Luật Kinh doanh bảo hiểm, Luật Sở hữu trí tuệ sửa đổi 2019 số 42/2019/QH14
Số hiệu: | 42/2019/QH14 | Loại văn bản: | Luật |
Nơi ban hành: | Quốc hội | Người ký: | Nguyễn Thị Kim Ngân |
Ngày ban hành: | 14/06/2019 | Ngày hiệu lực: | 01/11/2019 |
Ngày công báo: | 17/07/2019 | Số công báo: | Từ số 559 đến số 560 |
Lĩnh vực: | Bảo hiểm, Sở hữu trí tuệ | Tình trạng: | Còn hiệu lực |
TÓM TẮT VĂN BẢN
Cá nhân được quyền cung cấp dịch vụ tư vấn bảo hiểm
Đây là nội dung nổi bật được quy định tại Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Kinh doanh bảo hiểm, Luật Sở hữu trí tuệ được Quốc hội khóa XIV thông qua tại kỳ họp thứ 7 ngày 14/6/2019.
Theo đó, cá nhân được quyền cung cấp dịch vụ tư vấn về chương trình bảo hiểm, sản phẩm bảo hiểm, quản trị rủi ro bảo hiểm và đề phòng, hạn chế tổn thất, khi đáp ứng các điều kiện sau:
- Từ đủ 18 tuổi trở lên, có năng lực hành vi dân sự đầy đủ;
- Có văn bằng từ đại học trở lên về chuyên ngành bảo hiểm hoặc phải có văn bằng từ đại học trở lên về chuyên ngành khác và chứng chỉ về tư vấn bảo hiểm do cơ sở đào tạo được thành lập và hoạt động hợp pháp cấp.
Ngoài ra, cá nhân cung cấp dịch vụ tư vấn bảo hiểm phải có một số trách nhiệm như sau:
- Sử dụng đúng mục đích thông tin khách hàng, không cung cấp thông tin cho bên thứ ba nếu không được khách hàng đồng ý, trừ trường hợp cung cấp theo quy định của pháp luật;
- Phải mua bảo hiểm trách nhiệm nghề nghiệp cho việc cung cấp dịch vụ tư vấn bảo hiểm.
Hợp đồng cung cấp dịch vụ tư vấn bảo hiểm phải được lập thành văn bản.
Luật Kinh doanh bảo hiểm, Luật Sở hữu trí tuệ có hiệu lực từ ngày 01/11/2019, trừ một số trường hợp quy định về sở hữu trí tuệ tại Luật này.
Văn bản tiếng việt
Văn bản tiếng anh
QUỐC HỘI |
CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM |
Số: 42/2019/QH14 |
Hà Nội, ngày 14 tháng 06 năm 2019 |
SỬA ĐỔI, BỔ SUNG MỘT SỐ ĐIỀU CỦA LUẬT KINH DOANH BẢO HIỂM, LUẬT SỞ HỮU TRÍ TUỆ
Căn cứ Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam;
Quốc hội ban hành Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Kinh doanh bảo hiểm số 24/2000/QH10 đã được sửa đổi, bổ sung một số điều theo Luật số 61/2010/QH12 và Luật Sở hữu trí tuệ số 50/2005/QH11 đã được sửa đổi bổ sung một số điều theo Luật số 36/2009/QH12.
Điều 1. Sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Kinh doanh bảo hiểm
1. Bổ sung các khoản 21, 22, 23, 24, 25 và 26 vào sau khoản 20 Điều 3 như sau:
“21. Dịch vụ phụ trợ bảo hiểm là bộ phận cấu thành của hoạt động kinh doanh bảo hiểm, do doanh nghiệp bảo hiểm, doanh nghiệp môi giới bảo hiểm và tổ chức, cá nhân khác thực hiện nhằm mục đích sinh lợi, bao gồm tư vấn bảo hiểm, đánh giá rủi ro bảo hiểm, tính toán bảo hiểm, giám định tổn thất bảo hiểm, hỗ trợ giải quyết bồi thường bảo hiểm.
22. Tư vấn bảo hiểm là hoạt động cung cấp dịch vụ tư vấn về chương trình bảo hiểm, sản phẩm bảo hiểm, quản trị rủi ro bảo hiểm và đề phòng, hạn chế tổn thất.
23. Đánh giá rủi ro bảo hiểm là hoạt động nhận diện, phân loại, đánh giá tính chất và mức độ rủi ro, đánh giá việc quản trị rủi ro về con người, tài sản, trách nhiệm dân sự làm cơ sở tham gia bảo hiểm.
24. Tính toán bảo hiểm là hoạt động thu thập, phân tích số liệu thống kê, tính phí bảo hiểm, dự phòng nghiệp vụ, vốn, biên khả năng thanh toán, đánh giá kết quả hoạt động kinh doanh, xác định giá trị doanh nghiệp để bảo đảm an toàn tài chính của doanh nghiệp bảo hiểm.
25. Giám định tổn thất bảo hiểm là hoạt động xác định hiện trạng, nguyên nhân, mức độ tổn thất, tính toán phân bổ trách nhiệm bồi thường tổn thất làm cơ sở giải quyết bồi thường bảo hiểm.
26. Hỗ trợ giải quyết bồi thường bảo hiểm là hoạt động hỗ trợ bên mua bảo hiểm, người được bảo hiểm, người thụ hưởng hoặc doanh nghiệp bảo hiểm thực hiện các thủ tục giải quyết bồi thường bảo hiểm.”.
