Chương II Nghị định 132/2020/NĐ-CP: Phân tích, so sánh, lựa chọn đối tượng so sánh độc lập và các phương pháp xác định giá giao dịch liên kết
Số hiệu: | 132/2020/NĐ-CP | Loại văn bản: | Nghị định |
Nơi ban hành: | Chính phủ | Người ký: | Nguyễn Xuân Phúc |
Ngày ban hành: | 05/11/2020 | Ngày hiệu lực: | 20/12/2020 |
Ngày công báo: | 20/11/2020 | Số công báo: | Từ số 1091 đến số 1092 |
Lĩnh vực: | Doanh nghiệp, Thuế - Phí - Lệ Phí | Tình trạng: | Còn hiệu lực |
TÓM TẮT VĂN BẢN
Thêm trường hợp được xác định là DN có giao dịch liên kết
Ngày 05/11/2020, Chính phủ ban hành Nghị định 132/2020/NĐ-CP quy định về quản lý thuế đối với doanh nghiệp có giao dịch liên kết.
Theo đó, so với quy định tại Khoản 2 Điều 5 Nghị định 20/2017/NĐ-CP thì các bên có quan hệ liên kết được bổ sung đối tượng như sau:
- Hai doanh nghiệp được điều hành hoặc chịu sự kiểm soát về nhân sự, tài chính và hoạt động kinh doanh bởi các cá nhân thuộc một trong các mối quan hệ:
+ Cha dượng, mẹ kế, cha mẹ vợ, cha mẹ chồng;
+ Con riêng của vợ hoặc chồng, con dâu, con rể.
- Doanh nghiệp có phát sinh các giao dịch sau đây với cá nhân điều hành, kiểm soát doanh nghiệp hoặc với cá nhân thuộc trong một các mối quan hệ theo quy định tại điểm g khoản 2 Điều 5 Nghị định 132:
+ Giao dịch nhượng, nhận chuyển nhượng vốn góp ít nhất 25% vốn góp của chủ sở hữu của doanh nghiệp trong kỳ tính thuế;
+ Giao dịch vay, cho vay ít nhất 10% vốn góp của chủ sở hữu tại thời điểm phát sinh giao dịch trong kỳ tính thuế.
Lưu ý, các bên có quan hệ liên kết là các bên có mối quan hệ thuộc một trong các trường hợp:
- Một bên tham gia trực tiếp hoặc gián tiếp vào việc điều hành, kiểm soát, góp vốn hoặc đầu tư vào bên kia;
- Các bên trực tiếp hay gián tiếp cùng chịu sự điều hành, kiểm soát, góp vốn hoặc đầu tư của một bên khác.
Nghị định 132/2020/NĐ-CP có hiệu lực từ ngày 20/12/2020 và áp dụng từ kỳ tính thuế thu nhập doanh nghiệp năm 2020.
Văn bản tiếng việt
Văn bản tiếng anh
1. Phân tích, so sánh giao dịch liên kết thực hiện theo nguyên tắc bản chất hoạt động, giao dịch quyết định nghĩa vụ thuế để xác định bản chất giao dịch liên kết:
a) Bản chất giao dịch được đối chiếu giữa hợp đồng pháp lý hoặc văn bản, thỏa thuận giao dịch của các bên liên kết với thực tiễn thực hiện của các bên. Trường hợp người nộp thuế phát sinh giao dịch liên kết nhưng không có thỏa thuận bằng văn bản hoặc thỏa thuận không phù hợp nguyên tắc giao dịch độc lập hoặc thực tế thực hiện không phù hợp nguyên tắc giao dịch độc lập giữa các bên không có quan hệ liên kết, giao dịch liên kết phải được xác định theo đúng bản chất kinh doanh giữa các bên độc lập, cụ thể: Bên liên kết nhận doanh thu, lợi nhuận từ giao dịch liên kết với người nộp thuế phải có quyền sở hữu và kiểm soát rủi ro kinh doanh đối với các tài sản, hàng hóa, dịch vụ, nguồn lực, quyền mang lại lợi ích kinh tế và các quyền tạo ra thu nhập từ cổ phần, cổ phiếu và các công cụ tài chính khác và người nộp thuế phát sinh chi phí từ giao dịch với bên liên kết phải nhận được lợi ích, giá trị kinh tế trực tiếp hoặc góp phần tạo ra doanh thu, giá trị gia tăng cho hoạt động sản xuất, kinh doanh của người nộp thuế phù hợp nguyên tắc giao dịch độc lập;
b) Bản chất giao dịch được xác định bằng phương pháp thu thập thông tin, chứng cứ, dữ liệu về giao dịch, rủi ro của các bên liên kết trong thực tiễn hoạt động sản xuất kinh doanh.
2. Phân tích, so sánh giao dịch liên kết với giao dịch độc lập:
a) Căn cứ đối chiếu các hợp đồng, văn bản, thỏa thuận và quan hệ kinh tế, thương mại, tài chính trong các giao dịch liên kết của người nộp thuế là dữ liệu, thực tế thực hiện giao dịch giữa các bên liên kết để so sánh với các quyết định kinh doanh có thể được các bên độc lập chấp thuận trong điều kiện tương đồng. Nguyên tắc đối chiếu áp dụng trong phân tích, so sánh coi trọng bản chất và thực tiễn kinh doanh, rủi ro gánh chịu của các bên liên kết hơn là các thỏa thuận bằng văn bản;
b) Phân tích, so sánh phải đảm bảo tính tương đồng giữa doanh nghiệp thực hiện giao dịch độc lập với doanh nghiệp có giao dịch liên kết hoặc giao dịch độc lập với giao dịch liên kết, không có yếu tố khác biệt ảnh hưởng trọng yếu đến mức giá; tỷ suất lợi nhuận hoặc tỷ lệ phân bổ lợi nhuận giữa các bên. Trường hợp có yếu tố khác biệt ảnh hưởng trọng yếu đến mức giá; tỷ suất lợi nhuận hoặc tỷ lệ phân bổ lợi nhuận, phải phân tích, xác định và thực hiện điều chỉnh loại trừ yếu tố khác biệt trọng yếu đó thông qua so sánh các yếu tố quy định tại Điều 7, Điều 10 Nghị định này và phù hợp với từng phương pháp xác định giá giao dịch liên kết quy định tại Điều 13, Điều 14, Điều 15 Nghị định này.
1. Lựa chọn đối tượng so sánh độc lập nội bộ là việc lựa chọn giao dịch của chính người nộp thuế với bên không có quan hệ liên kết, đảm bảo tương đồng không có khác biệt ảnh hưởng trọng yếu đến mức giá; tỷ suất lợi nhuận hoặc tỷ lệ phân bổ lợi nhuận giữa các bên. Trường hợp không có đối tượng so sánh độc lập nội bộ tương đồng, thực hiện lựa chọn đối tượng so sánh theo điểm b và c khoản 3 điều 17 Nghị định này. Việc so sánh giữa giao dịch liên kết và giao dịch độc lập được thực hiện trên cơ sở từng giao dịch đối với từng sản phẩm tương đồng. Trường hợp không thể so sánh giao dịch theo sản phẩm, việc gộp chung các giao dịch phải đảm bảo phù hợp bản chất, thực tiễn kinh doanh và việc áp dụng phương pháp xác định giá của giao dịch liên kết được thực hiện theo quy định tại Điều 12, Điều 13, Điều 14, Điều 15 Nghị định này.
2. Dữ liệu tài chính, kinh doanh của các đối tượng so sánh phải đảm bảo độ tin cậy để sử dụng cho mục đích kê khai, tính thuế, phù hợp với các quy định về kế toán, thống kê và thuế. Thời điểm phát sinh giao dịch của các đối tượng so sánh độc lập phải cùng thời điểm phát sinh với giao dịch liên kết hoặc có năm tài chính cùng với năm tài chính của người nộp thuế, trừ trường hợp đặc thù cần thiết mở rộng thời gian so sánh theo quy định tại Điều 9 Nghị định này. Định dạng dữ liệu phải đảm bảo có thể so sánh, tính toán được các mức giá tại thời điểm giao dịch hoặc trong cùng kỳ tính thuế; dữ liệu so sánh về tỷ suất lợi nhuận hoặc tỷ lệ phân bổ lợi nhuận phải đảm bảo ít nhất là ba kỳ tính thuế liên tục. Đối với các giá trị tỷ suất, tỷ lệ tương đối, người nộp thuế làm tròn số đến chữ số thứ hai sau dấu thập phân. Trường hợp số tương đối được lấy từ các số liệu công bố không có số tuyệt đối đi kèm và không sử dụng nguyên tắc làm tròn này thì lấy theo số liệu đã công bố có trích dẫn nguồn.
3. Số lượng tối thiểu đối tượng so sánh độc lập được chọn sau khi phân tích, so sánh và điều chỉnh khác biệt trọng yếu được lựa chọn như sau: 01 đối tượng trong trường hợp giao dịch liên kết hoặc người nộp thuế thực hiện giao dịch liên kết và đối tượng so sánh độc lập không có khác biệt; 03 đối tượng trong trường hợp đối tượng so sánh độc lập có khác biệt nhưng có đủ thông tin, dữ liệu làm cơ sở để loại trừ tất cả các khác biệt trọng yếu và 05 đối tượng trong trường hợp chỉ có thông tin, dữ liệu làm cơ sở để loại trừ hầu hết các khác biệt trọng yếu của đối tượng so sánh độc lập.
1. Trường hợp tìm kiếm được các đối tượng so sánh độc lập có mức độ so sánh tin cậy tương đương nhau, không có khác biệt hoặc có khác biệt nhưng có đủ thông tin, dữ liệu làm cơ sở để loại trừ tất cả các khác biệt trọng yếu:
a) Nếu mức giá, tỷ suất lợi nhuận, tỷ lệ phân bổ lợi nhuận của người nộp thuế thuộc khoảng giá trị giao dịch độc lập của các đối tượng so sánh độc lập tương đồng thì người nộp thuế không phải thực hiện điều chỉnh mức giá, tỷ suất lợi nhuận, tỷ lệ phân bổ lợi nhuận để xác định giá giao dịch liên kết;
b) Nếu mức giá, tỷ suất lợi nhuận, tỷ lệ phân bổ lợi nhuận của người nộp thuế không thuộc khoảng giá trị giao dịch độc lập của các đối tượng so sánh độc lập tương đồng thì người nộp thuế phải xác định giá trị thuộc khoảng giao dịch độc lập phản ánh mức độ tương đồng cao nhất với giao dịch liên kết để điều chỉnh mức giá, tỷ suất lợi nhuận, tỷ lệ phân bổ lợi nhuận của giao dịch liên kết nhưng không làm giảm thu nhập chịu thuế, không làm giảm nghĩa vụ thuế phải nộp ngân sách nhà nước của người nộp thuế.
