hối đoái do đánh giá lại số dư tiền gửi ngân hàng là ngoại tệ tại thời điểm báo cáo (trường hợp tỷ giá ngoại tệ giảm so với tỷ giá ghi sổ kế toán).
Số dư bên Nợ:
Số tiền Việt Nam, ngoại tệ hiện còn gửi tại ngân hàng tại thời điểm báo cáo.
Tài khoản 112 - Tiền gửi Ngân hàng, có 2 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 1121 - Tiền Việt Nam: Phản ánh số tiền gửi vào, rút ra và hiện đang gửi tại ngân hàng bằng Đồng Việt Nam.
- Tài khoản 1122 - Ngoại tệ: Phản ánh số tiền gửi vào, rút ra và hiện đang gửi tại ngân hàng bằng ngoại tệ các loại đã quy đổi ra đồng tiền ghi sổ kế toán.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh tình hình mua, bán và thanh toán các loại chứng khoán theo quy định của pháp luật nắm giữ vì mục đích kinh doanh (kể cả chứng khoán có thời gian đáo hạn trên 12 tháng mua vào, bán ra để kiếm lời). Chứng khoán kinh doanh bao gồm:
- Cổ phiếu, trái phiếu niêm yết trên thị trường chứng khoán;
- Các loại chứng khoán và công cụ tài chính khác.
Tài khoản này không phản ánh các khoản đầu tư nắm giữ đến ngày đáo hạn, như: Các khoản cho vay theo khế ước giữa 2 bên, tiền gửi ngân hàng, trái phiếu, thương phiếu, tín phiếu, kỳ phiếu,... nắm giữ đến ngày đáo hạn.
b) Chứng khoán kinh doanh phải được ghi sổ kế toán theo giá gốc, bao gồm: Giá mua cộng (+) các chi phí mua (nếu có) như chi phí môi giới, giao dịch, cung cấp thông tin, thuế, lệ phí và phí ngân hàng. Giá gốc của chứng khoán kinh doanh được xác định theo giá trị hợp lý của các khoản thanh toán tại thời điểm giao dịch phát sinh. Thời điểm ghi nhận các khoản chứng khoán kinh doanh là thời điểm nhà đầu tư có quyền sở hữu, cụ thể như sau:
- Chứng khoán niêm yết được ghi nhận tại thời điểm khớp lệnh (T+0);
- Chứng khoán chưa niêm yết được ghi nhận tại thời điểm chính thức có quyền sở hữu theo quy định của pháp luật.
c) Cuối niên độ kế toán, nếu giá trị thị trường của chứng khoán kinh doanh bị giảm xuống thấp hơn giá gốc, kế toán được lập dự phòng giảm giá chứng khoán kinh doanh.
d) Doanh nghiệp phải hạch toán đầy đủ, kịp thời các khoản thu nhập từ hoạt động đầu tư chứng khoán kinh doanh. Trường hợp nhận lãi đầu tư bao gồm cả khoản lãi đầu tư dồn tích trước khi mua lại khoản đầu tư đó thì phải phân bổ số tiền lãi này. Chỉ ghi nhận là doanh thu hoạt động tài chính phần tiền lãi của các kỳ sau khi doanh nghiệp mua khoản đầu tư này. Khoản tiền lãi dồn tích trước khi doanh nghiệp mua lại khoản đầu tư được ghi giảm giá trị của chính khoản đầu tư đó.
Khi nhà đầu tư nhận được thêm cổ phiếu mà không phải trả tiền do công ty cổ phần sử dụng thặng dư vốn cổ phần, các quỹ thuộc vốn chủ sở hữu và lợi nhuận sau thuế chưa phân phối (chia cổ tức bằng cổ phiếu) để phát hành thêm cổ phiếu, nhà đầu tư chỉ theo dõi số lượng cổ phiếu tăng thêm trên thuyết minh Báo cáo tài chính, không ghi nhận giá trị cổ phiếu được nhận, không ghi nhận doanh thu hoạt động tài chính và không ghi nhận tăng giá trị khoản đầu tư vào công ty cổ phần.
đ) Mọi trường hợp hoán đổi cổ phiếu đều phải xác định giá trị cổ phiếu theo giá trị hợp lý tại ngày trao đổi. Phần chênh lệch (nếu có) giữa giá trị hợp lý của cổ phiếu nhận về và giá trị ghi sổ của cổ phiếu mang đi trao đổi được kế toán là doanh thu hoạt động tài chính (nếu lãi) hoặc chi phí tài chính (nếu lỗ). Việc xác định giá trị hợp lý của cổ phiếu được thực hiện như sau:
- Đối với cổ phiếu của công ty niêm yết, giá trị hợp lý của cổ phiếu là giá đóng cửa niêm yết trên thị trường chứng khoán tại ngày trao đổi. Trường hợp tại ngày trao đổi thị trường chứng khoán không giao dịch thì giá trị hợp lý của cổ phiếu là giá đóng cửa phiên giao dịch trước liền kề với ngày trao đổi.
- Đối với cổ phiếu chưa niêm yết được giao dịch trên sàn UPCOM, giá trị hợp lý của cổ phiếu là giá giao dịch đóng cửa trên sàn UPCOM tại ngày trao đổi. Trường hợp tại ngày trao đổi sàn UPCOM không giao dịch thì giá trị hợp lý của cổ phiếu là giá đóng cửa phiên giao dịch trước liền kề với ngày trao đổi.
- Đối với cổ phiếu chưa niêm yết khác, giá trị hợp lý của cổ phiếu là giá do các bên thỏa thuận theo hợp đồng hoặc giá trị sổ sách tại thời điểm trao đổi.
e) Kế toán phải mở sổ chi tiết để theo dõi chi tiết từng mã, từng loại chứng khoán kinh doanh mà doanh nghiệp đang nắm giữ (theo từng loại chứng khoán; theo từng đối tượng, mệnh giá, giá mua thực tế, từng loại nguyên tệ sử dụng để đầu tư…).
g) Khi thanh lý, nhượng bán chứng khoán kinh doanh (tính theo từng loại chứng khoán) giá vốn chứng khoán kinh doanh được xác định theo phương pháp bình quân gia quyền hoặc nhập trước xuất trước. Chi phí bán chứng khoán được phản ánh vào chi phí tài chính trong kỳ. Khoản lãi hoặc lỗ khi thanh lý, nhượng bán chứng khoán kinh doanh được phản ánh vào doanh thu hoạt động tài chính hoặc chi phí tài chính trong kỳ báo cáo.
h) Cuối niên độ kế toán doanh nghiệp phải đánh giá lại tất cả các loại chứng khoán kinh doanh là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ theo tỷ giá chuyển khoản trung bình cuối kỳ của ngân hàng thương mại nơi doanh nghiệp thường xuyên có giao dịch. Việc xác định tỷ giá chuyển khoản trung bình và xử lý chênh lệch tỷ giá do đánh giá lại chứng khoán kinh doanh là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ được thực hiện theo quy định tại Điều 52 Thông tư này.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 121 - Chứng khoán kinh doanh
Bên Nợ: Giá trị chứng khoán kinh doanh mua vào.
Bên Có: Giá trị ghi sổ chứng khoán kinh doanh khi bán.
Số dư bên Nợ: Giá trị chứng khoán kinh doanh tại thời điểm báo cáo.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh số hiện có và tình hình biến động tăng, giảm của các khoản đầu tư nắm giữ đến ngày đáo hạn (ngoài các khoản chứng khoán kinh doanh) như: Các khoản tiền gửi ngân hàng có kỳ hạn (bao gồm cả các loại trái phiếu, tín phiếu, kỳ phiếu), các khoản cho vay nắm giữ đến ngày đáo hạn với mục đích thu lãi hàng kỳ và các khoản đầu tư nắm giữ đến ngày đáo hạn khác.
Tài khoản này không phản ánh các công cụ nợ nắm giữ vì mục đích mua bán để kiếm lời (phản ánh trong Tài khoản 121 - Chứng khoán kinh doanh).
b) Khoản đầu tư nắm giữ đến ngày đáo hạn phải được ghi sổ kế toán theo giá gốc, bao gồm: Giá mua cộng (+) các chi phí mua (nếu có) như chi phí môi giới, giao dịch, cung cấp thông tin, thuế, lệ phí và phí ngân hàng.
c) Kế toán phải mở sổ chi tiết theo dõi từng khoản đầu tư nắm giữ đến ngày đáo hạn theo từng kỳ hạn, từng đối tượng, từng loại nguyên tệ, từng số lượng... Khi lập Báo cáo tài chính, kế toán căn cứ vào kỳ hạn còn lại (dưới 12 tháng hay từ 12 tháng trở lên kể từ thời điểm lập báo cáo) để trình bày là tài sản ngắn hạn hoặc dài hạn.
d) Doanh nghiệp phải hạch toán đầy đủ, kịp thời doanh thu hoạt động tài chính phát sinh từ các khoản đầu tư như lãi tiền gửi, lãi cho vay, lãi, lỗ khi thanh lý, nhượng bán các khoản đầu tư nắm giữ đến ngày đáo hạn…
đ) Doanh nghiệp phải hạch toán đầy đủ, kịp thời các khoản thu nhập từ hoạt động đầu tư nắm giữ đến ngày đáo hạn. Trường hợp nhận lãi đầu tư bao gồm cả khoản lãi đầu tư dồn tích trước khi mua lại khoản đầu tư đó thì phải phân bổ số tiền lãi này. Chỉ ghi nhận là doanh thu hoạt động tài chính phần tiền lãi của các kỳ sau khi doanh nghiệp mua khoản đầu tư này. Khoản tiền lãi dồn tích trước khi doanh nghiệp mua lại khoản đầu tư được ghi giảm giá trị của chính khoản đầu tư đó.
e) Đối với các khoản đầu tư nắm giữ đến ngày đáo hạn khác ngoài khoản cho vay, kế toán phải đánh giá khả năng thu hồi. Trường hợp có bằng chứng chắc chắn cho thấy một phần hoặc toàn bộ khoản đầu tư có thể không thu hồi được, kế toán phải ghi nhận số tổn thất vào chi phí tài chính trong kỳ. Trường hợp số tổn thất không thể xác định được một cách đáng tin cậy, kế toán có thể không ghi giảm khoản đầu tư nhưng phải thuyết minh trên Báo cáo tài chính về khả năng thu hồi của khoản đầu tư.
g) Tại thời điểm lập Báo cáo tài chính, kế toán phải đánh giá lại tất cả các khoản đầu tư nắm giữ đến ngày đáo hạn được phân loại là các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ theo tỷ giá chuyển khoản trung bình cuối kỳ của ngân hàng nơi doanh nghiệp thường xuyên có giao dịch.
Việc xác định tỷ giá chuyển khoản trung bình và xử lý chênh lệch tỷ giá do đánh giá lại khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ được thực hiện theo quy định tại Điều 52 Thông tư này.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 128 - Đầu tư nắm giữ đến ngày đáo hạn
Bên Nợ:
Giá trị các khoản đầu tư nắm giữ đến ngày đáo hạn tăng.
Bên Có:
Giá trị các khoản đầu tư nắm giữ đến ngày đáo hạn giảm.
Số dư bên Nợ:
Giá trị các khoản đầu tư nắm giữ đến ngày đáo hạn hiện có tại thời điểm báo cáo.
Tài khoản 128 - Đầu tư nắm giữ đến ngày đáo hạn có 2 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 1281 - Tiền gửi có kỳ hạn: Phản ánh tình hình tăng, giảm và số hiện có của tiền gửi có kỳ hạn.
- Tài khoản 1288 - Các khoản đầu tư khác nắm giữ đến ngày đáo hạn: Phản ánh tình hình tăng, giảm và số hiện có của các khoản đầu tư khác nắm giữ đến ngày đáo hạn như cổ phiếu ưu đãi bắt buộc bên bán phải mua lại tại một thời điểm nhất định trong tương lai, thương phiếu, trái phiếu và các khoản cho vay nắm giữ đến ngày đáo hạn.
1. Các khoản phải thu được theo dõi chi tiết theo kỳ hạn phải thu, đối tượng phải thu, loại nguyên tệ phải thu và các yếu tố khác theo nhu cầu quản lý của doanh nghiệp.
2. Việc phân loại các khoản phải thu là phải thu của khách hàng, phải thu nội bộ, phải thu khác được thực hiện theo nguyên tắc:
a) Phải thu của khách hàng gồm các khoản phải thu mang tính chất thương mại phát sinh từ giao dịch có tính chất mua - bán, như: Phải thu về bán hàng, cung cấp dịch vụ, thanh lý, nhượng bán tài sản (TSCĐ, BĐSĐT, các khoản đầu tư tài chính) giữa doanh nghiệp và người mua (là đơn vị độc lập với người bán, gồm cả các đơn vị mà doanh nghiệp đầu tư góp vốn vào). Khoản phải thu này gồm cả các khoản phải thu về tiền bán hàng xuất khẩu của bên giao ủy thác với khách hàng thông qua bên nhận ủy thác;
b) Phải thu nội bộ gồm các khoản phải thu giữa đơn vị cấp trên với đơn vị cấp dưới trực thuộc không có tư cách pháp nhân hạch toán phụ thuộc (sau đây gọi là đơn vị hạch toán phụ thuộc).
c) Phải thu khác gồm các khoản phải thu không có tính chất thương mại, không liên quan đến giao dịch mua - bán, như:
- Các khoản phải thu tạo ra doanh thu hoạt động tài chính, như: khoản phải thu về lãi cho vay, tiền gửi, cổ tức và lợi nhuận được chia;
- Các khoản chi hộ bên thứ ba được quyền nhận lại; Các khoản bên nhận ủy thác xuất khẩu phải thu hộ cho bên giao ủy thác;
- Các khoản phải thu không mang tính thương mại như cho mượn tài sản phi tiền tệ, phải thu về tiền phạt, bồi thường, tài sản thiếu chờ xử lý…
3. Khi lập Báo cáo tài chính, kế toán căn cứ kỳ hạn còn lại của các khoản phải thu để phân loại là dài hạn hoặc ngắn hạn. Các chỉ tiêu phải thu của Báo cáo tình hình tài chính còn bao gồm cả các khoản được phản ánh ở các tài khoản khác ngoài các tài khoản phải thu, như: Khoản cho vay được phản ánh ở TK 1288; Khoản ký quỹ, ký cược phản ánh ở TK 1386, khoản tạm ứng được phản ánh ở TK 141… Việc xác định các khoản cần lập dự phòng phải thu khó đòi được căn cứ vào các khoản mục được phân loại là phải thu ngắn hạn, dài hạn của Báo cáo tình hình tài chính.
4. Đối với các khoản phải thu bằng ngoại tệ, doanh nghiệp phải theo dõi chi tiết các khoản nợ phải thu theo từng loại nguyên tệ, từng đối tượng công nợ và thực hiện theo nguyên tắc:
- Khi phát sinh các khoản nợ phải thu (bên Nợ các TK phải thu), kế toán phải quy đổi ra đồng tiền ghi sổ kế toán theo tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm phát sinh.
Riêng trường hợp nhận trước tiền của người mua bằng ngoại tệ thì khi đủ điều kiện ghi nhận doanh thu, thu nhập, bên Nợ Tài khoản 131 tương ứng với số tiền nhận trước được ghi nhận theo tỷ giá ghi sổ thực tế đích danh tại thời điểm nhận ứng trước.
- Khi thu hồi nợ phải thu (bên Có Tài khoản phải thu), doanh nghiệp được lựa chọn tỷ giá ghi sổ bình quân gia quyền của các khoản nợ phải thu đối với từng đối tượng công nợ hoặc tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm thu hồi nợ.
Riêng trường hợp nhận trước của người mua thì bên Có Tài khoản 131 áp dụng tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm nhận ứng trước.
5. Trường hợp doanh nghiệp sử dụng tỷ giá giao dịch thực tế để hạch toán bên Có các tài khoản phải thu, khoản chênh lệch tỷ giá hối đoái phát sinh trong kỳ được ghi nhận ngay tại thời điểm phát sinh giao dịch hoặc ghi nhận định kỳ tùy theo đặc điểm hoạt động sản xuất kinh doanh và yêu cầu quản lý của doanh nghiệp. Đồng thời, nếu tại thời điểm cuối kỳ kế toán:
- Các tài khoản phải thu không còn số dư nguyên tệ thì doanh nghiệp phải kết chuyển toàn bộ chênh lệch tỷ giá hối đoái phát sinh trong kỳ vào doanh thu hoạt động tài chính hoặc chi phí tài chính của kỳ báo cáo.
- Các tài khoản phải thu còn số dư nguyên tệ thì doanh nghiệp phải đánh giá lại theo quy định tại Điều 52 Thông tư này.
6. Tại thời điểm lập Báo cáo tài chính, doanh nghiệp phải đánh giá lại các khoản phải thu là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ theo tỷ giá chuyển khoản trung bình cuối kỳ của ngân hàng thương mại nơi doanh nghiệp thường xuyên có giao dịch.
Việc xác định tỷ giá chuyển khoản trung bình và xử lý chênh lệch tỷ giá do đánh giá lại khoản nợ phải thu là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ được thực hiện theo quy định tại Điều 52 Thông tư này.
7. Các khoản nợ phải thu là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ nếu khó có khả năng thu hồi tại thời điểm cuối kỳ thì vẫn phải lập dự phòng phải thu khó đòi theo quy định.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh các khoản nợ phải thu và tình hình thanh toán các khoản nợ phải thu của doanh nghiệp với khách hàng về tiền bán sản phẩm, hàng hóa, BĐSĐT, TSCĐ, các khoản đầu tư tài chính, cung cấp dịch vụ. Tài khoản này còn dùng để phản ánh các khoản phải thu của người nhận thầu XDCB với người giao thầu về khối lượng công tác XDCB đã hoàn thành. Không phản ánh vào tài khoản này các nghiệp vụ thu tiền ngay.
b) Khoản phải thu của khách hàng cần được hạch toán chi tiết cho từng đối tượng, từng nội dung phải thu, theo dõi chi tiết kỳ hạn thu hồi (trên 12 tháng hay không quá 12 tháng kể từ thời điểm lập báo cáo) và ghi chép theo từng lần thanh toán. Đối tượng phải thu là các khách hàng có quan hệ kinh tế với doanh nghiệp về mua sản phẩm, hàng hóa, nhận cung cấp dịch vụ, kể cả TSCĐ, bất động sản đầu tư, các khoản đầu tư tài chính.
c) Bên giao ủy thác xuất khẩu ghi nhận trong tài khoản này đối với các khoản phải thu từ bên nhận ủy thác xuất khẩu về tiền bán hàng xuất khẩu như các giao dịch bán hàng, cung cấp dịch vụ thông thường.
d) Trong hạch toán chi tiết tài khoản này, kế toán phải tiến hành phân loại các khoản nợ, loại nợ có thể trả đúng hạn, khoản nợ khó đòi hoặc có khả năng không thu hồi được, để có căn cứ xác định số trích lập dự phòng phải thu khó đòi hoặc có biện pháp xử lý đối với khoản nợ phải thu không đòi được. Khoản thiệt hại về nợ phải thu khó đòi sau khi trừ dự phòng đã trích lập được ghi nhận vào chi phí quản lý doanh nghiệp trong kỳ báo cáo. Khoản nợ khó đòi đã xử lý khi đòi được, hạch toán vào thu nhập khác.
đ) Trong quan hệ bán sản phẩm, hàng hóa, cung cấp dịch vụ theo thỏa thuận giữa doanh nghiệp với khách hàng, nếu sản phẩm, hàng hóa, TSCĐ, BĐSĐT đã giao, dịch vụ đã cung cấp không đúng theo thỏa thuận trong hợp đồng kinh tế thì người mua có thể yêu cầu doanh nghiệp giảm giá hàng bán hoặc trả lại số hàng đã giao.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 131 - Phải thu của khách hàng
Bên Nợ:
- Số tiền phải thu của khách hàng phát sinh trong kỳ khi bán sản phẩm, hàng hóa, BĐSĐT, TSCĐ, dịch vụ, các khoản đầu tư tài chính;
- Số tiền thừa trả lại cho khách hàng;
- Đánh giá lại các khoản phải thu của khách hàng là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ tại thời điểm lập BCTC (trường hợp tỷ giá ngoại tệ tăng so với tỷ giá ghi sổ kế toán).
Bên Có:
- Số tiền khách hàng đã trả nợ;
- Số tiền đã nhận ứng trước, trả trước của khách hàng;
- Khoản giảm giá hàng bán trừ vào nợ phải thu của khách hàng;
- Doanh thu của số hàng đã bán bị người mua trả lại (có thuế GTGT hoặc không có thuế GTGT);
- Số tiền chiết khấu thanh toán và chiết khấu thương mại cho người mua;
- Đánh giá lại các khoản phải thu của khách hàng là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ tại thời điểm lập BCTC (trường hợp tỷ giá ngoại tệ giảm so với tỷ giá ghi sổ kế toán).
Số dư bên Nợ:
Số tiền còn phải thu của khách hàng.
Tài khoản này có thể có số dư bên Có: Số dư bên Có phản ánh số tiền nhận trước hoặc số đã thu nhiều hơn số phải thu của khách hàng chi tiết theo từng đối tượng cụ thể. Khi lập Báo cáo tình hình tài chính, phải lấy số dư chi tiết theo từng đối tượng phải thu của tài khoản này để ghi cả hai chỉ tiêu bên "Tài sản" và bên "Nguồn vốn".
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh số thuế GTGT đầu vào được khấu trừ, đã khấu trừ và còn được khấu trừ của doanh nghiệp.
b) Kế toán phải hạch toán riêng thuế GTGT đầu vào được khấu trừ và thuế GTGT đầu vào không được khấu trừ. Trường hợp không thể hạch toán riêng được 15 thì số thuế GTGT đầu vào được hạch toán vào Tài khoản 133. Cuối kỳ, kế toán phải xác định số thuế GTGT được khấu trừ và không được khấu trừ theo quy định của pháp luật về thuế GTGT.
c) Số thuế GTGT đầu vào không được khấu trừ được tính vào giá trị tài sản được mua, giá vốn của hàng bán hoặc chi phí sản xuất, kinh doanh tùy theo từng trường hợp cụ thể.
d) Việc xác định số thuế GTGT đầu vào được khấu trừ, kê khai, quyết toán, nộp thuế phải tuân thủ theo đúng quy định của pháp luật về thuế GTGT.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 133 - Thuế GTGT được khấu trừ
Bên Nợ:
Số thuế GTGT đầu vào được khấu trừ.
Bên Có:
- Số thuế GTGT đầu vào đã khấu trừ;
- Kết chuyển số thuế GTGT đầu vào không được khấu trừ;
- Thuế GTGT đầu vào của vật tư, hàng hóa mua vào nhưng đã trả lại, được chiết khấu, giảm giá;
- Số thuế GTGT đầu vào đã được hoàn lại.
Số dư bên Nợ:
Số thuế GTGT đầu vào còn được khấu trừ, số thuế GTGT đầu vào được hoàn lại nhưng NSNN chưa hoàn trả.
Tài khoản 133 - Thuế GTGT được khấu trừ, có 2 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 1331 - Thuế GTGT được khấu trừ của hàng hóa, dịch vụ: Phản ánh thuế GTGT đầu vào được khấu trừ của vật tư, hàng hóa, dịch vụ mua ngoài dùng vào sản xuất, kinh doanh hàng hóa, dịch vụ thuộc đối tượng chịu thuế GTGT tính theo phương pháp khấu trừ thuế.
- Tài khoản 1332 - Thuế GTGT được khấu trừ của tài sản cố định: Phản ánh thuế GTGT đầu vào của quá trình đầu tư, mua sắm tài sản cố định, bất động sản đầu tư dùng vào hoạt động sản xuất, kinh doanh hàng hóa, dịch vụ thuộc đối tượng chịu thuế GTGT tính theo phương pháp khấu trừ thuế.
1. Nguyên tắc kế toán:
a) Tài khoản này dùng để phản ánh các khoản nợ phải thu và tình hình thanh toán các khoản nợ phải thu của doanh nghiệp (đơn vị cấp trên) với đơn vị hạch toán phụ thuộc (đơn vị cấp dưới) hoặc giữa các đơn vị hạch toán phụ thuộc với nhau. Các đơn vị cấp dưới là đơn vị hạch toán phụ thuộc nhưng có tổ chức công tác kế toán như chi nhánh, xí nghiệp, nhà máy...
b) Nội dung các khoản phải thu nội bộ phản ánh vào tài khoản 136 bao gồm:
- Ở đơn vị cấp trên:
+ Vốn, quỹ hoặc kinh phí đã giao, đã cấp cho cấp dưới;
+ Các khoản cấp dưới phải nộp lên cấp trên theo quy định;
+ Các khoản nhờ cấp dưới thu hộ;
+ Các khoản đã chi, đã trả hộ cấp dưới;
+ Các khoản đã giao cho đơn vị cấp dưới để thực hiện khối lượng giao khoán nội bộ và nhận lại giá trị giao khoán nội bộ;
+ Các khoản phải thu vãng lai khác.
- Ở đơn vị cấp dưới hạch toán phụ thuộc:
+ Các khoản được đơn vị cấp trên cấp nhưng chưa nhận được;
+ Giá trị sản phẩm, hàng hóa dịch vụ chuyển cho đơn vị cấp trên hoặc các đơn vị nội bộ khác để bán;
+ Doanh thu bán hàng hóa, cung cấp dịch vụ cho các đơn vị nội bộ;
+ Các khoản nhờ đơn vị cấp trên hoặc đơn vị nội bộ khác thu hộ;
+ Các khoản đã chi, đã trả hộ đơn vị cấp trên và đơn vị nội bộ khác;
+ Các khoản phải thu nội bộ vãng lai khác.
c) Tài khoản 136 phải hạch toán chi tiết theo từng đơn vị cấp dưới có quan hệ thanh toán và theo dõi riêng từng khoản phải thu nội bộ. Doanh nghiệp cần có biện pháp đôn đốc giải quyết dứt điểm các khoản nợ phải thu nội bộ trong kỳ kế toán.
d) Cuối kỳ kế toán, phải kiểm tra, đối chiếu và xác nhận số phát sinh, số dư Tài khoản 136 "Phải thu nội bộ", Tài khoản 336 "Phải trả nội bộ" với từng đơn vị cấp dưới có quan hệ theo từng nội dung thanh toán. Tiến hành thanh toán bù trừ theo từng khoản của từng đơn vị cấp dưới hạch toán phụ thuộc hoặc đơn vị nội bộ khác, đồng thời hạch toán bù trừ trên 2 Tài khoản 136 “Phải thu nội bộ" và Tài khoản 336 "Phải trả nội bộ" (theo chi tiết từng đối tượng). Khi đối chiếu, nếu có chênh lệch, phải tìm nguyên nhân và điều chỉnh kịp thời.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 136 - Phải thu nội bộ
Bên Nợ:
- Số vốn kinh doanh đã giao cho đơn vị cấp dưới;
- Các khoản đã chi hộ, trả hộ đơn vị cấp trên hoặc các đơn vị nội bộ khác;
- Số tiền đơn vị cấp trên phải thu về, các khoản đơn vị cấp dưới phải nộp lên;
- Số tiền đơn vị cấp dưới phải thu về các khoản cấp trên phải giao xuống;
- Số tiền phải thu về bán sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ giữa các đơn vị nội bộ với nhau;
- Các khoản phải thu nội bộ khác.
Bên Có:
- Thu hồi vốn, quỹ ở đơn vị cấp dưới;
- Số tiền đã thu về các khoản phải thu trong nội bộ;
- Bù trừ phải thu với phải trả trong nội bộ với cùng một đối tượng.
Số dư bên Nợ: Số nợ còn phải thu ở các đơn vị nội bộ.
Tài khoản 136 - Phải thu nội bộ, có 2 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 1361 - Vốn kinh doanh ở đơn vị trực thuộc: Tài khoản này chỉ mở ở đơn vị cấp trên để phản ánh số vốn kinh doanh hiện có ở các đơn vị cấp dưới hạch toán phụ thuộc do đơn vị cấp trên giao.
- Tài khoản 1368 - Phải thu nội bộ khác: Phản ánh tất cả các khoản phải thu khác giữa các đơn vị nội bộ ngoài vốn kinh doanh ở đơn vị trực thuộc.
1. Nguyên tắc kế toán
1.1. Tài khoản này dùng để phản ánh các khoản nợ phải thu ngoài phạm vi đã phản ánh ở Tài khoản 131 - Phải thu của khách hàng, Tài khoản 136 - Phải thu nội bộ và tình hình thanh toán các khoản nợ phải thu này, gồm những nội dung chủ yếu sau:
- Giá trị tài sản thiếu đã được phát hiện nhưng chưa xác định được nguyên nhân, phải chờ xử lý;
- Các khoản phải thu về bồi thường vật chất do cá nhân, tập thể (trong và ngoài doanh nghiệp) gây ra như mất mát, hư hỏng vật tư, hàng hóa, tiền vốn,... đã được xử lý bắt bồi thường;
- Các khoản cho bên khác mượn bằng tài sản phi tiền tệ (nếu cho mượn bằng tiền thì phải kế toán là cho vay trên TK 1288);
- Các khoản chi đầu tư XDCB, chi phí sản xuất, kinh doanh nhưng không được cấp có thẩm quyền phê duyệt phải thu hồi;
- Các khoản chi hộ phải thu hồi, như các khoản bên nhận ủy thác xuất, nhập khẩu chi hộ cho bên giao ủy thác xuất, nhập khẩu về phí ngân hàng, phí giám định hải quan, phí vận chuyển, bốc vác, các khoản thuế, ...
- Tiền lãi cho vay, cổ tức, lợi nhuận phải thu từ các hoạt động đầu tư tài chính;
- Số tiền hoặc giá trị tài sản mà doanh nghiệp đem đi cầm cố, thế chấp, ký quỹ, ký cược tại các doanh nghiệp, tổ chức khác trong các quan hệ kinh tế theo quy định của pháp luật;
- Các khoản phải thu khác ngoài các khoản trên.
1.2. Nguyên tắc kế toán đối với các khoản cầm cố, thế chấp, ký quỹ, ký cược:
a) Các khoản tiền, tài sản đem cầm cố, thế chấp ký quỹ, ký cược phải được theo dõi chặt chẽ và kịp thời thu hồi khi hết thời hạn cầm cố, thế chấp, ký quỹ, ký cược. Trường hợp các khoản ký quỹ, ký cược doanh nghiệp được quyền nhận lại nhưng quá hạn thu hồi thì doanh nghiệp được trích lập dự phòng như đối với các khoản nợ phải thu khó đòi.
b) Doanh nghiệp phải theo dõi chi tiết các khoản cầm cố, thế chấp ký cược, ký quỹ theo từng loại, từng đối tượng, kỳ hạn, nguyên tệ. Khi lập Báo cáo tài chính, những khoản có kỳ hạn còn lại dưới 12 tháng được phân loại là tài sản ngắn hạn; Những khoản có kỳ hạn còn lại từ 12 tháng trở lên được phân loại là tài sản dài hạn.
c) Đối với tài sản đưa đi cầm cố, thế chấp, ký quỹ, ký cược được phản ánh theo giá đã ghi sổ kế toán của doanh nghiệp. Khi xuất tài sản phi tiền tệ mang đi cầm cố ghi theo giá nào thì khi thu về ghi theo giá đó. Các tài sản thế chấp bằng giấy chứng nhận quyền sở hữu (như bất động sản) thì không ghi giảm tài sản mà theo dõi chi tiết trên sổ kế toán (chi tiết tài sản đang thế chấp) và thuyết minh trên Báo cáo tài chính.
d) Trường hợp có các khoản ký cược, ký quỹ bằng tiền hoặc tương đương tiền được quyền nhận lại bằng ngoại tệ thì phải đánh giá lại theo tỷ giá chuyển khoản trung bình cuối kỳ của ngân hàng thương mại nơi doanh nghiệp thường xuyên có giao dịch.
1.3. Về nguyên tắc trong mọi trường hợp phát hiện thiếu tài sản, phải truy tìm nguyên nhân và người phạm lỗi để có biện pháp xử lý cụ thể. Chỉ hạch toán vào Tài khoản 1381 trường hợp chưa xác định được nguyên nhân về thiếu, mất mát, hư hỏng tài sản của doanh nghiệp phải chờ xử lý. Trường hợp tài sản thiếu đã xác định được nguyên nhân và đã có biên bản xử lý ngay trong kỳ thì ghi vào các tài khoản liên quan, không hạch toán qua Tài khoản 1381.
Giá trị hàng tồn kho bị hao hụt, mất mát (trừ hao hụt trong định mức trong quá trình thu mua được hạch toán vào giá trị hàng tồn kho) sau khi trừ số thu bồi thường được hạch toán vào giá vốn hàng bán.
Giá trị tài sản thiếu chờ xử lý đối với phần giá trị còn lại của TSCĐ thiếu qua kiểm kê sau khi trừ đi phần bồi thường của các tổ chức, cá nhân có liên quan được hạch toán vào chi phí khác của doanh nghiệp.
1.4. Khoản tổn thất về nợ phải thu khác khó đòi sau khi trừ số dự phòng đã trích lập được hạch toán vào chi phí quản lý doanh nghiệp.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 138 - Phải thu khác
Bên Nợ:
- Giá trị tài sản thiếu chờ giải quyết;
- Phải thu của cá nhân, tập thể (trong và ngoài doanh nghiệp) đối với tài sản thiếu đã xác định rõ nguyên nhân và có biên bản xử lý ngay;
- Phải thu về tiền lãi cho vay, lãi tiền gửi, cổ tức, lợi nhuận được chia từ các hoạt động đầu tư tài chính;
- Các khoản chi hộ bên thứ ba phải thu hồi, các khoản nợ phải thu khác;
- Giá trị tài sản mang đi cầm cố hoặc số tiền đã ký quỹ, ký cược;
- Đánh giá lại các khoản phải thu khác là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ (trường hợp tỷ giá ngoại tệ tăng so với tỷ giá ghi sổ kế toán).
Bên Có:
- Kết chuyển giá trị tài sản thiếu vào các tài khoản liên quan theo quyết định ghi trong biên bản xử lý;
- Số tiền đã thu được về các khoản nợ phải thu khác;
- Giá trị tài sản cầm cố hoặc số tiền ký quỹ, ký cược đã nhận lại hoặc đã thanh toán;
- Khoản khấu trừ (phạt) vào tiền ký quỹ, ký cược tính vào chi phí khác;
- Đánh giá lại các khoản phải thu khác là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ (trường hợp tỷ giá ngoại tệ giảm so với tỷ giá ghi sổ kế toán).
Số dư bên Nợ:
Các khoản nợ phải thu khác chưa thu được.
Tài khoản này có thể có số dư bên Có: Số dư bên Có phản ánh số đã thu nhiều hơn số phải thu (trường hợp cá biệt và trong chi tiết của từng đối tượng cụ thể).
Tài khoản 138 - Phải thu khác, có 3 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 1381 - Tài sản thiếu chờ xử lý: Phản ánh giá trị tài sản thiếu chưa xác định rõ nguyên nhân, còn chờ quyết định xử lý.
- Tài khoản 1386 - Cầm cố, thế chấp, ký quỹ, ký cược: Phản ánh số tiền hoặc giá trị tài sản mà doanh nghiệp đem đi cầm cố, ký quỹ, ký cược tại các doanh nghiệp, tổ chức khác trong các quan hệ kinh tế theo quy định của pháp luật.
- Tài khoản 1388 - Phải thu khác: Phản ánh các khoản phải thu của doanh nghiệp ngoài phạm vi các khoản phải thu phản ánh ở các TK 131, 133, 136, 1381, 1386 như: Phải thu các khoản cổ tức, lợi nhuận, tiền lãi; Phải thu các khoản phải bồi thường do làm mất tiền, tài sản;...
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh các khoản tạm ứng của doanh nghiệp cho người lao động trong doanh nghiệp và tình hình thanh toán các khoản tạm ứng đó.
b) Khoản tạm ứng là một khoản tiền hoặc vật tư do doanh nghiệp giao cho người nhận tạm ứng để thực hiện nhiệm vụ sản xuất, kinh doanh hoặc giải quyết một công việc nào đó được phê duyệt. Người nhận tạm ứng phải là người lao động làm việc tại doanh nghiệp. Đối với người nhận tạm ứng thường xuyên (thuộc các bộ phận cung ứng vật tư, quản trị, hành chính) phải được Giám đốc (Tổng giám đốc) chỉ định bằng văn bản.
c) Người nhận tạm ứng (có tư cách cá nhân hay tập thể) phải chịu trách nhiệm với doanh nghiệp về số đã nhận tạm ứng và chỉ được sử dụng tạm ứng theo đúng mục đích và nội dung công việc đã được phê duyệt. Nếu số tiền nhận tạm ứng không sử dụng hoặc không sử dụng hết phải nộp lại quỹ. Người nhận tạm ứng không được chuyển số tiền tạm ứng cho người khác sử dụng.
Khi hoàn thành, kết thúc công việc được giao, người nhận tạm ứng phải lập bảng thanh toán tạm ứng (kèm theo chứng từ gốc) để thanh toán toàn bộ, dứt điểm (theo từng lần, từng khoản) số tạm ứng đã nhận, số tạm ứng đã sử dụng và khoản chênh lệch giữa số đã nhận tạm ứng với số đã sử dụng (nếu có). Khoản tạm ứng sử dụng không hết nếu không nộp lại quỹ thì phải tính trừ vào lương của người nhận tạm ứng. Trường hợp chi quá số nhận tạm ứng thì doanh nghiệp sẽ chi bổ sung số còn thiếu.
d) Phải thanh toán dứt điểm khoản tạm ứng kỳ trước mới được nhận tạm ứng kỳ sau. Kế toán phải mở sổ kế toán chi tiết theo dõi cho từng người nhận tạm ứng và ghi chép đầy đủ tình hình nhận, thanh toán tạm ứng theo từng lần tạm ứng.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 141 - Tạm ứng
Bên Nợ:
Các khoản tiền, vật tư đã tạm ứng cho người lao động của doanh nghiệp.
Bên Có:
- Các khoản tạm ứng đã được thanh toán;
- Số tiền tạm ứng dùng không hết nhập lại quỹ hoặc tính trừ vào lương;
- Các khoản vật tư đã tạm ứng sử dụng không hết nhập lại kho.
Số dư bên Nợ:
Số tạm ứng chưa thanh toán.
1. Nhóm tài khoản hàng tồn kho được dùng để phản ánh trị giá hiện có và tình hình biến động hàng tồn kho của doanh nghiệp (nếu doanh nghiệp thực hiện kế toán hàng tồn kho theo phương pháp kê khai thường xuyên) hoặc được dùng để phản ánh giá trị hàng tồn kho đầu kỳ và cuối kỳ kế toán của doanh nghiệp (nếu doanh nghiệp thực hiện kế toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ).
2. Hàng tồn kho của doanh nghiệp là những tài sản được mua vào để sản xuất hoặc để bán trong kỳ sản xuất, kinh doanh bình thường, gồm:
- Hàng mua đang đi trên đường;
- Nguyên liệu, vật liệu;
- Công cụ, dụng cụ;
- Sản phẩm dở dang;
- Thành phẩm;
- Hàng hóa;
- Hàng gửi bán.
3. Các loại sản phẩm, hàng hóa, vật tư, tài sản nhận giữ hộ, nhận ký gửi, nhận ủy thác xuất nhập khẩu, nhận gia công... không thuộc quyền sở hữu và kiểm soát của doanh nghiệp thì không được phản ánh là hàng tồn kho.
4. Kế toán hàng tồn kho phải được thực hiện theo quy định của Chuẩn mực kế toán “Hàng tồn kho” khi xác định giá gốc hàng tồn kho, phương pháp tính giá trị hàng tồn kho, xác định giá trị thuần có thể thực hiện được, lập dự phòng giảm giá hàng tồn kho và ghi nhận chi phí.
5. Nguyên tắc xác định giá gốc hàng tồn kho được quy định cụ thể cho từng loại vật tư, hàng hóa, theo nguồn hình thành và thời điểm tính giá.
6. Các khoản thuế không được hoàn lại được tính vào giá trị hàng tồn kho như: Thuế GTGT đầu vào của hàng tồn kho không được khấu trừ, thuế tiêu thụ đặc biệt, thuế nhập khẩu, thuế bảo vệ môi trường phải nộp khi mua hàng tồn kho.
- Các khoản chiết khấu thương mại, giảm giá nhận được sau khi mua hàng tồn kho (kể cả khoản vi phạm hợp đồng kinh tế) phải được phân bổ cho số hàng tồn kho trong kho, hàng đã bán, đã sử dụng cho sản xuất kinh doanh, xây dựng cơ bản để hạch toán cho phù hợp:
+ Nếu hàng tồn kho còn tồn trong kho ghi giảm giá trị hàng tồn kho;
+ Nếu hàng tồn kho đã bán thì ghi giảm giá vốn hàng bán;
+ Nếu hàng tồn kho đã sử dụng cho hoạt động xây dựng cơ bản thì ghi giảm chi phí xây dựng cơ bản.
- Khoản chiết khấu thanh toán khi mua hàng tồn kho được hạch toán vào doanh thu hoạt động tài chính.
7. Khi bán hàng tồn kho, giá gốc của hàng tồn kho đã bán được ghi nhận là chi phí sản xuất, kinh doanh trong kỳ phù hợp với doanh thu liên quan đến chúng được ghi nhận và phù hợp với bản chất giao dịch. Trường hợp xuất hàng tồn kho để khuyến mại, quảng cáo thì thực hiện theo nguyên tắc:
a) Trường hợp xuất hàng tồn kho để khuyến mại, quảng cáo không thu tiền, không kèm theo các điều kiện khác như phải mua sản phẩm, hàng hóa...., kế toán ghi nhận giá trị hàng tồn kho vào chi phí bán hàng (chi tiết hàng khuyến mại, quảng cáo);
b) Trường hợp xuất hàng tồn kho để khuyến mại, quảng cáo nhưng khách hàng chỉ được nhận hàng khuyến mại, quảng cáo kèm theo các điều kiện khác như phải mua sản phẩm, hàng hóa (ví dụ như mua 2 sản phẩm được tặng 1 sản phẩm....) thì kế toán phải phân bổ số tiền thu được để tính doanh thu cho cả hàng khuyến mại, giá trị hàng khuyến mại được tính vào giá vốn (trường hợp này bản chất giao dịch là giảm giá hàng bán).
c) Trường hợp dùng hàng tồn kho biếu tặng cho người lao động được trang trải bằng quỹ khen thưởng, phúc lợi hoặc trả lương cho người lao động thì kế toán ghi nhận doanh thu, giá vốn như giao dịch bán hàng thông thường. Giá trị hàng tồn kho biếu tặng được ghi giảm quỹ khen thưởng, phúc lợi.
d) Khoản chiết khấu thanh toán cho khách hàng khi bán hàng tồn kho hạch toán vào chi phí tài chính.
8. Khi xác định giá trị hàng tồn kho xuất trong kỳ, doanh nghiệp áp dụng theo một trong các phương pháp sau:
a) Phương pháp tính theo giá đích danh: Phương pháp tính theo giá đích danh được áp dụng dựa trên giá trị thực tế của từng lần nhập hàng hóa mua vào, từng thứ sản phẩm sản xuất ra nên chỉ áp dụng cho các doanh nghiệp có ít mặt hàng hoặc mặt hàng ổn định và nhận diện được chi tiết về giá nhập của từng lô hàng tồn kho.
b) Phương pháp bình quân gia quyền: Theo phương pháp bình quân gia quyền, giá trị của từng loại hàng tồn kho được tính theo giá trị trung bình của từng loại hàng tồn kho đầu kỳ và giá trị từng loại hàng tồn kho được mua hoặc sản xuất trong kỳ. Giá trị trung bình có thể được tính theo từng kỳ hoặc sau từng lô hàng nhập về, phụ thuộc vào điều kiện cụ thể của mỗi doanh nghiệp.
c) Phương pháp nhập trước, xuất trước (FIFO): Phương pháp nhập trước, xuất trước áp dụng dựa trên giả định là giá trị hàng tồn kho được mua hoặc được sản xuất trước thì được xuất trước và giá trị hàng tồn kho còn lại cuối kỳ là giá trị hàng tồn kho được mua hoặc sản xuất gần thời điểm cuối kỳ. Theo phương pháp này thì giá trị hàng xuất kho được tính theo giá của lô hàng nhập kho ở thời điểm đầu kỳ hoặc gần đầu kỳ, giá trị của hàng tồn kho cuối kỳ được tính theo giá của hàng nhập kho ở thời điểm cuối kỳ hoặc gần cuối kỳ còn tồn kho.
Mỗi phương pháp tính giá trị hàng tồn kho đều có những ưu, nhược điểm nhất định. Mức độ chính xác và độ tin cậy của mỗi phương pháp tùy thuộc vào yêu cầu quản lý, trình độ, năng lực nghiệp vụ và trình độ trang bị công cụ tính toán, phương tiện xử lý thông tin của doanh nghiệp. Đồng thời cũng tùy thuộc vào yêu cầu bảo quản, tính phức tạp về chủng loại, quy cách và sự biến động của vật tư, hàng hóa ở doanh nghiệp.
9. Đối với hàng tồn kho mua vào bằng ngoại tệ, giá mua hàng tồn kho phải căn cứ vào tỷ giá giao dịch thực tế phát sinh để ghi nhận. Trường hợp doanh nghiệp ứng trước tiền cho người bán thì phần giá trị hàng tồn kho tương ứng với số tiền ứng trước được ghi nhận theo tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm ứng trước, phần giá trị hàng tồn kho tương ứng với số tiền còn lại được ghi nhận theo tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm ghi nhận hàng tồn kho.
Kế toán hàng tồn kho liên quan đến các giao dịch bằng ngoại tệ và xử lý chênh lệch tỷ giá được thực hiện theo quy định tại Điều 52 Thông tư này.
10. Đến cuối niên độ kế toán, nếu xét thấy giá trị hàng tồn kho không thu hồi đủ do bị hư hỏng, lỗi thời, giá bán bị giảm hoặc chi phí hoàn thiện, chi phí bán hàng tăng lên thì phải ghi giảm giá gốc hàng tồn kho cho bằng giá trị thuần có thể thực hiện được của hàng tồn kho. Giá trị thuần có thể thực hiện được là giá bán ước tính của hàng tồn kho trong kỳ sản xuất, kinh doanh bình thường trừ (-) chi phí ước tính để hoàn thiện sản phẩm và chi phí ước tính cần thiết cho việc tiêu thụ chúng.
Việc ghi giảm giá gốc hàng tồn kho cho bằng giá trị thuần có thể thực hiện được được thực hiện bằng cách lập dự phòng giảm giá hàng tồn kho. Số dự phòng giảm giá hàng tồn kho được lập là số chênh lệch giữa giá gốc của hàng tồn kho lớn hơn giá trị thuần có thể thực hiện được của chúng.
Khoản tổn thất hoặc thiệt hại về hàng tồn kho do hư hỏng, lỗi thời không có khả năng thu hồi được sau khi trừ số dự phòng giảm giá hàng tồn kho đã trích lập (nếu có) được ghi vào giá vốn hàng bán trong kỳ.
Tất cả các khoản chênh lệch giữa khoản dự phòng giảm giá hàng tồn kho phải lập ở cuối kỳ kế toán này lớn hơn khoản dự phòng giảm giá hàng tồn kho đã lập ở cuối kỳ kế toán trước, các khoản hao hụt, mất mát của hàng tồn kho, sau khi đã trừ (-) phần bồi thường do trách nhiệm cá nhân gây ra và chi phí sản xuất chung không phân bổ được ghi nhận vào giá vốn hàng bán trong kỳ. Trường hợp khoản dự phòng giảm giá hàng tồn kho được lập ở cuối kỳ kế toán này nhỏ hơn khoản dự phòng giảm giá hàng tồn kho đã lập ở cuối kỳ kế toán trước thì số chênh lệch nhỏ hơn phải được hoàn nhập ghi giảm giá vốn hàng bán trong kỳ.
11. Kế toán hàng tồn kho phải đồng thời kế toán chi tiết cả về giá trị và hiện vật theo từng thứ, từng loại, quy cách vật tư, hàng hóa theo từng địa điểm quản lý và sử dụng, luôn phải đảm bảo sự khớp, đúng cả về giá trị và hiện vật giữa thực tế về vật tư, hàng hóa với sổ kế toán tổng hợp và sổ kế toán chi tiết.
Trường hợp hàng tồn kho thừa phát hiện khi kiểm kê nếu xác định được là của doanh nghiệp khác thì không ghi tăng hàng tồn kho tương ứng với khoản phải trả khác.
12. Trong một doanh nghiệp chỉ được áp dụng một trong hai phương pháp kế toán hàng tồn kho: Phương pháp kê khai thường xuyên hoặc phương pháp kiểm kê định kỳ. Việc lựa chọn phương pháp kế toán hàng tồn kho áp dụng tại doanh nghiệp phải căn cứ vào đặc điểm, tính chất, số lượng, chủng loại vật tư, hàng hóa và yêu cầu quản lý để có sự vận dụng thích hợp và phải được thực hiện nhất quán trong niên độ kế toán.
Các phương pháp kế toán hàng tồn kho.
a) Phương pháp kê khai thường xuyên: Phương pháp kê khai thường xuyên là phương pháp theo dõi và phản ánh thường xuyên, liên tục, có hệ thống tình hình nhập, xuất, tồn vật tư, hàng hóa trên sổ kế toán. Trong trường hợp áp dụng phương pháp kê khai thường xuyên, các tài khoản kế toán hàng tồn kho được dùng để phản ánh số hiện có, tình hình biến động tăng, giảm của vật tư, hàng hóa. Vì vậy, giá trị hàng tồn kho trên sổ kế toán có thể được xác định ở bất kỳ thời điểm nào trong kỳ kế toán.
Cuối kỳ kế toán, căn cứ vào số liệu kiểm kê thực tế hàng tồn kho, so sánh, đối chiếu với số liệu hàng tồn kho trên sổ kế toán. Về nguyên tắc số tồn kho thực tế phải luôn phù hợp với số tồn kho trên sổ kế toán. Nếu có chênh lệch phải truy tìm nguyên nhân và có giải pháp xử lý kịp thời. Phương pháp kê khai thường xuyên thường áp dụng cho các doanh nghiệp sản xuất (công nghiệp, xây lắp...) và các doanh nghiệp thương mại kinh doanh các mặt hàng có giá trị lớn như máy móc, thiết bị, hàng có kỹ thuật, chất lượng cao...
b) Phương pháp kiểm kê định kỳ:
- Phương pháp kiểm kê định kỳ là phương pháp hạch toán căn cứ vào kết quả kiểm kê thực tế để phản ánh giá trị tồn kho cuối kỳ vật tư, hàng hóa trên sổ kế toán tổng hợp và từ đó tính giá trị của hàng hóa, vật tư đã xuất trong kỳ theo công thức:
Trị giá hàng xuất kho trong kỳ |
= |
Trị giá hàng tồn kho đầu kỳ |
+ |
Tổng trị giá hàng nhập kho trong kỳ |
- |
Trị giá hàng tồn kho cuối kỳ |
- Theo phương pháp kiểm kê định kỳ, mọi biến động của vật tư, hàng hóa (nhập kho, xuất kho) không theo dõi, phản ánh trên các tài khoản kế toán hàng tồn kho. Giá trị của vật tư, hàng hóa mua và nhập kho trong kỳ được theo dõi, phản ánh trên Tài khoản 611 “Mua hàng”.
- Công tác kiểm kê vật tư, hàng hóa được tiến hành cuối mỗi kỳ kế toán để xác định trị giá vật tư, hàng hóa tồn kho thực tế, trị giá vật tư, hàng hóa xuất kho trong kỳ (tiêu dùng cho sản xuất hoặc xuất bán) làm căn cứ ghi sổ kế toán của Tài khoản 611 “Mua hàng”. Như vậy, khi áp dụng phương pháp kiểm kê định kỳ, các tài khoản kế toán hàng tồn kho chỉ sử dụng ở đầu kỳ kế toán (để kết chuyển số dư đầu kỳ) và cuối kỳ kế toán (để phản ánh giá trị thực tế hàng tồn kho cuối kỳ).
- Phương pháp kiểm kê định kỳ thường áp dụng ở các doanh nghiệp có nhiều chủng loại hàng hóa, vật tư với quy cách, mẫu mã rất khác nhau, giá trị thấp, hàng hóa, vật tư xuất dùng hoặc xuất bán thường xuyên (cửa hàng bán lẻ...). Phương pháp kiểm kê định kỳ hàng tồn kho có ưu điểm là đơn giản, giảm nhẹ khối lượng công việc hạch toán. Nhưng độ chính xác về giá trị vật tư, hàng hóa xuất dùng, xuất bán bị ảnh hưởng của chất lượng công tác quản lý tại kho, quầy, bến bãi.
13. Việc phân loại hàng tồn kho là vật tư hay thiết bị, phụ tùng thay thế tùy thuộc vào đặc điểm kinh doanh của doanh nghiệp.
14. Chi phí vận chuyển, bảo quản hàng tồn kho phát sinh trong quá trình mua hàng hoặc tiếp tục quá trình sản xuất, chế biến thì được ghi nhận vào giá gốc hàng tồn kho. Chi phí vận chuyển, bảo quản hàng tồn kho liên quan đến việc tiêu thụ hàng tồn kho thì được tính vào chi phí bán hàng.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh trị giá của các loại hàng hóa, vật tư (nguyên liệu, vật liệu; công cụ, dụng cụ; hàng hóa) mua ngoài đã thuộc quyền sở hữu của doanh nghiệp nhưng đến cuối kỳ vẫn còn đang trên đường vận chuyển, ở bến cảng, bến bãi hoặc đã về đến doanh nghiệp nhưng đang chờ kiểm nhận nhập kho.
b) Hàng hóa, vật tư được coi là thuộc quyền sở hữu của doanh nghiệp nhưng chưa nhập kho, bao gồm:
- Hàng hóa, vật tư mua ngoài đã thanh toán tiền hoặc đã chấp nhận thanh toán nhưng còn để ở kho người bán, ở bến cảng, bến bãi hoặc đang trên đường vận chuyển;
- Hàng hóa, vật tư mua ngoài đã về đến doanh nghiệp nhưng đang chờ kiểm nghiệm, kiểm nhận nhập kho.
c) Kế toán hàng mua đang đi đường được ghi nhận trên Tài khoản 151 theo nguyên tắc giá gốc.
d) Hàng ngày, khi nhận được hóa đơn mua hàng nhưng hàng chưa về nhập kho, kế toán chưa ghi sổ mà tiến hành đối chiếu với hợp đồng kinh tế và lưu hóa đơn vào tập hồ sơ riêng: “Hàng mua đang đi đường”.
Trong kỳ, nếu hàng về nhập kho, kế toán căn cứ vào phiếu nhập kho và hóa đơn mua hàng ghi sổ trực tiếp vào các Tài khoản 152 “Nguyên liệu, vật liệu”, Tài khoản 153 “Công cụ, dụng cụ”, Tài khoản 156 “Hàng hóa”.
đ) Nếu cuối kỳ hàng vẫn chưa về thì căn cứ hóa đơn mua hàng ghi vào Tài khoản 151 “Hàng mua đang đi đường”. Kế toán phải mở chi tiết để theo dõi hàng mua đang đi đường theo từng chủng loại hàng hóa, vật tư, từng lô hàng, từng hợp đồng kinh tế.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 151 - Hàng mua đang đi đường
Bên Nợ:
- Trị giá hàng hóa, vật tư đã mua đang đi đường;
- Kết chuyển trị giá thực tế của hàng hóa, vật tư mua đang đi đường cuối kỳ (trường hợp doanh nghiệp hạch toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định 26 kỳ).
Bên Có:
- Trị giá hàng hóa, vật tư đã mua đang đi đường đã về nhập kho hoặc đã chuyển giao thẳng cho khách hàng;
- Kết chuyển trị giá thực tế của hàng hóa, vật tư đã mua đang đi đường đầu kỳ (trường hợp doanh nghiệp hạch toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ).
Số dư bên Nợ: Trị giá hàng hóa, vật tư đã mua nhưng còn đang đi đường (chưa về nhập kho doanh nghiệp).
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh trị giá hiện có và tình hình biến động tăng, giảm của các loại nguyên liệu, vật liệu trong kho của doanh nghiệp. Nguyên liệu, vật liệu của doanh nghiệp là những đối tượng lao động mua ngoài hoặc tự chế biến dùng cho mục đích sản xuất, kinh doanh của doanh nghiệp. Nguyên liệu, vật liệu phản ánh vào tài khoản này được phân loại như sau:
- Nguyên liệu, vật liệu chính: Là những loại nguyên liệu và vật liệu khi tham gia vào quá trình sản xuất thì cấu thành thực thể vật chất, thực thể chính của sản phẩm. Vì vậy khái niệm nguyên liệu, vật liệu chính gắn liền với từng doanh nghiệp sản xuất cụ thể. Trong các doanh nghiệp kinh doanh thương mại, dịch vụ... không đặt ra khái niệm vật liệu chính, vật liệu phụ. Nguyên liệu, vật liệu chính cũng bao gồm cả nửa thành phẩm mua ngoài với mục đích tiếp tục quá trình sản xuất, chế tạo ra thành phẩm.
- Vật liệu phụ: Là những loại vật liệu khi tham gia vào quá trình sản xuất, không cấu thành thực thể chính của sản phẩm nhưng có thể kết hợp với vật liệu chính làm thay đổi màu sắc, mùi vị, hình dáng bề ngoài, tăng thêm chất lượng của sản phẩm hoặc tạo điều kiện cho quá trình chế tạo sản phẩm được thực hiện bình thường, hoặc phục vụ cho nhu cầu công nghệ, kỹ thuật, bảo quản đóng gói; phục vụ cho quá trình lao động.
- Nhiên liệu: Là những thứ có tác dụng cung cấp nhiệt lượng trong quá trình sản xuất, kinh doanh tạo điều kiện cho quá trình chế tạo sản phẩm diễn ra bình thường. Nhiên liệu có thể tồn tại ở thể lỏng, thể rắn và thể khí.
- Vật tư thay thế: Là những vật tư dùng để thay thế, sửa chữa máy móc thiết bị, phương tiện vận tải, công cụ, dụng cụ sản xuất...
- Vật liệu và thiết bị xây dựng cơ bản: Là những loại vật liệu và thiết bị được sử dụng cho công việc xây dựng cơ bản. Đối với thiết bị xây dựng cơ bản bao gồm cả thiết bị cần lắp, không cần lắp, công cụ, khí cụ và vật kết cấu dùng để lắp đặt vào công trình xây dựng cơ bản.
b) Kế toán nhập, xuất, tồn kho nguyên liệu, vật liệu trên Tài khoản 152 phải được thực hiện theo nguyên tắc giá gốc. Nội dung giá gốc của nguyên liệu, vật liệu được xác định tùy theo từng nguồn nhập.
- Giá gốc của nguyên liệu, vật liệu mua ngoài, bao gồm: Giá mua ghi trên hóa đơn, các khoản thuế không được hoàn lại, chi phí vận chuyển, bốc xếp, bảo quản, phân loại, bảo hiểm,... nguyên liệu, vật liệu từ nơi mua về đến kho của doanh nghiệp, công tác phí của cán bộ thu mua, chi phí của bộ phận thu mua độc lập, các chi phí khác có liên quan trực tiếp đến việc thu mua nguyên vật liệu và số hao hụt tự nhiên trong định mức (nếu có):
+ Trường hợp thuế GTGT hàng nhập khẩu được khấu trừ thì giá trị của nguyên liệu, vật liệu mua vào được phản ánh theo giá mua chưa có thuế GTGT.
+ Trường hợp thuế GTGT hàng nhập khẩu không được khấu trừ thì giá trị của nguyên liệu, vật liệu mua vào bao gồm cả thuế GTGT.
- Giá gốc của nguyên liệu, vật liệu tự chế biến, bao gồm: Giá thực tế của nguyên liệu xuất chế biến và chi phí chế biến.
- Giá gốc của nguyên liệu, vật liệu thuê ngoài gia công chế biến, bao gồm: Giá thực tế của nguyên liệu, vật liệu xuất thuê ngoài gia công chế biến, chi phí vận chuyển vật liệu đến nơi chế biến và từ nơi chế biến về doanh nghiệp, tiền thuê ngoài gia công chế biến.
- Giá gốc của nguyên liệu nhận góp vốn liên doanh, cổ phần là giá trị được các bên tham gia góp vốn liên doanh thống nhất đánh giá chấp thuận.
c) Việc tính trị giá của nguyên liệu, vật liệu xuất kho trong kỳ, được thực hiện theo một trong các phương pháp sau:
- Phương pháp giá thực tế đích danh;
- Phương pháp bình quân gia quyền sau mỗi lần nhập hoặc cuối kỳ;
- Phương pháp nhập trước, xuất trước.
Doanh nghiệp lựa chọn phương pháp tính giá nào thì phải đảm bảo tính nhất quán trong cả niên độ kế toán.
d) Kế toán chi tiết nguyên liệu, vật liệu phải thực hiện theo từng kho, từng loại, từng nhóm, thứ nguyên liệu, vật liệu. Trường hợp doanh nghiệp sử dụng giá hạch toán trong kế toán chi tiết nhập, xuất nguyên liệu, vật liệu, thì cuối kỳ kế toán phải tính hệ số chênh lệch giữa giá thực tế và giá hạch toán của nguyên liệu, vật liệu để tính giá thực tế của nguyên liệu, vật liệu xuất dùng trong kỳ theo công thức:
Hệ số chênh lệch giữa giá thực tế và giá hạch toán của NVL (1) |
= |
Giá thực tế của NVL tồn kho đầu kỳ |
+ |
Giá thực tế của NVL nhập kho trong kỳ |
Giá hạch toán của NVL tồn kho đầu kỳ |
+ |
Giá hạch toán của NVL nhập kho trong kỳ |
Giá thực tế của NVL xuất dùng trong kỳ |
= |
Giá hạch toán của NVL xuất dùng trong kỳ |
x |
Hệ số chênh lệch giữa giá thực tế và giá hạch toán của NVL (1) |
đ) Không phản ánh vào tài khoản này đối với nguyên vật liệu không thuộc quyền sở hữu của doanh nghiệp như nguyên vật liệu nhận giữ hộ, nguyên vật liệu nhận để gia công, nguyên vật liệu nhận từ bên giao ủy thác xuất nhập khẩu...
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 152 - Nguyên liệu, vật liệu
Bên Nợ:
- Trị giá thực tế của nguyên liệu, vật liệu nhập kho do mua ngoài, tự chế, thuê ngoài gia công, chế biến, nhận góp vốn hoặc từ các nguồn khác;
- Trị giá nguyên liệu, vật liệu thừa phát hiện khi kiểm kê;
- Kết chuyển trị giá thực tế của nguyên liệu, vật liệu tồn kho cuối kỳ (trường hợp doanh nghiệp kế toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ).
Bên Có:
- Trị giá thực tế của nguyên liệu, vật liệu xuất kho dùng vào sản xuất, kinh doanh, để bán, thuê ngoài gia công chế biến hoặc đưa đi góp vốn;
- Trị giá nguyên liệu, vật liệu trả lại người bán hoặc được giảm giá hàng mua;
- Chiết khấu thương mại được hưởng khi mua nguyên liệu, vật liệu;
- Trị giá nguyên liệu, vật liệu hao hụt, mất mát phát hiện khi kiểm kê;
- Kết chuyển trị giá thực tế của nguyên liệu, vật liệu tồn kho đầu kỳ (trường hợp doanh nghiệp kế toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ).
Số dư bên Nợ:
Trị giá thực tế của nguyên liệu, vật liệu tồn kho cuối kỳ.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh trị giá hiện có và tình hình biến động tăng, giảm các loại công cụ, dụng cụ của doanh nghiệp. Công cụ, dụng cụ là những tư liệu lao động không có đủ các tiêu chuẩn về giá trị và thời gian sử dụng quy định đối với TSCĐ. Vì vậy công cụ, dụng cụ được quản lý và hạch toán như nguyên liệu, vật liệu. Theo quy định hiện hành, những tư liệu lao động sau đây nếu không đủ tiêu chuẩn ghi nhận TSCĐ thì được ghi nhận là công cụ, dụng cụ:
- Các đà giáo, ván khuôn, công cụ, dụng cụ gá lắp chuyên dùng cho sản xuất xây lắp;
- Các loại bao bì bán kèm theo hàng hóa có tính tiền riêng, nhưng trong quá trình bảo quản hàng hóa vận chuyển trên đường và dự trữ trong kho có tính giá trị hao mòn để trừ dần giá trị của bao bì;
- Những dụng cụ, đồ nghề bằng thủy tinh, sành, sứ;
- Phương tiện quản lý, đồ dùng văn phòng;
- Quần áo, giày dép chuyên dùng để làm việc,...
b) Kế toán nhập, xuất, tồn kho công cụ, dụng cụ trên Tài khoản 153 được thực hiện theo giá gốc. Nguyên tắc xác định giá gốc nhập kho công cụ, dụng cụ được thực hiện như quy định đối với nguyên liệu, vật liệu (xem giải thích ở TK 152).
c) Việc tính giá trị công cụ, dụng cụ xuất kho cũng được thực hiện theo một trong ba phương pháp sau:
- Phương pháp Nhập trước - Xuất trước;
- Phương pháp giá thực tế đích danh;
- Phương pháp bình quân gia quyền sau mỗi lần nhập hoặc cuối kỳ.
d) Kế toán chi tiết công cụ, dụng cụ phải thực hiện theo từng kho, từng loại, từng nhóm, từng thứ công cụ, dụng cụ. Công cụ, dụng cụ xuất dùng cho sản xuất, kinh doanh, cho thuê phải được theo dõi về hiện vật và giá trị trên sổ kế toán chi tiết theo nơi sử dụng, theo đối tượng thuê và người chịu trách nhiệm vật chất. Đối với công cụ, dụng cụ có giá trị lớn, quý hiếm phải có thể thức bảo quản đặc biệt.
đ) Đối với các công cụ, dụng cụ có giá trị nhỏ khi xuất dùng cho sản xuất, kinh doanh phải ghi nhận toàn bộ một lần vào chi phí sản xuất, kinh doanh.
e) Trường hợp công cụ, dụng cụ, bao bì luân chuyển, đồ dùng cho thuê xuất dùng hoặc cho thuê liên quan đến hoạt động sản xuất, kinh doanh trong nhiều kỳ kế toán thì được ghi nhận vào Tài khoản 242 “Chi phí trả trước” và phân bổ dần vào giá vốn hàng bán hoặc chi phí sản xuất kinh doanh theo từng bộ phận sử dụng.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 153 - Công cụ, dụng cụ
Bên Nợ:
- Trị giá thực tế của công cụ, dụng cụ nhập kho do mua ngoài, tự chế, thuê ngoài gia công chế biến, nhận góp vốn;
- Trị giá công cụ, dụng cụ cho thuê nhập lại kho;
- Trị giá thực tế của công cụ, dụng cụ thừa phát hiện khi kiểm kê;
- Kết chuyển trị giá thực tế của công cụ, dụng cụ tồn kho cuối kỳ (trường hợp doanh nghiệp kế toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ).