2. Sửa đổi, bổ sung Điều 11 như sau:
“Điều 11. Quyền tham gia các tổ chức xã hội - nghề nghiệp về kinh doanh bảo hiểm
Doanh nghiệp bảo hiểm, đại lý bảo hiểm, doanh nghiệp môi giới bảo hiểm, cá nhân, tổ chức cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm được tham gia các tổ chức xã hội - nghề nghiệp về kinh doanh bảo hiểm nhằm mục đích phát triển thị trường bảo hiểm, bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của thành viên theo quy định của pháp luật.”.
3. Sửa đổi, bổ sung tên Chương IV như sau:
“Chương IV
ĐẠI LÝ BẢO HIỂM, DOANH NGHIỆP MÔI GIỚI BẢO HIỂM, DỊCH VỤ PHỤ TRỢ BẢO HIỂM”
4. Bổ sung Mục 3 vào sau Mục 2 Chương IV như sau:
“Mục 3
DỊCH VỤ PHỤ TRỢ BẢO HIỂM
Điều 93a. Cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm
1. Nguyên tắc cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm:
a) Trung thực, khách quan, minh bạch; bảo đảm quyền, lợi ích hợp pháp của các bên liên quan;
b) Tuân theo tiêu chuẩn, quy chuẩn kỹ thuật trong lĩnh vực phụ trợ bảo hiểm;
c) Tuân theo quy tắc đạo đức, ứng xử nghề nghiệp do tổ chức xã hội - nghề nghiệp ban hành.
2. Cá nhân, tổ chức đáp ứng các điều kiện quy định tại Điều 93b của Luật này được quyền cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm theo quy định sau đây:
a) Cá nhân được quyền cung cấp dịch vụ tư vấn bảo hiểm;
b) Doanh nghiệp bảo hiểm, doanh nghiệp môi giới bảo hiểm và tổ chức khác có tư cách pháp nhân được quyền cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm (gọi chung là tổ chức cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm).
3. Trách nhiệm của cá nhân, tổ chức cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm:
a) Giữ bí mật thông tin khách hàng, sử dụng thông tin khách hàng đúng mục đích và không được cung cấp cho bên thứ ba mà không có sự chấp thuận của khách hàng, trừ trường hợp cung cấp theo quy định của pháp luật;
b) Cá nhân cung cấp dịch vụ tư vấn bảo hiểm phải mua bảo hiểm trách nhiệm nghề nghiệp cho việc cung cấp dịch vụ tư vấn bảo hiểm; tổ chức cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm phải mua bảo hiểm trách nhiệm nghề nghiệp phù hợp với từng loại hình dịch vụ phụ trợ bảo hiểm;
c) Tổ chức cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm không được cung cấp dịch vụ giám định tổn thất bảo hiểm và hỗ trợ giải quyết bồi thường bảo hiểm cho hợp đồng bảo hiểm mà tổ chức đó đồng thời là bên mua bảo hiểm hoặc người được bảo hiểm hoặc người thụ hưởng;
d) Doanh nghiệp môi giới bảo hiểm không được cung cấp dịch vụ giám định tổn thất bảo hiểm cho hợp đồng bảo hiểm mà doanh nghiệp đó thực hiện thu xếp giao kết hợp đồng bảo hiểm.
4. Hợp đồng cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm phải được lập thành văn bản.
Điều 93b. Điều kiện cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm
1. Cá nhân cung cấp dịch vụ tư vấn bảo hiểm phải có đủ các điều kiện sau đây:
a) Từ đủ 18 tuổi trở lên, có năng lực hành vi dân sự đầy đủ;
b) Có văn bằng từ đại học trở lên về chuyên ngành bảo hiểm. Trường hợp không có văn bằng từ đại học trở lên về chuyên ngành bảo hiểm thì phải có văn bằng từ đại học trở lên về chuyên ngành khác và chứng chỉ về tư vấn bảo hiểm do cơ sở đào tạo được thành lập và hoạt động hợp pháp ở trong nước hoặc ở nước ngoài cấp.
2. Tổ chức cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm phải có đủ các điều kiện sau đây:
a) Có tư cách pháp nhân, được thành lập và hoạt động hợp pháp;
b) Cá nhân trực tiếp thực hiện hoạt động phụ trợ bảo hiểm trong tổ chức cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm phải có đủ các điều kiện quy định tại điểm a khoản 1 Điều này; có văn bằng, chứng chỉ về phụ trợ bảo hiểm phù hợp với loại hình dịch vụ phụ trợ bảo hiểm thực hiện do cơ sở đào tạo được thành lập và hoạt động hợp pháp ở trong nước hoặc ở nước ngoài cấp.
Cá nhân trực tiếp thực hiện hoạt động giám định tổn thất bảo hiểm còn phải đáp ứng các tiêu chuẩn của giám định viên theo quy định của pháp luật về thương mại.
Cá nhân trực tiếp thực hiện hoạt động tính toán bảo hiểm còn phải đáp ứng tiêu chuẩn về tuân thủ pháp luật, đạo đức, trình độ chuyên môn, kinh nghiệm về hành nghề tính toán bảo hiểm, tư cách thành viên của Hội các nhà tính toán bảo hiểm quốc tế.
Chính phủ quy định chi tiết điểm này.
3. Bộ trưởng Bộ Tài chính quy định về nội dung chương trình đào tạo, thi, cấp chứng chỉ về phụ trợ bảo hiểm đối với các cơ sở đào tạo ở trong nước và quy định việc công nhận đối với chứng chỉ về phụ trợ bảo hiểm do cơ sở đào tạo ở nước ngoài cấp.”.