2. Trường hợp chỉ có thông tin dữ liệu làm cơ sở để loại trừ hầu hết các khác biệt trọng yếu của đối tượng so sánh độc lập, tối thiểu lựa chọn 05 đối tượng so sánh độc lập và áp dụng khoảng giá trị giao dịch độc lập chuẩn theo hướng dẫn tại Phụ lục V ban hành kèm theo Nghị định này. Việc lựa chọn giá trị thuộc khoảng giá trị giao dịch độc lập chuẩn để điều chỉnh, xác định lại mức giá, tỷ suất lợi nhuận hoặc tỷ lệ phân bổ lợi nhuận của người nộp thuế như sau:
a) Nếu mức giá, tỷ suất lợi nhuận, tỷ lệ phân bổ lợi nhuận của người nộp thuế là giá trị thuộc khoảng giá trị giao dịch độc lập chuẩn của các đối tượng so sánh độc lập tương đồng, người nộp thuế không phải điều chỉnh mức giá, tỷ suất lợi nhuận, tỷ lệ phân bổ lợi nhuận để xác định giá giao dịch liên kết;
b) Trường hợp mức giá, tỷ suất lợi nhuận, tỷ lệ phân bổ lợi nhuận của người nộp thuế không thuộc khoảng giá trị giao dịch độc lập chuẩn của các đối tượng so sánh độc lập tương đồng, người nộp thuế phải xác định giá trị thuộc khoảng giao dịch độc lập chuẩn phản ánh mức độ tương đồng cao nhất với giao dịch liên kết để điều chỉnh mức giá, tỷ suất lợi nhuận, tỷ lệ phân bổ lợi nhuận của giao dịch liên kết và xác định thu nhập chịu thuế, số thuế phải nộp nhưng không làm giảm thu nhập chịu thuế, không làm giảm nghĩa vụ thuế phải nộp ngân sách nhà nước;
c) Trường hợp cơ quan thuế thực hiện điều chỉnh hoặc ấn định mức giá, tỷ suất lợi nhuận, tỷ lệ phân bổ lợi nhuận của người nộp thuế, giá trị điều chỉnh hoặc ấn định là giá trị trung vị của khoảng giá trị giao dịch độc lập chuẩn.
3. Căn cứ phương pháp xác định giá giao dịch liên kết và các đối tượng so sánh độc lập được lựa chọn, thực hiện điều chỉnh mức giá; tỷ suất lợi nhuận hoặc tỷ lệ phân bổ lợi nhuận của người nộp thuế để xác định nghĩa vụ thuế thu nhập doanh nghiệp của người nộp thuế không làm giảm nghĩa vụ thuế phải nộp ngân sách nhà nước.
1. Đối với giao dịch liên kết mang tính đặc thù hoặc duy nhất không tìm kiếm được đối tượng so sánh độc lập để so sánh thì thực hiện mở rộng phạm vi phân tích, so sánh về ngành, thị trường địa lý, thời gian so sánh để tìm kiếm đối tượng so sánh độc lập. Việc mở rộng phạm vi phân tích, so sánh được thực hiện như sau:
a) Lựa chọn các đối tượng so sánh độc lập theo phân ngành kinh tế thống kê có tính tương đồng cao nhất với phân ngành hoạt động của người nộp thuế trong cùng thị trường địa bàn, cùng địa phương, trong nước;
b) Mở rộng địa bàn so sánh sang các nước trong khu vực có điều kiện ngành và trình độ phát triển kinh tế tương đồng.
2. Trường hợp mở rộng phạm vi phân tích lựa chọn đối tượng so sánh độc lập tại các địa bàn nêu trên, phải phân tích tính tương đồng và các khác biệt trọng yếu định tính và định lượng theo quy định tại khoản 6 Điều 10 và Điều 14 Nghị định này hoặc sử dụng số liệu, dữ liệu của các đối tượng so sánh độc lập trong niên độ trước và thực hiện điều chỉnh các khác biệt trọng yếu do yếu tố thời gian (nếu có).
Thời gian mở rộng thu thập số liệu, dữ liệu của đối tượng so sánh độc lập không quá một năm tài chính so với năm tài chính của người nộp thuế nếu sử dụng phương pháp xác định giá giao dịch liên kết quy định tại Điều 14 Nghị định này.
1. Phân tích, so sánh áp dụng phương pháp đối chiếu, rà soát, điều chỉnh khác biệt trọng yếu đối với các yếu tố so sánh để lựa chọn các đối tượng so sánh độc lập gồm đặc tính sản phẩm của hàng hóa, dịch vụ, tài sản (sau đây viết tắt là đặc tính sản phẩm); chức năng hoạt động và tài sản, rủi ro sản xuất kinh doanh; điều kiện hợp đồng và điều kiện kinh tế khi phát sinh giao dịch.
2. Đặc tính sản phẩm là các đặc tính có ảnh hưởng đến giá của sản phẩm bao gồm: đặc tính hàng hóa hữu hình như đặc tính vật lý, chủng loại sản phẩm, chất lượng, nhân hiệu thương mại của sản phẩm, độ tin cậy, tính sẵn có và sản lượng cung cấp; đặc tính dịch vụ như bản chất, mức độ phức tạp, chuyên môn và phạm vi dịch vụ; đặc tính tài sản vô hình như hình thức chuyển giao, loại hình tài sản, hình thức sở hữu, thời hạn, mức độ bảo hộ sở hữu, thời gian chuyển giao, các quyền được chuyển giao và các lợi ích có thể thu được từ việc sử dụng tài sản vô hình.
a) Phân tích tài sản vô hình và khả năng phân bổ lợi nhuận cho các bên liên kết không chỉ căn cứ vào quyền sở hữu pháp lý mà phải xem xét tất cả các hoạt động kiểm soát rủi ro và năng lực tài chính để quản lý rủi ro đối với toàn bộ quá trình phát triển, gia tăng, duy trì, bảo hộ và khai thác tài sản vô hình giữa các bên liên kết. Việc phân tích, so sánh căn cứ vào một số đặc điểm của tài sản vô hình như tính độc quyền; phạm vi và thời hạn bảo hộ pháp lý; các quyền xác lập theo văn bằng bảo hộ, giấy phép và văn bản chuyển giao quyền của tài sản vô hình; phạm vi địa lý đối với các quyền của tài sản vô hình; vòng đời; giai đoạn phát triển; quyền về tăng cường giá trị, sửa đổi và cập nhật đối với tài sản vô hình; mức lợi nhuận dự kiến của tài sản vô hình;
b) Phân tích đặc điểm tài sản vô hình bao gồm các nội dung xác định tài sản vô hình sử dụng hoặc chuyển nhượng trong giao dịch và những rủi ro cụ thể, trọng yếu về kinh tế liên quan đến phát triển, gia tăng, duy trì, bảo vệ và khai thác tài sản vô hình; xác định thỏa thuận tại hợp đồng như quyền sở hữu pháp lý đối với tài sản vô hình, các điều khoản và điều kiện của thỏa thuận pháp lý, đăng ký, thỏa thuận về giấy phép và các hợp đồng liên quan, các rủi ro kèm theo; xác định bên thực hiện chức năng khai thác, sử dụng tài sản, quản lý rủi ro liên quan đến phát triển, gia tăng, duy trì, bảo hộ và khai thác tài sản vô hình; xác định các điều khoản thỏa thuận theo hợp đồng và thực tiễn thực hiện của các bên; xác định giao dịch liên kết thực tế liên quan đến phát triển, gia tăng, duy trì, bảo hộ và khai thác tài sản vô hình khi xem xét quyền sở hữu pháp lý của tài sản vô hình và các mối quan hệ, các quyền theo hợp đồng có liên quan, quá trình thực hiện của các bên và xác định giá của giao dịch phù hợp với đóng góp, chức năng thực hiện, tài sản sử dụng và rủi ro giả định của các bên.
3. Chức năng hoạt động, tài sản và rủi ro sản xuất kinh doanh do mỗi bên của hợp đồng thực hiện và tài sản, rủi ro sản xuất kinh doanh trong mối quan hệ với các chi phí cơ hội, điều kiện kinh tế, điều kiện ngành, lĩnh vực hoạt động và vị trí địa lý của người nộp thuế được phân tích để xác định các yếu tố phản ánh khả năng thu lợi nhuận từ các hoạt động và thực tiễn kinh doanh mà người nộp thuế đã thực hiện gắn với chức năng và việc sử dụng các tài sản, vốn và chi phí có liên quan.
Kết quả phân tích phản ánh chức năng chính trong mối quan hệ giữa việc sử dụng các loại tài sản, vốn, chi phí cơ hội cũng như rủi ro gắn với việc đầu tư tài sản, vốn và chi phí đó với khả năng thu lợi nhuận mà người nộp thuế thực hiện có liên quan đến giao dịch kinh doanh, cụ thể:
a) Một số chức năng chính của doanh nghiệp được phân tích trong toàn bộ chuỗi giá trị của tập đoàn bao gồm nghiên cứu, phát triển như thực hiện dịch vụ nghiên cứu phát triển theo hợp đồng, tự chủ nghiên cứu phát triển, phát triển công nghệ kỹ thuật và thiết kế sản phẩm; sản xuất gồm sản xuất tự chủ, sản xuất cấp phép, sản xuất theo hợp đồng, gia công, lắp ráp, cài đặt thiết bị; mua bán, quản lý nguyên vật liệu và các hoạt động mua bán khác; phân phối gồm phân phối tự chủ, phân phối rủi ro hạn chế, đại lý hoa hồng, phân phối bán buôn, phân phối bán lẻ; cung cấp dịch vụ hỗ trợ như pháp lý, kế toán tài chính, tín dụng thu nợ, đào tạo và quản lý nhân sự; cung cấp dịch vụ vận chuyển, lưu kho; thực hiện phát triển thương hiệu như hoạt động marketing, quảng cáo, quảng bá, nghiên cứu thị trường và chức năng khác trong chuỗi giá trị ngành;
b) Một số tài sản chính của doanh nghiệp gồm tài sản vô hình như bí quyết kỹ thuật, bản quyền, bí quyết kinh doanh, công thức bí mật, bằng sáng chế, các tài sản vô hình liên quan tới hoạt động thương mại, marketing như thương hiệu, hệ thống xây dựng và nhận diện thương hiệu, danh sách, số liệu và quan hệ với khách hàng; tài sản hữu hình như nhà xưởng, máy móc, thiết bị; các tài sản tài chính và các quyền lợi, lợi ích kinh tế từ các tài sản này trong quá trình khai thác, sử dụng và chuyển nhượng tài sản;
c) Một số rủi ro chính trong kinh doanh gồm rủi ro chiến lược hoặc rủi ro thị trường do thực hiện các chiến lược kinh doanh như thâm nhập, mở rộng hoặc duy trì thị trường; rủi ro về cơ sở hạ tầng hay rủi ro hàng tồn kho; rủi ro tài chính như rủi ro tín dụng và nợ xấu, rủi ro tỷ giá hối đoái; rủi ro giao dịch như các yếu tố giá và điều khoản thanh toán trong giao dịch thương mại; rủi ro sản phẩm từ thiết kế phát triển, sản xuất đến quản lý chất lượng và dịch vụ sau bán hàng; rủi ro kinh doanh từ các khoản đầu tư vốn và số lượng khách hàng và các rủi ro bất khả kháng.