Bên Có:
- Trị giá thực tế của công cụ, dụng cụ xuất kho sử dụng cho sản xuất, kinh doanh, cho thuê hoặc góp vốn;
- Chiết khấu thương mại được hưởng khi mua công cụ, dụng cụ;
- Trị giá công cụ, dụng cụ trả lại cho người bán hoặc được người bán giảm giá;
- Trị giá công cụ, dụng cụ thiếu phát hiện khi kiểm kê;
- Kết chuyển trị giá thực tế của công cụ, dụng cụ tồn kho đầu kỳ (trường hợp doanh nghiệp kế toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ).
Số dư bên Nợ: Trị giá thực tế của công cụ, dụng cụ tồn kho cuối kỳ.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh tổng hợp chi phí sản xuất, kinh doanh phục vụ cho việc tính giá thành sản phẩm, dịch vụ ở doanh nghiệp hạch toán hàng tồn kho theo phương pháp kê khai thường xuyên. Ở những doanh nghiệp hạch toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ, Tài khoản 154 chỉ phản ánh giá trị thực tế của sản phẩm, dịch vụ dở dang đầu kỳ và cuối kỳ.
b) Tài khoản 154 "Chi phí sản xuất, kinh doanh dở dang" phản ánh chi phí sản xuất, kinh doanh phát sinh trong kỳ; chi phí sản xuất, kinh doanh của khối lượng sản phẩm, dịch vụ hoàn thành trong kỳ; chi phí sản xuất, kinh doanh dở dang đầu kỳ, cuối kỳ của các hoạt động sản xuất, kinh doanh chính, phụ và thuê ngoài gia công chế biến ở các doanh nghiệp sản xuất hoặc ở các doanh nghiệp kinh doanh dịch vụ. Tài khoản 154 cũng phản ánh chi phí sản xuất, kinh doanh của các hoạt động sản xuất, gia công chế biến, hoặc cung cấp dịch vụ của các doanh nghiệp thương mại, nếu có tổ chức các loại hình hoạt động này.
c) Chi phí sản xuất, kinh doanh hạch toán trên Tài khoản 154 phải được chi tiết theo địa điểm phát sinh chi phí (phân xưởng, bộ phận sản xuất, đội sản xuất, công trường,...); theo loại, nhóm sản phẩm, hoặc chi tiết, bộ phận sản phẩm; theo từng loại dịch vụ hoặc theo từng công đoạn dịch vụ.
d) Chi phí sản xuất, kinh doanh phản ánh trên Tài khoản 154 gồm những chi phí sau:
- Chi phí nguyên liệu, vật liệu trực tiếp;
- Chi phí nhân công trực tiếp;
- Chi phí sử dụng máy thi công (đối với hoạt động xây lắp);
- Chi phí sản xuất chung.
đ) Chi phí nguyên liệu, vật liệu, chi phí nhân công vượt trên mức bình thường và chi phí sản xuất chung cố định không phân bổ thì không được tính vào giá trị hàng tồn kho mà phải tính vào giá vốn hàng bán của kỳ kế toán.
e) Cuối kỳ, phân bổ chi phí sản xuất chung cố định và chi phí sản xuất chung biến đổi vào chi phí chế biến cho mỗi đơn vị sản phẩm theo chi phí thực tế phát sinh.
g) Không hạch toán vào Tài khoản 154 những chi phí sau:
- Chi phí bán hàng;
- Chi phí quản lý doanh nghiệp;
- Chi phí tài chính;
- Chi phí khác;
- Chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp;
- Chi đầu tư xây dựng cơ bản;
- Các khoản chi được trang trải bằng nguồn khác.
2. Phương pháp vận dụng Tài khoản 154 trong ngành công nghiệp
a) Tài khoản 154 “Chi phí sản xuất, kinh doanh dở dang" áp dụng trong ngành công nghiệp dùng để tập hợp, tổng hợp chi phí sản xuất và tính giá thành sản phẩm của các phân xưởng, hoặc bộ phận sản xuất, chế tạo sản phẩm. Đối với các doanh nghiệp sản xuất có thuê ngoài gia công, chế biến, cung cấp lao vụ, dịch vụ cho bên ngoài hoặc phục vụ cho việc sản xuất sản phẩm thì chi phí của những hoạt động này cũng được tập hợp vào Tài khoản 154.
b) Chỉ được phản ánh vào Tài khoản 154 những nội dung chi phí sau:
- Chi phí nguyên liệu, vật liệu trực tiếp cho việc sản xuất, chế tạo sản phẩm;
- Chi phí nhân công trực tiếp cho việc sản xuất, chế tạo sản phẩm;
- Chi phí sản xuất chung phục vụ trực tiếp cho việc sản xuất, chế tạo sản phẩm.
c) Tài khoản 154 ở các doanh nghiệp sản xuất công nghiệp được hạch toán chi tiết theo địa điểm phát sinh chi phí (phân xưởng, bộ phận sản xuất), theo loại, nhóm sản phẩm, sản phẩm, hoặc chi tiết bộ phận sản phẩm.
d) Phần chênh lệch giữa chi phí sản xuất thử và số thu hồi từ việc thanh lý, nhượng bán sản phẩm sản xuất thử được hạch toán tăng hoặc giảm giá trị xây dựng cơ bản.
3. Phương pháp vận dụng Tài khoản 154 trong ngành nông nghiệp
a) Tài khoản 154 "Chi phí sản xuất, kinh doanh dở dang" áp dụng trong ngành nông nghiệp dùng để tập hợp tổng chi phí sản xuất và tính giá thành sản phẩm của các hoạt động nuôi trồng, chế biến sản phẩm hoặc dịch vụ nông nghiệp. Tài khoản này phải được hạch toán chi tiết theo ngành kinh doanh nông nghiệp (trồng trọt, chăn nuôi, chế biến,...), theo địa điểm phát sinh chi phí (phân xưởng, đội sản xuất,...), chi tiết theo từng loại cây con và từng loại sản phẩm, từng sản phẩm hoặc dịch vụ.
b) Giá thành sản xuất thực tế của sản phẩm nông nghiệp được xác định vào cuối vụ thu hoạch hoặc cuối năm. Sản phẩm thu hoạch năm nào thì tính giá thành trong năm đó nghĩa là chi phí chi ra trong năm nay nhưng năm sau mới thu hoạch sản phẩm thì năm sau mới tính giá thành.
c) Đối với ngành trồng trọt, chi phí phải được hạch toán chi tiết theo 3 loại cây:
- Cây ngắn ngày (lúa, khoai, sắn,...);
- Cây trồng một lần thu hoạch nhiều lần (dứa, chuối,...);
- Cây lâu năm (chè, cà phê, cao su, hồ tiêu, cây ăn quả,...).
Đối với các loại cây trồng 2, 3 vụ trong một năm, hoặc trồng năm nay, năm sau mới thu hoạch, hoặc loại cây vừa có diện tích trồng mới, vừa có diện tích chăm sóc thu hoạch trong cùng một năm,... thì phải căn cứ vào tình hình thực tế để ghi chép, phản ánh rõ ràng chi phí của vụ này với vụ khác, của diện tích này với diện tích khác, của năm trước với năm nay và năm sau,...
d) Không phản ánh vào tài khoản này chi phí khai hoang, trồng mới và chăm sóc cây lâu năm đang trong thời kỳ XDCB, chi phí bán hàng, chi phí quản lý doanh nghiệp, chi phí hoạt động tài chính và chi phí khác.
đ) Về nguyên tắc, chi phí sản xuất ngành trồng trọt được hạch toán chi tiết vào bên Nợ Tài khoản 154 "Chi phí sản xuất, kinh doanh dở dang" theo từng đối tượng tập hợp chi phí. Đối với một số loại chi phí có liên quan đến nhiều đối tượng hạch toán, hoặc liên quan đến nhiều vụ, nhiều thời kỳ thì phải phản ánh trên các tài khoản riêng, sau đó phân bổ vào giá thành của các loại sản phẩm liên quan như: Chi phí tưới tiêu nước, chi phí chuẩn bị đất và trồng mới năm đầu của những cây trồng một lần, thu hoạch nhiều lần (chi phí này không thuộc vốn đầu tư XDCB),...
e) Trên cùng một diện tích canh tác, nếu trồng xen từ hai loại cây nông nghiệp ngắn ngày trở lên thì những chi phí phát sinh có liên quan trực tiếp đến loại cây nào thì tập hợp riêng cho loại cây đó (như: Hạt giống, chi phí gieo trồng, thu hoạch,...), chi phí phát sinh chung cho nhiều loại cây (chi phí cày bừa, tưới tiêu nước,...) thì được tập hợp riêng và phân bổ cho từng loại cây theo diện tích gieo trồng, hoặc theo một tiêu thức phù hợp.
g) Đối với cây lâu năm, quá trình từ khi làm đất, gieo trồng, chăm sóc đến khi bắt đầu có sản phẩm (thu, bói) thì được hạch toán như quá trình đầu tư XDCB để hình thành nên TSCĐ được tập hợp chi phí ở TK 241 “XDCB dở dang". Chi phí cho vườn cây lâu năm trong quá trình sản xuất, kinh doanh bao gồm các chi phí cho khâu chăm sóc, khâu thu hoạch.
h) Khi hạch toán chi phí ngành chăn nuôi trên Tài khoản 154 cần chú ý một số điểm sau:
- Hạch toán chi phí chăn nuôi phải chi tiết cho từng loại hoạt động chăn nuôi (như chăn nuôi trâu bò, chăn nuôi lợn,...), theo từng nhóm hoặc từng loại gia súc, gia cầm;
- Súc vật con của đàn súc vật cơ bản hay nuôi béo đẻ ra sau khi tách mẹ được mở sổ chi tiết theo dõi riêng theo giá thành thực tế;
- Đối với súc vật cơ bản khi đào thải chuyển thành súc vật nuôi lớn, nuôi béo được hạch toán vào Tài khoản 154 theo giá trị còn lại của súc vật cơ bản;
- Đối tượng tính giá thành trong ngành chăn nuôi là: 1 kg sữa tươi, 1 con bò con tiêu chuẩn, giá thành 1 kg thịt tăng, giá thành 1 kg thịt hơi, giá thành 1 ngày/con chăn nuôi,...
i) Phần chi phí nguyên vật liệu, chi phí nhân công trực tiếp vượt trên mức bình thường, chi phí sản xuất chung cố định không phân bổ thì không được tính vào giá thành sản phẩm mà được hạch toán vào giá vốn hàng bán của kỳ kế toán.
4. Phương pháp vận dụng Tài khoản 154 trong ngành dịch vụ
a) Tài khoản 154 “Chi phí sản xuất, kinh doanh dở dang" áp dụng trong các doanh nghiệp kinh doanh dịch vụ như: Giao thông vận tải, bưu điện, du lịch, dịch vụ,... Tài khoản này dùng để tập hợp chi phí (nguyên liệu, vật liệu trực tiếp, nhân công trực tiếp, chi phí sản xuất chung) và tính giá thành của khối lượng dịch vụ đã thực hiện.
b) Đối với ngành giao thông vận tải, tài khoản này dùng để tập hợp chi phí và tính giá thành về vận tải đường bộ (ô tô, tàu điện, vận tải bằng phương tiện thô sơ khác...) vận tải đường sắt, đường thủy, đường hàng không, vận tải đường ống,... Tài khoản 154 áp dụng cho ngành giao thông vận tải phải được mở chi tiết cho từng loại hoạt động (vận tải hành khách, vận tải hàng hóa,...) theo từng doanh nghiệp hoặc bộ phận kinh doanh dịch vụ.
c) Trong quá trình vận tải, săm lốp bị hao mòn với mức độ nhanh hơn mức khấu hao đầu xe nên thường phải thay thế nhiều lần nhưng giá trị săm lốp thay thế không tính vào giá thành vận tải ngay một lúc khi xuất dùng thay thế mà phải phân bổ dần theo từng kỳ. Vì vậy, hàng kỳ các doanh nghiệp vận tải ôtô được trích trước chi phí săm lốp vào giá thành vận tải (chi phí phải trả) theo quy định của chế độ tài chính hiện hành.
d) Phần chi phí nguyên liệu, vật liệu, chi phí nhân công trực tiếp vượt trên mức bình thường và phần chi phí sản xuất chung cố định không phân bổ thì không được tính vào giá thành sản phẩm mà được hạch toán vào giá vốn hàng bán của kỳ kế toán.
đ) Đối với hoạt động kinh doanh du lịch, tài khoản này được mở chi tiết theo từng loại hoạt động như: Hướng dẫn du lịch, kinh doanh khách sạn, kinh doanh vận tải du lịch,...
e) Trong hoạt động kinh doanh khách sạn, Tài khoản 154 phải mở chi tiết theo từng loại dịch vụ như: dịch vụ ăn uống, dịch vụ buồng nghỉ, dịch vụ vui chơi giải trí, phục vụ khác (giặt, là, cắt tóc, điện tín, thể thao,...).
5. Phương pháp vận dụng Tài khoản 154 trong ngành xây dựng
a) Đối với hoạt động kinh doanh xây lắp quy định chỉ áp dụng phương pháp hạch toán hàng tồn kho theo phương pháp kê khai thường xuyên, không áp dụng phương pháp hạch toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ nên Tài khoản 154 dùng để tập hợp chi phí sản xuất, kinh doanh, phục vụ cho việc tính giá thành sản xuất sản phẩm xây lắp công nghiệp, dịch vụ của doanh nghiệp xây lắp.
b) Phần chi phí nguyên liệu, vật liệu trực tiếp, chi phí nhân công trực tiếp vượt trên mức bình thường không được tính vào giá thành công trình xây lắp mà được hạch toán vào giá vốn hàng bán của kỳ kế toán.
c) Tài khoản này trong ngành Xây lắp có thể theo dõi chi tiết theo các hoạt động sau:
- Xây lắp: Dùng để tập hợp chi phí, tính giá thành sản xuất sản phẩm xây lắp và phản ánh giá trị sản phẩm xây lắp dở dang cuối kỳ;
- Sản phẩm khác: Dùng để tập hợp chi phí, tính giá thành sản xuất sản phẩm khác và phản ánh giá trị sản phẩm khác dở dang cuối kỳ (thành phẩm, cấu kiện xây lắp,...);
- Dịch vụ: Dùng để tập hợp chi phí, tính giá thành dịch vụ và phản ánh chi phí dịch vụ dở dang cuối kỳ;
- Chi phí bảo hành xây lắp: Dùng để tập hợp chi phí bảo hành công trình xây dựng, lắp đặt thực tế phát sinh trong kỳ và giá trị công trình bảo hành xây lắp còn dở dang cuối kỳ.
d) Việc tập hợp chi phí sản xuất, tính giá thành sản phẩm xây lắp phải theo từng công trình, hạng mục công trình và theo khoản mục giá thành quy định trong giá trị dự toán xây lắp, gồm:
- Chi phí vật liệu;
- Chi phí nhân công;
- Chi phí sử dụng máy thi công;
- Chi phí chung.
Riêng chi phí chung được tập hợp chi phí "Xây lắp": Chỉ bao gồm chi phí chung phát sinh ở đội nhận thầu hoặc công trường xây lắp. Còn chi phí quản lý doanh nghiệp xây lắp (là một bộ phận của chi phí chung) được tập hợp bên Nợ Tài khoản 642 "Chi phí quản lý kinh doanh". Chi phí này sẽ được kết chuyển vào bên Nợ Tài khoản 911 "Xác định kết quả kinh doanh" tham gia vào giá thành toàn bộ sản phẩm xây lắp hoàn thành và bán ra trong kỳ.
đ) Chủ đầu tư xây dựng bất động sản sử dụng tài khoản này để tập hợp chi phí xây dựng thành phẩm bất động sản. Trường hợp bất động sản xây dựng sử dụng cho nhiều mục đích (làm văn phòng, cho thuê hoặc để bán, ví dụ như tòa nhà chung cư hỗn hợp) thì thực hiện theo nguyên tắc:
- Nếu đủ căn cứ để hạch toán riêng hoặc xác định được tỷ trọng của phần chi phí xây dựng bất động sản để bán (thành phẩm bất động sản) và phần chi phí xây dựng bất động sản để cho thuê hoặc làm văn phòng (TSCĐ hoặc bất động sản đầu tư) thì phải hạch toán riêng trên TK 154 phần chi phí xây dựng thành phẩm bất động sản. Phần chi phí xây dựng TSCĐ hoặc bất động sản đầu tư được phản ánh riêng trên TK 241 - Xây dựng cơ bản dở dang.
- Trường hợp không hạch toán riêng hoặc xác định được tỷ trọng chi phí xây dựng cho các cấu phần thành phẩm bất động sản, TSCĐ hoặc bất động sản đầu tư thì kế toán tập hợp chi phí phát sinh liên quan trực tiếp tới việc đầu tư xây dựng trên TK 241. Khi công trình, dự án hoàn thành bàn giao đưa vào sử dụng, kế toán căn cứ cách thức sử dụng tài sản trong thực tế để kết chuyển chi phí đầu tư xây dựng phù hợp với bản chất của từng loại tài sản.
e) Khoản dự phòng chi phí bảo hành công trình xây lắp được hạch toán vào chi phí sản xuất kinh doanh từng kỳ, hết thời hạn bảo hành nếu số bảo hành đã trích lập lớn hơn chi phí thực tế đã phát sinh thì ghi tăng thu nhập khác trong kỳ. Trường hợp ngược lại thì hạch toán vào giá vốn hàng bán trong kỳ.
g) Các khoản chi phí của hợp đồng xây lắp không thể thu hồi (ví dụ: Không đủ tính thực thi về mặt pháp lý như có sự nghi ngờ về hiệu lực của nó, hoặc hợp đồng mà khách hàng không thể thực thi nghĩa vụ của mình...) phải được ghi nhận ngay là giá vốn hàng bán trong kỳ.
h) Các khoản thu từ việc bán nguyên liệu, vật liệu thừa và thanh lý máy móc, thiết bị thi công khi kết thúc hợp đồng xây dựng được ghi giảm chi phí sản xuất kinh doanh.
i) Hạch toán khoản mục nguyên liệu, vật liệu trực tiếp:
- Khoản mục chi phí nguyên liệu, vật liệu trực tiếp bao gồm: Giá trị thực tế của vật liệu chính, vật liệu phụ, các cấu kiện hoặc các bộ phận rời, vật liệu luân chuyển tham gia cấu thành thực thể sản phẩm xây, lắp hoặc giúp cho việc thực hiện và hoàn thành khối lượng xây, lắp (không kể vật liệu phụ cho máy móc, phương tiện thi công và những vật liệu tính trong chi phí chung).
- Nguyên tắc hạch toán khoản mục nguyên liệu, vật liệu trực tiếp: Nguyên liệu, vật liệu sử dụng cho xây dựng hạng mục công trình nào phải tính trực tiếp cho sản phẩm hạng mục công trình đó trên cơ sở chứng từ gốc theo số lượng thực tế đã sử dụng và theo giá thực tế xuất kho (giá bình quân gia quyền; Giá nhập trước, xuất trước, thực tế đích danh).
- Cuối kỳ hạch toán hoặc khi công trình hoàn thành, tiến hành kiểm kê số vật liệu còn lại tại nơi sản xuất (nếu có) để ghi giảm trừ chi phí nguyên liệu, vật liệu trực tiếp xuất sử dụng cho công trình.
- Trong điều kiện thực tế sản xuất xây lắp không cho phép tính chi phí nguyên liệu, vật liệu trực tiếp cho từng công trình, hạng mục công trình thì doanh nghiệp có thể áp dụng phương pháp phân bổ vật liệu cho đối tượng sử dụng theo tiêu thức hợp lý (tỷ lệ với định mức tiêu hao nguyên liệu, vật liệu,...).
k) Hạch toán khoản mục chi phí sử dụng máy thi công:
- Khoản mục chi phí sử dụng máy thi công bao gồm: Chi phí cho các máy thi công nhằm thực hiện khối lượng công tác xây lắp bằng máy. Máy móc thi công là loại máy trực tiếp phục vụ xây lắp công trình. Đó là những máy móc chuyển động bằng động cơ hơi nước, diezen, xăng, điện,... (kể cả loại máy phục vụ xây, lắp).
- Chi phí sử dụng máy thi công bao gồm: Chi phí thường xuyên và chi phí tạm thời. Chi phí thường xuyên cho hoạt động của máy thi công, gồm: Chi phí nhân công điều khiển máy, phục vụ máy,...; Chi phí vật liệu; Chi phí công cụ, dụng cụ; Chi phí khấu hao TSCĐ; Chi phí dịch vụ mua ngoài (chi phí sửa chữa nhỏ, điện, nước, bảo hiểm xe, máy,...); Chi phí khác bằng tiền.
- Chi phí tạm thời cho hoạt động của máy thi công, gồm: Chi phí sửa chữa lớn máy thi công (đại tu, trung tu,...) không đủ điều kiện ghi tăng nguyên giá máy thi công; Chi phí công trình tạm thời cho máy thi công (lều, lán, bệ, đường ray chạy máy,...). Chi phí tạm thời của máy có thể phát sinh trước (được hạch toán vào bên Nợ Tài khoản 242) sau đó sẽ phân bổ dần vào Nợ Tài khoản 154 "Chi phí sản xuất kinh doanh dở dang"; Hoặc phát sinh sau, nhưng phải tính trước vào chi phí sản xuất xây lắp trong kỳ (do liên quan tới việc sử dụng thực tế máy móc thi công trong kỳ). Trường hợp này phải tiến hành trích trước chi phí, ghi Có Tài khoản 352 "Dự phòng phải trả", Nợ Tài khoản 154 chi tiết chi phí sử dụng máy thi công.
l) Hạch toán khoản mục chi phí sản xuất chung:
Chi phí sản xuất chung phản ánh chi phí sản xuất của đội, công trường xây dựng gồm: Lương nhân viên quản lý phân xưởng, tổ, đội xây dựng; Khoản trích bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm tai nạn lao động, kinh phí công đoàn được tính theo tỉ lệ quy định trên tiền lương phải trả của nhân viên sử dụng máy thi công và nhân viên quản lý phân xưởng, tổ, đội; Khấu hao tài sản cố định dùng chung cho hoạt động của đội và những chi phí khác liên quan đến hoạt động của đội,...
6. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 154 - Chi phí sản xuất, kinh doanh dở dang
Bên Nợ:
- Các chi phí nguyên liệu, vật liệu trực tiếp, chi phí nhân công trực tiếp, chi phí sử dụng máy thi công, chi phí sản xuất chung phát sinh trong kỳ liên quan đến sản xuất sản phẩm và chi phí thực hiện dịch vụ;
- Các chi phí nguyên liệu, vật liệu trực tiếp, chi phí nhân công trực tiếp, chi phí sử dụng máy thi công, chi phí sản xuất chung phát sinh trong kỳ liên quan đến giá thành sản phẩm xây lắp công trình hoặc giá thành xây lắp theo giá khoán nội bộ;
- Kết chuyển chi phí sản xuất, kinh doanh dở dang cuối kỳ (trường hợp doanh nghiệp hạch toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ).
Bên Có:
- Giá thành sản xuất thực tế của sản phẩm đã chế tạo xong nhập kho, chuyển đi bán, tiêu dùng nội bộ ngay hoặc sử dụng ngay vào hoạt động XDCB;
- Giá thành sản xuất sản phẩm xây lắp hoàn thành bàn giao từng phần, hoặc toàn bộ tiêu thụ trong kỳ; hoặc bàn giao cho doanh nghiệp nhận thầu chính xây lắp (cấp trên hoặc nội bộ); hoặc giá thành sản phẩm xây lắp hoàn thành chờ tiêu thụ;
- Chi phí thực tế của khối lượng dịch vụ đã hoàn thành cung cấp cho khách hàng;
- Trị giá phế liệu thu hồi, giá trị sản phẩm hỏng không sửa chữa được;
- Trị giá nguyên liệu, vật liệu, hàng hóa gia công xong nhập lại kho;
- Phản ánh chi phí nguyên vật liệu, chi phí nhân công vượt trên mức bình thường không được tính vào trị giá hàng tồn kho mà phải tính vào giá vốn hàng bán của kỳ kế toán. Đối với doanh nghiệp sản xuất theo đơn đặt hàng, hoặc doanh nghiệp có chu kỳ sản xuất sản phẩm dài mà hàng kỳ kế toán đã phản ánh chi phí sản xuất chung cố định vào TK 154 đến khi sản phẩm hoàn thành mới xác định được chi phí sản xuất chung cố định không được tính vào trị giá hàng tồn kho thì phải hạch toán vào giá vốn hàng bán (Có TK 154, Nợ TK 632);
- Kết chuyển chi phí sản xuất, kinh doanh dở dang đầu kỳ (trường hợp doanh nghiệp hạch toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ).
Số dư bên Nợ: Chi phí sản xuất, kinh doanh còn dở dang cuối kỳ.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh giá trị hiện có và tình hình biến động của các loại thành phẩm của doanh nghiệp. Thành phẩm là những sản phẩm đã kết thúc quá trình chế biến do các bộ phận sản xuất của doanh nghiệp sản xuất hoặc thuê ngoài gia công xong đã được kiểm nghiệm phù hợp với tiêu chuẩn kỹ thuật và nhập kho.
Trong giao dịch xuất khẩu ủy thác, tài khoản này chỉ sử dụng tại bên giao ủy thác, không sử dụng tại bên nhận ủy thác (bên nhận giữ hộ).
b) Thành phẩm do các bộ phận sản xuất chính và sản xuất phụ của doanh nghiệp sản xuất ra phải được đánh giá theo giá thành sản xuất (giá gốc), bao gồm: Chi phí nguyên liệu, vật liệu trực tiếp, chi phí nhân công trực tiếp, chi phí sản xuất chung và những chi phí khác có liên quan trực tiếp đến việc sản xuất sản phẩm.
c) Không được tính vào giá gốc thành phẩm các chi phí sau:
- Chi phí nguyên liệu, vật liệu, chi phí nhân công và các chi phí sản xuất, kinh doanh khác phát sinh trên mức bình thường;
- Chi phí vận chuyển, bảo quản hàng tồn kho trừ các khoản chi phí vận chuyển, bảo quản hàng tồn kho cần thiết cho quá trình sản xuất tiếp theo và chi phí bảo quản trong quá trình mua hàng;
- Chi phí bán hàng;
- Chi phí quản lý doanh nghiệp.
d) Thành phẩm thuê ngoài gia công chế biến được đánh giá theo giá thành thực tế gia công chế biến bao gồm: Chi phí nguyên liệu, vật liệu trực tiếp, chi phí thuê gia công và các chi phí khác có liên quan trực tiếp đến quá trình gia công.
đ) Việc tính giá trị thành phẩm xuất kho được thực hiện theo một trong ba phương pháp: Phương pháp giá thực tế đích danh; Phương pháp bình quân gia quyền sau mỗi lần nhập hoặc cuối kỳ; Phương pháp Nhập trước - Xuất trước.
e) Trường hợp doanh nghiệp kế toán hàng tồn kho theo phương pháp kê khai thường xuyên, nếu kế toán chi tiết nhập, xuất kho thành phẩm hàng ngày được ghi sổ theo giá hạch toán (có thể là giá thành kế hoạch hoặc giá nhập kho được quy định thống nhất). Cuối kỳ, kế toán phải tính giá thành thực tế của thành phẩm nhập kho và xác định hệ số chênh lệch giữa giá thành thực tế và giá hạch toán của thành phẩm (tính cả số chênh lệch của thành phẩm đầu kỳ) làm cơ sở xác định giá thành thực tế của thành phẩm nhập, xuất kho trong kỳ (sử dụng công thức tính đã nêu ở phần giải thích Tài khoản 152 “Nguyên liệu, vật liệu”).
g) Kế toán chi tiết thành phẩm phải thực hiện theo từng kho, từng loại, nhóm, thứ thành phẩm.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 155 - Thành phẩm
Bên Nợ:
- Trị giá của thành phẩm nhập kho;
- Trị giá của thành phẩm thừa khi kiểm kê;
- Kết chuyển trị giá thực tế của thành phẩm tồn kho cuối kỳ (trường hợp doanh nghiệp hạch toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ).
Bên Có:
- Trị giá thực tế của thành phẩm xuất kho;
- Trị giá của thành phẩm thiếu hụt khi kiểm kê;
- Kết chuyển trị giá thực tế của thành phẩm tồn kho đầu kỳ (trường hợp doanh nghiệp hạch toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ).
Số dư bên Nợ: Trị giá thực tế của thành phẩm tồn kho cuối kỳ.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh trị giá hiện có và tình hình biến động tăng, giảm các loại hàng hóa của doanh nghiệp bao gồm hàng hóa tại các kho hàng, quầy hàng, hàng hóa bất động sản. Hàng hóa là các loại vật tư, sản phẩm do doanh nghiệp mua về với mục đích để bán (bán buôn và bán lẻ). Trường hợp hàng hóa mua về vừa dùng để bán, vừa dùng để sản xuất, kinh doanh không phân biệt rõ ràng giữa hai mục đích bán lại hay để sử dụng thì vẫn phản ánh vào Tài khoản 156 “Hàng hóa”.
Trong giao dịch xuất nhập khẩu ủy thác, tài khoản này chỉ sử dụng tại bên giao ủy thác, không sử dụng tại bên nhận ủy thác (bên nhận giữ hộ).
b) Những trường hợp sau đây không phản ánh vào Tài khoản 156 “Hàng hóa”:
- Hàng hóa nhận bán hộ, nhận giữ hộ cho các doanh nghiệp khác;
- Nguyên vật liệu, công cụ dụng cụ mua về dùng cho hoạt động sản xuất, kinh doanh (ghi vào các Tài khoản 152 “Nguyên liệu, vật liệu”, hoặc Tài khoản 153 “Công cụ, dụng cụ”);
- Thành phẩm do doanh nghiệp sản xuất ra (ghi vào Tài khoản 155 “Thành phẩm”).
c) Kế toán nhập, xuất, tồn kho hàng hóa trên Tài khoản 156 được phản ánh theo nguyên tắc giá gốc. Giá gốc hàng hóa mua vào, bao gồm: Giá mua, chi phí thu mua (vận chuyển, bốc xếp, bảo quản hàng từ nơi mua về kho doanh nghiệp, chi phí bảo hiểm,...), thuế nhập khẩu, thuế tiêu thụ đặc biệt, thuế bảo vệ môi trường (nếu có), thuế GTGT hàng nhập khẩu (nếu không được khấu trừ). Trường hợp doanh nghiệp mua hàng hóa về để bán lại nhưng vì lý do nào đó cần phải gia công, sơ chế, tân trang, phân loại chọn lọc để làm tăng thêm giá trị hoặc khả năng bán của hàng hóa thì trị giá hàng mua gồm cả chi phí gia công, sơ chế.
- Giá gốc của hàng hóa mua vào được tính theo từng nguồn nhập.
- Để tính giá trị hàng hóa xuất kho, kế toán có thể áp dụng một trong các phương pháp sau:
+ Phương pháp nhập trước - xuất trước;
+ Phương pháp giá thực tế đích danh;
+ Phương pháp bình quân gia quyền sau mỗi lần nhập hoặc cuối kỳ.
- Một số đơn vị có đặc thù (ví dụ như các đơn vị kinh doanh siêu thị hoặc tương tự) có thể áp dụng kỹ thuật xác định giá trị hàng tồn kho cuối kỳ theo phương pháp giá bán lẻ. Theo phương pháp này, giá trị xuất kho của hàng hóa được xác định căn cứ vào giá bán của hàng tồn kho trừ đi lợi nhuận biên (do doanh nghiệp tự xác định) theo tỷ lệ phần trăm hợp lý. Tỷ lệ phần trăm này có tính việc các mặt hàng có thể bị hạ giá xuống thấp hơn giá bán ban đầu. Thông thường mỗi bộ phận bán lẻ sẽ sử dụng một tỷ lệ phần trăm bình quân riêng.
- Chi phí thu mua hàng hóa trong kỳ có thể được hạch toán trực tiếp vào giá gốc hàng tồn kho hoặc được phân bổ cho hàng hóa tiêu thụ trong kỳ và hàng hóa tồn kho cuối kỳ. Việc lựa chọn tiêu thức phân bổ chi phí thu mua hàng hóa tùy thuộc tình hình cụ thể của từng doanh nghiệp nhưng phải thực hiện theo nguyên tắc nhất quán.
d) Trường hợp mua hàng hóa được nhận kèm theo sản phẩm, hàng hóa, phụ tùng thay thế (đề phòng hỏng hóc), kế toán phải xác định và ghi nhận riêng sản phẩm, hàng hóa, phụ tùng thay thế theo giá trị hợp lý. Giá trị hàng hóa nhập kho là giá đã trừ giá trị sản phẩm, hàng hóa, thiết bị, phụ tùng thay thế.
đ) Kế toán chi tiết hàng hóa phải thực hiện theo từng kho, từng loại, từng nhóm hàng hóa.
e) Trường hợp doanh nghiệp là nhà phân phối hoạt động thương mại được nhận hàng hóa (không phải trả tiền) từ nhà sản xuất để quảng cáo, khuyến mại cho khách hàng mua hàng của nhà sản xuất, nhà phân phối
- Khi nhận hàng của nhà sản xuất (không phải trả tiền) dùng để khuyến mại, quảng cáo cho khách hàng, doanh nghiệp phải theo dõi chi tiết số lượng hàng trong hệ thống quản trị nội bộ của mình và thuyết minh trên Bản thuyết minh Báo cáo tài chính đối với hàng nhận được và số hàng đã dùng để khuyến mại cho người mua.
- Khi hết chương trình khuyến mại, nếu không phải trả lại nhà sản xuất số hàng khuyến mại chưa sử dụng hết, kế toán ghi nhận giá trị số hàng khuyến mại không phải trả lại là thu nhập khác.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 156 - Hàng hóa
Bên Nợ:
- Trị giá mua vào của hàng hóa theo hóa đơn mua hàng (bao gồm các loại thuế không được hoàn lại);
- Chi phí thu mua hàng hóa;
- Trị giá của hàng hóa thuê ngoài gia công (gồm giá mua vào và chi phí gia công);
- Trị giá hàng hóa đã bán bị người mua trả lại;
- Trị giá hàng hóa phát hiện thừa khi kiểm kê;
- Trị giá hàng hóa bất động sản mua vào hoặc chuyển từ bất động sản đầu tư sang;
- Kết chuyển giá trị hàng hóa tồn kho cuối kỳ (trường hợp doanh nghiệp kế toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ).
Bên Có:
- Trị giá của hàng hóa xuất kho để bán, giao đại lý, giao cho đơn vị hạch toán phụ thuộc; thuê ngoài gia công hoặc sử dụng cho sản xuất, kinh doanh;
- Chi phí thu mua phân bổ cho hàng hóa đã bán trong kỳ;
- Chiết khấu thương mại hàng mua được hưởng;
- Các khoản giảm giá hàng mua được hưởng;
- Trị giá hàng hóa trả lại cho người bán;
- Trị giá hàng hóa phát hiện thiếu khi kiểm kê;
- Trị giá hàng hóa bất động sản đã bán hoặc chuyển thành bất động sản đầu tư, bất động sản chủ sở hữu sử dụng hoặc tài sản cố định;
- Kết chuyển giá trị hàng hóa tồn kho đầu kỳ (trường hợp doanh nghiệp kế toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ).
Số dư bên Nợ: Giá gốc của hàng hóa tồn kho.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Hàng gửi đi bán phản ánh trên Tài khoản 157 được thực hiện theo nguyên tắc giá gốc. Chỉ phản ánh vào Tài khoản 157 “Hàng gửi đi bán” trị giá của hàng hóa, thành phẩm đã gửi đi cho khách hàng, gửi bán đại lý, ký gửi, dịch vụ đã hoàn thành bàn giao cho khách hàng theo hợp đồng kinh tế hoặc đơn đặt hàng, nhưng chưa được xác định là đã bán (chưa được tính là doanh thu bán hàng trong kỳ đối với số hàng hóa, thành phẩm đã gửi đi, dịch vụ đã cung cấp cho khách hàng).
b) Hàng hóa, thành phẩm phản ánh trên tài khoản này vẫn thuộc quyền sở hữu của doanh nghiệp, kế toán phải mở sổ chi tiết theo dõi từng loại hàng hóa, thành phẩm, từng lần gửi hàng từ khi gửi đi cho đến khi được xác định là đã bán.
c) Không phản ánh vào tài khoản này chi phí vận chuyển, bốc xếp,... chi hộ khách hàng. Tài khoản 157 có thể mở chi tiết để theo dõi từng loại hàng hóa, thành phẩm gửi đi bán, dịch vụ đã cung cấp cho từng khách hàng, cho từng cơ sở nhận đại lý.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 157 - Hàng gửi đi bán
Bên Nợ:
- Trị giá hàng hóa, thành phẩm đã gửi cho khách hàng, gửi bán đại lý, ký gửi;
- Trị giá dịch vụ đã cung cấp cho khách hàng nhưng chưa được xác định là đã bán;
- Cuối kỳ kết chuyển trị giá hàng hóa, thành phẩm đã gửi đi bán chưa được xác định là đã bán cuối kỳ (trường hợp doanh nghiệp kế toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ).
Bên Có:
- Trị giá hàng hóa, thành phẩm gửi đi bán, dịch vụ đã cung cấp được xác định là đã bán;
- Trị giá hàng hóa, thành phẩm, dịch vụ đã gửi đi bị khách hàng trả lại;
- Đầu kỳ kết chuyển trị giá hàng hóa, thành phẩm đã gửi đi bán, dịch vụ đã cung cấp chưa được xác định là đã bán đầu kỳ (trường hợp doanh nghiệp kế toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ).
Số dư bên Nợ:
Trị giá hàng hóa, thành phẩm đã gửi đi, dịch vụ đã cung cấp chưa được xác định là đã bán trong kỳ.
1. Tài sản cố định, bất động sản đầu tư và chi phí đầu tư xây dựng cơ bản dở dang phải được theo dõi, quyết toán, quản lý và sử dụng theo đúng quy định của pháp luật hiện hành.
2. Kế toán phải theo dõi chi tiết nguồn hình thành TSCĐ để phân bổ hao mòn một cách phù hợp theo nguyên tắc:
- Đối với TSCĐ hình thành từ nguồn vốn vay hoặc vốn chủ sở hữu phục vụ cho sản xuất, kinh doanh thì hao mòn được tính vào chi phí sản xuất, kinh doanh;
- Đối với TSCĐ hình thành từ các Quỹ phúc lợi, Quỹ phát triển khoa học và công nghệ thì hao mòn được ghi giảm các quỹ đó.
3. Kế toán phân loại TSCĐ và BĐSĐT theo mục đích sử dụng. Trường hợp một tài sản được sử dụng cho nhiều mục đích, ví dụ một tòa nhà hỗn hợp vừa dùng để làm văn phòng làm việc vừa để cho thuê và một phần để bán thì kế toán phải thực hiện ước tính giá trị hợp lý của từng bộ phận để ghi nhận một cách phù hợp với mục đích sử dụng.
- Trường hợp một bộ phận trọng yếu của tài sản được sử dụng cho một mục đích cụ thể nào đó khác với mục đích sử dụng của các bộ phận còn lại thì kế toán căn cứ vào mức độ trọng yếu có thể phân loại toàn bộ tài sản theo bộ phận trọng yếu đó;
- Trường hợp có sự thay đổi về chức năng sử dụng của các bộ phận của tài sản thì kế toán được tái phân loại tài sản theo mục đích sử dụng theo quy định về từng tài sản có liên quan.
4. Kế toán TSCĐ, BĐSĐT và chi phí đầu tư XDCB liên quan đến ngoại tệ được thực hiện theo quy định tại Điều 52 Thông tư này.
1. Nguyên tắc kế toán:
Tài khoản này dùng để phản ánh giá trị hiện có và tình hình biến động tăng, giảm nguyên giá của toàn bộ tài sản cố định hữu hình, tài sản cố định vô hình thuộc quyền sở hữu của doanh nghiệp và TSCĐ thuê tài chính.
1.1. Tài sản cố định là những tư liệu lao động được biểu hiện dưới hình thái vật chất hoặc phi vật chất, có đủ tiêu chuẩn TSCĐ theo qui định (Trừ trường hợp có qui định riêng đối với 1 số tài sản đặc thù).
a) Tài sản cố định hữu hình là những tài sản có hình thái vật chất do doanh nghiệp nắm giữ để sử dụng cho hoạt động sản xuất, kinh doanh hoặc hoạt động khác phù hợp với tiêu chuẩn ghi nhận TSCĐ hữu hình.
Những tài sản hữu hình có kết cấu độc lập hoặc nhiều bộ phận tài sản riêng lẻ liên kết với nhau thành một hệ thống để cùng thực hiện một hay một số chức năng nhất định, nếu thiếu bất kỳ một bộ phận nào trong đó thì cả hệ thống không thể hoạt động được, nếu thỏa mãn đồng thời cả bốn tiêu chuẩn dưới đây thì được coi là tài sản cố định:
- Chắc chắn thu được lợi ích kinh tế trong tương lai từ việc sử dụng tài sản đó;
- Nguyên giá tài sản phải được xác định một cách tin cậy;
- Có thời gian sử dụng từ 1 năm trở lên;
- Có giá trị theo quy định hiện hành.
Trường hợp một hệ thống gồm nhiều bộ phận tài sản riêng lẻ liên kết với nhau, trong đó mỗi bộ phận cấu thành có thời gian sử dụng khác nhau và nếu thiếu một bộ phận nào đó mà cả hệ thống vẫn thực hiện được chức năng hoạt động chính của nó nhưng do yêu cầu quản lý, sử dụng tài sản cố định đòi hỏi phải quản lý riêng từng bộ phận tài sản và mỗi bộ phận tài sản đó nếu cùng thỏa mãn đồng thời bốn tiêu chuẩn của tài sản cố định thì được coi là một tài sản cố định hữu hình độc lập.
Đối với súc vật làm việc hoặc cho sản phẩm, nếu từng con súc vật thỏa mãn đồng thời bốn tiêu chuẩn của tài sản cố định đều được coi là một tài sản cố định hữu hình.
Đối với vườn cây lâu năm, nếu từng mảnh vườn cây, hoặc cây thỏa mãn đồng thời bốn tiêu chuẩn của tài sản cố định thì cũng được coi là một tài sản cố định hữu hình.
b) TSCĐ vô hình là những tài sản không có hình thái vật chất nhưng xác định được giá trị, do doanh nghiệp nắm giữ sử dụng trong sản xuất, kinh doanh, cung cấp dịch vụ hoặc cho các đối tượng khác thuê và phù hợp với tiêu chuẩn ghi nhận TSCĐ vô hình.
Khi một tài sản vô hình được thỏa mãn đồng thời 4 tiêu chuẩn quy định tại điểm a nêu trên thì được coi là TSCĐVH.
c) TSCĐ thuê tài chính
- Thuê tài chính: Là hình thức thuê tài sản mà bên cho thuê có sự chuyển giao phần lớn rủi ro và lợi ích gắn liền với quyền sở hữu tài sản cho bên thuê. Quyền sở hữu tài sản có thể chuyển giao vào cuối thời hạn thuê.
- Các trường hợp thường dẫn đến hợp đồng thuê tài chính là:
+ Bên cho thuê chuyển giao quyền sở hữu tài sản cho bên thuê khi hết thời hạn thuê;
+ Tại thời điểm khởi đầu thuê tài sản, bên thuê có quyền lựa chọn mua lại tài sản thuê với mức giá ước tính thấp hơn giá trị hợp lý vào cuối thời hạn thuê;
+ Thời hạn thuê tài sản tối thiểu phải chiếm phần lớn thời gian sử dụng kinh tế của tài sản cho dù không có sự chuyển giao quyền sở hữu;
+ Tại thời điểm khởi đầu thuê tài sản, giá trị hiện tại của khoản thanh toán tiền thuê tối thiểu chiếm phần lớn (tương đương) giá trị hợp lý của tài sản thuê;
+ Tài sản thuê thuộc loại chuyên dùng mà chỉ có bên thuê có khả năng sử dụng không cần có sự thay đổi, sửa chữa lớn nào.
- Hợp đồng thuê tài sản được coi là hợp đồng thuê tài chính nếu thỏa mãn ít nhất một trong ba (3) điều kiện sau:
+ Nếu bên thuê hủy hợp đồng và đền bù tổn thất phát sinh liên quan đến việc hủy hợp đồng cho bên cho thuê;
+ Thu nhập hoặc tổn thất do sự thay đổi giá trị hợp lý của giá trị còn lại của tài sản thuê gắn với bên thuê;
+ Bên thuê có khả năng tiếp tục thuê lại tài sản sau khi hết hạn hợp đồng thuê với tiền thuê thấp hơn giá thuê thị trường. Riêng trường hợp thuê tài sản là quyền sử dụng đất thì thường được phân loại là thuê hoạt động.
- TSCĐ thuê tài chính là những TSCĐ chưa thuộc quyền sở hữu của doanh nghiệp nhưng doanh nghiệp có nghĩa vụ và trách nhiệm quản lý và sử dụng như tài sản của doanh nghiệp.
1.2. Giá trị TSCĐ phản ánh trên TK 211 theo nguyên giá. Kế toán phải theo dõi chi tiết nguyên giá của từng loại và từng TSCĐ. Tùy thuộc vào nguồn hình thành, nguyên giá TSCĐ được xác định như sau:
1.2.1. TSCĐ hữu hình
a) Nguyên giá TSCĐ hữu hình do mua sắm bao gồm: Giá mua (trừ các khoản được chiết khấu thương mại, giảm giá), các khoản thuế (không bao gồm các khoản thuế được hoàn lại) và các chi phí liên quan trực tiếp đến việc đưa tài sản vào trạng thái sẵn sàng sử dụng như chi phí chuẩn bị mặt bằng, chi phí vận chuyển và bốc xếp ban đầu, chi phí lắp đặt, chạy thử (trừ (-) các khoản thu hồi về sản phẩm, phế liệu do chạy thử), chi phí chuyên gia và các chi phí liên quan trực tiếp khác. Chi phí lãi vay phát sinh khi mua sắm TSCĐ đã hoàn thiện (TSCĐ sử dụng được ngay mà không cần qua quá trình lắp đặt, chạy thử đầu tư xây dựng) không được vốn hóa vào nguyên giá TSCĐ.
- Nguyên giá TSCĐ hữu hình mua sắm được thanh toán theo phương thức trả chậm: Là giá mua trả tiền ngay tại thời điểm mua cộng các chi phí liên quan trực tiếp tính đến thời điểm đưa tài sản vào trạng thái sẵn sàng sử dụng (không bao gồm các khoản thuế được hoàn lại). Khoản chênh lệch giữa giá mua trả chậm và giá mua trả tiền ngay được phân bổ dần vào chi phí sản xuất, kinh doanh theo kỳ hạn thanh toán.
- Nguyên giá TSCĐ là bất động sản: Khi mua sắm bất động sản, đơn vị phải tách riêng giá trị quyền sử dụng đất và tài sản trên đất theo quy định của pháp luật. Phần giá trị tài sản trên đất được ghi nhận là TSCĐ hữu hình; Giá trị quyền sử dụng đất được hạch toán là TSCĐ vô hình hoặc chi phí trả trước tùy từng trường hợp theo quy định của pháp luật.
b) Nguyên giá TSCĐ hữu hình hình thành do đầu tư xây dựng cơ bản hoàn thành
- Nguyên giá TSCĐ theo phương thức giao thầu: Là giá quyết toán công trình xây dựng theo quy định, các chi phí khác có liên quan trực tiếp và lệ phí trước bạ (nếu có). Đối với tài sản cố định là con súc vật làm việc hoặc cho sản phẩm, vườn cây lâu năm thì nguyên giá là toàn bộ các chi phí thực tế đã chi ra cho con súc vật, vườn cây đó từ lúc hình thành cho tới khi đưa vào khai thác, sử dụng và các chi phí khác trực tiếp có liên quan.
- TSCĐ hữu hình tự xây dựng hoặc tự sản xuất:
Nguyên giá TSCĐ hữu hình tự xây dựng là giá trị quyết toán công trình khi đưa vào sử dụng. Trường hợp TSCĐ đã đưa vào sử dụng nhưng chưa thực hiện quyết toán thì doanh nghiệp căn cứ vào chi phí đầu tư xây dựng thực tế để hạch toán tăng nguyên giá TSCĐ theo giá tạm tính. Sau khi quyết toán vốn đầu tư xây dựng cơ bản được duyệt, nếu có chênh lệch so với giá trị TSCĐ đã tạm tính thì kế toán điều chỉnh tăng, giảm vào nguyên giá TSCĐ.
Nguyên giá TSCĐ hữu hình tự sản xuất là giá thành thực tế của TSCĐ hữu hình cộng (+) các chi phí trực tiếp liên quan đến việc đưa TSCĐ vào trạng thái sẵn sàng sử dụng.
- Trong cả hai trường hợp trên, nguyên giá TSCĐ bao gồm cả chi phí lắp đặt, chạy thử trừ giá trị sản phẩm thu hồi trong quá trình chạy thử, sản xuất thử. Doanh nghiệp không được tính vào nguyên giá TSCĐ hữu hình các khoản lãi nội bộ và các khoản chi phí không hợp lý như nguyên liệu, vật liệu lãng phí, lao động hoặc các khoản chi phí khác sử dụng vượt quá mức bình thường trong quá trình tự xây dựng hoặc tự sản xuất.
c) Nguyên giá TSCĐ hữu hình mua dưới hình thức trao đổi với một TSCĐ hữu hình không tương tự hoặc tài sản khác, được xác định theo giá trị hợp lý của TSCĐ hữu hình nhận về hoặc giá trị hợp lý của tài sản đem trao đổi, sau khi điều chỉnh các khoản tiền hoặc tương đương tiền trả thêm hoặc thu về cộng các chi phí liên quan trực tiếp đến việc đưa tài sản vào trạng thái sẵn sàng sử dụng (không bao gồm các khoản thuế được hoàn lại).
Nguyên giá TSCĐ hữu hình mua dưới hình thức trao đổi với một TSCĐ hữu hình tương tự, hoặc có thể hình thành do được bán để đổi lấy quyền sở hữu một tài sản tương tự (tài sản tương tự là tài sản có công dụng tương tự, trong cùng lĩnh vực kinh doanh và có giá trị tương đương). Trong trường hợp này không có bất kỳ khoản lãi hay lỗ nào được ghi nhận trong quá trình trao đổi. Nguyên giá TSCĐ nhận về được tính bằng giá trị còn lại của TSCĐ đem trao đổi.
d) Nguyên giá TSCĐ hữu hình được cấp, được điều chuyển đến bao gồm: Giá trị còn lại trên sổ kế toán tài sản cố định ở doanh nghiệp cấp, doanh nghiệp điều chuyển hoặc giá trị theo đánh giá thực tế của Hội đồng giao nhận hoặc tổ chức định giá chuyên nghiệp theo quy định của pháp luật và các chi phí liên quan trực tiếp như vận chuyển, bốc dỡ, chi phí nâng cấp, lắp đặt, chạy thử, lệ phí trước bạ (nếu có)... mà bên nhận tài sản phải chi ra tính đến thời điểm đưa TSCĐ vào trạng thái sẵn sàng sử dụng.
đ) Nguyên giá tài sản cố định hữu hình nhận góp vốn, nhận lại vốn góp là giá trị do các thành viên, cổ đông sáng lập định giá nhất trí hoặc doanh nghiệp và người góp vốn thỏa thuận hoặc do tổ chức chuyên nghiệp định giá theo quy định của pháp luật và được các thành viên, cổ đông sáng lập chấp thuận.
e) Nguyên giá tài sản cố định do phát hiện thừa, được tài trợ, biếu, tặng: Là giá trị theo đánh giá thực tế của Hội đồng giao nhận hoặc tổ chức định giá chuyên nghiệp; Các chi phí mà bên nhận phải chi ra tính đến thời điểm đưa TSCĐ vào trạng thái sẵn sàng sử dụng như: Chi phí vận chuyển, bốc dỡ, lắp đặt, chạy thử, lệ phí trước bạ (nếu có).
1.2.2. Tài sản cố định thuê tài chính
a) Nguyên giá của TSCĐ thuê tài chính được ghi nhận bằng giá trị hợp lý của tài sản thuê hoặc là giá trị hiện tại của khoản thanh toán tiền thuê tối thiểu (trường hợp giá trị hợp lý cao hơn giá trị hiện tại của khoản thanh toán tiền thuê tối thiểu) cộng với các chi phí trực tiếp phát sinh ban đầu liên quan đến hoạt động thuê tài chính. Nếu thuế GTGT đầu vào được khấu trừ thì giá trị hiện tại của khoản thanh toán tiền thuê tối thiểu không bao gồm số thuế GTGT phải trả cho bên cho thuê.
Khi tính giá trị hiện tại của khoản thanh toán tiền thuê tối thiểu cho việc thuê tài sản, doanh nghiệp có thể sử dụng tỷ lệ lãi suất ngầm định, tỷ lệ lãi suất được ghi trong hợp đồng thuê hoặc tỷ lệ lãi suất biên đi vay của bên thuê.
b) Số thuế GTGT đầu vào của tài sản thuê tài chính không được khấu trừ được hạch toán như sau:
- Nếu thuế GTGT đầu vào được thanh toán một lần ngay tại thời điểm ghi nhận tài sản thuê thì nguyên giá tài sản thuê bao gồm cả thuế GTGT;
- Nếu thuế GTGT đầu vào được thanh toán từng kỳ thì được ghi vào chi phí SXKD trong kỳ phù hợp với khoản mục chi phí khấu hao của tài sản thuê tài chính.
c) Khoản nợ thuê tài chính phản ánh trên TK 3412 không bao gồm thuế GTGT đầu vào.
d) Không phản ánh vào tài khoản này giá trị của TSCĐ thuê hoạt động.
1.2.3. TSCĐ vô hình
Nguyên giá của TSCĐ vô hình là toàn bộ các chi phí mà doanh nghiệp phải bỏ ra để có được TSCĐ vô hình tính đến thời điểm đưa tài sản đó vào sử dụng theo dự kiến.
a) Nguyên giá của TSCĐ vô hình do mua sắm trả tiền ngay, mua dưới hình thức thanh toán trả chậm, trả góp, mua dưới hình thức trao đổi, TSCĐ vô hình được cho, được biếu, tặng, nhận vốn góp liên doanh, nhận lại vốn góp, do phát hiện thừa.... được xác định như quy định tại điểm 1.2.1 TSCĐ hữu hình.
b) TSCĐ vô hình hình thành từ việc trao đổi, thanh toán bằng chứng từ liên quan đến quyền sở hữu vốn của đơn vị, thì nguyên giá TSCĐ của nó là giá trị hợp lý của các công cụ được phát hành liên quan đến quyền sở hữu vốn của đơn vị.
c) Nguyên giá TSCĐ vô hình là quyền sử dụng đất là số tiền đã trả để có được quyền sử dụng đất hợp pháp (gồm chi phí đã trả cho tổ chức, cá nhân chuyển nhượng hoặc chi phí đền bù, giải phóng mặt bằng, san lấp mặt bằng, lệ phí trước bạ...) hoặc theo thỏa thuận của các bên khi góp vốn. Việc xác định TSCĐ vô hình là quyền sử dụng đất phải tuân thủ các quy định của pháp luật có liên quan.
d) Đối với chi phí thực tế phát sinh liên quan đến giai đoạn triển khai TSCĐ vô hình: Trường hợp xét thấy kết quả triển khai thỏa mãn được định nghĩa và tiêu chuẩn ghi nhận TSCĐ vô hình thì các chi phí giai đoạn triển khai được tập hợp vào TK 241 "Xây dựng cơ bản dở dang" (2412). Khi kết thúc giai đoạn triển khai các chi phí hình thành nguyên giá TSCĐ vô hình trong giai đoạn triển khai phải được kết chuyển vào bên Nợ tài khoản 2113 “TSCĐ vô hình", nếu không đủ điều kiện ghi nhận là TSCĐ vô hình thì toàn bộ chi phí thực tế phát sinh được kết chuyển vào chi phí sản xuất kinh doanh trong kỳ hoặc được phân bổ theo quy định của pháp luật.
đ) Chi phí phát sinh đem lại lợi ích kinh tế trong tương lai cho doanh nghiệp gồm: chi phí thành lập doanh nghiệp, chi phí đào tạo nhân viên, chi phí quảng cáo phát sinh trong giai đoạn trước hoạt động của doanh nghiệp mới thành lập, chi phí chuyển dịch địa điểm được ghi nhận là chi phí SXKD trong kỳ theo quy định hiện hành.
e) Chi phí liên quan đến tài sản vô hình đã được doanh nghiệp ghi nhận là chi phí để xác định kết quả hoạt động kinh doanh trong kỳ trước đó thì không được tái ghi nhận vào nguyên giá TSCĐ vô hình.
g) Các nhãn hiệu, tên thương mại, quyền phát hành, danh sách khách hàng và các khoản mục tương tự được hình thành trong nội bộ doanh nghiệp không được ghi nhận là TSCĐ vô hình.
1.3. Việc tính và trích khấu hao tài sản cố định được thực hiện theo quy định của pháp luật hiện hành.
Đối với TSCĐ thuê tài chính, định kỳ, bên thuê có trách nhiệm tính, trích khấu hao tài sản cố định vào chi phí sản xuất, kinh doanh tùy theo bộ phận sử dụng tài sản cố định trên cơ sở áp dụng chính sách khấu hao nhất quán với chính sách khấu hao của tài sản cùng loại thuộc sở hữu của mình. Nếu không chắc chắn là bên thuê sẽ có quyền sở hữu tài sản thuê khi hết hạn hợp đồng thuê thì tài sản thuê sẽ được khấu hao theo thời hạn thuê nếu thời hạn thuê ngắn hơn thời gian sử dụng hữu ích của tài sản thuê.
1.4. Chi phí liên quan đến TSCĐ vô hình phát sinh sau khi ghi nhận ban đầu phải được ghi nhận là chi phí sản xuất, kinh doanh trong kỳ, trừ khi thỏa mãn đồng thời 2 điều kiện sau thì được ghi tăng nguyên giá TSCĐ vô hình:
- Chi phí phát sinh có khả năng làm cho TSCĐ tạo ra lợi ích kinh tế trong tương lai nhiều hơn mức hoạt động được đánh giá ban đầu;
- Chi phí được xác định một cách chắc chắn và gắn liền với TSCĐ vô hình cụ thể.
Riêng đối với chi phí phát sinh sau ghi nhận ban đầu liên quan đến các tài sản mua ngoài là nhãn hiệu hàng hóa, quyền phát hành, danh sách khách hàng và các khoản mục tương tự về bản chất luôn được ghi nhận là chi phí sản xuất, kinh doanh trong kỳ.
1.5. Trường hợp mua TSCĐ gồm có nhà cửa, vật kiến trúc gắn liền với quyền sử dụng đất thì phải xác định tách biệt giá trị nhà cửa, vật kiến trúc để ghi nhận vào nguyên giá TSCĐ hữu hình (TK 2111) và giá trị quyền sử dụng đất để ghi nhận vào nguyên giá TSCĐ vô hình (TK 2113)
1.6. Doanh nghiệp chỉ thay đổi nguyên giá TSCĐ theo quy định của cơ chế tài chính hiện hành.
1.7. Mọi trường hợp tăng, giảm TSCĐ đều phải lập biên bản giao nhận, biên bản thanh lý TSCĐ và phải thực hiện các thủ tục quy định.
1.8. TSCĐ phải được theo dõi chi tiết cho từng đối tượng ghi TSCĐ, theo từng loại TSCĐ và địa điểm bảo quản, sử dụng, quản lý TSCĐ trên “Sổ Tài sản cố định”, cụ thể:
- TSCĐ hữu hình, gồm: Nhà cửa, vật kiến trúc, máy móc, thiết bị, phương tiện truyền tải, truyền dẫn, thiết bị dụng cụ quản lý, cây lâu năm, súc vật làm việc và cho sản phẩm, các TSCĐ hữu hình khác.
- TSCĐ vô hình, gồm: Quyền phát hành; Bản quyền, bằng sáng chế; Nhãn hiệu hàng hóa; Phần mềm máy tính; Giấy phép và giấy phép nhượng quyền; TSCĐ vô hình khác.
1.9. Tài sản cố định của doanh nghiệp giảm, do nhượng bán, thanh lý, mất mát, phát hiện thiếu khi kiểm kê, điều chuyển cho doanh nghiệp khác, tháo dỡ một hoặc một số bộ phận... Trong mọi trường hợp giảm TSCĐ, kế toán phải làm đầy đủ thủ tục, xác định đúng những khoản thiệt hại và thu nhập (nếu có). Căn cứ các chứng từ liên quan, kế toán ghi sổ theo từng trường hợp cụ thể như sau:
- Trường hợp nhượng bán TSCĐ dùng vào sản xuất, kinh doanh: TSCĐ nhượng bán thường là những TSCĐ không cần dùng hoặc xét thấy sử dụng không có hiệu quả. Khi nhượng bán TSCĐ phải làm đầy đủ các thủ tục cần thiết theo quy định của pháp luật.
- TSCĐ thanh lý là những TSCĐ hư hỏng không thể tiếp tục sử dụng được, những TSCĐ lạc hậu về kỹ thuật hoặc không phù hợp với yêu cầu sản xuất, kinh doanh. Khi có TSCĐ thanh lý, doanh nghiệp phải ra quyết định thanh lý, thành lập Hội đồng thanh lý TSCĐ. Hội đồng thanh lý TSCĐ có nhiệm vụ tổ chức thực hiện việc thanh lý TSCĐ theo đúng trình tự, thủ tục quy định và lập “Biên bản thanh lý TSCĐ".
Căn cứ vào Biên bản thanh lý và các chứng từ có liên quan đến các khoản thu, chi thanh lý TSCĐ,... kế toán ghi sổ như trường hợp nhượng bán TSCĐ.
1.10. Mọi trường hợp phát hiện thừa hoặc thiếu TSCĐ đều phải truy tìm nguyên nhân. Căn cứ vào "Biên bản kiểm kê TSCĐ" và kết luận của Hội đồng kiểm kê để hạch toán chính xác, kịp thời, theo từng nguyên nhân cụ thể:
a) TSCĐ phát hiện thừa:
- Nếu TSCĐ phát hiện thừa do để ngoài sổ sách (chưa ghi sổ), kế toán phải căn cứ vào hồ sơ TSCĐ để ghi tăng TSCĐ theo từng trường hợp cụ thể.
- Nếu TSCĐ phát hiện thừa được xác định là TSCĐ của doanh nghiệp khác thì phải báo ngay cho doanh nghiệp chủ tài sản đó biết. Trong thời gian chờ xử lý, kế toán phải căn cứ vào tài liệu kiểm kê, tạm thời theo dõi và giữ hộ.
- Nếu TSCĐ thừa không xác định được chủ sở hữu thì ghi tăng thu nhập khác theo giá trị hợp lý của tài sản.
b) TSCĐ phát hiện thiếu phải được truy cứu nguyên nhân, xác định người chịu trách nhiệm và xử lý theo quy định.
Căn cứ "Biên bản xử lý TSCĐ thiếu" đã được duyệt và hồ sơ TSCĐ, kế toán phải xác định nguyên giá, giá trị hao mòn của TSCĐ đó làm căn cứ ghi giảm TSCĐ và xử lý vật chất phần giá trị còn lại của TSCĐ. Tùy thuộc vào quyết định xử lý để hạch toán vào các tài khoản có liên quan.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 211 - Tài sản cố định
Bên Nợ:
- Nguyên giá của TSCĐ tăng do mua sắm, do trao đổi TSCĐ, do XDCB hoàn thành bàn giao đưa vào sử dụng, do các đơn vị tham gia liên doanh góp vốn, do được tặng biếu, viện trợ...
- Điều chỉnh tăng nguyên giá của TSCĐ do xây lắp, trang bị thêm hoặc do cải tạo nâng cấp, do đánh giá lại.
Bên Có:
- Nguyên giá của TSCĐ giảm do điều chuyển cho đơn vị khác, do đem đi trao đổi để lấy TSCĐ, do nhượng bán, thanh lý hoặc đem đi góp vốn vào đơn vị khác ...
- Nguyên giá của TSCĐ giảm do tháo bớt một hoặc một số bộ phận do đánh giá lại giảm nguyên giá.
Số dư bên Nợ:
Nguyên giá TSCĐ hiện có cuối kỳ ở doanh nghiệp.
Tài khoản 211 - Tài sản cố định có 3 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 2111 - TSCĐ hữu hình: Dùng để phản ánh giá trị hiện có và tình hình biến động của toàn bộ TSCĐ hữu hình thuộc quyền sở hữu của doanh nghiệp theo nguyên giá.
- Tài khoản 2112 - TSCĐ thuê tài chính: Dùng để phản ánh nguyên giá TSCĐ doanh nghiệp đi thuê dài hạn theo phương thức thuê tài chính.
- Tài khoản 2113 - TSCĐ vô hình: Dùng để phản ánh giá trị hiện có và tình hình biến động của toàn bộ TSCĐ vô hình thuộc quyền sở hữu của doanh nghiệp theo nguyên giá.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh tình hình tăng, giảm giá trị hao mòn và giá trị hao mòn lũy kế của các loại TSCĐ và bất động sản đầu tư (BĐSĐT) trong quá trình sử dụng do trích khấu hao TSCĐ, BĐSĐT và những khoản tăng, giảm hao mòn khác của TSCĐ, BĐSĐT.
b) Về nguyên tắc, mọi TSCĐ, BĐSĐT dùng để cho thuê của doanh nghiệp có liên quan đến sản xuất, kinh doanh (gồm cả tài sản chưa dùng, không cần dùng, chờ thanh lý) đều phải trích khấu hao theo quy định hiện hành. Khấu hao TSCĐ dùng trong sản xuất, kinh doanh và khấu hao BĐSĐT được hạch toán vào chi phí sản xuất, kinh doanh trong kỳ; khấu hao TSCĐ, BĐSĐT chưa dùng, không cần dùng, chờ thanh lý thực hiện theo quy định của pháp luật hiện hành. Đối với TSCĐ dùng cho mục đích phúc lợi thì không phải trích khấu hao tính vào chi phí sản xuất, kinh doanh mà chỉ tính hao mòn TSCĐ và hạch toán giảm nguồn hình thành TSCĐ đó.
c) Căn cứ vào quy định của pháp luật và yêu cầu quản lý của doanh nghiệp để lựa chọn 1 trong các phương pháp tính, trích khấu hao theo quy định của pháp luật phù hợp cho từng TSCĐ, BĐSĐT nhằm kích thích sự phát triển sản xuất, kinh doanh, đảm bảo việc thu hồi vốn nhanh, đầy đủ và phù hợp với khả năng trang trải chi phí của doanh nghiệp.
Phương pháp khấu hao được áp dụng cho từng TSCĐ, BĐSĐT phải được thực hiện nhất quán và có thể được thay đổi khi có sự thay đổi đáng kể cách thức thu hồi lợi ích kinh tế của TSCĐ và BĐSĐT.
d) Thời gian khấu hao và phương pháp khấu hao TSCĐ phải được xem xét lại ít nhất là vào cuối mỗi năm tài chính. Nếu thời gian sử dụng hữu ích ước tính của tài sản khác biệt lớn so với các ước tính trước đó thì thời gian khấu hao phải được thay đổi tương ứng. Phương pháp khấu hao TSCĐ được thay đổi khi có sự thay đổi đáng kể cách thức ước tính thu hồi lợi ích kinh tế của TSCĐ. Trường hợp này, phải điều chỉnh chi phí khấu hao cho năm hiện hành, các năm tiếp theo và phải thuyết minh trong Báo cáo tài chính.