5. Sửa đổi, bổ sung tên Chương VI như sau:
“Chương VI
DOANH NGHIỆP BẢO HIỂM VÀ DOANH NGHIỆP MÔI GIỚI BẢO HIỂM CÓ VỐN ĐẦU TƯ NƯỚC NGOÀI; CUNG CẤP DỊCH VỤ QUA BIÊN GIỚI”
6. Sửa đổi, bổ sung khoản 2 Điều 105 như sau:
“2. Doanh nghiệp bảo hiểm, doanh nghiệp môi giới bảo hiểm nước ngoài cung cấp dịch vụ bảo hiểm qua biên giới, tổ chức nước ngoài cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm qua biên giới, cá nhân nước ngoài cung cấp dịch vụ tư vấn bảo hiểm qua biên giới theo quy định của Chính phủ.”.
7. Sửa đổi, bổ sung một số khoản của Điều 120 như sau:
a) Sửa đổi, bổ sung khoản 1 như sau:
“1. Ban hành và hướng dẫn thực hiện các văn bản quy phạm pháp luật về kinh doanh bảo hiểm, dịch vụ phụ trợ bảo hiểm; xây dựng chiến lược, kế hoạch và chính sách phát triển thị trường bảo hiểm Việt Nam;”;
b) Sửa đổi, bổ sung khoản 4 như sau:
“4. Giám sát hoạt động kinh doanh bảo hiểm thông qua hoạt động nghiệp vụ, tình hình tài chính, quản trị doanh nghiệp, quản trị rủi ro và việc chấp hành pháp luật của doanh nghiệp bảo hiểm, doanh nghiệp môi giới bảo hiểm; áp dụng các biện pháp cần thiết để doanh nghiệp bảo hiểm bảo đảm các yêu cầu về tài chính và thực hiện những cam kết với bên mua bảo hiểm.
Giám sát hoạt động cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm thông qua việc chấp hành quy định về tiêu chuẩn, quy chuẩn kỹ thuật trong lĩnh vực phụ trợ bảo hiểm, trách nhiệm của cá nhân, tổ chức cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm, điều kiện cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm, cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm qua biên giới;”.
8. Bổ sung khoản 9a vào sau khoản 9 Điều 124 như sau:
“9a. Vi phạm quy định về quy chuẩn kỹ thuật trong lĩnh vực phụ trợ bảo hiểm; trách nhiệm của cá nhân, tổ chức cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm; điều kiện cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm; cung cấp loại hình dịch vụ phụ trợ bảo hiểm; cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm qua biên giới;”.
Điều 2. Sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Sở hữu trí tuệ
1. Sửa đổi, bổ sung điểm a khoản 3 Điều 6 như sau:
“a) Quyền sở hữu công nghiệp đối với sáng chế, kiểu dáng công nghiệp, thiết kế bố trí, nhãn hiệu được xác lập trên cơ sở quyết định cấp văn bằng bảo hộ của cơ quan nhà nước có thẩm quyền theo thủ tục đăng ký quy định tại Luật này hoặc công nhận đăng ký quốc tế theo điều ước quốc tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là thành viên.
Quyền sở hữu công nghiệp đối với nhãn hiệu nổi tiếng được xác lập trên cơ sở sử dụng, không phụ thuộc vào thủ tục đăng ký.
Quyền sở hữu công nghiệp đối với chỉ dẫn địa lý được xác lập trên cơ sở quyết định cấp văn bằng bảo hộ của cơ quan nhà nước có thẩm quyền theo thủ tục đăng ký quy định tại Luật này hoặc theo điều ước quốc tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là thành viên;”.
2. Sửa đổi, bổ sung khoản 3 và bổ sung khoản 4 vào sau khoản 3 Điều 60 như sau:
“3. Sáng chế không bị coi là mất tính mới nếu được người có quyền đăng ký quy định tại Điều 86 của Luật này hoặc người có được thông tin về sáng chế một cách trực tiếp hoặc gián tiếp từ người đó bộc lộ công khai với điều kiện đơn đăng ký sáng chế được nộp tại Việt Nam trong thời hạn mười hai tháng kể từ ngày bộc lộ.
4. Quy định tại khoản 3 Điều này cũng áp dụng đối với sáng chế được bộc lộ trong đơn đăng ký sở hữu công nghiệp hoặc văn bằng bảo hộ sở hữu công nghiệp do cơ quan quản lý nhà nước về sở hữu công nghiệp công bố trong trường hợp việc công bố không phù hợp với quy định của pháp luật hoặc đơn do người không có quyền đăng ký nộp.”.
3. Sửa đổi, bổ sung Điều 61 như sau:
“Điều 61. Trình độ sáng tạo của sáng chế
1. Sáng chế được coi là có trình độ sáng tạo nếu căn cứ vào các giải pháp kỹ thuật đã được bộc lộ công khai dưới hình thức sử dụng, mô tả bằng văn bản hoặc dưới bất kỳ hình thức nào khác ở trong nước hoặc ở nước ngoài trước ngày nộp đơn hoặc trước ngày ưu tiên của đơn đăng ký sáng chế trong trường hợp đơn đăng ký sáng chế được hưởng quyền ưu tiên, sáng chế đó là một bước tiến sáng tạo, không thể được tạo ra một cách dễ dàng đối với người có hiểu biết trung bình về lĩnh vực kỹ thuật tương ứng.