Phân tích rủi ro kinh doanh của người nộp thuế trong toàn bộ chuỗi giá trị của tập đoàn nhằm xác định các rủi ro trọng yếu đối với toàn bộ chuỗi giá trị ngành, khả năng kiểm soát rủi ro như việc đưa ra quyết định quản lý rủi ro và xử lý khi thực tế xảy ra các rủi ro này, bao gồm: xác định các rủi ro chính về kinh tế; đánh giá mức độ phân bổ, dàn xếp rủi ro tại các hợp đồng pháp lý hoặc văn bản, thỏa thuận của người nộp thuế; phân tích chức năng kiểm soát và giảm thiểu rủi ro trên hợp đồng pháp lý hoặc văn bản, thỏa thuận; kiểm tra, rà soát tình hình thực hiện và gánh chịu, phân bổ rủi ro của người nộp thuế trên thực tế. Trường hợp có khác biệt về phân bổ rủi ro tại các hợp đồng pháp lý hoặc văn bản, thỏa thuận so với thực tiễn thực hiện, căn cứ kết quả phân tích rủi ro, Cơ quan thuế thực hiện phân bổ lại rủi ro và điều chỉnh mức giá, tỷ suất lợi nhuận, tỷ lệ phân bổ lợi nhuận của người nộp thuế.
4. Điều khoản hợp đồng khi thực hiện giao dịch bao gồm một số các điều khoản về khối lượng, điều kiện giao dịch hoặc phân phối sản phẩm; thời hạn, điều kiện và phương thức thanh toán; điều kiện bảo hành, thay thế, nâng cấp, chỉnh sửa hoặc hiệu chỉnh sản phẩm; điều kiện về đặc quyền kinh doanh, phân phối sản phẩm; một số điều kiện có ảnh hưởng kinh tế khác như dịch vụ hỗ trợ, tư vấn kiểm tra chất lượng, hướng dẫn sử dụng, hỗ trợ quảng cáo, khuyến mại.
a) Trường hợp các điều khoản hợp đồng pháp lý hoặc văn bản, thỏa thuận không phản ánh đầy đủ thực tiễn thực hiện giữa các bên liên kết, việc phân tích, so sánh được thực hiện trên cơ sở rà soát các sự kiện thực tế hoặc các dữ liệu tài chính để xác định đặc điểm, bản chất kinh tế và các rủi ro kinh doanh thực tế của các bên;
b) Trường hợp các bên liên kết không ký kết hợp đồng pháp lý hoặc văn bản, thỏa thuận, không ghi nhận doanh thu hoặc chi phí như hỗ trợ kỹ thuật, hợp lực tập đoàn, chia sẻ bí quyết kinh doanh hoặc sử dụng nhân sự biệt phái, kiêm nhiệm thì việc phân tích được tiến hành để xác định bản chất giao dịch, giá trị giao dịch, thu nhập tạo ra từ các giao dịch này và đóng góp của từng bên liên kết. Trên cơ sở đó, so sánh với các quyết định kinh doanh có thể được các bên độc lập chấp nhận trong điều kiện tương đồng để xác định lại giao dịch liên kết của người nộp thuế.
5. Điều kiện kinh tế của giao dịch và điều kiện của thị trường tại thời điểm diễn ra giao dịch có ảnh hưởng đến mức giá, tỷ suất lợi nhuận, tỷ lệ phân bổ lợi nhuận của các bên.
a) Một số điều kiện kinh tế khi diễn ra giao dịch như quy mô, vị trí địa lý của thị trường sản xuất và tiêu thụ sản phẩm, cấp độ thị trường như bán buôn, bán lẻ thông thường, phân phối độc quyền; mức độ cạnh tranh của sản phẩm trên thị trường và vị trí cạnh tranh tương ứng của người bán và người mua; khả năng sẵn có của hàng hóa thay thế; mức độ cung cầu trên thị trường nói chung và từng khu vực cụ thể; sức mua người tiêu dùng; các yếu tố kinh tế tác động đến chi phí sản xuất kinh doanh phát sinh tại nơi diễn ra giao dịch như chính sách ưu đãi thuế; chính sách điều tiết thị trường của các chính phủ; chi phí sản xuất, chi phí đất đai, lao động, vốn; chu kỳ kinh doanh và các yếu tố có tác động tích cực đến mức giá, tỷ suất lợi nhuận, tỷ lệ phân bổ lợi nhuận của người nộp thuế như các đặc điểm về vị trí, lợi thế và việc tiết kiệm được chi phí dựa trên các yếu tố địa lý, thị trường của địa phương, lực lượng lao động và việc tập trung các chức năng hợp lực và chuyên môn hóa căn cứ đóng góp của tất cả các bên liên kết tham gia tạo lập giá trị;
b) Trường hợp người nộp thuế và các đối tượng so sánh không cư trú cùng quốc gia, vùng lãnh thổ hoặc không cung cấp hàng hóa, dịch vụ tại cùng thị trường địa lý, việc phân tích điều kiện kinh tế bao gồm phân tích mức độ tương đồng của các thị trường nơi người nộp thuế và các đối tượng so sánh cư trú đối với các lợi thế so sánh, đặc lợi về vị trí tác động đến các yếu tố cạnh tranh như chi phí lao động, chi phí nguyên vật liệu, vận chuyển, tiền thuê đất, chi phí đào tạo, trợ cấp, ưu đãi về chính sách tài chính, thuế, chi phí cơ sở hạ tầng, mức độ tăng trưởng của thị trường và các đặc điểm lợi thế của thị trường như số lượng dân số, khách hàng với khả năng chi tiêu tăng trưởng tốt và các đặc điểm lợi thế so sánh khác.
6. Phân tích, so sánh, loại trừ các yếu tố khác biệt trọng yếu là phân tích loại trừ khác biệt về mặt định tính và định lượng đối với thông tin hoặc số liệu tài chính có ảnh hưởng trọng yếu đến yếu tố làm căn cứ xác định giá giao dịch liên kết theo từng phương pháp xác định giá giao dịch liên kết quy định tại Điều 13, Điều 14, Điều 15 Nghị định này. Khác biệt định lượng là khác biệt xác định bằng số tuyệt đối về chu kỳ kinh doanh, số năm thành lập, hoạt động của doanh nghiệp hoặc số tương đối như khác biệt về chỉ tiêu tài chính theo đặc thù ngành nghề đầu tư hoặc chức năng hoạt động, khác biệt về vốn lưu động; khác biệt định tính là các thông tin được xác định căn cứ vào từng phương pháp xác định giá giao dịch liên kết quy định tại Điều 13, Điều 14, Điều 15 Nghị định này.
a) Các yếu tố khác biệt được xác định là trọng yếu bao gồm: Khác biệt về đặc tính sản phẩm, điều kiện hợp đồng, chức năng, tài sản và rủi ro và ngành nghề kinh doanh, điều kiện kinh tế của người nộp thuế và các đối tượng so sánh độc lập; các khác biệt về chính sách, môi trường đầu tư, tác động của chi phí đầu vào sản xuất kinh doanh tại các địa bàn tại địa phương, trong nước và nước ngoài;
b) Các khác biệt định lượng và định tính phải được rà soát, điều chỉnh tương ứng với các yếu tố so sánh có ảnh hưởng trọng yếu đến phương pháp xác định giá giao dịch liên kết quy định tại Điều 13, Điều 14, Điều 15 Nghị định này.
7. Kết quả phân tích, so sánh là căn cứ lựa chọn đối tượng so sánh độc lập phù hợp với từng phương pháp xác định giá giao dịch liên kết quy định tại Điều 13, Điều 14, Điều 15 Nghị định này. Trường hợp người nộp thuế không thực hiện điều chỉnh mức giá, tỷ suất lợi nhuận, tỷ lệ phân bổ lợi nhuận theo các đối tượng so sánh độc lập với lý do các khác biệt định tính và định lượng gây ảnh hưởng trọng yếu thì người nộp thuế phải tìm kiếm, lựa chọn lại các đối tượng so sánh độc lập để xác định khoảng giá trị giao dịch độc lập chuẩn đảm bảo mức độ tin cậy, tương đồng nhất và thực hiện điều chỉnh giá giao dịch liên kết theo quy định tại Nghị định này.
1. Xác định bản chất của giao dịch liên kết trước khi tiến hành phân tích tính tương đồng với các đối tượng so sánh độc lập.
2. Phân tích, so sánh, tìm kiếm, lựa chọn các đối tượng so sánh độc lập tương đồng trên cơ sở xác định thời gian so sánh, đặc tính sản phẩm, điều kiện hợp đồng; phân tích ngành, thị trường, điều kiện kinh tế khi phát sinh giao dịch; phân tích giao dịch liên kết và người nộp thuế thực hiện giao dịch liên kết; nguồn cơ sở dữ liệu; phương pháp xác định giá giao dịch liên kết và điều chỉnh các khác biệt trọng yếu, cụ thể:
a) Xác định phạm vi, nội dung và yếu tố so sánh bao gồm thời gian so sánh; thông tin phân tích về người nộp thuế đối với các yếu tố so sánh về chức năng, tài sản, rủi ro; đặc tính sản phẩm; điều kiện hợp đồng; điều kiện kinh tế khi phát sinh giao dịch, phân tích ngành, thị trường, hoàn cảnh hoạt động kinh doanh, giao dịch hàng hóa, dịch vụ và tài sản của các bên để lựa chọn bên liên kết cần thực hiện xác định giá giao dịch liên kết theo quy định tại Nghị định này;
b) Đánh giá, tìm kiếm đối tượng so sánh gồm ưu tiên rà soát các đối tượng so sánh độc lập nội bộ trên cơ sở xác minh độ tin cậy và tính độc lập của các đối tượng này đảm bảo không phải là các giao dịch dàn xếp không theo nguyên tắc giao dịch độc lập; xây dựng các tiêu chí tìm kiếm và xác định các nguồn cơ sở dữ liệu tin cậy có thể sử dụng theo quy định tại Điều 17 Nghị định này để tiến hành tìm kiếm các đối tượng so sánh độc lập tương đồng. Trên cơ sở các thông tin đã phân tích và rà soát tính sẵn có đối với dữ liệu của đối tượng so sánh độc lập, lựa chọn phương pháp xác định giá giao dịch liên kết phù hợp với bản chất hoạt động kinh doanh, thương mại, tài chính, rủi ro của bên liên kết cần thực hiện xác định giá;
c) Phân tích mức độ tương đồng và tin cậy của các đối tượng so sánh độc lập được lựa chọn trên cơ sở rà soát, sàng lọc các tiêu chí định tính và định lượng; phân tích thông tin kinh tế, ngành và số liệu tài chính của các đối tượng được chọn để xác minh mức độ tương đồng; xác định khác biệt trọng yếu và điều chỉnh khác biệt trọng yếu. Trên cơ sở kết quả lựa chọn các đối tượng so sánh độc lập tương đồng, sử dụng dữ liệu, số liệu tài chính của các đối tượng so sánh độc lập được lựa chọn để xác định căn cứ thực hiện điều chỉnh mức giá, tỷ suất lợi nhuận, tỷ lệ phân bổ lợi nhuận của người nộp thuế theo quy định tại Điều 8 Nghị định này.