đ) Đối với các TSCĐ đã khấu hao hết (đã thu hồi đủ vốn) nhưng vẫn còn sử dụng vào hoạt động sản xuất, kinh doanh thì không được tiếp tục trích khấu hao. Các TSCĐ chưa tính đủ khấu hao (chưa thu hồi đủ vốn) mà đã hư hỏng, cần thanh lý thì phải xác định nguyên nhân, trách nhiệm của tập thể, cá nhân để xử lý bồi thường và phần giá trị còn lại của TSCĐ chưa thu hồi, không được bồi thường phải được bù đắp bằng số thu do thanh lý của chính TSCĐ đó, số tiền bồi thường do lãnh đạo doanh nghiệp quyết định. Nếu số thu thanh lý và số thu bồi thường không đủ bù đắp phần giá trị còn lại của TSCĐ chưa thu hồi, hoặc giá trị TSCĐ bị mất thì chênh lệch còn lại được coi là lỗ về thanh lý TSCĐ và kế toán vào chi phí khác.
e) Đối với TSCĐ vô hình, phải tùy thời gian phát huy hiệu quả để trích khấu hao tính từ khi TSCĐ được đưa vào sử dụng (theo hợp đồng, cam kết hoặc theo quyết định của cấp có thẩm quyền).
g) Đối với TSCĐ thuê tài chính, trong quá trình sử dụng bên đi thuê phải trích khấu hao trong thời gian thuê theo hợp đồng tính vào chi phí sản xuất, kinh doanh, đảm bảo thu hồi đủ vốn.
h) Đối với BĐSĐT cho thuê hoạt động phải trích khấu hao và ghi nhận vào giá vốn hàng bán trong kỳ. Doanh nghiệp có thể dựa vào các BĐS chủ sở hữu sử dụng (TSCĐ) cùng loại để ước tính thời gian trích khấu hao và xác định phương pháp khấu hao BĐSĐT. Trường hợp BĐSĐT nắm giữ chờ tăng giá, doanh nghiệp không trích khấu hao mà xác định tổn thất do giảm giá trị. Khi có bằng chứng chắc chắn cho thấy BĐSĐT tăng giá trở lại thì doanh nghiệp được điều chỉnh tăng nguyên giá BĐSĐT nhưng tối đa không vượt quá nguyên giá ban đầu của BĐSĐT.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của tài khoản 214 - Hao mòn TSCĐ
Bên Nợ: Giá trị hao mòn TSCĐ, BĐSĐT giảm do TSCĐ, BĐSĐT thanh lý, nhượng bán, điều động cho đơn vị hạch toán phụ thuộc, góp vốn đầu tư vào đơn vị khác,...
Bên Có: Giá trị hao mòn TSCĐ, BĐSĐT tăng do trích khấu hao TSCĐ, BĐSĐT,...
Số dư bên Có: Giá trị hao mòn lũy kế của TSCĐ, BĐSĐT hiện có cuối kỳ ở doanh nghiệp.
Tài khoản 214 - Hao mòn TSCĐ, có 4 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 2141 - Hao mòn TSCĐ hữu hình: Phản ánh giá trị hao mòn của TSCĐ hữu hình trong quá trình sử dụng do trích khấu hao TSCĐ và những khoản tăng, giảm hao mòn khác của TSCĐ hữu hình.
- Tài khoản 2142 - Hao mòn TSCĐ thuê tài chính: Phản ánh giá trị hao mòn của TSCĐ thuê tài chính trong quá trình sử dụng do trích khấu hao TSCĐ thuê tài chính và những khoản tăng, giảm hao mòn khác của TSCĐ thuê tài chính.
- Tài khoản 2143 - Hao mòn TSCĐ vô hình: Phản ánh giá trị hao mòn của TSCĐ vô hình trong quá trình sử dụng do trích khấu hao TSCĐ vô hình và những khoản làm tăng, giảm hao mòn khác của TSCĐ vô hình.
- Tài khoản 2147 - Hao mòn BĐSĐT: Tài khoản này phản ánh giá trị hao mòn BĐSĐT trong quá trình cho thuê hoạt động và những khoản làm tăng, giảm hao mòn khác của BĐSĐT.
1. Nguyên tắc kế toán
1.1. Tài khoản này dùng để phản ánh số hiện có và tình hình biến động tăng, giảm bất động sản đầu tư (BĐSĐT) của doanh nghiệp theo nguyên giá, được theo dõi chi tiết theo từng đối tượng tương tự như TSCĐ. BĐSĐT gồm: Quyền sử dụng đất, nhà hoặc một phần của nhà hoặc cả nhà và đất, cơ sở hạ tầng do người chủ sở hữu hoặc người đi thuê tài sản theo hợp đồng thuê tài chính nắm giữ nhằm mục đích thu lợi từ việc cho thuê hoặc chờ tăng giá mà không phải để:
- Sử dụng trong sản xuất, cung cấp hàng hóa, dịch vụ hoặc sử dụng cho các mục đích quản lý; hoặc
- Bán trong kỳ sản xuất, kinh doanh thông thường.
1.2. Tài khoản này dùng để phản ánh giá trị BĐS đủ tiêu chuẩn ghi nhận là BĐSĐT. Không phản ánh vào tài khoản này giá trị bất động sản mua về để bán trong kỳ hoạt động kinh doanh bình thường hoặc xây dựng để bán trong tương lai gần, bất động sản chủ sở hữu sử dụng, bất động sản trong quá trình xây dựng chưa hoàn thành với mục đích để sử dụng trong tương lai dưới dạng BĐSĐT.
Bất động sản đầu tư được ghi nhận là tài sản phải thỏa mãn đồng thời hai điều kiện sau:
- Chắc chắn thu được lợi ích kinh tế trong tương lai;
- Nguyên giá phải được xác định một cách đáng tin cậy.
1.3. Bất động sản đầu tư được ghi nhận trên tài khoản này theo nguyên giá. Nguyên giá của BĐSĐT là toàn bộ các chi phí (tiền hoặc tương đương tiền) mà doanh nghiệp bỏ ra hoặc giá trị hợp lý của các khoản khác đưa đi trao đổi để có được BĐSĐT tính đến thời điểm mua hoặc xây dựng hoàn thành BĐSĐT đó.
- Tùy thuộc vào từng trường hợp, nguyên giá của BĐSĐT được xác định như sau:
+ Nguyên giá của BĐSĐT được mua bao gồm giá mua và các chi phí liên quan trực tiếp đến việc mua, như: Phí dịch vụ tư vấn, lệ phí trước bạ và chi phí giao dịch liên quan khác,...
+ Trường hợp mua BĐSĐT thanh toán theo phương thức trả chậm, nguyên giá của BĐSĐT được phản ánh theo giá mua trả tiền ngay tại thời điểm mua. Khoản chênh lệch giữa giá mua trả chậm và giá mua trả tiền ngay được hạch toán vào chi phí tài chính theo kỳ hạn thanh toán, trừ khi số chênh lệch đó được tính vào nguyên giá BĐSĐT;
+ Nguyên giá của BĐSĐT tự xây dựng là giá thành thực tế và các chi phí liên quan trực tiếp của BĐSĐT tính đến ngày hoàn thành công việc xây dựng;
- Các chi phí sau không được tính vào nguyên giá của BĐSĐT:
+ Chi phí phát sinh ban đầu (trừ trường hợp các chi phí này là cần thiết để đưa BĐSĐT vào trạng thái sẵn sàng sử dụng);
+ Các chi phí khi mới đưa BĐSĐT vào hoạt động lần đầu trước khi BĐSĐT đạt tới trạng thái hoạt động bình thường theo dự kiến.
1.4. Các chi phí liên quan đến BĐSĐT phát sinh sau ghi nhận ban đầu phải được ghi nhận là chi phí sản xuất, kinh doanh trong kỳ, trừ khi chi phí này có khả năng chắc chắn làm cho BĐSĐT tạo ra lợi ích kinh tế trong tương lai nhiều hơn mức hoạt động được đánh giá ban đầu thì được ghi tăng nguyên giá BĐSĐT.
1.5. Trong quá trình cho thuê hoạt động phải tiến hành trích khấu hao BĐSĐT và ghi nhận vào giá vốn hàng bán trong kỳ (kể cả trong thời gian ngừng cho thuê). Doanh nghiệp có thể dựa vào các bất động sản chủ sở hữu sử dụng cùng loại để ước tính thời gian trích khấu hao và xác định phương pháp khấu hao của BĐSĐT.
- Trường hợp doanh nghiệp ghi nhận doanh thu đối với toàn bộ số tiền nhận trước từ việc cho thuê BĐSĐT, kế toán phải ước tính đầy đủ giá vốn tương ứng với doanh thu được ghi nhận (bao gồm cả số khấu hao được tính trước).
- Giá vốn của BĐSĐT cho thuê bao gồm: Chi phí khấu hao BĐSĐT và các chi phí liên quan trực tiếp khác tới việc cho thuê, như: Chi phí dịch vụ mua ngoài, chi phí tiền lương nhân viên trực tiếp quản lý bất động sản cho thuê, chi phí khấu hao các công trình phụ trợ phục vụ việc cho thuê BĐSĐT.
1.6. Doanh nghiệp không trích khấu hao đối với BĐSĐT nắm giữ chờ tăng giá. Trường hợp có bằng chứng chắc chắn cho thấy BĐSĐT bị giảm giá so với giá thị trường và khoản giảm giá được xác định một cách đáng tin cậy thì doanh nghiệp được đánh giá giảm nguyên giá BĐSĐT và ghi nhận khoản tổn thất vào giá vốn hàng bán (tương tự như việc lập dự phòng đối với hàng hóa bất động sản).
1.7. Đối với những BĐSĐT được mua vào nhưng phải tiến hành xây dựng, cải tạo, nâng cấp trước khi sử dụng cho mục đích đầu tư thì giá trị bất động sản, chi phí mua sắm và chi phí cho quá trình xây dựng, cải tạo, nâng cấp BĐSĐT được phản ánh trên TK 241 “Xây dựng cơ bản dở dang”. Khi quá trình xây dựng, cải tạo, nâng cấp hoàn thành phải xác định nguyên giá BĐSĐT hoàn thành để kết chuyển vào TK 217 “Bất động sản đầu tư”.
1.8. Việc chuyển từ bất động sản chủ sở hữu sử dụng thành BĐSĐT hoặc từ BĐSĐT sang bất động sản chủ sở hữu sử dụng hay hàng tồn kho chỉ khi có sự thay đổi về mục đích sử dụng như các trường hợp sau:
- BĐSĐT chuyển thành bất động sản chủ sở hữu sử dụng khi chủ sở hữu bắt đầu sử dụng tài sản này;
- BĐSĐT chuyển thành hàng tồn kho khi chủ sở hữu bắt đầu triển khai cho mục đích bán;
- Bất động sản chủ sở hữu sử dụng chuyển thành BĐSĐT khi chủ sở hữu kết thúc sử dụng tài sản đó và khi bên khác thuê hoạt động;
- Hàng tồn kho chuyển thành BĐSĐT khi chủ sở hữu bắt đầu cho bên khác thuê hoạt động;
- Bất động sản xây dựng chuyển thành BĐSĐT khi kết thúc giai đoạn xây dựng, bàn giao đưa vào đầu tư.
Việc chuyển đổi mục đích sử dụng giữa BĐSĐT với bất động sản chủ sở hữu sử dụng hoặc hàng tồn kho không làm thay đổi giá trị ghi sổ của tài sản được chuyển đổi và không làm thay đổi nguyên giá của bất động sản trong việc xác định giá trị hay để lập Báo cáo tài chính.
1.9. Khi doanh nghiệp quyết định bán một BĐSĐT mà không có giai đoạn sửa chữa, cải tạo nâng cấp thì doanh nghiệp vẫn tiếp tục ghi nhận là BĐSĐT trên TK 217 "Bất động sản đầu tư" cho đến khi BĐSĐT đó được bán mà không chuyển thành hàng tồn kho.
1.10. Doanh thu từ việc bán BĐSĐT được ghi nhận là giá bán chưa có thuế GTGT (đối với trường hợp doanh nghiệp nộp thuế GTGT tính theo phương pháp khấu trừ) hoặc tổng giá thanh toán (đối với trường hợp doanh nghiệp nộp thuế GTGT theo phương pháp trực tiếp). Trường hợp bán theo phương thức trả chậm thì doanh thu được xác định ban đầu theo giá bán trả tiền ngay. Khoản chênh lệch giữa tổng số tiền phải thanh toán và giá bán trả tiền ngay được ghi nhận là doanh thu tiền lãi chưa thực hiện.
1.11. Ghi giảm BĐSĐT trong các trường hợp:
- Chuyển đổi mục đích sử dụng từ BĐSĐT sang hàng tồn kho hoặc bất động sản chủ sở hữu sử dụng;
- Bán, thanh lý BĐSĐT;
- Hết thời hạn thuê tài chính trả lại BĐSĐT cho bên cho thuê.
1.12. Doanh nghiệp xây dựng danh mục BĐSĐT nắm giữ cho thuê hoặc chờ tăng giá và thực hiện chính sách khấu hao hoặc xác định tổn thất một cách nhất quán trong năm tài chính.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 217 - Bất động sản đầu tư
Bên Nợ: Nguyên giá BĐSĐT tăng trong kỳ.
Bên Có: Nguyên giá BĐSĐT giảm trong kỳ.
Số dư bên Nợ: Nguyên giá BĐSĐT hiện có cuối kỳ.
1. Nguyên tắc kế toán
1.1. Tài khoản này dùng để phản ánh các khoản đầu tư góp vốn vào đơn vị khác và tình hình thu hồi các khoản đầu tư góp vốn vào đơn vị khác của doanh nghiệp.
Các khoản đầu tư góp vốn vào đơn vị khác của doanh nghiệp gồm:
a) Các khoản vốn góp liên doanh, liên kết:
- Tài khoản này dùng để phản ánh toàn bộ vốn góp vào công ty liên doanh và công ty liên kết; tình hình thu hồi vốn đầu tư liên doanh, liên kết. Tài khoản này không phản ánh các giao dịch dưới hình thức hợp đồng hợp tác kinh doanh không thành lập pháp nhân.
- Công ty liên doanh được thành lập bởi các bên góp vốn liên doanh có quyền đồng kiểm soát các chính sách tài chính và hoạt động, là đơn vị có tư cách pháp nhân hạch toán độc lập. Công ty liên doanh phải tổ chức thực hiện công tác kế toán riêng theo quy định của pháp luật hiện hành về kế toán, chịu trách nhiệm kiểm soát tài sản, các khoản nợ phải trả, doanh thu, thu nhập khác và chi phí phát sinh tại đơn vị mình. Mỗi bên góp vốn liên doanh được hưởng một phần kết quả hoạt động của công ty liên doanh theo thỏa thuận của hợp đồng liên doanh.
- Khoản đầu tư được phân loại là đầu tư vào công ty liên kết khi nhà đầu tư nắm giữ trực tiếp hoặc gián tiếp từ 20% đến dưới 50% quyền biểu quyết của bên nhận đầu tư mà không có thỏa thuận khác hoặc nhà đầu tư có ảnh hưởng đáng kể với bên được đầu tư.
- Khi nhà đầu tư không còn quyền đồng kiểm soát thì phải ghi giảm khoản đầu tư vào công ty liên doanh; Khi không còn ảnh hưởng đáng kể hoặc tỷ lệ nắm giữ quyền biểu quyết đối với bên nhận đầu tư không đảm bảo theo tỷ lệ quy định nêu trên thì phải ghi giảm khoản đầu tư vào công ty liên kết.
- Các khoản chi phí liên quan trực tiếp tới hoạt động bán hoặc thanh lý khoản đầu tư vào công ty liên doanh, liên kết được ghi nhận là chi phí tài chính trong kỳ phát sinh.
- Khi thanh lý, nhượng bán, thu hồi vốn góp liên doanh, liên kết, căn cứ vào giá trị tài sản thu hồi được kế toán ghi giảm số vốn đã góp. Phần chênh lệch giữa giá trị hợp lý của khoản thu hồi được so với giá trị ghi sổ của khoản đầu tư được ghi nhận là doanh thu hoạt động tài chính (nếu lãi) hoặc chi phí tài chính (nếu lỗ).
b) Đầu tư khác: Bao gồm các khoản đầu tư vào công cụ vốn của đơn vị khác nhưng không có quyền đồng kiểm soát, không có ảnh hưởng đáng kể đối với bên được đầu tư và các khoản đầu tư khác như vàng, bạc, kim khí quý, đá quý không được phân loại là hàng tồn kho.
1.2. Giá phí các khoản đầu tư được phản ánh theo giá gốc, bao gồm giá mua cộng (+) các chi phí liên quan trực tiếp đến việc đầu tư (nếu có), như: Chi phí giao dịch, môi giới, tư vấn, kiểm toán, lệ phí, thuế và phí ngân hàng... Trường hợp đầu tư bằng tài sản phi tiền tệ, giá phí khoản đầu tư được ghi nhận theo giá trị hợp lý của tài sản phi tiền tệ tại thời điểm phát sinh.
1.3. Trường hợp nhà đầu tư mua lại phần vốn góp tại công ty liên doanh, liên kết: Tại ngày mua, nhà đầu tư xác định và phản ánh giá phí khoản đầu tư vào công ty liên doanh, liên kết bao gồm: Giá trị hợp lý tại ngày diễn ra trao đổi của các tài sản đem trao đổi, các khoản nợ phải trả đã phát sinh hoặc đã thừa nhận và các công cụ vốn do bên mua phát hành để đổi lấy quyền đồng kiểm soát tại công ty liên doanh và ảnh hưởng đáng kể tại công ty liên kết cộng (+) các chi phí liên quan trực tiếp đến việc mua lại phần vốn góp tại công ty liên doanh, liên kết.
1.4. Việc đầu tư có thể thực hiện dưới các hình thức:
a) Đầu tư dưới hình thức góp vốn vào đơn vị khác (do bên được đầu tư huy động vốn): Theo hình thức này, tài sản của bên góp vốn được ghi nhận vào Báo cáo tình hình tài chính của bên nhận vốn góp.
b) Đầu tư dưới hình thức mua lại phần vốn góp tại đơn vị khác (mua lại phần vốn của chủ sở hữu): Theo hình thức này, tài sản của bên mua (bên đầu tư, nhận chuyển nhượng vốn góp) được chuyển cho bên bán (bên chuyển nhượng vốn góp) mà không được ghi nhận vào Báo cáo tình hình tài chính của đơn vị phát hành công cụ vốn (bên được đầu tư).
1.5. Khi thực hiện đầu tư bằng tài sản phi tiền tệ, nhà đầu tư phải căn cứ vào hình thức đầu tư để áp dụng phương pháp kế toán một cách phù hợp, cụ thể:
a) Nếu đầu tư dưới hình thức góp vốn bằng tài sản phi tiền tệ, nhà đầu tư phải đánh giá lại tài sản mang đi góp vốn trên cơ sở thỏa thuận. Phần chênh lệch giữa giá trị ghi sổ hoặc giá trị còn lại và giá trị đánh giá lại của tài sản mang đi góp vốn được kế toán là thu nhập khác hoặc chi phí khác.
b) Nếu đầu tư dưới hình thức mua lại phần vốn góp của đơn vị khác và thanh toán cho bên chuyển nhượng vốn bằng tài sản phi tiền tệ:
- Nếu tài sản phi tiền tệ dùng để thanh toán là hàng tồn kho, nhà đầu tư phải kế toán như giao dịch bán hàng tồn kho dưới hình thức hàng đổi hàng (ghi nhận doanh thu, giá vốn của hàng tồn kho mang đi trao đổi lấy phần vốn được mua);
- Nếu tài sản phi tiền tệ dùng để thanh toán là TSCĐ, BĐSĐT, nhà đầu tư phải kế toán như giao dịch nhượng bán TSCĐ, BĐSĐT (ghi nhận doanh thu, thu nhập khác, giá vốn, chi phí khác....);
- Nếu tài sản phi tiền tệ dùng để thanh toán là các khoản đầu tư vào công cụ vốn (cổ phiếu) hoặc công cụ nợ (trái phiếu, các khoản phải thu...) của đơn vị khác, nhà đầu tư phải kế toán như giao dịch thanh lý, nhượng bán các khoản đầu tư (ghi nhận lãi, lỗ vào doanh thu hoạt động tài chính hoặc chi phí tài chính).
1.6. Kế toán phải mở sổ chi tiết theo dõi từng khoản đầu tư vào đơn vị khác theo từng đối tượng. Thời điểm ghi nhận các khoản đầu tư góp vốn vào đơn vị khác là thời điểm nhà đầu tư chính thức có quyền sở hữu, cụ thể như sau:
- Chứng khoán niêm yết được ghi nhận tại thời điểm khớp lệnh (T+0);
- Chứng khoán chưa niêm yết, các khoản đầu tư dưới hình thức khác được ghi nhận tại thời điểm chính thức có quyền sở hữu theo quy định của pháp luật.
1.7. Nhà đầu tư phải hạch toán đầy đủ, kịp thời các khoản cổ tức, lợi nhuận được chia vào Báo cáo tài chính riêng tại thời điểm được quyền nhận. Cổ tức, lợi nhuận được chia trong một số trường hợp được hạch toán như sau:
a) Cổ tức, lợi nhuận được chia bằng tiền hoặc tài sản phi tiền tệ cho giai đoạn sau ngày đầu tư được hạch toán vào doanh thu hoạt động tài chính theo giá trị hợp lý tại ngày được quyền nhận;
b) Cổ tức, lợi nhuận được chia bằng tiền hoặc tài sản phi tiền tệ cho giai đoạn trước ngày đầu tư không hạch toán vào doanh thu hoạt động tài chính mà hạch toán giảm giá trị khoản đầu tư.
c) Trường hợp nhận cổ tức bằng cổ phiếu thì thực hiện theo nguyên tắc: chỉ theo dõi số lượng cổ phiếu được nhận trên thuyết minh Báo cáo tài chính, không ghi nhận tăng giá trị khoản đầu tư và doanh thu hoạt động tài chính.
1.8. Giá vốn các khoản đầu tư tài chính khi thanh lý, nhượng bán được xác định theo phương pháp bình quân gia quyền tính cho các khoản đầu tư tại từng đối tượng.
1.9. Khi lập Báo cáo tài chính, doanh nghiệp phải xác định giá trị khoản đầu tư bị tổn thất để trích lập dự phòng tổn thất đầu tư vào đơn vị khác.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 228 - Đầu tư góp vốn vào đơn vị khác:
Bên Nợ:
- Số vốn góp liên doanh đã góp vào cơ sở kinh doanh đồng kiểm soát tăng;
- Giá gốc khoản đầu tư vào công ty liên kết tăng;
- Giá trị các khoản đầu tư khác tăng.
Bên Có:
- Số vốn góp liên doanh vào cơ sở kinh doanh đồng kiểm soát giảm do đã thu hồi, chuyển nhượng dẫn đến không còn quyền đồng kiểm soát đối với bên được đầu tư;
- Giá gốc khoản đầu tư vào công ty liên kết giảm do nhận lại vốn đầu tư hoặc thu được các khoản lợi ích ngoài lợi nhuận được chia;
- Giá gốc khoản đầu tư vào công ty liên kết giảm do bán, thanh lý toàn bộ hoặc một phần khoản đầu tư và không còn ảnh hưởng đáng kể đối với bên được đầu tư;
- Giá trị các khoản đầu tư khác giảm.
Số dư bên Nợ:
- Số vốn góp liên doanh vào cơ sở kinh doanh đồng kiểm soát hiện còn cuối kỳ;
- Giá gốc khoản đầu tư vào công ty liên kết hiện đang nắm giữ cuối kỳ;
- Giá trị khoản đầu tư khác hiện có cuối kỳ.
Tài khoản 228 - Đầu tư góp vốn vào đơn vị khác, có 2 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 2281 - Đầu tư vào công ty liên doanh, liên kết: Phản ánh toàn bộ vốn góp vào công ty liên doanh, liên kết; tình hình thu hồi vốn đầu tư vào công ty liên doanh, liên kết.
- Tài khoản 2288 - Đầu tư khác: Phản ánh giá trị hiện có và tình hình biến động tăng, giảm các loại đầu tư vào công cụ vốn của đơn vị khác nhưng không có quyền kiểm soát hoặc đồng kiểm soát, không có ảnh hưởng đáng kể đối với bên được đầu tư và các khoản đầu tư khác như vàng, bạc, kim khí quý… không được phân loại là hàng tồn kho.
1. Nguyên tắc kế toán
1.1. Hợp đồng hợp tác kinh doanh (BCC) là thỏa thuận bằng hợp đồng của hai hoặc nhiều bên để cùng thực hiện hoạt động kinh tế nhưng không hình thành pháp nhân độc lập. Hoạt động này có thể được đồng kiểm soát bởi các bên góp vốn theo thỏa thuận liên doanh hoặc kiểm soát bởi một trong số các bên tham gia.
1.2. BCC có thể được thực hiện dưới hình thức cùng nhau xây dựng tài sản hoặc hợp tác trong một số hoạt động kinh doanh. Các bên tham gia trong BCC có thể thỏa thuận chia doanh thu, chia sản phẩm hoặc chia lợi nhuận sau thuế.
1.3. Trong mọi trường hợp, khi nhận tiền, tài sản của các bên khác đóng góp cho hoạt động BCC, bên nhận phải kế toán là nợ phải trả, không được ghi nhận vào vốn chủ sở hữu.
1.4. Đối với BCC theo hình thức tài sản đồng kiểm soát
a) Tài sản đồng kiểm soát bởi các bên tham gia liên doanh là tài sản được các bên tham gia liên doanh mua, xây dựng, được sử dụng cho mục đích của liên doanh và mang lại lợi ích cho các bên tham gia liên doanh theo quy định của Hợp đồng liên doanh. Các bên tham gia liên doanh được ghi nhận phần giá trị tài sản đồng kiểm soát mà mình được hưởng là tài sản trên Báo cáo tài chính của mình.
b) Mỗi bên tham gia liên doanh được nhận sản phẩm hoặc doanh thu từ việc sử dụng và khai thác tài sản đồng kiểm soát và chịu một phần chi phí phát sinh theo thỏa thuận trong hợp đồng.
c) Các bên tham gia liên doanh phải mở sổ kế toán chi tiết trên cùng hệ thống sổ kế toán của mình để ghi chép và phản ánh trong Báo cáo tài chính của mình những nội dung sau đây:
- Phần vốn góp vào tài sản đồng kiểm soát, được phân loại theo tính chất của tài sản;
- Các khoản nợ phải trả phát sinh riêng của mỗi bên tham gia góp vốn liên doanh;
- Phần nợ phải trả phát sinh chung phải gánh chịu cùng với các bên tham gia góp vốn liên doanh khác từ hoạt động của liên doanh;
- Các khoản thu nhập từ việc bán hoặc sử dụng phần sản phẩm được chia từ liên doanh cùng với phần chi phí phát sinh được phân chia từ hoạt động của liên doanh;
- Các khoản chi phí phát sinh liên quan đến việc góp vốn liên doanh.
Đối với TSCĐ, BĐSĐT khi mang đi góp vốn vào BCC và không chuyển quyền sở hữu từ bên góp vốn thành sở hữu chung của các bên thì bên nhận tài sản theo dõi như tài sản nhận giữ hộ, không hạch toán tăng tài sản và vốn góp của chủ sở hữu; Bên góp tài sản không ghi giảm tài sản trên sổ kế toán mà chỉ theo dõi chi tiết địa điểm, vị trí, nơi đặt tài sản.
Đối với TSCĐ, BĐSĐT mang đi góp vốn có sự chuyển quyền sở hữu từ bên góp vốn thành quyền sở hữu chung, trong quá trình đang xây dựng tài sản đồng kiểm soát, bên mang tài sản đi góp phải ghi giảm tài sản trên sổ kế toán và ghi nhận giá trị tài sản vào chi phí xây dựng cơ bản dở dang. Sau khi tài sản đồng kiểm soát hoàn thành, bàn giao, đưa vào sử dụng, căn cứ vào giá trị tài sản được chia, các bên ghi nhận tăng tài sản của mình phù hợp với mục đích sử dụng.
1.5. Đối với BCC dưới hình thức hoạt động kinh doanh đồng kiểm soát
a) Hợp đồng hợp tác kinh doanh dưới hình thức hoạt động kinh doanh đồng kiểm soát là hoạt động liên doanh không thành lập một cơ sở kinh doanh mới. Các bên liên doanh có nghĩa vụ và được hưởng quyền lợi theo thỏa thuận trong hợp đồng. Hoạt động của hợp đồng liên doanh được các bên góp vốn thực hiện cùng với các hoạt động kinh doanh thông thường khác của từng bên.
b) Hợp đồng hợp tác kinh doanh quy định các khoản chi phí phát sinh riêng cho hoạt động kinh doanh đồng kiểm soát do mỗi bên liên doanh bỏ ra thì bên đó phải gánh chịu. Đối với các khoản chi phí chung (nếu có) thì căn cứ vào các thỏa thuận trong hợp đồng để phân chia cho các bên góp vốn.
c) Các bên tham gia liên doanh phải mở sổ kế toán để ghi chép và phản ánh trong Báo cáo tài chính của mình các nội dung sau đây:
- Tài sản góp vốn liên doanh và chịu sự kiểm soát của bên góp vốn liên doanh;
- Các khoản nợ phải trả phải gánh chịu;
- Doanh thu được chia từ việc bán hàng hoặc cung cấp dịch vụ của liên doanh;
- Chi phí phải gánh chịu.
d) Khi bên liên doanh có phát sinh chi phí chung phải mở sổ kế toán để ghi chép, tập hợp toàn bộ các chi phí chung đó. Định kỳ căn cứ vào các thỏa thuận trong hợp đồng liên doanh về việc phân bổ các chi phí chung, kế toán lập Bảng phân bổ chi phí chung, được các bên liên doanh xác nhận, giao cho mỗi bên giữ một bản (bản chính). Bảng phân bổ chi phí chung kèm theo các chứng từ gốc hợp pháp là căn cứ để mỗi bên liên doanh kế toán chi phí chung được phân bổ từ hợp đồng.
đ) Trường hợp hợp đồng liên doanh quy định chia sản phẩm, định kỳ theo thỏa thuận trong hợp đồng liên doanh, các bên liên doanh phải lập Bảng phân chia sản phẩm cho các bên góp vốn và được các bên xác nhận số lượng, quy cách sản phẩm được chia từ hợp đồng, giao cho mỗi bên giữ một bản (bản chính). Mỗi khi thực giao sản phẩm, các bên liên doanh phải lập Phiếu giao nhận sản phẩm (hoặc phiếu xuất kho). Phiếu giao nhận sản phẩm là căn cứ để các bên liên doanh ghi sổ kế toán, theo dõi và là căn cứ thanh lý hợp đồng.
e) Trường hợp BCC phát sinh các chi phí, doanh thu chung mà các bên tham gia hợp đồng phải gánh chịu hoặc được hưởng thì các bên tham gia liên doanh phải thực hiện các quy định về kế toán như đối với trường hợp hoạt động kinh doanh đồng kiểm soát.
1.6. Trường hợp BCC chia lợi nhuận sau thuế
a) BCC chia lợi nhuận sau thuế thường là BCC dưới hình thức hoạt động đồng kiểm soát hoặc do một bên kiểm soát. Trường hợp BCC chia lợi nhuận sau thuế, các bên phải cử ra một bên để kế toán toàn bộ các giao dịch của BCC, ghi nhận doanh thu, chi phí, theo dõi riêng kết quả kinh doanh của BCC và quyết toán thuế. Khi quyết định ký kết BCC theo hình thức này, các bên phải cân nhắc về rủi ro có thể phải gánh chịu do:
- Một số khoản chi phí không được tính đầy đủ là chi phí tính thuế do không có sự chuyển giao tài sản giữa các bên, ví dụ:
+ Chi phí khấu hao của một số TSCĐ sẽ không được cơ quan thuế chấp nhận do bên tham gia BCC không làm thủ tục chuyển quyền sở hữu cho bên thực hiện kế toán và quyết toán thuế cho BCC;
+ Một số khoản chi phí của các bên tham gia không được cơ quan thuế chấp nhận do hóa đơn đầu vào không mang tên bên kế toán và quyết toán thuế của BCC;
+ Một số chi phí phát sinh tại bên tham gia BCC không thể chuyển cho bên kế toán và quyết toán thuế do các rào cản của pháp luật, ví dụ bên tham gia BCC có hóa đơn nộp tiền sử dụng đất nhưng pháp luật không cho phép bên phát sinh chi phí tiền sử dụng đất cho bên kế toán và quyết toán thuế thuê lại đất nên chi phí thuê đất không được tính vào chi phí của BCC.
- Rủi ro về chính sách:
+ Bên kế toán và quyết toán thuế cho BCC có thể phát sinh lỗ lũy kế, tuy nhiên riêng kết quả của hoạt động BCC thì có lãi. Trường hợp này thay vì được bù trừ số lãi từ BCC với số lỗ các hoạt động khác, doanh nghiệp vẫn phải nộp thuế TNDN đối với BCC; Nếu BCC lỗ nhưng các hoạt động khác có lãi, doanh nghiệp có thể không được bù trừ phần lỗ tương ứng với phần được chia trong BCC;
+ Đối với các bên khác nếu đưa TSCĐ vào dùng cho hoạt động của BCC thì có thể sẽ không được tính chi phí khấu hao là chi phí được trừ tại doanh nghiệp do không sử dụng cho hoạt động sản xuất, kinh doanh tại doanh nghiệp (không phù hợp với doanh thu của các hoạt động khác).
b) Trường hợp BCC quy định chia lợi nhuận sau thuế, bên thực hiện kế toán và quyết toán thuế phải căn cứ vào bản chất của hợp đồng để kế toán một cách phù hợp theo nguyên tắc:
- Trường hợp BCC quy định các bên khác tham gia BCC được hưởng một khoản lợi nhuận cố định mà không phụ thuộc vào kết quả kinh doanh của hợp đồng thì mặc dù hình thức pháp lý của hợp đồng là BCC nhưng bản chất của hợp đồng là thuê tài sản. Trong trường hợp này, bên kế toán và quyết toán thuế thực chất là bên có quyền điều hành và chi phối hoạt động của BCC, phải áp dụng phương pháp kế toán thuê tài sản cho hợp đồng, ghi nhận khoản phải trả cho các bên khác là chi phí để xác định kết quả kinh doanh trong kỳ, cụ thể:
+ Ghi nhận toàn bộ doanh thu, chi phí và lợi nhuận sau thuế của BCC trên Báo cáo kết quả hoạt động kinh doanh của mình;
+ Ghi nhận toàn bộ Lợi nhuận sau thuế của BCC vào chỉ tiêu “Lợi nhuận sau thuế chưa phân phối” của Báo cáo tình hình tài chính.
+ Các bên khác ghi nhận doanh thu cho thuê tài sản đối với khoản được chia từ BCC.
- Trường hợp BCC quy định các bên khác trong BCC chỉ được phân chia lợi nhuận nếu kết quả hoạt động của BCC có lãi, đồng thời phải gánh chịu lỗ, thì mặc dù hình thức pháp lý của BCC là chia lợi nhuận sau thuế nhưng bản chất của BCC là chia doanh thu, chi phí, các bên thường phải có quyền, điều kiện, khả năng để đồng kiểm soát hoạt động cũng như dòng tiền của BCC. Bên kế toán và quyết toán thuế phải áp dụng phương pháp kế toán BCC chia doanh thu để ghi nhận doanh thu, chi phí và kết quả kinh doanh trong kỳ, đồng thời cung cấp bằng chứng về việc quyết toán thuế cho các bên khác, cụ thể:
+ Ghi nhận trên Báo cáo kết quả kinh doanh phần doanh thu, chi phí và lợi nhuận tương ứng với phần được chia theo thỏa thuận của BCC; Bên quyết toán thuế cung cấp bản sao các hồ sơ, tài liệu về việc đã thực hiện nghĩa vụ với NSNN của BCC cho các bên trong BCC để phục vụ việc quyết toán thuế của các bên khác trong BCC;
+ Lợi nhuận sau thuế chưa phân phối của Báo cáo tình hình tài chính chỉ bao gồm phần lợi nhuận sau thuế tương ứng của từng bên được hưởng.
+ Các bên khác được ghi nhận trên Báo cáo kết quả hoạt động kinh doanh phần doanh thu, chi phí tương ứng với phần mình được chia từ BCC, báo cáo cơ quan thuế về việc khoản doanh thu, chi phí này đã được thực hiện nghĩa vụ thuế làm căn cứ điều chỉnh số thuế TNDN phải nộp.
1.7. Khoản chênh lệch giữa giá trị vốn đã góp và giá trị hợp lý của tài sản nhận về được phản ánh vào thu nhập khác hoặc chi phí khác.
1. Nguyên tắc kế toán
1.1. Tài khoản này dùng để phản ánh số hiện có và tình hình biến động tăng, giảm các khoản dự phòng tổn thất tài sản, gồm:
a) Dự phòng giảm giá chứng khoán kinh doanh: Là dự phòng phần giá trị bị tổn thất có thể xảy ra do giảm giá các loại chứng khoán doanh nghiệp đang nắm giữ vì mục đích kinh doanh.
b) Dự phòng tổn thất đầu tư vào đơn vị khác: Là khoản dự phòng tổn thất do doanh nghiệp nhận vốn góp đầu tư bị lỗ dẫn đến nhà đầu tư có khả năng mất vốn hoặc khoản dự phòng do suy giảm giá trị các khoản đầu tư.
- Đối với khoản đầu tư vào công ty liên doanh, liên kết, nhà đầu tư chỉ trích lập dự phòng khi công ty liên doanh, liên kết bị lỗ dẫn đến nhà đầu tư có khả năng mất vốn theo quy định hiện hành.
- Đối với khoản đầu tư mà nhà đầu tư nắm giữ lâu dài (không phân loại là chứng khoán kinh doanh) và nhà đầu tư không nắm quyền kiểm soát, không có ảnh hưởng đáng kể đối với bên được đầu tư, việc lập dự phòng được thực hiện như sau:
+ Đối với khoản đầu tư vào cổ phiếu niêm yết hoặc giá trị hợp lý khoản đầu tư được xác định tin cậy, việc lập dự phòng dựa trên giá trị thị trường của cổ phiếu (tương tự như dự phòng giảm giá chứng khoán kinh doanh);
+ Đối với khoản đầu tư không xác định được giá trị hợp lý tại thời điểm báo cáo, việc lập dự phòng được thực hiện căn cứ vào khoản lỗ của bên được đầu tư (dự phòng tổn thất đầu tư vào đơn vị khác).
c) Dự phòng phải thu khó đòi: Là khoản dự phòng phần giá trị các khoản nợ phải thu và các khoản có tính chất tương tự các khoản phải thu mà khó có khả năng thu hồi.
d) Dự phòng giảm giá hàng tồn kho: Là khoản dự phòng giảm giá hàng tồn kho khi có sự suy giảm của giá trị thuần có thể thực hiện được so với giá gốc của hàng tồn kho.
1.2. Nguyên tắc kế toán dự phòng giảm giá chứng khoán kinh doanh
a) Doanh nghiệp được trích lập dự phòng đối với phần giá trị bị tổn thất có thể xảy ra khi có bằng chứng chắc chắn cho thấy giá trị thị trường của các loại chứng khoán doanh nghiệp đang nắm giữ vì mục đích kinh doanh bị giảm so với giá trị ghi sổ.
b) Điều kiện, căn cứ và mức trích lập hoặc hoàn nhập dự phòng thực hiện theo các quy định của pháp luật.
c) Việc trích lập hoặc hoàn nhập khoản dự phòng giảm giá chứng khoán kinh doanh được thực hiện ở thời điểm lập Báo cáo tài chính:
- Nếu số dự phòng phải lập năm nay cao hơn số dư dự phòng đang ghi trên sổ kế toán thì doanh nghiệp trích lập bổ sung số chênh lệch đó và ghi nhận vào chi phí tài chính trong kỳ.
- Nếu số dự phòng phải lập năm nay thấp hơn số dư dự phòng đã lập năm trước chưa sử dụng hết thì doanh nghiệp hoàn nhập số chênh lệch đó và ghi giảm chi phí tài chính.
1.3. Nguyên tắc kế toán dự phòng tổn thất đầu tư vào đơn vị khác
a) Đối với đơn vị được đầu tư là công ty mẹ, căn cứ để nhà đầu tư trích lập dự phòng tổn thất đầu tư vào đơn vị khác là BCTC hợp nhất của công ty mẹ đó. Đối với các đơn vị được đầu tư là doanh nghiệp độc lập không có công ty con, căn cứ để nhà đầu tư trích lập dự phòng tổn thất đầu tư vào đơn vị khác là Báo cáo tài chính của bên được đầu tư đó.
b) Việc trích lập và hoàn nhập khoản dự phòng tổn thất đầu tư vào đơn vị khác được thực hiện ở thời điểm lập Báo cáo tài chính cho từng khoản đầu tư theo nguyên tắc:
- Nếu số dự phòng phải lập năm nay cao hơn số dư dự phòng đang ghi trên sổ kế toán thì doanh nghiệp trích lập bổ sung số chênh lệch đó và ghi nhận vào chi phí tài chính trong kỳ.
- Nếu số dự phòng phải lập năm nay thấp hơn số dư dự phòng đã lập năm trước chưa sử dụng hết thì doanh nghiệp hoàn nhập số chênh lệch đó và ghi giảm chi phí tài chính.
c) Giá trị tổn thất các khoản đầu tư vào đơn vị khác sau khi bù trừ với số dự phòng đã trích lập được phản ánh vào chi phí tài chính trong kỳ báo cáo.
1.4. Nguyên tắc kế toán dự phòng nợ phải thu khó đòi:
a) Khi lập Báo cáo tài chính, doanh nghiệp xác định các khoản nợ phải thu khó đòi và các khoản khác có bản chất tương tự các khoản phải thu mà có khả năng không đòi được để trích lập hoặc hoàn nhập khoản dự phòng phải thu khó đòi.
b) Doanh nghiệp trích lập dự phòng phải thu khó đòi khi:
- Nợ phải thu quá hạn thanh toán ghi trong hợp đồng kinh tế, các khế ước vay nợ, bản cam kết hợp đồng hoặc cam kết nợ, doanh nghiệp đã đòi nhiều lần nhưng vẫn chưa thu được, kể cả trường hợp không có biên bản đối chiếu công nợ hoặc đối tượng nợ không ký xác nhận công nợ hoặc bỏ trốn, mất tích. Việc xác định thời gian quá hạn của khoản nợ phải thu được xác định là khó đòi phải trích lập dự phòng được căn cứ vào thời gian trả nợ gốc theo hợp đồng mua, bán ban đầu, không tính đến việc gia hạn nợ giữa các bên.
- Nợ phải thu chưa đến thời hạn thanh toán nhưng đối tượng nợ đã lâm vào tình trạng phá sản hoặc đang làm thủ tục giải thể, mất tích, bỏ trốn.
c) Điều kiện, căn cứ trích lập dự phòng nợ phải thu khó đòi: Thực hiện theo quy định của pháp luật hiện hành.
d) Việc trích lập hoặc hoàn nhập khoản dự phòng phải thu khó đòi được thực hiện ở thời điểm lập Báo cáo tài chính.
- Trường hợp khoản dự phòng phải thu khó đòi phải lập ở cuối kỳ kế toán này lớn hơn số dư khoản dự phòng phải thu khó đòi đang ghi trên sổ kế toán thì số chênh lệch lớn hơn được ghi tăng dự phòng và ghi tăng chi phí quản lý doanh nghiệp.
- Trường hợp khoản dự phòng phải thu khó đòi phải lập ở cuối kỳ kế toán này nhỏ hơn số dư khoản dự phòng phải thu khó đòi đang ghi trên sổ kế toán thì số chênh lệch nhỏ hơn được hoàn nhập ghi giảm dự phòng và ghi giảm chi phí quản lý doanh nghiệp.
e) Đối với những khoản phải thu khó đòi kéo dài trong nhiều năm, doanh nghiệp đã cố gắng dùng mọi biện pháp để thu nợ nhưng vẫn không thu được nợ và xác định đối tượng nợ thực sự không có khả năng thanh toán thì doanh nghiệp xóa những khoản nợ phải thu khó đòi trên sổ kế toán. Việc xóa các khoản nợ phải thu khó đòi phải thực hiện theo quy định của pháp luật và điều lệ doanh nghiệp. Số nợ này được theo dõi trong hệ thống quản trị của doanh nghiệp và trình bày trong thuyết minh Báo cáo tài chính. Nếu sau khi đã xóa nợ, doanh nghiệp lại đòi được nợ đã xử lý thì số nợ thu được sẽ hạch toán vào tài khoản 711 "Thu nhập khác".
g) Đối với khoản tổn thất về nợ phải thu nếu đã được trích lập dự phòng nợ phải thu khó đòi thì doanh nghiệp sử dụng số dự phòng nợ phải thu khó đòi đã trích lập để bù đắp, trường hợp số dự phòng đã trích lập không đủ bù đắp tổn thất thì số tổn thất còn lại được tính vào chi phí quản lý doanh nghiệp.
1.5. Nguyên tắc kế toán dự phòng giảm giá hàng tồn kho
a) Doanh nghiệp phải trích lập dự phòng giảm giá hàng tồn kho khi có những bằng chứng tin cậy về sự suy giảm của giá trị thuần có thể thực hiện được so với giá gốc của hàng tồn kho. Dự phòng là khoản dự tính trước để đưa vào chi phí sản xuất, kinh doanh phần giá trị bị giảm xuống thấp hơn giá trị đã ghi sổ kế toán của hàng tồn kho và nhằm bù đắp các khoản thiệt hại thực tế xảy ra do vật tư, sản phẩm, hàng hóa tồn kho bị giảm giá.
b) Dự phòng giảm giá hàng tồn kho được lập vào thời điểm lập Báo cáo tài chính. Việc lập dự phòng giảm giá hàng tồn kho phải được thực hiện theo quy định hiện hành.
c) Việc lập dự phòng giảm giá hàng tồn kho phải tính theo từng loại vật tư, hàng hóa, sản phẩm tồn kho. Đối với dịch vụ cung cấp dở dang, việc lập dự phòng giảm giá hàng tồn kho phải được tính theo từng loại dịch vụ có mức giá riêng biệt.
d) Giá trị thuần có thể thực hiện được của hàng tồn kho là giá bán ước tính của hàng tồn kho trong kỳ sản xuất, kinh doanh bình thường trừ (-) chi phí ước tính để hoàn thành sản phẩm và chi phí ước tính cần thiết cho việc bán chúng.
đ) Khi lập Báo cáo tài chính, căn cứ vào số lượng, giá gốc, giá trị thuần có thể thực hiện được của từng loại vật tư, hàng hóa, từng loại dịch vụ cung cấp dở dang, xác định khoản dự phòng giảm giá hàng tồn kho phải lập:
- Trường hợp khoản dự phòng giảm giá hàng tồn kho phải lập ở cuối kỳ kế toán này lớn hơn khoản dự phòng giảm giá hàng tồn kho đang ghi trên sổ kế toán thì số chênh lệch lớn hơn được ghi tăng dự phòng và ghi tăng giá vốn hàng bán.
- Trường hợp khoản dự phòng giảm giá hàng tồn kho phải lập ở cuối kỳ kế toán này nhỏ hơn khoản dự phòng giảm giá hàng tồn kho đang ghi trên sổ kế toán thì số chênh lệch nhỏ hơn được hoàn nhập ghi giảm dự phòng và ghi giảm giá vốn hàng bán.
e) Đối với khoản tổn thất hàng tồn kho nếu đã được trích lập dự phòng giảm giá hàng tồn kho thì doanh nghiệp sử dụng số dự phòng giảm giá hàng tồn kho đã trích lập để bù đắp, trường hợp số dự phòng đã trích lập không đủ bù đắp tổn thất thì số tổn thất còn lại được tính vào giá vốn hàng bán.
g) Doanh nghiệp không trích lập dự phòng giảm giá hàng tồn kho đối với nguyên vật liệu, công cụ dụng cụ dùng cho đầu tư xây dựng cơ bản, dùng cho sản xuất sản phẩm nếu sản phẩm do chúng góp phần cấu tạo nên sẽ được bán với giá bằng hoặc cao hơn giá thành sản xuất của sản phẩm.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 229 - Dự phòng tổn thất tài sản
Bên Nợ:
- Hoàn nhập chênh lệch giữa số dự phòng tổn thất tài sản phải lập kỳ này nhỏ hơn số dự phòng đã trích lập kỳ trước chưa sử dụng hết;
- Bù đắp phần giá trị tổn thất của tài sản từ số dự phòng đã trích lập.
Bên Có:
Trích lập các khoản dự phòng tổn thất tài sản tại thời điểm lập Báo cáo tài chính.
Số dư bên Có: Số dự phòng tổn thất tài sản hiện có cuối kỳ.
Tài khoản 229 - Dự phòng tổn thất tài sản có 4 tài khoản cấp 2
Tài khoản 2291 - Dự phòng giảm giá chứng khoán kinh doanh: Tài khoản này phản ánh tình hình trích lập hoặc hoàn nhập khoản dự phòng giảm giá chứng khoán kinh doanh.
Tài khoản 2292 - Dự phòng tổn thất đầu tư vào đơn vị khác: Tài khoản này phản ánh tình hình trích lập hoặc hoàn nhập khoản dự phòng do doanh nghiệp nhận vốn góp đầu tư bị lỗ dẫn đến nhà đầu tư có khả năng mất vốn hoặc khoản dự phòng do suy giảm giá trị các khoản đầu tư.
Tài khoản 2293 - Dự phòng phải thu khó đòi: Tài khoản này phản ánh tình hình trích lập hoặc hoàn nhập khoản dự phòng các khoản phải thu và các khoản có bản chất tương tự các khoản phải thu mà có khả năng không thu hồi được.
Tài khoản 2294 - Dự phòng giảm giá hàng tồn kho: Tài khoản này phản ánh tình hình trích lập hoặc hoàn nhập dự phòng giảm giá hàng tồn kho.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này phản ánh chi phí thực hiện các dự án đầu tư XDCB (bao gồm chi phí mua sắm mới TSCĐ, xây dựng mới hoặc sửa chữa, cải tạo, mở rộng hay trang bị lại kỹ thuật công trình) và tình hình quyết toán dự án đầu tư XDCB ở các doanh nghiệp có tiến hành công tác mua sắm TSCĐ, đầu tư XDCB, sửa chữa lớn TSCĐ.
Công tác đầu tư XDCB và sửa chữa lớn TSCĐ của doanh nghiệp có thể được thực hiện theo phương thức giao thầu hoặc tự làm. Ở các doanh nghiệp tiến hành đầu tư XDCB theo phương thức tự làm thì tài khoản này phản ánh cả chi phí phát sinh trong quá trình xây lắp, sửa chữa.
b) Chi phí thực hiện các dự án đầu tư XDCB là toàn bộ chi phí cần thiết để xây dựng mới hoặc sửa chữa, cải tạo, mở rộng hay trang bị lại kỹ thuật công trình được xác định theo quy định hiện hành, đồng thời phải phù hợp những yếu tố khách quan của thị trường trong từng thời kỳ và được thực hiện theo quy chế về quản lý đầu tư XDCB. Chi phí đầu tư XDCB, bao gồm:
- Chi phí xây dựng;
- Chi phí thiết bị;
- Chi phí bồi thường, hỗ trợ và tái định cư;
- Chi phí quản lý dự án;
- Chi phí tư vấn đầu tư xây dựng;
- Chi phí khác.
Tài khoản 241 được mở chi tiết theo từng công trình, hạng mục công trình và ở mỗi hạng mục công trình phải được hạch toán chi tiết từng nội dung chi phí đầu tư XDCB và được theo dõi lũy kế kể từ khi khởi công đến khi công trình, hạng mục công trình hoàn thành bàn giao đưa vào sử dụng.
c) Khi đầu tư XDCB các chi phí xây lắp, chi phí thiết bị thường tính trực tiếp cho từng công trình; Các chi phí quản lý dự án và chi phí khác thường được chi chung. Chủ đầu tư phải tiến hành tính toán, phân bổ chi phí quản lý dự án và chi phí khác cho từng công trình theo nguyên tắc:
- Nếu xác định được riêng các chi phí quản lý dự án và chi phí khác liên quan trực tiếp đến từng công trình thì tính trực tiếp cho công trình đó;
- Các chi phí quản lý dự án và chi phí chung có liên quan đến nhiều công trình mà không tính trực tiếp được cho từng công trình thì đơn vị được quyền phân bổ theo những tiêu thức phù hợp nhất với từng công trình.
d) Chi phí sửa chữa, bảo dưỡng, duy trì cho TSCĐ hoạt động bình thường được hạch toán trực tiếp vào chi phí sản xuất, kinh doanh trong kỳ. Đối với các TSCĐ theo yêu cầu kỹ thuật phải sửa chữa, bảo trì, duy tu định kỳ mà không làm tăng giá trị tài sản, doanh nghiệp được trích lập dự phòng phải trả và tính trước vào chi phí sản xuất, kinh doanh để có nguồn trang trải hoặc được phân bổ dần theo quy định khi việc sửa chữa, bảo trì phát sinh.
đ) Chủ đầu tư xây dựng bất động sản sử dụng tài khoản này để tập hợp chi phí xây dựng TSCĐ hoặc bất động sản đầu tư. Trường hợp bất động sản xây dựng sử dụng cho nhiều mục đích (làm văn phòng, cho thuê hoặc để bán, ví dụ như tòa nhà chung cư hỗn hợp) thì kế toán vẫn tập hợp chi phí phát sinh liên quan trực tiếp tới việc đầu tư xây dựng trên TK 241. Khi công trình, dự án hoàn thành bàn giao đưa vào sử dụng, kế toán căn cứ cách thức sử dụng tài sản trong thực tế để kết chuyển chi phí đầu tư xây dựng phù hợp với bản chất của từng loại tài sản.
e) Đối với hoạt động XDCB dở dang mà phải thanh toán cho nhà thầu bằng ngoại tệ: Chi phí XDCB dở dang được ghi nhận theo tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm công trình XDCB hoàn thành, nghiệm thu đưa vào sử dụng. Trường hợp doanh nghiệp ứng trước cho nhà thầu bằng ngoại tệ thì chi phí XDCB dở dang tương ứng với số tiền ứng trước được ghi nhận theo tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm ứng trước, chi phí XDCB dở dang tương ứng với số tiền còn lại được ghi nhận theo tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm công trình XDCB hoàn thành, nghiệm thu đưa vào sử dụng.
g) Chênh lệch tỷ giá hối đoái phát sinh từ quá trình đầu tư xây dựng cơ bản trong giai đoạn trước hoạt động hoặc khi doanh nghiệp đã đi vào hoạt động (kể cả việc đầu tư mới hoặc đầu tư mở rộng) đều được tính ngay vào doanh thu hoạt động tài chính (nếu lãi) hoặc chi phí tài chính (nếu lỗ) tại thời điểm phát sinh.
h) Trường hợp dự án đầu tư bị hủy bỏ, doanh nghiệp phải tiến hành thanh lý và thu hồi các chi phí đã phát sinh của dự án. Phần chênh lệch giữa chi phí đầu tư thực tế phát sinh và số thu từ việc thanh lý được ghi nhận vào chi phí khác hoặc xác định trách nhiệm bồi thường của tổ chức, cá nhân để thu hồi.
i) Các chi phí khác phát sinh như chi phí lãi vay được vốn hóa, chi phí đấu thầu (sau khi bù trừ với số tiền thu từ việc bán hồ sơ thầu), chi phí tháo dỡ hoàn trả mặt bằng (sau khi bù trừ với số phế liệu có thể thu hồi) được hạch toán vào chi phí xây dựng cơ bản dở dang.
k) Trường hợp hoạt động sản xuất thử không tạo ra sản phẩm thì toàn bộ chi phí chạy thử được hạch toán vào chi phí xây dựng cơ bản dở dang; Trường hợp hoạt động sản xuất thử tạo ra sản phẩm sản xuất thử thì toàn bộ chi phí chạy thử có tải để sản xuất ra sản phẩm sản xuất thử được tập hợp trên TK 154 - Chi phí sản xuất, kinh doanh dở dang, phần chênh lệch giữa chi phí sản xuất thử với số thu từ việc bán sản phẩm sản xuất thử được hạch toán vào chi phí xây dựng cơ bản dở dang.
Tài khoản 241 - Xây dựng cơ bản dở dang, có 3 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 2411 - Mua sắm TSCĐ: Phản ánh chi phí mua sắm TSCĐ và tình hình quyết toán chi phí mua sắm TSCĐ trong trường hợp phải qua lắp đặt, chạy thử trước khi đưa vào sử dụng (kể cả mua TSCĐ mới hoặc đã qua sử dụng). Nếu mua sắm TSCĐ về phải đầu tư, trang bị thêm mới sử dụng được thì mọi chi phí mua sắm, lắp đặt và trang bị thêm cũng được phản ánh vào tài khoản này.
- Tài khoản 2412 - Xây dựng cơ bản: Phản ánh chi phí đầu tư XDCB và tình hình quyết toán vốn đầu tư XDCB. Tài khoản này được mở chi tiết cho từng công trình, hạng mục công trình (theo từng đối tượng tài sản hình thành qua đầu tư) và ở mỗi đối tượng tài sản phải theo dõi chi tiết từng nội dung chi phí đầu tư XDCB.
- Tài khoản 2413 - Sửa chữa lớn TSCĐ: Phản ánh chi phí sửa chữa lớn TSCĐ và tình hình quyết toán chi phí sửa chữa lớn TSCĐ. Trường hợp sửa chữa thường xuyên TSCĐ thì không hạch toán vào tài khoản này mà tính thẳng vào chi phí sản xuất, kinh doanh trong kỳ.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 241 - Xây dựng cơ bản dở dang
Bên Nợ:
- Chi phí đầu tư XDCB, mua sắm, sửa chữa lớn TSCĐ phát sinh (TSCĐ hữu hình và TSCĐ vô hình);
- Chi phí mua sắm bất động sản đầu tư (trường hợp cần có giai đoạn đầu tư xây dựng);
- Chi phí đầu tư XDCB bất động sản đầu tư;
- Chi phí cải tạo, nâng cấp, sửa chữa lớn TSCĐ, BĐSĐT.
Bên Có:
- Giá trị TSCĐ hình thành qua đầu tư XDCB, mua sắm đã hoàn thành đưa vào sử dụng;
- Giá trị bất động sản đầu tư hình thành qua đầu tư XDCB đã hoàn thành;
- Giá trị công trình bị loại bỏ và các khoản chi phí duyệt bỏ khác kết chuyển khi quyết toán được duyệt;
- Kết chuyển chi phí cải tạo, nâng cấp, sửa chữa lớn TSCĐ, BĐSĐT phát sinh sau ghi nhận ban đầu vào các tài khoản có liên quan khi quyết toán được duyệt.
Số dư Nợ:
- Chi phí dự án đầu tư xây dựng và sửa chữa lớn TSCĐ, BĐSĐT dở dang;
- Giá trị công trình xây dựng và sửa chữa lớn TSCĐ, BĐSĐTT đã hoàn thành nhưng chưa bàn giao đưa vào sử dụng hoặc quyết toán chưa được duyệt;
- Giá trị bất động sản đầu tư đang đầu tư xây dựng dở dang.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh các chi phí thực tế đã phát sinh nhưng có liên quan đến kết quả hoạt động SXKD của nhiều kỳ kế toán và việc kết chuyển các khoản chi phí này vào chi phí SXKD của các kỳ kế toán sau.
b) Các nội dung được phản ánh là chi phí trả trước, gồm:
- Chi phí trả trước về thuê cơ sở hạ tầng, thuê hoạt động TSCĐ (quyền sử dụng đất, nhà xưởng, kho bãi, văn phòng làm việc, cửa hàng và TSCĐ khác) phục vụ cho sản xuất, kinh doanh nhiều kỳ kế toán.
- Chi phí thành lập doanh nghiệp, chi phí đào tạo, quảng cáo phát sinh trong giai đoạn trước hoạt động có giá trị lớn được phân bổ theo quy định của pháp luật hiện hành;
- Chi phí mua bảo hiểm (bảo hiểm cháy, nổ, bảo hiểm trách nhiệm dân sự chủ phương tiện vận tải, bảo hiểm thân xe, bảo hiểm tài sản,...) và các loại lệ phí mà doanh nghiệp mua và trả một lần cho nhiều kỳ kế toán;
- Công cụ, dụng cụ, bao bì luân chuyển, đồ dùng cho thuê liên quan đến hoạt động kinh doanh trong nhiều kỳ kế toán;
- Lãi tiền vay trả trước cho nhiều kỳ kế toán;
- Chi phí sửa chữa TSCĐ phát sinh một lần có giá trị lớn doanh nghiệp không thực hiện trích trước chi phí sửa chữa lớn TSCĐ phân bổ theo quy định của pháp luật hiện hành;
- Chi phí nghiên cứu và chi phí cho giai đoạn triển khai không đủ tiêu chuẩn ghi nhận là TSCĐ vô hình nếu được phân bổ dần theo quy định của pháp luật hiện hành;
- Các khoản chi phí trả trước khác phục vụ cho hoạt động kinh doanh của nhiều kỳ kế toán.
c) Việc tính và phân bổ chi phí trả trước vào chi phí SXKD từng kỳ kế toán phải căn cứ vào tính chất, mức độ từng loại chi phí để lựa chọn phương pháp và tiêu thức hợp lý.
d) Kế toán phải theo dõi chi tiết từng khoản chi phí trả trước theo từng kỳ hạn trả trước đã phát sinh, đã phân bổ vào các đối tượng chịu chi phí của từng kỳ kế toán và số còn lại chưa phân bổ vào chi phí.
đ) Đối với các khoản chi phí trả trước bằng ngoại tệ, trường hợp tại thời điểm lập báo cáo có bằng chứng chắc chắn về việc người bán không thể cung cấp hàng hóa, dịch vụ và doanh nghiệp sẽ chắc chắn nhận lại các khoản trả trước bằng ngoại tệ thì được coi là các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ và phải đánh giá lại theo tỷ giá chuyển khoản trung bình của ngân hàng thương mại nơi doanh nghiệp thường xuyên có giao dịch tại thời điểm báo cáo.
Việc xác định tỷ giá chuyển khoản trung bình và xử lý chênh lệch tỷ giá do đánh giá lại chi phí trả trước là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ được thực hiện theo quy định tại Điều 52 Thông tư này.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 242 - Chi phí trả trước
Bên Nợ: Các khoản chi phí trả trước phát sinh trong kỳ.
Bên Có: Các khoản chi phí trả trước đã tính vào chi phí SXKD trong kỳ.
Số dư bên Nợ: Các khoản chi phí trả trước chưa tính vào chi phí sản xuất, kinh doanh trong kỳ.
1. Các khoản nợ phải trả được theo dõi chi tiết theo kỳ hạn phải trả, đối tượng phải trả, loại nguyên tệ phải trả và các yếu tố khác theo nhu cầu quản lý của doanh nghiệp.
2. Việc phân loại các khoản phải trả là phải trả người bán, phải trả nội bộ, phải trả khác được thực hiện theo nguyên tắc:
a) Phải trả người bán gồm các khoản phải trả mang tính chất thương mại phát sinh từ giao dịch mua hàng hóa, dịch vụ, tài sản. Khoản phải trả này gồm cả các khoản phải trả khi nhập khẩu thông qua người nhận ủy thác (trong giao dịch nhập khẩu ủy thác);
b) Phải trả nội bộ gồm các khoản phải trả giữa đơn vị cấp trên và đơn vị cấp dưới trực thuộc hạch toán phụ thuộc;
c) Phải trả khác gồm các khoản phải trả không có tính thương mại, không liên quan đến giao dịch mua, bán, cung cấp hàng hóa dịch vụ:
- Các khoản phải trả liên quan đến chi phí tài chính, như: khoản phải trả về lãi vay, cổ tức và lợi nhuận phải trả, chi phí hoạt động đầu tư tài chính phải trả;
- Các khoản phải trả do bên thứ ba chi hộ; Các khoản tiền bên nhận ủy thác nhận của các bên liên quan để thanh toán theo chỉ định trong giao dịch ủy thác xuất nhập khẩu;
- Các khoản phải trả không mang tính thương mại như phải trả do mượn tài sản phi tiền tệ, phải trả về tiền phạt, bồi thường, tài sản thừa chờ xử lý, phải trả về các khoản BHXH, BHYT, BHTN, BHTNLĐ, KPCĐ…
3. Khi lập Báo cáo tài chính, kế toán căn cứ kỳ hạn còn lại của các khoản phải trả để phân loại là dài hạn hoặc ngắn hạn.
4. Đối với các khoản phải trả bằng ngoại tệ, doanh nghiệp phải theo dõi chi tiết các khoản nợ phải trả theo từng loại nguyên tệ, từng đối tượng thanh toán và thực hiện theo nguyên tắc:
- Khi phát sinh các khoản nợ phải trả (bên Có các Tài khoản phải trả), kế toán phải quy đổi ra đồng tiền ghi sổ kế toán theo tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm phát sinh.
Riêng trường hợp ứng trước tiền cho người bán bằng ngoại tệ thì khi ghi nhận giá trị tài sản mua về hoặc chi phí phát sinh, bên Có Tài khoản 331 tương ứng với số tiền ứng trước được ghi nhận theo tỷ giá ghi sổ thực tế đích danh tại thời điểm ứng trước.
- Khi thanh toán nợ phải trả (bên Nợ các Tài khoản phải trả), doanh nghiệp được lựa chọn tỷ giá ghi sổ bình quân gia quyền cho từng đối tượng phải trả hoặc tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm trả nợ.
Riêng trường hợp ứng trước tiền cho người bán thì bên Nợ Tài khoản 331 áp dụng tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm ứng trước.
- Trường hợp doanh nghiệp sử dụng tỷ giá giao dịch thực tế để hạch toán bên Nợ các tài khoản phải trả, khoản chênh lệch tỷ giá hối đoái phát sinh trong kỳ được ghi nhận ngay tại thời điểm phát sinh giao dịch hoặc ghi nhận định kỳ tùy theo đặc điểm hoạt động sản xuất kinh doanh và yêu cầu quản lý của doanh nghiệp.
- Tại thời điểm lập Báo cáo tài chính, doanh nghiệp phải đánh giá lại các khoản phải trả là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ theo tỷ giá chuyển khoản trung bình cuối kỳ của ngân hàng thương mại nơi doanh nghiệp thường xuyên có giao dịch.
Việc xác định tỷ giá chuyển khoản trung bình và xử lý chênh lệch tỷ giá do đánh giá lại khoản nợ phải trả là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ được thực hiện theo quy định tại Điều 52 Thông tư này.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh tình hình thanh toán về các khoản nợ phải trả của doanh nghiệp cho người bán vật tư, hàng hóa, người cung cấp dịch vụ, người bán TSCĐ, BĐSĐT, các khoản đầu tư tài chính theo hợp đồng kinh tế đã ký kết. Tài khoản này cũng được dùng để phản ánh tình hình thanh toán về các khoản nợ phải trả cho người nhận thầu xây lắp chính, phụ. Không phản ánh vào tài khoản này các nghiệp vụ mua trả tiền ngay.
b) Nợ phải trả cho người bán, người cung cấp, người nhận thầu xây lắp cần được hạch toán chi tiết cho từng đối tượng phải trả. Trong chi tiết từng đối tượng phải trả, tài khoản này phản ánh cả số tiền đã ứng trước cho người bán, người cung cấp, người nhận thầu xây lắp nhưng chưa nhận được sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ, khối lượng xây lắp hoàn thành bàn giao.
c) Bên giao nhập khẩu ủy thác ghi nhận trên tài khoản này số tiền phải trả người bán về hàng nhập khẩu thông qua bên nhận nhập khẩu ủy thác như khoản phải trả người bán thông thường.
d) Những vật tư, hàng hóa, dịch vụ đã nhận, nhập kho nhưng đến cuối kỳ vẫn chưa có hóa đơn thì sử dụng giá tạm tính để ghi sổ và phải điều chỉnh về giá thực tế khi nhận được hóa đơn hoặc thông báo giá chính thức của người bán.
