Chương 2 Luật Du lịch 2005: Tài nguyên du lịch
Số hiệu: | 44/2005/QH11 | Loại văn bản: | Luật |
Nơi ban hành: | Quốc hội | Người ký: | Nguyễn Văn An |
Ngày ban hành: | 14/06/2005 | Ngày hiệu lực: | 01/01/2006 |
Ngày công báo: | 16/08/2005 | Số công báo: | Số 14 |
Lĩnh vực: | Thương mại | Tình trạng: | Hết hiệu lực |
TÓM TẮT VĂN BẢN
Luật du lịch quy định về tài nguyên du lịch và hoạt động du lịch; quyền và nghĩa vụ của khách du lịch, tổ chức, cá nhân kinh doanh du lịch, tổ chức, cá nhân khác có hoạt động liên quan đến du lịch.
Văn bản tiếng việt
Văn bản tiếng anh
1. Tài nguyên du lịch gồm tài nguyên du lịch tự nhiên và tài nguyên du lịch nhân văn đang được khai thác và chưa được khai thác.
Tài nguyên du lịch tự nhiên gồm các yếu tố địa chất, địa hình, địa mạo, khí hậu, thuỷ văn, hệ sinh thái, cảnh quan thiên nhiên có thể được sử dụng phục vụ mục đích du lịch.
Tài nguyên du lịch nhân văn gồm truyền thống văn hóa, các yếu tố văn hoá, văn nghệ dân gian, di tích lịch sử, cách mạng, khảo cổ, kiến trúc, các công trình lao động sáng tạo của con người và các di sản văn hoá vật thể, phi vật thể khác có thể được sử dụng phục vụ mục đích du lịch.
2. Tài nguyên du lịch có thể thuộc sở hữu nhà nước hoặc sở hữu của tổ chức, cá nhân.
Cơ quan quản lý nhà nước về du lịch ở trung ương chủ trì, phối hợp với cơ quan quản lý nhà nước liên quan và Uỷ ban nhân dân cấp tỉnh điều tra, đánh giá, phân loại tài nguyên du lịch để làm căn cứ xây dựng quy hoạch phát triển du lịch, xác định và công bố các khu du lịch, điểm du lịch, tuyến du lịch, đô thị du lịch.
1. Tài nguyên du lịch phải được bảo vệ, tôn tạo và khai thác hợp lý để phát huy hiệu quả sử dụng và bảo đảm phát triển du lịch bền vững.
2. Nhà nước thống nhất quản lý tài nguyên du lịch trong phạm vi cả nước, có chính sách và biện pháp để bảo vệ, tôn tạo và khai thác hợp lý tài nguyên du lịch.
1. Cơ quan quản lý nhà nước về du lịch ở trung ương, các bộ, cơ quan ngang bộ, Uỷ ban nhân dân các cấp có trách nhiệm quản lý tài nguyên du lịch, phối hợp trong việc bảo vệ, khai thác, sử dụng hợp lý và phát triển tài nguyên du lịch.
2. Cơ quan nhà nước, tổ chức, cá nhân sở hữu, quản lý tài nguyên du lịch có trách nhiệm bảo vệ, đầu tư, tôn tạo tài nguyên du lịch, tạo điều kiện cho khách đến tham quan, thụ hưởng giá trị của tài nguyên du lịch theo quy định của pháp luật.
3. Khách du lịch, tổ chức, cá nhân kinh doanh du lịch, cộng đồng dân cư có trách nhiệm bảo vệ tài nguyên du lịch.
4. Tổ chức, cá nhân sở hữu, quản lý tài nguyên du lịch có trách nhiệm phối hợp với cơ quan nhà nước về du lịch có thẩm quyền trong việc sử dụng và khai thác tài nguyên du lịch cho các mục tiêu kinh tế khác, bảo đảm không làm giảm độ hấp dẫn của tài nguyên du lịch.
Article 13.- Categories of tourism resources
1. Tourism resources consist of natural and humanity tourism resources which are under exploitation or not yet exploited.
Natural tourism resources include elements of geology, topography, geomorphology, climate, hydrography, ecosystems and natural landscapes which can be used for tourism purposes.
Humanity tourism resources include cultural traditions; cultural factors; folk literature; historical, revolutionary, archaeological, and architectural relics; creative works by human beings; and other tangible and intangible cultural heritage which can be used for tourism purposes.
2. Tourism resources may come under the ownership of the State or of organizations and individuals.
Article 14.- Surveys of tourism resources
The central-level State administrative agency in charge of tourism shall assume the prime responsibility for and coordinate with relevant State administrate agencies and provincial-level Peoples Committees in conducting surveys, evaluation and classification of tourism resources for the formulation of tourism development master plans and to identify and promulgate tourist resorts, tourist spots, tourist routes and tourist cities.
Article 15.- Principles of protection and development of tourism resources
1. Tourism resources shall be properly protected, enhanced and rationally exploited for effective utilization and sustainable tourism development.
2. The State shall perform the uniform administration of tourism resources throughout the country and implement policies and take measures to protect, enhance and rationally exploit tourism resources.
Article 16.- Responsibility for administration, protection, embellishment and development of tourism resources
1. The central-level State administrative agency in charge of tourism, ministries, ministerial-level agencies and Peoples Committees at all levels shall manage tourism resources and coordinate with one another in protecting, rationally exploiting, utilizing, and developing tourism resources.
2. State agencies, organizations and individuals that own or manage tourism resources shall protect, invest in and enhance these resources, and create conditions for tourists to visit and appreciate their values according to the provisions of law.
3. Tourists, organizations, individuals doing tourism business and local communities must protect tourism resources.
4. Organizations and individuals that own or manage tourism resources shall coordinate with competent state agencies in charge of tourism in utilizing and exploiting tourism resources for any other economic purposes, ensuring that these activities shall not lessen the attractiveness of tourism resources.
Tình trạng hiệu lực: Hết hiệu lực