3. Xác định mức giá, tỷ suất lợi nhuận hoặc tỷ lệ phân bổ lợi nhuận căn cứ kết quả phân tích các đối tượng so sánh độc lập để làm cơ sở so sánh, áp dụng xác định nghĩa vụ thuế thu nhập doanh nghiệp phải nộp của người nộp thuế, không làm giảm nghĩa vụ thuế phải nộp ngân sách nhà nước. Phương pháp tính toán phải được áp dụng thống nhất trong chu kỳ, giai đoạn sản xuất kinh doanh phù hợp chức năng, mô hình kinh doanh theo quy định tại Điều 12, Điều 13, Điều 14, Điều 15 Nghị định này.
Phương pháp so sánh xác định giá của giao dịch liên kết (viết tắt là phương pháp xác định giá giao dịch liên kết) được áp dụng phù hợp nguyên tắc giao dịch độc lập, bản chất giao dịch và chức năng của người nộp thuế trên cơ sở tính toán, áp dụng thống nhất trong toàn bộ chu kỳ, giai đoạn sản xuất kinh doanh; căn cứ dữ liệu tài chính của các đối tượng so sánh độc lập được lựa chọn theo các nguyên tắc phân tích, so sánh quy định tại Điều 6, Điều 7, Điều 8, Điều 9, Điều 10 Nghị định này. Phương pháp xác định giá giao dịch liên kết được lựa chọn trong các phương pháp quy định tại Điều 13, Điều 14, Điều 15 Nghị định này, căn cứ vào đặc điểm của giao dịch liên kết và căn cứ vào thông tin dữ liệu sẵn có.
1. Các trường hợp áp dụng phương pháp so sánh giá giao dịch liên kết với giá giao dịch độc lập (sau đây viết tắt là phương pháp so sánh giá giao dịch độc lập)
Người nộp thuế thực hiện giao dịch liên kết đối với từng chủng loại hàng hóa, tài sản hữu hình, loại hình dịch vụ có điều kiện giao dịch, lưu thông phổ biến trên thị trường hoặc có giá được công bố trên các sàn giao dịch hàng hóa, dịch vụ trong nước và quốc tế; giao dịch thanh toán phí bản quyền khi khai thác tài sản vô hình; thanh toán lãi vay trong hoạt động vay và cho vay; hoặc người nộp thuế thực hiện cả giao dịch độc lập và giao dịch liên kết đối với sản phẩm tương đồng về đặc tính sản phẩm và điều kiện hợp đồng.
2. Nguyên tắc áp dụng:
a) Phương pháp so sánh giá giao dịch độc lập được thực hiện trên nguyên tắc không có khác biệt về đặc tính sản phẩm và điều kiện hợp đồng khi so sánh giá giao dịch độc lập và giá giao dịch liên kết có ảnh hưởng trọng yếu đến giá sản phẩm. Trường hợp có các khác biệt ảnh hưởng trọng yếu đến giá sản phẩm, phải loại trừ các khác biệt trọng yếu này;
b) Các yếu tố đặc tính sản phẩm và điều kiện hợp đồng có tác động trọng yếu đến giá sản phẩm, bao gồm: Đặc tính, chất lượng, thương hiệu, nhãn hiệu thương mại của sản phẩm và quy mô, khối lượng giao dịch; các điều kiện hợp đồng cung cấp, chuyển giao sản phẩm: Khối lượng, thời hạn chuyển giao, thời hạn thanh toán và các điều kiện khác của hợp đồng; quyền phân phối, tiêu thụ hàng hóa, dịch vụ, tài sản có ảnh hưởng đến giá trị kinh tế và thị trường nơi diễn ra giao dịch và các yếu tố khác tác động đến giá sản phẩm như điều kiện kinh tế và chức năng hoạt động của người nộp thuế.
3. Phương pháp xác định:
a) Giá sản phẩm trong giao dịch liên kết được điều chỉnh theo giá sản phẩm trong giao dịch độc lập hoặc giá trị thuộc khoảng giá trị giao dịch độc lập chuẩn của các đối tượng so sánh độc lập theo quy định tại Nghị định này;
b) Trường hợp giá sản phẩm được công bố trên các sàn giao dịch hàng hóa, dịch vụ trong nước và quốc tế, giá sản phẩm trong giao dịch liên kết được xác định theo giá sản phẩm được công bố có thời điểm và các điều kiện giao dịch tương đồng;
c) Người nộp thuế mua máy móc, thiết bị từ bên liên kết ở nước ngoài phải có tài liệu, chứng từ chứng minh giá mua máy móc, thiết bị tuân theo nguyên tắc giao dịch độc lập tại thời điểm mua: Đối với máy móc, thiết bị mới, giá so sánh là giá hóa đơn bên liên kết mua máy móc, thiết bị đó từ bên độc lập; đối với máy móc, thiết bị đã qua sử dụng, phải có hóa đơn, chứng từ gốc tại thời điểm mua, khi đó giá trị tài sản được xác định lại theo quy định hiện hành của pháp luật về hướng dẫn quản lý, sử dụng và trích khấu hao tài sản cố định.
4. Kết quả xác định giá giao dịch liên kết là giá tính thuế để kê khai, xác định số thuế thu nhập doanh nghiệp phải nộp nhưng không làm giảm nghĩa vụ thuế phải nộp ngân sách nhà nước của người nộp thuế.
1. Các trường hợp áp dụng:
Người nộp thuế không có cơ sở dữ liệu và thông tin để áp dụng phương pháp so sánh giá giao dịch độc lập quy định tại Điều 13 Nghị định này hoặc người nộp thuế không thể so sánh giao dịch theo sản phẩm trên cơ sở từng giao dịch đối với từng sản phẩm tương đồng, việc gộp chung các giao dịch được tiến hành nhằm đảm bảo phù hợp bản chất, thực tiễn kinh doanh và lựa chọn được tỷ suất lợi nhuận của các đối tượng so sánh độc lập phù hợp hoặc người nộp thuế không thực hiện chức năng tự chủ đối với toàn bộ chuỗi hoạt động sản xuất, kinh doanh hoặc không tham gia thực hiện các giao dịch liên kết theo quy định tại Điều 15 Nghị định này, cụ thể:
a) Phương pháp so sánh tỷ suất lợi nhuận gộp trên doanh thu (phương pháp giá bán lại) áp dụng trong trường hợp người nộp thuế thực hiện bán hàng, phân phối lại các sản phẩm mua từ bên liên kết cho các khách hàng độc lập và không tạo ra tài sản vô hình gắn liền với sản phẩm bán ra; không tham gia vào quá trình phát triển, gia tăng, duy trì, bảo vệ tài sản vô hình do bên liên kết sở hữu gắn với sản phẩm bán ra hoặc không thực hiện gia công, chế biến, lắp ráp thay đổi tính chất, đặc điểm sản phẩm, gắn nhãn hiệu thương mại để làm gia tăng giá trị sản phẩm. Phương pháp giá bán lại không áp dụng cho người nộp thuế là nhà phân phối sở hữu các tài sản vô hình có giá trị của tập đoàn đối với thương hiệu, nhãn hiệu hàng hóa và các tài sản vô hình liên quan đến marketing khác như danh sách khách hàng, kênh phân phối, biểu tượng, hình ảnh và các yếu tố nhận diện thương hiệu trong hoạt động nghiên cứu thị trường, tiếp thị, xúc tiến thương mại hoặc phát sinh chi phí tạo lập, thiết kế các kênh phân phối, nhận diện thương hiệu hoặc các chi phí sau bán hàng;
b) Phương pháp so sánh tỷ suất lợi nhuận gộp trên giá vốn (phương pháp giá vốn cộng lãi) áp dụng trong trường hợp người nộp thuế không sở hữu tài sản vô hình và gánh chịu ít rủi ro kinh doanh, thực hiện chức năng sản xuất theo hợp đồng, đơn đặt hàng hoặc gia công, lắp ráp, chế tạo, chế biến sản phẩm, cài đặt thiết bị; thu mua, cung ứng sản phẩm; cung cấp dịch vụ hoặc thực hiện nghiên cứu phát triển theo hợp đồng cho bên liên kết. Phương pháp giá vốn cộng lãi không áp dụng cho người nộp thuế là doanh nghiệp sản xuất tự chủ, thực hiện các chức năng nghiên cứu phát triển sản phẩm đến xây dựng thương hiệu, nhãn hiệu hàng hóa, chiến lược thị trường và bảo hành sản phẩm, chăm sóc khách hàng;
c) Phương pháp so sánh tỷ suất lợi nhuận thuần: Phương pháp so sánh tỷ suất lợi nhuận thuần áp dụng trong trường hợp người nộp thuế không có thông tin để áp dụng phương pháp so sánh giá giao dịch độc lập; không có dữ liệu và thông tin về phương pháp hạch toán kế toán của các đối tượng so sánh độc lập hoặc không tìm được các đối tượng so sánh có chức năng và sản phẩm tương đồng nên không đủ cơ sở áp dụng các phương pháp so sánh tỷ suất lợi nhuận gộp trên doanh thu hoặc trên giá vốn; người nộp thuế thực hiện các chức năng phân phối hoặc sản xuất không sở hữu tài sản vô hình hoặc không tham gia phát triển, gia tăng, duy trì, bảo vệ và khai thác tài sản vô hình hoặc không thuộc trường hợp áp dụng phương pháp phân bổ lợi nhuận giữa các bên liên kết theo quy định tại khoản 1 Điều 15 Nghị định này.