đ) Khi hạch toán chi tiết các khoản này, kế toán phải hạch toán rõ ràng, rành mạch các khoản chiết khấu thanh toán, chiết khấu thương mại, giảm giá hàng bán của người bán, người cung cấp nếu chưa được phản ánh trong hóa đơn mua hàng.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 331 - Phải trả cho người bán
Bên Nợ:
- Số tiền đã trả cho người bán vật tư, hàng hóa, người cung cấp dịch vụ, người nhận thầu xây lắp;
- Số tiền ứng trước cho người bán, người cung cấp, người nhận thầu xây lắp nhưng chưa nhận được vật tư, hàng hóa, dịch vụ, khối lượng sản phẩm xây lắp hoàn thành bàn giao;
- Số tiền người bán chấp thuận giảm giá hàng hóa hoặc dịch vụ đã giao theo hợp đồng;
- Chiết khấu thanh toán và chiết khấu thương mại được người bán chấp thuận cho doanh nghiệp giảm trừ vào khoản nợ phải trả cho người bán;
- Giá trị vật tư, hàng hóa thiếu hụt, kém phẩm chất khi kiểm nhận và trả lại người bán;
- Điều chỉnh số chênh lệch giữa giá tạm tính lớn hơn giá thực tế của số vật tư, hàng hóa, dịch vụ đã nhận, khi có hóa đơn hoặc thông báo giá chính thức;
- Đánh giá lại các khoản phải trả cho người bán là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ (trường hợp tỷ giá ngoại tệ giảm so với tỷ giá ghi sổ kế toán).
Bên Có:
- Số tiền phải trả cho người bán vật tư, hàng hóa, người cung cấp dịch vụ và người nhận thầu xây lắp;
- Điều chỉnh số chênh lệch giữa giá tạm tính nhỏ hơn giá thực tế của số vật tư, hàng hóa, dịch vụ đã nhận, khi có hóa đơn hoặc thông báo giá chính thức;
- Đánh giá lại các khoản phải trả cho người bán là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ (trường hợp tỷ giá ngoại tệ tăng so với tỷ giá ghi sổ kế toán).
Số dư bên Có: Số tiền còn phải trả cho người bán hàng, người cung cấp dịch vụ, người nhận thầu xây lắp.
Tài khoản này có thể có số dư bên Nợ: Số dư bên Nợ (nếu có) phản ánh số tiền đã ứng trước cho người bán hoặc số tiền đã trả nhiều hơn số phải trả cho người bán theo chi tiết của từng đối tượng cụ thể. Khi lập Báo cáo tình hình tài chính, phải lấy số dư chi tiết của từng đối tượng phản ánh ở tài khoản này để ghi 2 chỉ tiêu bên “Tài sản” và bên “Nguồn vốn”.
1. Nguyên tắc kế toán
1.1. Tài khoản này dùng để phản ánh quan hệ giữa doanh nghiệp với Nhà nước về các khoản thuế, phí, lệ phí và các khoản khác phải nộp, đã nộp, còn phải nộp vào Ngân sách Nhà nước trong kỳ kế toán năm.
1.2. Doanh nghiệp chủ động tính, xác định và kê khai số thuế, phí, lệ phí và các khoản phải nộp cho Nhà nước theo luật định; Kịp thời phản ánh vào sổ kế toán số thuế phải nộp, đã nộp, được khấu trừ, được hoàn...
1.3. Các khoản thuế gián thu như thuế GTGT (kể cả theo phương pháp khấu trừ hay phương pháp trực tiếp), thuế tiêu thụ đặc biệt, thuế xuất khẩu, thuế bảo vệ môi trường và các loại thuế gián thu khác về bản chất là khoản thu hộ bên thứ ba. Vì vậy các khoản thuế gián thu được loại trừ ra khỏi số liệu về doanh thu gộp trên Báo cáo tài chính hoặc các báo cáo khác.
Doanh nghiệp có thể lựa chọn việc ghi nhận doanh thu và số thuế gián thu phải nộp trên sổ kế toán bằng một trong 2 phương pháp:
- Tách và ghi nhận riêng số thuế gián thu phải nộp (kể cả thuế GTGT phải nộp theo phương pháp trực tiếp) ngay tại thời điểm ghi nhận doanh thu. Theo phương pháp này doanh thu ghi trên sổ kế toán không bao gồm số thuế gián thu phải nộp, phù hợp với số liệu về doanh thu gộp trên Báo cáo tài chính và phản ánh đúng bản chất giao dịch;
- Ghi nhận số thuế gián thu phải nộp bằng cách ghi giảm số doanh thu đã ghi chép trên sổ kế toán. Theo phương pháp này, định kỳ mới ghi giảm doanh thu đối với số thuế gián thu phải nộp, số liệu về doanh thu trên sổ kế toán có sự khác biệt so với doanh thu gộp trên Báo cáo tài chính.
Trong mọi trường hợp, chỉ tiêu “Doanh thu bán hàng và cung cấp dịch vụ” và chỉ tiêu “Các khoản giảm trừ doanh thu” của báo cáo kết quả hoạt động kinh doanh đều không bao gồm các khoản thuế gián thu phải nộp.
1.4. Các doanh nghiệp nhập khẩu hoặc mua nội địa hàng hóa, TSCĐ thuộc diện chịu thuế NK, TTĐB, BVMT được ghi nhận số thuế phải nộp vào giá gốc hàng mua. Trường hợp doanh nghiệp nhập khẩu hàng hộ nhưng không có quyền sở hữu hàng hóa, ví dụ giao dịch tạm nhập - tái xuất hộ bên thứ ba thì số thuế NK, TTĐB, BVMT phải nộp không được ghi nhận vào giá trị hàng hóa mà được ghi nhận là khoản phải thu khác.
Số thuế tài nguyên phải nộp NSNN được hạch toán vào chi phí sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp. Tiền thuê đất, thuế nhà đất phải nộp được tính vào chi phí quản lý doanh nghiệp.
Thuế GTGT, TTĐB, BVMT của sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ tiêu dùng nội bộ, cho, biếu, tặng, khuyến mại, quảng cáo không thu tiền được hạch toán vào chi phí bán hàng hoặc chi phí quản lý doanh nghiệp tùy theo từng trường hợp cụ thể.
1.5. Đối với các khoản thuế được hoàn, được giảm, kế toán phải phân biệt rõ số thuế được hoàn, được giảm là số thuế đã nộp ở khâu mua hay phải nộp ở khâu bán và thực hiện theo nguyên tắc:
- Thuế NK, TTĐB, BVMT đã nộp khi nhập khẩu hàng hóa, dịch vụ, nếu được hoàn ghi giảm giá vốn hàng bán (nếu xuất hàng để bán) hoặc giảm giá trị hàng tồn kho (nếu xuất trả lại do vay, mượn…);
- Thuế NK, TTĐB, BVMT đã nộp khi nhập khẩu TSCĐ, nếu được hoàn ghi giảm chi phí khác (nếu bán TSCĐ) hoặc giảm nguyên giá TSCĐ (nếu xuất trả lại);
- Thuế NK, TTĐB, BVMT đã nộp khi nhập khẩu hàng hóa, TSCĐ nhưng đơn vị không có quyền sở hữu, khi được hoàn ghi giảm khoản phải thu khác.
- Thuế XK, TTĐB, BVMT phải nộp khi bán hàng hóa, cung cấp dịch vụ nhưng sau đó được hoàn, được giảm thì kế toán ghi nhận vào thu nhập khác.
- Thuế GTGT đầu vào được hoàn ghi giảm số thuế GTGT được khấu trừ. Số thuế GTGT phải nộp được giảm ghi nhận vào thu nhập khác.
1.6. Nghĩa vụ đối với NSNN trong giao dịch ủy thác xuất - nhập khẩu:
- Trong giao dịch ủy thác xuất nhập khẩu (hoặc các giao dịch tương tự), nghĩa vụ đối với NSNN được xác định là của bên giao ủy thác;
- Bên nhận ủy thác được xác định là bên cung cấp dịch vụ cho bên giao ủy thác trong việc chuẩn bị hồ sơ, kê khai, thanh quyết toán với NSNN (người nộp thuế hộ cho bên giao ủy thác).
- TK 333 chỉ sử dụng tại bên giao ủy thác, không sử dụng tại bên nhận ủy thác. Bên nhận ủy thác với vai trò trung gian chỉ phản ánh số thuế phải nộp vào NSNN là khoản chi hộ, trả hộ trên TK 3388 và phản ánh quyền được nhận lại số tiền đã chi hộ, trả hộ cho bên giao ủy thác trên TK 138. Căn cứ để phản ánh tình hình thực hiện nghĩa vụ với NSNN của bên giao ủy thác như sau:
+ Khi nhận được thông báo về số thuế phải nộp, bên nhận ủy thác bàn giao lại cho bên giao ủy thác toàn bộ hồ sơ, tài liệu, thông báo của cơ quan có thẩm quyền về số thuế phải nộp làm căn cứ ghi nhận số thuế phải nộp trên TK 333.
+ Căn cứ chứng từ nộp tiền vào NSNN của bên nhận ủy thác, bên giao ủy thác phản ánh giảm số phải nộp NSNN.
1.7. Kế toán phải mở sổ chi tiết theo dõi từng khoản thuế, phí, lệ phí và các khoản phải nộp, đã nộp và còn phải nộp.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 333 - Thuế và các khoản phải nộp nhà nước
Bên Nợ:
- Số thuế GTGT đã được khấu trừ trong kỳ;
- Số thuế, phí, lệ phí và các khoản khác đã nộp vào Ngân sách Nhà nước;
- Số thuế được giảm trừ vào số thuế phải nộp;
- Số thuế GTGT của hàng bán bị trả lại, bị giảm giá.
Bên Có:
- Số thuế GTGT đầu ra và số thuế GTGT hàng nhập khẩu phải nộp;
- Số thuế, phí, lệ phí và các khoản khác phải nộp vào Ngân sách Nhà nước.
Số dư bên Có:
Số thuế, phí, lệ phí và các khoản khác còn phải nộp vào Ngân sách Nhà nước.
TK 333 có thể có số dư bên Nợ: Số dư bên Nợ (nếu có) của TK 333 phản ánh số thuế và các khoản đã nộp lớn hơn số thuế và các khoản phải nộp cho Nhà nước, hoặc có thể phản ánh số thuế đã nộp được xét miễn, giảm hoặc cho thoái thu nhưng chưa thực hiện việc thoái thu.
Tài khoản 333 - Thuế và các khoản phải nộp Nhà nước, có 9 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 3331 - Thuế giá trị gia tăng phải nộp: Phản ánh số thuế GTGT đầu ra, số thuế GTGT của hàng nhập khẩu phải nộp, số thuế GTGT đã được khấu trừ, số thuế GTGT đã nộp và còn phải nộp vào Ngân sách Nhà nước.
Tài khoản 3331 có 2 tài khoản cấp 3:
+ Tài khoản 33311 - Thuế giá trị gia tăng đầu ra: Dùng để phản ánh số thuế GTGT đầu ra, số thuế GTGT đầu vào đã khấu trừ, số thuế GTGT của hàng bán bị trả lại, bị giảm giá, số thuế GTGT phải nộp, đã nộp, còn phải nộp của sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ tiêu thụ trong kỳ.
+ Tài khoản 33312 - Thuế GTGT hàng nhập khẩu: Dùng để phản ánh số thuế GTGT của hàng nhập khẩu phải nộp, đã nộp, còn phải nộp vào Ngân sách Nhà nước.
- Tài khoản 3332 - Thuế tiêu thụ đặc biệt: Phản ánh số thuế tiêu thụ đặc biệt phải nộp, đã nộp và còn phải nộp vào Ngân sách Nhà nước
- Tài khoản 3333 - Thuế xuất, nhập khẩu: Phản ánh số thuế xuất khẩu, thuế nhập khẩu phải nộp, đã nộp và còn phải nộp vào Ngân sách Nhà nước.
- Tài khoản 3334 - Thuế thu nhập doanh nghiệp: Phản ánh số thuế thu nhập doanh nghiệp phải nộp, đã nộp và còn phải nộp vào Ngân sách Nhà nước.
- Tài khoản 3335 - Thuế thu nhập cá nhân: Phản ánh số thuế thu nhập cá nhân phải nộp, đã nộp và còn phải nộp vào Ngân sách Nhà nước.
- Tài khoản 3336 - Thuế tài nguyên: Phản ánh số thuế tài nguyên phải nộp, đã nộp và còn phải nộp vào Ngân sách Nhà nước.
- Tài khoản 3337 - Thuế nhà đất, tiền thuê đất: Phản ánh số thuế nhà đất, tiền thuê đất phải nộp, đã nộp và còn phải nộp vào Ngân sách Nhà nước.
- Tài khoản 3338 - Thuế bảo vệ môi trường và các loại thuế khác: Phản ánh số phải nộp, đã nộp và còn phải nộp vào Ngân sách Nhà nước về thuế bảo vệ môi trường và các loại thuế khác, như: Thuế môn bài, thuế nhà thầu nước ngoài...
TK 3338 có 2 tài khoản cấp 3:
+ TK 33381: Thuế bảo vệ môi trường: Phản ánh số thuế bảo vệ môi trường phải nộp, đã nộp và còn phải nộp vào NSNN;
+ TK 33382: Các loại thuế khác: Phản ánh số phải nộp, đã nộp, còn phải nộp các loại thuế khác. Doanh nghiệp được chủ động mở các TK cấp 4 chi tiết cho từng loại thuế phù hợp với yêu cầu quản lý.
- Tài khoản 3339 - Phí, lệ phí và các khoản phải nộp khác: Phản ánh số phải nộp, đã nộp và còn phải nộp về các khoản phí, lệ phí, các khoản phải nộp khác cho Nhà nước ngoài các khoản đã phản ánh vào các tài khoản từ 3331 đến 3338. Tài khoản này còn phản ánh các khoản Nhà nước trợ cấp cho doanh nghiệp (nếu có) như các khoản trợ cấp, trợ giá.
1. Nguyên tắc kế toán
Tài khoản này dùng để phản ánh các khoản phải trả và tình hình thanh toán các khoản phải trả cho người lao động của doanh nghiệp về tiền lương, tiền công, tiền thưởng, bảo hiểm xã hội và các khoản phải trả khác thuộc về thu nhập của người lao động.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 334 - Phải trả người lao động
Bên Nợ:
- Các khoản tiền lương, tiền công, tiền thưởng có tính chất lương, bảo hiểm xã hội và các khoản khác đã trả, đã chi, đã ứng trước cho người lao động;
- Các khoản khấu trừ vào tiền lương, tiền công của người lao động.
Bên Có: Các khoản tiền lương, tiền công, tiền thưởng có tính chất lương, bảo hiểm xã hội và các khoản khác phải trả, phải chi cho người lao động;
Số dư bên Có: Các khoản tiền lương, tiền công, tiền thưởng có tính chất lương và các khoản khác còn phải trả cho người lao động.
Tài khoản 334 có thể có số dư bên Nợ. Số dư bên Nợ tài khoản 334 (nếu có) phản ánh số tiền đã trả lớn hơn số phải trả về tiền lương, tiền công, tiền thưởng và các khoản khác cho người lao động.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh các khoản phải trả cho hàng hóa, dịch vụ đã nhận được từ người bán trong kỳ báo cáo nhưng thực tế chưa chi trả do chưa có hóa đơn hoặc chưa đủ hồ sơ, tài liệu kế toán, được ghi nhận vào chi phí sản xuất, kinh doanh của kỳ báo cáo.
Tài khoản này còn phản ánh cả các khoản phải trả cho người lao động trong kỳ như phải trả về tiền lương nghỉ phép và các khoản chi phí sản xuất, kinh doanh của kỳ báo cáo phải trích trước, như:
- Chi phí trong thời gian doanh nghiệp ngừng sản xuất theo mùa, vụ mà doanh nghiệp có thể xây dựng được kế hoạch ngừng sản xuất. Kế toán tiến hành tính trước và hạch toán vào chi phí sản xuất, kinh doanh trong kỳ những chi phí sẽ phải chi trong thời gian ngừng sản xuất, kinh doanh.
- Trích trước chi phí lãi tiền vay phải trả trong trường hợp vay trả lãi sau.
b) Kế toán phải phân biệt các khoản chi phí phải trả (hay còn được gọi là chi phí trích trước hoặc chi phí dồn tích) với các khoản dự phòng phải trả được phản ánh trên tài khoản 352 để ghi nhận và trình bày Báo cáo tài chính phù hợp với bản chất của từng khoản mục, cụ thể:
- Các khoản dự phòng phải trả là nghĩa vụ nợ hiện tại nhưng thường chưa xác định được thời gian thanh toán cụ thể; Các khoản chi phí phải trả là nghĩa vụ nợ hiện tại chắc chắn về thời gian phải thanh toán;
- Các khoản dự phòng phải trả thường được ước tính và có thể chưa xác định được chắc chắn số sẽ phải trả (ví dụ khoản chi phí dự phòng bảo hành sản phẩm, hàng hóa, công trình xây dựng); Các khoản chi phí phải trả xác định được chắc chắn số sẽ phải trả;
- Trên Báo cáo tài chính, các khoản dự phòng phải trả được trình bày tách biệt với các khoản phải trả thương mại và phải trả khác trong khi chi phí phải trả là một phần của các khoản phải trả thương mại hoặc phải trả khác.
- Việc hạch toán các khoản chi phí phải trả vào chi phí sản xuất, kinh doanh trong kỳ phải thực hiện theo nguyên tắc phù hợp giữa doanh thu và chi phí phát sinh trong kỳ. Các khoản phải trả chưa phát sinh do chưa nhận hàng hóa, dịch vụ nhưng được tính trước vào chi phí sản xuất, kinh doanh kỳ này để đảm bảo khi phát sinh thực tế không gây đột biến cho chi phí sản xuất, kinh doanh được phản ánh là dự phòng phải trả.
c) Các khoản trích trước không được phản ánh vào tài khoản 335 mà được phản ánh là dự phòng phải trả, như:
- Chi phí sửa chữa lớn của những TSCĐ đặc thù do việc sửa chữa lớn có tính chu kỳ, doanh nghiệp được phép trích trước chi phí sửa chữa cho năm báo cáo hoặc một số năm tiếp theo;
- Dự phòng bảo hành sản phẩm, hàng hóa, công trình xây dựng;
- Các khoản dự phòng phải trả khác (quy định trong TK 352).
d) Về nguyên tắc, các khoản chi phí phải trả phải được quyết toán với số chi phí thực tế phát sinh. Số chênh lệch giữa số trích trước và chi phí thực tế phải được hoàn nhập.
đ) Việc vốn hóa lãi vay trong một số trường hợp cụ thể như sau:
- Đối với khoản vay riêng phục vụ việc xây dựng TSCĐ, BĐSĐT, lãi vay được vốn hóa kể cả khi thời gian xây dựng dưới 12 tháng;
- Nhà thầu không vốn hóa lãi vay khi đi vay để phục vụ việc thi công, xây dựng công trình, tài sản cho khách hàng, kể cả trường hợp đối với khoản vay riêng, ví dụ: Nhà thầu xây lắp vay tiền để thi công xây dựng công trình cho khách hàng, công ty đóng tàu theo hợp đồng cho chủ tàu...
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 335 - Chi phí phải trả
Bên Nợ:
- Các khoản chi trả thực tế phát sinh đã được tính vào chi phí phải trả;
- Số chênh lệch về chi phí phải trả lớn hơn số chi phí thực tế được ghi giảm chi phí.
Bên Có: Chi phí phải trả dự tính trước và ghi nhận vào chi phí sản xuất, kinh doanh.
Số dư bên Có: Chi phí phải trả đã tính vào chi phí sản xuất, kinh doanh nhưng thực tế chưa phát sinh.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh tình hình thanh toán các khoản phải trả giữa doanh nghiệp (đơn vị cấp trên) với các đơn vị trực thuộc hạch toán phụ thuộc có tổ chức công tác kế toán (đơn vị cấp dưới); Giữa các đơn vị hạch toán phụ thuộc của cùng một doanh nghiệp với nhau.
Trong doanh nghiệp, việc phân loại các đơn vị cấp dưới trực thuộc cho mục đích kế toán được căn cứ vào bản chất của đơn vị (hạch toán độc lập hay hạch toán phụ thuộc, có tư cách pháp nhân hay không, có người đại diện trước pháp luật hay không) mà không phụ thuộc vào tên gọi của đơn vị đó (chi nhánh, xí nghiệp, tổ, đội...).
b) Các khoản phải trả nội bộ phản ánh trên tài khoản 336 "Phải trả nội bộ" bao gồm khoản phải trả về vốn kinh doanh và các khoản đơn vị hạch toán phụ thuộc phải nộp doanh nghiệp, phải trả đơn vị hạch toán phụ thuộc khác; Các khoản doanh nghiệp phải cấp cho đơn vị hạch toán phụ thuộc. Các khoản phải trả, phải nộp có thể là quan hệ nhận tài sản, vốn, thanh toán vãng lai, chi hộ trả hộ, ...;
c) Tùy theo việc phân cấp quản lý và đặc điểm hoạt động, doanh nghiệp quyết định đơn vị hạch toán phụ thuộc ghi nhận khoản vốn kinh doanh được doanh nghiệp cấp vào TK 3361 - Phải trả nội bộ về vốn kinh doanh hoặc TK 411 - Vốn đầu tư của chủ sở hữu.
d) Tài khoản 336 "Phải trả nội bộ" được hạch toán chi tiết cho từng đơn vị nội bộ có quan hệ thanh toán, trong đó được theo dõi theo từng khoản phải nộp, phải trả.
đ) Cuối kỳ, kế toán tiến hành kiểm tra, đối chiếu tài khoản 136, tài khoản 336 giữa các đơn vị nội bộ theo từng nội dung thanh toán để lập biên bản thanh toán bù trừ với từng đơn vị làm căn cứ hạch toán bù trừ trên 2 tài khoản này. Khi đối chiếu, nếu có chênh lệch, phải tìm nguyên nhân và điều chỉnh kịp thời.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 336 - Phải trả nội bộ
Bên Nợ:
- Số tiền đã trả cho đơn vị hạch toán phụ thuộc;
- Số tiền đơn vị hạch toán phụ thuộc đã nộp doanh nghiệp;
- Số tiền đã trả các khoản mà các đơn vị nội bộ chi hộ, hoặc thu hộ đơn vị nội bộ;
- Bù trừ các khoản phải thu với các khoản phải trả của cùng một đơn vị có quan hệ thanh toán.
Bên Có:
- Số vốn kinh doanh của đơn vị hạch toán phụ thuộc được doanh nghiệp cấp;
- Số tiền đơn vị hạch toán phụ thuộc phải nộp doanh nghiệp;
- Số tiền phải trả cho đơn vị hạch toán phụ thuộc;
- Số tiền phải trả cho các đơn vị khác trong nội bộ về các khoản đã được đơn vị khác chi hộ và các khoản thu hộ đơn vị khác.
Số dư bên Có: Số tiền còn phải trả, phải nộp cho doanh nghiệp và các đơn vị trong nội bộ doanh nghiệp.
Tài khoản 336 - Phải trả nội bộ, có 2 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 3361 - Phải trả nội bộ về vốn kinh doanh: Tài khoản này chỉ mở ở đơn vị cấp dưới hạch toán phụ thuộc để phản ánh số vốn kinh doanh được đơn vị cấp trên giao.
- Tài khoản 3368 - Phải trả nội bộ khác: Phản ánh tất cả các khoản phải trả khác giữa các đơn vị nội bộ trong cùng một doanh nghiệp.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh tình hình thanh toán về các khoản phải trả, phải nộp ngoài nội dung đã phản ánh ở các tài khoản khác thuộc nhóm TK 33 (từ TK 331 đến TK 336). Tài khoản này cũng được dùng để hạch toán doanh thu nhận trước về các dịch vụ đã cung cấp cho khách hàng.
b) Nội dung và phạm vi phản ánh của tài khoản này gồm các nghiệp vụ chủ yếu sau:
- Giá trị tài sản thừa chưa xác định rõ nguyên nhân, còn chờ quyết định xử lý của cấp có thẩm quyền; Giá trị tài sản thừa phải trả cho cá nhân, tập thể (trong và ngoài đơn vị) theo quyết định của cấp có thẩm quyền ghi trong biên bản xử lý, nếu đã xác định được nguyên nhân;
- Số tiền trích và thanh toán bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm tai nạn lao động và kinh phí công đoàn;
- Các khoản khấu trừ vào tiền lương của công nhân viên theo quyết định của tòa án;
- Các khoản lợi nhuận, cổ tức phải trả cho các chủ sở hữu;
- Vật tư, hàng hóa vay, mượn, các khoản nhận vốn góp hợp đồng hợp tác kinh doanh (BCC) không hình thành pháp nhân mới;
- Các khoản thu hộ bên thứ ba phải trả lại, các khoản tiền bên nhận ủy thác nhận từ bên giao ủy thác để nộp các loại thuế xuất, nhập khẩu, thuế GTGT hàng nhập khẩu và để thanh toán hộ cho bên giao ủy thác;
- Số tiền thu trước của khách hàng trong nhiều kỳ kế toán về cho thuê tài sản, cơ sở hạ tầng, khoản lãi nhận trước khi cho vay vốn hoặc mua các công cụ nợ (gọi là doanh thu nhận trước); Các khoản doanh thu, thu nhập chưa thực hiện.
- Khoản chênh lệch giữa giá bán trả chậm, trả góp theo cam kết với giá bán trả ngay.
- Các khoản nhận cầm cố, ký cược, ký quỹ của tổ chức, cá nhân khác.
- Các khoản phải trả, phải nộp khác như phải trả để mua bảo hiểm hưu trí tự nguyện, bảo hiểm nhân thọ và các khoản hỗ trợ khác (ngoài lương) cho người lao động...
c) Kế toán nhận ký quỹ, ký cược phải theo dõi chi tiết từng khoản tiền nhận ký quỹ, ký cược của từng khách hàng theo kỳ hạn và theo từng loại nguyên tệ (nếu có). Các khoản nhận ký cược, ký quỹ phải trả có kỳ hạn còn lại không quá 12 tháng được trình bày là nợ ngắn hạn, các khoản có kỳ hạn trên 12 tháng được trình bày là nợ dài hạn.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 338 - Phải trả, phải nộp khác
Bên Nợ:
- Kết chuyển giá trị tài sản thừa vào các tài khoản liên quan theo quyết định ghi trong biên bản xử lý;
- Kinh phí công đoàn chi tại đơn vị;
- Số BHXH, BHYT, BHTN, BHTNLĐ, KPCĐ đã nộp cho cơ quan quản lý quỹ bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp và kinh phí công đoàn;
- Doanh thu chưa thực hiện tính cho từng kỳ kế toán; trả lại tiền nhận trước cho khách hàng khi không tiếp tục thực hiện việc cho thuê tài sản;
- Số phân bổ khoản chênh lệch giữa giá bán trả chậm, trả góp theo cam kết với giá bán trả tiền ngay (lãi trả chậm) vào doanh thu hoạt động tài chính;
- Hoàn trả tiền nhận ký cược, ký quỹ;
- Các khoản đã trả và đã nộp khác;
- Đánh giá lại các khoản phải trả, phải nộp khác là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ (trường hợp tỷ giá ngoại tệ giảm so với tỷ giá ghi sổ kế toán).
Bên Có:
- Giá trị tài sản thừa chờ xử lý (chưa xác định rõ nguyên nhân); Giá trị tài sản thừa phải trả cho cá nhân, tập thể (trong và ngoài đơn vị) theo quyết định ghi trong biên bản xử lý do xác định ngay được nguyên nhân;
- Trích BHXH, BHYT, BHTN, BHTNLĐ, KPCĐ vào chi phí sản xuất, kinh doanh hoặc khấu trừ vào lương của công nhân viên;
- Các khoản thanh toán với công nhân viên về tiền nhà, điện, nước ở tập thể;
- Số BHXH đã chi trả công nhân viên khi được cơ quan BHXH thanh toán;
- Doanh thu chưa thực hiện phát sinh trong kỳ;
- Số chênh lệch giữa giá bán trả chậm, trả góp theo cam kết với giá bán trả ngay;
- Vật tư, hàng hóa vay, mượn, các khoản nhận vốn góp hợp đồng hợp tác kinh doanh (BCC) không thành lập pháp nhân;
- Các khoản thu hộ đơn vị khác phải trả lại;
- Số tiền nhận cầm cố, ký cược, ký quỹ phát sinh trong kỳ;
- Các khoản phải trả khác;
- Đánh giá lại các khoản phải trả, phải nộp khác là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ (trường hợp tỷ giá ngoại tệ tăng so với tỷ giá ghi sổ kế toán).
Số dư bên Có:
- BHXH, BHYT, BHTN, BHTNLĐ, KPCĐ đã trích chưa nộp cho cơ quan quản lý hoặc kinh phí công đoàn được để lại cho đơn vị chưa chi hết;
- Giá trị tài sản phát hiện thừa còn chờ giải quyết;
- Doanh thu chưa thực hiện ở thời điểm cuối kỳ kế toán;
- Các khoản còn phải trả, còn phải nộp khác;
- Số tiền nhận ký cược, ký quỹ chưa trả.
Tài khoản này có thể có số dư bên Nợ: Số dư bên Nợ phản ánh số đã trả, đã nộp nhiều hơn số phải trả, phải nộp hoặc số bảo hiểm xã hội đã chi trả công nhân viên chưa được thanh toán và kinh phí công đoàn vượt chi chưa được cấp bù.
Tài khoản 338 - Phải trả, phải nộp khác, có 8 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 3381 - Tài sản thừa chờ giải quyết: Phản ánh giá trị tài sản thừa chưa xác định rõ nguyên nhân, còn chờ quyết định xử lý của cấp có thẩm quyền. Trường hợp giá trị tài sản thừa đã xác định được nguyên nhân và có biên bản xử lý thì được ghi ngay vào các tài khoản liên quan, không hạch toán qua tài khoản 338 (3381).
- Tài khoản 3382 - Kinh phí công đoàn: Phản ánh tình hình trích và thanh toán kinh phí công đoàn ở đơn vị.
- Tài khoản 3383 - Bảo hiểm xã hội: Phản ánh tình hình trích và thanh toán bảo hiểm xã hội ở đơn vị.
- Tài khoản 3384 - Bảo hiểm y tế: Phản ánh tình hình trích và thanh toán bảo hiểm y tế ở đơn vị.
- Tài khoản 3385 - Bảo hiểm thất nghiệp: Phản ánh tình hình trích và thanh toán bảo hiểm thất nghiệp ở đơn vị.
- Tài khoản 3386 - Nhận ký quỹ, ký cược: Phản ánh số tiền nhận ký quỹ, ký cược của các đơn vị, cá nhân bên ngoài doanh nghiệp.
- Tài khoản 3387 - Doanh thu chưa thực hiện: Phản ánh số hiện có và tình hình tăng, giảm doanh thu chưa thực hiện của doanh nghiệp trong kỳ kế toán. Doanh thu chưa thực hiện gồm doanh thu nhận trước như: Số tiền của khách hàng đã trả trước cho một hoặc nhiều kỳ kế toán về cho thuê tài sản; Khoản lãi nhận trước khi cho vay vốn; các khoản doanh thu chưa thực hiện khác như: Khoản chênh lệch giữa giá bán hàng trả chậm, trả góp theo cam kết với giá bán trả tiền ngay, khoản doanh thu tương ứng với giá trị hàng hóa, dịch vụ. Không hạch toán vào tài khoản này các khoản:
+ Tiền nhận trước của người mua mà doanh nghiệp chưa cung cấp sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ;
+ Doanh thu chưa thu được tiền của hoạt động cho thuê tài sản, cung cấp dịch vụ nhiều kỳ (doanh thu nhận trước chỉ được ghi nhận khi đã thực thu được tiền, không được ghi doanh thu chưa thực hiện đối ứng với TK 131 - Phải thu của khách hàng).
- Tài khoản 3388 - Phải trả, phải nộp khác: Phản ánh các khoản phải trả khác của đơn vị ngoài nội dung các khoản phải trả đã phản ánh trên các tài khoản khác từ TK 3381 đến TK 3387.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh các khoản tiền vay (bao gồm cả vay dưới hình thức phát hành trái phiếu), nợ thuê tài chính và tình hình thanh toán các khoản tiền vay, nợ thuê tài chính của doanh nghiệp.
b) Doanh nghiệp phải theo dõi chi tiết kỳ hạn phải trả của các khoản vay, nợ thuê tài chính. Các khoản có thời gian trả nợ hơn 12 tháng kể từ thời điểm lập Báo cáo tài chính, kế toán trình bày là vay và nợ thuê tài chính dài hạn. Các khoản đến hạn trả trong vòng 12 tháng tiếp theo kể từ thời điểm lập Báo cáo tài chính, kế toán trình bày là vay và nợ thuê tài chính ngắn hạn để có kế hoạch chi trả.
c) Khi doanh nghiệp đi vay dưới hình thức phát hành trái phiếu, có thể xảy ra 3 trường hợp:
- Phát hành trái phiếu ngang giá (giá phát hành bằng mệnh giá): Là phát hành trái phiếu với giá đúng bằng mệnh giá của trái phiếu.
- Phát hành trái phiếu có chiết khấu (giá phát hành nhỏ hơn mệnh giá): Là phát hành trái phiếu với giá nhỏ hơn mệnh giá của trái phiếu. Phần chênh lệch giữa giá phát hành trái phiếu nhỏ hơn mệnh giá của trái phiếu gọi là chiết khấu trái phiếu. Trường hợp này thường xảy ra khi lãi suất thị trường lớn hơn lãi suất danh nghĩa của trái phiếu phát hành.
- Phát hành trái phiếu có phụ trội (giá phát hành lớn hơn mệnh giá): Là phát hành trái phiếu với giá lớn hơn mệnh giá của trái phiếu. Phần chênh lệch giữa giá phát hành trái phiếu lớn hơn mệnh giá của trái phiếu gọi là phụ trội trái phiếu... Trường hợp này thường xảy ra khi lãi suất thị trường nhỏ hơn lãi suất danh nghĩa (lãi ghi trên trái phiếu) của trái phiếu phát hành.
Khi hạch toán trái phiếu phát hành, doanh nghiệp phải ghi nhận khoản chiết khấu hoặc phụ trội trái phiếu tại thời điểm phát hành và theo dõi chi tiết thời hạn phát hành trái phiếu, các nội dung có liên quan đến trái phiếu phát hành:
+ Mệnh giá trái phiếu;
+ Chiết khấu trái phiếu;
+ Phụ trội trái phiếu.
- Doanh nghiệp phải theo dõi chiết khấu và phụ trội cho từng loại trái phiếu phát hành và tình hình phân bổ từng khoản chiết khấu, phụ trội khi xác định chi phí đi vay tính vào chi phí tài chính hoặc vốn hóa theo từng kỳ, cụ thể:
+ Chiết khấu trái phiếu được phân bổ dần để tính vào chi phí đi vay từng kỳ trong suốt thời hạn của trái phiếu;
+ Phụ trội trái phiếu được phân bổ dần để giảm trừ chi phí đi vay từng kỳ trong suốt thời hạn của trái phiếu;
+ Trường hợp chi phí lãi vay của trái phiếu đủ điều kiện vốn hóa, các khoản lãi tiền vay và khoản phân bổ chiết khấu hoặc phụ trội được vốn hóa trong từng kỳ không được vượt quá số lãi vay thực tế phát sinh và số phân bổ chiết khấu hoặc phụ trội trong kỳ đó;
+ Khoản chiết khấu hoặc phụ trội được phân bổ trong suốt kỳ hạn của trái phiếu theo phương pháp đường thẳng.
- Trường hợp trả lãi khi đáo hạn trái phiếu thì định kỳ doanh nghiệp phải tính lãi trái phiếu phải trả từng kỳ để ghi nhận vào chi phí tài chính hoặc vốn hóa vào giá trị của tài sản dở dang.
- Khi lập báo cáo tài chính, trên Báo cáo tình hình tài chính trong phần nợ phải trả thì khoản trái phiếu phát hành được phản ánh trên cơ sở thuần (xác định bằng trị giá trái phiếu theo mệnh giá trừ (-) chiết khấu trái phiếu cộng (+) phụ trội trái phiếu).
d) Các chi phí đi vay liên quan trực tiếp đến khoản vay (ngoài lãi vay phải trả), như chi phí thẩm định, kiểm toán, lập hồ sơ vay vốn, chi phí phát hành trái phiếu... được hạch toán vào chi phí tài chính. Trường hợp các chi phí này phát sinh từ khoản vay riêng cho mục đích đầu tư, xây dựng hoặc sản xuất tài sản dở dang thì được vốn hóa.
đ) Đối với khoản nợ thuê tài chính, tổng số nợ thuê phản ánh vào bên Có của Tài khoản 341 là tổng số tiền phải trả được tính bằng giá trị hiện tại của khoản thanh toán tiền thuê tối thiểu hoặc giá trị hợp lý của tài sản thuê.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 341 - Vay và nợ thuê tài chính
Bên Nợ:
- Số tiền đã trả nợ gốc của các khoản vay, nợ thuê tài chính;
- Số tiền gốc vay, nợ được giảm do được bên cho vay, chủ nợ chấp thuận;
- Số phân bổ phụ trội trái phiếu phát hành;
- Chênh lệch tỷ giá hối đoái do đánh giá lại số dư vay, nợ thuê tài chính là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ cuối kỳ (trường hợp tỷ giá ngoại tệ giảm so với tỷ giá ghi sổ kế toán).
Bên Có:
- Số tiền vay, nợ thuê tài chính phát sinh trong kỳ;
- Số phân bổ chiết khấu trái phiếu phát hành;
- Chênh lệch tỷ giá hối đoái do đánh giá lại số dư vay, nợ thuê tài chính là khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ cuối kỳ (trường hợp tỷ giá ngoại tệ tăng so với tỷ giá ghi sổ kế toán).
Số dư bên Có: Số dư vay, nợ thuê tài chính chưa đến hạn trả.
Tài khoản 341 - Vay và nợ thuê tài chính có 2 tài khoản cấp 2:
Tài khoản 3411 - Các khoản đi vay: Tài khoản này phản ánh giá trị các khoản tiền đi vay, tình hình thanh toán các khoản tiền vay (kể cả đi vay dưới hình thức phát hành trái phiếu) của doanh nghiệp và tình hình phân bổ chiết khấu, phụ trội trái phiếu.
Tài khoản 3412 - Nợ thuê tài chính: Tài khoản này phản ánh giá trị khoản nợ thuê tài chính và tình hình thanh toán nợ thuê tài chính của doanh nghiệp.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh các khoản dự phòng phải trả hiện có, tình hình trích lập và sử dụng dự phòng phải trả của doanh nghiệp.
b) Dự phòng phải trả chỉ được ghi nhận khi thỏa mãn các điều kiện sau:
- Doanh nghiệp có nghĩa vụ nợ hiện tại (nghĩa vụ pháp lý hoặc nghĩa vụ liên đới) do kết quả từ một sự kiện đã xảy ra;
- Sự giảm sút về những lợi ích kinh tế có thể xảy ra dẫn đến việc yêu cầu phải thanh toán nghĩa vụ nợ;
- Đưa ra được một ước tính đáng tin cậy về giá trị của nghĩa vụ nợ đó.
c) Giá trị được ghi nhận của một khoản dự phòng phải trả là giá trị được ước tính hợp lý nhất về khoản tiền sẽ phải chi để thanh toán nghĩa vụ nợ hiện tại tại ngày kết thúc kỳ kế toán.
d) Khoản dự phòng phải trả được lập tại thời điểm lập Báo cáo tài chính. Trường hợp số dự phòng phải trả cần lập ở kỳ kế toán này lớn hơn số dự phòng phải trả đã lập ở kỳ kế toán trước chưa sử dụng hết thì số chênh lệch được ghi nhận vào chi phí sản xuất, kinh doanh của kỳ kế toán đó. Trường hợp số dự phòng phải trả lập ở kỳ kế toán này nhỏ hơn số dự phòng phải trả đã lập ở kỳ kế toán trước chưa sử dụng hết thì số chênh lệch phải được hoàn nhập.
Đối với dự phòng phải trả về bảo hành công trình xây lắp thì dự phòng được lập cho từng công trình xây lắp và được lập vào cuối kỳ kế toán.
đ) Chỉ những khoản chi phí liên quan đến khoản dự phòng phải trả đã lập ban đầu mới được bù đắp bằng khoản dự phòng phải trả đó.
e) Không được ghi nhận khoản dự phòng cho các khoản lỗ hoạt động trong tương lai, trừ khi chúng liên quan đến một hợp đồng có rủi ro lớn và thỏa mãn điều kiện ghi nhận khoản dự phòng. Nếu doanh nghiệp có hợp đồng có rủi ro lớn, thì nghĩa vụ nợ hiện tại theo hợp đồng phải được ghi nhận và đánh giá như một khoản dự phòng và khoản dự phòng được lập riêng biệt cho từng hợp đồng có rủi ro lớn.
g) Các khoản dự phòng phải trả thường bao gồm:
- Dự phòng phải trả bảo hành sản phẩm, hàng hóa;
- Dự phòng bảo hành công trình xây dựng;
- Dự phòng phải trả khác, bao gồm cả khoản dự phòng trợ cấp thôi việc theo quy định của pháp luật, khoản dự phòng cho việc sửa chữa, bảo dưỡng TSCĐ định kỳ (theo yêu cầu kỹ thuật), khoản dự phòng phải trả đối với hợp đồng có rủi ro lớn mà trong đó những chi phí bắt buộc phải trả cho các nghĩa vụ liên quan đến hợp đồng vượt quá những lợi ích kinh tế dự tính thu được từ hợp đồng đó;
h) Khoản dự phòng phải trả về bảo hành sản phẩm, hàng hóa được ghi nhận vào chi phí bán hàng, khoản dự phòng phải trả về chi phí bảo hành công trình xây lắp được ghi nhận vào chi phí sản xuất kinh doanh dở dang, khoản dự phòng phải trả khác được ghi nhận vào chi phí liên quan tùy theo nội dung chi phí.
i) Số dự phòng phải trả về bảo hành công trình xây lắp đã lập lớn hơn chi phí thực tế phát sinh thì số chênh lệch được hoàn nhập ghi vào TK 711 “Thu nhập khác”. Số hoàn nhập dự phòng phải trả về bảo hành sản phẩm, hàng hóa được ghi giảm chi phí bán hàng. Số hoàn nhập dự phòng phải trả khác được ghi giảm chi phí liên quan tùy theo nội dung chi phí.
k) Khi doanh nghiệp nhận được khoản bồi hoàn của một bên thứ 3 để thanh toán một phần hay toàn bộ chi phí cho khoản dự phòng thì khoản được bồi hoàn từ bên thứ 3 ghi nhận vào thu nhập khác.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 352 - Dự phòng phải trả
Bên Nợ:
- Ghi giảm dự phòng phải trả khi phát sinh khoản chi phí liên quan đến khoản dự phòng đã được lập ban đầu;
- Ghi giảm (hoàn nhập) dự phòng phải trả khi doanh nghiệp chắc chắn không còn phải chịu sự giảm sút về kinh tế do không phải chi trả cho nghĩa vụ nợ;
- Ghi giảm dự phòng phải trả về số chênh lệch giữa số dự phòng phải trả phải lập năm nay nhỏ hơn số dự phòng phải trả đã lập năm trước chưa sử dụng hết.
Bên Có: Phản ánh số dự phòng phải trả trích lập tính vào chi phí.
Số dư bên Có: Phản ánh số dự phòng phải trả hiện có cuối kỳ.
Tài khoản 352 có 3 tài khoản cấp 2
- Tài khoản 3521 - Dự phòng bảo hành sản phẩm, hàng hóa: Tài khoản này dùng để phản ánh số dự phòng bảo hành sản phẩm, hàng hóa cho số lượng sản phẩm, hàng hóa đã xác định là tiêu thụ trong kỳ;
- Tài khoản 3522 - Dự phòng bảo hành công trình xây dựng: Tài khoản này dùng để phản ánh số dự phòng bảo hành công trình xây dựng đối với các công trình, hạng mục công trình hoàn thành, bàn giao trong kỳ;
- Tài khoản 3524 - Dự phòng phải trả khác: Tài khoản này phản ánh các khoản dự phòng phải trả khác theo quy định của pháp luật ngoài các khoản dự phòng đã được phản ánh nêu trên, như: dự phòng trợ cấp thôi việc theo quy định của Luật lao động, chi phí sửa chữa, bảo dưỡng, TSCĐ định kỳ...
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh số hiện có, tình hình tăng, giảm quỹ khen thưởng, quỹ phúc lợi và quỹ thưởng ban quản lý điều hành công ty của doanh nghiệp. Quỹ khen thưởng, quỹ phúc lợi được trích từ lợi nhuận sau thuế TNDN của doanh nghiệp để dùng cho công tác khen thưởng, khuyến khích lợi ích vật chất, phục vụ nhu cầu phúc lợi công cộng, cải thiện và nâng cao đời sống vật chất, tinh thần của người lao động.
b) Việc trích lập và sử dụng quỹ khen thưởng, quỹ phúc lợi và quỹ thưởng ban quản lý điều hành công ty phải theo chính sách tài chính hiện hành hoặc theo quyết định của chủ sở hữu.
c) Quỹ khen thưởng, quỹ phúc lợi, quỹ thưởng ban quản lý điều hành công ty phải được hạch toán chi tiết theo từng loại quỹ.
d) Đối với TSCĐ đầu tư, mua sắm bằng quỹ phúc lợi khi hoàn thành dùng vào sản xuất, kinh doanh, kế toán ghi tăng TSCĐ đồng thời ghi tăng Vốn đầu tư của chủ sở hữu và giảm quỹ phúc lợi.
đ) Đối với TSCĐ đầu tư, mua sắm bằng quỹ phúc lợi khi hoàn thành dùng cho nhu cầu văn hóa, phúc lợi của doanh nghiệp, kế toán ghi tăng TSCĐ và đồng thời kết chuyển từ Quỹ phúc lợi (TK 3532) sang Quỹ phúc lợi đã hình thành TSCĐ (TK 3533). Những TSCĐ này hàng tháng không trích khấu hao TSCĐ vào chi phí mà cuối niên độ kế toán tính hao mòn TSCĐ một lần/một năm để ghi giảm Quỹ phúc lợi đã hình thành TSCĐ.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 353 - Quỹ khen thưởng, phúc lợi
Bên Nợ:
- Các khoản chi tiêu quỹ khen thưởng, quỹ phúc lợi, quỹ thưởng ban quản lý điều hành công ty;
- Giảm quỹ phúc lợi đã hình thành TSCĐ khi tính hao mòn TSCĐ hoặc do nhượng bán, thanh lý, phát hiện thiếu khi kiểm kê TSCĐ;
- Đầu tư, mua sắm TSCĐ bằng quỹ phúc lợi khi hoàn thành phục vụ nhu cầu văn hóa, phúc lợi;
- Cấp quỹ khen thưởng, phúc lợi cho cấp dưới.
Bên Có
- Trích lập quỹ khen thưởng, quỹ phúc lợi, quỹ thưởng ban quản lý điều hành công ty từ lợi nhuận sau thuế TNDN;
- Quỹ khen thưởng, phúc lợi được cấp trên cấp;
- Quỹ phúc lợi đã hình thành TSCĐ tăng do đầu tư, mua sắm TSCĐ bằng quỹ phúc lợi hoàn thành đưa vào sử dụng cho sản xuất, kinh doanh hoặc hoạt động văn hóa, phúc lợi.
Số dư bên Có: Số quỹ khen thưởng, quỹ phúc lợi hiện còn của doanh nghiệp.
Tài khoản 353 - Quỹ khen thưởng, phúc lợi, có 4 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 3531 - Quỹ khen thưởng: Phản ánh số hiện có, tình hình trích lập và chi tiêu quỹ khen thưởng của doanh nghiệp.
- Tài khoản 3532 - Quỹ phúc lợi: Phản ánh số hiện có, tình hình trích lập và chi tiêu quỹ phúc lợi của doanh nghiệp.
- Tài khoản 3533 - Quỹ phúc lợi đã hình thành TSCĐ: Phản ánh số hiện có, tình hình tăng, giảm quỹ phúc lợi đã hình thành TSCĐ của doanh nghiệp.
- Tài khoản 3534 - Quỹ thưởng ban quản lý điều hành công ty: Phản ánh số hiện có, tình hình trích lập và chi tiêu Quỹ thưởng ban quản lý điều hành công ty.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh số hiện có, tình hình tăng giảm Quỹ phát triển khoa học và công nghệ (PTKH&CN) của doanh nghiệp. Quỹ PTKH&CN của doanh nghiệp chỉ được sử dụng cho đầu tư khoa học, công nghệ tại Việt Nam.
b) Quỹ PTKH&CN được hạch toán vào chi phí quản lý doanh nghiệp để xác định kết quả kinh doanh trong kỳ. Việc trích lập và sử dụng Quỹ PTKH&CN của doanh nghiệp phải tuân thủ theo các quy định của pháp luật.
c) Trường hợp doanh nghiệp sử dụng Quỹ PTKH&CN để tài trợ cho việc nghiên cứu, sản xuất thử nghiệm, số tiền thu được khi bán sản phẩm sản xuất thử được bù trừ với chi phí sản xuất thử theo nguyên tắc:
- Phần chênh lệch giữa số tiền thu từ bán sản phẩm sản xuất thử cao hơn chi phí sản xuất thử được ghi tăng Quỹ PTKH&CN;
- Phần chênh lệch giữa số tiền thu từ bán sản phẩm sản xuất thử thấp hơn chi phí sản xuất thử được ghi giảm Quỹ PTKH&CN.
d) Định kỳ, doanh nghiệp lập Báo cáo về mức trích, sử dụng, quyết toán Quỹ PTKH&CN và nộp cơ quan có thẩm quyền theo quy định của pháp luật.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 356 - Quỹ phát triển khoa học và công nghệ
Bên Nợ:
- Các khoản chi tiêu từ Quỹ phát triển khoa học và công nghệ;
- Giảm Quỹ phát triển khoa học và công nghệ đã hình thành tài sản cố định (TSCĐ) khi tính hao mòn TSCĐ; giá trị còn lại của TSCĐ khi nhượng bán, thanh lý; chi phí thanh lý, nhượng bán TSCĐ hình thành từ Quỹ phát triển khoa học và công nghệ;
- Giảm Quỹ phát triển khoa học và công nghệ đã hình thành TSCĐ khi TSCĐ hình thành từ Quỹ phát triển khoa học và công nghệ chuyển sang phục vụ mục đích sản xuất, kinh doanh.
Bên Có:
- Trích lập Quỹ phát triển khoa học và công nghệ vào chi phí quản lý doanh nghiệp;
- Số thu từ việc thanh lý, nhượng bán TSCĐ hình thành từ Quỹ phát triển khoa học và công nghệ đã hình thành TSCĐ.
Số dư bên Có: Số quỹ phát triển khoa học và công nghệ hiện còn của doanh nghiệp.
Tài khoản 356 - Quỹ phát triển khoa học và công nghệ có 2 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 3561 - Quỹ phát triển khoa học và công nghệ: Phản ánh số hiện có và tình hình trích lập, chi tiêu quỹ phát triển khoa học và công nghệ;
- Tài khoản 3562 - Quỹ phát triển khoa học và công nghệ đã hình thành TSCĐ: Phản ánh số hiện có, tình hình tăng, giảm quỹ phát triển khoa học và công nghệ đã hình thành TSCĐ (Quỹ phát triển khoa học và công nghệ đã hình thành TSCĐ).
1. Vốn chủ sở hữu là phần tài sản thuần của doanh nghiệp còn lại thuộc sở hữu của các cổ đông, thành viên góp vốn (chủ sở hữu). Vốn chủ sở hữu được phản ánh theo từng nguồn hình thành như:
- Vốn góp của chủ sở hữu;
- Lợi nhuận từ hoạt động kinh doanh;
- Các khoản khác được phép ghi tăng vốn chủ sở hữu.
2. Kế toán không ghi nhận vốn góp theo vốn điều lệ trên giấy phép đăng ký kinh doanh. Khoản vốn góp huy động, nhận từ các chủ sở hữu luôn được ghi nhận theo số thực góp, tuyệt đối không ghi nhận theo số cam kết sẽ góp của các chủ sở hữu. Trường hợp nhận vốn góp bằng tài sản phi tiền tệ thì kế toán phải ghi nhận theo giá trị hợp lý của tài sản phi tiền tệ tại ngày góp vốn.
3. Việc nhận vốn góp bằng các loại tài sản vô hình như bản quyền, quyền khai thác, sử dụng tài sản, thương hiệu, nhãn hiệu… chỉ được thực hiện khi có quy định cụ thể của pháp luật hoặc cơ quan có thẩm quyền cho phép. Khi pháp luật chưa có quy định cụ thể về vấn đề này, các giao dịch góp vốn bằng nhãn hiệu, thương hiệu được kế toán như việc đi thuê tài sản hoặc nhượng quyền thương mại, theo đó:
- Đối với bên góp vốn bằng thương hiệu, nhãn hiệu, tên thương mại: Ghi nhận số tiền thu được từ việc cho bên kia sử dụng nhãn hiệu, tên thương mại là doanh thu cho thuê tài sản vô hình, nhượng quyền thương mại, không ghi nhận tăng giá trị khoản đầu tư vào đơn vị khác và thu nhập hoặc vốn chủ sở hữu tương ứng với giá trị khoản đầu tư;
- Đối với bên nhận vốn góp bằng thương hiệu, nhãn hiệu, tên thương mại: Không ghi nhận giá trị thương hiệu, nhãn hiệu, tên thương mại và ghi tăng vốn chủ sở hữu tương ứng với giá trị thương hiệu, nhãn hiệu, tên thương mại nhận vốn góp. Khoản tiền trả cho việc sử dụng nhãn hiệu, thương hiệu, tên thương mại được ghi nhận là chi phí thuê tài sản, chi phí nhượng quyền thương mại.
4. Việc phân phối lợi nhuận chỉ thực hiện khi doanh nghiệp có lợi nhuận sau thuế chưa phân phối. Mọi trường hợp trả cổ tức, lợi nhuận cho chủ sở hữu vượt quá số lợi nhuận sau thuế chưa phân phối về bản chất đều là giảm vốn góp, doanh nghiệp phải thực hiện đầy đủ các thủ tục theo quy định của pháp luật và điều chỉnh giấy đăng ký kinh doanh.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh vốn do chủ sở hữu đầu tư hiện có và tình hình tăng, giảm vốn đầu tư của chủ sở hữu.
b) Vốn đầu tư của chủ sở hữu bao gồm:
- Vốn góp ban đầu, góp bổ sung của các chủ sở hữu;
- Thặng dư vốn cổ phần;
- Vốn khác.
c) Các doanh nghiệp chỉ hạch toán vào TK 4111 - “Vốn góp của chủ sở hữu” theo số vốn thực tế chủ sở hữu đã góp, không được ghi nhận theo số cam kết, số phải thu của các chủ sở hữu.
d) Doanh nghiệp phải tổ chức hạch toán chi tiết vốn đầu tư của chủ sở hữu theo từng nguồn hình thành vốn (như vốn góp của chủ sở hữu, thặng dư vốn cổ phần, vốn khác) và theo dõi chi tiết cho từng tổ chức, từng cá nhân tham gia góp vốn.
đ) Doanh nghiệp ghi giảm vốn đầu tư của chủ sở hữu khi:
- Trả lại vốn cho các chủ sở hữu, hủy bỏ cổ phiếu quỹ theo quy định của pháp luật;
- Giải thể, chấm dứt hoạt động theo quy định của pháp luật;
- Các trường hợp khác theo quy định của pháp luật.
e) Xác định phần vốn góp của nhà đầu tư bằng ngoại tệ
- Khi giấy phép đầu tư quy định vốn điều lệ của doanh nghiệp được xác định bằng ngoại tệ tương đương với một số lượng tiền Việt Nam đồng, việc xác định phần vốn góp của nhà đầu tư bằng ngoại tệ (thừa, thiếu, đủ so với vốn điều lệ) được căn cứ vào số lượng ngoại tệ đã thực góp, không xem xét đến việc quy đổi ngoại tệ ra Việt Nam đồng theo giấy phép đầu tư.
- Trường hợp doanh nghiệp ghi sổ kế toán, lập và trình bày báo cáo tài chính bằng đơn vị tiền tệ kế toán, khi nhà đầu tư góp vốn bằng ngoại tệ theo tiến độ, kế toán phải áp dụng tỷ giá giao dịch thực tế tại từng thời điểm thực góp để quy đổi ra đơn vị tiền tệ kế toán và ghi nhận vào vốn đầu tư của chủ sở hữu, thặng dư vốn cổ phần (nếu có).
- Trong quá trình hoạt động, không được đánh giá lại số dư có Tài khoản 411 - Vốn đầu tư của chủ sở hữu có gốc ngoại tệ.
g) Trường hợp nhận vốn góp bằng tài sản phải phản ánh tăng vốn đầu tư của chủ sở hữu theo giá đánh giá lại của tài sản được các bên góp vốn chấp nhận.
h) Đối với công ty cổ phần, vốn góp cổ phần của các cổ đông được ghi theo giá thực tế phát hành cổ phiếu, nhưng được phản ánh chi tiết theo hai chỉ tiêu riêng: Vốn góp của chủ sở hữu và thặng dư vốn cổ phần:
- Vốn góp của chủ sở hữu được phản ánh theo mệnh giá của cổ phiếu;
- Thặng dư vốn cổ phần phản ánh khoản chênh lệch giữa mệnh giá và giá phát hành cổ phiếu (kể cả các trường hợp tái phát hành cổ phiếu quỹ) và có thể là thặng dư dương (nếu giá phát hành cao hơn mệnh giá) hoặc thặng dư âm (nếu giá phát hành thấp hơn mệnh giá).
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 411 - Vốn đầu tư của chủ sở hữu
Bên Nợ: Vốn đầu tư của chủ sở hữu giảm do:
- Hoàn trả vốn góp cho các chủ sở hữu vốn;
- Phát hành cổ phiếu thấp hơn mệnh giá;
- Giải thể, chấm dứt hoạt động doanh nghiệp;
- Bù lỗ kinh doanh theo quyết định của cấp có thẩm quyền;
- Hủy bỏ cổ phiếu quỹ (đối với công ty cổ phần).
Bên Có: Vốn đầu tư của chủ sở hữu tăng do:
- Các chủ sở hữu góp vốn;
- Bổ sung vốn từ lợi nhuận kinh doanh, từ các quỹ thuộc vốn chủ sở hữu;
- Phát hành cổ phiếu cao hơn mệnh giá;
- Giá trị quà tặng, biếu, tài trợ (sau khi trừ các khoản thuế phải nộp) được phép ghi tăng Vốn đầu tư của chủ sở hữu theo quyết định của cấp có thẩm quyền.
Số dư bên Có: Vốn đầu tư của chủ sở hữu hiện có của doanh nghiệp.
Tài khoản 411 - Vốn đầu tư của chủ sở hữu, có 3 tài khoản cấp 2:
- TK 4111 - Vốn góp của chủ sở hữu: Tài khoản này phản ánh khoản vốn thực đã đầu tư của chủ sở hữu theo Điều lệ công ty của các chủ sở hữu vốn. Đối với các công ty cổ phần thì vốn góp từ phát hành cổ phiếu được ghi vào tài khoản này theo mệnh giá. Tài khoản 4111 - Vốn góp của chủ sở hữu tại công ty cổ phần có thể theo dõi chi tiết thành cổ phiếu phổ thông có quyền biểu quyết và cổ phiếu ưu đãi.
- TK 4112 - Thặng dư vốn cổ phần: Tài khoản này phản ánh phần chênh lệch giữa giá phát hành và mệnh giá cổ phiếu; Chênh lệch giữa giá mua lại cổ phiếu quỹ và giá tái phát hành cổ phiếu quỹ (đối với các công ty cổ phần). Tài khoản này có thể có số dư Có hoặc số dư Nợ.
- TK 4118 - Vốn khác: Tài khoản này phản ánh số vốn kinh doanh được hình thành do bổ sung từ kết quả hoạt động kinh doanh hoặc do được tặng, biếu, tài trợ, đánh giá lại tài sản (nếu các khoản này được phép ghi tăng, giảm vốn đầu tư của chủ sở hữu).
1. Quy định chung về tỷ giá hối đoái và chênh lệch tỷ giá hối đoái
1.1. Chênh lệch tỷ giá hối đoái là chênh lệch phát sinh từ việc trao đổi thực tế hoặc quy đổi cùng một số lượng ngoại tệ sang đơn vị tiền tệ kế toán theo tỷ giá hối đoái khác nhau. Chênh lệch tỷ giá hối đoái chủ yếu phát sinh trong các trường hợp:
- Thực tế mua bán, trao đổi, thanh toán các nghiệp vụ kinh tế phát sinh bằng ngoại tệ trong kỳ;
- Đánh giá lại các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ tại thời điểm lập Báo cáo tài chính;
- Chuyển đổi Báo cáo tài chính được lập bằng ngoại tệ sang Đồng Việt Nam.
1.2. Các loại tỷ giá hối đoái (sau đây gọi tắt là tỷ giá) sử dụng trong kế toán
Các doanh nghiệp có nghiệp vụ kinh tế phát sinh bằng ngoại tệ phải thực hiện ghi sổ kế toán và lập Báo cáo tài chính theo một đơn vị tiền tệ thống nhất là Đồng Việt Nam hoặc đơn vị tiền tệ kế toán. Việc quy đổi đồng ngoại tệ ra đơn vị tiền tệ kế toán phải căn cứ vào:
- Tỷ giá giao dịch thực tế;
- Tỷ giá ghi sổ kế toán.
Khi xác định nghĩa vụ thuế (kê khai, quyết toán và nộp thuế), doanh nghiệp thực hiện theo các quy định của pháp luật về thuế.
1.3. Nguyên tắc xác định tỷ giá ghi sổ:
Tỷ giá ghi sổ gồm tỷ giá ghi sổ thực tế đích danh hoặc tỷ giá ghi sổ bình quân gia quyền (tỷ giá bình quân gia quyền sau mỗi lần nhập hoặc cuối kỳ).
- Tỷ giá ghi sổ thực tế đích danh là tỷ giá được xác định liên quan đến giao dịch đã phát sinh tại một thời điểm cụ thể. Tỷ giá ghi sổ thực tế đích danh được áp dụng để ghi sổ kế toán cho bên Nợ các tài khoản phải thu đối với khoản tiền bằng ngoại tệ đã nhận ứng trước của khách hàng hoặc cho bên Có các tài khoản phải trả đối với khoản tiền bằng ngoại tệ đã ứng trước cho người bán.
- Tỷ giá ghi sổ bình quân gia quyền là tỷ giá được xác định trên cơ sở lấy tổng giá trị (theo đồng tiền ghi sổ kế toán) của từng khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ chia cho số lượng nguyên tệ thực có tại từng thời điểm.
1.4. Nguyên tắc xác định tỷ giá hối đoái và xử lý chênh lệch tỷ giá hối đoái:
1.4.1. Đối với các giao dịch bằng ngoại tệ phát sinh trong kỳ:
a) Doanh nghiệp áp dụng tỷ giá giao dịch thực tế để quy đổi ra đồng tiền ghi sổ kế toán theo nguyên tắc:
- Tỷ giá giao dịch thực tế khi mua, bán ngoại tệ (hợp đồng mua bán ngoại tệ giao ngay, hợp đồng kỳ hạn, hợp đồng tương lai, hợp đồng quyền chọn, hợp đồng hoán đổi): Là tỷ giá ký kết trong hợp đồng mua, bán ngoại tệ giữa doanh nghiệp và ngân hàng thương mại;
- Trường hợp hợp đồng không quy định cụ thể tỷ giá thanh toán thì doanh nghiệp sử dụng tỷ giá giao dịch thực tế là tỷ giá xấp xỉ với tỷ giá chuyển khoản trung bình của ngân hàng thương mại nơi doanh nghiệp thường xuyên có giao dịch để ghi sổ kế toán.
Tỷ giá xấp xỉ này phải đảm bảo chênh lệch không vượt quá +/-1% so với tỷ giá chuyển khoản trung bình của ngân hàng thương mại nơi doanh nghiệp thường xuyên có giao dịch (ngân hàng này do doanh nghiệp tự lựa chọn). Tỷ giá chuyển khoản trung bình có thể được xác định hàng ngày, hàng tuần hoặc hàng tháng trên cơ sở trung bình cộng giữa tỷ giá mua và tỷ giá bán chuyển khoản hàng ngày của ngân hàng thương mại.
Doanh nghiệp được áp dụng tỷ giá giao dịch thực tế là tỷ giá xấp xỉ để ghi sổ kế toán đối với:
+ Bên Nợ các TK tiền; Bên Nợ các TK phải thu (trừ trường hợp nhận ứng trước của khách hàng bằng ngoại tệ thì bên Nợ tài khoản 131 áp dụng tỷ giá ghi sổ thực tế đích danh đối với số tiền nhận ứng trước), Bên Nợ các TK phải trả khi ứng trước tiền cho người bán.
+ Bên Có các TK phải trả (trừ trường hợp ứng trước cho người bán bằng ngoại tệ thì bên Có tài khoản 331 áp dụng tỷ giá ghi sổ thực tế đích danh đối với số tiền đã ứng trước); Bên Có các TK phải thu khi nhận trước tiền của khách hàng.
+ Tài khoản loại vốn chủ sở hữu;
+ Các tài khoản phản ánh doanh thu, thu nhập khác.
Riêng trường hợp bán sản phẩm, hàng hóa, cung cấp dịch vụ hoặc thu nhập phát sinh có nhận trước tiền của người mua thì doanh thu, thu nhập tương ứng với số tiền nhận trước được áp dụng tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm nhận trước. Phần doanh thu, thu nhập tương ứng với số tiền còn lại được ghi nhận theo tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm ghi nhận doanh thu, thu nhập.
+ Các tài khoản phản ánh chi phí sản xuất, kinh doanh, chi phí khác.
Riêng trường hợp phân bổ khoản chi phí trả trước vào chi phí sản xuất, kinh doanh trong kỳ thì chi phí được ghi nhận theo tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm trả trước (không áp dụng theo tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm phân bổ vào chi phí).
+ Các tài khoản phản ánh tài sản.
Riêng trường hợp mua tài sản có ứng trước tiền cho người bán thì giá trị tài sản tương ứng với số tiền ứng trước được áp dụng tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm ứng trước, giá trị tài sản tương ứng với số tiền còn lại được ghi nhận theo tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm ghi nhận tài sản.
