TOP 10 mẫu Kể lại một lần mắc lỗi (2024) SIÊU HAY

Kể lại một lần mắc lỗi lớp 6 gồm dàn ý và 10 bài văn mẫu hay nhất, chọn lọc giúp học sinh viết bài tập làm văn lớp 6 hay hơn.

 

1 19,182 21/06/2024


Kể lại một lần mắc lỗi

Đề bài: Viết bài văn kể lại một lần mắc lỗi.

TOP 10 mẫu Kể lại một lần mắc lỗi (2024) SIÊU HAY (ảnh 1)

Dàn ý Kể lại một lần mắc lỗi

1. Mở bài

Giới thiệu hoàn cảnh khiến em nhớ lại lần mình từng mắc lỗi với bạn ở trong quá khứ.

Nêu lý do khiến đến tận bây giờ, sự kiện đó em vẫn còn nhớ rõ.

2. Thân bài

Giới thiệu đôi điều về người bạn của em: chơi với nhau từ khi nào, bạn ấy có đặc điểm tính cách, thói quen như thế nào...

Hoàn cảnh, thời gian, địa điểm mà em mắc lỗi với bạn của mình

Lý do mà em phạm phải lỗi lầm ấy

Kể lại diễn biến của lần phạm lỗi đó (kể chi tiết các hành động, lời thoại, suy nghĩ của bản thân em - kết hợp chặt chẽ giữa yếu tố kể và miêu tả, biểu cảm)

Sau khi kết thúc sự kiện đó, em cảm thấy như thế nào?

Em rút ra được bài học gì sau lần phạm lỗi đó

Tình cảm, quan hệ giữa em và người bạn đó có gì thay đổi sau sự kiện lần đóc. Kết bài

Ở hiện tại, em vẫn nhớ rõ bài học nhận được sau lỗi lầm ở quá khứ.

Em đã, đang và sẽ thay đổi bản thân như thế nào sau khi nhận được bài học đó.

3. Kết bài

Ở hiện tại, em vẫn nhớ rõ bài học nhận được sau lỗi lầm ở quá khứ.

Em đã, đang và sẽ thay đổi bản thân như thế nào sau khi nhận được bài học đó.

Kể lại một lần mắc lỗi (mẫu 1)

Em có một người bạn rất thân tên là Tâm. từ lúc quen nhau đến bây giờ, chúng em luôn vui chơi cùng nhau. Vì vậy, chúng em có rất nhiều kỉ niệm, vui có buồn có. Nhưng em nhớ nhất, là một lần em lỡ làm chuyện có lỗi với Tâm. Điều đó khiến em day dứt mãi không thôi.

Hồi đó, chúng em mới học lớp 2. Tâm là một cô gái hiền lành ít nói, còn em lại rất năng động, nghịch ngợm và hay đùa dai. Chính vì tính cách đó mà không ít lần em bị thầy cô, bạn bè phê bình nhưng mãi vẫn không sửa được.

Một hôm, khi đang đi trên sân trường, em nhìn thấy Linh đang cúi đầu đi ở phía trước, tập trung vô cùng. Thế là em rón rén tiến lại phía sau lưng, rồi hét to lên một tiếng “Òa…”. Tâm giật mình đến ngã ra đất và làm rơi một chiếc bình hoa trên đất, vỡ tan tành. Nhìn từng mảnh vỡ đó, Tâm oa lên khóc nức nở. Giây phút đó, em vô cùng bối rối và hối hận về hành động của mình. Đúng lúc em chưa biết làm sao, thì Tâm đã giận dỗi bỏ về nhà. Suốt mấy ngày sau đó, cậu ấy chẳng để ý hay nói gì với em cả. Dù em có tìm mọi cách để gây chú ý.

Vậy là, ngày hôm sau em đã đem tất cả tiền dành dụm của mình đi mua một chiếc bình hoa giống chiếc hôm đấy bị vỡ. Khi em mang bình đến nhà Tâm, tự nhiên cậu ấy bật khóc rồi ôm chầm lấy em. Rồi bảo:

- Tớ giận cậu là vì cậu hay đùa giai, không đúng thời điểm và không chịu xin lỗi, chứ đâu phải vì cái bình hoa đâu…

Nghe vậy, em liền hiểu được tấm lòng của Tâm. Thế là, em nghiêm túc xin lỗi Tâm và hứa sau này không tái phạm nữa.