2. Nguyên tắc áp dụng:
a) Phương pháp so sánh tỷ suất lợi nhuận được áp dụng trên nguyên tắc không có khác biệt về chức năng hoạt động, tài sản, rủi ro; điều kiện kinh tế và phương pháp hạch toán kế toán khi so sánh giữa người nộp thuế và đối tượng so sánh độc lập có ảnh hưởng trọng yếu đến tỷ suất lợi nhuận. Trường hợp có các khác biệt ảnh hưởng trọng yếu đến tỷ suất lợi nhuận, khi đó phải loại trừ các khác biệt trọng yếu này;
Các yếu tố có tác động trọng yếu đến tỷ suất lợi nhuận, bao gồm: Các yếu tố về tài sản, vốn, chi phí; quyền kiểm soát, quyền quyết định trên thực tế phục vụ cho việc thực hiện chức năng chính của người nộp thuế; tính chất ngành nghề hoạt động kinh doanh và thị trường sản xuất, tiêu thụ sản phẩm; phương pháp hạch toán kế toán và cơ cấu chi phí của sản phẩm; điều kiện kinh tế diễn ra giao dịch; các quan hệ thương mại hoặc tài chính của tập đoàn đa quốc gia; hỗ trợ kỹ thuật; chia sẻ bí quyết kinh doanh; sử dụng nhân sự biệt phái hoặc kiêm nhiệm và các điều kiện kinh tế của ngành, lĩnh vực kinh doanh của người nộp thuế, đặc tính sản phẩm và điều kiện hợp đồng.
b) Trường hợp áp dụng phương pháp giá bán lại: Khác biệt có thể gây ảnh hưởng trọng yếu đến tỷ suất lợi nhuận gộp trên giá bán ra (doanh thu thuần) như các chi phí phản ánh chức năng của doanh nghiệp là đại lý bán hàng, nhà phân phối độc quyền hoặc nhà phân phối thực hiện marketing; mức độ tăng trưởng phát triển của thị trường tiêu thụ sản phẩm; chức năng của người nộp thuế trong chuỗi cung ứng như bán lẻ, bán buôn và phương pháp hạch toán kế toán của các bên;
c) Trường hợp áp dụng phương pháp giá vốn cộng lãi: Khác biệt có thể gây ảnh hưởng trọng yếu đến tỷ suất lợi nhuận gộp trên giá vốn gồm các chi phí phản ánh chức năng hoạt động của doanh nghiệp như sản xuất theo hợp đồng chỉ định từ công ty mẹ hoặc cung cấp dịch vụ nội bộ tập đoàn; các nghĩa vụ thực hiện hợp đồng như thời hạn chuyển giao sản phẩm, chi phí giám sát chất lượng, lưu kho, điều kiện thanh toán và phương pháp hạch toán kế toán đối với các yếu tố cấu thành trong giá vốn của người nộp thuế và các đối tượng so sánh độc lập;
d) Trường hợp áp dụng phương pháp so sánh tỷ suất lợi nhuận thuần: Khác biệt có thể gây ảnh hưởng trọng yếu đến tỷ suất lợi nhuận thuần như khác biệt về chức năng hoạt động, tài sản, rủi ro; điều kiện kinh tế; điều kiện hợp đồng và đặc tính sản phẩm theo quy định tại Điều 10 Nghị định này.
Người nộp thuế thực hiện kinh doanh với chức năng sản xuất phân phối đơn giản, không có chức năng quyết định chiến lược và phát sinh giao dịch tạo giá trị gia tăng thấp, không chịu rủi ro hàng tồn kho, rủi ro thị trường và không phát sinh doanh thu, chi phí từ hoạt động khai thác tài sản vô hình thì không gánh chịu lỗ phát sinh trong hoạt động sản xuất kinh doanh từ các rủi ro này.
3. Phương pháp xác định:
Phương pháp so sánh tỷ suất lợi nhuận sử dụng tỷ suất lợi nhuận gộp hoặc tỷ suất lợi nhuận thuần của các đối tượng so sánh độc lập được chọn để xác định tỷ suất lợi nhuận gộp hoặc tỷ suất lợi nhuận thuần tương ứng của người nộp thuế. Việc lựa chọn tỷ suất lợi nhuận bao gồm tỷ suất lợi nhuận gộp hoặc tỷ suất lợi nhuận thuần tính trên doanh thu, chi phí hoặc tài sản phụ thuộc vào bản chất và điều kiện kinh tế của giao dịch, chức năng của người nộp thuế và phương pháp hạch toán kế toán của các bên. Cơ sở xác định tỷ suất lợi nhuận là số liệu kế toán của người nộp thuế về doanh thu, chi phí hoặc tài sản không do các bên liên kết kiểm soát, quyết định.
a) Phương pháp so sánh tỷ suất lợi nhuận gộp trên doanh thu (phương pháp giá bán lại):
Giá mua vào của hàng hóa, dịch vụ, tài sản (giá vốn) từ bên liên kết bằng (=) giá bán ra (doanh thu thuần) của hàng hóa, dịch vụ, tài sản bán lại cho bên độc lập trừ (-) lợi nhuận gộp trên giá bán ra (doanh thu thuần) của người nộp thuế trừ (-) một số chi phí khác bao gồm trong giá mua: Thuế nhập khẩu; lệ phí hải quan; chi phí bảo hiểm, vận chuyển quốc tế (nếu có).
Lợi nhuận gộp trên giá bán ra (doanh thu thuần) của người nộp thuế được xác định từ các đối tượng so sánh độc lập bằng (=) giá bán ra (doanh thu thuần) của người nộp thuế nhân (x) tỷ suất lợi nhuận gộp trên giá bán ra (doanh thu thuần) của các đối tượng so sánh độc lập được lựa chọn.
Tỷ suất lợi nhuận gộp trên giá bán ra (doanh thu thuần) của các đối tượng so sánh độc lập được lựa chọn là giá trị thuộc khoảng giao dịch độc lập chuẩn của tỷ suất lợi nhuận gộp trên giá bán ra (doanh thu thuần) của các đối tượng so sánh độc lập được lựa chọn để điều chỉnh phù hợp với các nguyên tắc quy định tại Nghị định này.
Giá mua vào từ bên liên kết (hoặc giá vốn) được điều chỉnh theo đối tượng so sánh độc lập là giá tính thuế, chi phí kê khai, để xác định nghĩa vụ thuế thu nhập doanh nghiệp phải nộp của người nộp thuế.
b) Phương pháp so sánh tỷ suất lợi nhuận gộp trên giá vốn (phương pháp giá vốn cộng lãi):
Giá bán ra (hoặc doanh thu thuần) của hàng hóa, dịch vụ, tài sản bán cho bên liên kết được xác định bằng (=) giá vốn của hàng hóa, dịch vụ, tài sản mua vào từ bên độc lập cộng (+) lợi nhuận gộp trên giá vốn của người nộp thuế.
Lợi nhuận gộp trên giá vốn của người nộp thuế được xác định từ các đối tượng so sánh độc lập bằng (=) giá vốn của người nộp thuế nhân (x) tỷ suất lợi nhuận gộp trên giá vốn của các đối tượng so sánh độc lập được lựa chọn.
Tỷ suất lợi nhuận gộp trên giá vốn của các đối tượng so sánh độc lập được lựa chọn là giá trị thuộc khoảng giao dịch độc lập chuẩn của tỷ suất lợi nhuận gộp trên giá vốn của các đối tượng so sánh độc lập được lựa chọn để điều chỉnh phù hợp với các nguyên tắc quy định tại Nghị định này.
Giá bán ra cho bên liên kết (hoặc doanh thu thuần) được điều chỉnh theo đối tượng so sánh độc lập là giá tính thuế, chi phí kê khai để xác định nghĩa vụ thuế thu nhập doanh nghiệp phải nộp của người nộp thuế.
c) Phương pháp so sánh tỷ suất lợi nhuận thuần:
Tỷ suất lợi nhuận thuần chưa trừ chi phí lãi vay và thuế thu nhập doanh nghiệp trên doanh thu, chi phí hoặc tài sản của người nộp thuế thực hiện giao dịch liên kết được điều chỉnh theo tỷ suất lợi nhuận thuần chưa trừ chi phí lãi vay trên doanh thu, chi phí hoặc tài sản của các đối tượng so sánh độc lập được chọn, trên cơ sở đó điều chỉnh, xác định nghĩa vụ thuế của người nộp thuế.
Lợi nhuận thuần không bao gồm chênh lệch doanh thu và chi phí của hoạt động tài chính.
Tỷ suất lợi nhuận thuần được lựa chọn là giá trị thuộc khoảng giao dịch độc lập chuẩn của tỷ suất lợi nhuận thuần của các đối tượng so sánh độc lập được chọn để điều chỉnh, xác định thu nhập chịu thuế và nghĩa vụ thuế phải nộp của người nộp thuế phù hợp với các nguyên tắc quy định tại Nghị định này.
Các chỉ tiêu tỷ suất lợi nhuận thuần chưa trừ lãi vay và thuế thu nhập doanh nghiệp được xác định theo quy định của pháp luật về kế toán, quản lý thuế và thuế thu nhập doanh nghiệp.
4. Kết quả xác định tỷ suất lợi nhuận được điều chỉnh của người nộp thuế là căn cứ xác định thu nhập chịu thuế và số thuế thu nhập doanh nghiệp phải nộp, nhưng không làm giảm nghĩa vụ thuế phải nộp ngân sách nhà nước của người nộp thuế.
1. Các trường hợp áp dụng:
a) Người nộp thuế tham gia thực hiện giao dịch liên kết, đặc thù, được tích hợp, khép kín trong tập đoàn, các hoạt động phát triển sản phẩm mới, sử dụng công nghệ độc quyền, tham gia vào chuỗi giá trị giao dịch độc quyền của tập đoàn hoặc quá trình phát triển, gia tăng, duy trì, bảo vệ và khai thác tài sản vô hình độc quyền, không có căn cứ để xác định giá giữa các bên liên kết hoặc các giao dịch có liên quan chặt chẽ, thực hiện đồng thời, các giao dịch tài chính phức tạp liên quan đến nhiều thị trường tài chính trên thế giới;
b) Người nộp thuế tham gia các giao dịch kinh tế số, không có căn cứ để xác định giá giữa các bên liên kết hoặc tham gia việc tạo giá trị tăng thêm thu được từ hợp lực trong tập đoàn;
c) Người nộp thuế thực hiện chức năng tự chủ đối với toàn bộ quá trình sản xuất, kinh doanh và không phải đối tượng áp dụng theo quy định tại khoản 1 Điều 13, khoản 1 Điều 14 Nghị định này.
2. Nguyên tắc áp dụng:
Phương pháp phân bổ lợi nhuận là phương pháp phân bổ tổng lợi nhuận thu được để xác định lợi nhuận của người nộp thuế tham gia vào chuỗi giao dịch. Phương pháp phân bổ lợi nhuận được áp dụng đối với: Tổng lợi nhuận thực tế và lợi nhuận tiềm năng thu được xác định bằng các số liệu tài chính trên cơ sở các chứng từ hợp lý, hợp lệ; giá trị và lợi nhuận của giao dịch phải được xác định theo cùng phương pháp kế toán trong toàn bộ thời gian áp dụng phương pháp phân bổ lợi nhuận.
3. Phương pháp xác định:
Lợi nhuận được điều chỉnh của người nộp thuế được phân bổ trên tổng lợi nhuận thu được, bao gồm lợi nhuận thực tế và lợi nhuận tiềm năng của các bên tham gia chuỗi giao dịch.
Lợi nhuận được điều chỉnh của người nộp thuế là tổng lợi nhuận cơ bản và lợi nhuận phụ trội. Lợi nhuận cơ bản xác định theo phương pháp so sánh tỷ suất lợi nhuận quy định tại Điều 14 Nghị định này. Lợi nhuận phụ trội xác định theo tỷ lệ phân bổ dựa trên một hoặc một số yếu tố như doanh thu, chi phí, tài sản hoặc nhân lực của các bên liên kết tham gia giao dịch và phù hợp nguyên tắc giao dịch độc lập.
Trường hợp không đủ thông tin, dữ liệu để phân bổ lợi nhuận được điều chỉnh theo quy định trên, việc phân bổ có thể dựa trên một hoặc một số yếu tố như doanh thu, chi phí, tài sản hoặc nhân lực của các bên liên kết tham gia giao dịch và phù hợp nguyên tắc giao dịch độc lập.
4. Kết quả xác định lợi nhuận được điều chỉnh của người nộp thuế là căn cứ xác định thu nhập chịu thuế và số thuế thu nhập doanh nghiệp phải nộp, nhưng không làm giảm nghĩa vụ thuế phải nộp ngân sách nhà nước của người nộp thuế.
COMPARABILITY ANALYSIS, SELECTION OF INDEPENDENT COMPARABLES AND TRANSFER PRICING METHODS
Article 6. Comparability analysis doctrines
1. Transfer pricing analyses shall be carried out according to the substance-over-form doctrine under which a transaction determining tax liability is analyzed to determine the substance of a related party transaction:
a) The substance of a transaction prescribed by a legally binding agreement, a written document or agreement regarding the transaction performed by related parties is compared to the reality of execution of the transaction by these related parties. In case where any taxpayer performs a related party transaction without entering into any agreement in writing or with agreements incompliant with the arm's length doctrine, or the realistic execution of the transaction does not adhere to the doctrine of arm’s length transactions between unrelated parties, the related party transaction must be determined by the very substance of business transactions between independent parties, i.e. the related party receiving revenue or income from the related-party transaction with the taxpayer shall have the right to own and control risks in trading assets, commodities, services and resources, and the right to create economic benefits and the rights to generate income from shares, stocks and other financial instruments while the taxpayer incurring expenses from the transaction with the related party must either directly receive economic benefits or values, or contribute to creating revenue, values added to business activities of the taxpayer in conformity with the arm’s length doctrine;
b) The substance of the transaction is defined by the method of collecting information, evidence and data on transactions or risks posed to related parties in the reality of business activities.
2. Analysis for the purpose of comparison between related party transactions and arm’s length transactions:
a) Data on and the reality of transactions between related parties that constitute the basis for comparing contracts, written credentials, agreements and economic, commercial and financial relationships in taxpayers’ related transactions with business decisions may be accepted by independent parties under the same or similar conditions. According to the principle of comparison applied in the comparability analysis, the substance and reality of business and risks incurred by related parties shall outweigh written agreements;
b) Comparability analysis must ensure the comparability between enterprises performing arm’s length transactions and those performing related party transactions, or between arm’s length transactions and related party transactions, and none of extrinsic factors causing material impacts on levels of price, profit margins or ratios of profit split between parties. In case where there exists any extrinsic factor causing material impacts on the level of price, profit margin or profit split ratio, it shall be obligatory to analyze, determine, correct and eliminate these factors based on the comparison of the factors referred to in Article 7 and 10 herein, and ensure the comparability analysis is conformable to specific transfer pricing methods prescribed in Article 13, 14 and 15 herein.
Article 7. Selection of independent comparables
1. Selection of internal independent comparables is the selection of transactions between taxpayers and unrelated parties, ensuring the comparability that does not cause any difference causing material impacts on the level of price, the profit margin or the ratio of profit split between parties. In case where there is none of the internal independent comparables, the selection of comparables shall be subject to Point b and c of Clause 3 of Article 17 herein. Comparison between related party transactions and arm’s length transactions shall be made on the basis that each transaction is compared with each comparable product. In case where it is unlikely to make a product-based comparison, the aggregation of transactions must be based on the substance and the reality of business activities, and the application of the transfer pricing method under the provisions of Article 12, 13, 14 and 15 herein.
2. Financial and business data of comparables must be reliable so that they may be used for tax declaration and assessment purposes, and must conform to regulations on accounting, statistics and taxation. Time of execution of a transaction performed by an independent comparable must coincide with the time of execution of a related-party transaction by a taxpayer, or must fall within the same financial year as that of taxpayers, except for special cases in which it is necessary to expand the time frame of comparison under the provisions of Article 9 herein. Data must be properly formatted as the basis for comparing or calculating levels of prices at the transaction time or within the same tax period; the comparability analysis data on profit margin or profit distribution rate must be collected in three consecutive tax periods. Taxpayers shall round decimal values of ratios or comparative rates up to the nearest hundredth at their fractional parts. Where relative values derived from data released without associated absolute numbers and this rounding method is not used, the released data of which reference sources have already been cited shall be accepted.
3. The minimum number of independent comparables shall be selected after completion of the comparability analysis and adjustment of material differences as follows: One comparable which is selected if related-party transactions or taxpayers performing related-party transactions and independent comparables has no difference; three comparables which are selected in the event that there are certain differences existing in independent comparables and there are not sufficient information or data provided as the basis for eliminating all of the material differences, and five comparables which are selected only when there is any information or data used as the basis for eliminating most of the material differences existing in independent comparables.
Article 8. Adjustment of levels of price, profit margins, profit split ratios of taxpayers
1. When successfully finding independent comparables of which levels of reliability comparison are similar, and which do not have difference, or have differences and acquire sufficient information and data used as the basis for eliminating all of material differences:
a) If the level of price, profit margin and profit split ratio of a taxpayer fall within the arm’s length range of arm’s length transactions performed by similar independent comparables, the taxpayer shall not be required to adjust their level of price, profit margin and profit split ratio to determine the transfer price;
b) Unless the price, profit margin and profit split ratio of the taxpayer fall within the arm’s length range of unrelated transactions performed by similar independent comparables, the taxpayer shall be obliged to determine values falling within the arm’s length range that reflect the highest level of comparability to a related party transaction in order to make adjustment to the price, profit rate and profit distribution ratio of the related party transaction in order to adjust the level of price, profit margin and profit split ratio of the related party transaction, but avoid any reduction in taxable income and tax obligations to the state budget of the taxpayer.
2. In case where there is only information or data used as the basis for eliminating most of the material differences of independent comparables, the selection of at least five independent comparables and the application of the standard arm’s length range must follow the instructions given in Appendix V hereto. The selection of values falling within the arm’s length range for the adjustment and redetermination of the level of price, profit margin or profit split ratio of a taxpayer shall be subject to the following requirements:
a) If the level of price, profit margin or profit split ratio of the taxpayer is the value falling within the standard range of arm’s length transactions of similar independent comparables, the taxpayer shall be exempted from the requirement for adjustment of their level of price, profit margin and profit split ratio for the transfer pricing purpose;
b) Unless the level of price, profit margin and profit split ratio of the taxpayer fall within the standard range of arm’s length transactions of similar independent comparables, the taxpayer shall be obliged to determine values falling within the standard arm’s length range that reflect the highest level of comparability to related party transactions in order to make adjustment to the level of price, profit margin and profit split ratio of a related party transaction, and determine taxable income and tax amount payable but avoid any reduction in tax obligations to the state budget;
c) In case where the tax authority adjusts or fixes the level of price, profit margin or profit split ratio of a taxpayer, the adjusted or fixed value is the median falling within the standard arm’s length range.
3. On the basis of the transfer pricing method and independent comparables which are selected, the adjustment in the level of price, profit margin or profit ratio rate of a taxpayer shall be made in order to determine their corporate income tax obligations without causing any reduction in tax obligations to the state budget.
Article 9. Expansion of the comparability analysis scope
1. With respect to particular or sole related party transactions, if it is unlikely to find independent comparables, the scope of comparability analysis in terms of business industries, geographical markets and comparison time should be expanded so as to search for independent comparables. The expansion of the comparability analysis scope shall be carried out in the following manner:
a) Selecting independent comparables by using the industry classification highly comparable to the classification of sectors wherein a taxpayer operates in the same local market, local jurisdiction or country;
b) Expanding the comparison scope to other regional countries where the conditions of the industry and the economic growth level are comparable.
2. In case where the scope of comparability analysis is expanded to cover the aforesaid areas, it is obligatory to make the quantitative and qualitative analysis of comparability and material differences under the provisions of clause 6 of Article 10 and 14 herein, or use figures or data obtained from independent comparables in the previous year as well as adjust material differences resulting from any time-related factor.
Time of expansion of the scope within which figures or data are collected from independent comparables shall be restricted to one financial year in comparison with the financial year of a taxpayer if the transfer pricing method stipulated in Article 14 herein is used.
Article 10. Criteria for comparability analyses, adjustments for material differences
1. Comparability analysis shall be made by using the method of collating, reviewing and correcting material differences affecting comparability factors for the purpose of selecting independent comparables, including specifications of commodities, services and assets (hereinafter referred to as product specification); functions and assets, business risks; contractual terms and economic conditions in case of transactions occurring.
2. Product specifications are defined as properties affecting the product price, i.e. in the case of a tangible property, including the physical features, product type, quality, trademark, reliability, availability and the volume of supply; in the case of a service, including the nature, complexity, expertise and extent; in the case of an intangible property, including the form of transfer, type and form of property, duration and degree of protection, transfer time, transferred rights, anticipated benefits from use of the property.
a) Analysis of intangible property and possibility of distributing profit to parties must not depend solely on legal ownership but take into account all of risk control activities and financial capacity for controlling risks to the entire process of further development, enhancement, maintenance, protection and exploitation of intangible property that involves related parties. The comparability analysis shall be based on certain characteristics of intangible property, e.g. exclusivity, extent and duration of legal protection, rights created by patents, licenses and assignments, geographical extent of intangible property rights, life cycle, growth phase, rights for promotion of value, improvement and update of intangible property, estimated level of profit expectedly obtained from such intangible property;
b) The analysis of characteristics of intangible property aims to determine intangible property used or assigned during the transaction process and specific or material economic risks related to development, development, enhancement, maintenance, protection and exploitation of intangible property; contractual agreements on legal ownership of intangible property, terms and conditions of legally binding agreements, registration, agreements on license and other related contracts, associated risks; the party performing the function of operating and using intangible property, managing risks associated with development, enhancement, maintenance, protection and operation of intangible property; contractual terms and conditions and practical reality of execution by contracting parties; the related party transactions actually connected with development, enhancement, maintenance, protection and operation of intangible property upon examination of the legal ownership of intangible property and other related contractual relationships or rights and process of execution of these transactions by the parties; and price of the transactions appropriate to contribution made and the functions performed, assets employed and risks assumed by the parties.