2. Giải pháp kỹ thuật là sáng chế được bộc lộ theo quy định tại khoản 3 và khoản 4 Điều 60 của Luật này không được lấy làm cơ sở để đánh giá trình độ sáng tạo của sáng chế đó.”.
4. Sửa đổi, bổ sung một số khoản của Điều 80 như sau:
a) Sửa đổi, bổ sung khoản 1 như sau:
“1. Tên gọi, chỉ dẫn đã trở thành tên gọi chung của hàng hóa theo nhận thức của người tiêu dùng có liên quan trên lãnh thổ Việt Nam;”;
b) Sửa đổi, bổ sung khoản 3 như sau:
“3. Chỉ dẫn địa lý trùng hoặc tương tự với một nhãn hiệu đang được bảo hộ hoặc đã được nộp theo đơn đăng ký nhãn hiệu có ngày nộp đơn hoặc ngày ưu tiên sớm hơn, nếu việc sử dụng chỉ dẫn địa lý đó được thực hiện thì có khả năng gây nhầm lẫn về nguồn gốc thương mại của hàng hóa;”.
5. Bổ sung khoản 3 vào sau khoản 2 Điều 89 như sau:
“3. Đơn đăng ký xác lập quyền sở hữu công nghiệp được nộp dưới hình thức văn bản ở dạng giấy cho cơ quan quản lý nhà nước về quyền sở hữu công nghiệp hoặc dạng điện tử theo hệ thống nộp đơn trực tuyến.”.
6. Sửa đổi, bổ sung tên Mục 4 Chương VIII như sau:
“Mục 4
ĐƠN QUỐC TẾ, ĐỀ NGHỊ QUỐC TẾ VÀ XỬ LÝ ĐƠN QUỐC TẾ, ĐỀ NGHỊ QUỐC TẾ”
7. Bổ sung Điều 120a vào sau Điều 120 trong Mục 4 Chương VIII như sau:
“Điều 120a. Đề nghị quốc tế và xử lý đề nghị quốc tế về chỉ dẫn địa lý
1. Đề nghị công nhận và bảo hộ chỉ dẫn địa lý theo điều ước quốc tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam đang đàm phán gọi là đề nghị quốc tế.
2. Việc công bố đề nghị quốc tế, xử lý ý kiến của người thứ ba, đánh giá điều kiện bảo hộ đối với chỉ dẫn địa lý trong đề nghị quốc tế được thực hiện theo các quy định tương ứng tại Luật này đối với chỉ dẫn địa lý trong đơn đăng ký chỉ dẫn địa lý được nộp cho cơ quan quản lý nhà nước về quyền sở hữu công nghiệp.”.
8. Sửa đổi, bổ sung khoản 2 Điều 136 như sau:
“2. Chủ sở hữu nhãn hiệu có nghĩa vụ sử dụng liên tục nhãn hiệu. Việc sử dụng nhãn hiệu bởi bên nhận chuyển quyền theo hợp đồng sử dụng nhãn hiệu cũng được coi là hành vi sử dụng nhãn hiệu của chủ sở hữu nhãn hiệu. Trong trường hợp nhãn hiệu không được sử dụng liên tục từ năm năm trở lên thì Giấy chứng nhận đăng ký nhãn hiệu đó bị chấm dứt hiệu lực theo quy định tại Điều 95 của Luật này.”.
9. Sửa đổi, bổ sung Điều 148 như sau:
“Điều 148. Hiệu lực của hợp đồng chuyển giao quyền sở hữu công nghiệp
1. Đối với các loại quyền sở hữu công nghiệp được xác lập trên cơ sở đăng ký theo quy định tại điểm a khoản 3 Điều 6 của Luật này, hợp đồng chuyển nhượng quyền sở hữu công nghiệp chỉ có hiệu lực khi đã được đăng ký tại cơ quan quản lý nhà nước về quyền sở hữu công nghiệp.
2. Đối với các loại quyền sở hữu công nghiệp được xác lập trên cơ sở đăng ký theo quy định tại điểm a khoản 3 Điều 6 của Luật này, hợp đồng sử dụng đối tượng sở hữu công nghiệp có hiệu lực theo thỏa thuận giữa các bên.
3. Hợp đồng sử dụng đối tượng sở hữu công nghiệp tại khoản 2 Điều này, trừ hợp đồng sử dụng nhãn hiệu, phải đăng ký tại cơ quan quản lý nhà nước về quyền sở hữu công nghiệp mới có giá trị pháp lý đối với bên thứ ba.
4. Hợp đồng sử dụng đối tượng sở hữu công nghiệp mặc nhiên bị chấm dứt hiệu lực nếu quyền sở hữu công nghiệp của bên giao bị chấm dứt.”.
10. Bổ sung khoản 4 và khoản 5 vào sau khoản 3 Điều 198 như sau:
“4. Tổ chức, cá nhân là bị đơn trong vụ kiện xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ, nếu được Tòa án kết luận là không thực hiện hành vi xâm phạm có quyền yêu cầu Tòa án buộc nguyên đơn thanh toán cho mình chi phí hợp lý để thuê luật sư hoặc các chi phí khác theo quy định của pháp luật.
5. Tổ chức, cá nhân lạm dụng thủ tục bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ mà gây thiệt hại cho tổ chức, cá nhân khác thì tổ chức, cá nhân bị thiệt hại có quyền yêu cầu Tòa án buộc bên lạm dụng thủ tục đó phải bồi thường cho những thiệt hại do việc lạm dụng gây ra, trong đó bao gồm chi phí hợp lý để thuê luật sư. Hành vi lạm dụng thủ tục bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ bao gồm hành vi cố ý vượt quá phạm vi hoặc mục tiêu của thủ tục này.”.
11. Sửa đổi, bổ sung khoản 1 Điều 205 như sau:
“1. Trong trường hợp nguyên đơn chứng minh được hành vi xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ đã gây thiệt hại về vật chất cho mình thì có quyền yêu cầu Tòa án quyết định mức bồi thường theo một trong các căn cứ sau đây:
a) Tổng thiệt hại vật chất tính bằng tiền cộng với khoản lợi nhuận mà bị đơn đã thu được do thực hiện hành vi xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ, nếu khoản lợi nhuận bị giảm sút của nguyên đơn chưa được tính vào tổng thiệt hại vật chất;
b) Giá chuyển giao quyền sử dụng đối tượng sở hữu trí tuệ với giả định bị đơn được nguyên đơn chuyển giao quyền sử dụng đối tượng đó theo hợp đồng sử dụng đối tượng sở hữu trí tuệ trong phạm vi tương ứng với hành vi xâm phạm đã thực hiện;
c) Thiệt hại vật chất theo các cách tính khác do chủ thể quyền sở hữu trí tuệ đưa ra phù hợp với quy định của pháp luật;
d) Trong trường hợp không thể xác định được mức bồi thường thiệt hại về vật chất theo các căn cứ quy định tại các điểm a, b và c khoản này thì mức bồi thường thiệt hại về vật chất do Tòa án ấn định, tùy thuộc vào mức độ thiệt hại, nhưng không quá năm trăm triệu đồng.”.
12. Sửa đổi, bổ sung khoản 1 Điều 218 như sau:
“1. Khi người yêu cầu tạm dừng làm thủ tục hải quan đã thực hiện đầy đủ các nghĩa vụ quy định tại Điều 217 của Luật này thì cơ quan hải quan ra quyết định tạm dừng làm thủ tục hải quan đối với lô hàng. Cơ quan hải quan cung cấp cho chủ thể quyền sở hữu trí tuệ thông tin về tên và địa chỉ của người gửi hàng; nhà xuất khẩu, người nhận hàng hoặc nhà nhập khẩu; bản mô tả hàng hóa; số lượng hàng hóa; nước xuất xứ của hàng hóa nếu biết, trong thời hạn ba mươi ngày kể từ ngày ra quyết định áp dụng biện pháp hành chính để xử lý đối với hàng hóa giả mạo về nhãn hiệu và hàng hóa sao chép lậu theo quy định tại khoản 4 Điều 216 của Luật này.”.
1. Luật này có hiệu lực thi hành từ ngày 01 tháng 11 năm 2019, trừ trường hợp quy định tại khoản 4 Điều này.
2. Bổ sung mục 32a vào sau mục 32 Phụ lục 4 Danh mục ngành, nghề đầu tư kinh doanh có điều kiện của Luật Đầu tư số 67/2014/QH13 đã được sửa đổi, bổ sung một số điều theo Luật số 90/2015/QH13, Luật số 03/2016/QH14, Luật số 04/2017/QH14 và Luật số 28/2018/QH14 như sau:
“32a. Dịch vụ phụ trợ bảo hiểm bao gồm tư vấn bảo hiểm, đánh giá rủi ro bảo hiểm, tính toán bảo hiểm, giám định tổn thất bảo hiểm, hỗ trợ giải quyết bồi thường bảo hiểm”.
3. Các dịch vụ phụ trợ bảo hiểm mới phát sinh trong hoạt động kinh doanh bảo hiểm do Chính phủ quy định và phải được sự đồng ý của Ủy ban Thường vụ Quốc hội trước khi ban hành.
4. Các quy định về sở hữu trí tuệ tại Luật này có hiệu lực thi hành từ ngày 14 tháng 01 năm 2019 đối với các trường hợp sau đây:
a) Đơn đăng ký xác lập quyền sở hữu công nghiệp có ngày nộp đơn từ ngày 14 tháng 01 năm 2019;
b) Yêu cầu hủy bỏ hiệu lực Bằng độc quyền sáng chế, Bằng độc quyền giải pháp hữu ích, Giấy chứng nhận đăng ký chỉ dẫn địa lý được cấp trên cơ sở đơn đăng ký xác lập quyền sở hữu công nghiệp có ngày nộp đơn từ ngày 14 tháng 01 năm 2019;
c) Yêu cầu chấm dứt hiệu lực của Giấy chứng nhận đăng ký nhãn hiệu được thực hiện từ ngày 14 tháng 01 năm 2019;
d) Vụ kiện xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ được cơ quan có thẩm quyền thụ lý từ ngày 14 tháng 01 năm 2019; yêu cầu khác về bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ được thực hiện từ ngày 14 tháng 01 năm 2019.
1. Trong thời hạn 01 năm kể từ ngày Luật này có hiệu lực, cá nhân, tổ chức cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm trước ngày Luật này có hiệu lực phải đáp ứng các điều kiện cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm theo quy định tại Luật này. Trường hợp hết thời hạn quy định tại khoản này mà không đáp ứng các điều kiện theo quy định thì cá nhân, tổ chức không được tiếp tục cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm cho đến khi đáp ứng đủ điều kiện.