Chính sự kiện lần đó, đã làm em quyết tâm sửa đổi tính cách của mình. Nhờ vậy mà em được thầy cô, bạn bè quý mến hơn. Và tất nhiên đến bây giờ, em và Tâm vẫn là những người bạn thân thiết của nhau. Chiếc bình hoa hôm ấy, cũng được Tâm đặt ở vị trí đẹp nhất ở bàn học, suốt bao năm qua chưa từng thay đổi. Chính chiếc bình đó luôn nhắc nhở em về lỗi lầm hồi đó để luôn nhắc nhở bản thân không được tái phạm thêm lần nữa.

Kể lại một lần mắc lỗi (mẫu 2)

TOP 10 mẫu Kể lại một lần mắc lỗi (2024) SIÊU HAY (ảnh 1)

Hiện nay em đã là một học sinh lớp 6, nhưng em vẫn nhớ mãi một kỉ niệm với Hùng - người bạn thân của mình từ hồi lớp 3. Bởi chính kỉ niệm lần đó, mà em đã thay đổi bản thân thành một người trung thực, chín chắn.

Hồi đó, em và Hùng vừa lên lớp 3 và cùng có đam mê bóng đá. Chúng em thường xuyên tung bóng với nhau trên sân trường. Một hôm, do không kiểm soát đúng lực, em làm bóng bay vào lớp học, làm vỡ cửa kính lớp. Ngay lập tức, thầy tổng phụ trách xuất hiện để tìm người làm hỏng cửa kính. Trên quả bóng đó, có viết rõ ràng dòng chữ Thế Hùng - chủ nhân quả bóng. Nhờ vậy mà thầy giáo nhanh chóng tìm ra và gọi Hùng lên để phạt. Khi đó, sự sợ hãi bị gọi phụ huynh, bị phạt đã lấn át tất cả, em trốn trong góc lớp nhìn HÙng một mình đi lên phòng của thầy. Hết giờ ra chơi, Hùng trở về lớp, ngồi viết bản kiểm điểm. Thấy em nhìn sang, cậu ấy nói nhỏ: “Yên tâm, tớ không khai ra cậu đâu”. Chính câu nói ấy của Hùng, đã khiến sự hối hận, ăn năn trong em bùng lên dữ dội. Bởi em đã để Hùng nhận lỗi một mình, mà cậu ấy lại chẳng trách em. Suốt tiết học sau đó, em chẳng nghe được cô giáo nói gì cả, tâm trí em cứ nghĩ về sự việc lúc nãy. Và cuối cùng em lấy hết can đảm, quyết tâm để xin cô giáo ra ngoài. Rồi em tiến thẳng về phía phòng của thầy tổng phụ trách. Nhìn gương mặt nghiêm khắc của thầy, em chợt run sợ. Nhưng nghĩ đến Hùng, em lại quyết tâm hơn. Em nghiêm túc trình bày lại sự việc cho thầy, và khẳng định rằng, quả bóng đó là do em đá. Nghe xong, thầy chăm chú nhìn em một lát rồi bật cười và nói:

- Thầy rất hài lòng khi em dám đến đây để thừa nhận sự thật với thầy. Hơn nữa, ô cửa kính đó đã bị nứt từ trước rồi, nhà trường định cuối tuần này học sinh nghỉ thì sẽ thay. Nên em yên tâm mà trở về lớp nhé.

Nghe thầy nói xong, cả người em nhẹ như đang bay trên mây. Em trở về lớp trong sự phấn khởi tột đỉnh. Đúng lúc ấy, Hùng từ trong lớp chạy ra, không cần nói gì, chỉ cần nhìn vào mắt nhau, chúng em đã hiểu ra tất cả. Rồi đột nhiên, Hùng chạy lại, ôm chầm lấy vai em và nói “Mãi là bạn nhé”. Em vui sướng khoác tay lên vai cậu ấy và gật đầu “Tất nhiên rồi”.

Sau lần đó, tình bạn giữa em và Hùng càng trở nên thân thiết và bền chặt hơn. Và chính em cũng thay đổi đến ai cũng ngỡ ngàng. Em trở nên tự tin hơn, dám nói ra sự thật, không nhút nhát hay nói dối như xưa nưa.x Những thay đổi tích cực đó chính là nhờ sức mạnh tình bạn tuyệt vời.