Việc sử dụng tỷ giá giao dịch thực tế là tỷ giá xấp xỉ nêu trên của doanh nghiệp phải đảm bảo không làm ảnh hưởng trọng yếu đến tình hình tài chính và kết quả hoạt động sản xuất kinh doanh của kỳ kế toán.
b) Doanh nghiệp được lựa chọn áp dụng tỷ giá ghi sổ để quy đổi ra đồng tiền ghi sổ kế toán theo các trường hợp sau:
- Áp dụng tỷ giá ghi sổ bình quân gia quyền để hạch toán bên Có các tài khoản tiền, bên Có các tài khoản phải thu (ngoại trừ giao dịch nhận trước tiền của người mua), bên Nợ các tài khoản phải trả (ngoại trừ giao dịch trả trước tiền cho người bán).
+ Ngoài việc áp dụng tỷ giá ghi sổ bình quân gia quyền, các doanh nghiệp có thể lựa chọn áp dụng tỷ giá giao dịch thực tế để ghi sổ kế toán đối với bên Có các TK tiền, bên Có các TK phải thu, bên Nợ các TK phải trả.
Khoản chênh lệch tỷ giá hối đoái phát sinh trong kỳ được ghi nhận đồng thời tại thời điểm phát sinh hoặc định kỳ vào doanh thu hoạt động tài chính hoặc chi phí tài chính tùy theo đặc điểm hoạt động kinh doanh và yêu cầu quản lý của doanh nghiệp.
+ Trường hợp doanh nghiệp sử dụng tỷ giá giao dịch thực tế để hạch toán bên Có các tài khoản tiền, bên Có các tài khoản nợ phải thu, bên Nợ các tài khoản phải trả bằng ngoại tệ, nếu tại thời điểm cuối kỳ kế toán:
(+) Các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ không còn số dư nguyên tệ thì doanh nghiệp phải kết chuyển toàn bộ chênh lệch tỷ giá hối đoái phát sinh trong kỳ vào doanh thu hoạt động tài chính hoặc chi phí tài chính của kỳ báo cáo.
(+) Các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ còn số dư nguyên tệ thì doanh nghiệp phải đánh giá lại cuối kỳ theo tỷ giá ghi sổ bình quân gia quyền và toàn bộ chênh lệch tỷ giá hối đoái do đánh giá lại các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ được xử lý theo quy định tại khoản 1.4.2 Điều này.
- Áp dụng tỷ giá ghi sổ thực tế đích danh để hạch toán đối với:
+ Bên Nợ TK phải thu khi tất toán khoản tiền nhận trước của người mua khi chuyển giao sản phẩm, hàng hóa, TSCĐ, cung cấp dịch vụ cho khách hàng;
+ Bên Có TK phải trả khi tất toán khoản tiền ứng trước cho người bán khi nhận được sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ, TSCĐ của người bán.
1.4.2. Tỷ giá để đánh giá lại các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ là tỷ giá chuyển khoản trung bình cuối kỳ của ngân hàng thương mại nơi doanh nghiệp thường xuyên có giao dịch (do doanh nghiệp tự lựa chọn) tại thời điểm lập Báo cáo tài chính.
Toàn bộ khoản chênh lệch tỷ giá hối đoái do đánh giá lại các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ (theo số thuần sau khi bù trừ số phát sinh bên Nợ và bên Có TK 413) được kết chuyển vào chi phí tài chính (nếu lỗ) hoặc doanh thu hoạt động tài chính (nếu lãi) để xác định kết quả hoạt động kinh doanh.
1.4.3. Xử lý chênh lệch tỷ giá hối đoái giai đoạn trước hoạt động:
- Các doanh nghiệp chưa phân bổ hết khoản lỗ chênh lệch tỷ giá của giai đoạn trước hoạt động (đang phản ánh trên tài khoản 242 trước thời điểm Thông tư này có hiệu lực) phải kết chuyển toàn bộ số lỗ chênh lệch tỷ giá vào chi phí tài chính để xác định kết quả kinh doanh trong kỳ.
- Các doanh nghiệp chưa phân bổ hết khoản lãi chênh lệch tỷ giá của giai đoạn trước hoạt động (đang phản ánh trên tài khoản 3387 trước thời điểm Thông tư này có hiệu lực) phải kết chuyển toàn bộ số lãi chênh lệch tỷ giá vào doanh thu hoạt động tài chính để xác định kết quả kinh doanh trong kỳ.
1.5. Nguyên tắc xác định các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ: Là các tài sản được thu hồi bằng ngoại tệ hoặc các khoản nợ phải trả bằng ngoại tệ. Các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ có thể bao gồm:
a) Tiền mặt, các khoản tương đương tiền, tiền gửi có kỳ hạn bằng ngoại tệ;
b) Các khoản nợ phải thu, nợ phải trả có gốc ngoại tệ, ngoại trừ:
- Các khoản trả trước cho người bán và các khoản chi phí trả trước bằng ngoại tệ. Trường hợp tại thời điểm lập báo cáo tài chính có bằng chứng chắc chắn về việc người bán không thể cung cấp hàng hóa, dịch vụ và doanh nghiệp sẽ phải nhận lại các khoản trả trước bằng ngoại tệ thì các khoản này được coi là các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ.
- Các khoản người mua trả tiền trước và các khoản doanh thu nhận trước bằng ngoại tệ. Trường hợp tại thời điểm lập báo cáo tài chính có bằng chứng chắc chắn về việc doanh nghiệp không thể cung cấp hàng hóa, dịch vụ và sẽ phải trả lại các khoản nhận trước bằng ngoại tệ cho người mua thì các khoản này được coi là các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ.
c) Các khoản đi vay, cho vay dưới mọi hình thức được quyền thu hồi hoặc có nghĩa vụ hoàn trả bằng ngoại tệ.
d) Các khoản đặt cọc, ký cược, ký quỹ được quyền nhận lại bằng ngoại tệ;
đ) Các khoản nhận ký cược, ký quỹ phải hoàn trả bằng ngoại tệ.
2. Nguyên tắc kế toán chênh lệch tỷ giá
a) Doanh nghiệp đồng thời phải theo dõi nguyên tệ trên sổ kế toán chi tiết các tài khoản: Tiền mặt, tiền gửi Ngân hàng, các khoản phải thu, các khoản phải trả, vốn góp của chủ sở hữu.
b) Tất cả các khoản chênh lệch tỷ giá phát sinh trong kỳ đều được phản ánh ngay vào doanh thu hoạt động tài chính (nếu lãi) hoặc chi phí tài chính (nếu lỗ) của kỳ báo cáo.
c) Doanh nghiệp phải đánh giá lại các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ theo tỷ giá chuyển khoản trung bình cuối kỳ của ngân hàng thương mại nơi doanh nghiệp thường xuyên có giao dịch tại tất cả các thời điểm lập Báo cáo tài chính theo quy định của pháp luật.
d) Doanh nghiệp không được vốn hóa các khoản chênh lệch tỷ giá vào giá trị tài sản dở dang.
3. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 413 - Chênh lệch tỷ giá hối đoái
Bên Nợ:
- Lỗ tỷ giá hối đoái do đánh giá lại các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ;
- Kết chuyển lãi tỷ giá hối đoái vào doanh thu hoạt động tài chính.
Bên Có:
- Lãi tỷ giá hối đoái do đánh giá lại các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ;
- Kết chuyển lỗ tỷ giá hối đoái vào chi phí tài chính.
Tài khoản 413 không có số dư.
1. Nguyên tắc kế toán
Tài khoản này dùng để phản ánh số hiện có và tình hình tăng, giảm các quỹ thuộc nguồn vốn chủ sở hữu. Các quỹ này được hình thành từ lợi nhuận sau thuế TNDN. Việc trích và sử dụng quỹ thuộc nguồn vốn chủ sở hữu phải theo chính sách tài chính hiện hành đối với từng loại doanh nghiệp hoặc theo quyết định của chủ sở hữu.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 418 - Các quỹ thuộc vốn chủ sở hữu
Bên Nợ: Tình hình chi tiêu, sử dụng các quỹ thuộc vốn chủ sở hữu của doanh nghiệp.
Bên Có: Các quỹ thuộc vốn chủ sở hữu tăng do được trích lập từ lợi nhuận sau thuế.
Số dư bên Có: Số quỹ thuộc vốn chủ sở hữu hiện có.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh giá trị hiện có và tình hình biến động tăng giảm của số cổ phiếu do các công ty cổ phần mua lại trong số cổ phiếu do công ty đó đã phát hành ra công chúng (gọi là cổ phiếu quỹ).
Các cổ phiếu quỹ do công ty nắm giữ không được nhận cổ tức, không có quyền bầu cử hay tham gia chia phần tài sản khi công ty giải thể. Khi chia cổ tức cho các cổ phần, các cổ phiếu quỹ đang do công ty nắm giữ được coi là cổ phiếu chưa bán.
b) Giá trị cổ phiếu quỹ được phản ánh trên tài khoản này theo giá thực tế mua lại bao gồm giá mua lại và các chi phí liên quan trực tiếp đến việc mua lại cổ phiếu, như chi phí giao dịch, thông tin…
c) Cuối kỳ kế toán, khi lập Báo cáo tài chính, giá trị thực tế của cổ phiếu quỹ được ghi giảm Vốn đầu tư của chủ sở hữu trên Báo cáo tình hình tài chính bằng cách ghi số âm (...).
d) Tài khoản này không phản ánh trị giá cổ phiếu mà công ty mua của các công ty cổ phần khác vì mục đích nắm giữ đầu tư.
đ) Trị giá vốn của cổ phiếu quỹ khi tái phát hành, hoặc khi sử dụng để trả cổ tức, thưởng... được tính theo phương pháp bình quân gia quyền.
e) Trường hợp công ty mua lại cổ phiếu do chính công ty phát hành nhằm mục đích thu hồi cổ phiếu để hủy bỏ vĩnh viễn ngay khi mua vào thì giá trị cổ phiếu mua vào không được phản ánh vào tài khoản này mà ghi giảm trực tiếp vào vốn góp của chủ sở hữu và thặng dư vốn cổ phần (xem hướng dẫn ở tài khoản 411 - Vốn đầu tư của chủ sở hữu).
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 419 - Cổ phiếu quỹ
Bên nợ: Trị giá thực tế cổ phiếu quỹ khi mua vào.
Bên Có: Trị giá thực tế cổ phiếu quỹ được tái phát hành, chia cổ tức hoặc hủy bỏ.
Số dư bên Nợ: Trị giá thực tế cổ phiếu quỹ hiện đang do công ty nắm giữ.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh kết quả kinh doanh (lãi, lỗ) sau thuế thu nhập doanh nghiệp và tình hình phân chia lợi nhuận hoặc xử lý lỗ của doanh nghiệp.
b) Việc phân chia lợi nhuận hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp phải đảm bảo rõ ràng, rành mạch và theo đúng chính sách tài chính hiện hành.
c) Phải hạch toán chi tiết kết quả hoạt động kinh doanh của từng năm tài chính (năm trước, năm nay), đồng thời theo dõi chi tiết theo từng nội dung phân chia lợi nhuận của doanh nghiệp (trích lập các quỹ, bổ sung Vốn đầu tư của chủ sở hữu, chia cổ tức, lợi nhuận cho các cổ đông, cho các nhà đầu tư).
d) Khi áp dụng hồi tố do thay đổi chính sách kế toán và điều chỉnh hồi tố các sai sót trọng yếu của các năm trước nhưng năm nay mới phát hiện dẫn đến phải điều chỉnh số dư đầu năm phần lợi nhuận chưa phân phối thì kế toán phải điều chỉnh tăng hoặc giảm số dư đầu năm của TK 4211 “Lợi nhuận sau thuế chưa phân phối năm trước” trên sổ kế toán và điều chỉnh tăng hoặc giảm chỉ tiêu “Lợi nhuận sau thuế chưa phân phối” trên Báo cáo tình hình tài chính.
Đối với tất cả các doanh nghiệp, khi phân phối lợi nhuận cần cân nhắc đến các khoản mục phi tiền tệ nằm trong lợi nhuận sau thuế chưa phân phối có thể ảnh hưởng đến luồng tiền và khả năng chi trả cổ tức, lợi nhuận của doanh nghiệp, như:
- Khoản lãi do đánh giá lại tài sản mang đi góp vốn; do đánh giá lại các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ; do đánh giá lại các công cụ tài chính;
- Các khoản mục phi tiền tệ khác…
e) Trong hoạt động hợp đồng hợp tác kinh doanh (BCC) chia lợi nhuận sau thuế, doanh nghiệp phải theo dõi riêng kết quả của BCC làm căn cứ để phân phối lợi nhuận hoặc chia lỗ cho các bên. Doanh nghiệp là bên nộp và quyết toán thuế TNDN thay các bên trong BCC chỉ phản ánh phần lợi nhuận tương ứng với phần của mình được hưởng, không được phản ánh toàn bộ kết quả của BCC trên tài khoản này trừ khi có quyền kiểm soát đối với BCC.
g) Đối với cổ tức ưu đãi phải trả: Doanh nghiệp phải căn cứ vào bản chất của cổ phiếu ưu đãi để hạch toán theo nguyên tắc:
- Nếu cổ phiếu ưu đãi được phân loại là nợ phải trả, kế toán không ghi nhận cổ tức phải trả từ lợi nhuận sau thuế chưa phân phối;
- Nếu cổ phiếu ưu đãi được phân loại là vốn chủ sở hữu, khoản cổ tức ưu đãi phải trả được kế toán tương tự như việc trả cổ tức của cổ phiếu phổ thông.
h) Doanh nghiệp phải theo dõi trong hệ thống quản trị nội bộ số lỗ tính thuế và số lỗ không tính thuế, trong đó:
- Khoản lỗ tính thuế là khoản lỗ tạo ra bởi các khoản chi phí được trừ khi xác định thu nhập chịu thuế;
- Khoản lỗ không tính thuế là khoản lỗ tạo ra bởi các khoản chi phí không được trừ khi xác định thu nhập chịu thuế.
Khi chuyển lỗ theo quy định của pháp luật, doanh nghiệp chỉ được chuyển phần lỗ tính thuế làm căn cứ giảm trừ số thuế phải nộp trong tương lai.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 421 - Lợi nhuận sau thuế chưa phân phối
Bên Nợ:
- Số lỗ về hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp;
- Trích lập các quỹ của doanh nghiệp;
- Chia cổ tức, lợi nhuận cho các chủ sở hữu;
- Bổ sung vốn đầu tư của chủ sở hữu.
Bên Có:
- Số lợi nhuận thực tế hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp trong kỳ;
- Số lỗ của cấp dưới được cấp trên cấp bù;
- Xử lý các khoản lỗ về hoạt động kinh doanh.
Tài khoản 421 có thể có số dư Nợ hoặc số dư Có.
Số dư bên Nợ: Số lỗ hoạt động kinh doanh chưa xử lý.
Số dư bên Có: Số lợi nhuận sau thuế chưa phân phối hoặc chưa sử dụng.
Tài khoản 421 - Lợi nhuận sau thuế chưa phân phối, có 2 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 4211 - Lợi nhuận sau thuế chưa phân phối năm trước: Phản ánh kết quả hoạt động kinh doanh, tình hình phân chia lợi nhuận hoặc xử lý lỗ thuộc các năm trước. Tài khoản 4211 còn dùng để phản ánh số điều chỉnh tăng hoặc giảm số dư đầu năm của TK 4211 khi áp dụng hồi tố do thay đổi chính sách kế toán và điều chỉnh hồi tố các sai sót trọng yếu của năm trước, năm nay mới phát hiện.
Đầu năm sau, kế toán kết chuyển số dư đầu năm từ TK 4212 “Lợi nhuận sau thuế chưa phân phối năm nay” sang TK 4211 “Lợi nhuận sau thuế chưa phân phối năm trước”.
- Tài khoản 4212 - Lợi nhuận sau thuế chưa phân phối năm nay: Phản ánh kết quả kinh doanh, tình hình phân chia lợi nhuận và xử lý lỗ của năm nay.
1. Doanh thu là lợi ích kinh tế thu được làm tăng vốn chủ sở hữu của doanh nghiệp trừ phần vốn góp thêm của các cổ đông. Doanh thu được ghi nhận tại thời điểm giao dịch phát sinh, khi chắc chắn thu được lợi ích kinh tế, được xác định theo giá trị hợp lý của các khoản được quyền nhận, không phân biệt đã thu tiền hay sẽ thu được tiền.
2. Doanh thu và chi phí tạo ra khoản doanh thu đó phải được ghi nhận đồng thời theo nguyên tắc phù hợp. Tuy nhiên trong một số trường hợp, nguyên tắc phù hợp có thể xung đột với nguyên tắc thận trọng trong kế toán, thì kế toán phải căn cứ vào bản chất giao dịch để phản ánh một cách trung thực, hợp lý.
- Một hợp đồng kinh tế có thể bao gồm nhiều giao dịch. Kế toán phải nhận biết các giao dịch để áp dụng các điều kiện ghi nhận doanh thu phù hợp.
- Doanh thu phải được ghi nhận phù hợp với bản chất hơn là hình thức hoặc tên gọi của giao dịch và phải được phân bổ theo nghĩa vụ cung ứng hàng hóa, dịch vụ.
+ Ví dụ: Khách hàng chỉ được nhận hàng khuyến mại khi mua sản phẩm hàng hóa của đơn vị (như mua 2 sản phẩm được tặng thêm một sản phẩm) thì bản chất giao dịch là giảm giá hàng bán, sản phẩm tặng miễn phí cho khách hàng về hình thức được gọi là khuyến mại nhưng về bản chất là bán vì khách hàng sẽ không được hưởng nếu không mua sản phẩm. Trường hợp này giá trị sản phẩm tặng cho khách hàng được phản ánh vào giá vốn và doanh thu tương ứng với giá trị hợp lý của sản phẩm đó phải được ghi nhận.
- Đối với các giao dịch làm phát sinh nghĩa vụ của người bán ở thời điểm hiện tại và trong tương lai, doanh thu phải được phân bổ theo giá trị hợp lý của từng nghĩa vụ và được ghi nhận khi nghĩa vụ đã được thực hiện.
3. Doanh thu, lãi hoặc lỗ chỉ được coi là chưa thực hiện nếu doanh nghiệp còn có trách nhiệm thực hiện các nghĩa vụ trong tương lai (trừ nghĩa vụ bảo hành thông thường) và chưa chắc chắn thu được lợi ích kinh tế; Việc phân loại các khoản lãi, lỗ là thực hiện hoặc chưa thực hiện không phụ thuộc vào việc đã phát sinh dòng tiền hay chưa.
Các khoản lãi, lỗ phát sinh do đánh giá lại tài sản, nợ phải trả không được coi là chưa thực hiện do tại thời điểm đánh giá lại, đơn vị đã có quyền đối với tài sản và đã có nghĩa vụ nợ hiện tại đối với các khoản nợ phải trả, ví dụ: Các khoản lãi, lỗ phát sinh do đánh giá lại tài sản mang đi góp vốn đầu tư vào đơn vị khác, đánh giá lại các tài sản tài chính theo giá trị hợp lý đều được coi là đã thực hiện.
4. Doanh thu không bao gồm các khoản thu hộ bên thứ ba, ví dụ;
- Các loại thuế gián thu (thuế GTGT, thuế xuất khẩu, thuế tiêu thụ đặc biệt, thuế bảo vệ môi trường) phải nộp;
- Số tiền người bán hàng đại lý thu hộ bên chủ hàng do bán hàng đại lý;
- Các khoản phụ thu và phí thu thêm ngoài giá bán đơn vị không được hưởng;
- Các trường hợp khác.
Trường hợp các khoản thuế gián thu phải nộp mà không tách riêng ngay được tại thời điểm phát sinh giao dịch thì để thuận lợi cho công tác kế toán, có thể ghi nhận doanh thu trên sổ kế toán bao gồm cả số thuế gián thu nhưng định kỳ kế toán phải ghi giảm doanh thu đối với số thuế gián thu phải nộp. Tuy nhiên, khi lập Báo cáo tài chính, kế toán bắt buộc phải xác định và loại trừ toàn bộ số thuế gián thu phải nộp ra khỏi các chỉ tiêu phản ánh doanh thu gộp.
5. Thời điểm, căn cứ để ghi nhận doanh thu kế toán và doanh thu tính thuế có thể khác nhau tùy vào từng tình huống cụ thể. Doanh thu tính thuế chỉ được sử dụng để xác định số thuế phải nộp theo quy định của pháp luật; Doanh thu ghi nhận trên sổ kế toán để lập Báo cáo tài chính phải tuân thủ các nguyên tắc kế toán và tùy theo từng trường hợp không nhất thiết phải bằng số đã ghi trên hóa đơn bán hàng.
6. Doanh thu được ghi nhận chỉ bao gồm doanh thu của kỳ báo cáo. Các tài khoản phản ánh doanh thu không có số dư, cuối kỳ kế toán phải kết chuyển doanh thu để xác định kết quả kinh doanh.
1. Nguyên tắc kế toán
1.1. Tài khoản này dùng để phản ánh doanh thu bán hàng và cung cấp dịch vụ của doanh nghiệp trong một kỳ kế toán của hoạt động sản xuất, kinh doanh từ các giao dịch và các nghiệp vụ sau:
a) Bán hàng hóa: Bán sản phẩm do doanh nghiệp sản xuất ra, bán hàng hóa mua vào và bán bất động sản đầu tư;
b) Cung cấp dịch vụ: Thực hiện công việc đã thỏa thuận theo hợp đồng trong một kỳ, hoặc nhiều kỳ kế toán, như cung cấp dịch vụ vận tải, du lịch, cho thuê TSCĐ theo phương thức cho thuê hoạt động, doanh thu hợp đồng xây dựng....
c) Doanh thu khác.
1.2. Điều kiện ghi nhận doanh thu
a) Doanh nghiệp chỉ ghi nhận doanh thu bán hàng khi đồng thời thỏa mãn các điều kiện sau:
- Doanh nghiệp đã chuyển giao phần lớn rủi ro và lợi ích gắn liền với quyền sở hữu sản phẩm, hàng hóa cho người mua;
- Doanh nghiệp không còn nắm giữ quyền quản lý hàng hóa như người sở hữu hoặc quyền kiểm soát hàng hóa;
- Doanh thu được xác định tương đối chắc chắn. Khi hợp đồng quy định người mua được quyền trả lại sản phẩm, hàng hóa, đã mua theo những điều kiện cụ thể, doanh nghiệp chỉ được ghi nhận doanh thu khi những điều kiện cụ thể đó không còn tồn tại và người mua không được quyền trả lại sản phẩm, hàng hóa (trừ trường hợp khách hàng có quyền trả lại hàng hóa dưới hình thức đổi lại để lấy hàng hóa, dịch vụ khác);
- Doanh nghiệp đã hoặc sẽ thu được lợi ích kinh tế từ giao dịch bán hàng;
- Xác định được các chi phí liên quan đến giao dịch bán hàng.
b) Doanh nghiệp chỉ ghi nhận doanh thu cung cấp dịch vụ khi đồng thời thỏa mãn các điều kiện sau:
- Doanh thu được xác định tương đối chắc chắn. Khi hợp đồng quy định người mua được quyền trả lại dịch vụ đã mua theo những điều kiện cụ thể, doanh nghiệp chỉ được ghi nhận doanh thu khi những điều kiện cụ thể đó không còn tồn tại và người mua không được quyền trả lại dịch vụ đã cung cấp;
- Doanh nghiệp đã hoặc sẽ thu được lợi ích kinh tế từ giao dịch cung cấp dịch vụ đó;
- Xác định được phần công việc đã hoàn thành vào thời điểm báo cáo;
- Xác định được chi phí phát sinh cho giao dịch và chi phí để hoàn thành giao dịch cung cấp dịch vụ đó.
1.3. Trường hợp hợp đồng kinh tế bao gồm nhiều giao dịch, doanh nghiệp phải nhận biết các giao dịch để ghi nhận doanh thu, ví dụ:
- Trường hợp hợp đồng kinh tế quy định việc bán hàng và cung cấp dịch vụ sau bán hàng (ngoài điều khoản bảo hành thông thường), doanh nghiệp phải ghi nhận riêng doanh thu bán hàng và doanh thu cung cấp dịch vụ;
- Trường hợp hợp đồng quy định bên bán hàng chịu trách nhiệm lắp đặt sản phẩm, hàng hóa cho người mua thì doanh thu chỉ được ghi nhận sau khi việc lắp đặt được thực hiện xong;
- Trường hợp doanh nghiệp có nghĩa vụ phải cung cấp cho người mua hàng hóa, dịch vụ miễn phí hoặc chiết khấu, giảm giá, kế toán chỉ ghi nhận doanh thu đối với hàng hóa, dịch vụ phải cung cấp miễn phí đó cho đến khi đã thực hiện nghĩa vụ với người mua.
1.4. Doanh thu bán hàng và cung cấp dịch vụ thuần mà doanh nghiệp thực hiện được trong kỳ kế toán có thể thấp hơn doanh thu bán hàng và cung cấp dịch vụ ghi nhận ban đầu do các nguyên nhân: Doanh nghiệp chiết khấu thương mại, giảm giá hàng đã bán cho khách hàng hoặc hàng đã bán bị trả lại (do không đảm bảo điều kiện về quy cách, phẩm chất ghi trong hợp đồng kinh tế);
Trường hợp sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ đã tiêu thụ từ các kỳ trước, đến kỳ sau phải chiết khấu thương mại, giảm giá hàng bán, hoặc hàng bán bị trả lại được ghi giảm doanh thu theo nguyên tắc:
- Nếu sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ đã tiêu thụ từ các kỳ trước, đến kỳ sau phải giảm giá, phải chiết khấu thương mại, bị trả lại nhưng phát sinh trước thời điểm phát hành báo cáo tài chính, kế toán phải coi đây là một sự kiện phát sinh sau ngày lập BCTC và ghi giảm doanh thu trên BCTC của kỳ lập báo cáo.
- Trường hợp sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ phải giảm giá, phải chiết khấu thương mại, bị trả lại sau thời điểm phát hành Báo cáo tài chính thì doanh nghiệp ghi giảm doanh thu của kỳ phát sinh.
1.5. Doanh thu trong một số trường hợp được xác định như sau:
1.5.1. Doanh thu bán hàng, cung cấp dịch vụ không bao gồm các khoản thuế gián thu phải nộp, như thuế GTGT (kể cả trường hợp nộp thuế GTGT theo phương pháp trực tiếp), thuế TTĐB, thuế xuất khẩu, thuế bảo vệ môi trường.
Trường hợp không tách ngay được số thuế gián thu phải nộp tại thời điểm ghi nhận doanh thu, kế toán được ghi nhận doanh thu bao gồm cả số thuế phải nộp và định kỳ phải ghi giảm doanh thu đối với số thuế gián thu phải nộp. Khi lập báo cáo kết quả kinh doanh, chỉ tiêu “Doanh thu bán hàng và cung cấp dịch vụ” và chỉ tiêu “Các khoản giảm trừ doanh thu” đều không bao gồm số thuế gián thu phải nộp trong kỳ do về bản chất các khoản thuế gián thu không được coi là một bộ phận của doanh thu.
1.5.2. Trường hợp trong kỳ doanh nghiệp đã viết hóa đơn bán hàng và đã thu tiền bán hàng nhưng đến cuối kỳ vẫn chưa giao hàng cho người mua hàng, thì trị giá số hàng này không được coi là đã bán trong kỳ và không được ghi vào tài khoản 511 “Doanh thu bán hàng và cung cấp dịch vụ” mà chỉ hạch toán vào bên Có tài khoản 131 “Phải thu của khách hàng” về khoản tiền đã thu của khách hàng. Khi thực giao hàng cho người mua sẽ hạch toán vào tài khoản 511 “Doanh thu bán hàng và cung cấp dịch vụ” về trị giá hàng đã giao, đã thu trước tiền bán hàng, phù hợp với các điều kiện ghi nhận doanh thu.
1.5.3. Trường hợp xuất hàng hóa để khuyến mại, quảng cáo nhưng khách hàng chỉ được nhận hàng khuyến mại, quảng cáo kèm theo các điều kiện khác như phải mua sản phẩm, hàng hóa (ví dụ như mua 2 sản phẩm được tặng 1 sản phẩm....) thì kế toán phải phân bổ số tiền thu được để tính doanh thu cho cả hàng khuyến mại, giá trị hàng khuyến mại được tính vào giá vốn hàng bán (trường hợp này bản chất giao dịch là giảm giá hàng bán).
1.5.4. Trường hợp doanh nghiệp có doanh thu bán hàng và cung cấp dịch vụ bằng ngoại tệ mà phát sinh giao dịch nhận tiền ứng trước của khách hàng thì doanh thu tương ứng với số tiền nhận ứng trước được ghi nhận theo tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm nhận ứng trước, phần doanh thu tương ứng với số tiền còn lại được ghi nhận theo tỷ giá giao dịch thực tế tại thời điểm ghi nhận doanh thu.
1.5.5. Doanh thu bán bất động sản của doanh nghiệp là chủ đầu tư phải thực hiện theo nguyên tắc:
Đối với các công trình, hạng mục công trình mà doanh nghiệp là chủ đầu tư (kể cả các công trình, hạng mục công trình doanh nghiệp vừa là chủ đầu tư, vừa tự thi công), doanh nghiệp không được ghi nhận doanh thu bán bất động sản và không được ghi nhận doanh thu đối với số tiền thu trước của khách hàng theo tiến độ. Việc ghi nhận doanh thu bán bất động sản phải đảm bảo thỏa mãn đồng thời 5 điều kiện sau:
- Bất động sản đã hoàn thành toàn bộ và bàn giao cho người mua, doanh nghiệp đã chuyển giao rủi ro và lợi ích gắn liền với quyền sở hữu bất động sản cho người mua;
- Doanh nghiệp không còn nắm giữ quyền quản lý bất động sản như người sở hữu bất động sản hoặc quyền kiểm soát bất động sản;
- Doanh thu được xác định tương đối chắc chắn;
- Doanh nghiệp đã thu được hoặc sẽ thu được lợi ích kinh tế từ giao dịch bán bất động sản;
- Xác định được chi phí liên quan đến giao dịch bán bất động sản.
1.5.6. Đối với hàng hóa nhận bán đại lý, ký gửi theo phương thức bán đúng giá hưởng hoa hồng, doanh thu là phần hoa hồng bán hàng mà doanh nghiệp được hưởng.
1.5.7. Đối với hoạt động dịch vụ ủy thác xuất nhập khẩu, doanh thu là phí ủy thác đơn vị được hưởng.
1.5.8. Đối với đơn vị nhận gia công vật tư, hàng hóa, doanh thu là số tiền gia công thực tế được hưởng, không bao gồm giá trị vật tư, hàng hóa nhận gia công.
1.5.9. Trường hợp bán hàng theo phương thức trả chậm, trả góp, doanh thu được xác định theo giá bán trả tiền ngay;
1.5.10. Nguyên tắc ghi nhận và xác định doanh thu của hợp đồng xây dựng:
a) Doanh thu của hợp đồng xây dựng bao gồm:
- Doanh thu ban đầu được ghi trong hợp đồng;
- Các khoản tăng, giảm khi thực hiện hợp đồng, các khoản tiền thưởng và các khoản thanh toán khác nếu các khoản này có khả năng làm thay đổi doanh thu, và có thể xác định được một cách đáng tin cậy:
+ Doanh thu của hợp đồng có thể tăng hay giảm ở từng thời kỳ, ví dụ: Nhà thầu và khách hàng có thể đồng ý với nhau về các thay đổi và các yêu cầu làm tăng hoặc giảm doanh thu của hợp đồng trong kỳ tiếp theo so với hợp đồng được chấp thuận lần đầu tiên; Doanh thu đã được thỏa thuận trong hợp đồng với giá cố định có thể tăng vì lý do giá cả tăng lên; Doanh thu theo hợp đồng có thể bị giảm do nhà thầu không thực hiện đúng tiến độ hoặc không đảm bảo chất lượng xây dựng theo thỏa thuận trong hợp đồng; Khi hợp đồng với giá cố định quy định mức giá cố định cho một đơn vị sản phẩm hoàn thành thì doanh thu theo hợp đồng sẽ tăng hoặc giảm khi khối lượng sản phẩm tăng hoặc giảm.
+ Khoản tiền thưởng là các khoản phụ thêm trả cho nhà thầu nếu nhà thầu thực hiện hợp đồng đạt hay vượt mức yêu cầu. Khoản tiền thưởng được tính vào doanh thu của hợp đồng xây dựng khi có đủ 2 điều kiện: (i) Chắc chắn đạt hoặc vượt mức một số tiêu chuẩn cụ thể đã được ghi trong hợp đồng; (ii) Khoản tiền thưởng được xác định một cách đáng tin cậy.
- Khoản thanh toán khác mà nhà thầu thu được từ khách hàng hay một bên khác để bù đắp cho các chi phí không bao gồm trong giá hợp đồng. Ví dụ: Sự chậm trễ do khách hàng gây nên; Sai sót trong các chỉ tiêu kỹ thuật hoặc thiết kế và các tranh chấp về các thay đổi trong việc thực hiện hợp đồng. Việc xác định doanh thu tăng thêm từ các khoản thanh toán trên còn tùy thuộc vào rất nhiều yếu tố không chắc chắn và thường phụ thuộc vào kết quả của nhiều cuộc đàm phán. Do đó, các khoản thanh toán khác chỉ được tính vào doanh thu của hợp đồng xây dựng khi:
+ Các cuộc thỏa thuận đã đạt được kết quả là khách hàng sẽ chấp thuận bồi thường;
+ Khoản thanh toán khác được khách hàng chấp thuận và có thể xác định được một cách đáng tin cậy.
b) Ghi nhận doanh thu của hợp đồng xây dựng như sau:
Khi kết quả thực hiện hợp đồng xây dựng được xác định một cách đáng tin cậy và được khách hàng xác nhận, thì doanh thu và chi phí liên quan đến hợp đồng được ghi nhận tương ứng với phần công việc đã hoàn thành được khách hàng xác nhận trong kỳ phản ánh trên hóa đơn đã lập.
c) Khi kết quả thực hiện hợp đồng xây dựng không thể ước tính được một cách đáng tin cậy, thì:
- Doanh thu chỉ được ghi nhận tương đương với chi phí của hợp đồng đã phát sinh mà việc được hoàn trả là tương đối chắc chắn;
- Chi phí của hợp đồng chỉ được ghi nhận là chi phí trong kỳ khi các chi phí này đã phát sinh.
1.5.11. Không ghi nhận doanh thu bán hàng, cung cấp dịch vụ đối với:
- Trị giá hàng hóa, vật tư, bán thành phẩm xuất giao cho bên ngoài gia công chế biến; Trị giá hàng gửi bán theo phương thức gửi bán đại lý, ký gửi (chưa được xác định là đã bán);
- Số tiền thu được từ việc bán sản phẩm sản xuất thử;
- Các khoản doanh thu hoạt động tài chính;
- Các khoản thu nhập khác.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 511 - Doanh thu bán hàng và cung cấp dịch vụ
Bên Nợ:
- Các khoản thuế gián thu phải nộp (GTGT, TTĐB, XK, BVMT);
- Các khoản giảm trừ doanh thu;
- Kết chuyển doanh thu thuần vào tài khoản 911 "Xác định kết quả kinh doanh".
Bên Có: Doanh thu bán sản phẩm, hàng hóa, bất động sản đầu tư và cung cấp dịch vụ của doanh nghiệp thực hiện trong kỳ kế toán.
Tài khoản 511 không có số dư cuối kỳ.
Tài khoản 511 - Doanh thu bán hàng và cung cấp dịch vụ, có 4 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 5111 - Doanh thu bán hàng hóa: Tài khoản này dùng để phản ánh doanh thu và doanh thu thuần của khối lượng hàng hóa được xác định là đã bán trong một kỳ kế toán của doanh nghiệp. Tài khoản này chủ yếu dùng cho các ngành kinh doanh hàng hóa, vật tư, lương thực,...
- Tài khoản 5112 - Doanh thu bán thành phẩm: Tài khoản này dùng để phản ánh doanh thu và doanh thu thuần của khối lượng sản phẩm (thành phẩm, bán thành phẩm) được xác định là đã bán trong một kỳ kế toán của doanh nghiệp. Tài khoản này chủ yếu dùng cho các ngành sản xuất vật chất như: Công nghiệp, nông nghiệp, xây lắp, ngư nghiệp, lâm nghiệp,...
- Tài khoản 5113 - Doanh thu cung cấp dịch vụ: Tài khoản này dùng để phản ánh doanh thu và doanh thu thuần của khối lượng dịch vụ đã hoàn thành, đã cung cấp cho khách hàng và được xác định là đã bán trong một kỳ kế toán. Tài khoản này chủ yếu dùng cho các ngành kinh doanh dịch vụ như: Giao thông vận tải, bưu điện, du lịch, dịch vụ công cộng, dịch vụ khoa học, kỹ thuật, dịch vụ kế toán, kiểm toán,...
- Tài khoản 5118 - Doanh thu khác: Tài khoản này dùng để phản ánh về doanh thu nhượng bán, thanh lý bất động sản đầu tư, các khoản trợ cấp, trợ giá của Nhà nước…
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh doanh thu tiền lãi, tiền bản quyền, cổ tức, lợi nhuận được chia và doanh thu hoạt động tài chính khác của doanh nghiệp, gồm:
- Tiền lãi: Lãi cho vay, lãi tiền gửi Ngân hàng, lãi bán hàng trả chậm, trả góp, lãi đầu tư trái phiếu, tín phiếu, chiết khấu thanh toán được hưởng do mua hàng hóa, dịch vụ;...
- Cổ tức, lợi nhuận được chia cho giai đoạn sau ngày đầu tư;
- Thu nhập về hoạt động đầu tư mua, bán chứng khoán ngắn hạn, dài hạn; Lãi chuyển nhượng vốn khi thanh lý các khoản đầu tư góp vốn vào đơn vị khác;
- Thu nhập về các hoạt động đầu tư khác;
- Lãi tỷ giá hối đoái phát sinh trong kỳ và đánh giá lại khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ cuối kỳ; lãi do bán ngoại tệ;
- Các khoản doanh thu hoạt động tài chính khác.
b) Đối với hoạt động mua, bán chứng khoán kinh doanh, doanh thu được ghi nhận là số chênh lệch giữa giá bán lớn hơn giá vốn, trong đó giá vốn là giá trị ghi sổ được xác định theo phương pháp bình quân gia quyền hoặc nhập trước xuất trước, giá bán được tính theo giá trị hợp lý của khoản nhận được. Trường hợp mua, bán chứng khoán dưới hình thức hoán đổi cổ phiếu (nhà đầu tư hoán đổi cổ phiếu A để lấy cổ phiếu B), kế toán xác định giá trị cổ phiếu nhận về theo giá trị hợp lý tại ngày trao đổi như sau:
- Đối với cổ phiếu nhận về là cổ phiếu niêm yết, giá trị hợp lý của cổ phiếu là giá đóng cửa niêm yết trên thị trường chứng khoán tại ngày trao đổi. Trường hợp tại ngày trao đổi thị trường chứng khoán không giao dịch thì giá trị hợp lý của cổ phiếu là giá đóng cửa phiên giao dịch trước liền kề với ngày trao đổi.
- Đối với cổ phiếu nhận về là cổ phiếu chưa niêm yết được giao dịch trên sàn UPCOM, giá trị hợp lý của cổ phiếu là giá đóng cửa công bố trên sàn UPCOM tại ngày trao đổi. Trường hợp ngày trao đổi sàn UPCOM không giao dịch thì giá trị hợp lý của cổ phiếu là giá đóng cửa phiên giao dịch trước liền kề với ngày trao đổi.
- Đối với cổ phiếu nhận về là cổ phiếu chưa niêm yết khác, giá trị hợp lý của cổ phiếu là giá thỏa thuận giữa các bên hoặc giá trị sổ sách tại thời điểm trao đổi hoặc giá trị sổ sách tại thời điểm cuối quý trước liền kề với ngày trao đổi. Việc xác định giá trị sổ sách của cổ phiếu được thực hiện theo công thức:
Giá trị sổ sách của cổ phiếu |
= |
Tổng vốn chủ sở hữu |
Số lượng cổ phiếu hiện có tại thời điểm trao đổi |
c) Đối với khoản doanh thu từ hoạt động mua, bán ngoại tệ, doanh thu được ghi nhận là số chênh lệch lãi giữa giá ngoại tệ bán ra và giá ngoại tệ mua vào.
d) Đối với lãi tiền gửi: Doanh thu không bao gồm khoản lãi tiền gửi phát sinh do hoạt động đầu tư tạm thời của khoản vay sử dụng cho mục đích xây dựng tài sản dở dang.
đ) Đối với tiền lãi phải thu từ các khoản cho vay, bán hàng trả chậm, trả góp: Doanh thu chỉ được ghi nhận khi chắc chắn thu được và khoản gốc cho vay, nợ gốc phải thu không bị phân loại là quá hạn cần phải lập dự phòng.
e) Đối với khoản tiền lãi đầu tư nhận được từ khoản đầu tư cổ phiếu, trái phiếu thì chỉ có phần tiền lãi của các kỳ sau khi doanh nghiệp mua lại khoản đầu tư này mới được ghi nhận là doanh thu phát sinh trong kỳ, còn khoản lãi đầu tư nhận được từ các khoản lãi đầu tư dồn tích trước khi doanh nghiệp mua lại khoản đầu tư đó thì ghi giảm giá gốc khoản đầu tư trái phiếu, cổ phiếu đó.
g) Khi nhà đầu tư nhận cổ tức bằng cổ phiếu, nhà đầu tư chỉ theo dõi số lượng cổ phiếu tăng thêm trên thuyết minh BCTC, không ghi nhận giá trị cổ phiếu được nhận, không ghi nhận doanh thu hoạt động tài chính, không ghi nhận tăng giá trị khoản đầu tư vào công ty.
h) Việc hạch toán khoản doanh thu hoạt động tài chính phát sinh liên quan đến ngoại tệ được thực hiện theo quy định tại Điều 52 Thông tư này.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 515 - Doanh thu hoạt động tài chính
Bên Nợ:
- Số thuế GTGT phải nộp tính theo phương pháp trực tiếp (nếu có);
- Kết chuyển doanh thu hoạt động tài chính thuần sang tài khoản 911 - “Xác định kết quả kinh doanh”.
Bên Có: Các khoản doanh thu hoạt động tài chính phát sinh trong kỳ.
Tài khoản 515 không có số dư cuối kỳ.
1. Chi phí là những khoản làm giảm lợi ích kinh tế, được ghi nhận tại thời điểm giao dịch phát sinh hoặc khi có khả năng tương đối chắc chắn sẽ phát sinh trong tương lai không phân biệt đã chi tiền hay chưa.
2. Việc ghi nhận chi phí ngay cả khi chưa đến kỳ hạn thanh toán nhưng có khả năng chắc chắn sẽ phát sinh nhằm đảm bảo nguyên tắc thận trọng và bảo toàn vốn. Chi phí và khoản doanh thu do nó tạo ra phải được ghi nhận đồng thời theo nguyên tắc phù hợp. Tuy nhiên trong một số trường hợp, nguyên tắc phù hợp có thể xung đột với nguyên tắc thận trọng trong kế toán, thì kế toán phải căn cứ vào bản chất của giao dịch để phản ánh một cách trung thực, hợp lý.
3. Kế toán phải theo dõi chi tiết các khoản chi phí phát sinh theo yếu tố, tiền lương, nguyên vật liệu, chi phí mua ngoài, khấu hao TSCĐ...
4. Các khoản chi phí không được coi là chi phí được trừ theo quy định của Luật thuế TNDN nhưng có đầy đủ hóa đơn chứng từ và đã hạch toán đúng theo Chế độ kế toán thì không được ghi giảm chi phí kế toán mà chỉ điều chỉnh trong quyết toán thuế TNDN để làm tăng số thuế TNDN phải nộp.
5. Các tài khoản phản ánh chi phí không có số dư, cuối kỳ kế toán phải kết chuyển tất cả các khoản chi phí phát sinh trong kỳ để xác định kết quả kinh doanh.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh trị giá nguyên liệu, vật liệu, công cụ, dụng cụ, hàng hóa mua vào, nhập kho hoặc đưa vào sử dụng trong kỳ. Tài khoản 611 "Mua hàng" chỉ áp dụng đối với doanh nghiệp kế toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ.
b) Giá trị nguyên liệu, vật liệu, công cụ, dụng cụ, hàng hóa mua vào phản ánh trên tài khoản 611 "Mua hàng" phải thực hiện theo nguyên tắc giá gốc.
c) Trường hợp hạch toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ, doanh nghiệp phải tổ chức kiểm kê hàng tồn kho để xác định số lượng và giá trị của từng nguyên liệu, vật liệu, hàng hóa, sản phẩm, công cụ, dụng cụ tồn kho tại thời điểm cuối kỳ kế toán để xác định giá trị hàng tồn kho xuất vào sử dụng và xuất bán trong kỳ.
d) Phương pháp hạch toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ: Khi mua nguyên liệu, vật liệu, công cụ, dụng cụ, hàng hóa, căn cứ vào hóa đơn mua hàng, Hóa đơn vận chuyển, phiếu nhập kho, thông báo thuế nhập khẩu phải nộp (hoặc biên lai thu thuế nhập khẩu,...) để ghi nhận giá gốc hàng mua vào tài khoản 611 "Mua hàng". Khi xuất sử dụng, hoặc xuất bán chỉ ghi một lần vào cuối kỳ kế toán căn cứ vào kết quả kiểm kê.
đ) Kế toán phải mở sổ chi tiết để hạch toán giá gốc hàng tồn kho mua vào theo từng thứ nguyên liệu, vật liệu, công cụ, dụng cụ, hàng hóa.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 611 - Mua hàng
Bên Nợ:
- Kết chuyển giá gốc hàng hóa, nguyên liệu, vật liệu, công cụ, dụng cụ tồn kho đầu kỳ (theo kết quả kiểm kê);
- Giá gốc hàng hóa, nguyên liệu, vật liệu, công cụ, dụng cụ, mua vào trong kỳ.
Bên Có:
- Kết chuyển giá gốc hàng hóa, nguyên liệu, vật liệu, công cụ, dụng cụ tồn kho cuối kỳ (theo kết quả kiểm kê);
- Giá gốc hàng hóa, nguyên liệu, vật liệu, công cụ, dụng cụ xuất sử dụng trong kỳ hoặc giá gốc hàng hóa xuất bán và hàng hóa gửi đi bán (chưa được xác định là đã bán trong kỳ);
- Giá gốc nguyên liệu, vật liệu, công cụ, dụng cụ, hàng hóa mua vào trả lại cho người bán hoặc được giảm giá.
Tài khoản 611 không có số dư cuối kỳ.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh tổng hợp chi phí sản xuất và tính giá thành sản phẩm, dịch vụ ở các đơn vị sản xuất công nghiệp, nông nghiệp, lâm nghiệp và các đơn vị kinh doanh dịch vụ vận tải, bưu điện, du lịch, khách sạn,... trong trường hợp hạch toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ.
b) Đối với doanh nghiệp hạch toán hàng tồn kho theo phương pháp kê khai thường xuyên không sử dụng tài khoản này.
c) Chỉ hạch toán vào tài khoản 631 các loại chi phí sản xuất, kinh doanh sau:
- Chi phí nguyên liệu, vật liệu trực tiếp;
- Chi phí nhân công trực tiếp;
- Chi phí sử dụng máy thi công (đối với các doanh nghiệp xây lắp);
- Chi phí sản xuất chung.
d) Không hạch toán vào tài khoản 631 các loại chi phí sau:
- Chi phí bán hàng;
- Chi phí quản lý doanh nghiệp;
- Chi phí tài chính;
- Chi phí khác;
đ) Chi phí của bộ phận sản xuất, kinh doanh phục vụ cho sản xuất, kinh doanh, trị giá vốn hàng hóa, nguyên liệu, vật liệu và chi phí thuê ngoài gia công chế biến (thuê ngoài, hay tự gia công, chế biến) cũng được phản ánh trên tài khoản 631.
e) Tài khoản 631 “Giá thành sản xuất” phải được hạch toán chi tiết theo nơi phát sinh chi phí (phân xưởng, tổ, đội sản xuất,...) theo loại, nhóm sản phẩm, dịch vụ…
g) Đối với ngành nông nghiệp, giá thành thực tế của sản phẩm được xác định vào cuối vụ hoặc cuối năm. Sản phẩm thu hoạch năm nào thì tính giá thành trong năm đó, nghĩa là chi phí chi ra trong năm nay nhưng năm sau mới thu hoạch sản phẩm thì năm sau mới tính giá thành.
- Đối với ngành trồng trọt, chi phí phải được hạch toán chi tiết theo 3 loại cây:
+ Cây ngắn ngày;
+ Cây trồng một lần thu hoạch nhiều lần;
+ Cây lâu năm.
Đối với các loại cây trồng 2, 3 vụ trong một năm, hoặc trồng năm nay, năm sau mới thu hoạch, hoặc loại cây vừa có diện tích trồng mới, vừa có diện tích chăm sóc thu hoạch trong cùng một năm,... thì phải căn cứ vào tình hình thực tế để ghi chép, phản ánh rõ ràng chi phí của vụ này với vụ khác, của diện tích này với diện tích khác, của năm trước với năm nay và năm sau,...Không phản ánh vào tài khoản 631 “Giá thành sản xuất” chi phí trồng mới và chăm sóc cây lâu năm đang trong thời kỳ XDCB.
Đối với một số loại chi phí có liên quan đến nhiều đối tượng hạch toán hoặc liên quan đến nhiều vụ, nhiều thời kỳ thì phải được theo dõi chi tiết riêng, sau đó phân bổ vào giá thành từng loại sản phẩm có liên quan như: Chi phí tưới tiêu nước, chi phí chuẩn bị đất và trồng mới năm đầu của những cây trồng một lần, thu hoạch nhiều lần (chi phí này không thuộc vốn đầu tư XDCB).
Trên cùng một diện tích canh tác, nếu trồng xen kẽ từ hai loại cây công nghiệp ngắn ngày trở lên thì những chi phí phát sinh có liên quan trực tiếp đến cây nào sẽ tập hợp riêng cho cây đó (như hạt giống, chi phí gieo trồng, thu hoạch) chi phí phát sinh chung cho các loại cây (như chi phí cày, bừa, tưới tiêu nước…) được tập hợp riêng và phân bổ cho từng loại cây theo diện tích gieo trồng.
Đối với cây lâu năm, các công việc từ khi làm đất, gieo trồng, chăm sóc đến khi bắt đầu có sản phẩm được xem như quá trình đầu tư XDCB để hình thành nên TSCĐ được tập hợp chi phí vào TK 241 “XDCB dở dang”.
- Hạch toán chi phí chăn nuôi phải theo dõi chi tiết cho từng ngành chăn nuôi (ngành chăn nuôi trâu bò, ngành chăn nuôi lợn…), theo từng nhóm hoặc theo từng loại gia súc, gia cầm. Đối với súc vật sinh sản khi đào thải chuyển thành súc vật nuôi lớn, nuôi béo được hạch toán vào TK 631 “Giá thành sản xuất” theo giá trị còn lại.
h) Tài khoản 631 “Giá thành sản xuất” áp dụng đối với ngành giao thông vận tải phải được hạch toán chi tiết theo từng loại hoạt động (vận tải hành khách, vận tải hàng hóa…). Trong quá trình vận tải, săm lốp bị hao mòn với mức độ nhanh hơn mức khấu hao đầu xe nên thường phải thay thế nhiều lần nhưng giá trị săm lốp thay thế không tính vào giá thành vận tải ngay một lúc khi xuất dùng thay thế, mà phải trích trước hoặc phân bổ dần vào chi phí sản xuất, kinh doanh hàng kỳ.
i) Trong hoạt động kinh doanh khách sạn, hạch toán tài khoản 631 phải được theo dõi chi tiết theo từng loại hoạt động như: Hoạt động ăn uống, dịch vụ buồng nghỉ, phục vụ vui chơi giải trí, phục vụ khác (giặt, là, cắt tóc, điện tín, massage…).
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 631 - Giá thành sản xuất
Bên Nợ:
- Chi phí sản xuất, kinh doanh sản phẩm, dịch vụ dở dang đầu kỳ;
- Chi phí sản xuất, kinh doanh sản phẩm, dịch vụ thực tế phát sinh trong kỳ.
Bên Có:
- Giá thành sản phẩm nhập kho, dịch vụ hoàn thành kết chuyển vào tài khoản 632 “Giá vốn hàng bán”.
- Chi phí sản xuất, kinh doanh sản phẩm, dịch vụ dở dang cuối kỳ kết chuyển vào tài khoản 154 “Chi phí sản xuất, kinh doanh dở dang”.
Tài khoản 631 không có số dư cuối kỳ.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh trị giá vốn của sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ, bất động sản đầu tư; giá thành sản xuất của sản phẩm xây lắp (đối với doanh nghiệp xây lắp) bán trong kỳ. Ngoài ra, tài khoản này còn dùng để phản ánh các chi phí liên quan đến hoạt động kinh doanh bất động sản đầu tư như: Chi phí khấu hao; chi phí sửa chữa; chi phí cho thuê BĐSĐT theo phương thức cho thuê hoạt động; chi phí nhượng bán, thanh lý BĐSĐT…
b) Khoản dự phòng giảm giá hàng tồn kho được tính vào giá vốn hàng bán trên cơ sở số lượng hàng tồn kho và phần chênh lệch giữa giá trị thuần có thể thực hiện được nhỏ hơn giá gốc hàng tồn kho. Khi xác định khối lượng hàng tồn kho bị giảm giá cần phải trích lập dự phòng, kế toán phải loại trừ khối lượng hàng tồn kho đã ký được hợp đồng tiêu thụ (có giá trị thuần có thể thực hiện được không thấp hơn giá trị ghi sổ) nhưng chưa chuyển giao cho khách hàng nếu có bằng chứng chắc chắn về việc khách hàng sẽ không từ bỏ thực hiện hợp đồng và loại trừ hàng tồn kho dùng cho hoạt động xây dựng cơ bản, giá trị hàng tồn kho dùng cho sản xuất sản phẩm mà sản phẩm được tạo ra từ những hàng tồn kho này có giá bán bằng hoặc cao hơn giá thành sản xuất của sản phẩm.
c) Đối với phần giá trị hàng tồn kho hao hụt, mất mát, kế toán phải tính ngay vào giá vốn hàng bán (sau khi trừ đi các khoản bồi thường, nếu có).
d) Các khoản thuế nhập khẩu, thuế tiêu thụ đặc biệt, thuế bảo vệ môi trường đã tính vào giá trị hàng mua, nếu khi xuất bán hàng hóa mà các khoản thuế đó được hoàn lại thì được ghi giảm giá vốn hàng bán.
e) Các khoản chi phí không được coi là chi phí được trừ theo quy định của Luật thuế TNDN nhưng có đầy đủ hóa đơn chứng từ và đã hạch toán đúng theo Chế độ kế toán thì không được ghi giảm chi phí kế toán mà chỉ điều chỉnh trong quyết toán thuế TNDN để làm tăng số thuế TNDN phải nộp.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 632 - Giá vốn hàng bán
2.1. Trường hợp doanh nghiệp kế toán hàng tồn kho theo phương pháp kê khai thường xuyên.
Bên Nợ:
- Đối với hoạt động sản xuất, kinh doanh, phản ánh:
+ Trị giá vốn của sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ đã bán trong kỳ.
+ Chi phí nguyên liệu, vật liệu, chi phí nhân công vượt trên mức bình thường và chi phí sản xuất chung cố định không phân bổ được tính vào giá vốn hàng bán trong kỳ;
+ Các khoản hao hụt, mất mát của hàng tồn kho sau khi trừ phần bồi thường do trách nhiệm cá nhân gây ra;
+ Số trích lập dự phòng giảm giá hàng tồn kho (chênh lệch giữa số dự phòng giảm giá hàng tồn kho phải lập năm nay lớn hơn số dự phòng đã lập năm trước chưa sử dụng hết).
- Đối với hoạt động kinh doanh BĐSĐT, phản ánh:
+ Số khấu hao BĐSĐT dùng để cho thuê hoạt động trích trong kỳ;
+ Chi phí sửa chữa, nâng cấp, cải tạo BĐSĐT không đủ điều kiện tính vào nguyên giá BĐSĐT;
+ Chi phí phát sinh từ nghiệp vụ cho thuê hoạt động BĐSĐT trong kỳ;
+ Giá trị còn lại của BĐSĐT bán, thanh lý trong kỳ;
+ Chi phí của nghiệp vụ bán, thanh lý BĐSĐT phát sinh trong kỳ;
+ Số tổn thất do giảm giá trị BĐSĐT nắm giữ chờ tăng giá;
+ Chi phí trích trước đối với hàng hóa bất động sản được xác định là đã bán.
Bên Có:
- Kết chuyển giá vốn của sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ đã bán trong kỳ sang tài khoản 911 “Xác định kết quả kinh doanh”;
- Kết chuyển toàn bộ chi phí kinh doanh BĐSĐT phát sinh trong kỳ để xác định kết quả hoạt động kinh doanh;
- Khoản hoàn nhập dự phòng giảm giá hàng tồn kho cuối năm tài chính (chênh lệch giữa số dự phòng phải lập năm nay nhỏ hơn số đã lập năm trước);
- Trị giá hàng bán bị trả lại;
- Khoản hoàn nhập chi phí trích trước đối với hàng hóa bất động sản được xác định là đã bán (chênh lệch giữa số chi phí trích trước còn lại cao hơn chi phí thực tế phát sinh);
- Khoản chiết khấu thương mại, giảm giá hàng bán nhận được sau khi hàng mua đã tiêu thụ;
- Số điều chỉnh tăng nguyên giá BĐSĐT nắm giữ chờ tăng giá khi có bằng chứng chắc chắn cho thấy BĐSĐT có dấu hiệu tăng giá trở lại;
- Các khoản thuế nhập khẩu, thuế tiêu thụ đặc biệt, thuế bảo vệ môi trường đã tính vào giá trị hàng mua, nếu khi xuất bán hàng hóa mà các khoản thuế đó được hoàn lại.
Tài khoản 632 không có số dư cuối kỳ.
2.2. Trường hợp doanh nghiệp kế toán hàng tồn kho theo phương pháp kiểm kê định kỳ.
2.2.1. Đối với doanh nghiệp kinh doanh thương mại
Bên Nợ:
- Trị giá vốn của hàng hóa đã xuất bán trong kỳ.
- Số trích lập dự phòng giảm giá hàng tồn kho (chênh lệch giữa số dự phòng phải lập năm nay lớn hơn số đã lập năm trước chưa sử dụng hết).
Bên Có:
- Kết chuyển giá vốn của hàng hóa đã gửi bán nhưng chưa được xác định là tiêu thụ;
- Hoàn nhập dự phòng giảm giá hàng tồn kho cuối năm tài chính (chênh lệch giữa số dự phòng phải lập năm nay nhỏ hơn số đã lập năm trước);
- Kết chuyển giá vốn của hàng hóa đã xuất bán vào bên Nợ tài khoản 911 “Xác định kết quả kinh doanh”.
2.2.2. Đối với doanh nghiệp sản xuất và kinh doanh dịch vụ
Bên Nợ:
- Trị giá vốn của thành phẩm, dịch vụ tồn kho đầu kỳ;
- Số trích lập dự phòng giảm giá hàng tồn kho (chênh lệch giữa số dự phòng phải lập năm nay lớn hơn số dự phòng đã lập năm trước chưa sử dụng hết);
- Trị giá vốn của thành phẩm sản xuất xong nhập kho và dịch vụ đã hoàn thành.
Bên Có:
- Kết chuyển giá vốn của thành phẩm, dịch vụ tồn kho cuối kỳ vào bên Nợ TK 155 “Thành phẩm”; TK 154 “Chi phí sản xuất kinh doanh, dở dang”;
- Hoàn nhập dự phòng giảm giá hàng tồn kho cuối năm tài chính (chênh lệch giữa số dự phòng phải lập năm nay nhỏ hơn số đã lập năm trước chưa sử dụng hết);
- Kết chuyển giá vốn của thành phẩm đã xuất bán, dịch vụ hoàn thành được xác định là đã bán trong kỳ vào bên Nợ TK 911 “Xác định kết quả kinh doanh”.
Tài khoản 632 không có số dư cuối kỳ.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này phản ánh những khoản chi phí hoạt động tài chính bao gồm:
- Chi phí lãi tiền vay, lãi mua hàng trả chậm, lãi thuê tài sản thuê tài chính;
- Chiết khấu thanh toán cho người mua;
- Các khoản lỗ do thanh lý, nhượng bán các khoản đầu tư; chi phí giao dịch bán chứng khoán;
- Lỗ tỷ giá hối đoái phát sinh trong kỳ; Lỗ tỷ giá hối đoái do đánh giá lại cuối kỳ các khoản mục tiền tệ có gốc ngoại tệ; Lỗ bán ngoại tệ;
- Số trích lập dự phòng giảm giá chứng khoán kinh doanh, dự phòng tổn thất đầu tư vào đơn vị khác;
- Các khoản chi phí của hoạt động đầu tư tài chính khác;
- Các khoản chi phí tài chính khác.
b) Tài khoản 635 phải được hạch toán chi tiết cho từng nội dung chi phí. Không hạch toán vào tài khoản 635 những nội dung chi phí sau đây:
- Chi phí phục vụ cho việc sản xuất sản phẩm, cung cấp dịch vụ;
- Chi phí bán hàng;
- Chi phí quản lý doanh nghiệp;
- Chi phí kinh doanh bất động sản;
- Chi phí đầu tư xây dựng cơ bản;
- Các khoản chi phí được trang trải bằng nguồn kinh phí khác;
- Chi phí khác.
c) Việc hạch toán khoản chi phí tài chính phát sinh liên quan đến ngoại tệ được thực hiện theo quy định tại Điều 52 Thông tư này.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 635 - Chi phí tài chính
Bên Nợ:
- Các khoản chi phí tài chính phát sinh trong kỳ;
- Trích lập bổ sung dự phòng giảm giá chứng khoán kinh doanh, dự phòng tổn thất đầu tư vào đơn vị khác (chênh lệch giữa số dự phòng phải lập kỳ này lớn hơn số dự phòng đã lập kỳ trước).
Bên Có:
- Hoàn nhập dự phòng giảm giá chứng khoán kinh doanh, dự phòng tổn thất đầu tư vào đơn vị khác (chênh lệch giữa số dự phòng phải lập kỳ này nhỏ hơn số dự phòng đã trích lập kỳ trước chưa sử dụng hết);
- Các khoản được ghi giảm chi phí tài chính;
- Cuối kỳ kế toán, kết chuyển toàn bộ chi phí tài chính phát sinh trong kỳ để xác định kết quả hoạt động kinh doanh.
Tài khoản 635 không có số dư cuối kỳ.
1. Nguyên tắc kế toán
1.1. Tài khoản này dùng để phản ánh các khoản chi phí quản lý kinh doanh bao gồm chi phí bán hàng và chi phí quản lý doanh nghiệp:
Chi phí bán hàng bao gồm các chi phí thực tế phát sinh trong quá trình bán sản phẩm, hàng hóa, cung cấp dịch vụ, bao gồm các chi phí chào hàng, giới thiệu sản phẩm, quảng cáo sản phẩm, hoa hồng bán hàng, chi phí bảo hành sản phẩm, hàng hóa (trừ hoạt động xây lắp), chi phí bảo quản, đóng gói, vận chuyển, lương nhân viên bộ phận bán hàng (tiền lương, tiền công, các khoản phụ cấp,...), bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, kinh phí công đoàn, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm tai nạn lao động của nhân viên bán hàng; chi phí vật liệu, công cụ lao động, khấu hao TSCĐ dùng cho bộ phận bán hàng; dịch vụ mua ngoài (điện, nước, điện thoại, fax,...); chi phí bằng tiền khác.
Chi phí quản lý doanh nghiệp bao gồm các chi phí quản lý chung của doanh nghiệp bao gồm các chi phí về lương nhân viên bộ phận quản lý doanh nghiệp (tiền lương, tiền công, các khoản phụ cấp,...); bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, kinh phí công đoàn, bảo hiểm thất nghiệp của nhân viên quản lý doanh nghiệp; chi phí vật liệu văn phòng, công cụ lao động, khấu hao TSCĐ dùng cho quản lý doanh nghiệp; tiền thuê đất, thuế môn bài; khoản lập dự phòng phải thu khó đòi; dịch vụ mua ngoài (điện, nước, điện thoại, fax, bảo hiểm tài sản, cháy nổ...); chi phí bằng tiền khác (tiếp khách, hội nghị khách hàng...).
1.2. Các khoản chi phí bán hàng, chi phí quản lý doanh nghiệp không được coi là chi phí được trừ theo quy định của Luật thuế TNDN nhưng có đầy đủ hóa đơn chứng từ và đã hạch toán đúng theo Chế độ kế toán thì không được ghi giảm chi phí kế toán mà chỉ điều chỉnh trong quyết toán thuế TNDN để làm tăng số thuế TNDN phải nộp.
1.3. Tài khoản 642 được mở chi tiết theo từng nội dung chi phí theo quy định. Tùy theo yêu cầu quản lý của từng ngành, từng doanh nghiệp, tài khoản 642 có thể được mở chi tiết theo từng loại chi phí như: chi phí bán hàng, chi phí quản lý doanh nghiệp. Trong từng loại chi phí được theo dõi chi tiết theo từng nội dung chi phí như:
a) Đối với chi phí bán hàng:
- Chi phí nhân viên: Phản ánh các khoản phải trả cho nhân viên bán hàng, nhân viên đóng gói, vận chuyển, bảo quản sản phẩm, hàng hóa,... bao gồm tiền lương, tiền ăn giữa ca, tiền công và các khoản trích bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, kinh phí công đoàn, bảo hiểm thất nghiệp,...
- Chi phí vật liệu, bao bì: Phản ánh các chi phí vật liệu, bao bì xuất dùng cho việc bảo quản, tiêu thụ sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ, như chi phí vật liệu đóng gói sản phẩm, hàng hóa, chi phí vật liệu, nhiên liệu dùng cho bảo quản, bốc vác, vận chuyển sản phẩm, hàng hóa trong quá trình tiêu thụ, vật liệu dùng cho sửa chữa, bảo quản TSCĐ,... dùng cho bộ phận bán hàng.
- Chi phí dụng cụ, đồ dùng: Phản ánh chi phí về công cụ, dụng cụ phục vụ cho quá trình tiêu thụ sản phẩm, hàng hóa như dụng cụ đo lường, phương tiện tính toán, phương tiện làm việc,...
- Chi phí khấu hao TSCĐ: Phản ánh chi phí khấu hao TSCĐ ở bộ phận bảo quản, bán hàng, như nhà kho, cửa hàng, bến bãi, phương tiện bốc dỡ, vận chuyển, phương tiện tính toán, đo lường, kiểm nghiệm chất lượng,...
- Chi phí bảo hành: Dùng để phản ánh khoản chi phí bảo hành sản phẩm, hàng hóa. Riêng chi phí sửa chữa và bảo hành công trình xây lắp phản ánh ở TK 154 “Chi phí sản xuất kinh doanh dở dang” mà không phản ánh ở TK này.
- Chi phí dịch vụ mua ngoài: Phản ánh các chi phí dịch vụ mua ngoài phục vụ cho bán hàng như chi phí thuê ngoài sửa chữa TSCĐ phục vụ trực tiếp cho khâu bán hàng, tiền thuê kho, thuê bãi, tiền thuê bốc vác, vận chuyển sản phẩm, hàng hóa đi bán, tiền trả hoa hồng cho đại lý bán hàng, cho đơn vị nhận ủy thác xuất khẩu,...
- Chi phí bằng tiền khác: Phản ánh các chi phí bằng tiền khác phát sinh trong khâu bán hàng ngoài các chi phí nêu trên như chi phí tiếp khách ở bộ phận bán hàng, chi phí giới thiệu sản phẩm, hàng hóa, khuyến mại, quảng cáo, chào hàng, chi phí hội nghị khách hàng..
b) Đối với chi phí quản lý doanh nghiệp:
- Chi phí nhân viên quản lý: Phản ánh các khoản phải trả cho cán bộ nhân viên quản lý doanh nghiệp, như tiền lương, các khoản phụ cấp, bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế, kinh phí công đoàn, bảo hiểm thất nghiệp của Ban Giám đốc, nhân viên quản lý ở các phòng, ban của doanh nghiệp.
- Chi phí vật liệu quản lý: Phản ánh chi phí vật liệu xuất dùng cho công tác quản lý doanh nghiệp như văn phòng phẩm... vật liệu sử dụng cho việc sửa chữa TSCĐ, công cụ, dụng cụ,... (giá có thuế hoặc chưa có thuế GTGT).
- Chi phí đồ dùng văn phòng: Phản ánh chi phí dụng cụ, đồ dùng văn phòng dùng cho công tác quản lý (giá có thuế hoặc chưa có thuế GTGT).
- Chi phí khấu hao TSCĐ: Phản ánh chi phí khấu hao TSCĐ dùng chung cho doanh nghiệp như: Nhà cửa làm việc của các phòng ban, kho tàng, vật kiến trúc, phương tiện vận tải truyền dẫn, máy móc thiết bị quản lý dùng trên văn phòng,...
- Thuế, phí và lệ phí: Phản ánh chi phí về thuế, phí và lệ phí như: thuế môn bài, tiền thuê đất,... và các khoản phí, lệ phí khác.
- Chi phí dự phòng: Phản ánh các khoản dự phòng phải thu khó đòi, dự phòng phải trả tính vào chi phí sản xuất, kinh doanh của doanh nghiệp.
- Chi phí dịch vụ mua ngoài: Phản ánh các chi phí dịch vụ mua ngoài phục vụ cho công tác quản lý doanh nghiệp; các khoản chi mua và sử dụng các tài liệu kỹ thuật, bằng sáng chế,... (không đủ tiêu chuẩn ghi nhận TSCĐ) được tính theo phương pháp phân bổ dần vào chi phí quản lý doanh nghiệp; tiền thuê TSCĐ, chi phí trả cho nhà thầu phụ.
- Chi phí bằng tiền khác: Phản ánh các chi phí khác thuộc quản lý chung của doanh nghiệp, ngoài các chi phí nêu trên, như: Chi phí hội nghị, tiếp khách, công tác phí, tàu xe, khoản chi cho lao động nữ,...
1.4. Đối với sản phẩm, hàng hóa dùng để khuyến mại, quảng cáo:
- Trường hợp xuất sản phẩm, hàng hóa để khuyến mại, quảng cáo không thu tiền, không kèm theo các điều kiện khác như phải mua sản phẩm, hàng hóa thì ghi nhận giá trị hàng khuyến mại, quảng cáo vào chi phí bán hàng.
- Trường hợp xuất sản phẩm, hàng hóa để khuyến mại, quảng cáo nhưng khách hàng chỉ được nhận hàng khuyến mại, quảng cáo kèm theo các điều kiện khác như phải mua sản phẩm, hàng hóa (ví dụ như mua 2 sản phẩm được tặng 1 sản phẩm....) thì kế toán phản ánh giá trị hàng khuyến mại, quảng cáo vào giá vốn hàng bán (trường hợp này bản chất giao dịch là giảm giá hàng bán).
- Trường hợp doanh nghiệp có hoạt động thương mại được nhận hàng hóa (không phải trả tiền) từ nhà sản xuất, nhà phân phối để quảng cáo, khuyến mại cho khách hàng mua hàng của nhà sản xuất, nhà phân phối:
+ Khi nhận hàng của nhà sản xuất (không phải trả tiền) dùng để khuyến mại, quảng cáo cho khách hàng, nhà phân phối phải theo dõi chi tiết số lượng hàng trong hệ thống quản trị nội bộ của mình và thuyết minh trên Bản thuyết minh Báo cáo tài chính đối với hàng nhận được và số hàng đã dùng để khuyến mại cho người mua (như hàng hóa nhận giữ hộ).
+ Khi hết chương trình khuyến mại, nếu không phải trả lại nhà sản xuất số hàng khuyến mại chưa sử dụng hết, kế toán ghi nhận thu nhập khác là giá trị số hàng khuyến mại không phải trả lại.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 642 - Chi phí quản lý kinh doanh
Bên Nợ:
- Các chi phí quản lý kinh doanh phát sinh trong kỳ;
- Số dự phòng phải thu khó đòi, dự phòng phải trả (Chênh lệch giữa số dự phòng phải lập kỳ này lớn hơn số dự phòng đã lập kỳ trước chưa sử dụng hết);
Bên Có:
- Các khoản được ghi giảm chi phí quản lý kinh doanh;
- Hoàn nhập dự phòng phải thu khó đòi, dự phòng phải trả (chênh lệch giữa số dự phòng phải lập kỳ này nhỏ hơn số dự phòng đã lập kỳ trước chưa sử dụng hết);
- Kết chuyển chi phí quản lý kinh doanh vào tài khoản 911 "Xác định kết quả kinh doanh".
Tài khoản 642 không có số dư cuối kỳ.
Tài khoản 642 - Chi phí quản lý kinh doanh có 2 tài khoản cấp 2:
- Tài khoản 6421 - Chi phí bán hàng: Phản ánh chi phí bán hàng thực tế phát sinh trong quá trình bán sản phẩm, hàng hóa và cung cấp dịch vụ trong kỳ của doanh nghiệp và tình hình kết chuyển chi phí bán hàng sang TK 911- Xác định kết quả kinh doanh.
- Tài khoản 6422 - Chi phí quản lý doanh nghiệp: Phản ánh chi phí quản lý chung của doanh nghiệp phát sinh trong kỳ và tình hình kết chuyển chi phí quản lý doanh nghiệp sang TK 911 - Xác định kết quả kinh doanh.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để phản ánh các khoản thu nhập khác ngoài hoạt động sản xuất, kinh doanh thông thường của doanh nghiệp, gồm:
- Thu nhập từ nhượng bán, thanh lý TSCĐ;
- Chênh lệch giữa giá trị hợp lý tài sản được chia từ BCC cao hơn chi phí đầu tư xây dựng tài sản đồng kiểm soát;
- Chênh lệch lãi do đánh giá lại vật tư, hàng hóa, tài sản cố định đưa đi góp vốn liên doanh, đầu tư vào công ty liên kết và đầu tư khác;
- Các khoản thuế phải nộp khi bán hàng hóa, cung cấp dịch vụ nhưng sau đó được giảm, được hoàn (thuế xuất khẩu được hoàn, thuế GTGT, TTĐB, BVMT phải nộp nhưng sau đó được giảm);
- Thu tiền phạt do khách hàng vi phạm hợp đồng;
- Thu tiền bồi thường của bên thứ ba để bù đắp cho tài sản bị tổn thất (ví dụ thu tiền bảo hiểm được bồi thường, tiền đền bù di dời cơ sở kinh doanh và các khoản có tính chất tương tự);
- Thu các khoản nợ khó đòi đã xử lý xóa sổ;
- Thu các khoản nợ phải trả không xác định được chủ;
- Các khoản tiền thưởng của khách hàng liên quan đến tiêu thụ hàng hóa, sản phẩm, dịch vụ không tính trong doanh thu (nếu có);
- Thu nhập quà biếu, quà tặng bằng tiền, hiện vật của các tổ chức, cá nhân tặng cho doanh nghiệp;
- Giá trị số hàng khuyến mại không phải trả lại nhà sản xuất;
- Các khoản thu nhập khác ngoài các khoản nêu trên.
b) Khi có khả năng chắc chắn thu được các khoản tiền phạt vi phạm hợp đồng, kế toán phải xét bản chất của khoản tiền phạt để kế toán phù hợp với từng trường hợp cụ thể theo nguyên tắc:
- Đối với bên bán: Tất cả các khoản tiền phạt vi phạm hợp đồng thu được từ bên mua nằm ngoài giá trị hợp đồng được ghi nhận là thu nhập khác.
- Đối với bên mua:
+ Các khoản tiền phạt về bản chất là khoản giảm giá hàng mua, làm giảm khoản thanh toán cho người bán được hạch toán giảm giá trị tài sản hoặc khoản thanh toán (không hạch toán vào thu nhập khác) trừ khi tài sản có liên quan đã được thanh lý, nhượng bán.
Ví dụ khi nhà thầu thi công chậm tiến độ, chủ đầu tư được phạt nhà thầu theo đó được quyền thu hồi lại một phần số tiền đã thanh toán cho nhà thầu thì số tiền thu hồi lại được ghi giảm giá trị tài sản xây dựng. Tuy nhiên nếu khoản tiền phạt thu được sau khi tài sản đã được thanh lý, nhượng bán thì khoản tiền phạt được ghi vào thu nhập khác.
+ Các khoản tiền phạt khác được ghi nhận là thu nhập khác trong kỳ phát sinh, ví dụ: Người mua được quyền từ chối nhận hàng và được phạt người bán nếu giao hàng không đúng thời hạn quy định trong hợp đồng thì khoản tiền phạt phải thu được ghi nhận là thu nhập khác khi chắc chắn thu được. Trường hợp người mua vẫn nhận hàng và số tiền phạt được giảm trừ vào số tiền phải thanh toán thì giá trị hàng mua được ghi nhận theo số thực phải thanh toán, kế toán không ghi nhận khoản tiền phạt vào thu nhập khác.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 711 - Thu nhập khác
Bên Nợ:
- Số thuế GTGT phải nộp (nếu có) đối với các khoản thu nhập khác ở doanh nghiệp nộp thuế GTGT theo phương pháp trực tiếp.
- Cuối kỳ kế toán, kết chuyển các khoản thu nhập khác phát sinh trong kỳ sang tài khoản 911 “Xác định kết quả kinh doanh”.
Bên Có: Các khoản thu nhập khác phát sinh trong kỳ.
Tài khoản 711 - Thu nhập khác không có số dư cuối kỳ.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này phản ánh những khoản chi phí phát sinh do các sự kiện hay các nghiệp vụ riêng biệt với hoạt động thông thường của doanh nghiệp. Chi phí khác của doanh nghiệp có thể gồm:
- Chi phí thanh lý, nhượng bán TSCĐ (gồm cả chi phí đấu thầu hoạt động thanh lý). Số tiền thu từ bán hồ sơ thầu hoạt động thanh lý, nhượng bán TSCĐ được ghi giảm chi phí thanh lý, nhượng bán TSCĐ;
- Chênh lệch giữa giá trị hợp lý tài sản được chia từ BCC nhỏ hơn chi phí đầu tư xây dựng tài sản đồng kiểm soát;
- Giá trị còn lại của TSCĐ bị phá dỡ;
- Giá trị còn lại của TSCĐ thanh lý, nhượng bán TSCĐ (nếu có);
- Chênh lệch lỗ do đánh giá lại vật tư, hàng hóa, TSCĐ đưa đi góp vốn vào công ty liên doanh, liên kết và đầu tư khác;
- Tiền phạt phải trả do vi phạm hợp đồng kinh tế, phạt vi phạm hành chính;
- Các khoản chi phí khác.
b) Các khoản chi phí không được coi là chi phí được trừ theo quy định của Luật thuế TNDN nhưng có đầy đủ hóa đơn chứng từ và đã hạch toán đúng theo Chế độ kế toán thì không được ghi giảm chi phí kế toán mà chỉ điều chỉnh trong quyết toán thuế TNDN để làm tăng số thuế TNDN phải nộp.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 811 - Chi phí khác
Bên Nợ: Các khoản chi phí khác phát sinh.
Bên Có: Cuối kỳ, kết chuyển toàn bộ các khoản chi phí khác phát sinh trong kỳ vào tài khoản 911 “Xác định kết quả kinh doanh”.
Tài khoản 811 không có số dư cuối kỳ.
a) Nguyên tắc kế toán chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp
- Tài khoản này dùng để phản ánh chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp của doanh nghiệp phát sinh trong năm làm căn cứ xác định kết quả hoạt động kinh doanh sau thuế của doanh nghiệp trong năm tài chính hiện hành.
- Chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp được ghi nhận vào tài khoản này là số thuế thu nhập doanh nghiệp phải nộp tính trên thu nhập chịu thuế trong năm và thuế suất thuế thu nhập doanh nghiệp hiện hành.
- Hàng quý, kế toán căn cứ vào chứng từ nộp thuế thu nhập doanh nghiệp để ghi nhận số thuế thu nhập doanh nghiệp tạm phải nộp vào chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp. Cuối năm tài chính, căn cứ vào tờ khai quyết toán thuế, nếu số thuế thu nhập doanh nghiệp tạm phải nộp trong năm nhỏ hơn số phải nộp cho năm đó, kế toán ghi nhận số thuế thu nhập doanh nghiệp phải nộp thêm vào chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp. Trường hợp số thuế thu nhập doanh nghiệp tạm phải nộp trong năm lớn hơn số phải nộp của năm đó, kế toán phải ghi giảm chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp là số chênh lệch giữa số thuế thu nhập doanh nghiệp tạm phải nộp trong năm lớn hơn số phải nộp.
- Trường hợp phát hiện sai sót không trọng yếu liên quan đến khoản thuế thu nhập doanh nghiệp phải nộp của các năm trước, doanh nghiệp được hạch toán tăng (hoặc giảm) số thuế thu nhập doanh nghiệp phải nộp của các năm trước vào chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp của năm phát hiện sai sót.
- Đối với các sai sót trọng yếu, kế toán điều chỉnh hồi tố.
- Khi lập Báo cáo tài chính, kế toán phải kết chuyển chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp phát sinh vào tài khoản 911 - “Xác định kết quả kinh doanh” để xác định lợi nhuận sau thuế trong kỳ kế toán.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 821 - Chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp
Bên Nợ:
- Chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp phát sinh trong năm;
- Thuế thu nhập doanh nghiệp của các năm trước phải nộp bổ sung do phát hiện sai sót không trọng yếu của các năm trước được ghi tăng chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp của năm hiện tại.
Bên Có:
- Số thuế thu nhập doanh nghiệp thực tế phải nộp trong năm nhỏ hơn số thuế thu nhập doanh nghiệp tạm phải nộp được giảm trừ vào chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp đã ghi nhận trong năm;
- Số thuế thu nhập doanh nghiệp phải nộp được ghi giảm do phát hiện sai sót không trọng yếu của các năm trước được ghi giảm chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp trong năm hiện tại;
- Kết chuyển số chênh lệch giữa chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp phát sinh trong năm lớn hơn khoản được ghi giảm chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp trong năm vào tài khoản 911 - “Xác định kết quả kinh doanh”.
Tài khoản 821 - “Chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp” không có số dư cuối kỳ.
1. Nguyên tắc kế toán
a) Tài khoản này dùng để xác định và phản ánh kết quả hoạt động kinh doanh và các hoạt động khác của doanh nghiệp trong một kỳ kế toán. Kết quả hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp bao gồm: Kết quả hoạt động sản xuất, kinh doanh, kết quả hoạt động tài chính và kết quả hoạt động khác.
- Kết quả hoạt động sản xuất, kinh doanh là số chênh lệch giữa doanh thu thuần và trị giá vốn hàng bán (gồm cả sản phẩm, hàng hóa, bất động sản đầu tư và dịch vụ, giá thành sản xuất của sản phẩm xây lắp, chi phí liên quan đến hoạt động kinh doanh bất động sản đầu tư, như: chi phí khấu hao, chi phí sửa chữa, nâng cấp, chi phí cho thuê hoạt động, chi phí thanh lý, nhượng bán bất động sản đầu tư), chi phí bán hàng và chi phí quản lý doanh nghiệp.
- Kết quả hoạt động tài chính là số chênh lệch giữa thu nhập của hoạt động tài chính và chi phí hoạt động tài chính.
- Kết quả hoạt động khác là số chênh lệch giữa các khoản thu nhập khác và các khoản chi phí khác và chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp.
b) Tài khoản này phải phản ánh đầy đủ, chính xác kết quả hoạt động kinh doanh của kỳ kế toán. Kết quả hoạt động kinh doanh phải được hạch toán chi tiết theo từng loại hoạt động (hoạt động sản xuất, chế biến, hoạt động kinh doanh thương mại, dịch vụ, hoạt động tài chính...). Trong từng loại hoạt động kinh doanh có thể cần hạch toán chi tiết cho từng loại sản phẩm, từng ngành hàng, từng loại dịch vụ.
c) Các khoản doanh thu và thu nhập được kết chuyển vào tài khoản này là số doanh thu thuần và thu nhập thuần.
2. Kết cấu và nội dung phản ánh của Tài khoản 911 - Xác định kết quả kinh doanh
Bên Nợ:
- Trị giá vốn của sản phẩm, hàng hóa, bất động sản đầu tư và dịch vụ đã bán;
- Chi phí hoạt động tài chính, chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp và chi phí khác;
- Chi phí bán hàng và chi phí quản lý doanh nghiệp;
- Kết chuyển lãi.
Bên Có:
- Doanh thu thuần về số sản phẩm, hàng hóa, bất động sản đầu tư và dịch vụ đã bán trong kỳ;
- Doanh thu hoạt động tài chính, các khoản thu nhập khác và khoản kết chuyển giảm chi phí thuế thu nhập doanh nghiệp;
- Kết chuyển lỗ.
Tài khoản 911 không có số dư cuối kỳ.
CHART OF ACCOUNTS
Article 11. Rules for cash accounting
1. The accountant must keep daily records of revenues, expenses, receipt and dispatching of money cash funds or foreign currencies in the Journals and calculate the fund balance and every account in the bank at all times for verification.
2. Deposits paid by other organizations and individuals in the enterprise shall be managed and recorded similarly to the enterprise’s money.
3. The receipt or payment slips with sufficient signatures are required when obtaining receipts or making payments of cash. The debit notes or credit notes or banking statements are required when recording bank deposits.
4. The accountant must keep records of cash in foreign currency in details. When transactions in foreign currencies are made, foreign currencies shall be converted into VND according to the following rules:
- Actual exchange rates shall be applied to the debit side of cash accounts;
- Weighted average exchange rates or actual exchange rates shall be applied to the credit side of cash accounts.
The determination of weighted average exchange rate and actual exchange rate is specified in Article 52 of this Circular.
5. In the cases where the enterprise applies the actual exchange rate to record the money and exchange differences that occur in the period in the credit side of cash accounts, it may record them at the time of payment or on a periodical basis depending on the characteristics of its operation. If at the end of accounting period:
- The cash account balance in foreign currency is empty, the enterprise must aggregate all exchange differences that occur in the period with financial income or financial expense in the period.
- If the cash account balance in foreign currency is positive, the enterprise shall carry out reassessment as specified in Article 52 of this Circular.
6. The foreign currency balance must be reassessed at the time of preparation of the financial statement at the closing average transfer rate of the commercial bank where the enterprise’s transactions are usually made (hereinafter referred to as “the regular bank”).
Determination of the average transfer rate and method for handling exchange difference due to reassessment of foreign currency accounts are specified in Article 52 of this Circular.
Article 12. Account 111 – Cash on hand
1. Rules for accounting
a) This account reflects receipts, expenses, balance in the enterprise’s cash fund, including VND and foreign currencies. Only received, dispatched or stocked VND and foreign currencies shall be recorded to account 111 “Cash”.
b) When receiving or dispatching cash fund, receipt slips, payment slips with signatures of payees, payers and persons authorized to permit such transactions are required. Receiving order and dispatching order must be attached in certain cases.
c) The accountant of cash fund must write a Cash daybook and record all day-to-day financial transactions: receipts, payments, dispatch or receiving of the cash fund and calculate the fund balance at all times.
d) The cashier shall be responsible for management, receiving and dispatch of the cash fund. The cashier must verify the actual cash balance, then collate the figures between cash fund book and cash ledger on a daily basis. In case of any difference, the accountant and the cashier must verify them again in order to uncover reasons and propose solutions for such difference.
2. Structure and contents of Account 111 – Cash
Debit:
- Received VND and foreign currency;
- Excess VND and foreign currency found during stocktaking;
- Exchange rate difference due to reassessment of cash balance in foreign currency at the time of reporting (if foreign currency rate rises against the recorded exchange rate).
Credit:
- Dispatched VND and foreign currency;
- Fund deficiency in VND and foreign currency found during stocktaking;
- Exchange rate difference due to reassessment of cash balance in foreign currency at the time of reporting (if foreign currency rate rises against the recorded exchange rate).
Debit balance:
Stocked cash and foreign currency remained in the cash fund at the reporting time.
Account 111 – Cash, comprising two sub-accounts:
- Account 1111 – VND: reflecting receipts, expenses, balance in VND of the cash fund.
- Account 1112 – Foreign currencies: reflecting receipts, expenses, exchange rate differences and foreign currency balance of the cash fund which is converted into the accounting currency.
Article 13. Account 112 – Cash in bank
1. Rules for accounting
a) This account is intended to record current amounts, increases and decreases in demand deposits of the enterprise in bank accounts. Credit notes, debit notes or bank statements enclosed with original documents (payment order, collection order, depository transfer check, certified check, etc) shall be recorded to Account 112 "Cash in bank".
b) When receiving documents sent from a bank, the accountant must collate them with enclosed original documents. In case of any difference between figures in enterprise's ledger, original documents and in the bank’s documents, the enterprise must request the bank to verify and handle such difference. At the end of the month, if the cause of such difference is not identified, accountants shall record according to the bank's figures stated in debit notes, credit notes or bank's statements. The difference (if any) shall be recorded to Dr 138 “Other receivables” (1381) (if the value recorded by the accountant is larger than that provided by the bank) or recorded to Cr 338 “Other payables” (3381) (if the value recorded by the accountant is smaller than that provided by the bank). In the following month, the investigation into the difference must carry on to adjust the book values.
c) It is required to sort the deposits by account in each bank to facilitate verification.
d) Bank overdrafts must not be recorded as a negative amount on bank deposit accounts. Instead, they shall be recorded similarly to bank loans.
2. Structure and contents of account 112 – Cash in bank
Debit:
- Deposited VND and foreign currencies;
- Exchange rate difference due to reassessment of bank deposit balance in foreign currency at the time of reporting (if foreign currency rate rises against the recorded exchange rate).
Credit:
- Withdrawn VND and foreign currencies;
- Exchange rate difference due to reassessment of bank deposit balance in foreign currency at the time of reporting (if foreign currency rate drops against the recorded exchange rate).
Debit balance:
Actual deposited VND and foreign currencies at the reporting time.
Account 112 – Cash in bank, comprising two sub-accounts:
- Account 1121 – VND: reflecting deposits, withdrawals and bank account balance in VND.
- Account 1122 – Foreign currency: reflecting deposits, withdrawals and bank account balance in foreign currencies converted into the accounting currency.
Article 14. Account 121 - Trading securities
1. Rules for accounting
a) This account is intended to record the sales, purchases and payments of securities held for trading as defined by law (including over-12-month matured securities which are traded for profits). Trading securities include:
- Shares, bonds listed on securities market;
- Securities and other financial instruments.
This account is not used to record the held to maturity investment, such as: loans under agreements, cash in bank, bonds, commercial papers, treasury bills, exchange bills,…held to maturity date.
b) Trading securities must be recorded in the ledger according to their historical cost: buying price plus (+) buying expenses (if any) such as brokerage, transactions, information provision, taxes, bank's fees and charges. The historical cost of trading securities shall be determined according to reasonable prices of payment at the time of transaction. Trading securities shall be recorded when the investor acquires the ownership. To be specific:
- Listed securities are recorded at the time of matching (T+0);
- Unlisted securities are recorded at the time at which the ownership is acquired as prescribed in regulations of law.
c) At the end of the fiscal year, if the market prices of trading securities devalue against their historical costs, the accounting may make provisions for devaluation.
d) The enterprise must promptly fully record incomes from investment in trading securities. When receive investment interests including the investment interests accrued before re-buy that investment, that interests must be allocated. Interest in the periods after the enterprise buys such investment shall be recorded as financial income. The interest accrued before the enterprise repurchases the investment shall be recorded as a decrease in its value.
When the investor receives additional shares without paying money to joint-stock companies using share premium, the funds belong to owners’ equity and unallocated after-tax profits (dividends are allocated by shares) to issue additional shares, the investor only observes the quantity of additional shares according to the presentation of financial statement, not records the received share value, not records financial income and not records the investment value in joint-stock companies.
dd) Before any share is exchanged, its value must be determined according to fair value on the exchanging date. The difference (if any) between fair value of shares received and book value of shares used for exchange shall be recorded to financial income (in case of profit) or financial expenses (in case of loss). The determination of fair value of shares shall comply with regulations below:
- Regarding shares of listed companies, fair value of their shares are closing prices listed on the securities market on the exchange date. In case the securities market closes transaction on the exchange date, the fair value of shares is closing prices of the session preceding the exchange date.
- Regarding unlisted shares permitted to transact on the UPCOM, the fair value of shares are closing prices of UPCOM on the exchange date. In case the UPCOM closes transactions on the exchange date, the fair value of shares is closing prices of the session preceding the exchange date.
- With regard to other unlisted shares, the fair value of shares is prices dealt by contracting parties or book value at the exchange date.
e) The accountant manage trading securities being held by the enterprise by ticker symbol and type (type of securities, face value, actual buying price or each foreign currency used for investment, etc).
g) When liquidating or transferring trading securities (according to each type of security), the cost shall be determined according to weighted mean or “first-in, first-out” rule. The cost of selling securities shall be aggregated with financial expense in the period. The profit earned or loss incurred when liquidating or selling trading securities shall be aggregated with financial income or financial expense in the accounting period.
h) At the end of the fiscal year, the enterprise must reassess all types of trading securities that are foreign currency monetary items at the closing average transfer rate of the enterprise’s regular bank. The determination of the average transfer rate and method for handling exchange difference due to reassessment of trading securities that are foreign currency monetary items are specified in Article 52 of this Circular.
2. Structure and contents of account 121 – Trading securities
Debit: Trading security buying-value.
Credit: trading security selling-value.
Debit balance: Trading security value at the reporting time.
Article 15. Account 128 – Held to maturity investments
1. Rules for accounting
a) This account is used to record current amounts and increases and decreases in held to maturity investments (other than trading securities), such as: term deposits (including treasury bills, promissory notes), bonds, and held to maturity loans to earn profits periodically and other held to maturity investments.
This account does not reflect debt securities held for sales (reflected in account 121 – Trading securities).
b) Held to maturity investments must be recorded in the ledger according to their historical costs: buying price plus (+) buying expenses (if any) such as brokerage, transactions, information provision, taxes, bank's fees and charges.
c) The accountant must keep records of all held to maturity investments and sort them by term, type, currency, quantity, etc. When preparing a financial statement, accountants shall record them as long-term or short-term assets according to the remaining term (under 12 months or more than 12 months from the reporting date.
d) The enterprise must promptly and fully record financial income from investments such as deposit interest, loan interest, profit or loss on liquidation or transfer of held to maturity investments, etc.
dd) The enterprise must promptly and fully record incomes from held to maturity investment. When receive investment interests including the investment interests accrued before re-buy that investment, that interests must be allocated. Interest in the periods after the enterprise purchases such investment shall be recorded as financial income. The interest accrued before the enterprise repurchases the investment shall be recorded as a decrease in its value.
e) Accountants shall assess the recoverability of held to maturity investments other than loans. If there is evident that an investment is partially or fully unrecoverable, accountants shall aggregate the loss with financial expense in the period. In cases where the loss cannot be reliably identified, the accountant is not required to record it as a decrease, but the recoverability of such investment must be reported on the financial statement.
g) When the financial statement is prepared, the accountant must re-asset all held to maturity investments classified as foreign currency monetary items at the closing average transfer rate of the enterprise’s regular bank.
The determination of the average transfer rate and method for handling exchange difference due to reassessment of foreign currency monetary items are specified in Article 52 of this Circular.
2. Structure and contents of account 128 – Held to maturity investments
Debit:
Value of held to maturity investments increases.
Credit:
Value of held to maturity investments decreases.
Debit balance:
Value of current held to maturity investments at the reporting time.
Account 128 – Held to maturity investments, comprising two sub-accounts:
- Account 1281 - Term deposits: reflecting increases, decreases and balance of term deposits.
- Account 1288 – Other held to maturity investments: reflecting increases, decreases and balance of other held to maturity investments such as preference shares which the issuer is required to repurchase them in a certain time in the future, commercial papers, bonds and held to maturity loans.
Article 16. Rules for accounting of receivables
1. The receivables shall be sorted by terms, debtors, currency and other factors according to requirements for management.
2. The receivable shall be classified as trade receivables, intra-company receivables and other receivables as follows:
a) Trade receivables include commercial receivables generating from purchase-sale related transactions, such as: receivables from sales, services, liquidation or transfer of assets (fixed assets, investment property, financial investments) between enterprises and buyers (independent units against buyers, including units in which the enterprise invest). These receivables include receivables for sale of exports via the trustee.
b) Intra-company receivables include receivables between superior units and affiliated units.
c) Other receivables include non-commercial or non-trading receivables, such as:
- Receivables generating financial income, such as: receivables from loan interest, deposit interest, dividends and divided profits;
- Reimbursable payments on behalf of a third party; receivables on behalf of the trustor which are collected by the trustee;
- Non-commercial receivables include non-monetary borrowed assets, fines, compensation, unresolved asset losses, etc.
3. When preparing a financial statement, the receivables shall be classified as short-term receivables or long-term receivables according to their remaining terms. Receivables on the financial position statement may include amounts recorded to accounts other than accounts receivable, such as: loans recorded to account 1288; deposits recorded to account 1386, advances recorded to account 141, etc. The allowance for bad debts shall be determined according to the items classified as short-term receivables and long-term receivables on the financial position statement.
4. Receivables in foreign currencies shall be sorted by currency and debtors as follows:
- When receivables are recorded (debit side of accounts receivable), they shall be converted into the accounting currency at the actual exchange rate applied at that time.
In case of advance received from the buyer where the criteria for recognition of revenues and incomes are met, the advance shall be recorded in Dr 131 at the specific exchange rate applied at the time of advance payment.
- When collecting receivables (recorded to debit side of accounts receivable), the enterprise may select between the recorded weighted average exchange rates applied to each debtor or the actual exchange rates at the time of collection.
Advance payments by buyers recorded to Dr 131 shall apply the actual exchange rate at the time of advance payment.
5. In the cases where the enterprise applies the actual exchange rate to record the receivables and exchange differences that occur in the period in the credit side of accounts receivable, it may record them at the time of payment or on a periodical basis depending on the characteristics of its operation. If at the end of accounting period:
- If the balance of accounts receivable is empty, the enterprise must aggregate all exchange differences that occur in the period with financial income or financial expense in the period.
- If the balance of accounts receivable is positive, the enterprise shall carry out reassessment as specified in Article 52 of this Circular.
6. The receivables that are foreign currency monetary items must be reassessed at the time of preparation of the financial statement at the closing average transfer rate of the enterprise’s regular bank.
The determination of the average transfer rate and method for handling exchange difference due to reassessment of receivables that are foreign currency monetary items are specified in Article 52 of this Circular.
7. Allowance for bad debts shall be made for those that are foreign currency monetary items.
Article 17. Account 131 – Trade receivables
1. Rules for accounting
a) This account is intended to record receivables and payments of receivables of customers from goods, investment property, fixed assets, financial investment or services. This account is also intended to record receivables from contractors and contract awarders related for finished infrastructure development works. This account is not intended to record immediate cash.
b) The receivables must be recorded specifically to every debtor, every receivables item and monitor the recovery terms (above 12 months or not exceeding 12 months from the reporting time) and keep record for every payment. Debtors are customers that purchase of goods and/or services from the enterprise, including fixed assets, investment property or other financial investments.
c) The export trustor shall record receivables for sale of exports from the trustee to above account similarly to ordinary sales of goods or service provision.
d) When recording this account, the debts shall be classified as recoverable debts, doubtful debts or irrecoverable debts to determine allowance for bad debts or solutions for bad debts. The loss on bad debts minus (-) provision shall be aggregated with the administration expenses in the accounting period. Doubtful receivables that are collected shall be aggregated with other incomes.
dd) If the goods, investment property or services are provided against agreements between the enterprise and the customer, the customer may request the enterprise to give a discount or return the goods.
2. Structure and contents of account 131 – Trade receivables
Debit:
- Trade receivables generated within a tax period from sale of goods, investment property, fixed assets, services or financial investments;
- Excess cash returned to customers.
- Reassessment of trade receivables that are foreign currency monetary items at the time of preparation of the financial statement (if foreign currency rate rises against the recorded exchange rate).
Credit:
- Debts owed by customers';
- Advances received from customers;
- Discounts deducted from trade receivables;
- Sales of returned goods (inclusive or exclusive of VAT).
- Payment discounts and trade discounts offered to buyers;
- Reassessment of trade receivables that are foreign currency monetary items at the time of preparation of the financial statement (if foreign currency rate drops against the recorded exchange rate).
Debit balance:
Remaining trade receivables.
This account may have a positive credit balance: the credit balance reflects the advances or excess amount collected from customers sorted by customers. When preparing the financial position statement, the balance with detailed debtors shall be used to record both “Asset” and “Equity”
Article 18. Account 133 – Deductible VAT
1. Rules for accounting
a) This account is used to record input VAT that is deductible, has been deducted and remaining deductible VAT of the enterprise.
b) The deductible input VAT and non-deductible input VAT must be recorded separately. If they cannot be recorded separately, the input VAT shall be recorded to account 133. At the end of the tax period, the deductible input VAT and non-deductible input VAT shall be determined in accordance with regulations of law on VAT.
c) The non-deductible input VAT shall be recorded to values of purchased assets, costs of goods sold or operating expenses as the case may be.
d) Declaration and payment of deductible input VAT shall comply with regulations of law on VAT.
2. Structure and contents of account 133 – Deductible VAT
Debit:
Deductible VAT.
Credit:
- Deducted VAT.
- Carriedforward non-deductible input VAT.
- Input VAT on purchased supplies and/or goods that are returned or discounted;
- Refunded input VAT.
Debit balance:
Remaining deductible input VAT, refundable input VAT pending refund.
Account 133 – Deductible VAT, comprising two sub-accounts:
- Account 1331 – Deductible VAT on goods or services: reflecting deductible input VAT on purchased supplies, goods or services serving production of goods or provision of services subject to VAT using credit-invoice method.
- Account 1332 – Deductible VAT on fixed assets: reflecting deductible input VAT on purchase of fixed assets or investment property serving production of goods or provision of services subject to VAT using credit-invoice method.
Article 19. Account 136 – Intra-company receivables
1. Rules for accounting:
a) This account reflects receivables and payment of receivables between the enterprise (superior unit) and affiliated units or among affiliated units. The superior unit means an affiliated unit that does bookkeeping such as a branch, factory, etc.
b) Content of intra-company receivables recorded to account 136:
- At the superior unit:
+ Capital, funds or funding allocated to inferior units;
+ Amounts payable to the superior unit by inferior affiliated units;
+ Amounts collected by inferior units;
+ Payments on behalf of inferior units;
+ Fixed amounts allocated to inferior units to perform internal works which have been completed.
+ Other current receivables.
- At the affiliated unit:
+ Amounts allocated by the superior unit which have not been received;
+ Values of goods and/or services transferred to the superior unit or other internal units for sale;
+ Revenue from sale of goods or provision of services for internal units;
+ Amounts collected by the superior unit or other internal units;
+ Amounts paid on behalf of the superior unit and other internal units;
+ Other current receivables.
c) Account 136 must be kept records of every inferior unit in details and every intra-company receivables must be separately monitored. The enterprise must take measures for settlement of intra-company receivables within the tax period.
d) At the end of tax period, it is required to compare and verify the balance of account 136 “Intra-company receivables”, account 336 “Intra-company payables” with each inferior unit. Each account of each affiliated unit or other internal unit shall be offset against each other; Account 136 and Account 336 shall also be offset against each other. If difference is found while collating, cause of such difference must be identified to make adjustments.
2. Structure and contents of account 136 – Intra-company receivables
Debit:
- Working capital provided for inferior units;
- Payments on behalf of the superior unit or other internal units;
- Receivables by the superior unit, amounts payable made by inferior units;
- Amounts receivables by inferior units; amounts payable the superior unit;
- Receivables from sale of goods/services among internal units;
- Other intra-company receivables.
Credit:
- Capital or fund recovery of inferior units;
- Collected intra-company receivables.
- Intra-company receivables offset against intra-company payables of the same entity.
Debit balance: Outstanding receivables from subsidiaries.
Account 136 – Intra-company receivables, comprising two sub-accounts:
- Account 1361 – Working capital provided for affiliated units: This account is only opened by the superior unit to record current working capital of affiliated units by the superior unit.
- Account 1368 – Other intra-company payables: reflecting payables between internal units other than working capital.
Article 20. Account 138 – Other receivables
1. Rules for accounting
1.1. This account reflects debt receivables other than those reflected by account 131 – trade receivables, account 136 – intra-company receivables and repayment of these debts, including:
- Value of shortage of assets without identified cause pending resolution;
- Material compensation for loss or damage of materials, goods or capital, etc. caused by individuals or groups (inside or outside the enterprise);
- Non-monetary assets borrowed by other entities (cash loans shall be recorded to account 1288);
- Investment in capital construction, operating expenses that have to be withdrawn because they are disapproved by competent authorities;
- Reimbursable payments on behalf of a third party that have to be withdrawn such as banking fees, customs inspection fees, delivery expenses, material handling expenses, taxes, etc .
- Loan interests, dividends, profits receivables from financial investment;
- Sum of money or value of the assets used by the enterprise as pledge or deposit in other enterprises or organizations in lawful economic relations.
- Other receivables.
1.2. Rules for accounting of pledges and deposits
a) The amounts of money or assets used as pledge and deposit shall be monitored and promptly redeemed upon expiration of the pledging or depositing period. Regarding overdue deposits to which the enterprise is entitled, the enterprise shall create provisions for them as if they are bad debts.
b) The enterprise must keep track of the pledges and deposits and sort them by type, pledgee, term and currency. When preparing a financial statement, the amounts that are due in less than 12 months shall be classified as short-term assets; These amounts that are due after 12 months shall be classified as long-term assets.
c) The assets used as pledge or deposit purpose shall be recorded at the book value of the enterprise. The same price of a non-monetary asset used as pledge or deposit shall be recorded when it is dispatched from or delivered to inventory. Collateral in the form of a certificate of ownership (i.e. real estate) shall not be recorded as a decrease in assets but they shall be monitored in the accounting records (sub-account: collateral) and presented in the financial statement.
d) If there are deposits in cash or cash equivalents which are paid back in foreign currencies, they shall be re-assessed according to closing transfer rate published by the enterprise’s regular bank.
1.3. In principle, whenever asset deficiency is discovered, the cause and the responsible person must be identified and dealt with properly. The asset deficiency shall only be recorded to account 1381 if the cause of deficiency, loss or damage of the assets has not been identified. If the cause for asset deficiency is identified and settled within the tax period, they shall be recorded to equivalent accounts except account 1381.
The value of inventory wastage and loss (except acceptable wastage during purchasing process which is aggregated with inventory value) minus (-) collected damages shall be aggregated with the cost of goods sold.
The value of remaining unresolved asset losses minus (-) damages paid by relevant entities shall be aggregated with the enterprise’s other expenses.
1.4. The loss on doubtful recoverable minus (-) provision shall be aggregated with the administration expenses.
2. Structure and contents of account 138 – Other receivables
Debit:
- Value of unresolved asset losses;
- Receivables from individuals or groups (inside or outside the enterprise) where the cause of asset deficiency is discovered,
- Loan interests, deposit interests, dividends or profits receivables from financial investment;
- Reimbursable payments on behalf of a third party; other debt receivables;
- Value of assets used as pledge or cash deposit;
- Reassessment of other receivables that are foreign currency monetary items (if foreign currency rate rises against the recorded exchange rate).
Credit:
- Carriedforward value of asset deficiency to relevant accounts according to the decision;
- Other debts collected;
- Value of collateral or cash deposit which have been redeemed or paid for;
- Deductions (fines) from cash deposits shall be aggregated with other expenses;
- Reassessment of other receivables that are foreign currency monetary items (if foreign currency rate drops against the recorded exchange rate).
Debit balance:
Other outstanding debts receivable.
This account may have a positive credit balance: the credit balance reflects the amount collected in excess of the amount receivable (in special cases).
Account 138 – Other receivables, comprising three sub-accounts:
- Account 1381 – Unresolved asset losses: reflecting the value of asset deficiency pending resolution.
- Account 1386 – Pledges and deposits: reflecting the amount of money or value of property used by the enterprise as pledges or deposits in other enterprises or organizations in lawful economic relations.
- Account 1388 – Other receivables: reflecting receivables of the enterprise other than those reflected by accounts 131, 133, 136, 1381, 1386, such as: dividends, profits or interests receivables; compensation for loss of money or assets; etc.
Article 21. Account 141 – Advances
1. Rules for accounting
a) This account is used to record advances paid by the enterprise to its employees and reimbursement thereof.
b) Advance means an amount or supply given to a person to do business or perform an approved task. The recipients of advances must be the enterprises’ employees. Regular recipients of advances (performing supply, management, administrative tasks) must be appointed by the enterprise’s Director (General Director) in writing.
c) The recipient (an individual or a group) is responsible for the advance received and the use thereof. If the advance that remains must be returned to the fund. The advance recipient must not transfer it to any other person.
When the task is complete, the advance recipient shall prepare a statement (enclosed with original documents) to fully reimburse the advance received, used or difference between them (if any). If the unused advance is not returned, it will be deducted from the recipient’s salary. If the expenditure is greater than the advance, the enterprise will cover the difference.
d) The advance given in a tax period must be completely reimbursed for before the next period’s advance is given. The accountant must keep records of recipients, provision and reimbursement of advances.
2. Structure and contents of account 141 – Advances
Debit:
Advanced money or supplies to employees by the enterprise.
Credit:
- Reimbursed advances;
- Unused advances to be returned to the fund or deducted from salaries;
- Unused supplies which are re-stored.
Debit balance:
Unreimbursed advances;
Article 22. Rules for accounting of inventory
1. The group of inventory accounts is intended to reflect existing value and changes in inventory of the enterprise (if the enterprise keeps regular accounts of inventory) or reflect opening and closing value of inventory in the tax period (if the enterprise applies the periodic inventory system).
2. Inventory of the enterprise is purchased assets serving production or for sale in an ordinary course of business, including:
- Goods in transit;
- Raw materials;
- Tools
- Unfinished products;
- Finished products;
- Goods;
- Deposited goods for sale.
3. The products, goods, supplies, assets under agreement on storage, deposit, import-export trust, processing, etc. which are not under ownership and control of the enterprise shall not be recorded to inventory.
4. Accounting of inventory must comply with regulations on Vietnamese accounting standard (VAS) “Inventory” when determining historical cost of inventory, method for calculation of value of inventory, determination of net realizable value, making provision against devaluation of inventory and recording costs.
5. Rules for determination of historical cost of inventory vary according to the type of supplies, goods, sources and time of pricing.
6. Non-refundable taxes aggregated with value of inventory include: non-deductible input VAT on inventory, special excise duty, import duty, environmental protection tax payable when buying inventory.
- Trade discounts received upon inventory purchase (including breach of business contracts) must be distributed among the quantity of goods in stock, goods sold, goods used for business operation or capital construction.
+ If goods are still in stock, the discount shall be recorded as a decrease in inventory value;
+ If goods in stock are sold, the discount shall be recorded as a decrease in the cost of goods sold;
+ If goods in stock are used for capital construction, the discount shall be recorded as a decrease in capital construction expenditure.
- Discounts on purchases of inventory shall be aggregated with financial income.
7. When selling inventory, the historical cost of sold inventory shall be recorded as operating expenses of the tax period in conformity with relevant revenues and the nature of transactions. When inventory is dispatched for promotion or advertisement purposes, the rules below shall be followed:
a) If the inventory is dispatched for promotion or advertisement purposes without collecting money and other conditions (compulsory purchase of goods, etc.), the value of inventory shall be recorded as selling expenses (sub-account: promotional merchandise);
b) If the inventory is conditionally dispatched for promotion or advertisement purposes (e.g. buy two, get one free, etc), accountants shall also record the revenues from promotional goods; the value of promotion goods shall be recorded as cost (in this case it is a decrease in the selling price).
c) In the cases where inventory given to employees as gifts are covered by the welfare fund or as salaries, accountants shall record the revenues and cost as if ordinary sales. The value of inventory given as gifts shall be recorded as a decrease to the welfare fund.
d) Discounts on sale of inventory shall be recorded as financial expense.
8. When determining value of inventory dispatched in the period, the enterprise shall applies one of following methods:
a) Specific identification method: Because this method is applied according to actual value each purchase and each article produced, it will only be applied by enterprises having a small amount of articles or stable supply of goods and price of each shipment is identifiable.
b) Weighted average method: Value of every inventory article equals (=) mean value of each opening inventory article and value of each inventory article sold or produced in the current period. The mean value may be calculated once every period or after a shipment is received depending on the enterprise’s specific conditions.
c) “First in, first out method” (FIFO): This method assumes that inventory purchased or manufactured first is sold first and the closing value of inventory is the value of those purchased or manufactured near the end of the accounting period. According to this method, the value of dispatched inventory shall apply prices of inventory purchased at or near the beginning of the accounting period; the closing value of inventory shall apply prices of inventory purchased at or near the end of the accounting period.
Every inventory costing method has their certain advantages and disadvantages. The accuracy and reliability of each method depends on management requirements, standards, proficiency, calculating equipment or means of information processing of the enterprise. It also depends on goods preservation requirements, complexity of categories, specifications and fluctuation of the enterprise’s supplies or goods.
9. Regarding inventory purchased with foreign currencies, the value of inventory depends on the actual exchange rates. In the cases where the enterprise pays the seller in advance, the value of inventory paid in advance shall be recorded at the actual exchange rate at the time of advance payment; the value of remaining inventory shall be recorded at the actual exchange rate at the time of recording.
Accounting of foreign currency-related inventory and handling of exchange differences are specified in Article 52 of this Circular.
10. At the end of the accounting period, if the inventory value is not fully recovered due to damage, obsolescence, decrease in selling prices or increase in product improvement expenses or selling expense, a decrease in historical cost of inventory which equals (=) to the net realizable value of inventory shall be recorded. Net realizable value means the estimated selling price for inventory in an ordinary course of business minus (-) estimated product improvement expense or selling expense.
The decrease in historical cost of inventory which is equal to net realizable value shall be recorded by making provision against devaluation of inventory. The provision against devaluation of inventory is the positive difference between the historical cost and the net realizable value of inventory.
Unrecoverable loss of inventory due to damage or obsolescence minus (-) provision against devaluation of inventory (if any) shall be recorded as cost of goods sold in the accounting period.
All differences between provision against devaluation of inventory made at the end of one accounting period must be greater than provision made at the end of the previous accounting period; the loss of inventory minus (-) paid damages and undistributed factory overhead shall be recorded as cost of goods sold in the period. If the provision against devaluation of inventory made at the end of one accounting period is smaller than the provision made at the end of the previous accounting period, the difference shall be reversed and recorded as a decrease in cost of goods sold in the period.
11. Inventory value and inventory in kind must be specifically accounted for in details in terms of categories, specifications, management and use locations; ensure the conformity between actual value of supplies or goods and that in the accounting books.
If excess inventory found during stocktaking is under the ownership of another enterprise, it must not be recorded as an increase in inventory.
12. An enterprise may only apply one of these two methods for inventory accounting: perpetual inventory system, or periodic inventory system. The method for inventory accounting shall be selected within the fiscal year according to the characteristics, quantity, categories of supplies or goods and management requirements.
Methods for inventory accounting.
a) Perpetual inventory system: This system is intended to regularly and continuously monitor and update the inventory on the accounting records. When applying the perpetual inventory system, inventory accounts shall be used to reflect current quantities, increases and decreases of supplies or goods. Therefore, the value of inventory on accounting record may be determined at any time in the accounting period.
At the end of an accounting period, the physical inventory count shall be compared with data in the ledger. In principle, the actual inventory count must match data in the ledger. In case of any difference, the cause must be identified and promptly dealt with. The perpetual inventory system is usually applied to manufacturing enterprises (industry enterprises, construction enterprises, etc.) and enterprises trading in high-value articles such as machinery, devices, high-tech or high-quality products, etc.
b) Periodic inventory system:
- The periodic inventory system is intended to update the closing inventory in the general accounting books according to the physical inventory count and calculate value of goods or supplies dispatched in the accounting period following this formula:
Value of goods dispatched |
= |
Opening inventory value |
+ |
Total value of purchases |
- |
Closing inventory value |
- According to periodic inventory system, changes in supplies or goods (receipts, dispatches) shall not be reflected in inventory accounts. The value of supplies or goods purchased and received in an accounting period shall be reflected in account 611 “Purchases”.
- The physical inventory count and determination of value of goods or materials dispatched in each accounting period (serving production or for sale) shall be conducted at the end of the period and are as the basis for recording account 611 “Purchases”. When applying periodic inventory system, inventory accounts shall only be used at the beginning of the accounting period (for carryforward of opening balance) and at the end of the accounting period (for recording actual ending inventory).
- This method is usually applied to enterprises trading in multiple categories of goods or supplies with greatly different specifications or models, of low value, and are regularly consumed or sold (at retail outlets, etc). This method is considered simple and easy. However, accuracy in terms of value of supplies or goods consumed or sold is affected by the management works.
13. Goods in stock are classified a supplies, devices or spare parts according to characteristics of the enterprise’s operation.
14. Cost of transport and storage of inventory incurred during purchase or production/processing shall be aggregated with their historical cost. Cost of transport and storage of inventory related to the sale there of shall be aggregated with selling expense.
Article 23. Account 151 – Goods in transit
1. Rules for accounting
a) This account reflects values of purchased goods and supplies (raw materials, tools, goods) that are under the ownership of the enterprise and still in transit, at a port, a depot, a bonded warehouse or have arrived at the enterprise pending stocking.
b) Goods or supplies considered owned by the enterprise but not been stocked include:
- Goods or supplies that have been paid for have been purchased but have not been paid for and are still in the warehouse of the seller, at a port, a depot or on in transit;
- Goods or materials arrived at the enterprise pending stocking.
c) Goods in transit shall be recorded in account 151 at their historical cost.
d) Every day when receiving purchase invoices before goods are stocked, accountants shall delaying recording them, compare them with business contract and store invoices in a separate dossier “Goods in transit”.
When goods are stocked in the accounting period, they shall be recorded in account 152 “Raw materials”, account 153 “Tools", account 156 “Goods” according to warehousing receipts and sale invoices.
dd) If the goods do not arrive at the end of the period, they shall be recorded to account 152 "Goods in transit” according to the sale invoices. The accountant must keep specific records of goods in transit and sort them by category, shipment and or business contract.
2. Structure and contents of account 151 – Goods in transit
Debit:
- Value of purchased goods or supplies in transit;
- Carriedforward value of purchased goods or supplies in transit at the end of the accounting period (if the enterprise applies the periodic inventory system)
Credit:
- Value of purchased goods or supplies in transit which are stocked or delivered to customers;
- Carriedforward value of purchased goods or supplies in transit at the beginning of the accounting period (if the enterprise applies the periodic inventory system)
Debit balance: Value of purchased goods or supplies in transit (not stocked).
Article 24. Account 152 – Raw materials
1. Rules for accounting
a) This account is intended to record current values, increases and decreases in values of all raw materials in enterprise’s stock. Raw materials are purchased or produced to serve the enterprise’s business operation. Raw materials recorded in this account shall be classified as follows:
- Direct materials are materials incorporated into the final products. Hence, the term “direct material” term must be accompanied by a specific manufacturer. Trading enterprises and service providers do not classify raw materials into direct and indirect materials. Direct materials also include semi-finished goods purchased for incorporation into the finished goods.
- Indirect materials are materials not incorporated into the final product, but which are combined with direct materials during the production process to change colors, tastes, shapes or improve quality of the final product or facilitate the production process, technology, packaging or preservation; or serve the enterprise’s operation.
- Fuels are any materials providing heat energy during the production process and facilitate the process of making usual product. Fuels exist in liquid, solid and gaseous states.
- Spare parts are materials used for repair of machinery, equipment, vehicle, manufacturing tools, etc.
- Building materials and equipment are materials and equipment used for basic building tasks. Building equipment include equipment requiring installation and not requiring installation, tools, instruments and structures used to installed in the building works.
b) The received, dispatched and stocked raw materials in account 152 shall be accounted for according to historical cost principle. Historical cost of raw materials shall be determined according to their sources.
- Historical cost of raw materials include: Buying princes on invoices, non-refundable taxes, cost of transport, material handling, storage, classification, insurance, etc. of raw materials from the place of purchase to the enterprise’s warehouse, payments to purchasing employees, operating expenses of the purchasing department, other costs related to the purchase of raw materials and acceptable wastage (if any):
+ If VAT on imports is deductible, the value of purchased raw materials will be exclusive of VAT.
+ If VAT on imports is non-deductible, the value of purchased raw materials will be inclusive of VAT.
- The historical cost of self-produced raw materials consists of actual price of raw materials and production costs.
- The historical cost of raw materials processed under an outsourcing agreement consists of the actual price the raw materials, cost of transport to the processing facility and vice versa, and payment for outsourced processing.
- The historical cost of raw materials contributed to as capital to a jointly controlled entity or joint-stock company is value approved by the cost which all contributors.
c) The value of raw materials dispatched in an accounting period shall be calculated according to one of following methods:
- Specific identification method;
- Weighted average method after each receipt or at the end of the period;
- FIFO method.
The enterprise must apply the chosen method throughout the accounting period.
d) The raw materials shall be specifically accounted for and sorted by warehouse and category. In cases where the enterprise uses the recorded price, the difference coefficient between the actual price and recorded price of raw materials shall be determined at the end of the period according to following formula:
Difference coefficient |
= |
Actual price of raw materials in stock |
+ |
Actual price of raw materials purchased in the period |
Recorded price of raw materials at the beginning of the period |
+ |
Recorded price of raw materials purchased in the period |
Actual price of raw materials dispatched in the period |
= |
Recoded of raw materials dispatched in the period |
x |
Difference coefficient |
dd) Raw materials that are not owned by the enterprise shall not be reflected in this account.
2. Structure and contents of account 152 – Raw materials
Debit:
- Actual value of purchased raw materials, self-produced raw materials, raw materials processed by third parties, raw materials contributed as capital or from other sources;
- Value of excess raw materials found during stocktaking;
- Carriedforward value raw materials in stock at the end of the accounting period (if the enterprise applies the periodic inventory system)
Credit:
- Actual value raw materials dispatched serving the enterprise’s business operation, for sale, for processing by third parties or contributed as capital;
- Value of raw materials returned to sellers or discounted;
- Trade discounts offered when purchasing raw materials;
- Loss of raw materials found during stocktaking;
- Carriedforward value of raw materials in stock at the beginning of the period (if the enterprise applies the periodic inventory system).
Debit balance:
Actual value of raw materials in stock at the end of the period.
Article 25. Account 153 – Tools and instruments
1. Rules for accounting
a) This account reflects current value, increases and decreases in tools and instruments the enterprise. Tools and instruments are labor materials that are not qualified as fixed assets. Thus, tools and instruments shall be managed and recorded similarly to raw materials. According to effective regulations, the following labor materials shall be recorded as tools and instruments if they are not qualified as fixed assets:
- Scaffolding, formwork, tools, jigs used for construction manufacturing;
- Types of packaging enclosed with goods charged separately, but their values are depreciated during preservation of goods in transit and storage in the warehouses;
- Tools and instruments made of glass, porcelain, ceramic;
- Management instruments, office supplies;
- Clothing, footwear designed exclusively for work, etc.
b) Received, dispatched or stocked tools and instruments shall be recorded to account 153 at their historical cost. Rules for determination of historical cost of tools and instruments received shall comply with regulations on raw materials (see explanation to account 152).
c) The value of dispatched tools and instruments shall be determined according to one of following three methods:
- FIFO method;
- Specific identification method;
- Weighted average method after each receipt or at the end of the period.
d) Tools and instruments shall be sorted by warehouse, category and group. Value of dispatched tools and instruments serving the enterprise’s business operation or for rent be monitored on the accounting books by place of use, renter and responsible for persons. Valuable or rare tools and instruments must be preserved using special methods.
dd) Tools and instruments of low value serving the enterprise’s business operation shall be aggregated with operating expenses only once.
e) In case the tools and instruments, reusable packaging materials or instruments for rent are used by the enterprise’s to serve its business operation in multiple accounting periods, they shall be recorded to account 242 “Prepaid expenses" and gradually aggregated with cost of goods sold or operating expenses depending on the users.
2. Structure and contents of account 153 – Tools and instruments
Debit:
- Actual value tools and instruments purchased, self-produced, processed by third parties or contributed as capital;
- Value of received tools and instruments for rent;
- Actual value of excess tools and instruments found during stocktaking;
- Carriedforward actual value of tools and instruments in stock at the end of the period (if the enterprise applies the periodic inventory system)
Credit:
- Actual value of dispatched tools and instruments serving the enterprise’s business operation, for rent or for contribution as capital;
- Trade discounts on purchased tools and instruments;
- Value of tools and instruments returned to sellers or given discounts by sellers;
- Value of tools and supplies in deficiency found during stocktaking;
- Carriedforward actual value of tools and instruments in stock in the beginning of the period (if the enterprise applies the periodic inventory system).
Debit balance: Closing actual value of tools and instruments in stock.
Article 26. Account 154 - Work in progress
1. Rules for accounting
a) This account reflects to operating expenses which is the basis for calculation of prime cost of products or services by enterprises applying the perpetual inventory system. In the cases where an enterprise applies the periodic inventory system, Account 154 reflects the opening and closing actual value of work in progress.
b) Account 154 “Work in progress” reflects operating expenses incurred in an accounting period; operating cost of finished goods/service in an accounting period; opening and closing work in progress of the primary and secondary business lines, outsourcing to external manufacturers or service providers. Acc 154 also reflects operating expenses of manufacturing, processing, or service provision by trading enterprises (if any).
c) The operating expenses recorded to 154 shall be sorted by places at which the costs are incurred (workshops, production units, construction sites, etc.); by categories and groups of products or product parts; by categories or stages of services.
d) Operating expenses reflected by account 154 include:
- Direct costs of raw materials;
- Direct labor cost;
- Costs of construction machinery (for construction);
- Factory overhead.
dd) The raw materials or labor costs in excess to the normal rate and undistributed factory overhead shall be aggregated with cost of goods sold in the tax period instead of inventory value.
e) At the end of the period, fixed and variable factory overhead shall be distributed to processing cost per product according to actual cost incurred.
g) The following items shall not be recorded to account 154:
- Selling expenses;
- Administration expenses;
- Financial expenses;
- Other expenses;
- Corporate income tax;
- Investment in capital construction;
- Expenses covered by other sources.
2. Application of account 154 in industry
a) Account 154 - “Work in progress” may be applied to industry to reflect production costs and calculate prime cost of products of factories or production units. Regarding manufacturers hiring external processors or service providers, the costs thereof shall also be recorded to account 154.
b) Only the following items may be recorded to account 154:
- Cost of raw materials directly serving production;
- Cost of labor directly serving production;
- Factory overhead directly serving production.
c) In industrial enterprises, account 154 shall be recorded by places at which the costs are incurred (workshops, the production divisions), types or groups of products, products, or product parts.
d) The difference between the cost of experimental production and proceeds from liquidation or sale of products of the experimental production shall be recorded as increase or decrease in capital construction value.
3. Application of account 154 in agriculture
a) Account 154 - “Work in progress” may be applied to agriculture to reflect production costs and calculate prime cost of products of farming, husbandry, processing or agriculture services. Items in this account shall be sorted by agriculture sector (farming, husbandry, processing, etc.), location, category of seedlings and product or service.
b) Actual prime cost of agricultural products shall be determined at the end of the crop or the year. The prime cost shall be calculated in the year in which the products are harvested. To be specific, if the costs are incurred in one year but products are harvested in the next, the prime cost shall be calculated in the latter year.
c) In farming, costs shall be classified according to 3 following plants:
- Short-day crops (rice, potatoes, cassava, etc);
- Multi-harvesting single plants (pineapples, bananas, etc);
- Perennial plants (teas, coffees, rubbers, peppers, fruit plants, etc).
For crops harvested two or three times in a year, crops harvested one time every two years and crops that may be planted and harvested at the same in the year, etc. the costs between two continuous crops, two areas, two continuous years, etc. shall be separately recorded.
d) The cost of land reclamation, planting and caring of perennial plants during capital construction stage, selling expenses, administration expenses, financial expenses and other expenses shall not be recorded to this account.
dd) In principle, production costs of agriculture shall be recorded to Dr 154 “Work in progress”. Regarding the costs related to multiple accounting entities, multiple crops or multiple periods, they shall be recorded to separate accounts, then distributed to prime cost of relevant products: cost of irrigation water, the cost of land preparation and planting of crops harvested several times (this cost is not investment in capital construction), etc.
e) On the same farming area, if two or more short-term crops are intercropped, the costs related to each variety (seeds, cost of planting, harvesting, etc.) shall be recorded separately; costs of multiple varieties (plowing, irrigation, etc.) shall be distributed according to farming area or according to certain criteria.
d) Costs of perennial plants, the progress from tillage, sowing, cultivation to the onset of production (harvesting or bearing) shall be recorded to account 241 “Capital construction in progress” similarly to investment in requisition of fixed asset. Costs of perennial plantations incurred by the enterprise during its operation shall include the costs of cultivation or harvesting.
h) When recording expenses of husbandry to the account 154:
- The expenses of animal husbandry must be sorted by type or group of animal (cattle, pig, etc);
- Young animals of basic livestock herd after maternal separation shall be kept records at their actual prime cost;
- Large livestock and fattening animal shall be recorded to account 154 according to the remaining value of basic livestock;
- Prime cost in husbandry is calculated according to: prime cost of 1 kg of milk, 1 standard calf, 1 kg of meat, daily cost, etc.
i) Direct material costs, direct labour cost in excess of the normal rate and fixed factory overhead which are not distributed shall not be included in charged to prime cost of products and shall be aggregated with cost of goods sold in the accounting period.
4. Application of account 154 in service provision
a) Account 154 “Work in progress” may be applied provision of transport services, postal services, tourism, other services, etc. This account is used intended to record costs (direct raw materials cost, direct labor cost, factory overheads) and prime cost of the service rendered.
b) Regarding transport industry, this account is intended to reflect prime cost of road transport (automobiles, trams, other non-motorized vehicles, etc.) rail transport, waterway transport, aerial transport, pipeline transport, etc. Account 154 applied to the transport sector must be kept records in details by category (passenger transport, freight transport, etc.) and by each enterprise and service provision units.
c) During the transport process, the tires might be replaced several times because they are worn out more quickly than the depreciation rate of the car. However, the value of tires shall be depreciated steadily in each month instead of being included once in the prime cost of transport. Therefore, a truck transport enterprise may include the cost of tires to prime cost of transport in advance (payables) every period in accordance with applicable financial regulations.
d) Costs of raw materials, direct labour costs in excess of the normal rate and fixed factory overheads which are undistributed shall be included in cost of goods sold in the accounting period instead of prime cost of products.
dd) Regarding tourism industry, this account is intended to separately record tourism services such as: tour guiding, hotel services, tourist transport, etc.
e) Regarding hotel business, account 154 is intended used to separately record each service such as: food and drink, accommodation, entertainment, other services (laundry, haircuts, telegram, sports, etc).
5. Application of account 154 in construction
a) Because a construction enterprise only applies the perpetual inventory system instead of the periodic inventory system, account 154 is only reflects operating expenses which are the basis for determination of prime cost of products or services of the enterprise.
b) The direct material costs, labour costs in excess of the normal rate shall be included in cost of goods sold in the accounting period instead of the prime cost of the building work.
c) This account is used to monitor:
- Construction and installation: reflecting expenses, prime cost of construction products and value of construction in progress at the end of the period;
- Other products: reflecting expenses, prime cost of other products and value of other products in progress at the end of the period (finished goods, structural elements, etc.);
- Services: reflecting expenses, prime cost of services and cost of service in progress at the end of the period;
- Construction warranty expenses: reflecting expenses of construction and installation warranty incurred in the period and the value of construction in progress under warranty at the end of the period.
d) The production cost, prime cost of a construction product depends on the building work, work item and unit prices specified in the cost estimate, including:
- Materials cost;
- Labor cost;
- Costs of heavy-duty machinery;
- Overheads.
Factory overheads shall be recorded to Dr 1541 “Construction”, which consist of only overheads derived from the contractor or construction site. The administration expenses of a construction enterprise (as a part of overheads) shall be recorded to Dr 642 "Administration expenses". Those expenses shall be transferred to Dr 911 “Evaluation of business results” and included in the prime cost of the construction product and sold within the period.
dd) The investor of the property construction shall use this account to record cost of construction of finished property. In the cases where a piece of real property has multiple purposes (office, for lease or sale, e.g. mix-used buildings), it is required to follow rules below:
- If there are sufficient evidence for separately recording the cost of construction of the property for sale (finished property) and cost of construction of real estate for lease or for use as offices (fixed assets or investment assets), they must be separately recorded account 154. The cost of construction of fixed assets or investment assets must be recorded to account 241 – Construction in progress.
- If the aforementioned costs cannot be separately recorded, accountants shall record relevant costs to account 241. When the project is complete and put into operation, accountants shall carryforward the construction cost appropriate according to the use of each type of asset.
e) The provision for construction warranty shall be aggregated with operating expenses of each period. When the warranty expires and the provision is greater than the warranty cost, the difference shall be recorded as an increase in other incomes of the period. Otherwise, the difference shall be aggregated with cost of goods sold in the period.
g) Unrecoverable cost of a construction and installation contract recovered (e.g. legally unfeasible or doubtful validity, or clients’ failure to fulfill their obligations ...) shall be recorded as cost of goods sold in the period.
h) Proceeds from the sale of excess raw materials, liquidation of construction machinery and equipment upon termination of the construction contract shall be recorded as a decrease in operating expenses.
i) Direct raw materials:
- Items of direct raw materials consist of: Actual value of main materials, subsidiary materials, component parts on dismantled parts, circulated materials incorporated in construction products, or assist in implementation and performance of the construction work (not including subsidiary materials for machinery and operation facilities, and main materials expenses included in overheads).
- Raw materials used for a work item must be recorded directly to such work item according to original documents, actual volume of used materials, and price (using weighted average method, FIFO method, specific identification method).
- At the end of the accounting period or when the construction work is completed, remaining material at the production site (if any) shall undergo inventory count and be recorded as a decrease in costs of direct materials for construction.
- If calculation of the direct material cost of each building work or work item is not possible, the enterprise may allocate the materials among them according to appropriate criteria for (in proportion to consumption rate of materials, etc.).
k) Cost of construction machinery:
- The of construction machinery include costs of machinery serving performance of construction and installation tasks by machine. Construction machinery means machines directly serving construction and installation. such as machinery running on steam, diesel, petrol, electricity, etc. (including those serving construction and installation).