2. Các đơn đăng ký sáng chế, chỉ dẫn địa lý được nộp trước ngày 14 tháng 01 năm 2019 được tiếp tục xử lý theo quy định của Luật Sở hữu trí tuệ số 50/2005/QH11 đã được sửa đổi, bổ sung một số điều theo Luật số 36/2009/QH12.
3. Các hợp đồng sử dụng nhãn hiệu đã ký kết giữa các bên nhưng chưa được đăng ký với cơ quan quản lý nhà nước về quyền sở hữu công nghiệp trước ngày 14 tháng 01 năm 2019 chỉ có giá trị pháp lý đối với bên thứ ba kể từ ngày 14 tháng 01 năm 2019.
4. Các vụ kiện xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ đã được cơ quan có thẩm quyền thụ lý trước ngày 14 tháng 01 năm 2019 nhưng chưa giải quyết xong thì tiếp tục áp dụng quy định của Luật Sở hữu trí tuệ số 50/2005/QH11 đã được sửa đổi, bổ sung một số điều theo Luật số 36/2009/QH12 để giải quyết.
Luật này được Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam khóa XIV, kỳ họp thứ 7 thông qua ngày 14 tháng 6 năm 2019.
|
CHỦ TỊCH QUỐC HỘI |
NATIONAL ASSEMBLY |
SOCIAL REPUBLIC OF VIETNAM |
No. 42/2019/QH14 |
Hanoi, June 14, 2019 |
AMENDMENTS TO SOME ARTICLES OF LAW ON INSURANCE BUSINESS AND LAW ON INTELLECTUAL PROPERTY
Pursuant to Constitution of the Socialist Republic of Vietnam;
The National Assembly promulgated Law on amendments to some articles of Law on Insurance Business No. 24/2000 / QH10 amended to some articles in accordance with Law No. 61/2010 / QH12 and Law on Intellectual Property No. 50/2005 / QH11 amended to some articles in accordance with Law No. 36/2009 / QH12.
Article 1. Amendments to Law on Insurance Business
1. Addition of Clauses 21, 22, 23, 24, 25 and 26 after Clause 20 of Article 3:
"21. Insurance auxiliary service is an integral part of insurance business activities, implemented by insurers, insurance brokers, other organizations and individuals for profit purpose, including insurance consulting, insurance risk assessment, actuarial analysis, insurance loss assessment, insurance claim assistance.
22. Insurance consulting is an activity that provides consulting services on insurance programs, insurance products, insurance risk management, prevention and reduction of losses.
23. Insurance risk assessment is an activity that identifies, classifies and assesses the nature and extent of risks, assesses the risk management on people and property and civil liability as a basis for insurance participation.
24. Actuarial analysis includes collection and analysis of statistical data; calculation of insurance premiums, professional reserves, capital, solvency margin; evaluation of business performance results and determination enterprise value in order to ensure financial safety of insurers.
25. Insurance loss assessment is an activity that determines actual state, cause, loss level; calculates and allocates liability for compensation as a basis for insurance claim assistance.
26. Insurance claim assistance is an activity that assists policyholders, the insured, beneficiaries or insurers in carrying out procedures on insurance claim assistance.
2. Amendments to Article 11:
Article 11. Right to participate in professional - social organizations on insurance business
Insurers, insurance agents, insurance brokers, individuals and organizations providing insurance auxiliary services are able to participate in professional - social organizations on insurance business for the purpose of developing insurance market, protecting legitimate rights and interests of members in accordance with laws.
3. The title of Chapter IV is changed as follows:
Chapter IV
INSURANCE AGENCIES, INSURANCE BROKERS, INSURANCE AUXILIARY SERVICES
4. Addition of Section 3 after Section 2 of Chapter IV:
Section 3
INSURANCE AUXILIARY SERVICES
Article 93a. Provision of insurance auxiliary services
1. Principles of providing insurance auxiliary services:
a) Honesty, objectiveness, transparency; guarantee of legitimate rights and interests of related parties;
b) Compliance with standards and technical regulations in insurance auxiliary services;
c) Compliance with ethical rules, professional conduct issued by social – professional organizations.
2. Individuals and organizations that meet the conditions specified in Article 93b of this Law shall be entitled to provide insurance auxiliary services in according with the following provisions:
a) Individuals are entitled to provide insurance consulting services;
b) Insurers, insurance brokers and other juridical persons shall be entitled to provide insurance auxiliary services (collectively referred to as “insurance auxiliary service providers”).
3. Responsibilities of individuals and organizations providing insurance auxiliary services:
a) Customers’ information shall be kept secret and used for right purpose, not be revealed to a third party without consent of customers, unless it is provided in accordance with laws;
b) Individuals providing insurance consulting services shall purchase professional liability insurance that covers insurance consulting services; insurance auxiliary service providers shall purchase professional liability insurance in accordance with each type of insurance auxiliary service;
c) Insurance auxiliary service providers shall not provide insurance loss assessment services and insurance claim assistance for insurance contract that the providers are both the insurance buyer and the insured or beneficiary;
d) Insurance brokers shall not provide insurance loss assessment services for the insurance agreements they brokered.
4. Contracts providing insurance auxiliary services shall be made in writing.
Article 93b. Conditions on providing insurance auxiliary services
1. Every individual providing insurance consulting services shall:
a) Be at least 18 years of age and have full legal capacity; and;
b) Have a bachelor’s degree or higher majoring in insurance. In case of no bachelor’s degree or higher majoring in insurance, there must be a bachelor’s degree or higher in another major and a certificate of training in insurance consulting granted by a training institution legally operating in Vietnam or overseas.
2. Every organization providing insurance auxiliary services shall:
a) Be a juridical person, legally established and operated;
b) Ensure that individuals directly performing insurance auxiliary activities in the organization meet the conditions specified in point a, clause 1 of this Article; have qualifications that are appropriate for the insurance auxiliary services they provide and granted by a training institution legally operating in Vietnam or overseas.
Individuals directly performing insurance loss assessment shall also meet the criteria applied to assessors in accordance with commercial law.
The actuaries shall also meet the criteria on law compliance, morality, qualification and experience in actuarial analysis, and are members of International Actuarial Association.
Government shall provide detailed guidance on this point.
3. The Minister of Finance shall provide guidance on the content of training program, examination and certificate granting on insurance auxiliary services of domestic training institutions and the recognition of certificates of insurance auxiliary services granted by overseas training institutions.
5. The title of Chapter VI is changed as follows:
Chapter VI
INSURERS AND FOREIGN-INVESTED INSURANCE BROKERS CROSS-BORDER SERVICE PROVISION
6. Amendments to Clause 2 of Article 105:
”2. Insurers, foreign insurance brokers providing insurance services across the border, foreign organizations providing insurance auxiliary services across the border, foreign individuals providing insurance consulting services in accordance with regulations of Government.”
7. Amendments to Article 120:
Amendments to Clause 1:
"1. Promulgate and provide guidance on implementation of legislative documents on insurance business and insurance auxiliary services; build strategies, plans and policies on development of Vietnamese insurance market;"
b) Amendments to Clause 4:
"4. Supervise insurance business activities through professional operations, financial standing, enterprise administration, risk management and law compliance of insurance enterprises and insurance brokers; take necessary measures to make sure insurance enterprises to fulfill financial requirements and fulfill commitments to insurance buyers.
Supervise insurance auxiliary service activities through compliance with regulations on standards and technical regulations relevant to insurance auxiliary services, liabilities of individuals and organizations providing insurance auxiliary services, conditions for providing insurance auxiliary services and provision of insurance auxiliary services across the border;"
8. Addition of Clause 9a after Clause 9 of Article 124:
“9a. Violations of technical regulations relevant to insurance auxiliary services; liabilities of individuals and organizations providing insurance auxiliary services; conditions for providing insurance auxiliary services; providing types of insurance auxiliary services and provision of insurance auxiliary services across the border;”
Article 2. Amendments to Law on Intellectual Property
1. Amendments to Point a, Clause 3 of Article 6:
a) Industrial property rights to inventions, industrial designs, layout designs and trademarks shall be granted on the basis of decisions on granting protection issued by competent authorities in accordance with registration procedures specified in this Law or on the basis of recognized international registration granted accordance with international agreement to which the Socialist Republic of Vietnam is a signatory.
Industrial property rights to well-known trademarks shall be granted on the basis of their use instead of registration.
Industrial property rights to geographical indications shall be granted on the basis of decisions on granting protection issued by competent authorities in accordance with registration procedures specified in this Law or international agreement to which the Socialist Republic of Vietnam is a signatory.
2. Amendments to Clause 3 and addition of Clause 4 after Clause 3 of Article 60:
"3. It is considered that an invention does not lose its novelty if it is directly or indirectly disclosed by the person entitled to registration specified in Article 86 of this Law or by the person who has information about the invention under the condition that the patent application is submitted in Vietnam within 12 months from the date of disclosure.
4. The provisions of Clause 3 of this Article shall also be applied to any invention disclosed in the industrial property application or industrial property protection announced by industrial property authority in case the announcement is inconsistent with provisions of laws or the application is submitted by a person ineligible for registration.
3. Amendments to Article 61:
"Article 61. Level of invention
1. Inventions are considered to be inventive based on technical solutions that have been publicly disclosed in the form of use or written description or in any other form at home and abroad prior to the submitting date or the privilege date of the patent application if those applications entitled to privileges; or the invention is an innovation and cannot be easily created by a person with average knowledge about the corresponding technical field.
2. Technical solution which is an invention disclosed in accordance with Clause 3 and 4, Article 60 of this Law which must not be used as a basis for evaluation of the level of invention."
4. Amendments to Article 80:
a) Amendments to Clause 1:
"1. Names and indications that have become common name of goods widely accepted by consumers in Vietnam;"
b) Amendments to Clause 3:
"3. Any geographical indication that is identical or similar to a trademark under protection or being submitted under a trademark application with early or privileged submitting date, the use of which may cause confusion over commercial origin of goods;"
5. Addition of Clause 3 after Clause 2 of Article 89:
"3. Applications for granting industrial property rights may be submitted physically or electronically."
6. Amendments to Section 4 of Chapter VIII:
“Section 4
INTERNATIONAL APPLICATIONS, INTERNATIONAL PROPOSALS AND PROCESSING OF INTERNATIONAL APPLICATIONS, INTERNATIONAL PROPOSALS"
7. Addition of Article 120a after Article 120 in Section 4 of Chapter VIII:
“Article 120a. International proposals and processing of international proposals on geographical indications
1. Proposals for recognition and protection of geographical indications in accordance with international agreement to which the Socialist Republic of Vietnam is negotiating, are called international proposals.
2. The announcement of international proposals and handling of third-party opinions, assessment of conditions for protection of geographical indications in international proposals shall comply with the equivalent provisions specified in this Law for geographical indications in geographical indication applications submitted to industrial property rights authority.
8. Amendments to Clause 2 of Article 136:
"2. Trademark holders shall use trademark continuously.
Trademark use under a trademark use agreement by a transferee is also considered an act of using the holder’s trademark.
In case the trademark is not used continuously for five years or more, the Trademark Certificate of Registration shall be invalidated in accordance with Article 95 of this Law."
9. Amendments to Article 148:
"Article 148. Effect of industrial property rights transfer agreement
1. As for industrial property rights granted on the basis of registration specified in Point a, Clause 3, Article 6 of this Law, an industrial property rights transfer agreement shall only come into force when it has been registered with industrial property rights authority.
2. As for industrial property rights granted on the basis of registration specified in Point a, Clause 3, Article 6 of this Law, industrial property rights agreements shall come into force according to the agreement between the parties.
3. Industrial property rights agreements specified in Clause 2 of this Article, except for trademark use agreements, shall be registered with an industrial property rights authority to be valid for third parties.
4. An industrial property rights agreement shall be invalidated if transferor’s industrial property rights are invalidated.
10. Addition of Clauses 4 and 5 after Clause 3 of Article 89:
"4. The defendant in a lawsuit over the infringement of intellectual property rights and receive acquittal from the Court is entitled to request the Court to order the plaintiff to reimburse for their reasonable expenses such as the cost of hiring a lawyer or other expenses in accordance with laws.
5. In case an organization or individual abuses the procedures for intellectual property protection and thus causes damage to another organization or individual, the organization and individual suffering damage is entitled to request the Court to force the abuser to pay damages, including reasonable costs of hiring a lawyer. Acts of abusing intellectual property rights protection procedures include acts of intentionally exceeding the scope or objective of this procedure.”
11. Amendments to Clause 1 of Article 205:
"1. In case the plaintiff can prove that the infringement of intellectual property rights has caused material losses to him/her, he/she is entitled to request the Court to decide the compensation amount according to one of the following grounds:
a) The total financial losses and the profits that the defendant has gained from the infringement of intellectual property rights, if the plaintiff's reduction in profits has not been included in material losses;
b) The transfer price of intellectual property rights if the intellectual property rights were transferred to the defendant by the plaintiff under an intellectual property rights agreement within the scope of the infringement;
c) Other material losses calculated by the intellectual property right holder in accordance with provisions of lawsoft;
d) In case it is impossible to determine the damages for material losses according to the provisions specified in Points a, b and c of this Clause, the damages shall be determined by the Court based on the level of loss, in which case the damages shall not exceed VND5 million.”
12. Amendments to Clause 1 of Article 218:
"1. When the requester for suspension of customs procedures has fulfilled the obligations specified in Article 217 of this Law, the customs authority shall issue the decision of suspension.
The customs authority shall provide the intellectual property rights holder with information on name and address of shipper; exporter, consignee or importer; description of goods; quantity of goods; origin of goods (as the case may be), within 30 days from the date of issuance of the decision to apply administrative measures to handle trademark counterfeiting and smuggled goods specified in Clause 4, Article 216 of this Law.”
1. This Law will take effect from November 1, 2019, except for the case specified in Clause 4 of this Article.
2. Addition of section 32a after section 32, Appendix 4, List of Sectors and Trades Subject to Conditional Business Investment of the Law on Investment No. 67/2014 / QH13, which was amended in accordance with Law No. 90/2015 / QH13, Law No. 03/2016 / QH14, Law No. 04/2017 / QH14 and Law No. 28/2018 / QH14 as follows:
“32a. Insurance auxiliary services include insurance consulting, insurance risk assessment, actuarial analysis, insurance loss assessment and insurance claim assistance.
3. Insurance auxiliary services arising from insurance business activities shall be regulated by the Government and approved by the Standing Committee of the National Assembly before issuance.
4. Regulations on intellectual property rights in this Law will take effect from January 14, 2019, applying to the following cases:
a) Applications for industrial property rights submitted from January 14, 2019;
b) Requests for invalidation of the Patent for invention, Patent for useful solutions, Certificates of geographical indications registration issued on the basis of applications for industrial property rights submitted from January 14, 2019;
c) Requests for invalidation of trademark registration certificates submitted from January 14, 2019;
d) Lawsuits over infringement of intellectual property rights accepted by competent authorities from January 14, 2019; other requests relevant to intellectual property protection carried out from January 14, 2019.
Article 4. Transitional provisions
1. Within 01 year from the effective date of this Law, individuals and organizations that have been providing insurance auxiliary services before the effective date of this Law shall meet conditions on providing insurance auxiliary services according to regulations of this Law. Otherwise, they shall not continue to provide insurance auxiliary services until the conditions are fully met.
2. Applications for inventions and geographical indications submitted before January 14, 2019 shall be processed in accordance with Law on Intellectual Property No. 50/2005 / QH11 amended in accordance with Law No. 36/2009 / QH12.
3. Trademark use agreements signed between the parties but not registered with industrial property rights authority before January 14, 2019 are only valid for third party from January 14, 2019.
4. Unsolved lawsuits over infringement of intellectual property rights accepted by competent authorities before January 14, 2019 shall be handled in accordance with provisions of Law on Intellectual Property No. 50/2005 / QH11 amended in accordance with Law No. 36/2009 / QH12.
This Law was passed by the 14th National Assembly of the Socialist Republic of Vietnam at its 7th session on June 14, 2019.
|
CHAIRMAN OF NATIONAL ASSEMBLY |