Kể về một lần em mắc lỗi với bạn thân

Kể lại một lần mắc lỗi (mẫu 3)

Ngày hôm qua, trong lúc cùng bạn thân của mình là Linh dọn đồ đạc để chuẩn bị đi chơi dài ngày, thì em lại nhìn thấy một chú gấu bông có vết may xấu xí trên chân. Chú gấu bông ấy tuy cũ nhưng rất sạch sẽ, được đặt ở một vị trí cao ráo, đủ để biết nó rất được chủ nhân quan tâm. Nhìn nó, kí ức về lần trót dại của em ngày bé lại hiện về.

Hồi đó, em mới là một cô bé học lớp 2, hiếu động và nghịch ngợm. Còn Linh là cô bạn dễ thương vừa mới chuyển đến. Khi đó, Linh rất ít nói và ngại ngùng, lúc nào cũng ôm một chú gấu bông rất xinh ngồi trên hiên nhìn em và các bạn chơi đùa. Lần đầu nhìn thấy cậu ấy, em đã rất muốn được kết bạn. Nên nhiều lần rủ Linh cùng đi chơi. Tuy nhiên chẳng lần nào cậu ấy chịu đồng ý cả. Thế là, một hôm, sau khi Linh lại từ chối không đi chơi cùng em, thì em đã cố cướp lấy con gấu bông từ tay cậu ấy. Cả hai bên ra sức giằng co, kết quả, một bên chiếc chân của chú gấu bị bung chỉ, phần bông bên trong lồi hết cả ra ngoài. Thấy thế, Linh vô cùng hoảng sợ, òa khóc nức nở. Chính em giây phút đó cũng vô cùng hoảng hốt, nhìn Linh khóc như vậy, em chẳng biết làm sao. Suy nghĩ một hồi, em liền nói:

- Đừng khóc, để mình chữa cho gấu bông.

- Cậu có làm được không đấy? - Linh hỏi lại em với khuôn mặt nhem nhuốc như chú mèo.

- Tất nhiên là được. Nhưng cậu phải hứa là sẽ đi chơi với mình thì mình mới chữa cho gấu cơ. - Em tranh thủ ra điều kiện với Linh.

Và tất nhiên là Linh đồng ý ngay. Tối hôm đó, lần đầu tiên trong đời, em cầm lấy chiếc kim khâu và cố may lại vết rách trên chân chú gấu. Mấy lần kim đâm vào tay đau nhói, nhưng em vẫn kiên trì may cho bằng được. Dù mẹ có đề nghị là may giúp, nhưng nghĩ đến lời hứa với Linh, em lại nghiêm túc từ chối. Thế là, sau cả một buổi tối vất vả, chiếc chân đã được gắn lại vào thân chú gấu, nhưng vết may thì thật xấu xí.

Ngày hôm sau, lấy hết can đảm, em mang chú gấu đến trả lại Linh. Khi đó, em im lặng nhìn chăm chú vào cậu ấy, chờ đợi một sự phán xét. Thế nhưng không, Linh đã vui mừng ôm lấy chú gấu bông và cảm ơn em rối rít, cùng nụ cười tươi như hoa hướng dương. Nụ cười ấy chứng tỏ rằng Linh đã tha thứ và đồng ý lời mời làm bạn của em. Chú gấu bông đó cũng vì vậy mà trở thành kỉ vật tình bạn cho chúng em. Tuy bắt đầu bằng một lỗi lầm từ hành động ngốc nghếch của em, nhưng tình bạn giữa em và Linh đến nay vẫn vô cùng tốt đẹp và vui vẻ.

Từ sau lần phạm lỗi ấy, em cũng trở nên bớt nghịch ngợm và thô lỗ hơn. Bài học ấy giúp em trở thành một cô bé điềm tĩnh, chín chắn như bây giờ. Cứ mỗi lần định nổi nóng hay hành động nóng nảy, em lại nhớ về hình ảnh chiếc chân gấu lòi bông và giọt nước mắt của Linh ngày hôm đó để kiềm chế lại mình.