- Costs of construction machinery consist of regular costs and temporary costs. Regular costs include costs of machine operators, costs of tools and instruments, depreciation of fixed assets, costs of external services (minor repairs, electricity and water supply, insurance, etc.) and other costs in cash.
- Temporary costs include costs of major repairs (overhaul, etc.) which must not be recorded as an increase in cost of construction machine; Costs of temporary works for operating machine (huts, sheds, platforms, rails) may incur in advance (record to Dr 242) and then gradually included in Dr 154, or incur later and included in advance to cost of construction in the period. In this case, accrued expense shall be recorded to Cr 352 “Provision for liabilities”, Dr 154: cost of construction machinery.
l) Factory overheads:
Factory overheads reflects production costs of a construction team or construction site, including: salaries of factory management staff, construction teams, social insurance, health insurance, unemployment insurance, occupational accident insurance, trade union fees deducted from salaries of machine operators and managers; depreciation of fixed assets and relevant costs.
6. Structure and contents of account 154 - Work in progress
Debit:
- Direct raw materials costs, direct labor costs, costs of construction machinery, factory overheads incurred in an accounting period related to production and costs of service provision;
- Direct raw materials costs, direct labor costs, costs of construction machinery, factory overheads incurred in an accounting period which is related to fixed prime cost;
- Carriedforward work in progress at the end of the period (if the enterprise applies the periodic inventory system).
Credit:
- Actual prime cost of manufactured products which are stocked, delivered for sale, internally consumed or used for capital construction;
- Prime cost of construction products that are finished and partially or fully transferred in the period; or transferred to main contractor (superior or internal unit), or prime cost of finished construction products pending consumption.
- Actual expenses of services rendered;
- Value of returned scraps; value of damaged products which are not repairable;
- Value of processed and stocked materials and goods;
- Direct material costs, labour costs in excess of the normal rate shall be included in cost of goods sold in the period instead of inventory value. Regarding enterprises manufacturing according to orders and enterprises having long production cycle where fixed factory overheads reflected by account 154, which cannot be identified until products are finished and thus cannot be aggregated with inventory value, they shall be aggregated with cost of goods sold (Cr 154, Dr 632);
- Carriedforward work-in-progress at beginning of the period (in case business applies the periodical inventory system).
Debit balance: Closing work in progress.
Article 27. Account 155 – Finished goods inventory
1. Rules for accounting
a) This account reflects current values, increases and decreases of finished goods of the enterprise. Finished goods inventory are products which have been completely undergone the manufacturing process by the enterprise or an external processor, satisfy technical standards and are stocked.
In export entrustment, this account is only used by the trustor, not by trustee
b) The finished goods produced by primary and secondary production units of the enterprise must be assessed according to their prime cost (historical cost), including: direct raw materials cost, direct labor cost, factory overhead and relevant costs.
c) The items must not be included in the historical cost of finished goods:
- Costs of raw materials, labor and other operating expenses in excess to the normal rate;
- Costs of transport, storage of inventory except for those necessary for the next manufacturing process and preservation cost incurred during the purchasing process;
- Selling expenses;
- Administration expenses;
d) Finished goods processed by external processors shall be assessed according the prime cost of processing, including: direct raw materials cost, outsourcing cost and relevant costs.
dd) The value of finished goods shall be calculated using one of the following methods: specific identification method; weight average method; FIFO method.
e) In cases where the enterprise applies the periodic inventory system, finished goods received and dispatched shall be recorded daily according to the recorded price, which may be intended price or buying price. At the end of the period, the prime cost of finished products stocked and difference between the actual prime cost and recorded price of finished goods (including the opening difference) must be calculated as the basis for calculation of actual prime cost of finished goods received and dispatched in the period (using the formula provided in account 152 “Raw materials”).
g) Finished goods shall be recorded and sorted by warehouse, category and group.
2. Structure and contents of account 155 – Finished goods
Debit:
- Value of finished goods stocked;
- Value of excess finished products found during stocktaking;
- Carriedforward actual price of finished products in stock at the end of the period (if the enterprise applies the periodic inventory system)
Credit:
- Actual cost of dispatched finished goods;
- Value of loss of finished goods found during stocktaking;
- Carriedforward actual price finished goods in stock at the beginning of the period (if the enterprise applies the periodic inventory system)
Debit balance: Actual value of finished goods in stock at the end of the period.
Article 28. Account 156 – Merchandise inventory
1. Rules for accounting
a) This account reflects current value, increases and decreases in merchandise inventory of an enterprise, including merchandise in stock and real estate. Merchandise means supplies and products purchased by an enterprise for sale (wholesale or retail). Merchandise purchased both for sale and serving the enterprise’s operation shall be recorded to account 156 “Merchandise inventory”
In the import-export entrustment, this account is only used by the trustor, not by the trustee.
b) The following merchandise shall not be recorded to account 156 “Merchandise inventory”:
- Consignment goods sold or kept on behalf of other enterprises;
- Purchased raw materials, tools and instruments serving the enterprise’s business operation (recorded to account 152 “Raw materials" or account 153 “Tools and instruments", etc).
- Finished products manufactured by the enterprise (record to account 155 “Finished products”).
c) Received, dispatched or stocked merchandise inventory recorded to account 156 shall be according to historical cost principle. The historical cost of purchased merchandise consists of: buying price, buying expenses (transport, material handling, storage, insurance, etc.), import duty, special excise tax, environmental protection tax (if any), VAT on imports goods (if not deductible). If the enterprise buys merchandise for reselling but they must be processed, prepared, refurbished or classified for to increase their value and merchantability, the merchandise value shall include processing/preparation cost.
- The historical cost of purchased merchandise varies according to their sources.
- To calculate the value of merchandise dispatched, the accountant may apply one of following methods:
+ FIFO method;
+ Specific identification method;
+ Weighted average method after each receipt or at the end of the period.
- Special entities (e.g. supermarkets) may determine the closing value of inventory using retail inventory method. With this method, the value of merchandise dispatched shall be determined according to the selling price of inventory minus (-) profit margin (determined by the enterprise) in an appropriate ratio (%). Possible devaluation of merchandise may be taken into account when determining the aforesaid ratio. Each retailer usually uses their own ratio.
- The cost of merchandise purchase in a period may be directly aggregated with historical cost of inventory or distributed to goods sold in the period and closing inventory. The criteria on distribution of purchase cost depend on the enterprise’s conditions and must be consistent.
d) When buying merchandise accompanied with accessories or spare parts (for replacement), the accountant must determine and separately record the values of such accessories or spare parts. The value of stocked merchandise is exclusive of the value of accessories and spare parts.
dd) The merchandise inventory shall be sorted by warehouse, category and group.
e) If the enterprise is a distributor that receives goods without paying the manufacturer for advertising or sale promotion:
- When receiving merchandise without paying the manufacturer for advertising or sale promotion, the distributor must keep track of the quantity of merchandise in its system and specify the quantity of merchandise received and merchandise used for sale promotion on the notes to financial statement.
- If the manufacturer does not request the return of remaining promotional merchandise after the end of the sale promotion program, the value of the merchandise retained shall be recorded as other incomes.
2. Structure and contents of account 156 – Merchandise inventory
Debit:
- Buying price of merchandise according to sale invoices (inclusive of non-refundable taxes);
- Buying expenses;
- Value of merchandise processed by external processors (comprising buying price and processing cost);
- Value of goods returned by buyers;
- Value of excess merchandise found during stocktaking;
- Value of real estate purchased or converted from investment property;
- Carriedforward value of inventory at the end of the period (if the enterprise applies the periodic inventory system).
Credit:
- Value of dispatched merchandise for sale, delivery to agents, affiliated units; processed by external processors; or used for the enterprise’s business operation;
- Buying expenses distributed to merchandise sold in the period;
- Trade discounts on purchased merchandise;
- Discounts on purchased merchandise;
- Value of goods returned to sellers;
- Value of loss of merchandise found during stocktaking;
- Value of real estate sold or converted into investment property, owner’s property or fixed assets;
- Carriedforward value of inventory at the beginning of the period (if the enterprise applies the periodic inventory system).
Debit balance: Historical cost of inventory.
Article 29. Account 157 – Goods on consignment
1. Rules for accounting
a) Goods on consignment reflected by account 157 shall be recorded according to historical cost principle. The account 157 “Goods on consignment” only reflects value of goods or finished goods sent by the enterprise (consignor) to customers or agents (consignees), services rendered under contracts or orders but are not considered “sold” (not included in revenue from sale of goods in the period).
b) The goods and finished goods recorded to this account are still under ownership of the enterprise and they must be sorted by category and time of consignment until they are considered “sold”.
c) The cost of transport, material handling, payment on behalf of customers, etc. shall not be recorded to this account. The account 157 may sort goods and finished goods on consignment and rendered services by customer and consignee.
2. Structure and contents of account 157 – Goods on consignment
Debit:
- Value goods and finished goods sent to customers and consignees;
- Value of services rendered to customers but they are not considered “sold”;
- Carriedforward value of goods or finished goods on consignment that are not considered “sold” at the end of the period (if the consignor applies the periodic inventory system).
Credit:
- Value of goods, finished goods on consignment, rendered services that are considered “sold”;
- Value of goods, finished goods and services sent or rendered and returned by customers;
- Carriedforward value of goods and finished goods on consignment and rendered services rendered which are not considered “sold” at the beginning of the period (if the consignor applies the periodic inventory system).
Debit balance:
Value of goods and finished goods on consignment and rendered services considered “sold” in the period.
Article 30. Rules for accounting of fixed assets, investment property and construction in progress
1. Fixed assets, investment property and construction in progress must be monitored, recorded, managed and used in accordance with applicable regulations of law.
2. The sources of fixed assets shall be monitored as the basis of depreciation following the rules below:
- If the fixed assets are acquired from loan or owner's equity and serve the enterprise’s business operation, their depreciation shall be aggregated with operating expenses;
- If the fix assets are derived from the welfare fund or science and technology development fund, their depreciation shall be recorded as decreases in such funds.
3. Fixed assets and investment property shall be classified according to their purposes. If an asset is used for multiple purposes, e.g. a mixed-use building for offices, lease and sale, its fair value (every part) shall be estimated in conformity with its purposes.
- If a major part of the asset is used for a specific purpose that is different from those of the other parts, the entire asset shall be classified according to such major part;
- If there is any change to purposes of parts of an asset, the asset shall be re-classified according to their purposes.
4. Fixed assets, investment property and construction in progress related to foreign currencies shall be accounted for in accordance with Article 52 of this Circular.
Article 31. Account 211 – Fixed assets
1. Rules for accounting:
a) This account is reflect current value, decreases and increases in costs of total tangible fixed assets and intangible fixed assets owned by the enterprise and finance lease assets.
1.1. Fixed assets are labor materials in physical or material and immaterial forms and qualified as fixed assets (except some special assets).
a) Tangible fixed assets mean assets in material forms that are owned by the enterprise, serving its business operation or other activities and meet all tangible fixed asset criteria.
Standalone Tangible assets, parts incorporated in a system which will not be functional without any of those parts will be considered fixed assets if they satisfy all of the following conditions:
- Future economic benefits will surely be obtained;
- Their costs are reliably determined;
- Their useful life is at least 1 year;
- Their values are conformable with applicable regulations.
In the cases where parts of a system have different useful life and the system is still functional without certain parts and each part must be separately managed, each part will be considered a separate tangible fixed asset if it satisfies all four fixed asset criteria.
Each working animal or producing animal will be considered a separate tangible fixed asset if it satisfies all four fixed asset criteria.
Each piece of perennial plantation or perennial plant will be considered a separate tangible fixed asset if it satisfies all four fixed asset criteria.
b) Intangible fixed assets are assets without physical form but the value of which can be determined and which are held and used by the enterprises in their business or leased out to other entities and satisfy all intangible fixed asset criteria.
An intangible asset will be considered an intangible fixed asset if it satisfies all four criteria specified in (a).
c) Finance lease assets.
- Finance lease: a lease where the lessor transfers most of the risks and benefits associated with the asset ownership to the lessee. Ownership of the asset may be transferred at the end of the lease term.
- Cases that usually lead to a finance lease contract:
+ The lessor transfers the ownership of the asset to the lessee upon expiration the lease term;
+ At the inception of the lease, the lessee has an option to purchase the asset at a price which is expected to lower than the fair value of the asset upon expiration of the lease term;
+ The lease term makes up the major part of the economic life of the asset even its ownership title is not transferred;
+ At the inception of the lease, the rent makes up the most part of the fair value of the asset;
+ The leased asset is of a special category which can only be used by the lessee without any major modification or repair.
- An asset lease contract shall be considered a finance lease contract if it meets at least one of three criteria below:
+ The lessee terminates the contract and pay damages to the lessor;
+ The lessee makes an income from or loss on change of remaining fair value of the asset;
+ The lessee is able to continue leasing the asset after the lease contract expires at a rent lower than the market rent. Lease of assets which are land use rights (LUR) shall be classified as operating lease.
- Finance lease assets are fixed assets that are not owned by the enterprise but the enterprise is responsible for its management and uses them as if they are owned by it.
1.2. Value of fixed assets shall be recorded to account 211 according to their costs. Accountants shall specify costs of each category of fixed assets and each fixed asset. The cost of a fixed asset shall be determined according to its source as follows:
1.2.1. Tangible fixed asset
a) The cost of a tangible fixed asset purchase comprises buying price (excluding discounts), taxes (excluding refundable taxes) and directly attributable costs of putting the asset into the ready-for-use state such as site preparation, initial delivery and material handling, installation or testing (excluding value of products or scraps obtained from testing), payments for experts and directly attributable costs. Interest expense incurred upon purchased of a finished fixed asset, which can be used immediately without installation or testing) shall not be capitalized as cost of fixed assets.
- The cost of a purchased tangible fixed asset paid by instalment equals (=) asked price (original lump sum price) plus (+) directly attributable costs of putting such asset into the ready-for-use state (excluding refundable taxes). The difference between the instalment price and asked price shall be gradually included in operating expenses according to the payment schedule.
- Cost fixed assets that are real estate: When buying a piece of real property, the value of LUR and property on land shall be separated as prescribed by law. The property on land shall be recorded to as tangible fixed assets; the LUR value shall be recorded as an intangible fixed asset or accrued expense as the case may be.
b) Costs of tangible fixed assets derived from capital construction
- The cost of a fixed asset under contract awarding equals the final price for the building work plus (+) relevant costs and registration fee (if any). The cost of a fixed asset which is a working animal, producing animal or perennial plantation equals (=) total expenditure on such animal or plantation plus (+) relevant direct costs.
- Self-constructed or self-produced tangible fixed assets:
The cost of a self-constructed tangible fixed asset is the final value of the building work when it is put into operation. In the cases where a fixed asset is put into operation without a financial statement, the enterprise shall record the provisional cost of the fixed asset according to the construction costs. After the financial statement is approved, the difference (if any) will be recorded as an increase or decrease to the cost of the fixed asset.
The cost of a self-produced tangible fixed asset equals (=) the actual prime cost of the asset plus (+) relevant direct costs of putting such asset into the ready-for-use state.
- In above both cases, the cost of the fixed asset is inclusive of installation and testing costs (excluding value of products or scraps obtained from experimental production or testing). Internal profits and unreasonable expenses (wasted raw materials, labor or other costs in excess of the normal rate arising during the self-construction or self-production process) shall not be included in the cost of the tangible fixed asset.
c) The cost of a tangible fixed asset purchased in the form of exchange for a dissimilar tangible fixed asset or another asset shall be determined according to the fair value of the tangible fixed asset received or the fair value of the offered asset after adjusting the cash amounts or cash equivalents which are additionally paid or received plus (+) directly attributable costs of putting such asset into ready-for-use state (excluding refundable taxes).
The cost of a tangible fixed asset purchased in the form of exchange for similar one, or possibly formed through its sale in exchange for ownership of a similar asset (similar assets are those with similar utilities, in the same business field and having equivalent value). In this case, no profit or loss is recorded during the exchange. The cost of the fixed asset received equals (=) the remaining value of the offered asset.
d) The cost of a transferred tangible fixed asset equals (=) remaining book value provided by the transferor or actual value verified by the transfer council or a professional valuation organization plus (+) directly attributable costs (transport, material handling, upgrade, installation, testing, registration fee, etc,. paid by the transferee by the time the asset is put into the ready-for-use state.
dd) The cost of a tangible fixed asset contributed as capital or returned as capital is the value assessed by founding members/partners or shareholders or agreed by the enterprise and the contributor or assessed by a professional valuation organization and approved by the founding members/partners or shareholders.
e) The cost of a tangible fixed asset which is in surplus or donated equals (=) actual value assessed by the transfer council or a professional valuation organization plus (+) directly-attributable expenses (transport, material handling, installation, testing or registration fee paid by the recipient by the time the asset is put into the ready-to-use state)
1.2.2. Finance lease fixed assets
a) The cost of a finance lease asset equals (=) fair value of the asset or current minimum rent (if the fair value is greater than minimum rent) plus (+) initial direct costs of finance lease. If input VAT is deductible, the minimum rent is exclusive of VAT payable to the lessor.
When calculating the minimum rent, the enterprise may use the implicit interest rate or interest rate stated in the lease contract or the incremental borrowing interest rate of the lessee.
b) Non-deductible VAT on a finance lease fixed asset shall be recorded as follows:
- If non-deductible input VAT paid as a lump sum when the leased asset is recorded, the cost of the leased asset will be inclusive of VAT;
- If input VAT is paid by instalment, it will be recorded to operating expenses in the period according to depreciation of the finance lease asset.
c) Finance lease liabilities recorded to account 3412 are exclusive of input VAT.
d) Values of operating lease assets shall not be recorded to this account.
1.2.3. Intangible fixed assets
The cost of an intangible fixed asset comprises all costs incurred by the enterprise to acquire such intangible fixed asset by the expected time the asset is put into use.
a) The cost of an intangible fixed asset paid at asked prices, paid by instalment or by exchange, intangible fixed asset donated or contributed as capital or received as capital, intangible fixed asset in surplus, etc. shall be determined in accordance with 1.2.1.
b) The cost of an intangible fixed asset acquired by exchange or payment with financial instruments is the fair value stated of such financial instruments.
c) The cost of an intangible fixed asset which is LUR is the payment for such LUR (including payments to the transferor, cost of land clearance, compensation, land leveling, registration fee, etc.) or the amount agreed by contracting parties when contributing capital. The determination of LUR as an intangible fixed asset shall comply with relevant regulations of law.
d) If an asset is qualified as an intangible fixed asset, the cost incurred during the development stage will be recorded to account 241 “Construction in progress” (2412). At the end of the development stage, it shall be recorded Dr 2113 "Intangible fixed assets". If it is not qualified as an intangible fixed asset, the cost shall be included in operating expenses in the period or distributed as prescribed by law.
dd) The costs paid with an aim to generate future economic benefits for the enterprise, including enterprise establishment cost, personnel-training cost and advertising cost incurred before the enterprise is put into operation and costs of relocation, shall be recorded as operating expenses in the period.
e) The cost related to an intangible asset recorded by the enterprise to determine the business performance of the previous period must not be recorded again as its cost.
g) Trademarks, brand names, distribution right, customer list and similar items established by the enterprise shall not be recorded as intangible fixed assets.
1.3. Calculation and depreciation of fixed assets shall comply with effective regulations of law.
The lessee shall periodically include depreciation of finance lease assets in the enterprise’s operating expenses on the basis of a consistent depreciation policy. If it not certain that the lessee shall acquire the ownership of the asset upon expiration of the lease term, the leased asset shall be depreciated according to the lease term if the lease term is shorter than the useful life of the leased asset.
1.4. Any cost related to intangible fixed assets incurred after initial recognition must be recorded as operating expenses in the period, unless it satisfies all of the following criteria, in which case such cost will be recorded as an increase in the cost of the intangible fixed asset:
- The cost possibly causes the fixed asset to generate more future economic benefits than the original level;
- The cost is certain and associated with a specific intangible asset.
Costs incurred after initial recognition related to purchased assets that are trademarks, brand names, distribution right, customer list and similar items in nature are always recorded as operating expenses in the period.
1.5. In the cases where a purchased fixed asset consists of a building or structure associated with LUR, the value of the building or structure has to be separately recorded as cost of tangible fixed asset (account 2111) and value of LUR as cost of intangible fixed asset (account 2113)
1.6. An enterprise may only change fixed asset costs in accordance with applicable financial regulations.
1.7. Any increase or decrease in tangible fixed assets must be made into a written document and all procedures have to be completed.
1.8. Tangible fixed assets must be specific in terms of category and location. To be specific:
- Tangible fixed assets include: houses, structures, machinery, equipment, transmission devices, management instruments, perennial plants, working animals, producing animals and other tangible fixed assets.
- Intangible fixed assets include: distribution rights, copyrights, patent, trademarks, software programs, licenses and franchises; other intangible fixed assets.
1.9. Decrease in quantity of fixed assets of an enterprise due to sale, liquidation, losses, transferred to other enterprises, disassembly, etc. In any case of decrease in quantity of fixed assets, accountants shall follow all procedures and accurately determine the loss and income (if any). Relevant documents shall be recorded as follows:
- In case of sale of a fixed asset serving the enterprise’s business operation, the fixed asset sold is usually unnecessary or ineffective. All procedures prescribed by law must be followed when selling a fixed asset.
- A liquidated fixed asset is one that is no longer usable, technologically obsolete or no longer suitable for the enterprise’s operation. When liquidating a fixed asset, the enterprise must issue a liquidation decision and establish a liquidation council. The liquidation council shall organize the liquidation in accordance with procedures and issue a liquidation report.
The revenues shall record the liquidation similarly to fixed asset sale according to the liquidation report and relevant documents.
1.10. The cause of any shortage or surplus of tangible fixed assets must be identified. The shortage or surplus must be accurately and promptly recorded according to the fixed asset inventory report and the verdict issued by the inventory council:
a) In case of surplus:
- If the surplus is due to omission, an increase in fixed assets shall be recorded on a case-by-case basis.
- If the excess fixed asset is owned by another enterprise, such enterprise must be promptly notified. The asset will be kept by the accountant before it is returned to its owner.
- If the owner of an excess fixed asset is not identified, it will be recorded as an increase in other income according to its fair value.
b) In case of shortage of fixed assets, the cause and responsible person must be identified and properly dealt with.
Accountants shall determine the cost, depreciation of the fixed asset as the basis for recording a decrease in fixed assets.
2. Structure and contents of account 211 – Fixed assets
Debit:
- Increases in costs of fixed assets due to purchase or exchange of fixed assets, completion of capital construction, capital contribution, donation, etc.
- Increases in costs of fixed assets due to construction and installation, upgrade or reassessment.
Credit:
- Decreases in fixed assets due to transfer, exchange, sale, liquidation or contribution as capital to other entities, etc.
- Decreases costs of fixed assets due to removal of certain parts or reassessment.
Debit balance:
Closing fixed assets cost.
Account 211 –Fixed assets comprising three sub-accounts:
- Account 2111 – Tangible fixed assets: reflecting current value, decreases and increases in costs of all tangible fixed assets owned by the enterprise.
- Account 2112 – Finance lease assets: reflecting costs of fixed assets leased by the enterprise in the form of finance lease.
- Account 2113 – Intangible fixed assets: reflecting current value, decreases and increases in costs of all intangible fixed assets owned by the enterprise.
Article 32. Account 214 – Depreciation of fixed assets
1. Rules for accounting
a) This account reflects increases and decreases in depreciation value and accumulated depreciation of fixed assets and investment property due to depreciation of fixed assets, investment property and other increases or decreases in depreciation of fixed assets or investment property.
b) In principle, all fixed assets or investment property for lease by the enterprise related to its business operation (including unused, unnecessary or liquidation-pending assets) must be depreciated as prescribed in regulations in force. The depreciation of fixed assets serving the enterprise’s business operation and depreciation of investment property shall be recorded as operating expenses in the period; depreciation of unused, unnecessary, or liquidation-pending fixed assets shall be recorded as other expenses. It is not required that depreciation of fixed assets used for welfare purposes be recorded as operating expenses but as decrease in the source of such fixed assets.
c) Pursuant to regulations of law and the enterprise’s requirements, one of depreciation method suitable for every fixed asset and investment property and the enterprise’s financial capacity shall be applied chosen in order to develop the business and ensure capital recoupment.
The depreciation method chosen must be applied consistently and may be changed in case of change in economic benefits from fixed assets or investment property.
d) The useful life and depreciation method must be re-considered at least at the end of every fiscal year. If the estimated useful life of the asset is significantly different from the previous estimated one, the useful life must be adjusted accordingly. The method for depreciation of fixed assets shall be changed once in case of significant change in economic benefits of the fixed assets. In such case, the depreciation of the current year and succeeding years shall be adjusted and they shall be explained in the financial statement.
dd) If a fixed asset is fully depreciated but still functional, its depreciation must be terminated. If a fixed asset is not fully depreciated but is damaged and pending liquidation, it is required to identify the cause and responsibility for compensation; and the remaining value of the fixed asset which has not been recovered or compensated shall be covered by the proceeds from its liquidation and the compensation decided by enterprise’s manager. If the proceeds from liquidation or compensation is not enough to cover the remaining value of the fixed asset, the difference shall be considered a loss on fixed asset liquidation and recorded as other expenses.
e) Depreciation of intangible fixed assets shall depend on their useful time (according to the contract, agreement or decision of the competent agency)
g) Regarding finance lease assets, the lessee must depreciate them over the lease term and recorded them as operating expenses in order to fully recoup capital.
h) Investment property for operating lease shall be depreciated and recorded as cost of goods sold in the period. The enterprise may estimate the depreciation time of similar real estate used by the owner to determine the depreciation time and depreciation method for its investment property. If an investment property is held for capital appreciation, the enterprise shall not depreciate it but determine the loss due to depreciation. When there is evidence that the price of investment property increases, the enterprise may record such increase, which must not exceed the original cost of the investment property.
2. Structure and contents of account 214 – Depreciation of fixed assets
Debit: Decreases in depreciation of fixed assets, investment property liquidated, sold, transferred to affiliated units, stakes in other entities, etc.
Credit: Increases in depreciation of fixed assets and investment property etc.
Debit balance: Closing accrued depreciation of existing fixed assets and investment property of the enterprise.
Account 214 – Depreciation of fixed assets, comprising four sub-accounts:
- Account 2141 – Depreciation of tangible fixed assets: reflecting depreciation of tangible fixed asset, increases and decreases thereof.
- Account 2142 – Depreciation of finance lease assets: reflecting depreciation of tangible fixed assets, increases and decreases thereof.
- Account 2143 – Depreciation of intangible fixed assets: reflecting depreciation of intangible fixed asset, increases and decreases thereof.
- Account 2147 – Depreciation of investment property: reflecting depreciation of investment property during the operating lease process, increases and decrease thereof.
Article 33. Account 217 – Investment property
1. Rules for accounting
1.1 This account reflects current value, increases and decreases in investment property of an enterprise according to their costs, which are accounted for similarly to fixed assets. Investment property includes LUR, building, part of a building or both land and building, infrastructure held by the owner or by the lessee under a finance lease contract to earn rentals or for capital appreciation, rather than for:
- Serving the enterprise’s business operation; or
- Sale in the ordinary course of business.
1.2. This account reflects real estate qualified as investment property. Property held for sale in the ordinary course of business or being built for sale in the near future, real estate used by the owner, unfinished real estate intended to be used as investment property in the future shall not be recorded to this account.
Investment property shall be recognised as an asset when both of the following conditions are met:
- Future economic benefits associated with the investment property are certain;
- The cost of the investment property can be reliably determined.
1.3. A piece of investment property shall be recorded to this account at its cost. The cost of an investment property means the amount of cash or cash equivalents paid or the fair value of other consideration given to acquire the investment property at the time of its acquisition or construction.
- The cost of a piece of investment property shall be determined on a case-by-case basis as follows:
+ The cost of purchased investment property comprises its buying purchase price, directly attributable costs such as consultancy charges, registration fee and relevant fees, etc.
+ In case of payment by instalment, the cost of the investment property shall be the asked price. The difference between the instalment price and asked price shall be recorded as financial expense, unless it is included in the cost of the investment property;
+ The cost of self-constructed investment property is its actual prime cost of and directly attributable costs on its completion date;
- The following items must not be included in the cost of investment property:
+ Start-up costs (unless they are necessary to bring the property to its ready-to-use state);
+ Costs incurred when the property is put into operation for the first time until its operation is stable as expected.
1.4. Subsequent expenditures related to the investment property shall be recorded as operating expenses in the period, unless it is certain that they will reap future economic benefits more than the initially assessed operation, in which case they may be recorded as increases in the cost of the investment property.
1.5. During the operating lease period, the investment property must be depreciated and such depreciation shall be recorded to cost of goods sold in the period (including suspension period). The enterprise may estimate the useful life and determine the appropriate depreciation method according to similar owner-occupied property.
- In the cases where the enterprise records revenues from the total advance payment for the lease of the investment property, accountants shall estimate the corresponding cost (including the pre-determined depreciation).
- The cost of an investment property for lease consists of investment property depreciation and directly attributable costs such as: outsourcing expense, payment for the property managers, depreciation of auxiliary works serving the investment property lease.
1.6. Property held for capital appreciation shall not be depreciated. In the cases where there is evidence that the investment property falls against market fair value and the decrease can by reliably determined, decrease in cost of the investment property and the loss shall be recorded to cost of goods sold (similarly to provision for real property held for sale).
1.7. With regard to purchased investment property which must be built, renovated or upgraded before use for investment purposes, its value, buying expenses , costs of purchasing and construction, renovation or upgrade shall be recorded to account 241 “Construction in progress”. Upon completion of the construction, renovation or upgrading process, the cost of the investment property must be determined and transferred to account 217 “Investment property".
1.8. The conversion of owner-occupied property into investment property or from investment property into owner-occupied property or inventory shall be made only if there is a change in its purposes such as:
- The investment property shall be converted into owner-occupied property when the owner begins to use it;
- The investment property shall be converted into inventory when the owner begins to sell it;
- The owner-occupied property shall be converted into investment property when the owner stops using it and leases it out to another party;
- Inventory shall be converted into investment property when the owner begins to lease it out to another party;
- A real estate shall be converted into investment property when it is completed, transferred and put into investment.
The conversion between investment property and owner-occupied property or inventory does not change the book value and cost of the converted property in assessment or preparation of financial statements.
1.9. When the enterprise decides to sell an investment property without repair, renovation or upgrade, the investment property will be recorded to account 217 “Investment property” until it is sold (not converted into inventory).
1.10. The VAT-exclusive selling price (if the enterprise applies credit-invoice method) or total price (if the enterprise pays VAT directly) of an investment property shall be recorded as revenue. In case of payment under an instalment plan, the revenue is the asked price. The difference between the amount payable and the asked price shall be recorded as unreceived interest.
1.11. A decrease in investment property shall be recorded when:
- A piece of investment property is converted into inventory or owner-occupied property;
- A piece of investment property is sold or liquidated;
- The finance lease term expires and the investment property is returned to the lessor.
1.12. Each enterprise shall compile a list of investment property for lease or held for capital appreciation, depreciate them or determine loss consistently in the fiscal year.
2. Structure and contents of account 217 – Investment property
Debit: Increases in costs of investment property in the period.
Credit: Decreases in costs of investment property in the period.
Debit balance: Closing costs of existing investment property.
Article 34. Account 228 – Capital contributions
1. Rules for accounting
1.1. This account reflects capital contributions to other entities and recoupment thereof.
Capital contributions include:
a) Capital contribution to jointly controlled entities and associate companies
- This account reflects capital contributed to jointly controlled entities and associate companies and recoupment thereof. This account does not reflect transactions under business cooperation contract (BCC) without establishment of a legal entity.
- A jointly controlled entity is established by jointly controlled entities who have joint control over financial and operating policies and is an affiliated unit having legal status. The jointly controlled entity must do accounting separately as prescribed in regulations of applicable accounting laws, take responsibility for control of its assets, liabilities, revenues, other income and expenses. Each jointly controlled entity shall receive a portion of operating outcome of the joint venture according to the jointly controlled entity agreement.
- An investment shall be classified as investment in an associate company when the investor directly or indirectly holds from 20% to under 50% voting shares of the investee without any other agreement or the investor has significant influence over the investee.
- When the investor no longer has joint control, a decrease in investment in jointly controlled entities shall be recorded; When the investor no longer has significant influence over the investee or the holding of the investee’s voting shares is not sufficient, a decrease in investment in associate companies shall be recorded.
- Directly attributable costs of sale or liquidation of investments in jointly controlled entities or associate companies shall be recorded as financial expenses incurred in the period.
- In case of liquidation, sale, withdrawal of investments in jointly controlled entities or associates, a decrease in contributed capital shall be recorded according to the value of assets contributed. The difference between the fair value of recovered amount and the book value of an investment shall be recorded as financial income (in case of profit) or financial expenses (in case of loss).
b) Other Investments include investments in equity instruments of other entities without acquisition of joint control, significant influence over the investee; Investments in the form of gold, silver, rare metals, gemstones shall not be classified as inventory.
1.2. An investment shall be recorded at its historical cost which comprises buying price plus (+) directly attributable costs (if any), such as transactions, brokerage, consultancy, auditing, fees, taxes and banking fees, etc. In case of investment of a non-monetary asset, the cost of the investment shall be recorded according to the fair value of the non-monetary asset at that time.1.3. In the cases where an investors buys a stake in a jointly controlled entity or associate company, the price of the stake recorded by the investor shall comprise its fair value on the transaction date, debts that are paid or recognized, equity instruments in exchange of control of the jointly controlled entity and significant influence over the associate company plus (+) directly attributable costs.
1.4. Forms of investment:
a) Capital contribution in other entities (raised by the investee): The contributor’s assets shall be recorded in the investee’s financial position statement.
b) Purchase of stake (purchase of owner’s equity): The buyer’s assets (the investor or transferee) shall be transferred to the seller (the transferor) without being recorded in the financial position statement of the instrument issuer (investee).
1.5. In case of investment of a non-monetary asset, the investor must apply an accounting suitable for such investment. To be specific:
a) If a non-monetary asset is contributed as capital, the investor must re-assess such asset under agreement. The difference between the book value or remaining value and re-assessed value of the asset shall be recorded as other income or other expense.
b) In case of stake purchase paid with a non-monetary asset:
- If the non-monetary asset used as payment is inventory, the investor shall record the transaction as barter (revenue and cost of inventory exchanged for the stake);
- If the non-monetary asset used as payment is a fixed asset or investment property, the investor shall record the transaction as a sale of fixed asset or investment property (revenue, other income, cost, other expenses, etc.);
- If the non-monetary asset used as payment is an equity instrument (shares) or a debt instrument (bonds, receivables, etc), the investor record the transaction as a liquidation or sale of stakes (profit or loss recorded as financial income or financial expense).
1.6. Accountants shall keep a separate log of stake in other entities. A stake in another entity shall be recorded when the ownership is acquired by the investor, which means the time:
- listed securities are recorded at the time of matching (T+0);
- ownership of unlisted securities or other investments is required as prescribed by law.
1.7. The investor shall fully and promptly record all dividends and distributed profits in the financial statement. The dividends and distributed profits shall be recorded as follows:
a) Dividends and distributed profits in the form of cash or non-monetary asset received after investment date shall be recorded as financial income according to the fair value on the date of receipt;
b) Dividends and distributed profits in the form of cash or non-monetary asset received before investment date shall be recorded as a decrease in investment value instead of financial income.
c) If shares are paid as dividends, only the quantity of shares specified in the notes to financial statement shall be monitored; Do not record an increase in investment value and financial income.
1.8. Costs of financial investments upon liquidation or sale shall be determined according to the weighted mean.
1.9. When preparing a financial statement, the enterprise shall determine the value of loss-making investments to make provisions against impairment of investment in other entities.
2. Structure and contents of account 228 – Investments in other entities:
Debit:
- Increases in investments in jointly controlled entities;
- Increases in historical cost of investments in associate companies;
- Increases in other investments.
Credit:
- Decreases in investments in jointly controlled entities because of withdrawal or transfer that leads to loss of control over the investee;
- Decreases in historical cost of investments in associate companies because of withdrawal or receipt of benefits other than distributed profit;
- Decreases in historical cost of investments in associate companies because of full or partial liquidation of the investments that leads to loss of significant influence over the investee;
- Decreases in other investments.
Debit balance:
- Closing balance of investment in jointly controlled entities;
- Closing historical cost of investments in associate companies;
- Closing values of other investments.
Account 228 – “Investments in other entities” comprises two sub-accounts:
- Account 2281 – Investments in jointly controlled entities and associate companies: reflecting capital contribution in jointly controlled entities and associate companies and recoupment thereof.
- Account 2288 – Other investments: Current values, increases and decreases in equity instruments of other entities over which the enterprise have no control or significant influence; Other investments in the form of gold, silver, rare metals, gemstones shall not be classified as inventory.
1. Rules for accounting
1.1. BCC means a written agreement two or more parties to carry out certain business activities without establishment of a new legal entity. Such activities may be jointly controlled by capital contributors under a jointly controlled entity agreement or any of the parties.
1.2. A BCC may be executed by cooperation in development assets or other business activities. Contracting parties to a BCC may reach an agreement to divide revenues, products or after-tax profits.
1.3. In any cases, money or assets received from other entities as contribution to the MORTGAGOR shall be recorded as liabilities instead of owner's equity.
1.4. BCC in the form of jointly controlled assets
a) Jointly controlled asset under BCC means any asset which is purchased or constructed by venturers serving the jointly controlled entity’s business operation and bring benefits to parties thereto in accordance with the jointly controlled entity contract. Venturers shall record their portions of jointly controlled assets as their assets account on their financial statements.
b) Each venturer may take a share of the output from the jointly controlled assets and bears an agreed share of the expenses incurred under the contract.
c) A venturer must keep records in the same system of accounting records and record in its financial statements:
- Its share of the jointly controlled assets classified according to the nature of the assets;
- Any liabilities it has incurred;
- Its share of any liabilities incurred jointly with the other venturers in the relation to the jointly controlled entity;
- Any income from the sale or use of its share of the output of the venture, together with its share of expenses incurred by the jointly controlled entity;
- Any expenses incurred in respect of its interest in the jointly controlled entity.
With regard to fixed asset or investment property which is contributed to a BCC and the ownership of the contributor is not converted to the joint ownership of BCC venturers, the recipient shall keep records of assets without recording any increase in assets or capital contribution; the contributor shall not record a decrease in assets in the accounting records and only keep records of the locations of assets.
With regard to fixed asset or investment property which is contributed to a BCC and the ownership of the contributor is converted into joint ownership; during construction of jointly controlled assets, the contributor shall record a decrease in assets in the accounting records and the value of assets shall be recorded to construction in progress. After the jointly controlled asset is put into operation, the venturers shall record increases in assets in conformity with their use purposes according to value of their assets' shares.
1.5. BCC in the form of jointly controlled operations
a) BCC in the form of jointly controlled operations is a jointly controlled entity which does not require establishment of a new business entity. Venturers shall fulfill their obligations and exercise their rights according to the BCC. The jointly controlled entity activities may be carried out alongside other ordinary activities of each venturer.
b) Each jointly controlled entity contract shall bear its own expenses incurred from its share in jointly controlled operations. The joint expenses (if any) shall be divided among venturers according to the BCC
c) A BCC venturer must include in accounting records and record in its financial statements:
- The assets of jointly controlled entity under its control;
- The liabilities incurred;
- Its share of income from the sale of goods or services by the jointly controlled entity;
- Expenses incurred.
d) Every joint expense incurred shall be accounted for. If the BCC stipulate division of expense, a Table of expenses division shall be made, certified and held by every venturer (original copy). Each venture shall account for expenses divided under the BCC according to the table of expense division together with lawful original documents.
dd) If the BCC stipulates division of products, a Table of shares of products shall be made, certified quantity or specifications of shares of products from BCC and held by every venturer (original copy). Whenever a product is delivered, the venturers shall make out a delivery note. The delivery note is the basis for keeping records and contract finalization.
e) Venturers shall deal with joint expenses and income similarly to those of jointly controlled operations.
1.6. Division of after-tax profit on the BCC
a) A BCC on which after-tax profit is divided is usually in the form of jointly controlled operations or individually controlled operations. The venturers shall appoint one of them to as the bookkeeping venturer which is in charge of recording all transactions of the BBC, revenues, expenses and income statement of the BBC and preparing tax declarations. When such a BBC is concluded, the venturers take into account the risks due to:
- Any expenses which is not included in the taxable expense due to failure in transfer of assets among venturers, for example:
+ Depreciation of certain fixed assets is not accepted by the tax authority because the transferor fails to transfer ownership of the fixed assets to the bookkeeping venturer;
+ Certain expenses of the venturers are accepted by the tax authority because the input invoices do not bear the name of the bookkeeping venturer;
+ Certain expenses of the venturers cannot be transferred to the bookkeeping venturer due legal barriers, e.g. the venturer has an invoice for payment of land levies but the law does not allow such venturer to sublease the piece of land to the bookkeeping venturer and thus the land levies cannot be included in the BBC expense.
- Policy-related risks:
+ The bookkeeping venturer may incur accrued losses, but the BCC makes a profit. In this case, instead of offsetting the profit on the BBC against loss on other operations, the enterprise shall pay corporate income tax on the BCC; If the BCC is making a loss and other operations are making a profit, the enterprise might not be allowed to offset the loss against its distributed profit on the BCC;
+ If other venturers use fixed assets to serve the BCC operation, their depreciation might not be recorded as deductible expenses because they do not serve the enterprise’s business operation (does not match revenues from other operations).
b) If the BCC stipulates division of after-tax profit, the bookkeeping venturer shall follow these rules:
- If the BCC stipulates that other venturers will receive a fixed amount of profit regardless of performance of the BCC, the nature of the BCC is a lease. In this case, the bookkeeping venturer is entitled to administer and influence the BCC activities, apply accounting method for lease of assets, record payables to other venturers as expenses to determine the business performance of the period. To be specific:
+ Record all revenues, expenses and after-tax profit on the BCC on its income statement;
+ Record all after-tax profit on the BCC as “Undistributed after-tax profit” on the financial position statement.
+ Other venturers shall record their shares of profit on the BCC as revenues from lease of assets.
- If the BCC stipulates that other venturers will receive their shares of profits if the BCC generate profits and any incur losses on the BCC, the nature of the BCC is division of revenues and expenses where the parties usually have the right and ability to jointly control the activities as well as the cash flow of the BCC. The bookkeeping venturer shall record revenues, expenses and business performance of the period and provide evidence for tax declaration to other venturers. To be specific:
+ All revenues, expenses and shares of profits on the BCC shall be included in their income statements; the bookkeeping venturer shall provide copies of documents about fulfillment in liabilities of the BBC to government budget to other venturers in order to serve their tax declaration;
+ Undistributed after-tax profits on financial position statement only include shares of after-tax profit of each venturer.
+ Other venturers shall send reports on their shares of income and expenses whose tax liabilities are covered as stated in the income statements to the tax authority in order to adjust their corporate income tax payables.
1.7. Any difference between the contributed capital and fair value received shall be recorded as other income or other expenses.
Article 36. Account 229 – Provision for impairment of assets
1. Rules for accounting
This account reflects current values, increases or decreases in provision for impairment of assets, including:
a) Provision for devaluation of trading securities: a provision for impairment caused by devaluation of trading securities of an enterprise.
b) Provision for impairment of investments in other entities: a provision for impairment because the investee makes a loss that leads to irrecoverability of the investor’ investment or provision for decline in investments.
- With regard to investments in a jointly controlled entity or an associate company, the investor only makes such provision when the jointly controlled entity or associate company makes a loss that leads to irrecoverability of the investor’s investment according to applicable regulations of law.
- Provision for long-term investments (other than trade securities) with which the investor does not control or have significant influence on the investee shall be made as follows:
+ If an investment in listed shares or the fair value of the investment can be reliably determined, the provision shall be made according to the market value of the shares (similarly to provision for devaluation of trading securities);
+ If the fair value of the investment cannot be determined at the reporting time, provision allowance shall be made according to the loss incurred by the investee (provision for impairment of investments in other entities).
c) Allowance for bad debts: a provision for receivables and receivable equivalents that are bad debts.
d) Provision against devaluation of inventory: a provision against devaluation of inventory due to decrease in net realizable value against historical cost of inventory.
1.2. Rules for accounting of provisions for devaluation of trading securities
a) The enterprise may make a provision for probable impairment if there is evident that the market value of held for trading securities of the enterprise decline against the book value.
b) Requirements, bases and level of provision or provision reversal shall comply with regulations of law.
c) The creation or reversal of provision for devaluation of trading securities shall be made while preparing the financial statement. To be specific:
- If the provision for the current year is higher than that in the accounting records, the enterprise shall create an additional provision and record it as financial expense of the period.
- If the provision for the current year is lower than the unused provision for the previous year, the enterprise shall reverse such difference and record it as a decrease in financial expense.
1.3. Rules for accounting of provisions against impairments of investments in other entities
a) If the investee is a parent company, the investor shall create a provision for impairments of investment in other entities according to the consolidated financial statement of such parent company. If the investee is an independent company without subsidiaries, the investor shall create a provision for impairments of investments in other entities according to the consolidated financial statement of such investee.
b) The creation or reversal of provision for impairments of each investment in other entities shall be made separately while preparing the financial statement. To be specific:
- If the provision for the current year is higher than that in the accounting records, the enterprise shall create an additional provision and record it as financial expense of the period.
- If the provision for the current year is lower than the unused provision for the previous year, the enterprise shall reverse such difference and record it as a decrease in financial expense.
c) The difference between value of impairment of investments in other entities and the provision made shall be recorded as financial expense of the period.
1.4. Rules for accounting of allowance for bad debts:
a) When preparing a financial statement, the enterprise shall identify bad debts and other amounts similar to bad debts in nature to create or reverse allowance for bad debts.
b) The enterprise shall make allowance for bad debts when:
- An overdue debt under an economic contract, a loan agreement, a contractual commitment or a promissory note has been demanded for several times but has not been collected, even if there are no supporting documents or the debtor’s refuses to certify the debt or has disappeared. The overdue period of a doubtful debt requiring creation of provision shall be determined according to time limit for repayment of the principal specified in the original sale contract, regardless of debt rescheduling between contracting parties.
- The debt is not due but the debtor has gone bankrupt or is undergoing dissolution, or the debtor has disappeared.
c) Conditions and basis for making allowance for bad debts shall comply with applicable regulations of law.
d) The creation or reversal of allowance for bad debts shall be carried out while preparing the financial statement.
- If the closing allowance for bad debts is greater than that recorded in the accounting records, the difference shall be recorded as an increase in provision and increase in administration expenses of the enterprise.
- If the closing allowance for bad debts is smaller than that recorded in the accounting records, the difference shall be recorded as a decrease in provision and an decrease in administration expenses of the enterprise.
e) Regarding a bad debt that cannot be collected for multiple years after taking every measure possible and it is verified that the has become insolvent, the enterprise may remove it from its accounting books. The removal of bad debts shall comply with regulations of law and the enterprise’s charter. These bad debts shall be monitored in the administration system of the enterprise and presented in the notes to financial statement. If the enterprise is able to collect a debt after its removal, the collected amount shall be recorded to the account 711 "Other income".
g) When allowance for bad debts has been made, the enterprise shall use it to cover the loss on the bad debts. If such allowance is not sufficient, the uncovered loss shall be included in the enterprise’s administration expenses.
1.5. Rules for accounting of provision against devaluation of inventory
a) The enterprise shall create a provision against devaluation of inventory whenever there is evident that there is a decrease in net realizable value against the historical cost of inventory. Provision for devaluation of inventory means an estimated amount of devaluation of inventory against book value which is included in the operating expenses in order to compensating actual damage caused by such devaluation.
b) The provision against devaluation of inventory shall be created while preparing the financial statement. The creation of provision against devaluation of inventory must comply with applicable regulations of law.
c) The provision against devaluation of inventory shall be classified by type of supplies and products in stock. With regard to services in progress, provision against devaluation of inventory shall be classified by price.
d) Net realizable value (NRV) means the estimated selling price in the ordinary course of business minus (-) estimated cost creation of the product and selling expense.
dd) When preparing a financial statement, provision against devaluation of inventory shall be created according to quantity, historical cost and NRV of each type of supplies, goods or services in progress:
- If the closing provision against devaluation of inventory is greater than that recorded in the accounting records, the difference shall be recorded as an increase in provision and increase in cost of goods sold.
- If the closing provision against devaluation of inventory is smaller than that recorded in the accounting records, the difference shall be recorded as a decrease in provision and decrease in cost of goods sold.
e) When provision against devaluation of inventory has been made, the enterprise shall use such provision to cover the loss. If such provision is not sufficient, the uncovered loss shall be included in the cost of goods sold.
g) Provision against devaluation of inventory shall not be created for raw materials, tools and instruments used in capital construction or production if the products they are used to create will be sold at the same or higher price than their prime cost.
2. Structure and contents of account 229 – Provision for impairment of assets
Debit:
- Reversed difference between the provision of one period and unused provision of the previous period;
- Compensation for impairment of assets from created provision.
Credit:
Created provision for impairment of assets upon preparation of the financial statement.
Credit balance: Closing provision allowance for impairment of assets.
Account 229 – Provision for impairment of assets comprises 4 sub-accounts
Account 2291 – Provision for devaluation of trading securities: reflecting creation or reversal of provision for devaluation of trading securities.
Account 2292 – Provision for impairment of investment in other entities: reflecting creation or reversal of provision for loss of the investor’ capital because of the loss incurred by the investee or provision for devaluation of investments.
Account 2293 – Allowance for bad debts: reflecting creation or reversal of allowance for bad debts and the equivalents.
Account 2294 – provision against devaluation of inventory: reflecting creation of reversal of provision against devaluation of inventory.
Article 37. Account 241 – Construction in progress
1. Rules for accounting
a) This account reflects costs of capital construction projects (including costs of acquisition of new fixed assets, construction, repair, renovation, expansion or refurbishment of works), finance statements of capital construction projects of enterprises purchasing fixed assets, making investment in capital construction or making major repair of fixed assets.
Investment in capital construction and major repair of an enterprise’s fixed assets may be carried out by external contractors or by the enterprise itself. An enterprise that invests in capital construction itself shall record costs incurred during the construction or repair to this account.
b) Costs of execution of a capital construction project mean every cost of construction, repair, renovation, expansion or refurbishment of works, provided they are conformable with effective regulations of law and the market. Capital construction cost includes:
- Construction cost;
- Equipment cost.
- Cost of compensation, assistance and relocation;
- General administration cost;
- Cost of construction consultancy;
- Other expenses.
The account 241 shall specify each work, work item. Capital construction costs of each work item must be separately recorded and monitored from the commencement date until the date on which the work or work item is completed and put into operation.
c) When making investment in capital construction, construction and equipment costs of each work are usually accounted for separately; project management costs and other expenses are usually spent together. The must calculate and distribute the project management costs and other expenses of each work as follows:
- If the project management costs and other relevant expenses of each work can be identified, they shall be recorded to expense of such work;
- Project management costs and overheads related to multiple works shall be distributed amount the works according to certain criteria.
d) The cost of repair or maintenance of functional fixed assets shall be included in operating expenses of the period. Regarding periodic repair or maintenance that does not results in increase in the asset value, the enterprise may create a provision and included it to operating expenses.
dd) The investor of real property construction shall use this account to record cost of construction of fixed assets or investment property. In the cases where a piece of real property is used for multiple purposes (office, lease or sale, i.e. mixed-used building), the construction-directly attributable expenses still be recorded to the account 241. When the building work is completed and put into operation, the construction expenses shall be transferred in conformity with the nature of every asset according to its use.
e) Costs of construction in progress paid with foreign currency shall be recorded at the exchange rates at the time the capital construction work is completed and put into operation. In the cases where the enterprise pays the contractor in advance, the construction in progress in proportion to the advance payment shall be recorded at the actual exchange rate at the time of advance payment; the construction in progress in proportion to the remaining payment shall be recorded at the actual exchange rate at the time the capital construction work is completed and put into operation.
g) Exchange difference derived from capital construction investment before or after inauguration (including new investment and extension investment) shall be included in financial income (in case of profit) or financial expense (in case of loss) at that time.
h) In the cases where an investment project is cancelled, the enterprise must liquidate and recover the expenses of the project. The difference between actual investment and proceeds from liquidation shall be recorded to other expenses or compensated by responsible entities.
i) Other expenses such as such as capitalized interest, bidding expenses (after being offset against proceeds from selling bidding documents), dismantlement expenses (after being offset against recoverable scrap) shall be included in construction in progress.
k) In case of experimental production without creation of products, the cost of experimental production shall be included in construction in progress; if the experimental production does create products, the cost of experimental production shall be recorded to account 154 – Work in progress; the difference between the cost of experimental production and proceeds from the sale of products thereof shall be included in construction in progress.
Account 241 – Construction in progress, comprise 3 sub-accounts:
- Account 2411: Fixed assets acquisition: reflecting costs of acquisition of fixed assets that must be assembled and tested before put into use (including new and used fixed assets). If an acquired fixed asset needs additional investment before use, additional expenses will also be recorded to this account.
- Account 2412: Capital construction: reflecting capital construction investment. This account shall specify details of each building work and work item (for each asset acquired though investment) and capital construction expense of each asset.
- Account 2413: Major repairs of fixed assets: reflecting major repairs expenses of fixed assets. The costs of regular repairs of fixed assets shall be included in operating expenses of the period instead of this account.
2. Structure and contents of account 241 – Construction in progress
Debit:
- Cost of capital construction, purchase and major repair of fixed assets (tangible fixed assets and intangible fixed assets);
- Cost of purchase of investment property (if the construction investment stage is necessary);
- Investment in capital construction of investment property;
- Cost of renovation, upgrade, major repair of fixed assets and investment property.
Credit:
- Value of fixed assets acquired through capital construction or purchased and put into operation;
- Value of finished investment property acquired through capital construction;
- Value of rejected works and other rejected expenses.
- Carriedforward costs of renovation, upgrade, major repair of fixed assets and investment property after they are recorded to relevant accounts when the statement is approved.
Debit balance:
- Costs of construction projects and major repair of fixed assets and investment property in progress;
- Value of construction works and major repair of finished fixed assets and investment property that have not been put into operation or the statement has not been approved;
- Value of investment property in progress.
Article 38. Account 242 – Prepaid expenses
1. Rules for accounting
a) This account reflects expenses actually incurred but they are related to operation output of multiple accounting periods and the carryforward of which to operating expenses of subsequent accounting periods.
b) Prepaid expenses include:
- Prepaid expenses of infrastructure lease or operating lease (LUR, factories, warehouses, offices, shops and other fixed assets) to serve business operation in multiple accounting periods.
- Enterprise establishment expenses, training and advertising expenses incurred in before inauguration shall be distributed in accordance with effective regulations of law;
- Insurance expenses (insurance against conflagration and explosion, civil liability insurance of vehicle owners, car body insurance, assets insurance, etc.), and charges paid in advance by the enterprise for multiple accounting periods;
- Tools and supplies, reusable packaging materials or instruments for rent related to business operation of multiple accounting periods;
- Prepaid loan interest of multiple accounting periods;
- Cost of major repair of fixed assets not included in prepaid expenses;
- Research expenses and expenses incurred from development stage which are not qualified as intangible fixed assets if they may be gradually distributed according to effective regulations of law;
- Other prepaid expenses serving the business operation in multiple accounting periods.
c) The calculation and distribution of prepaid expenses to operating expenses of each accounting period must be based on the nature and extent of each type of expenses to select an appropriate method and criteria.
d) Each prepaid expenses incurred, spent and unspent of each accounting period shall be specified.
dd) With regard to prepaid expenses in foreign currencies, if it is evident at the report-preparing time that the seller is unable to provide goods or services and the enterprise will definitely have the prepaid expenses in foreign currencies returned, they shall be considered foreign currency monetary items and have to undergo reassessment according to the average transfer rate applied by the enterprise’s regular bank at the reporting time.
The determination of the average transfer rate and method for handling exchange difference due to reassessment of foreign currency monetary items are specified in Article 52 of this Circular.
2. Structure and contents of account 242 – Prepaid expenses
Debit: Prepaid expenses incurred in the period.
Credit: Prepaid expenses included in operating expenses in the period.
Debit balance: Prepaid expenses not included in operating expenses in the period.
Article 39. Rules for accounting of liabilities
1. Liabilities of an enterprise must be accounted for and sorted by according to payment schedule, creditor, currency and other factors required by the enterprise.
2. Liabilities shall be classified into trade payables, intra-company payables and other payables according to following rules:
a) Trade payables are those derived from purchase of goods, services or assets. These include amounts payable when importing through the trustee (in the import trust transaction);
b) Intra-company payables are amounts payables between superior units and affiliated units;
c) Other payables include payables that are non-commercial and not related to trade in goods or services:
- Payables related to financial expense, such as: interests, dividends and profits, financial investment expenses;
- Payables paid by third parties; payables which the trustor receives from relevant entities to pay for import-export trust transactions;
- Non-commercial payables, such as: non-monetary borrowings, fines, compensation, assets in surplus pending resolution, social insurance, health insurance, unemployment insurance, or union funds, etc.
3. When preparing a financial statement, the amounts payable shall be classified into long-term payables or short-term payables according to their remaining terms.
4. Currencies, creditors of payables in foreign currencies shall be specified as follows:
- Liabilities (credit side of accounts payable) shall be converted into the accounting currency at the actual exchange rate applied at that time.
An advance payment to a seller in foreign currency shall be recorded to Cr 331 at the recorded specific exchange rate applied at the time of advance payment.
- When paying a debt (debit side of accounts payable), the enterprise may choose between the book weighted average exchange rate applied to each creditor or the actual exchange rate at the time of debt payment.
Advance payments to sellers recorded to Dr 331 shall apply the actual exchange rate at the time of advance payment.
- In the cases where the enterprise applies the actual exchange rate to record the debit side of accounts payable and exchange differences that occur in the period to debit accounts, it may record them at the time transaction on a periodical basis depending on the characteristics of its operation.
- The payables that are foreign currency monetary items must be reassessed at the time of preparation of the financial statement at the closing average transfer rate of the enterprise’s regular bank.
The determination of the average transfer rate and method for handling exchange difference due to reassessment of payables that are foreign currency monetary items are specified in Article 52 of this Circular.
Article 40. Account 331 - Trade payables
1. Rules for accounting
a) This account reflects payment of the enterprise’s debts payable to sellers of supplies, goods, services, sellers of fixed assets, investment property or financial investment under concluded business contracts. This account also reflects payment of liabilities to main contractors and sub contractors. Instant payments shall not be recorded to this account.
b) Creditors of debts payables to sellers, providers or contractors shall be specified. This account must reflect advance payments to sellers, providers or contractors before goods, services or complete construction works are delivered.
c) The import trustor shall record the trade payables for imported goods to the import trustee to this account similarly to ordinary trade payables.
d) At the end of a period, if there has not been invoices of received supplies, goods or services, provisional prices may be used for bookkeeping and when invoices are available, the prices shall be adjusted and the seller shall be informed the official prices.
dd) Discounts offered by sellers that are not specified in sales invoices must be specified in these accounts.
2. Structure and contents of account 331 – Trade payables
Debit:
- Payments to sellers, suppliers or contractors;
- Advance payments to sellers, suppliers, contractors before goods, services or construction works are delivered;
- Discounts accepted by sellers under contracts;
- Discounts accepted by sellers to be deducted from debts payables to sellers;
- Value of supplies or goods in shortage or of inferior quality which are returned to sellers;
- Adjustments to difference between provisional price and official price upon availability of invoices or official quotation;
- Reassessed payables to sellers that are foreign currency monetary items (if foreign currency rate drops against the recorded exchange rate).
Credit:
- Amounts payable to sellers, suppliers or contractors;
- Adjustments to difference between provisional price and official price upon availability of invoices or official quotation;
- Reassessed payables to sellers that are foreign currency monetary items (if foreign currency rate rises against the recorded exchange rate).
Credit balance: Remaining amounts payable to sellers, suppliers or contractors.
This account may have a positive debit balance: the debit balance (if any) reflects advance payments to sellers or payment in excess of amounts payables to sellers. When preparing the financial position statement, detailed balance of each item in this account will recorded to “Assets” and “Capital”.
Article 41. Account 333 – Taxes and other payables to the State
1. Rules for accounting
1.1. This account reflects the record relation between the enterprise and the State in terms of taxes, fees, charges and other payables, payment thereof and outstanding payables to State budget in the fiscal year.
1.2. The enterprise shall calculate and declare taxes, fees, charges and other payables to State in compliance with law; record taxes payable, paid taxes, deductible taxes and refunded taxes, etc. in accounting books.
1.3. The nature of indirect taxes including VAT (including using credit-invoice method or subtraction method), special excise tax, export duty, environmental protection tax and other indirect taxes is receipts on behalf of third parties. Therefore, these indirect taxes are removed from revenues stated in the financial statement or other statements.
The enterprise may record revenues and indirect taxes payable using either of the following methods:
- Indirect taxes payable (including VAT payable using subtraction method) shall be separately recorded when revenues are recorded. With this method, the revenues included in accounting records shall not include indirect taxes payable, thus match the revenues stated in the financial statement and reflect the true nature of the transactions;
- Indirect taxes payable shall be recorded as decreases in revenues in the accounting records. With this method, indirect taxes as decreases in revenues payable shall be recorded periodically, the revenues stated in the accounting records are different from those stated in the financial statement.
In any cases, the item “Revenues” and "Revenue deductions” on the income statement shall not include indirect taxes payable.
1.4. Importers or buyers of goods or fixed assets subject to import duties, special excise tax or environmental protection tax may aggregate the taxes with historical cost of goods purchased. In the cases where an enterprise imports goods on behalf of a third party without acquiring ownership of such goods, e.g. temporary import on behalf of a third party, the import duty payable shall not be included in value of goods but as other receivables.
Resource royalty shall be included in the enterprise’s operating expenses. Land rents and real estate levies payable shall be included in administration expenses.
VAT, special excise tax, environmental protection tax on goods used internally, donated goods, sale promotion goods not generating revenues shall be included in selling expenses or administration expenses on a case-by-case basis.
1.5. Regarding taxes eligible for refund or reduction, the accountant must determine whether the tax is paid during purchase or sale as follows:
- Refunded import duty, special excise tax and environmental protection tax paid during import of goods/services shall be recorded as decreases in cost of goods sold (in case of sale) or decreases in value of inventory (in case of return of goods);
- Refunded import duty, special excise tax and environmental protection tax paid during import of fixed assets shall be recorded as decreases in other expenses (in case of sale of fixed assets) or decreases in costs of fixed assets (in case of return);
- Refunded import duty, special excise tax and environmental protection tax paid during import of goods or fixed assets without the enterprise’s acquisition of their ownership shall be recorded as other receivables.
- Refunded export duty, special excise tax and environmental protection tax paid during sale of goods or provision of services shall be recorded as other incomes.
- Refunded input VAT shall be recorded as decreases in deductible VAT. Reduction in VAT payable shall be recorded as other income.
1.6. Liabilities to state budget in export-import entrustment transactions:
- In export-import entrustment transactions (other similar transactions), the trustor shall take over liabilities to government budget;
- The trustor shall provide services including document preparation, declaration, payment to government budget (taxpayer on behalf of the trustor).
- Account 333 is only used by the trustor, not the trustee. The trustee shall record taxes payable to government budget as expenses on behalf of a third party in the account 3388 and receive the amounts paid on behalf of the trustor to account 138. The liability of the trustor for government budget shall be reflected according to:
+ When receiving notification of taxes payable, the trustee shall transfer all documents, materials or notification of taxes payable issued by the competent agency to the trustor to record the taxes payable to account 333.
+ According to payment slip to government budget of the trustee, the trustor shall record a decrease in payables to the government budget.
1.7. Each tax, fee, charge and other amounts payable, paid amounts and outstanding amounts payable shall be keep records in details.
2. Structure and contents of account 333 – Taxes and other payables to the State
Debit:
- VAT deducted in the period;
- Taxes, fees, charges and other amounts paid to the government budget;
- Tax reductions deducted from taxes payables;
- VAT on returned goods or sales rebates.
Credit:
- Output VAT and VAT payable on import goods;
- Taxes, fees, charges and other amounts payable to the government budget;
Credit balance:
Remaining taxes, fees, charges and other amounts payable to the government budget;
Debit balance (if any) of Account 333 reflects payment of taxes and amounts greater than the amounts payable to government budget, or reflects the paid taxes eligible for exemption, reduction or refund, but the refund has not been given.
Account 333 - Taxes and other payables to the State, comprises 9 sub-accounts:
- Account 3331 – VAT payable: reflecting input VAT, VAT payable on imports, deductible VAT, paid VAT and outstanding VAT payable to government budget.
Account 3331 comprises 2 sub-accounts:
+ Account 33311 – Output VAT: reflecting output VAT, deducted output VAT, VAT on sales return or sales rebates, VAT payable, paid and outstanding VAT on goods sold or services rendered in the period.
+ Account 33312 – VAT on imports: reflecting VAT payable, paid and outstanding VAT.
- Account 3332 – Special excise tax: reflecting special excise tax payable, paid and outstanding special excise tax.
- Account 3333 – Export and import duties: reflecting export and import duties payable, paid and outstanding export and import duties.
- Account 3334 – Corporate income tax: reflecting corporate income tax payable, paid and outstanding corporate income tax.
- Account 3335 – Personal income tax: reflecting personal income tax payable, paid and outstanding personal income tax.
- Account 3336 – Resource royalty: reflecting resource royalty payable, paid and outstanding resource royalty.
- Account 3337 – Real property levies and land rents: reflecting amounts payable, paid and outstanding amounts of real property levies and land rents.
- Account 3338 – Environmental protection tax and other taxes: reflecting amounts payable, paid and outstanding amount of environmental protection tax and other taxes such as license tax, withholding tax, etc.
Account 3338 comprises 2 sub-accounts:
+ Account 33381 – Environmental protection tax: reflecting environmental protection tax payable, paid and outstanding environmental protection tax;
+ Account 33382 – Other taxes: reflecting amounts payable of other taxes, paid and outstanding amounts of other taxes. The enterprise may add sub-accounts to satisfy their demands.
- Account 3339 – Fees, charges and other amounts payable: reflecting fees, charges and other amounts payable, paid and outstanding fees, charges and other amounts payable to government budget other than those reflected by accounts 3331 to 3338. This account also reflects the amounts given by the State to the enterprise as assistance (if any) such as subsidies.
Article 42. Account 334 – Payables to employees
1. Rules for accounting
This account reflects payables to the enterprise’s employees including salaries, wages, bonuses, social insurance and other payables included in employees’ incomes and payments thereof.
2. Structure and contents of account 334 – Payables to employees
Debit:
- Salaries, wages and bonuses, social insurance and other items which are paid or advanced to employees;
- Amounts deducted from salaries or wages of employees.
Credit: Salaries, wages and bonuses, social insurance and other amounts payable to employees;
Credit balance: Outstanding salaries, wages and bonuses, social insurance and other amounts payable to employees.
Account 334 may have debit balance. Debit balance of account 334 (if any) reflects negative difference between paid amounts and salaries, wages or other amounts payable to employees.
Article 43. Account 335 – Accrued expenses
1. Rules for accounting
a) This account reflects payments for goods or services received from the seller in the period that have not been made due to lack of invoices or accounting documents and are recorded as operating expenses of the period.
This account also reflects amounts payable to employees during a period, such as annual leave salary and operating expenses recorded as accrued expenses in the period, such as:
- Expenses incurred during seasonal cessation of production which is planned by the enterprise. Accountants shall estimate and include the expenses incurred during such cessation period in operating expenses of the period.
- Estimated loan interests payable.
b) It is required to differentiate accrued expenses from provisions recorded to the account 352 and reflect them in the financial statement. To be specific:
- Provisions are current liabilities without specific payment schedule; accrued expenses are current liabilities with specific payment schedule;
- Provisions are usually uncertain payables (i.e. provisions for product warranty or construction warranty); accrued expenses must be certain payables.
- In the financial statement, provisions are separated from trade payables and other payables but accrued expenses are part of trade payables or other payables.
- Accrued expenses shall be included in operating expense of the period according to matching principle. The payables not incurred because the goods or services are not received and are included in operating expenses of the period in advance to avoid fluctuation in the operating expenses shall be recorded as provisions.
c) The accrued amounts recorded as provisions instead of to account 335 include:
- Cost of periodic major repairs of specific tangible fixed assets which may be recorded as accrued expense in the reporting year or several years later;
- Provisions for product warranty or construction warranty;
- Other provisions (refer to account 352).
d) In principle, accrued expenses must be offset against actual expenses incurred. The difference between accrued expenses and actual expenses must be reversed.
dd) Some cases in which loan interest is capitalized:
- Interest of loans for construction of fixed assets or investment property shall be capitalized even if the construction duration is under 12 months;
- The contract may not capitalize loan interest to serve the construction of building works or assets for their clients, including separate loans, for example: a contractor takes a loan to execute a construction; a shipbuilder builds a ship under a contract with its owner, etc.
2. Structure and contents of account 335 – Accrued expenses
Debit:
- Actual expenses that have been recorded as to accrued expenses;
- Positive difference between accrued expenses and actual expenses recorded as decreases in expenses.
Credit: Accrued expenses recorded to operating expenses.
Credit balance: Accrued expenses recorded to operating expenses but have not incurred in reality.
Article 44. Account 336 – Intra-company payables
1. Rules for accounting
a) This account reflects settlement of payables between the enterprise (superior unit) and affiliated units and among affiliated units of the same company.
In the enterprise, the classification of inferior units for accounting purposes shall be based upon their nature (independent accounting or dependent accounting, whether or not having legal status or having legal representative) instead of their he names (members, branches, plants, groups, etc).
b) Intra-company payables recorded to account 336 “Intra-company payables” include working capital payables and other payables which the affiliated unit pays to the enterprise or other affiliated units; amounts which the enterprise grants to affiliated unit. Amounts payable may relate to receipt of asset, capital, funds, current payment, payment on behalf of third parties, etc.;
c) According to the enterprise's organizational structure and operating nature, the enterprise shall decide whether its affiliated units record working capital granted by the enterprise to account 3361 – Working capital provided for affiliated units or account 411 – Owner's invested equity.
d) Account 336 “Intra-company payables” is recorded in details for every unit which has mutual payment relationship, and accounts payable will be observed in details.
dd) At end of the period, accountants shall check and collate Account 136 and Account 336 between units according to every internal payment content, to prepare offsetting reports for every units, as basis for offsetting adjustment in these two accounts. If difference is found while collating, cause of such difference must be identified to make adjustments.
2. Structure and contents of account 336 – Intra–company payables
Debit:
- Payments to affiliated units;
- Payments to the enterprise by affiliated units;
- Amounts paid for items which internal units pay or receive on behalf of other internal units;
- Offsetting receivables against payables of the same unit having payment relationships.
Credit:
- Working capital granted to affiliated units by the enterprise;
- Amounts payable to the enterprise by affiliated units;
- Amounts payable to affiliated units;
- Amounts payable for other internal units on items paid or received on behalf of other units.
Credit balance: Outstanding amounts payable to the enterprise and internal units in the enterprise.
Account 336 – Intra-company payables, comprising 2 sub-accounts:
- Account 3361 – Working capital provided for affiliated units: This account is only opened by affiliated units having no legal status to record working capital granted by the enterprise.
- Account 3368 – Other intra-company payables: reflecting other payables between internal units in the same enterprise.
Article 45. Account 338 – Other payables
1. Rules for accounting
a) This account reflects settlement of payables other than those reflected by other accounts (from account 331 to account 336) This account also reflects unearned revenues from services provided for customers.
b) Structure and contents of account 338:
- Value of assets in surplus without identify causes pending resolution by competent authorities; Value of assets in surplus to be returned to internal and external owners (individuals or groups) under decisions of competent authorities agency written if the cause of which has been identified.
- Appropriated amount and payment of social insurance, health insurance, unemployment insurance premiums and trade union fees;
- Amounts deducted from salaries of employees according to court decisions;
- Profits and dividends payable to owners;
- Temporary loans or borrowings of supplies, goods or capital contributed to BCC without establishment of a new legal entity;
- Amounts collected on behalf of third parties pending return, amounts received from the trustor to pay import duty, export duty or VAT on imports and pay on behalf of the trustor;
- Advance payment for lease of property, infrastructure for multiple accounting periods, loan interest received before loan is granted or debt instruments are purchased (unearned revenue); unearned revenues and incomes
- The difference between instalment price and asked price (instalment interest).
- Deposits paid by other entities.
- Other payables such as payment for voluntary pension insurance, life insurance and other allowances (other salaries) for employees, etc.
c) The accountant responsible for receipt of deposits shall classify them by payers, term and currency (if any). Deposits to be paid within 12 months shall be recorded as short-term debts; Deposits to be paid after 12 months shall be recorded as long-term debts.
2. Structure and contents of account 338 – Other payables
Debit:
- Distribution of value of assets in surplus among relevant accounts according to decision written in resolution report;
- Trade union fees spent;
- Paid social insurance, health insurance, unemployment insurance premiums and trade union fees
- Unearned revenues of each accounting period; advance payment returned to clients in case of termination of lease;
- Instalment interest recorded as financial expense;
- Returned deposits;
- Other paid and returned amounts;
- Reassessed payables that are foreign currency monetary items (if foreign currency rate drops against the recorded exchange rate).
Credit:
- Value of assets in surplus pending resolution (without identified cause); Value of assets in surplus returned to their owners according to the decision written in resolution report because of unidentified cause;
- Social Insurance, health Insurance, unemployment insurance and trade union fees included in operating expenses or deducted from salaries of employees;
- Payment for employees' house rents, electricity and water supply;
- Social insurance payout given by social insurance agencies to employees;
- Unearned revenues in the period;
- Instalment interest;
- Temporary loans or borrowings of supplies, goods or capital contributed to BCC without establishment of a new legal entity;
- Return of receipts on behalf of other units;
- Received deposits in the period;
- Other payables;
- Reassessed payables that are foreign currency monetary items (if foreign currency rate rises against the recorded exchange rate).
Credit balance:
- Accrued social insurance, health insurance premiums and trade union fees which have not been paid or unspent trade union fees;
- Value of assets in surplus pending resolution;
- Closing unearned revenues;
- Other payables;
- Unreturned deposits.
This account may have debit balance, which reflects the positive difference between paid amounts and amounts payable, social insurance payout that has not been given employees and overspent trade union fees that have not been replenished.
Account 338 – Other payables, comprising 8 sub-accounts:
- Account 3381 – Assets in surplus pending resolution: reflecting value of assets in surplus without identified cause pending resolution by competent authorities. In case the cause of surplus is identified, the assets in surplus shall be recorded to relevant accounts, not to account 338 (3381).
- Account 3382 – Trade union fees: reflecting accruement and payment of trade union fees by units.
- Account 3383 – Social insurance: reflecting accruement and payment of social insurance at units.
- Account 3384 – Health insurance: reflecting accruement and payment of health insurance by units.
- Account 3385 – Unemployment insurance: reflecting accruement and payment of unemployment insurance by units.
- Account 3386 – Received deposits: reflecting deposits received from external entities.
- Account 3387 – Unearned revenues: reflecting unearned revenues of the enterprise in the period, increases and decreases thereof. Unearned revenues include: advance payments of customers for one or multiple accounting periods for asset lease; interests received in advance when lending; other unearned revenues such as installment interest; revenues corresponding to the value of goods. The following amounts shall be not recorded to this account:
+ Advance payments by buyers before goods or services are provided by the enterprise;
+ Unearned revenue from asset lease or service provision for multiple periods (unearned revenue is only recorded when the revenue is actually collected, not recorded corresponding to TK 131 – Trade receivables).
- Account 338 – Other payables: records other payables of the unit other than payables recorded to accounts from 3381 to 3387.
Article 46. Account 341 – Borrowings and finance lease liabilities
1. Rules for accounting
a) This account reflects the enterprise’s loans (including loans in the form of bonds), finance lease liabilities and repayment thereof.
b) Terms of borrowings and finance lease liabilities shall be specified. Loans or finance lease liabilities to be paid after 12 month from the day on which the financial statement is prepared shall be recorded as long-term borrowings or finance lease liabilities. Loans or finance lease liabilities to be paid within 12 month from the day on which the financial statement is prepared shall be recorded as short-term borrowings or finance lease liabilities.
c) Three cases of loans in the form of bond issuance:
- Issuance of parity bonds, which are bonds issued at their face value.
- Issuance of discounted bonds, which are bonds issued at a price lower than their face value. The difference between the price and face value of the bonds is the discount. In this case, the market interest rate is usually higher than the nominal interest rate of the bonds issued.
- Issuance of premium bonds (trading above their par value). The difference between the price and par value of the bond is the premium. In this case, the market interest rate is usually smaller than the nominal interest rate of the bonds issued.
The enterprise shall record the discount or premium at the time of bond issuance and specify:
+ Face value of bonds;
+ Bond discount;
+ Bound premium.
- The enterprise shall monitor discount and premium of each type of bond and distribution thereof when determining borrowing costs, which is included in financial expense or capitalized as the case may be. To be specific:
+ Bond discount shall be gradually distributed to borrowing costs of each period throughout the bond term;
+ Bond premium shall be gradually offset against borrowing costs of each period throughout the bond term;
+ If the conditions for capitalization of interest expense are satisfied, the loan or distributed discount or premium capitalized in a period must not exceed the actual loan interest and the amount of discount or premium distributed in the period;
+ Discount or premium shall be distributed throughout the bond term in a linear fashion.
- In case of interest payment upon bond maturity, the enterprise shall calculate the bond interest to be paid in each period and aggregate it with financial expense or capitalize it as work in progress.
- When a financial position statement is prepared, the bond value shall equal face value minus (-) discount plus (+) premium and recorded as a liability.
d) Direct borrowing costs (other than interest) such as appraisal, auditing, document compilation, bond issuance expenses shall be included in financial expense. Expenses derived from separate loans serving investment, construction or production of unfinished products may be capitalized.
dd) Regarding a finance lease liability, the total debt, which equals (=) current value of the minimum rent or fair value of the assets for rent, shall be recorded to Cr 341.
2. Structure and contents of account 341 – Borrowings and finance lease liabilities
Debit:
- Principal of borrowings and finance lease liabilities that have been paid;
- Reduction in principal accepted by creditors;
- Distributed bond premium;
- Closing exchange difference due to reassessment of principals that are foreign currency monetary items (if foreign currency rate drops against the recorded exchange rate).
Credit:
- Borrowings and finance lease liabilities incurred in the period;
- Distributed bond discount;
- Closing exchange difference due to reassessment of principals that are foreign currency monetary items (if foreign currency rate rises against the recorded exchange rate).
Credit balance: Premature principal.
Account 341 consists of 2 sub-accounts
Account 3411 – Loans: reflecting values of loans and repayment thereof (including those in the form of bond issuance), distribution of bond discount and premium.
Account 3412 – Finance lease liabilities: reflecting values of the enterprise’s finance lease liabilities and payment thereof.
Article 47. Account 352 – Provisions for payables
1. Rules for accounting
a) This account reflects the enterprise’s current provisions for payables, creation and use thereof.
b) Provision for payables shall be recorded when the following conditions are satisfied:
- The enterprise’s liability (legal liability or joint liability) is the result of a previous event;
- Possible decline in economic benefits that leads to fulfillment of the liability;
- The value of the liability can be reliably estimated.
c) The recorded value of a provision for payables is the most reasonable amount that will be spent to fulfill the liability at the end of the accounting period.
d) Provision for payables shall be created upon preparation of the financial statement. If the provision for payables in one accounting period is greater than the remaining provision in the previous period, the difference shall be recorded as operating expenses of the former. If the provision for payables in one accounting period is smaller than the remaining provision in the previous period used, the difference shall be reversed.
Provision for construction warranty shall be created separately for each construction work at the end of the accounting period.
dd) Only the expenses related to the provision may be covered by such provision.
e) Do not create provision for future loss on operation unless it is related to a high-risk contract and is qualified as provision. If the enterprise enters into a high-risk contract, the current liability under the contract shall be recorded and assessed as a provision and each of such contract shall have a separate provision.
g) Provisions for payables include:
- Provisions for product warranty;
- Provisions for construction warranty;
- Provision for other payables, including provision for severance pay, periodic repair and maintenance of fixed assets, provision for payables under high-risks contracts where the payables exceed economics benefits from such contracts;
h) Provision for product warranty shall be recorded as selling expense; provision for construction warranty shall be recorded as work in progress; provision for other payables shall be recorded as relevant expenses.
i) If the provision for construction warranty is greater than actual expense, the difference shall be reversed to Account 711 “Other income”. Reversed provision for product warranty shall be recorded as a decrease in selling expense. Reversed provision for other payables shall be recorded as decreases in relevant expenses.
k) When the enterprise is partially or fully reimbursed by a third party for a provision, such reimbursement shall be recorded as other income.
2. Structure and contents of account 352 – Provisions for payables
Debit:
- Decreases in provisions for payables when relevant expenses are incurred;
- Decreases in provisions for payables (reversal) when the enterprise is certain that no liability is incurred.
- Decrease in provisions for payables, which is the negative difference between provision for payables of current year and remaining provision of the previous year.
Credit: Provision for payables included in expense.
Credit balance: Closing provision for payables
Account 352 comprises 3 sub-accounts:
- Account 3521 – Provision for product warranty: reflecting provision for warranty on products sold in the period;
- Account 3522 – Provision for construction warranty: reflecting provision for warranty on construction works and work items completed and transferred in the period;
- Account 3524 – Provision for other payables: reflecting provision for other payables other than those mentioned above, such as: provision for severance pay, periodic repair and maintenance of fixed assets, etc.
Article 48. Account 353 - Welfare fund
1. Rules for accounting
a) This account reflects the enterprise’s welfare fund, increases and decreases thereof. The welfare fund is part of the enterprise’s after-tax profit and intended to give rewards, improve the welfare of employees.
b) Development and use of the welfare fund shall comply with the enterprise’s financial regulations or the owner’s decision.
c) Each type of welfare fund shall be accounted for separately.
d) Regarding a fixed asset funded by the welfare fund and then used for the enterprise’s business operation, it shall be recorded as an increase in paid-in capital and a decrease welfare fund.
dd) Regarding a fixed asset funded by the welfare fund and then used for the enterprise’s welfare, it shall be recorded as an increase in fixed assets and transfer it from Account 3532 to Account 3533. Depreciation of such fixed assets shall be recorded annually instead of monthly and recorded as decrease in Account 3533.
2. Structure and contents of account 353 – Welfare fund
Debit:
- Spending of the welfare fund;
- Decrease in welfare fund used for creation of fixed assets upon depreciation of fixed assets or loss discovered during stocktaking of fixed assets;
- Purchase of fixed assets funded by welfare fund and used for welfare purposes;
- Withdrawals from the welfare fund to inferiors.
Credit:
- Contributions to the welfare fund from the enterprise’s after-tax profit;
- Contributions to the welfare fund from senior officers;
- Increase in welfare fund used for creation of fixed assets funded by the welfare fund and used for the enterprise’s business operation or welfare purposes.
Credit balance: Remaining welfare fund.
Account 353 - Welfare fund consists of 4 sub-accounts:
- Account 3531 – Reward fund: balance, contribution to and withdrawals from the enterprise’s reward fund.
- Account 3532 – Welfare fund: Balance, contribution to and withdrawals from the enterprise’s welfare fund.
- Account 3533 – Welfare fund for creation of fixed assets: balance, increases and decreases of the fund.
- Account 3534 – Manager reward fund: balance, increases and decreases of the fund.
Article 49. Account 356 – Scientific and technological development fund
1. Rules for accounting
a) This account reflects the balance, increases and decreases in the enterprise’s development of science and technology fund. An enterprise’s development of science and technology fund may only be used for investment in science and technology in Vietnam.
b) Development of science and technology fund shall be included in administration expenses. Contributions to and use of the enterprise’s development of science and technology fund shall comply with regulations of law.
c) In the cases where the enterprise uses the development of science and technology fund to sponsor experimental production, the proceeds from sale of experimental products shall be offset against the experimental production expense as follows:
- If the proceeds are greater than the production expense, the difference shall be recorded as an increase in the development of science and technology fund;
- If the proceeds are smaller than the production expense, the difference shall be recorded as a decrease in the development of science and technology fund;
d) The enterprise shall periodically send competent authorities reports on contributions to and use of the development of science and technology fund.
2. Structure and contents of account 356 – Development of science and technology fund
Debit:
- Withdrawals from the scientific and technological development fund;
- Expenditure of the development of science and technology fund on creation of fixed assets; remaining value of fixed assets upon their liquidation; cost of liquidation of fixed assets derived from the development of science and technology funds;
- Expenditure of the development of science and technology fund on creation of fixed assets when they are used for the enterprise’s business operation.
Credit:
- Contributions to the scientific and technological development fund;
- Proceeds from sale or liquidation of fixed assets derived from the development of science and technology fund.
Credit balance: Remaining fund of the science and technology development fund.
Account 356 – Scientific and technological development fund consists of 2 sub-accounts:
- Account 3561 – Development of science and technology fund: Balance, contributions to and withdrawals from the development of science and technology fund;
- Account 3562 – Development of science and technology fund for creation of fixed assets: Balance, contributions to and withdrawals from the development of science and technology fund for creation of fixed assets;
Article 50. Rules for accounting of equity
1. The equity is the enterprise’s remaining net asset owned by shareholders or capital contributors (owners). Sources of equity:
- Capital contributed by owners;
- Profit from business operation;
- Other amounts recorded as increases in equity.
2. Contribution of charter capital shall not be recorded. Always record the capital contributed by owners in reality instead of promised capital. In case of contribution of non-monetary assets as capital, their fair values on the contribution date shall be recorded.
3. The receipt of capital contribution in the form of intangible assets such as copyrights, right to use property or trademark, etc. is subject to permission by law or by a competent authority. Contribution of trade mark or brand name, if not regulated by law, shall be accounted for as if lease of assets or franchise, in which case:
- The contributor shall record the proceeds from the transaction as revenue from lease of intangible assets or franchise; do not record them as increases in investment in other entities and income or equity;
- The investee shall record the value of the trademark or brand name as an increase in equity. Payment for the use of the trademark or brand name shall be recorded as payment for lease of assets or franchise expense.
4. Profit shall be distributed when the enterprise has undistributed after-tax profit. Any payment of dividends or profits to owners in excess to the undistributed after-tax profits is considered a decrease in capital contribution, in which case the enterprise has to follow procedures for adjusting its Certificate of Business registration.
Article 51. Account 411 – Paid-in capital
1. Rules for accounting
a) This account is used to record current paid-in capital increases and decreases thereof.
b) Paid-in capital includes:
- Initial capital contribution and additional capital contributions;
- Share premium;
- Other capital.
c) Only record capital contributed by owners in reality to Account 4111 – “Capital contributed by owners”; do not record the promised amounts or receivables from owners.
d) An enterprise shall record paid-in capital according to their sources (contribution by owners, share premium, other capital) and contributors.
dd) A decrease in paid-in capital shall be recorded when:
- Capital is returned to owners or treasury shares are retired as prescribed by law;
- The enterprise is dissolved or shut down as prescribed by law;
- Other cases prescribed by law.
e) Determination of capital contribution in foreign currency
- When the investment license stipulates the enterprise’s charter capital in foreign currency, the adequacy of capital in foreign currency contributed by investors shall be determined according to the amount in foreign currency contributed in reality regardless of conversion into VND according to the investment license.
- Where the enterprise’s accounting books and financial statements are expressed in the accounting currency but an investor contributes capital in foreign currency, the actual exchange rate on the contribution date shall be applied to convert the contributed capital into the accounting currency and it will be recorded as paid-in capital or share premium (if any).
- Do not reassess credit balance of Account 411 paid-in capital derived from foreign currency.
g) In case of capital contribution in the form of assets, an increase in paid-in capital at the reassessed price of the assets accepted by the parties shall be recorded.
h) Regarding a joint-stock company, capital contribution in the form of shares shall be recorded at the share price in reality and recorded as paid-in capital and share premium as follows:
- Paid-in capital shall be recorded at the face value of shares;
- Share premium reflects the difference between the face value and share price (including reissuance of treasury shares) and may be a positive value (if the share price is higher than face value) or negative value (if the share price is lower than face value).
2. Structure and contents of account 411 – Paid-in capital
Credit: Decreases in paid-in capital due to:
- Return of contributed capital to owners;
- Issuance of shares at lower price than face value;
- Dissolution or shutdown of the enterprise;
- Loss offsetting under a decision of a competent authority;
- Retirement of treasury shares (of a joint-stock company)
Credit: Increases in paid-in capital due to:
- Capital contribution by owners;
- Addition of capital from profit or funds from equity;
- Issuance of shares at higher price than face value;
- Inclusion of donations (exclusive of taxes) in paid-in capital under a decision of a competent authority.
Credit balance: Current paid-in capital.
Account 411 – Paid-in capital, comprising 3 sub-accounts:
- Account 4111 – Capital contribution by owners: reflecting contributed capital by owners in reality according to the company’s charter. Regarding a joint-stock company, capital contribution in the form of shares shall be recorded to this account at their face value. Account 4111 may include voting common shares and preference shares.
- 4112 - Share premium: reflecting the difference between the share price and face value; difference between buying price for treasury shares and prices for reissued treasury shares. This account may have a credit balance or debit balance.
- Account 4118 – Other capital: reflecting capital derived from profit or donations or reassessment of assets (if recorded as increases or decreases in paid-in capital).
Article 52. Account 413 – Exchange difference
1. Exchange rates and exchange differences
1.1. Exchange difference means a difference occurs in the exchange of foreign currency and the accounting period at different exchange rates. An exchange rate usually occurs when:
- Transactions in foreign currency are made in the period;
- Foreign currency monetary items are reassessed while preparing the financial statement;
- A financial statement in foreign currency is converted into VND.
1.2. Exchange rates used in accounting
An enterprise making transactions in foreign currency shall record them in accounting books and the financial statement in VND or the accounting currency. The conversion of the foreign currency into the accounting currency shall be based upon:
- The actual exchange rate;
- The recorded exchange rate.
After tax liability is determined, the enterprise shall implement regulations of law on taxation.
1.3. Determination of recorded exchange rate:
The recorded exchange rate includes specific exchange rates and weighted average exchange rates (after each entry or at the end of the period).
- The specific exchange rate is the exchange rate related to a transaction at a specific time. The specific exchange rate shall be used in the accounting books to record advance payments in foreign currency received from customers to the debit side of accounts receivable or record advance payment in foreign currency to sellers to the credit side of accounts payable.
- Weighted average exchange rate equals (=) the total value of every foreign currency monetary items (in accounting currency) divided by (:) the amount of foreign currencies at that time.
1.4. Determination of exchange difference and handling thereof:
1.4.1. Regarding transactions in foreign currencies in the period:
a) The enterprise shall convert them to accounting currency at actual exchange rates as follows:
- Actual exchange rate when buying or selling a foreign currency (under a spot contract, forward contract, futures contract, option contract or swap contract) is the agreed exchange rate in the foreign currency exchange contract between the enterprise and the commercial bank;
- If the contract does not specify the exchange rate, the enterprise may apply the approximate average transfer rate of the enterprise’s regular bank.
The approximate exchange rate must ensure that the deviation does not exceed 1% of the average transfer rate of the enterprise’s regular bank. The average transfer rate may be determined on a daily, weekly or monthly basis according to the arithmetic mean of the daily buying rates and selling rates of the commercial bank.
The enterprise may apply the approximate exchange rate to:
+ Credit side of cash accounts; debit side of accounts receivable (except for advance payments in foreign currency from customers, in which case the specific exchange rate shall be applied to the debit side of Account 131), debit side of accounts payable when advancing payments to sellers.
+ Credit side of accounts payable (except for advance payments in foreign currency to sellers, in which case the specific exchange rate shall be applied to Cr 331), Credit side of accounts receivable when receiving advance payments from customers.
+ Assets classified as equity;
+ Other revenue and income accounts.
When advance payment is made by the buyer, it shall be recorded at the actual exchange rate at the time of advance payment. The revenue and income from the remaining amount shall be recorded at the actual exchange rate at the time of payment.
+ Accounts reflecting operating expenses and other expenses.
In the cases where the advance payment is included in operating expense in the period, it will be recorded at the actual exchange rate at the time of advance payment instead of the exchange rate at the time of inclusion).
+ Accounts reflecting assets.
In the cases where the advance payment is given to the seller, the value of asset equal to the advance payment shall be recorded at the actual exchange rate at the time of advance payment, the value of asset equal to the remaining amount shall be recorded at the actual exchange rate at the time of recording.
If actual exchange rate is the approximate exchange rate, the enterprise must ensure that it does not significantly affect its finance and performance in the accounting period.
b) The enterprise may apply recorded exchange rate to convert the foreign currency into accounting currency in the following cases:
- The weighted average exchange rates shall be applied to the credit side of cash accounts and credit side of accounts receivable (other than advance payments from buyers), and debit side of accounts payable (other than advance payment to sellers).
+ In addition to weighted average exchange rates, enterprises may apply actual exchange rates to the credit side of cash accounts, credit side of accounts receivable and debit side of accounts payable.
Exchange differences that occur in the period shall be recorded upon their occurrence or on the periodical basis to financial income or financial expense depending on the enterprise’s operation and requirements.
+ In the cases where the enterprise applies the actual exchange rate to the credit side of cash accounts, credit side of accounts receivable and debit side of accounts payable in foreign currency, if at the end of the accounting period:
(+) the foreign currency monetary items are empty, the enterprise must include the exchange differences that occur in the period as financial income or financial expense of the period.
(+) the foreign currency monetary items are not empty, the enterprise shall carry out reassessment at the recorded weighted average exchange rates and all exchange differences caused by reassessment of foreign currency monetary items shall be dealt with in accordance with 1.4.2 of this Article.
- Specific exchange rates shall be applied to:
+ The debit side of accounts receivable when receiving full payments from buyers upon delivery of products, fixed assets or services;
+ The credit side of accounts payable when making full payments to sellers upon delivery of products, fixed assets or services.
1.4.2. The closing average transfer rate of the enterprise’s regular bank shall be applied to reassessment of foreign currency monetary items.
Exchange differences because of reassessment of foreign currency monetary items (after being offset against the debit and credit sides of Account 413) shall be recorded as financial expense (in case of loss) or financial income (in case of profit).
1.4.3. Settlement of exchange differences before inauguration:
- Remaining loss on exchange differences incurred before inauguration (reflected by Account 242 before the effective date of this Circular) must be included in financial expense.
- Remaining profit on exchange differences before inauguration (reflected by Account 3387 before the effective date of this Circular) must be included in financial income.
1.5. Foreign currency monetary items are recovered assets in foreign currencies or debts in foreign currencies. Foreign currency monetary items may include:
a) Cash, cash equivalents, term deposits in foreign currencies;
b) Debts receivable and payable of foreign currency origins, except:
- Advance payments to buyers and prepaid fees in foreign currencies. While preparing the financial statement, if it is evident at the seller is not able to provide goods/services and the enterprise will have the advance payment in foreign currency returned, it will be considered an account derived from foreign currencies.
- Advance payments by buyers and prepaid fees received in foreign currencies. While preparing the financial statement, if it is evident at the enterprise is not able to provide goods/services and will have to return the advance payment, it will be considered an account derived from foreign currencies.
c) Loans taken or granted in any shape or form that may be repaid in foreign currencies.
d) Paid deposits that may be returned in foreign currencies;
dd) Received deposits that have to be returned in foreign currencies.
2. Rules for accounting of exchange differences
a) The enterprise shall monitor foreign currencies separately in the form of cash, bank deposit, receivables, payables and capital contributed by owners.
b) All exchange differences that occur in the period must be promptly recorded as financial (in case of profits) or financial expenses (in case of losses) of the accounting period.
c) Foreign currency monetary items must be reassessed at the closing average transfer rate of the enterprise’s regular bank whenever a financial statement is prepared.
d) Exchange differences must not be aggregated with value of construction work-in-progress.
3. Structure and contents of account 413 – Exchange differences
Debit:
- Loss on exchange rate due to reassessment of foreign currency monetary items;
- Profit on exchange rate included in financial income.
Credit:
- Profit on exchange rate due to reassessment of foreign currency monetary items;
- Loss on exchange rate included in financial expense.
Account 413 does not have a balance.
Article 53. Account 418 – Other funds
1. Rules for accounting
This account reflects the current value of other funds, increases and decreases thereof. The funds are derived from profit exclusive of corporate income tax. The spending of other funds shall comply with each enterprise’s regulations or the owner’s decision.
2. Structure and contents of account 418 – Other funds
Debit: Spending of other funds.
Credit: Increase in other funds derived from after-tax profit.
Credit balance: Current balance of other funds.
Article 54. Account 419 – Treasury shares
1. Rules for accounting
a) This account reflects current value, increases and decreases in the quantity of shares publicly issued and then repurchased by the issuer.
Treasury shares held by the company do not pay dividends, have no voting rights and will not be included in asset division upon the company’s dissolution. When dividends are distributed, treasury shares held by the company shall be considered unsold shares.
b) The value of treasury shares shall be recorded to this account at actual buying prices, inclusive of directly attributable costs such as transaction expenses, information expense, etc.
c) At the accounting period, when the financial statement is prepared, the actual value of treasury shares shall be recorded as a decrease in paid-in capital on the financial position statement in the form of a negative number (…).
d) This account does not reflect the value of shares purchased by the company from other joint-stock companies for investment purposes.
dd) The cost of treasuring shares when being reissued or given as dividends or rewards shall be calculated according to the weighted average method.
e) In the cases where the enterprise repurchase the shares its issued for destruction upon obtainment, their value shall be recorded as a decrease in capital contributed by owners and share premium (see instructions in Account 411 - Paid-in capital) instead of to this account.
2. Structure and contents of account 419 – Treasury shares
Debit: Actual value of treasury shares upon purchase.
Credit: Actual value of treasury shares upon issuance, dividend payment or cancellation.
Debit balance: Actual value of treasury shares held by the enterprise.
Article 55. Account 421 - Undistributed after-tax profit
1. Rules for accounting
a) This account reflects the business outcome after corporate income tax is paid, division of profit or loss of the enterprise.
b) Profit of the enterprise must be divided in a transparent way and conformably with applicable finance policies.
c) The business outcome of each fiscal year (previous year and current year), use of the enterprise’s profit (contribution to funds, addition to paid-in capital, distribution of dividends or profit to shareholders and investors) must be specified.
d) In the case of retrospective application of accounting policies and retroactive adjustment of crucial errors of previous years that are discovered in the current year that lead to adjustments to opening undistributed profit, the opening balance of Account 4211 shall be increased or decreased on the accounting books and “undistributed after-tax profits” on the financial position statement shall be increased or decreased accordingly.
Every enterprise when distributing profit should consider non-monetary items in undistributed after-tax profits that might affect their cash flow and ability to pay dividends/profit, such as:
- Profit due to reassessment of assets contributed as capital; reassessment of foreign currency monetary items; reassessment of financial instruments;
- Other non-monetary items, etc.
e) In a business cooperation contract (BCC) that distributes after-tax profit, the enterprise shall monitor its outcome as the basis for distribution of profit or loss among the parties. The enterprise that declare and pay corporate income tax on behalf of other parties under a BCC shall only reflect the profit it receives and must not reflect the outcome of the entire BBC in this account, unless it has control over the BCC.
g) For preferred dividends payable:
- If the preferred shares are classified as liabilities, the dividends derived from undistributed after-tax profits shall not be recorded;
- If the preferred shares are classified as equity, the preferred dividends payable shall be accounted for similarly to dividends of common shares.
h) The enterprise shall monitor the deductible loss and non-deductible loss in its internal administration system, where:
- Deductible loss is a loss caused by deductible expenses;
- Non-deductible loss is a loss caused by non-deductible expenses.
When loss is carriedforward, the enterprise may deduct the deductible loss from tax payable in the future.
2. Structure and contents of account 421 – Undistributed after-tax profits
Debit:
- Loss on the enterprise’s business operation;
- Contributions to the enterprise’s funds;
- Distributed dividends and profits among owners;
- Additional equity.
Credit:
- Actual profit on the enterprise’s business operation in the period;
- Loss covered by superior units;
- Offset loss on the enterprise’s operating activities.
This account may have a credit balance or debit balance.
Debit balance: Unsettled loss on business operation.
Credit balance: Undistributed or unused after-tax profit.
Account 421 comprises 2 sub-accounts:
- Account 4211 – Previous years’ after-tax profit: reflecting the previous years’ performance, distribution of profit or loss. Account 4211 also reflects increases and decreases in opening balance of Account 4211 because of retrospective adjustment due to changes in accounting policies and retrospective adjustment of previous years’ crucial errors discovered in the current year.
In the beginning of the succeeding year, the opening balance shall be transferred from Account 4212 “Current year’s undistributed after-tax profits” to Account 4211 “Previous years’ undistributed after-tax profits”.
- Account 4212 – Current year’s after-tax profit: reflecting the current year’s distribution of profit or loss.
Article 56. Rules for revenue accounting
1. Revenue is economic benefits that increase the enterprise’s equity, except additional capital contributed by shareholders. Revenue recorded at the time of transaction where economic benefit is certain shall be determined at the fair values of the amounts receivable, whether the payment has been collected or not.
2. The revenue and cost of creation of such revenue shall be simultaneously recorded according to matching principle. In certain cases where conservatism principle conflicts with matching principle, accountants shall record the revenue according to the nature of the transaction.
- A business contract may comprise multiple transactions. Accountants must identify them to apply appropriate conditions for recording revenue.
- Revenue must be recorded according to nature rather than appearance or name of the transaction and distributed according to the obligation to provide goods/services.
+ Example: A customer only receives promotional products when buying products (e.g. buy two get one free). The nature of this transaction is discount. The complimentary product given to the customer is actually a sale in nature because the customer will not receive it without buying any product. In this case, the value of the complimentary product will be recorded as cost and revenue corresponding to its fair value must be recorded.
- Regarding a transaction in which the seller has obligations in the present and in the future, the revenue shall be distributed according to fair value of each obligation and recorded when such obligations are fulfilled.
3. Revenue, profit or loss is not considered realized if an enterprise’s future obligation (except warranty) is not fulfilled and economic benefit is not certain; the classification of profits and loss as realized and unrealized depend on the existence of the cash flow.
A profit or loss on reassessment of assets or liabilities will be considered unrealized because at the time of reassessment, the enterprise already has the assets and incur the liabilities. Example: Profits or losses on reassessment of assets contributed as capital in other entities or reassessment of primary assets according to fair values are considered realized.
4. Revenue does not include amounts collected on behalf of third parties, such as:
- Indirect tax (VAT, export duty, special excise tax, environmental protection tax);
- Amounts collected by sellers on behalf of goods owners under an agent contract;
- Surcharges in addition to selling prices not retained by the seller;
- Other cases.
In the cases where indirect taxes cannot be separately identified at the time of transaction, revenue on the accounting books may include indirect taxes but they must be recorded as decreases in revenue. However when the financial statement is prepared, indirect taxes must be identified and removed from the revenue.
5. The time and basis for recording revenues may be different on a case-by-case basis. Assessable revenue shall only be used to determine taxes payable prescribed by law; revenue on the accounting books serving preparation of the financial statement shall follow accounting rules and is not necessarily equal to that on sale invoices.
6. Recorded revenue only comprises revenues in the accounting period. Revenue accounts do not have balance. Revenue shall be carriedforward at the end of each accounting period to determine business performance.
Article 57. Account 511 – Revenue from goods sale and service provision
1. Accounting rules
1.1. This account reflects revenues from:
a) Sale of goods produced or purchased by the enterprise; sale of investment real property;
b) Provision of services: performance of agreed tasks under contracts in one or several accounting periods such as transport, tourism services, operating lease, revenue from construction contracts, etc.
c) Other revenues.
1.2. Conditions for recording revenues
a) An enterprise shall record an amount as revenue from goods sale when all of the following conditions are satisfied:
- Most risk and benefits associated with the ownership of the product have been transferred from the enterprise to the buyer;
- The enterprise no longer holds control over the product as its owner or controller;
- The revenue can be reliably determined. If the contract allows the buyer to return the products under certain conditions, the enterprise will only record the revenue if such conditions are nonexistent and the buyer is not allowed to return the products (except exchange of product/service);
- The enterprise has obtained or will obtain economic benefits from the sale;
- Selling expenses are identified.
b) An enterprise shall record an amount as revenue from service provision when all of the following conditions are satisfied:
- The revenue can be reliably determined. If the contract allows the buyer to return the service under certain conditions, the enterprise will only record the revenue if such conditions are nonexistent and the buyer is not allowed to return the service rendered;
- The enterprise has obtained or will obtain economic benefits from the provision of such service;
- Completed portions of the service can be determined at the time of reporting;
- Transaction expenses and service provision expenses can be identified.
1.3. If a business contract comprises more than one transaction, revenue from each of them must be separately identified. For instance:
- If the business contracts comprises goods sale and after-sale services (apart from common warranty terms), the enterprise must separate revenue from goods sale and service provision;
- If the contract stipulates that the seller is responsible for installation, the revenue shall only be recorded after the installation is completed;
- If the enterprise has the obligation to provide complimentary goods or services to the buyer or give discount, the account shall only record revenue from the provision of such complimentary goods/services until the obligation to the buyer is fulfilled.
1.4. Net revenue from goods sale and service provision in the accounting period may be lower than the initially recorded revenue because the enterprise gives discounts or goods are returned (because of unsatisfactory specifications or quality under business contracts);
In the cases where goods/services sold in previous periods are discounted in the current period or goods are returned, decreases in revenue shall be recorded as follows:
- If the goods/services sold in previous periods and discounted or returned in the current period before the financial statement is issued, this will be considered an event that occurs after the financial statement is prepared and decreases in revenue shall be recorded in the financial statement of the period.
- If the goods/services sold are discounted or returned in after the financial statement is issued, decreases in revenue shall be recorded in the period during which the event occurs.
1.5. Determination of revenues in some cases:
1.5.1. Revenues from goods sale or service provision exclusive of indirect taxes such as VAT (including VAT paid directly), special excise tax, export duty or environmental protection tax.
If indirect taxes cannot be separated when revenue is recorded, the revenue inclusive of taxes may be recorded and the taxes shall be periodically recorded as decreases in revenue. After an income statement is submitted the entry “Revenue from goods sale and service provision” and “Deductions from revenue” must exclude indirect taxes payable in the period because such indirect taxes are not considered part of the revenue in nature.
1.5.2. In the cases where the enterprise has issue a sale invoice and collect the payment but has not delivered the product to the buyer, the value of such product will not be considered a sale of the period and must not be recorded to Account 511 “Revenue from goods sale and service provision” and collected payment shall be recorded to Cr 131 “Trade receivables”. When the product is delivered to the buyer, the revenue will be recorded to Account 511 “Revenue from goods sale and service provision” if conditions for recording revenue are satisfied.
1.5.3. In the cases where the customer will only receive a promotional merchandise under certain conditions e.g. buy two get one free, etc. the payment shall be distributed to the promotional merchandise which is included in cost of goods sold, in which case the transaction in a decrease in selling price.
1.5.4. In the cases where an enterprise earns revenue from goods sale and service provision in foreign currency and receive advance payment from the customer, such advance payment shall be recorded at the actual exchange rate at the time of advance payment; the remaining amount shall be recorded at the time actual exchange rate at the time of recording.
1.5.5. Revenue from selling real estate by an enterprise that is also the investor shall comply with the following rules:
If the enterprise is the investor in a construction work or work item (even if the enterprise is also the executor), the enterprise must not record revenue from selling real estate and revenue from advance payments collected from customers. Revenue from selling real estate may be recorded when all of the following five conditions are satisfied:
- The real estate is completed and transferred to the buyer; the enterprise has transferred risks and benefits associated to the real estate ownership to the buyer;
- The enterprise no longer holds control over the real estate as its owner or controller;
- The revenue can be reliably determined.
- The enterprise has obtained or will obtain economic benefits from the sale;
- Selling expenses can be identified.
1.5.6. If the enterprise sells goods sold at fixed prices to earn commissions as an agent, revenue is the commissions to which the enterprise is entitled.
1.5.7. Regarding export-import entrustment, revenue is the entrustment fee.
1.5.8. Revenue from processing is the payment for processing exclusive of the value of the processed goods.
1.5.9. In case of instalment plan, the revenue shall be determined according to the asked price;
1.5.10. Rules for recording and determining revenue from a construction contract:
a) Revenue from a construction contract comprises:
- Initial revenue written in the contract;
- Increases and decreases during contract execution; bonuses and other payments that affect the revenue and can be reliably determined:
+ Revenue from the contract may increases or decreases by time. For instance: the contractor and customer agrees on changes and increases or decreases to revenue from the contract in the next period; the revenue agreed n the contract according to fixed prices may increase because of increases in such prices; the revenue from the contract may decrease because the contractor fails to adhere to the agreed schedule or construction quality; the revenue from a fixed price contract may increase or decrease when the volume of products increases or decreases
+ Bonuses are additional payments to the contractor when the contractor executes the contract or performs beyond expectation. Bonuses shall be included in revenue from the construction contract when: (i) certain targets of the contract will certainly be achieved or exceeded and (ii) the bonuses can be reliably determined.
- Other payments from the customers or third parties to cover expenses are not part of the contract value e.g. Customer’s lateness; errors in technical specifications or design; dispute over changes to contract execution. The determination of increases in revenue from such payments depends on many uncertain factors and negotiations. Therefore, they will only be included in revenue from a construction contract when:
+ The customer agrees to pay compensation after negotiations;
+ Other payments are accepted by the customer and can be reliably determined.
b) Revenue from a construction contract shall be recorded as follows:
When the construction contract outcome is reliably determined and certified by the customer, the revenues and expenditures related to the contract shall be recorded according to the completed works certified by the customer in the period as reflected by issued invoices.
c) If the outcome of a construction contract cannot be reliably estimated:
- Only the revenue corresponding to the contract expenses incurred the recovery of which is relatively certain shall be recorded;
- Contract expenses shall only be recorded as expenses in the period after they are incurred.
1.5.11. Do not receive the following amounts as revenue from goods sale or service provision:
- Value of goods, semi-finished products to be processed by external processors; value of deposited goods for sale by agents (not sold);
- Revenue from selling products of experimental production;
- Financial incomes;
- Other incomes
2. Structure and contents of Account 511 – Revenue from goods sale and service provision
Debit:
- Indirect taxes payable;
- Deductions from revenue;
- Net revenue transferred to Account 911.
Credit: Revenue from sale of goods, investment real property and service provision by the enterprise in the accounting period.
Account 511 does not have a closing balance.
Account 511 – Revenue from goods sale and service provision, comprising 4 sub-accounts:
- Account 5111 – Revenue from goods sales: reflecting revenue and net revenue from goods sale in an accounting period. This account is primarily used in trading of goods, supplies, food, etc.
- Account 5112 – Revenue from products: reflecting revenue and net revenue from sale of products (finished products, semi-finished products) in an accounting period. This account is primarily used in industry, agriculture, construction and installation, aquaculture, forestry, etc.
- Account 5113 – Revenue from service provision: reflecting revenue and net revenue from services provided for customers and considered sold in an accounting period. This account is primarily used in transport, postal services, tourism, public services, science and technology services, accounting and auditing services, etc.
- Account 5118 – Other revenues: reflecting revenue from transfer or liquidation of investment real property, state subsidies, etc.
Article 58. Account 515 – Financial income
1. Accounting rules
a) This account reflects the collection of interests, royalties, dividends, distributable profits and other financial incomes of the enterprise, including:
- Interests: loan interests, deposit interests, instalment interests, deferred payment interests, interests on bonds, treasury bills, payment discounts due to purchases of goods/services, etc.;
- Dividends and profits distributed after investment dates;
- Incomes from investment and trading in short-term and long-term securities; interest on stake transfer;
- Incomes from other investing activities;
- Exchange rate profits earned in the period and reassessment of foreign currency monetary items; profits on sale of foreign currencies;
- Other financial incomes.
b) Revenue from trading securities is the positive difference between the selling price and cost, which is the book value determined using the weighted average method of FIFO, according to the fair value of the proceeds. In case of securities trading in the form of shares swapping, the value of shares received shall be determined according to their fair value on the swapping date as follows:
- If the shares received are listed, their fair value is the closing price listed on the swapping date. In case the securities market is closed on the swapping date, the fair value of shares is the closing price of the session preceding the swapping date.
- If the received shares are unlisted, their fair value is the closing price announced on UPCOM on the swapping date. In case the UPCOM is closed on the swapping date, the fair value is the closing price of the session preceding the swapping date.
- If the received shares are other unlisted shares, their fair value is the price agreed by the parties or book value on the swapping date or at the end of the quarter preceding the swapping date. Book value of shares:
Book value of shares |
= |
Total equity |
Quantity of shares on swapping date |
c) Revenue from foreign currency trading is the positive difference between the selling price and buying price.
d) Revenue from deposit interests does not include the interest on temporary investment in creation of unfinished assets;
dd) Revenues from loan interests, instalment interests shall only be recorded if the collection thereof is certain and the principal is not classified as overdue debts that need provisions.
e) Regarding interests on investment in shares or bonds, only the interests earned in the periods after the enterprise purchases them may be recorded as revenues earned in the period; accrued interests earned before the enterprise purchases them shall be recorded as decreases in their historical cost.
g) When an investor receives shares as dividends, he/she shall only monitor the increase in quantity of shares in the notes to financial statement; do not record the value of shares received, financial income and increase in investment value.
h) Foreign currency-related financial incomes shall be accounted for in accordance with provisions of Article 52 hereof.
2. Structure and contents of account 515 – Financial income
Debit:
- VAT payable determined according to direct method (if any);
- Net financial income transferred to Account 911.
Credit: Financial incomes earned in the period.
Account 515 does not have a closing balance.
Article 59. Rules for expense accounting
1. Expenses are decreases in economic benefits recorded when incurred or due to the high probability that they will be spent in the future, whether or not spent in reality.
2. Expenses are recognized before they are spent due to the high probability that that they will be spent to comply with conservatism principle and preserve capital. Expenses and revenues they created shall be simultaneously recorded according to matching principle. In certain cases where matching principle conflicts with conservatism principle, accountants shall record expenses according to the nature of the transaction.
3. Accountants accountant must keep records of expenses related to salaries, raw materials, purchases, fixed asset depreciations, etc.
4. If non-deductible expenses defined by the Law on Corporate income tax are accompanied with adequate documentary evidence and properly accounted for, they shall not be recorded as decreases in accounting expenses and shall be adjusted in the annual corporate income tax declaration to increase the amount of corporate income tax payable.
5. Expense accounts do not have balance. All expenses incurred in each period shall be carriedforward at its end to determine business performance.
Article 60. Account 611 – Purchases
1. Accounting rules
a) This account is intended to reflect values of raw materials, tools, instruments, goods (hereinafter referred to as “goods”) purchased, received or used in the period. Account 611 is only used by enterprises that apply the periodic inventory system.
b) The values of goods purchased shall be reflected in Account 611 according to historical cost principle.
c) Where the periodic inventory system is applied, the enterprise shall carryout stocktaking to determine the quantity and value of each type of goods in stock at the end of the accounting period to determine the value of inventory used and sold in the period.
d) Periodic inventory system: Historical cost of goods shall be recorded to Account 611 according to sale invoices, transport invoices, receipt note, import duty notice (or import duty payment receipt, etc.) when they are purchased. Goods used or sold shall be recorded once at the end of each period according to the stocktaking result.
dd) Accountants shall record specific historical cost of goods by category.
2. Structure and contents of account 611 – Purchases
Debit:
- Carriedforward historical cost of goods at the beginning of the period (according to stocktaking result);
- Historical cost of goods purchased in the period.
Credit:
- Carriedforward historical cost of goods at the end of the period (according to stocktaking result);
- Historical costs of goods used in the period or historical cost of goods sold or delivered for sale (not considered “sold”);
- Historical cost of goods purchased but returned to sellers or discounted.
Account 611 does not have a closing balance.
Article 61. Account 631 – Prime cost
1. Accounting rules
a) This account is intended to reflect production cost and calculate prime cost of goods/services of enterprises applying the periodic inventory system.
b) Enterprises applying perpetual inventory system do not use this account.
c) Only record the following costs to Account 631:
- Direct costs of raw materials;
- Direct labor cost;
- Costs of construction machinery (for construction);
- Factory overhead.
d) The following expenses shall not be recorded to account 631:
- Selling expenses;
- Administration expenses;
- Financial expenses;
- Other expenses;
dd) Expenses incurred by the production units and sale units serving the enterprise’ business operation, costs of goods and materials and processing expenses (internally or externally) are also reflected by Account 631.
e) Account 631 must be kept according to places where expenses are incurred and categories of goods/services.
g) Actual prime cost of agricultural products shall be determined at the end of the crop or year. The prime cost shall be calculated in the year in which products are harvested. To be specific, if the costs are incurred in one year but products are harvested in the next, the prime cost shall be calculated in the latter year.
- In farming, costs shall be classified according:
+ Short-term crops;
+ Multi-harvesting single plants (pineapples, bananas, etc);
+ Perennial plants.
For crops harvested two or three times in a year, crops harvested one time every two years and crops that may be planted and harvested at the same in the year, etc. the costs between two continuous crops, two areas, two continuous years, etc. shall be separately recorded. Do not record costs of planting and cultivating perennial plants during capital construction stage in Account 631.
Regarding the costs related to multiple accounting entities, multiple crops or multiple periods, they shall be recorded to separate accounts, then distributed to prime cost of relevant products: cost of irrigation water, the cost of land preparation and planting of crops harvested several times (this cost is not investment in capital construction), etc.
e) On the same farming area, if two or more short-term crops are intercropped, the costs related to each variety (seeds, cost of planting, harvesting, etc.) shall be recorded separately; costs of multiple varieties (plowing, irrigation, etc.) shall be distributed according to farming area.
Costs of perennial plants, the progress from tillage, sowing, plant care to the onset of production (harvesting or bearing) shall be recorded to account 241 “Capital construction in progress” similarly to investment in requisition of fixed assets.
- The expenses of animal husbandry must be sorted by type or group of animal (cattle, pig, etc); Large livestock and fattening animal shall be recorded to Account 631 according to their remaining value.
h) In transport, account 631 must be kept records in details for every operation (passenger transport, freight transport, etc.) During the transport process, the tires might be replaced several times because they are worn out more quickly than the depreciation rate of the vehicle. However, the value of tires shall be recorded as accrued expense or monthly depreciated instead of being included once in the prime cost of transport.
i) In hotel business, Account 631 is used to record every type of service, such as: food and drink, accommodation, entertainment, other services (laundry, haircuts, telegram, sports, etc).
2. Structure and contents of account 631 – Prime cost
Debit:
- Opening production expenses and selling expenses related to work in progress.
- Opening production expenses and selling expenses incurred in the period.
Credit:
- Prime cost of finished products and rendered services transferred to Account 632 “Cost of goods sold”.
- Closing production expenses and selling expenses transferred to Account 154 “Work in progress”.
Account 631 does not have a closing balance.
Article 62. Account 632 – Cost of goods sold
1. Accounting rules
a) This account reflects the costs of goods, services, investment property, prime cost of construction and installation products (of construction enterprises) sold in a period. This account also reflects expenses related to the sale of investment property such as: appreciation, repair, operating lease, liquidation costs, etc.
b) Provision against devaluation of inventory is included to cost of goods sold on the basis of the quantity of inventory and negative difference between net realizable value and historical cost of inventory. When determining the quantity of devaluated inventory requiring provision, accountants must remove those covered by concluded sale contracts (whose net realizable value is not lower than book value) but not delivered to customers if it is evident that such customers will not cancel the contract; remove inventory serving capital construction and inventory serving manufacture of products whose selling prices are not lower than their prime cost.
c) Accountants shall include the value of loss of goods in cost of goods sold (excluding compensations, if any).
d) Import duty, special excise tax, environmental protection tax that were included in the value of purchased goods and are refunded when they are sold shall be recorded as decreases in cost of goods sold.
e) If non-deductible expenses defined by the Law on Corporate income tax are accompanied with adequate documentary evidence and properly accounted for, they shall not be recorded as decreases in accounting expenses and shall be adjusted in the annual corporate income tax declaration to increase the amount of corporate income tax payable.
2. Structure and contents of account 632 – Cost of goods sold
2.1. Enterprises using perpetual inventory system.
Debit:
- Regarding goods/services:
+ Costs of goods/services sold in the period.
+ Cost of raw materials, labor in excess to the normal rate and non0allocated factory overhead that is included in cost of goods sold in the period;
+Loss of goods minus compensations paid by individuals;
+ Provision against devaluation of inventory (positive difference between provision against devaluation of inventory of the current year and unused provision of the previous year).
- Regarding investment property:
+ Depreciation of investment property for operating lease in the period;
+ Costs of repair, upgrade, renovation of investment property not qualified for inclusion in cost of investment property;
+ Operating lease expenses incurred in the period;
+ Remaining value of investment property sold or liquidated in the period;
+ Investment property sale or liquidation expenses incurred in the period;
+ Loss due to devaluation of investment property is held for capital appreciation;
+ Accrued expenses regarding real property considered “sold”.
Credit:
- Cost of goods/services sold in the period transferred to Account 911;
- Carriedforward investment property selling expenses incurred in the period;
- Reversed provision against devaluation of inventory at the end of the fiscal year (negative difference between current year’s provision against devaluation of inventory and the previous year’s provision).
- Value of goods returned;
- Reversed accrued expense regarding real property considered sold (positive unspent accrued expenses and spent actual expenses);
- Discounts received after sale;
- Increases in costs of investment property held for capital appreciation when it is evident that investment property will increase in prices;
- Import duty, special excise tax, environmental protection tax that included in the value of purchased goods and refunded when they are sold.
Account 632 does not have a closing balance.
2.2. Enterprises using periodic inventory system.
2.2.1. Goods-trading enterprises
Debit:
- Cost of goods sold in the period.
- Provision against devaluation of inventory (positive difference between current year’s provision against devaluation of inventory and unused provision of the previous year).
Credit:
- Carriedforward costs of goods delivered for sale but are not considered “sold”;
- Reversed provision against devaluation of inventory at the end of the fiscal year (negative difference between current year’s provision and previous year’s provision).
- Cost of goods sold transferred to Account 911.
2.2.2. Manufacturing and service-providing enterprises
Debit:
- Opening cost of finished products and services in stock;
- Provision against devaluation of inventory (positive difference between current year’s provision and unused provision of the previous year);
- Cost of finished products in stock and rendered services.
Credit:
- Closing cost of finished products and services in stock transferred to the debit side of Account 155 “Finished products” and Account 154 “Work in progress”;
- Reversed provision against devaluation of inventory at the end of the fiscal year (negative difference between current year’s provision and unused provision of the previous year);
- Cost of finished products sold and rendered services considered sold transferred to the debit side of Account 911.
Account 632 does not have a closing balance.
Article 63. Account 635 – Financial expenses
1. Accounting rules
a) This account reflects finance expenses, including:
- Loan interests, instalment interests, finance lease interests;
- Discounts given to buyers;
- Losses due to liquidation or sale of stakes; sale of securities;
- Exchange loss incurred in the period; exchange loss due to reassessment of foreign currency monetary items; Loss on sale of foreign currencies;
- Provision against devaluation of trading securities; provisions against impairment of investments in other entities;
- Costs of other financial investments;
- Other financial expenses.
b) Do not record the following amounts to account 635:
- Costs of production or service provision;
- Selling expenses;
- Administration expenses;
- Real estate trading expenses;
- Investment in capital construction;
- Expenses covered by other sources.
- Other expenses.
c) Foreign currency-related financial expenses shall be accounted for in accordance with provisions of Article 52 hereof.
2. Structure and contents of account 635 – Financial expenses
Debit:
- Financial expenses incurred in the period;
- Provision against devaluation of trading securities and provisions against impairment of investments in other entities (positive difference between provision of current period and that of previous period).
Credit:
- Provision against devaluation of trading securities and provisions against impairment of investments in other entities (negative difference between provision of current period and unused provision of previous period);
- Amounts recorded as decreases in financial expenses;
- Carriedforward financial expenses at the end of the accounting period.
Account 635 does not have a closing balance.
Article 64. Account 642 – Administration expenses
1. Accounting rules
1.1. This account reflects administration expenses, including selling expenses and administration expenses:
Selling expenses include expenses incurred during the process of selling goods/services, including offering, introduction and advertising expenses, commissions, warranty expenses (except construction), storage, packaging and delivery expenses, payment for sales persons (salaries and allowances, etc.), social insurance, health insurance, trade union fees, unemployment insurance, occupational accident insurance for sales persons; costs of working materials and depreciation of fixed assets of sales departments; external services (electricity, water, telephone, fax, etc.); other cash expenses.
Enterprise administration expenses include general administration expenses of the enterprise such as salaries and allowances of managers; social insurance, health insurance, trade union fees, unemployment insurance for managers; costs of office supplies, working instruments, depreciation of fixed assets used for enterprise management; land rents, license tax; allowance for bad debts; external services (electricity, water, telephone, fax, asset insurance, fire insurance, etc.); other cash expenses (public relations, events, etc.).
1.2. Selling expenses and enterprise administration expenses are not deductible from corporate income tax but if they are accompanied with adequate documentary evidence and properly accounted for, they shall not be recorded as decreases in accounting expenses and shall be adjusted in the annual corporate income tax declaration to increase the amount of corporate income tax payable.
1.3. Every specific expense shall be recorded to Account 642. Expenses recorded to Account 642 may be divided into selling expenses, enterprise administration expenses, etc.
a) Selling expense:
- Labor expenses: payments to sales persons, packaging, delivery, storage employees, etc. including their salaries, allowances for meals, contributions to social insurance, health insurance, unemployment insurance, trade union fees, etc.
- Packaging expenses: costs of materials and packages serving storage and sale of goods/services such as packaging materials, materials, serving repair and preservation of fixed assets, etc. used for sales departments.
- Costs of tools and instruments serving the sale of goods/services such as measuring, calculating, working instruments, etc.
- Depreciation of fixed assets of storage and sales departments such as warehouses, depots, outlets, material handling equipment, vehicles, calculating equipment, measuring equipment, quality control equipments, etc.
- Costs of product warranty. Costs of warranty of construction works shall be recorded to Account 154.
- Costs of external services such as lease of fixed assets serving the sales process, warehouse rents, payments for material handling and delivery services, commissions for agents and export trustees, etc.
- Other cash expenses incurred during the sales process other than the aforementioned expenses such as customer care expenses, product introduction, sales promotion, advertising, offering, customer convention expenses, etc.
b) Enterprise administration expenses:
- Costs of managers: Payments to enterprise managers such as salaries, allowances, social insurance, health insurance, unemployment insurance, trade union fees of the Board of Directors and department managers.
- Costs of management material: expenses of materials serving enterprise administration such as office supplies, materials serving repair of fixed assets, tools, instruments, etc. (the prices might be inclusive of exclusive of VAT).
- Office supplies expenses (the prices of which might be inclusive of exclusive of VAT)
- Depreciation of fixed assets used by the enterprise such as buildings, warehouses, structures, transmission equipment, management equipment in offices, etc.
- Taxes, fees and charges such as license tax, land rents, etc. and other fees and charges.
- Provisions: allowance for bad debts, provisions for payables included in the enterprise’s operating expenses.
- Costs of external services serving enterprise management; payments for purchase and use of technical documents, patents, etc. (not qualified as fixed assets) shall be gradually aggregated with enterprise administration expenses; rents for fixed assets; payments for subcontractors.
- Other cash expenses: Other management expenses of the enterprise apart from the aforementioned expenses such as: convention expenses, business trip expenses, traveling expenses, expenditures on female workers, etc.
1.4. Regarding promotional merchandise:
- Values of promotional merchandise that are given unconditionally shall be recorded as selling expenses.
- Values of promotional merchandise that are given conditionally (buy 2 get one free, etc.) shall be recorded as cost of goods sold.
- In the cases where a trading enterprise receives merchandise (not money) from a manufacturer or distributor for advertising or sales promotion purposes:
+ The distributor must monitor the quantity of such merchandise in their internal management system and specify it in the Notes to financial statement.
+ At the end of the sales promotion period, the remaining promotional merchandise that is not returned to the manufacturers shall be recorded as other income.
2. Structure and contents of Account 642
Debit:
- Administration expenses incurred in the period;
- Allowance for bad debts and payables (positive difference between provision of the current period and unused provision of the previous period);
Credit:
- Decreases in administration expenses;
- Reversed allowance for bad debts and payables (negative difference between provision of the current period and unused provision of the previous period);
- Administration expenses transferred to Account 911.
Account 642 does not have a closing balance.
Account 642 comprises:
- Account 6421 – Selling expenses: reflecting selling expenses incurred during the process of selling goods and providing services, transfer of selling expenses to Account 911.
- Account 6422 – Enterprise administration expenses: reflecting general administration expenses incurred in the period and transferred to Account 911.
Article 65. Account 711 – Other incomes
1. Accounting rules
a) This account reflects the incomes other than those from the enterprise’s ordinary business operation, including:
- Income from sale, liquidation of fixed assets;
- Positive differences between fair values of distributed assets under BCCs and investment in assets under joint ownership;
- Interest differences due to reassessment of goods or fixed assets contributed as capital in jointly controlled entities or associate companies and other investments;
- Taxes payable when selling goods/services and then reduced or refunded;
- Collected fines for breach of contract from customers;
- Collected compensations from third parties to reimburse for loss of assets e.g. insurance indemnities, compensation for business relocation and similar amounts);
- Collected bad debts;
- Collected debts without identified creditors;
- Bonuses for customers related to sale of goods/services not included in revenue (if any);
- Gifts in cash or in kind for the enterprise;
- Value of promotional merchandise not returned to manufacturers;
- Other incomes.
b) If the collection of fines for breach of contract is certain, accountants shall consider the nature of the fines and classify them as follows:
- For the seller: Fines for breach of contracts collected from the buyer other than contract value shall be recorded as other income.
- For the buyer:
+ All the fines in nature are discounts on purchased goods and shall be recorded as decreases in asset values or payments (no other income) unless relevant assets have been sold or liquidated.
For instance, when the building contractor runs behind schedule, the investor may impose a fine by withdrawing part of the payment. Such withdrawal will be recorded as a decrease in construction value. However, if the fine is collected after the asset is sold or liquidated, it will be recorded as other income.
+ Other fines shall be recorded as other income earned in the period e.g. the buyer is entitled to receive the merchandise and impose a fine if the seller fails to deliver it on schedule according to the contract, in which case the fine will be recorded as other income if its collection is certain. If the buyer still receives the merchandise and the fine is deducted from the amount payable, the amount payable in reality will be recorded as merchandise value; the fine shall not be recorded as other income.
2. Structure and contents of Account 711 – Other incomes
Debit:
- VAT payable (if any) on other incomes if the enterprise pays VAT directly.
- Other incomes earned in the period and transferred to Account 911.
Credit: Other incomes earned in the period.
Account 711 does not have a closing balance.
Article 66. Account 811 – Other expenses
1. Accounting rules
a) This account reflects expenses incurred due to events or operations other than the enterprise’s ordinary operations. Other expenses may include:
- Fixed asset liquidation or sale expenses (including bidding expenses). The proceeds from selling bidding documents shall be recorded as decreases in fixed asset liquidation or sale expenses;
- Negative differences between fair values of distributed assets under BCCs and investment in assets under joint ownership;
- Remaining value of demolished fixed assets;
- Remaining value of investment property sold or liquidated;
- Loss due to reassessment of goods or fixed assets contributed as capital in jointly controlled entities or associate companies and other investments;
- Fines payable for breach of contract or administrative violations;
- Other expenses.
b) If non-deductible expenses defined by the Law on Corporate income tax are accompanied with adequate documentary evidence and properly accounted for, they shall not be recorded as decreases in accounting expenses and shall be adjusted in the annual corporate income tax declaration to increase the amount of corporate income tax payable.
2. Structure and contents of Account 811 – Other expenses
Debit: Other expenses incurred.
Debit: Other expenses incurred in the period and transferred to Account 911.
Account 811 does not have a closing balance.
Article 67. Account 821 - Corporate income tax
1. Accounting rules
a) Corporate income tax accounting rules
- This account reflects corporate income tax earned in the year as the basis for determination of the enterprise after-tax outcome in the current fiscal year.
- Corporate income tax recorded to this account is the amount of corporate income tax on taxable income earned in the year and the applicable corporate income tax rate.
- Accountant shall record corporate income tax payable quarterly according to tax payment documents. At the end of the fiscal year, according to the annual tax declaration, if the corporate income tax paid in the year is smaller than the amount payable, accountants shall record the additional amount of corporate income tax payable to this account.
- Immaterial errors in the corporate income tax payable of previous years may be recorded as increases or decreases in corporate income tax payable in the year in which such errors are discovered.
- In case of material errors, accountants shall make retroactive adjustments.
- When preparing a financial statement, accounting shall transfer corporate income tax to Account 911.
2. Structure and contents of account 821 – Corporate income tax
Debit:
- Corporate income tax incurred in the year;
- Corporate income tax arrears of previous years due to immaterial errors recorded as increases in corporate income tax payable in the current year.
Credit:
- Negative difference between corporate income tax payable in the year and corporate income tax paid in reality, which is recorded as a decrease in corporate income tax of the year.
- Decreases in corporate income tax payable due to previous years’ immaterial errors;
- Positive difference between corporate income tax incurred in the year and the decrease in corporate income tax in the year transferred to Account 911.
Account 821 does not have a closing balance.
Article 68. Account 911 – Business performance
1. Accounting rules
a) This account reflects outcomes of the enterprise’s business operations and other activities in an accounting period. An enterprise’s business outcome includes the outcome of business operation, outcome of financing activities and outcome of other activities.
- The outcome of business operation is the difference between net revenue and cost of goods sold (including goods, investment property, services, prime cost of construction, expenses relevant to sale of investment property such as: depreciation, costs of repair, upgrade, operating lease, liquidation), selling expenses and enterprise administration expenses.
- The outcome of financing activities is the difference between financial income and financial expense.
- The outcome of other activities is the different between other incomes and other expenses and corporate income tax.
b) This account must accurate reflect the business outcome of an accounting period. An enterprise’s business outcome shall be sorted by type (production, processing, trading, service provision, financing activities, etc.). Each category may be divided into subcategories.
c) Revenues and incomes transferred to this account are net revenues and net incomes.
2. Structure and contents of Account 911
Debit:
- Cost of goods, investment property and services sold;
- Financial expenses, corporate income tax and other expenses;
- Selling expenses and enterprise administration expenses;
- Carriedforward profits.
Credit:
- Net revenue from goods, investment property and services sold in the period;
- Financial incomes, other incomes and decreases in corporate income tax;
- Carriedforward loss.
Account 911 does not have a closing balance.