3. Operational functions, operating assets and risks arising from business activities of each contracting party, and operating assets and risks in relation to opportunity costs, economic conditions, and conditions of the whole industries or sectors, business lines and geographical positions of taxpayers, shall be analyzed to determine factors measuring the capability of gaining profit from business activities and practical situation of those business activities which these taxpayers have performed in connection with their functions and use of associated assets, capital, costs and expenses.
Comparability analysis results must reflect main functions in the relationship between, the use of assets, capital and opportunity costs as well as risks associated with the use of these assets, capital and opportunity costs for investment purposes, and the capability of gaining profit, which are performed by taxpayers in relation to their business transactions, specifically as follows:
a) Certain main functions of the subsidiary in the entire value chain of a multinational enterprise group including the research and development function, e.g. contract-based research and development services, in-house research and development, technical and technological development and product design activities; the manufacturing function, e.g. in-house manufacturing, licensing manufacturing, contract manufacturing, toll manufacturing, assembling and installation of equipment; sale, purchase and management of raw materials and other activities; distribution, e.g. distribution on its own, limited risk distribution, commission agent, wholesale distribution, retail distribution; provision of support services, e.g. legal, accounting and finance, credit and collection, training and personnel management services; provision of transportation and warehousing services; brand development activities, e.g. marketing, advertising, publicity, market research and other functions within the value chain in the industry;
b) Certain key financial assets of a subsidiary including intangible property, e.g. technical know-how, copyright, trade secrets, secret formulas, patents, intangible assets related to commercial and marketing activities, e.g. brands, brand building and identity systems, lists, figures and relationships with customers; tangible assets, e.g. plant, machinery and equipment; financial assets, rights and economic benefits created by these assets during the process of exploitation, use and transfer thereof;
c) Certain major business risks including strategic risks or market risks arising from implementation of business strategies, e.g. market penetration, expansion or maintenance; risks associated with infrastructure or goods inventory; financial risks, e.g. credit risks, bad debt risks, foreign exchange risks; risks associated with transactions, e.g. risks arising from factors such as price and payment terms in commercial transactions; product risks arising from design, development and manufacturing of product, product quality management and after sales services; business risks associated with capital investments, the number of customers and force majeure risks.
Analysis of the taxpayer’s business risks in the entire value chain of the multinational group aims to determine material risks to the entire value chain of the industry, capability of controlling risks such as capability of making decisions on risk management and dealing with risks likely to arise in the reality, e.g. identification of major economic risks, assessment of degree of allocation and arrangement of risks specified in legally binding agreements or documents or arrangements of the taxpayers; analysis of functions of controlling and minimizing risks in legally binding agreements or documents or arrangements; examination and review of performance of these functions, bearing and allocation of risks of the taxpayer in reality. In case where there is any difference between the allocation of risks in legally binding agreements, documents or arrangements and that carried out in the reality, based on the results of risk analysis, tax authorities shall be accorded the authority to decide to re-allocate risks and adjust levels of price, profit margins and profit split ratios of taxpayers.
4. Contractual terms of transactions include certain terms regarding volumes and conditions of the transaction or product distribution; duration, conditions and methods of payment; terms and conditions of warranty, replacement, improvement, update, correction or adjustment of product; terms and conditions of exclusive rights to trade and distribute products; certain other terms and conditions having economic effects such as support and advisory services for quality control, user’s instruction, advertising and promotional activities.
a) In cases where terms and conditions of a legally binding agreement, credential or written agreement do not adequately reflect the reality of execution of such transactions between related parties, the comparability analysis shall be conducted on the basis of carrying out review of events occurring in the reality or financial data in order to identify economic characteristics, nature and risks associated with the practical reality of business of these parties;
b) Unless related parties enter into a legally binding agreement, document or arrangement in order not to recognize sales or expenses derived from technical assistance, synergies in the multinational group, sharing of business know-how or utilization of seconded or dual-contract staff, the comparability analysis is carried out to determine the nature, value of transaction, income generated from these transactions and contribution made by each related party. This is used as the basis for comparison with business decisions that may be accepted by independent parties under the same or similar conditions.
5. Economic conditions of transactions and market conditions at the date and time of execution of these transactions may determine the levels of price, profit margins and profit split ratios of parties.
a) Several economic conditions under which these transactions are carried out, e.g. scale and size, geographic locations of the product manufacturing and consumption market, levels of market such as ordinary wholesale and retail, exclusive distribution; extent of competition of products sold on the market and relative competitive position of the buyer and seller; availability of substitute goods; levels of general supply and demand or location-specific supply and demand; consumer purchasing power; economic factors that may influence costs of production arising at the location of transaction, e.g. tax incentive policies; government regulations of the market; cost of production, land, labor and capital; business cycle and factors having positive influence upon the price, profit rate and profit distribution ratio of the taxpayer, e.g. features of positions, advantages and cost savings achieved depending on locations, local markets, labor forces and synergy and specialization functions centralized on the basis of contributions made by related parties involved in the creation of value;
b) In case where taxpayers and comparables neither reside within the same country, territory nor supply goods and services for the same geographic market, the analysis of economic conditions includes analysis of comparability of markets where the taxpayer and comparables are residing with respect to comparative advantages, location-specific advantages influencing competitive factors such as costs of labor, raw materials, transportation, rent, training, subsidies, financial, tax incentive policies, infrastructure costs, market growth levels and advantageous features of market such as the large population and customer base with increased spending capacity and other comparative advantage features.
6. The comparability analysis for elimination of material differences is an analysis aimed at eliminating quantitative and qualitative differences that may exist in financial information or data materially influencing factors used as the benchmarks for determining prices of related-party transactions according to specific transfer pricing methods referred to in Article 13, 14 and 15 herein. The quantitative difference is defined as the difference determined by absolute numbers in business cycle, number of years of establishment and operation of an enterprise or relative numbers representing differences in financial indicators according to particular investment sectors or operational functions, differences in current capital, while the qualitative difference is defined as information identified based on the specific transfer pricing methods stipulated in Article 13, 14 and 15 herein.
a) Factors causing differences which are considered material, including: Differences in product specifications, contractual terms, functions, assets and risks and business sectors or activities and economic conditions of taxpayers and independent comparables; the differences in investment policies, environment and impacts of input costs in local, domestic and overseas areas;
b) Quantitative and qualitative differences need to be reviewed to adapt to comparability factors causing material impacts on the transfer pricing methods referred to in Article 13, 14 and 15 herein.
7. The results of the comparability analysis shall be considered the basis for selection of independent comparables relevant to specific transfer pricing methods referred to Article 13, 14 and 15 herein. In the event that any taxpayer refuses to make any adjustment for the level of price, profit margin and profit split ratio based on independent comparables by reason of quantitative and qualitative differences causing material impacts, they shall be obliged to search and reselect independent comparables in order to determine the standard arm’s length range in order to ensure the high degree of reliability and similarity, and make an adjustment for the transfer prices under the provisions of this Decree.
Article 11. Steps of the comparability analysis process
1. Identifying the substance of a related-party transaction before analyzing it to find out its comparability with independent comparables.
2. Analyzing, comparing, finding and selecting independent comparables on the basis of identifying comparison time, product specifications and contractual terms and conditions; analyzing the industry, market and economic conditions wherein transactions arise; analyzing related-party transactions and taxpayers performing related-party transactions; databases; transfer pricing methods and adjustments for any potential material difference, specifically as follows:
a) Identifying the comparability extent, subject matters and factors, e.g. comparison time and date, information used for analysis of the taxpayer with respect to comparability factors relating to functions, assets and risks; product specifications; contractual requirements; economic conditions under which transactions occur, analysis of the industry, market, context of business activities and transaction of goods, services and assets of parties, for the purpose of selecting the related party that requires the determination of prices of their related party transactions in accordance with this Decree;
b) Evaluating and searching comparables, e.g. prioritizing examination of internal independent comparables on the basis of verification of the level of their reliability and independence in order to ensure that these transactions are not those arranged in breach of the arm’s length doctrine; setting out criteria for searching and determining database that may be relied on, as referred to in Article 17 herein, in order to search similar independent comparables. On the basis of information that has been subject to the analysis and examination of availability of data of independent comparables, the transfer pricing method appropriate for the substance of business, commercial, financial activities and risks incurred by each related party that requires the determination of the transfer prices must be selected;
c) Analyzing the level of the similarity and reliability of independent comparables that have been selected on the basis of examination and screening of qualitative and quantitative criteria; analyzing information about the economy, industry and financial figures of selected comparables in order to verify the level of similarity; determining and correcting material differences. On the basis of the selection of similar independent comparables, it shall be necessary to use financial data and figures of selected independent comparables to determine bases for adjustment in the levels of price, profit margins and profit split ratios of taxpayers under the provisions of Article 8 herein.
3. Identifying the level of price, profit margin or profit split ratio, based on the results of the analysis of independent comparables, as the basis for the comparison or application thereof for the determination of corporate income tax obligations of taxpayers and avoidance of any reduction in tax obligations to the state budget. Calculation method must be identically applied in the operating and business cycle or stage in agreement with functions and business models as prescribed in Article 12, 13, 14 and 15 herein.
Article 12. Selection of transfer pricing methods
Comparison method for determination of prices of related-party transactions (for the purpose of this Decree, shortly referred to as transfer pricing method) shall be applied according to the arm's length principle, transaction nature and functions of taxpayers to the extent that this method is assessed and applied in a consistent manner in the entire business cycle or stage; based on financial data obtained from independent comparables, shall be selected according to comparability analysis principles referred to in Article 6, 7, 8, 9 and 10 herein. The transfer pricing method shall be selected amongst the methods prescribed in Article 13, 14 and 15 herein, based on features of related-party transactions and available information.
Article 13. Method of comparison between the transfer price and the arm's length price
1. Cases of application of the method for comparing the transfer price and the arm’s length price (hereinafter referred to as arm’s length price comparison method):
Taxpayers perform related party transactions in specifically classified products, tangible assets or specified services subject to trading conditions, commonly sold on the market or assigned prices quoted on the domestic and international exchanges of commodities or services; in making payment of royalties on use of intangible assets; payment of loan interest when performing lending and borrowing activities; or perform independent and related-party transactions in products that similar in product specifications and contractual requirements.
2. Principles of application:
a) The arm’s length price comparison method is implemented according to the rule of non-discrimination regarding product specifications and contractual requirements when comparing arm’s length prices with transfer prices which cause material impacts on product prices. In case where there is any difference causing material impacts on product prices, these material differences must be eliminated;
b) Such factors as product specifications and contractual requirements have material impacts on product prices, including characteristics, quality, brands and trademarks of products, and transaction scale and volume; requirements set out under agreements on supply and transfer of products, e.g. amounts, durations of transfer of products, payment deadlines and others; rights to distribute or consume commodities, services or assets, impact economic values and markets where transactions occur and other factors affecting product prices, such as economic conditions and operational functions of taxpayers.
3. Calculation method:
a) The transfer price of a product is adjusted to the arm’s length price of the product or the value within the standard arm's length range of independent comparables as prescribed in this Decree;
b) In case where the product price is publicly announced on the domestic and international exchange of commodities or services, the transfer price of a product shall be determined according to the product price quoted at the comparable time and under the same or similar conditions;
c) Taxpayers purchasing machinery or equipment from foreign related parties must provide records or documents evidencing purchase prices thereof in accordance with the arm’s length principle at the purchase time. For new machinery or equipment, the price used for comparison purposes is the price on the invoice demonstrating that the related party has purchased such machinery or equipment from an unrelated party. For used machinery or equipment of which the invoice or original document evidencing purchase is issued on the purchase date, revaluation thereof shall be subject to applicable legislation on guidance on management, use and depreciation of fixed assets.
4. Transfer pricing results are the taxable prices used for declaring and determining the corporate income tax amounts payable on condition that they do not cause any reduction in taxpayers’ tax obligations to the state budget.
Article 14. Method for comparing profit margins of taxpayers with those of independent comparables
1. When to apply the method:
Taxpayers do not have database and information in order to apply the arm’s length price comparison method referred to in Article 13 herein; taxpayers are unable to compare product-based transactions on the basis of specific transactions in specific comparable products to the extent that these transactions are aggregated according to the business nature and reality, and then successfully select profit margins of appropriate independent comparables; or taxpayers fail to exercise their autonomy over the entire business and production chain, or fail to participate in the execution of related-party transactions prescribed in Article 15 herein, specifically including:
a) The method for comparison of gross profit to sales (resale price method) shall be applied when the taxpayer sells or distributes products purchased from its related party to unrelated customers and does not create intangible property associated with products sold; does not participate in the process of development, enhancement, maintenance and protection of intangible property under the ownership of its related parties associated with the products sold, carry out processing, manufacturing or installation activities that may lead to any change in the nature and characteristics of these products, or attach trademarks to these products to increase their value. The resale price method shall not be applied to taxpayers acting as distributors that own intra-group valuable product intangibles with respect to brand names, trademarks and other marketing-related intangibles such as customer lists, distribution channels, logos, images and other brand identity elements for market research, marketing or trade promotion, or incurs expenses from establishment, design of distribution channels, brand identities or after-sale costs;
b) The method for comparing the ratio of gross profit to cost of goods sold (cost plus method) shall be applied when taxpayers that do not own its product intangibles and incurs little risk perform their functions of contract manufacturing, make-to-order manufacturing or toll manufacturing, assembly, processing of products, installation of equipment; procurement and supply of products; supply of services or rendering of research and development services agreed upon with related parties. The cost plus method shall not be applied to taxpayers that are independent manufacturing companies, or perform various functions like product research, development, building and creation of product brands, trade names, market strategies and product warranty and customer care services;
c) Net profit margin comparison method: The method for comparing the net profit margin shall be used in the cases where taxpayers do not have information necessary for the application of the arm’s length price comparison method; do not have data and information about the accounting method of independent comparables or, because of failure to search comparables with similar functions and products, do not have sufficient grounds for application of the resale price method or the cost plus method; taxpayers performing distribution or manufacturing functions do not own product intangibles or do not engage in development, enhancement, maintenance, protection and exploitation of product intangibles, or does not fall within the scope of application of the method for distribution of profit between related parties in accordance with clause 1 of Article 15 herein.
2. Principles of application:
a) Profit margin comparison method shall be applied according to the principle of non-discrimination concerning operational functions, assets and risks; economic conditions and accounting and bookkeeping methods taken into consideration in a comparison thereof between taxpayers and independent comparables have material effects on the profit margin. If there is any difference causing material impacts on profit margins, then these material differences must be eliminated;
Factors having material impacts on the profit margin encompass: Assets, capital, costs and expenses; rights to control and make decisions in reality to serve the purpose of performing main functions of taxpayers; nature of business industry and market for production and consumption of products; accounting and bookkeeping method and cost structure of products; economic conditions in which transactions occur; commercial or financial relationships of multinational groups; technical assistance, sharing of trade secrets, know-how, utilization of employees working under single or dual employment regime and economic conditions of business industries or sectors in which taxpayers are operating, product specifications and contractual terms and conditions or requirements.
b) Cases of application of the resale price method: The resale price method is applied to certain differences that may have material impacts upon the ratio of gross profit to price of goods sold (net sales) such as costs reflecting functions of the enterprise that is a sales agent, exclusive distributor or distributor performing marketing functions; growth and development levels of product consumption markets; functions performed by taxpayers within the supply chain such as retailing, wholesale supply and accounting methods of parties;
c) Cases of application of the cost plus method: The cost plus method is applied to certain differences that may have material impacts upon the ratio of gross profit to cost of goods, including costs reflecting functions performed by enterprises such as those functioning as contract manufacturers designated by parent companies or intra-group service suppliers; contractual obligations such as durations for delivery of products, costs of quality control, warehousing, terms of payment, and methods for accounting for cost components of products sold, of taxpayers and independent comparables;
d) The net profit margin comparison method shall be applied in such cases as: The method for comparison of the net profit margin shall be applied to certain differences that may have material impacts upon net profit margins, e.g. differences in functions, assets, risks; economic conditions; contractual terms, conditions or requirements and product specifications referred to in Article 10 herein.
Taxpayers doing business by performing their routine functions, without performing strategic decision-making functions and engaging in transactions of low added value comprise production or distribution enterprises which are not exposed to inventory risk or market risk and do not have sales revenue or costs arising from uses of intangible assets, shall not have to incur operating losses arising from these risks.
3. Calculation method:
The profit-comparison method shall use the gross or net profit margins of selected arm’s length comparables for comparison for identifying the corresponding gross or net profit margins of taxpayers. Selection of profit margins, including gross profit margins or net profit margins based on sales, costs or assets shall depend on the nature and economic conditions of transactions; functions of taxpayers and accounting or bookkeeping methods of related parties. The bases for determination of the profit margin, including accounting data of taxpayers on sales, costs or assets shall not be controlled or decided by related parties.
a) Method for comparing the gross profit to sales (the resale price method):
The purchase price (cost) of a good, service or asset sold by a related party equals (=) the resale price (net sales) of that good, service or asset resold to an unrelated party minus (-) the gross profit divided by the selling price (net sales) of a taxpayer less (-) certain other costs included in the purchase price, such as import duties, customs dues, insurance costs or international transit costs (if any).
The gross profit to the selling price (net sales) of a taxpayer determined by comparing it with that of independent comparables shall equal (=) the selling price (net sales) of the taxpayer multiplied (x) by the gross profit relative to the selling price (net sales) of the selected independent comparables.
The gross profit to the selling price (net sales) of independent comparables shall be calculated as the value falling within the standard arm’s length range of the ratio of the gross profit to the selling price (net sales) of the independent comparables which are selected for adjustments made according to the principles herein stipulated.
The purchase price (or cost) which is adjusted to independent comparables is the taxable price or the cost for tax declaration for determination of corporate income tax obligations of taxpayers.
b) Method for comparing the gross profit to sales (the resale price method):
The selling price (or net sales) of a good, service or asset sold to a related party shall be calculated as the arm’s length cost thereof plus (+) the gross profit to the cost of a taxpayer.
The gross profit to the cost of a taxpayer which is determined based on independent comparables equals (=) the cost paid by a taxpayer multiplied (x) by the ratio of the gross profit to the cost of the selected independent comparables.
The ratio of the gross profit to the cost of the selected independent comparables is defined as the value falling within the standard arm’s length range of the ratio of the gross profit to the cost of the independent comparables which are selected for adjustments made according to the principles herein stipulated.
The selling price to a related party (or net sales) which is adjusted to independent comparables is the taxable price or the cost for tax declaration for determination of corporate income tax obligations of taxpayers.
c) Net profit margin comparison method:
The net profit margin existing before the interest and corporate income tax to sales, costs or assets of a taxpayer engaged in the transfer pricing are deducted shall be adjusted to the ratio of net profit existing before the interest is taken away to sales, costs or assets of the selected independent comparables, based on which tax obligations of a taxpayer is adjusted or determined.
Net profit excludes the difference between sales and costs of financial activities.
The selected net profit margin is the value within the standard arm’s length range of the net profit margin of independent comparables which are selected for adjustment to or determination of taxable income and tax obligations of a taxpayer according to the principles herein stipulated.
Indicators of the net profit margin existing before the loan interest and corporate income tax are taken away shall be computed under the provisions of legislation on accounting, tax administration and corporate income tax.
4. The results of determination of the adjusted profit margin of a taxpayer are the basis for the determination of the taxable income and the corporate income tax payable without causing any reduction in the taxpayer’s corporate income tax obligations to the state budget.
Article 15. Method for splitting or allocating the profits between related parties
1. When to apply the method:
a) A taxpayer engages in a related transaction which is specific, integrated or closed in an enterprise group, or activities related to the development of new products, use of proprietary technologies, takes part in the group’s unique value chain or the process of developing, increasing, maintaining, protecting and utilizing proprietary intangible assets without any basis for determination of prices of transactions between related parties or transactions closely linked or simultaneously performed, or complicated financial transactions related to multiple financial markets across the globe;
b) A taxpayer engages in the digital transfer pricing in the absence of any basis for determination of prices of transactions between related party or participates in the creation of the added value obtained from synergies of resources available within the group;
c) A taxpayer performs its functions to exercise autonomy over their entire production and business process, and is not governed under the provisions of clause 1 of Article 13, clause 1 of Article 14 herein.
2. Principles of application:
This method is defined as the method for splitting or allocating total profit generated from related-party transactions in order to determine the profit of a taxpayer engaged in the value chain. This method shall be applied to total actual and potential profit of related-party transactions referred to in Point a of this Clause which is calculated by using financial data obtained on such bases as reasonable and valid evidencing documents; values and profits of transactions must be determined by using the same accounting method during the whole time length of application of this method.
3. Calculation method:
The adjusted profit of a taxpayer shall be allocated to total profit gained, including actual or potential profits of parties engaged in the transaction chain.
The adjusted profit of a taxpayer is defined as the summation of the primary profit and the extra profit. The primary profit is calculated according to the profit margin comparison method referred to in Article 14 herein. The extra profit is calculated according to the allocation proportion based on one or certain factors such as sales, costs, assets or personnel of related parties engaging in transactions and in conformity with the arm's length principle.
In case of lack of information or data for apportionment of the adjusted profit stipulated above, such allocation can be based on one or certain factors such as sales, costs, assets or personnel of related parties engaged in the transfer pricing and must conform to the arm's length principle.
4. The results of determination of the adjusted profit of a taxpayer are the basis for the determination of the taxable income and the corporate income tax payable without causing any reduction in the taxpayer’s corporate income tax obligations to the state budget.
Tình trạng hiệu lực: Còn hiệu lực