Kể lại một lần mắc lỗi (mẫu 4)

Đó là vào một buổi chiều, ba mẹ tôi có công việc phải đi nên tôi sang nhà nhỏ Trúc - cô bạn thân của tôi để chơi và chờ ba mẹ về. Khi ấy, tôi chỉ là một cô bé lên 10, rất hồn nhiên và hoạt bát. Tôi với nhỏ Trúc chơi với nhau từ hồi còn bé, thân ơi là thân, chuyện gì hai đứa cũng ngồi lại tâm sự với nhau được.

Thế nhưng có một điều mà nhỏ giấu kỹ lắm, cứ nhem nhem hoặc kể tí tí với tôi để làm tôi tò mò thôi, chứ chẳng bao giờ cho tôi biết cả, đó là sổ nhật ký.

Tôi là một cô bé nói chung là dạn dĩ và năng động hơn Trúc, tôi dễ bắt chuyện và tiếp xúc với các bạn cùng trang lứa hơn. Còn Trúc, nó hiền và rất trầm tính, vì thế bạn bè của nó chỉ có tôi là thân và hiểu nó.

Quay lại câu chuyện của hôm ấy, khi tôi bước vào phòng Trúc, tôi với nó cứ rú rú nằm kể cho nhau nghe nhiều chuyện ở trên lớp, rồi cùng đùa giỡn cười ha hả cùng nhau. Bỗng nhiên, mẹ của Trúc nhờ Trúc đi mua một bịch đường vì đang nấu ăn mà hết đột ngột, thế là Trúc liền chạy đi mua và nói tôi chờ một xíu nhé.

Tôi ngồi trong căn phòng, đưa mắt nhìn xung quanh rồi bỗng nhiên dừng lại ở một gốc bàn. Tôi chợt phát hiện ra cuốn sổ Nhật ký mà nó giấu tôi bao lâu nay. Thật sự lúc này tôi rất tò mò, lâu lâu khi nhắc đến chuyện tuổi thơ, Trúc hay than buồn và thường ít kể cho tôi nghe tuổi thơ của mình. Vì vậy, ngay lúc này, tôi rất muốn biết Trúc viết điều gì ở trong quyển sổ Nhật ký ấy. Đấu tranh một hồi, tôi quyết định mở cuốn sổ ra và xem những trang đầu tiên….

Tôi chợt giật mình và ứa nước mắt, lúc này tôi thật sự thấy có lỗi về hành động của mình. Tôi đã hiểu được vì sao Trúc hay che giấu tuổi thơ và thường hay than buồn. Ngay từ trang nhật ký đầu tiên, Trúc đã viết: “Tôi – một cô gái bị ba mẹ ruột của mình bỏ rơi “Tôi chỉ đủ can đảm để đọc một trang đầu tiên, và rồi lặng lẽ gấp lại và ngồi khóc.

Tôi đang khóc thì nghe tiếng của Trúc đi về, vội vã lau sạch nước mắt, tôi giả vờ như chưa từng biết gì. Đối với tôi lúc này, thật sự tôi đang rất buồn và thấy có lỗi. Chỉ vì sự tò mò của mình mà tôi đã xem trộm nhật ký của Trúc. Tôi biết đó là chuyện riêng tư và buồn nên Trúc đã luôn giấu đi. Vậy mà tôi lại làm những điều thật tệ hại đến thế…. Bạn có hiểu được cảm giác mà mình đã làm một điều sai, nhưng vẫn cố tỏ ra là chưa làm gì cả, cố giấu đi vì sợ người khác phát hiện ra mình không.

Sau ngày hôm ấy về, tôi vẫn thể hiện với Trúc là chưa biết gì cả, tôi vẫn tỏ ra vui vẻ, bình thường. Thế nhưng, trong lòng tôi, chưa bao giờ là cảm thấy thoải mái. Tôi muốn nói lời xin lỗi vì hành động của mình, muốn ôm Trúc một cái để an ủi bạn. Nhưng, lúc này tôi lại sợ vì Trúc có thể nghỉ chơi mình và giận mình thật lâu. Tôi sợ Trúc tủi thân hay buồn vì tôi biết quá khứ của cô ấy…

Trong lòng tôi nó rối bời lắm, một đứa bé lên 10 phải đấu tranh tư tưởng mỗi ngày vì hành động của mình khiến tôi mệt mỏi lắm. Tôi quyết định thú nhận với Trúc những điều tôi đã làm. Sáng hôm sau, tôi hẹn Trúc ra công viên gần nhà chơi, tôi lấy hết sức can đảm để thú nhận hết với Trúc về việc xem trộm nhật ký của mình. Tôi vừa kể, vừa khóc và chẳng dám nhìn thẳng vào Trúc nữa.

Sau khi nghe tôi nói xong, Trúc cuối mặt xuống và cũng khóc. Tôi vô cùng lo lắng và ấy náy và nghĩ rằng Trúc sẽ bỏ đi và không chơi với tôi nữa. Thế nhưng, Trúc chỉ nói: “Mày biết rồi thì thôi, không sao đâu, tôi tha lỗi cho mày, nhưng bữa sau đừng xem trộm nhật ký nữa nhé!” Bạn có hiểu được cảm xúc của tôi lúc đó không? Tôi mừng đến nổi chỉ ôm Trúc thật chặt và nói lời cảm ơn. Sau lần đó, tôi nói với lòng mình rằng sẽ không và không bao giờ tôi lập lại hành động ấy một lần nào nữa, với bất kỳ người nào. Tôi đã làm cho bạn mình buồn một lần thì sẽ không được như thế nữa!

Cho đến bây giờ, tôi và Trúc vẫn chơi thân với nhau, vẫn yêu thương nhau dù thời gian có thế nào đi nữa. Hãy trân quý tình bạn và đừng để bạn của mình buồn nhé!

Kể lại một lần mắc lỗi (mẫu 5)

TOP 10 mẫu Kể lại một lần mắc lỗi (2024) SIÊU HAY (ảnh 1)

Tôi và Lan học chung với nhau hồi năm ngoái. Hai chúng tôi được giáo viên chủ nhiệm xếp cho ngồi cạnh bên nhau. Cả hai chúng tôi chơi với nhau cũng khá hợp nhau về tính tình.

Một ngày nọ, tôi phát hiện số tiền mà mẹ cho để đóng tiền cho cô chủ nhiệm đã không cánh mà bay. Tôi lo sợ, tôi không biết mình đã làm mất khi nào nữa. Và rồi tôi nghi ngờ Lan cũng chỉ bởi vì Lan ngồi cạnh bên tôi. Tôi tỏ vẻ nghi ngờ ra mặt, tôi không nói chuyện với nhau trong suốt buổi học hôm đó. Tôi biết rằng Lan cũng biết được điều mà tôi đang suy nghĩ trong đầu, Lan định nói với tôi điều gì đó, thế nhưng tôi không cho Lan cơ hội để giải thích. Sau buổi học, tôi về nhà và nhận ra rằng mình đã để số tiền đó trong hộc tủ bàn học mà quên đem theo. Lúc đó tôi giận bản thân mình lắm! Tôi tự hỏi: "Tại sao mình lại có thể nghi ngờ Lan chứ? Mình có làm cho Lan bị tổn thương hay không? Liệu Lan có giận mình không?" Rất nhiều câu hỏi hiện lên trong đầu tôi suốt ngày hôm đó. Sáng hôm sau, tôi không dám đi đến trường. Tôi không biết là mình làm sao để đối mặt với Lan nữa. Và rồi tôi quyết định sẽ xin lỗi Lan. Mẹ chở tôi đến trường, tôi và Lan gặp nhau ở cổng trường. Tôi xấu hổ bước đến bên Lan và nói: "Lan, cho mình xin lỗi chuyện ngày hôm qua nhé!". Lan mỉm cười nhìn tôi rồi nói: "Không sao đâu. Chuyện hôm qua mình quên rồi". Trái với những suy nghĩ trong đầu của tôi: "Chắc Lan sẽ giận mình lắm!"

Thế nhưng không. Lan tỏ ra vui vẻ và đã tha thứ cho tôi. Vậy mà tôi thấy giận bản thân mình lắm. Kể từ đó, tôi luôn dặn mình phải suy nghĩ cho thật kĩ trước khi làm 1 việc gì đó để không vướng phải sai lầm như lần đó nữa.

1 19,182 21/06/2024


Xem thêm các chương trình khác: