Trắc nghiệm Lịch Sử 9 Bài 6 (có đáp án): Các nước Châu Phi
Trắc nghiệm Lịch Sử 9 Bài 6: Các nước Châu Phi
-
337 lượt thi
-
19 câu hỏi
-
20 phút
Danh sách câu hỏi
Câu 1:
03/10/2024Phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi diễn ra sớm nhất ở khu vực nào?
Đáp án đúng là: A
Phong trào đấu tranh giành độc lập của châu Phi bùng nổ sớm nhất ở Bắc Phi (Ai Cập, Libi), sau đó lan ra các vùng khác. (SGK SỬ 9/Tr.26)
=> A đúng
Các khu vực này cũng có phong trào giải phóng dân tộc, nhưng diễn ra muộn hơn so với Bắc Phi. Nguyên nhân là do các yếu tố kinh tế, xã hội và lịch sử khác nhau.
=> B sai
Các khu vực này cũng có phong trào giải phóng dân tộc, nhưng diễn ra muộn hơn so với Bắc Phi. Nguyên nhân là do các yếu tố kinh tế, xã hội và lịch sử khác nhau.
=> C sai
Các khu vực này cũng có phong trào giải phóng dân tộc, nhưng diễn ra muộn hơn so với Bắc Phi. Nguyên nhân là do các yếu tố kinh tế, xã hội và lịch sử khác nhau.
=> D sai
* kiến thức mở rộng
Các yếu tố ảnh hưởng đến phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi
Phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi là một trong những sự kiện lịch sử quan trọng của thế kỷ 20. Sự bùng nổ và lan rộng của phong trào này là kết quả của nhiều yếu tố phức tạp, tương tác lẫn nhau. Dưới đây là một số yếu tố chính đã thúc đẩy phong trào này:
1. Sự suy yếu của các cường quốc thực dân
Chiến tranh thế giới thứ hai: Hai cuộc chiến tranh thế giới đã làm suy yếu nghiêm trọng tiềm lực kinh tế và quân sự của các cường quốc thực dân châu Âu. Điều này khiến chúng không còn đủ sức để duy trì hệ thống thuộc địa khổng lồ ở châu Phi.
Sự nổi dậy của các phong trào dân tộc ở các nước thuộc địa: Chiến tranh đã khơi dậy tinh thần yêu nước và ý thức dân tộc của người dân châu Phi, thúc đẩy họ đứng lên đấu tranh giành độc lập.
2. Ảnh hưởng của các cuộc cách mạng trên thế giới
Cách mạng tháng Mười Nga: Thành công của Cách mạng tháng Mười Nga đã truyền cảm hứng cho các dân tộc bị áp bức trên thế giới, trong đó có châu Phi. Chủ nghĩa Mác-Lênin đã cung cấp cho các nhà lãnh đạo cách mạng châu Phi một lý tưởng đấu tranh và một con đường đi lên.
Chiến thắng của các dân tộc Á châu: Chiến thắng của Việt Nam tại Điện Biên Phủ và sự sụp đổ của thuộc địa Pháp ở Đông Dương đã cổ vũ mạnh mẽ tinh thần đấu tranh của người dân châu Phi.
3. Sự trỗi dậy của các tư tưởng tiến bộ
Chủ nghĩa dân tộc: Ý thức dân tộc trỗi dậy mạnh mẽ, người dân châu Phi muốn tự quyết định vận mệnh của mình, thoát khỏi sự áp bức của thực dân.
Chủ nghĩa cộng sản: Tư tưởng này đã lan rộng ở châu Phi, cung cấp cho người dân một lý tưởng đấu tranh và một con đường đi lên.
Tư tưởng Pan-Africanism: Tư tưởng này đề cao sự đoàn kết của người châu Phi, đấu tranh cho một châu Phi thống nhất và độc lập.
4. Các yếu tố kinh tế - xã hội
Sự bất bình đẳng xã hội: Người dân châu Phi bị đối xử bất công, bị bóc lột, không có quyền lợi. Điều này đã gây ra nhiều bất mãn trong xã hội.
Sự khai thác tài nguyên: Các cường quốc thực dân đã khai thác tài nguyên thiên nhiên của châu Phi một cách bừa bãi, gây ra hậu quả nghiêm trọng cho môi trường và kinh tế địa phương.
5. Vai trò của các tổ chức quốc tế
Liên hợp quốc: Liên hợp quốc đã lên án chủ nghĩa thực dân và ủng hộ quyền tự quyết của các dân tộc.
Phong trào không liên kết: Phong trào này đã tập hợp các quốc gia mới giành độc lập, tạo ra một lực lượng chính trị quan trọng trên trường quốc tế.
Tóm lại, phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi là kết quả của sự kết hợp giữa các yếu tố nội tại và ngoại tại. Sự suy yếu của các cường quốc thực dân, sự trỗi dậy của các tư tưởng tiến bộ, cùng với các yếu tố kinh tế - xã hội đã tạo điều kiện thuận lợi cho phong trào này phát triển mạnh mẽ và giành được thắng lợi cuối cùng.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Lý thuyết Lịch sử 9 Bài 6: Các nước Châu Phi
Giải Vở bài tập Lịch sử 9 Bài 6: Các nước châu Âu
Câu 2:
03/10/2024Sự kiện nào được xem là mốc mở đầu cho phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi?
Đáp án đúng là: A
Khởi đầu là thắng lợi cuộc binh biến của sĩ quan và binh lính yêu nước Ai Cập (3-7-1952), lật đổ vương triều Pharúc- chỗ dựa của thực dân Anh, lập nên nước Cộng hòa Ai Cập (1953). (SGK SỬ 9/Tr.26)
=> A đúng
Dù là một sự kiện quan trọng trong cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc ở châu Phi, nhưng nó xảy ra sau cuộc binh biến ở Ai Cập và không phải là mốc mở đầu.
=> B sai
Cuộc đấu tranh của nhân dân Algeria cũng là một phần quan trọng của phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi, nhưng nó diễn ra sau cuộc binh biến ở Ai Cập.
=> C sai
Đây không phải là một sự kiện cụ thể mà là một thuật ngữ dùng để chỉ giai đoạn mà nhiều nước châu Phi giành được độc lập.
=> D sai
* kiến thức mở rộng
Cuộc binh biến ở Ai Cập năm 1952: Mốc son của phong trào giải phóng dân tộc châu Phi
Cuộc binh biến tháng 7 năm 1952 tại Ai Cập là một sự kiện lịch sử trọng đại, đánh dấu bước ngoặt trong cuộc đấu tranh giành độc lập của các nước châu Phi. Sự kiện này không chỉ lật đổ chế độ quân chủ chuyên chế ở Ai Cập mà còn truyền cảm hứng cho nhiều quốc gia khác trên lục địa đen đứng lên đấu tranh cho quyền tự quyết.
Nguyên nhân dẫn đến cuộc binh biến
Sự suy yếu của chế độ quân chủ: Chế độ quân chủ Ai Cập dưới thời vua Farouk tỏ ra yếu kém, tham nhũng và lệ thuộc vào Anh.
Ảnh hưởng của Chiến tranh thế giới thứ hai: Chiến tranh đã làm suy yếu vị thế của các cường quốc thực dân, tạo cơ hội cho các phong trào giải phóng dân tộc nổi lên.
Sự bất bình của nhân dân: Người dân Ai Cập bất bình trước tình trạng nghèo đói, bất công xã hội và sự can thiệp của Anh vào nội chính.
Sự trỗi dậy của ý thức dân tộc: Ý thức dân tộc trỗi dậy mạnh mẽ, người dân Ai Cập khao khát độc lập và tự do.
Diễn biến chính của cuộc binh biến
Thành lập tổ chức bí mật: Một nhóm sĩ quan trẻ trong quân đội Ai Cập đã thành lập tổ chức bí mật "Hiệp hội các sĩ quan tự do" với mục tiêu lật đổ chế độ quân chủ và xây dựng một Ai Cập độc lập, dân chủ.
Cuộc đảo chính: Vào ngày 23 tháng 7 năm 1952, nhóm sĩ quan này đã thực hiện cuộc đảo chính thành công, lật đổ vua Farouk và thành lập Hội đồng chỉ huy cách mạng.
Thành lập nước Cộng hòa: Sau cuộc cách mạng, Ai Cập trở thành một nước cộng hòa, chấm dứt chế độ quân chủ kéo dài hàng nghìn năm.
Ý nghĩa lịch sử
Mở đầu cho một kỷ nguyên mới: Cuộc binh biến ở Ai Cập đã mở ra một kỷ nguyên mới cho châu Phi, đánh dấu sự bắt đầu của quá trình phi thực dân hóa trên toàn lục địa.
Truyền cảm hứng cho các phong trào giải phóng dân tộc: Thành công của cuộc cách mạng Ai Cập đã truyền cảm hứng cho nhiều quốc gia khác ở châu Phi, khẳng định khả năng tự giải phóng khỏi ách thống trị của thực dân.
Đánh dấu sự trỗi dậy của các thế lực dân tộc: Cuộc binh biến đã chứng tỏ sức mạnh của các thế lực dân tộc và vai trò quan trọng của quân đội trong cuộc đấu tranh giành độc lập.
Những nhân vật nổi bật
Gamal Abdel Nasser: Là một trong những nhân vật chủ chốt của cuộc cách mạng, sau này trở thành Tổng thống Ai Cập và là một trong những nhà lãnh đạo nổi tiếng của thế giới Ả Rập.
Ảnh hưởng lâu dài
Quốc hữu hóa kênh đào Suez: Năm 1956, dưới sự lãnh đạo của Nasser, Ai Cập đã quốc hữu hóa kênh đào Suez, một hành động mang tính biểu tượng cho sự khẳng định chủ quyền quốc gia.
Chính sách đối ngoại độc lập: Ai Cập dưới thời Nasser đã theo đuổi một chính sách đối ngoại độc lập, không liên kết, đóng vai trò quan trọng trong phong trào không liên kết.
Ảnh hưởng đến các quốc gia khác: Cuộc cách mạng Ai Cập đã ảnh hưởng sâu sắc đến các quốc gia khác ở châu Phi và thế giới Ả Rập, thúc đẩy các phong trào giải phóng dân tộc phát triển mạnh mẽ.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Lý thuyết Lịch sử 9 Bài 6: Các nước Châu Phi
Giải Vở bài tập Lịch sử 9 Bài 6: Các nước châu Âu
Câu 3:
03/10/2024Tổng thống người da đen đầu tiên của Cộng hòa Nam Phi là ai?
Đáp án đúng là: D
Là lãnh tụ phong trào dân tộc chủ nghĩa Ấn Độ, không liên quan đến cuộc đấu tranh chống phân biệt chủng tộc ở Nam Phi.
=> A sai
Cũng là một lãnh tụ phong trào dân tộc chủ nghĩa Ấn Độ, nổi tiếng với phương pháp đấu tranh bất bạo động.
=> B sai
Là lãnh tụ cuộc cách mạng Cuba, không liên quan đến cuộc đấu tranh chống phân biệt chủng tộc ở Nam Phi.
=> C sai
Sau cuộc bầu cử dân chủ đa chủng tộc lần đầu tiên ở Nam Phi (4-1994), Nenxơn Manđêla đã trở thành Tổng thống người da đen đầu tiên của Cộng hòa Nam Phi. (SGK SỬ 9/Tr.28)
=> D đúng
* kiến thức mở rộng
Nelson Mandela: Biểu tượng của cuộc đấu tranh chống phân biệt chủng tộc
Nelson Mandela là một trong những nhân vật lịch sử vĩ đại nhất thế kỷ 20. Cuộc đời ông gắn liền với cuộc đấu tranh chống chế độ apartheid tàn bạo ở Nam Phi. Ông không chỉ là một nhà lãnh đạo chính trị xuất sắc mà còn là một biểu tượng của hòa bình, hòa giải và bình đẳng.
Tuổi trẻ và sự nghiệp đấu tranh
Sinh ra trong một gia đình hoàng tộc: Mandela sinh năm 1918 tại một làng nhỏ ở Transkei, Nam Phi. Ông thuộc dòng dõi hoàng tộc Thembu.
Gia nhập phong trào chống phân biệt chủng tộc: Từ những năm 1940, Mandela đã tham gia vào các hoạt động chống phân biệt chủng tộc. Ông gia nhập tổ chức Đại hội Dân tộc Phi (ANC), một tổ chức đấu tranh phi bạo lực.
Đấu tranh vũ trang: Khi các phương pháp đấu tranh hòa bình không mang lại hiệu quả, Mandela và ANC chuyển sang đấu tranh vũ trang. Ông bị bắt vào năm 1962 và bị kết án tù chung thân.
27 năm tù đày: Mandela đã trải qua 27 năm trong tù, chủ yếu tại nhà tù Robben Island. Trong thời gian này, ông vẫn không ngừng đấu tranh cho tự do và bình đẳng.
Sự sụp đổ của chế độ apartheid và sự trở lại của Mandela
Áp lực quốc tế: Cộng đồng quốc tế lên án mạnh mẽ chế độ apartheid, gây áp lực lên chính phủ Nam Phi.
Đàm phán và giải phóng: Sau nhiều năm đấu tranh, chính phủ Nam Phi buộc phải tiến hành đàm phán và cuối cùng đã thả tự do cho Mandela vào năm 1990.
Tổng thống da đen đầu tiên: Năm 1994, Mandela được bầu làm Tổng thống Nam Phi, trở thành người da đen đầu tiên nắm giữ vị trí này.
Di sản của Nelson Mandela
Chấm dứt chế độ apartheid: Mandela đã đóng vai trò quan trọng trong việc chấm dứt chế độ apartheid, mang lại tự do và bình đẳng cho người dân Nam Phi.
Biểu tượng của hòa bình và hòa giải: Ông đã kêu gọi người dân Nam Phi tha thứ và hòa giải, góp phần xây dựng một quốc gia đa chủng tộc.
Ảnh hưởng toàn cầu: Mandela trở thành một biểu tượng của cuộc đấu tranh chống phân biệt chủng tộc trên toàn thế giới.
Những bài học rút ra từ cuộc đời của Nelson Mandela:
Sự kiên trì: Mandela đã dành cả cuộc đời cho cuộc đấu tranh, không bao giờ từ bỏ lý tưởng của mình.
Tình yêu thương và lòng khoan dung: Ông đã thể hiện tình yêu thương và lòng khoan dung đối với tất cả mọi người, kể cả những người từng đối xử tàn bạo với ông.
Quan trọng của hòa bình và hòa giải: Mandela đã cho thấy rằng hòa bình và hòa giải là con đường duy nhất để xây dựng một xã hội tốt đẹp.
Nelson Mandela qua đời vào ngày 5 tháng 12 năm 2013, nhưng di sản của ông vẫn còn sống mãi. Ông sẽ mãi là một nguồn cảm hứng cho những người đấu tranh cho công lý và bình đẳng trên toàn thế giới.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Lý thuyết Lịch sử 9 Bài 6: Các nước Châu Phi
Giải Vở bài tập Lịch sử 9 Bài 6: Các nước châu Âu
Câu 4:
03/10/2024Nước thực dân đặt chân đầu tiên lên đất Nam Phi là:
Đáp án đúng là: D
cũng có ảnh hưởng đến lịch sử Nam Phi, nhưng họ đến sau Hà Lan và có vai trò khác nhau trong quá trình hình thành và phát triển của đất nước này.
=> A sai
cũng có ảnh hưởng đến lịch sử Nam Phi, nhưng họ đến sau Hà Lan và có vai trò khác nhau trong quá trình hình thành và phát triển của đất nước này.
=> B sai
cũng có ảnh hưởng đến lịch sử Nam Phi, nhưng họ đến sau Hà Lan và có vai trò khác nhau trong quá trình hình thành và phát triển của đất nước này.
=> C sai
Năm 1662, người Hà Lan là nước thực dân đầu tiên đặt chân lên đất Nam Phi, lập ra xứ thuộc địa Kếp. (SGK SỬ 9/Tr.28)
=> D đúng
* kiến thức mở rộng
Lịch sử Nam Phi dưới thời kỳ thuộc địa Hà Lan
Sự khởi đầu của một đế chế nhỏ bé
Vào năm 1652, Công ty Đông Ấn Hà Lan (VOC) đã thành lập một trạm trung chuyển tại Mũi Hảo Vọng, ngày nay là Cape Town, với mục đích cung cấp thực phẩm và nước ngọt cho các tàu buôn trên tuyến đường biển đến Đông Ấn. Ban đầu, chỉ là một trạm dừng chân nhỏ bé, nhưng dần dần nơi đây trở thành một thuộc địa quan trọng của Hà Lan.
Jan van Riebeeck và những người định cư đầu tiên
Người Hà Lan đầu tiên đặt chân đến Nam Phi là Jan van Riebeeck. Ông được giao nhiệm vụ thành lập và quản lý trạm trung chuyển này. Những người định cư đầu tiên chủ yếu là các thủy thủ, thương nhân và nông dân Hà Lan. Họ bắt đầu trồng trọt, chăn nuôi và xây dựng các cơ sở hạ tầng đầu tiên.
Xung đột với người Khoikhoi
Người Hà Lan sớm phải đối mặt với những thách thức từ người Khoikhoi, dân tộc bản địa sinh sống tại vùng đất này. Xung đột giữa hai dân tộc diễn ra thường xuyên, chủ yếu xoay quanh vấn đề đất đai và gia súc.
Sự phát triển của thuộc địa
Thuộc địa Cape phát triển nhanh chóng trong thế kỷ 17 và 18. Người Hà Lan mở rộng lãnh thổ, thành lập các trang trại và phát triển nền kinh tế dựa trên nông nghiệp và chăn nuôi. Họ cũng bắt đầu buôn bán nô lệ từ các vùng khác của châu Phi.
Sự hình thành cộng đồng Boer
Những người nông dân Hà Lan di cư đến nội địa Nam Phi dần hình thành nên một cộng đồng riêng biệt, gọi là người Boer. Họ có lối sống đơn giản, tự cung tự cấp và rất bảo thủ. Người Boer xem mình là những người bảo vệ nền văn hóa và truyền thống Hà Lan ở vùng đất mới.
Ảnh hưởng của Hà Lan đến Nam Phi
Thời kỳ thuộc địa Hà Lan đã để lại những dấu ấn sâu sắc lên lịch sử và văn hóa Nam Phi. Một số di sản đáng kể bao gồm:
Ngôn ngữ: Tiếng Afrikaans, một biến thể của tiếng Hà Lan, trở thành ngôn ngữ chính của người Boer và sau này trở thành một trong những ngôn ngữ chính thức của Nam Phi.
Kiến trúc: Nhiều tòa nhà cổ kính ở Cape Town và các thành phố khác mang đậm phong cách kiến trúc Hà Lan.
Nông nghiệp: Người Hà Lan đã giới thiệu nhiều loại cây trồng và vật nuôi mới vào Nam Phi, đặt nền móng cho nền nông nghiệp hiện đại của đất nước này.
Tôn giáo: Đa số người Hà Lan ở Nam Phi theo đạo Tin Lành, ảnh hưởng đến đời sống tinh thần của người dân.
Kết thúc thời kỳ thuộc địa Hà Lan
Năm 1795, Anh Quốc chiếm đóng Cape Town để ngăn chặn sự mở rộng của Pháp ở châu Phi. Sau đó, thuộc địa này đổi chủ nhiều lần giữa Anh và Hà Lan. Cuối cùng, vào năm 1814, Anh chính thức sáp nhập Cape vào đế quốc của mình.
Tầm quan trọng của thời kỳ thuộc địa Hà Lan
Thời kỳ thuộc địa Hà Lan là một giai đoạn quan trọng trong lịch sử Nam Phi. Nó đã đặt nền móng cho sự phát triển của đất nước này về kinh tế, xã hội và văn hóa. Tuy nhiên, cũng chính giai đoạn này đã gieo những hạt giống cho những xung đột và bất bình đẳng về sau, đặc biệt là vấn đề phân biệt chủng tộc.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Câu 5:
03/10/2024Đầu thế kỉ XIX, Nam Phi chịu sự thống trị của nước thực dân nào?
Đáp án đúng là: A
Đến đầu thế kỉ XIX, người Anh đã chiếm xứ Kếp từ tay người Hà Lan. Năm 1910, Liên bang Nam Phi được thành lập nằm trong khối Liên hiệp Anh. (SGK SỬ 9/Tr.28)
=> A đúng
Hà Lan là quốc gia châu Âu đầu tiên đến Nam Phi và thành lập các thuộc địa ở đây. Tuy nhiên, đến đầu thế kỷ 19, tình hình đã thay đổi. Anh Quốc đã tăng cường ảnh hưởng của mình ở khu vực này và cuối cùng đã chiếm lấy các thuộc địa của Hà Lan.
=> B sai
Pháp cũng có các thuộc địa ở châu Phi, nhưng chủ yếu tập trung ở Bắc Phi và Tây Phi. Ảnh hưởng của Pháp ở Nam Phi không đáng kể so với Anh và Hà Lan.
=> C sai
Đức chỉ thực sự nổi lên như một cường quốc thực dân vào cuối thế kỷ 19. Vào đầu thế kỷ 19, Đức chưa có thuộc địa nào ở châu Phi.
=> D sai
* kiến thức mở rộng
Chiến tranh Boer: Cuộc xung đột đẫm máu vì vàng và quyền lực
Chiến tranh Boer là một chuỗi các cuộc xung đột vũ trang giữa Đế quốc Anh và các cộng hòa Boer ở Nam Phi vào cuối thế kỷ 19. Cuộc chiến này được chia thành hai giai đoạn chính: Chiến tranh Boer lần thứ nhất và Chiến tranh Boer lần thứ hai.
Nguyên nhân của chiến tranh
Vàng và kim cương: Việc phát hiện ra các mỏ vàng và kim cương lớn ở Transvaal (một trong hai cộng hòa Boer) đã thu hút sự chú ý của người Anh. Họ muốn kiểm soát những nguồn tài nguyên quý giá này.
Sự khác biệt về văn hóa và chính trị: Người Boer, hậu duệ của những người nông dân Hà Lan di cư đến Nam Phi, có lối sống và văn hóa khác biệt so với người Anh. Họ có khuynh hướng bảo thủ và muốn tự quản.
Mở rộng lãnh thổ: Đế quốc Anh luôn có tham vọng mở rộng lãnh thổ và củng cố quyền lực của mình ở châu Phi.
Diễn biến của chiến tranh
Chiến tranh Boer lần thứ nhất (1880-1881): Bắt đầu khi Anh cố gắng sáp nhập Transvaal. Người Boer đã chiến thắng một cách bất ngờ, buộc Anh phải công nhận độc lập của Transvaal.
Chiến tranh Boer lần thứ hai (1899-1902): Cuộc chiến này quy mô lớn hơn và kéo dài hơn. Anh Quốc đã huy động một lực lượng quân sự hùng hậu để xâm lược Transvaal và Orange Free State (một cộng hòa Boer khác). Người Boer đã sử dụng chiến thuật du kích để chống trả, gây nhiều khó khăn cho quân đội Anh. Tuy nhiên, cuối cùng, với sức mạnh vượt trội, Anh đã giành chiến thắng.
Hậu quả của chiến tranh
Thắng lợi của Anh: Anh Quốc đã sáp nhập Transvaal và Orange Free State, củng cố quyền kiểm soát của mình ở Nam Phi.
Thiệt hại nặng nề: Cuộc chiến gây ra nhiều tổn thất về người và của cho cả hai bên. Người Boer phải chịu đựng những mất mát lớn về đất đai, gia đình và tài sản.
Các trại tập trung: Quân đội Anh đã lập ra các trại tập trung để giam giữ phụ nữ và trẻ em Boer. Điều kiện sống trong các trại này rất khắc nghiệt, gây ra nhiều cái chết.
Ảnh hưởng lâu dài: Chiến tranh Boer để lại những vết thương sâu sắc trong lòng người dân Nam Phi và gây ra những xung đột kéo dài giữa người Boer và người Anh.
Ý nghĩa lịch sử
Chiến tranh Boer là một trong những cuộc xung đột lớn đầu tiên của thế kỷ 20. Nó cho thấy sự tàn khốc của chiến tranh hiện đại và những hậu quả lâu dài của chủ nghĩa thực dân. Cuộc chiến này cũng đã làm nổi bật sự khác biệt về văn hóa và chính trị giữa các dân tộc ở Nam Phi.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Lý thuyết Lịch sử 9 Bài 6: Các nước Châu Phi
Giải Vở bài tập Lịch sử 9 Bài 6: Các nước châu Âu
Câu 6:
03/10/2024Tổ chức chính trị nào đã lãnh đạo nhân dân Nam Phi đấu tranh chống chế độ phân biệt chủng tộc?
Đáp án đúng là: A
Dưới sự lãnh đạo của tổ chức “Đại hội dân tộc Phi” (ANC), đứng đầu là Nenxơn Man-đê-la, người da đen đã bền bỉ tiến hành cuộc đấu tranh dòi thủ tiêu chế độ phân biệt chủng tộc (Apacthai). (SGK SỬ 9/Tr.28)
=> A đúng
Đây là một tổ chức liên lục địa nhằm thúc đẩy hợp tác và đoàn kết giữa các quốc gia châu Phi, không phải là một đảng chính trị cụ thể của một quốc gia.
=> B sai
Tổ chức này được thành lập vào năm 2001 và là sự kế thừa của Tổ chức thống nhất châu Phi. Nó cũng không phải là một đảng chính trị.
=> C sai
Đây không phải là một tổ chức thực tế.
=> D sai
* kiến thức mở rộng
Cuộc đấu tranh chống apartheid ở Nam Phi: Một hành trình dài đến tự do
Apartheid là một hệ thống phân biệt chủng tộc cực đoan từng tồn tại ở Nam Phi, chia cắt người dân dựa trên màu da. Hệ thống này đã tạo ra những bất công sâu sắc và phân biệt đối xử đối với người da đen.
Đại hội Dân tộc Phi (ANC) và cuộc đấu tranh chống apartheid
Vai trò trung tâm của ANC: Đại hội Dân tộc Phi (ANC) là tổ chức chính trị đã lãnh đạo cuộc đấu tranh chống apartheid trong nhiều thập kỷ. ANC đã vận động, tổ chức các cuộc biểu tình, bãi công và các hình thức đấu tranh khác để đòi quyền bình đẳng.
Nelson Mandela: Biểu tượng của cuộc đấu tranh: Nelson Mandela, một trong những lãnh đạo nổi bật nhất của ANC, đã trở thành biểu tượng của cuộc đấu tranh chống apartheid trên toàn thế giới. Ông đã dành phần lớn cuộc đời mình cho việc đấu tranh vì tự do và bình đẳng cho người dân Nam Phi.
Các hình thức đấu tranh:
Biểu tình hòa bình: ANC đã tổ chức nhiều cuộc biểu tình hòa bình để phản đối các chính sách phân biệt chủng tộc.
Bãi công: Các cuộc bãi công đã gây ra những tổn thất lớn cho nền kinh tế Nam Phi và gây áp lực lên chính quyền.
Đấu tranh vũ trang: Khi các hình thức đấu tranh hòa bình không mang lại hiệu quả, một bộ phận của ANC đã chuyển sang đấu tranh vũ trang.
Chiến dịch bất hợp tác: Người dân Nam Phi đã tham gia vào các chiến dịch bất hợp tác để làm suy yếu chế độ apartheid.
Những thách thức và đàn áp
Bạo lực của chính quyền: Chính quyền apartheid đã sử dụng bạo lực để đàn áp các cuộc biểu tình và bắt bớ các nhà hoạt động chống apartheid.
Cấm đoán các tổ chức: ANC và nhiều tổ chức khác đã bị cấm hoạt động.
Tù đày chính trị: Hàng ngàn người, trong đó có Nelson Mandela, đã bị bắt giam và kết án tù.
Kết thúc của apartheid và một Nam Phi mới
Áp lực quốc tế: Cộng đồng quốc tế đã áp đặt các lệnh trừng phạt kinh tế lên Nam Phi để gây áp lực lên chính quyền apartheid.
Đàm phán và chuyển giao quyền lực: Sau nhiều năm đấu tranh, cuối cùng đã có những cuộc đàm phán giữa chính phủ và ANC.
Bầu cử tự do đầu tiên: Năm 1994, Nam Phi đã tổ chức cuộc bầu cử tự do đầu tiên và đa chủng tộc. Nelson Mandela đã trở thành tổng thống đầu tiên da đen của Nam Phi.
Di sản của cuộc đấu tranh
Cuộc đấu tranh chống apartheid ở Nam Phi là một trong những cuộc đấu tranh vì dân quyền lớn nhất trong lịch sử. Nó đã truyền cảm hứng cho các phong trào đấu tranh cho dân chủ và bình đẳng trên toàn thế giới.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Lý thuyết Lịch sử 9 Bài 6: Các nước Châu Phi
Giải Vở bài tập Lịch sử 9 Bài 6: Các nước châu Âu
Câu 7:
03/10/2024Chiến lược nào được chính phủ Nam Phi đề ra nhằm xóa bỏ chế độ Apacthai về kinh tế?
Đáp án đúng là: B
Đây chỉ là một phần của chiến lược tổng thể. Việc phân phối lại tài sản và cơ hội kinh tế quan trọng hơn.
=> A sai
Năm 1996, chính phủ Nam Phi đã đưa ra chiến lược kinh tế vĩ mô với tên gọi “Tăng trưởng, việc làm và phân phối lại” nhằm phát triển sản xuất, giải quyết việc làm, cải thiện mức sống của người da đen, xóa bỏ chế độ Apacthai về kinh tế vốn còn tồn tại với người da đen. (SGK SỬ 9/Tr.29)
=> B đúng
Mục tiêu cuối cùng là đạt được bình đẳng kinh tế, nhưng chiến lược này cụ thể hóa cách thức để đạt được mục tiêu đó.
=> C sai
Tăng trưởng bền vững là một mục tiêu quan trọng, nhưng nó không bao gồm các yếu tố về việc làm và phân phối lại.
=> D sai
* kiến thức mở rộng
Tình hình thất nghiệp ở Nam Phi hiện nay: Một thách thức dai dẳng
Tỷ lệ thất nghiệp ở Nam Phi vẫn là một trong những vấn đề xã hội cấp bách nhất, đặc biệt sau khi kết thúc chế độ apartheid. Mặc dù chính phủ đã nỗ lực rất nhiều để giải quyết vấn đề này, nhưng tỷ lệ thất nghiệp vẫn ở mức cao và gây ra nhiều hệ lụy xã hội.
Nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng thất nghiệp cao ở Nam Phi:
Di sản của chế độ apartheid: Hệ thống phân biệt chủng tộc đã tạo ra một khoảng cách kinh tế sâu sắc giữa người da trắng và người da đen. Người da đen thường bị hạn chế tiếp cận giáo dục và các cơ hội việc làm tốt.
Cơ cấu kinh tế: Kinh tế Nam Phi phụ thuộc nhiều vào một số ngành công nghiệp nhất định, như khai khoáng. Sự suy giảm của các ngành công nghiệp này đã dẫn đến mất việc làm hàng loạt.
Tăng trưởng kinh tế chậm: Tốc độ tăng trưởng kinh tế của Nam Phi trong những năm gần đây khá chậm, không đủ để tạo ra đủ việc làm mới.
Thiếu kỹ năng: Nhiều người lao động ở Nam Phi thiếu các kỹ năng cần thiết để đáp ứng nhu cầu của thị trường lao động hiện đại.
Đại dịch COVID-19: Đại dịch đã gây ra một cú sốc lớn đối với nền kinh tế Nam Phi, làm gia tăng tình trạng thất nghiệp.
Hậu quả của tình trạng thất nghiệp cao:
Nghèo đói: Tỷ lệ thất nghiệp cao dẫn đến nghèo đói gia tăng, làm trầm trọng thêm bất bình đẳng xã hội.
Tội phạm: Tình trạng thất nghiệp có thể thúc đẩy tội phạm và các hành vi vi phạm pháp luật khác.
Bất ổn xã hội: Sự bất mãn của người dân trước tình hình kinh tế khó khăn có thể dẫn đến các cuộc biểu tình và bất ổn xã hội.
Những nỗ lực của chính phủ:
Chính phủ Nam Phi đã thực hiện một số biện pháp để giải quyết vấn đề thất nghiệp, bao gồm:
Chương trình tạo việc làm: Tạo ra các chương trình đào tạo và tạo việc làm, đặc biệt cho thanh niên.
Hỗ trợ doanh nghiệp nhỏ và vừa: Khuyến khích phát triển doanh nghiệp nhỏ và vừa để tạo ra nhiều việc làm hơn.
Đầu tư vào cơ sở hạ tầng: Đầu tư vào các dự án cơ sở hạ tầng để tạo ra việc làm và thúc đẩy tăng trưởng kinh tế.
Cải cách giáo dục: Cải cách hệ thống giáo dục để cung cấp cho người lao động những kỹ năng cần thiết để đáp ứng nhu cầu của thị trường.
Tuy nhiên, việc giải quyết vấn đề thất nghiệp ở Nam Phi là một quá trình dài và phức tạp, đòi hỏi sự nỗ lực không ngừng của chính phủ, doanh nghiệp và xã hội.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Câu 8:
03/10/2024Mục tiêu xóa bỏ "chế độ A-pác-thai về kinh tế" là của quốc gia nào?
Đáp án đúng là: C
Cuba trải qua cuộc cách mạng xã hội chủ nghĩa và đối mặt với nhiều thách thức kinh tế do cấm vận của Mỹ. Mặc dù Cuba cũng có những bất bình đẳng xã hội, nhưng không có một hệ thống phân biệt chủng tộc chặt chẽ và được tổ chức hóa như apartheid ở Nam Phi.
=> A sai
Angola từng là thuộc địa của Bồ Đào Nha và trải qua cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc. Sau khi giành độc lập, Angola phải đối mặt với nhiều vấn đề như xung đột nội chiến, nghèo đói và xây dựng lại đất nước. Mặc dù có những bất bình đẳng xã hội, nhưng vấn đề chính của Angola không phải là xóa bỏ một hệ thống phân biệt chủng tộc như apartheid.
=> B sai
Năm 1996, chính phủ Nam Phi đã đưa ra chiến lược kinh tế vĩ mô với tên gọi “Tăng trưởng, việc làm và phân phối lại” nhằm phát triển sản xuất, giải quyết việc làm, cải thiện mức sống của người da đen, xóa bỏ chế độ Apacthai về kinh tế vốn còn tồn tại với người da đen. (SGK SỬ 9/Tr.29)
=> C đúng
Algeria cũng trải qua cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc chống lại thực dân Pháp. Sau khi giành độc lập, Algeria tập trung vào việc xây dựng lại đất nước và đối mặt với nhiều thách thức kinh tế. Giống như Angola, vấn đề chính của Algeria không phải là xóa bỏ một hệ thống phân biệt chủng tộc được tổ chức chặt chẽ như apartheid.
=> D sai
* kiến thức mở rộng
Vai trò của cộng đồng quốc tế trong việc hỗ trợ Nam Phi vượt qua giai đoạn chuyển đổi
Cộng đồng quốc tế đã đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong việc hỗ trợ Nam Phi vượt qua giai đoạn chuyển đổi sau khi chấm dứt chế độ apartheid. Sự hỗ trợ này đã diễn ra dưới nhiều hình thức và mang lại những tác động tích cực đến quá trình xây dựng một xã hội mới ở Nam Phi.
Dưới đây là một số vai trò chính của cộng đồng quốc tế:
Áp lực quốc tế lên chế độ apartheid: Trước khi chế độ apartheid sụp đổ, cộng đồng quốc tế đã áp đặt các lệnh trừng phạt kinh tế lên Nam Phi, gây áp lực lên chính quyền và góp phần thúc đẩy quá trình đàm phán.
Hỗ trợ tài chính: Sau khi chế độ apartheid chấm dứt, nhiều quốc gia và tổ chức quốc tế đã cung cấp viện trợ tài chính cho Nam Phi để hỗ trợ các chương trình phát triển kinh tế, xã hội và xây dựng lại đất nước.
Hỗ trợ kỹ thuật: Cộng đồng quốc tế đã cung cấp hỗ trợ kỹ thuật trong nhiều lĩnh vực như xây dựng thể chế, đào tạo nhân lực, phát triển nông nghiệp, bảo vệ môi trường...
Hỗ trợ nhân đạo: Các tổ chức phi chính phủ quốc tế đã cung cấp viện trợ nhân đạo cho những người dân bị ảnh hưởng bởi chế độ apartheid, đặc biệt là người da đen.
Hỗ trợ ngoại giao: Cộng đồng quốc tế đã tạo điều kiện thuận lợi cho Nam Phi tham gia vào các tổ chức quốc tế và tăng cường quan hệ ngoại giao với các nước khác.
Những tác động tích cực của sự hỗ trợ này:
Thúc đẩy quá trình chuyển đổi: Sự hỗ trợ của cộng đồng quốc tế đã tạo điều kiện thuận lợi cho quá trình chuyển đổi từ một xã hội phân biệt chủng tộc sang một xã hội dân chủ và đa nguyên.
Giảm nghèo đói: Viện trợ tài chính và kỹ thuật đã giúp Nam Phi giảm nghèo đói và cải thiện chất lượng cuộc sống của người dân.
Xây dựng lại đất nước: Cộng đồng quốc tế đã hỗ trợ Nam Phi xây dựng lại cơ sở hạ tầng, phát triển kinh tế và tạo ra các cơ hội việc làm mới.
Củng cố hòa bình và ổn định: Sự tham gia của cộng đồng quốc tế đã góp phần củng cố hòa bình và ổn định ở Nam Phi.
Tuy nhiên, quá trình chuyển đổi của Nam Phi vẫn còn nhiều thách thức, như:
Bất bình đẳng kinh tế: Mặc dù đã có nhiều tiến bộ, nhưng bất bình đẳng kinh tế vẫn là một vấn đề lớn ở Nam Phi.
Tỷ lệ thất nghiệp cao: Tỷ lệ thất nghiệp, đặc biệt ở giới trẻ, vẫn còn rất cao.
Tội phạm: Tội phạm vẫn là một vấn đề nghiêm trọng ở một số khu vực.
Để giải quyết những thách thức này, Nam Phi cần tiếp tục nhận được sự hỗ trợ của cộng đồng quốc tế, đồng thời tăng cường nỗ lực nội tại để xây dựng một xã hội công bằng và phát triển bền vững.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Câu 9:
03/10/2024Tổ chức nào ở châu Phi đóng vai trò chủ yếu trong việc giải quyết các vấn đề kinh tế - chính trị ở khu vực?
Đáp án đúng là: A
Trong những năm gần đây, các nước châu Phi đang nỗ lực cùng nhau giả
=> A đúng
Đây không phải là một tổ chức hiện hữu. Có thể bạn đang nhầm lẫn với các khối kinh tế khu vực như Cộng đồng Kinh tế các quốc gia Tây Phi (ECOWAS) hay Cộng đồng phát triển các quốc gia phía Nam châu Phi (SADC).
=> B sai
Đây cũng không phải là một tổ chức hiện hữu.
=> C sai
Đây là một khái niệm quá rộng và không chỉ định một tổ chức cụ thể nào.
=> D sai
* kiến thức mở rộng
Liên minh Châu Phi (AU) là một tổ chức đa diện với nhiều hoạt động đa dạng nhằm thúc đẩy sự phát triển và đoàn kết của châu lục.
1. Xúc tiến Hòa bình và An ninh:
Lực lượng gìn giữ hòa bình: AU đã triển khai các lực lượng gìn giữ hòa bình đến nhiều quốc gia để ổn định tình hình, ngăn chặn xung đột và hỗ trợ quá trình hòa giải.
Hệ thống cảnh báo sớm: AU xây dựng hệ thống cảnh báo sớm để phát hiện các dấu hiệu của xung đột và đưa ra các biện pháp phòng ngừa kịp thời.
Đối thoại và hòa giải: AU tổ chức các cuộc đối thoại và hòa giải để giúp các bên xung đột tìm ra giải pháp hòa bình.
2. Phát triển Kinh tế:
Khu vực mậu dịch tự do châu Phi (AfCFTA): AU đang thúc đẩy việc thành lập AfCFTA nhằm tạo ra một thị trường chung lớn nhất thế giới, tăng cường thương mại và đầu tư giữa các nước châu Phi.
Hỗ trợ phát triển nông nghiệp: AU tập trung vào việc phát triển nông nghiệp để đảm bảo an ninh lương thực và tăng thu nhập cho nông dân.
Xây dựng cơ sở hạ tầng: AU hỗ trợ các dự án xây dựng cơ sở hạ tầng như đường xá, cảng biển, sân bay để thúc đẩy giao thương và phát triển kinh tế.
3. Phát triển Xã hội:
Giáo dục và đào tạo: AU khuyến khích đầu tư vào giáo dục và đào tạo để nâng cao chất lượng nguồn nhân lực.
Y tế: AU tập trung vào việc cải thiện hệ thống y tế, phòng chống dịch bệnh và tăng cường tiếp cận dịch vụ y tế cho người dân.
Phát triển bền vững: AU thúc đẩy phát triển bền vững, bảo vệ môi trường và ứng phó với biến đổi khí hậu.
4. Hợp tác Quốc tế:
Đại diện châu Phi: AU đại diện cho châu Phi trong các diễn đàn quốc tế như Liên Hợp Quốc để bảo vệ lợi ích của châu lục.
Hợp tác với các đối tác phát triển: AU hợp tác với các đối tác phát triển như Liên minh châu Âu, Mỹ, Trung Quốc để huy động nguồn lực và hỗ trợ cho các hoạt động của mình.
Các Thách thức và Cơ hội:
Mặc dù đã đạt được nhiều thành tựu, AU vẫn còn đối mặt với nhiều thách thức như:
- Xung đột vũ trang: Nhiều khu vực ở châu Phi vẫn xảy ra xung đột vũ trang, gây ảnh hưởng đến sự ổn định và phát triển của lục địa.
- Nghèo đói: Mức độ nghèo đói vẫn còn cao ở nhiều quốc gia châu Phi.
- Bất ổn chính trị: Một số quốc gia châu Phi vẫn trải qua những bất ổn chính trị.
Tuy nhiên, với sự đoàn kết và quyết tâm của các quốc gia thành viên, cùng với sự hỗ trợ của cộng đồng quốc tế, AU có tiềm năng lớn để vượt qua những thách thức và xây dựng một châu Phi thống nhất, hòa bình và thịnh vượng.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Lý thuyết Lịch sử 9 Bài 6: Các nước Châu Phi
Giải Vở bài tập Lịch sử 9 Bài 6: Các nước châu Âu
Câu 10:
03/10/2024Đâu không phải là điều kiện khách quan tác động đến sự bùng nổ phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi sau Chiến tranh thế giới thứ hai (1939-1945)
Đáp án đúng là: D
Chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc với sự sụp đổ của chủ nghĩa phát xít, làm suy yếu hệ thống thuộc địa của các nước đế quốc, tạo cơ hội cho các dân tộc thuộc địa đấu tranh giành độc lập.
=> A sai
Chiến tranh thế giới thứ hai đã làm suy giảm đáng kể sức mạnh của các đế quốc thực dân như Anh, Pháp. Điều này khiến chúng không còn đủ khả năng để duy trì hệ thống thuộc địa ở châu Phi.
=> B sai
Sự thành công của các cuộc cách mạng giải phóng dân tộc ở các nước châu Á đã cổ vũ và tạo động lực cho nhân dân châu Phi đấu tranh.
=> C sai
Sự phát triển về ý thức dân tộc của các quốc gia ở châu Phi không phải là điều kiện khách quan thuận lợi, mà là điều kiện chủ quan để phong trào giải phóng dân tộc bùng nổ và giành thắng lợi sau Chiến tranh thế giới thứ hai (1939-1945).
=> D đúng
* kiến thức mở rộng
Sự phát triển về ý thức dân tộc của các quốc gia ở châu Phi
Ý thức dân tộc là một yếu tố vô cùng quan trọng đã thúc đẩy phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi. Nó là niềm tin vào sự thống nhất, độc lập và phát triển của một dân tộc, khát vọng thoát khỏi ách thống trị của thực dân và xây dựng một tương lai tươi sáng hơn.
Nguyên nhân hình thành và phát triển ý thức dân tộc ở châu Phi:
Ách thống trị của thực dân: Sự bóc lột tàn bạo, phân biệt đối xử của các nước thực dân đã gây ra sự căm phẫn sâu sắc trong lòng người dân châu Phi, khơi dậy ý thức đấu tranh giành độc lập.
Ảnh hưởng của các cuộc cách mạng tư sản và xã hội chủ nghĩa: Các cuộc cách mạng tư sản ở châu Âu và cuộc cách mạng xã hội chủ nghĩa ở Nga đã truyền cảm hứng cho nhân dân châu Phi, cung cấp cho họ những lý tưởng về tự do, bình đẳng và bác ái.
Sự ra đời và phát triển của các tổ chức chính trị: Các tổ chức chính trị đã đóng vai trò quan trọng trong việc tập hợp quần chúng, tuyên truyền lý tưởng độc lập và lãnh đạo các cuộc đấu tranh.
Sự phát triển của nền văn hóa dân tộc: Văn hóa dân tộc đã đóng vai trò như một chất keo gắn kết cộng đồng, khơi dậy lòng tự hào dân tộc và ý thức về bản sắc riêng.
Biểu hiện của ý thức dân tộc ở châu Phi:
Các phong trào đấu tranh: Người dân châu Phi đã tiến hành nhiều cuộc đấu tranh vũ trang và phi vũ trang để giành độc lập.
Sự ra đời của các đảng phái chính trị: Các đảng phái chính trị đã trở thành lực lượng nòng cốt trong cuộc đấu tranh giành độc lập.
Sự phát triển của văn học, nghệ thuật: Văn học, nghệ thuật đã phản ánh tinh thần yêu nước, khát vọng độc lập của nhân dân.
Sự hình thành của các phong tục, tập quán dân tộc: Người dân châu Phi đã bảo tồn và phát triển các phong tục, tập quán dân tộc để khẳng định bản sắc riêng.
Ý nghĩa của ý thức dân tộc:
Động lực cho cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc: Ý thức dân tộc là động lực mạnh mẽ thúc đẩy nhân dân châu Phi đấu tranh giành độc lập.
Nền tảng cho sự phát triển của các quốc gia châu Phi: Ý thức dân tộc là nền tảng để xây dựng một quốc gia độc lập, thống nhất và phát triển.
Góp phần vào sự đa dạng và phong phú của văn hóa nhân loại: Mỗi dân tộc châu Phi đều có một nền văn hóa độc đáo, góp phần làm phong phú thêm kho tàng văn hóa nhân loại.
Kết luận:
Ý thức dân tộc là một yếu tố nội sinh quan trọng đã đóng vai trò quyết định trong sự thành công của các cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc ở châu Phi. Nó không chỉ là động lực thúc đẩy các cuộc đấu tranh mà còn là nền tảng để xây dựng các quốc gia độc lập, thống nhất và phát triển.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Câu 11:
03/10/2024Đặc điểm chung của tình hình kinh tế- xã hội châu Phi sau khi giành độc lập là gì?
Đáp án đúng là: B
Điều này không phản ánh đúng thực tế của hầu hết các quốc gia châu Phi sau khi giành độc lập.
=> A sai
Các nước châu Phi bước vào thời kì xây dựng đất nước. Mặc dù đạt được một số thành tựu nhưng rất nhiều nước châu Phi vẫn trong tình trạng lạc hậu, không ổn định và khó khăn do xung đột, đảo chính, nội chiến diễn ra liên miên. (SGK SỬ 9/Tr.26)
=> B đúng
Mặc dù một số quốc gia có những bước tiến trong phát triển kinh tế, nhưng tình hình chính trị bất ổn vẫn là trở ngại lớn đối với sự phát triển bền vững.
=> C sai
Ít quốc gia châu Phi có thể duy trì được sự ổn định chính trị trong thời gian dài sau khi giành độc lập.
=> D sai
* kiến thức mở rộng
Các nguyên nhân sâu xa dẫn đến tình trạng bất ổn ở châu Phi
Sau khi giành độc lập, nhiều quốc gia châu Phi phải đối mặt với những thách thức to lớn, dẫn đến tình trạng bất ổn kéo dài. Các nguyên nhân sâu xa có thể kể đến như:
1. Di sản của chế độ thuộc địa:
Vẽ ranh giới tùy tiện: Các cường quốc thực dân đã chia cắt châu Phi một cách tùy tiện, không tôn trọng các đặc trưng văn hóa, xã hội và lịch sử của từng dân tộc, dẫn đến các xung đột sắc tộc, tôn giáo.
Kinh tế lệ thuộc: Các nền kinh tế châu Phi bị lệ thuộc vào các nước mẹ, tập trung vào sản xuất nguyên liệu thô, thiếu đa dạng hóa và công nghiệp hóa.
Cơ sở hạ tầng yếu kém: Hệ thống giao thông, thông tin, y tế và giáo dục còn lạc hậu, hạn chế khả năng phát triển của các quốc gia.
2. Xung đột sắc tộc, tôn giáo:
Đa dạng về sắc tộc, tôn giáo: Châu Phi là một lục địa đa dạng về sắc tộc và tôn giáo, tạo điều kiện cho các xung đột nổ ra.
Tranh chấp lãnh thổ: Các tranh chấp về lãnh thổ, tài nguyên thiên nhiên giữa các nhóm sắc tộc, tôn giáo gây ra xung đột kéo dài.
Sự can thiệp của các thế lực bên ngoài: Các thế lực bên ngoài đôi khi lợi dụng những khác biệt sắc tộc, tôn giáo để can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia châu Phi, làm trầm trọng thêm tình hình.
3. Tham nhũng và quản lý yếu kém:
Tham nhũng tràn lan: Tham nhũng đã trở thành một vấn nạn nghiêm trọng ở nhiều quốc gia châu Phi, làm suy yếu niềm tin của người dân vào chính phủ và kìm hãm sự phát triển kinh tế.
Quản lý yếu kém: Thiếu năng lực quản lý, thiếu minh bạch trong các hoạt động của chính phủ đã dẫn đến lãng phí tài nguyên, bất công xã hội và làm tăng nguy cơ bất ổn.
4. Can thiệp của các thế lực bên ngoài:
Cuộc chiến tranh lạnh: Cuộc chiến tranh lạnh đã kéo dài đến châu Phi, các cường quốc lớn đã lợi dụng các xung đột nội bộ để tăng cường ảnh hưởng của mình, làm phức tạp thêm tình hình.
Tranh giành ảnh hưởng: Các nước lớn vẫn tiếp tục tranh giành ảnh hưởng ở châu Phi, gây ra sự chia rẽ và bất ổn.
5. Biến đổi khí hậu và các vấn đề môi trường:
Hạn hán, đói kém: Biến đổi khí hậu gây ra hạn hán, sạt lở đất, làm giảm sản lượng nông nghiệp, dẫn đến đói kém và xung đột.
Tài nguyên thiên nhiên cạn kiệt: Việc khai thác tài nguyên thiên nhiên bừa bãi đã gây ra nhiều hậu quả nghiêm trọng, làm tăng nguy cơ xung đột.
6. Nợ nước ngoài:
Gánh nặng nợ: Nhiều quốc gia châu Phi phải gánh chịu một khoản nợ nước ngoài lớn, làm hạn chế khả năng đầu tư vào phát triển kinh tế.
Điều kiện ràng buộc: Các điều kiện đi kèm với các khoản vay thường gây ra nhiều khó khăn cho các quốc gia châu Phi, làm gia tăng bất bình đẳng xã hội.
Tóm lại, tình hình bất ổn ở châu Phi là kết quả của nhiều nguyên nhân phức tạp, đan xen nhau. Để giải quyết vấn đề này, cần có những giải pháp toàn diện, bao gồm cả việc giải quyết các vấn đề di sản từ quá khứ, xây dựng các thể chế dân chủ, phát triển kinh tế bền vững và tăng cường hợp tác quốc tế
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Lý thuyết Lịch sử 9 Bài 6: Các nước Châu Phi
Giải Vở bài tập Lịch sử 9 Bài 6: Các nước châu Âu
Câu 12:
03/10/2024Nguyên nhân chủ yếu dẫn đến tình trạng không ổn định ở châu Phi từ cuối những năm 80 của thế kỉ XX là:
Đáp án đúng là: A
Từ cuối những năm 80 của thế kỉ XX là do các cuộc xung đột, nội chiến sắc tộc, tôn giáo; tình trạng đói nghèo, nợ nần chồng chất và các loại dịch bệnh hoành hành. (SGK SỬ 9/Tr.26)
=> A đúng
Mặc dù sự can thiệp của các nước lớn vẫn tiếp tục diễn ra, nhưng nó chủ yếu là để khai thác tài nguyên và bảo vệ lợi ích của mình, chứ không phải là nguyên nhân gốc rễ của các cuộc xung đột.
=> B sai
Di sản của chủ nghĩa thực dân là một nguyên nhân quan trọng, nhưng nó đã tồn tại từ lâu và không phải là nguyên nhân chính gây ra tình trạng bất ổn trong giai đoạn cuối những năm 80 của thế kỷ XX.
=> C sai
Mặc dù chiến tranh lạnh đã kết thúc, nhưng những hậu quả của nó vẫn còn tồn tại, nhưng không phải là nguyên nhân chủ yếu gây ra các cuộc xung đột trong giai đoạn này.
=> D sai
* kiến thức mở rộng
Tuyệt vời! Chúng ta cùng đi sâu hơn vào những yếu tố khác góp phần vào tình trạng bất ổn ở châu Phi nhé.
Các yếu tố khác liên quan đến tình hình bất ổn ở châu Phi:
Ngoài những yếu tố đã đề cập ở trên, còn nhiều yếu tố khác cũng tác động đáng kể đến tình hình bất ổn ở châu Phi, bao gồm:
1. Biến đổi khí hậu:
Hạn hán, lũ lụt: Biến đổi khí hậu gây ra các hiện tượng cực đoan như hạn hán, lũ lụt, làm giảm sản lượng nông nghiệp, gây ra đói kém và xung đột tranh chấp tài nguyên.
Mức nước biển dâng: Nhiều quốc gia châu Phi ven biển phải đối mặt với nguy cơ mất đất do mực nước biển dâng, gây ra di cư hàng loạt và xung đột.
2. Buôn lậu vũ khí và ma túy:
Tài trợ cho các nhóm vũ trang: Buôn lậu vũ khí và ma túy cung cấp nguồn tài chính cho các nhóm vũ trang, kéo dài các cuộc xung đột.
Làm suy yếu chính phủ: Hoạt động buôn lậu làm suy yếu khả năng kiểm soát của chính phủ, tạo điều kiện cho các nhóm phi pháp hoạt động.
3. Khủng bố:
Mối đe dọa an ninh: Các tổ chức khủng bố lợi dụng tình hình bất ổn để hoạt động, gây ra những vụ tấn công khủng khiếp, làm gia tăng nỗi sợ hãi và bất ổn.
Gây chia rẽ: Khủng bố gây ra sự chia rẽ giữa các cộng đồng, làm suy yếu sự đoàn kết của quốc gia.
4. Thiếu các thể chế dân chủ:
Tham nhũng: Tham nhũng tràn lan làm suy yếu niềm tin của người dân vào chính phủ, tạo điều kiện cho các cuộc biểu tình và bạo loạn.
Vi phạm nhân quyền: Việc vi phạm nhân quyền một cách hệ thống làm gia tăng bất mãn xã hội.
5. Sự can thiệp của các thế lực bên ngoài:
Tranh giành ảnh hưởng: Các cường quốc lớn vẫn tiếp tục tranh giành ảnh hưởng ở châu Phi, gây ra sự chia rẽ và bất ổn.
Khai thác tài nguyên: Các công ty đa quốc gia khai thác tài nguyên một cách bóc lột, gây ra ô nhiễm môi trường và bất bình đẳng xã hội.
Những thách thức trong việc giải quyết tình hình bất ổn ở châu Phi:
Tính phức tạp của vấn đề: Các vấn đề ở châu Phi có tính chất phức tạp, đan xen nhau, khó có thể giải quyết trong ngắn hạn.
Thiếu nguồn lực: Các quốc gia châu Phi thiếu nguồn lực tài chính và con người để giải quyết các vấn đề của mình.
Sự can thiệp của các thế lực bên ngoài: Sự can thiệp của các thế lực bên ngoài làm phức tạp thêm tình hình.
Giải pháp:
Để giải quyết tình hình bất ổn ở châu Phi, cần có những giải pháp toàn diện, bao gồm:
Xây dựng các thể chế dân chủ: Tăng cường tính minh bạch và trách nhiệm của chính phủ, bảo vệ nhân quyền và pháp quyền.
Phát triển kinh tế: Đầu tư vào giáo dục, y tế, cơ sở hạ tầng để tạo việc làm và giảm nghèo đói.
Xây dựng hòa bình: Thúc đẩy đối thoại và hòa giải giữa các cộng đồng, giải quyết các tranh chấp một cách hòa bình.
Hợp tác quốc tế: Tăng cường hợp tác quốc tế để hỗ trợ châu Phi về tài chính, kỹ thuật và xây dựng hòa bình.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Lý thuyết Lịch sử 9 Bài 6: Các nước Châu Phi
Giải Vở bài tập Lịch sử 9 Bài 6: Các nước châu Âu
Câu 13:
03/10/2024Chế độ Apácthai Là sự phân biệt con người dựa trên
Đáp án đúng là: B
Chế độ Apartheid không dựa trên sự phân biệt về tài sản.
=> A sai
Apacthai (tiếng Hà Lan: Apartheid) là chính sách phân biệt chủng tộc trước đây đã được tiến hành ở Nam Phi. Từ apartheid trong tiếng Hà Lan dùng ở châu Phi có nghĩa là sự riêng biệt, nó miêu tả sự phân chia chủng tộc giữa thiểu số người da trắng và phần đông dân số người da đen
=> B đúng
Chế độ này không phân biệt dựa trên vùng miền.
=> C sai
Chế độ Apartheid không dựa trên sự phân biệt về tôn giáo.
=> D sai
* kiến thức mở rộng
Chế độ Apartheid là gì?
Định nghĩa: Apartheid là một hệ thống phân biệt chủng tộc cực kỳ nghiêm ngặt, từng tồn tại ở Nam Phi. Nó phân chia dân cư thành các nhóm chủng tộc khác nhau và phân bổ quyền lợi, nghĩa vụ, không gian sống một cách bất bình đẳng.
Đặc điểm chính:
Phân chia chủng tộc: Người dân bị phân loại rõ ràng theo chủng tộc (da trắng, da đen, người da màu, người châu Á) và mỗi nhóm được gán cho một vị trí xã hội nhất định.
Phân biệt đối xử: Người da trắng có quyền lực tối cao, trong khi người da đen và các nhóm thiểu số khác bị tước đoạt quyền lợi cơ bản như quyền bầu cử, quyền tự do di chuyển, quyền sở hữu tài sản.
Phân biệt về không gian: Các khu vực đô thị và nông thôn bị phân chia theo chủng tộc, người da đen bị buộc phải sống trong các khu ổ chuột, không có cơ sở hạ tầng và dịch vụ công đầy đủ.
Bạo lực và đàn áp: Chính quyền apartheid sử dụng bạo lực để đàn áp các cuộc biểu tình và phong trào đấu tranh của người da đen.
Tại sao apartheid lại là một hình thức phân biệt đối xử?
Vi phạm nhân quyền: Apartheid vi phạm nghiêm trọng các quyền cơ bản của con người như quyền bình đẳng, quyền tự do, quyền sống.
Gây ra bất công xã hội: Hệ thống này tạo ra một xã hội bất công, nơi một số ít người được hưởng mọi quyền lợi trong khi đa số phải chịu đựng sự áp bức, bóc lột.
Phản khoa học: Apartheid dựa trên những quan niệm sai lầm về chủng tộc, cho rằng một chủng tộc nào đó vượt trội hơn các chủng tộc khác.
Hậu quả của chế độ apartheid:
Xung đột và bạo lực: Chế độ apartheid đã gây ra những cuộc xung đột và bạo lực kéo dài, cướp đi sinh mạng của hàng ngàn người.
Phát triển kinh tế chậm chạp: Sự phân biệt đối xử đã kìm hãm sự phát triển kinh tế của Nam Phi, làm gia tăng nghèo đói và bất bình đẳng.
Ảnh hưởng đến hình ảnh quốc tế: Chế độ apartheid đã làm xấu đi hình ảnh của Nam Phi trên trường quốc tế, dẫn đến các lệnh trừng phạt kinh tế.
Kết thúc của apartheid:
Cuộc đấu tranh chống apartheid: Nhờ vào sự đấu tranh không mệt mỏi của người dân Nam Phi, đặc biệt là Nelson Mandela và đảng ANC, chế độ apartheid cuối cùng đã sụp đổ vào năm 1994.
Xây dựng một Nam Phi mới: Sau khi chấm dứt apartheid, Nam Phi đã tiến hành quá trình chuyển đổi dân chủ, xây dựng một xã hội đa chủng tộc bình đẳng hơn.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Câu 14:
03/10/2024Sau Chiến tranh thế giới thứ hai, điều kiện khách quan nào có lợi cho phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi?
Đáp án đúng là: D
Viện trợ của các nước xã hội chủ nghĩa là một yếu tố hỗ trợ quan trọng, nhưng nó không phải là điều kiện quyết định. Phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi đã có từ trước đó và sự suy yếu của các nước thực dân mới là yếu tố tạo ra cơ hội thuận lợi để các phong trào này phát triển mạnh mẽ.
=> A sai
sự giúp đỡ trực tiếp của Liên Xô và Trung Quốc là yếu tố hỗ trợ, nhưng không phải là yếu tố quyết định. Phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi chủ yếu dựa vào sức mạnh nội tại của nhân dân.
=> B sai
Trật tự hai cực I-an-ta tạo ra sự cạnh tranh gay gắt giữa hai khối, khiến các cường quốc lớn phải tập trung vào đối đầu với nhau, ít quan tâm đến việc duy trì các thuộc địa. Tuy nhiên, đây không phải là yếu tố trực tiếp tạo điều kiện cho phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi.
=> C sai
Sau Chiến tranh thế giới thứ hai, sự suy yếu của các nước thực dân phương Tây là điều kiện khách quan có lợi cho phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi
=> D đúng
* kiến thức mở rộng
Julius Nyerere: Ngọn cờ của cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc ở Tanzania
Julius Kambarage Nyerere là một trong những nhân vật tiêu biểu nhất của phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi. Ông không chỉ là Tổng thống đầu tiên của Tanzania mà còn là một nhà hoạt động chống thực dân, chính khách và nhà lý luận chính trị có tầm ảnh hưởng lớn.
Cuộc đời và sự nghiệp:
Tuổi trẻ và sự giác ngộ: Sinh ra trong một gia đình người Zanaki ở Tanganyika, Nyerere sớm nhận thức được sự bất công của chế độ thực dân và quyết tâm đấu tranh cho độc lập.
Thành lập đảng Tanganyika African National Union (TANU): Năm 1954, Nyerere thành lập TANU, một đảng chính trị nhằm mục tiêu giành độc lập cho Tanganyika.
Con đường đến với quyền lực: Dưới sự lãnh đạo của Nyerere, TANU đã giành được thắng lợi trong các cuộc bầu cử và trở thành đảng cầm quyền. Năm 1961, Nyerere trở thành Thủ tướng đầu tiên của Tanganyika độc lập.
Thống nhất Tanzania: Năm 1964, Tanganyika và Zanzibar hợp nhất thành Tanzania, với Nyerere trở thành Tổng thống.
Ujamaa - Chủ nghĩa xã hội dân chủ: Nyerere đề xuất và thực hiện chính sách Ujamaa, một hình thức chủ nghĩa xã hội dân chủ nhằm xây dựng một xã hội bình đẳng và tự lực.
Giải nghệ: Năm 1985, Nyerere từ chức Tổng thống nhưng vẫn giữ vai trò quan trọng trong chính trị Tanzania và châu Phi.
Di sản của Nyerere:
Cha đẻ của quốc gia Tanzania: Nyerere được coi là cha đẻ của quốc gia Tanzania, người đã lãnh đạo đất nước giành độc lập và xây dựng một xã hội mới.
Nhà lý luận chính trị: Ông là một nhà tư tưởng có tầm ảnh hưởng lớn, với những quan điểm sâu sắc về chủ nghĩa dân tộc, chủ nghĩa xã hội và Pan-Africanism.
Người hòa giải: Nyerere đã đóng vai trò quan trọng trong việc hòa giải các xung đột ở châu Phi, đặc biệt là ở Burundi.
Những đóng góp nổi bật:
Lãnh đạo phong trào giải phóng dân tộc: Nyerere đã lãnh đạo nhân dân Tanganyika giành độc lập, trở thành một tấm gương sáng cho các phong trào giải phóng dân tộc khác ở châu Phi.
Xây dựng một xã hội bình đẳng: Chính sách Ujamaa của Nyerere nhằm mục tiêu xây dựng một xã hội bình đẳng, nơi mọi người có cơ hội phát triển.
Thúc đẩy hợp tác quốc tế: Nyerere là một nhà lãnh đạo có tầm nhìn xa trông rộng, ông đã thúc đẩy hợp tác quốc tế và đóng góp tích cực vào các tổ chức quốc tế.
Julius Nyerere là một biểu tượng của cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc ở châu Phi. Ông đã để lại một di sản vô cùng to lớn và vẫn được người dân Tanzania cũng như cộng đồng quốc tế kính trọng.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Câu 15:
03/10/2024Sự sụp đổ của chế độ phân biệt chủng tộc ở Nam Phi chứng tỏ điều gì?
Đáp án đúng là: A
Chế độ phân biệt chủng tộc là một hình thức của chủ nghĩa thực dân. Đánh đổ được chế độ này cũng là đánh đổ được một hình thức áp bức, bóc lột thực dân.
=> A đúng
Đây là một khái niệm rộng hơn. Mặc dù apartheid là một di sản của chủ nghĩa thực dân, nhưng sự sụp đổ của nó không đồng nghĩa với việc toàn bộ hệ thống thuộc địa đã tan rã. Nhiều quốc gia châu Phi vẫn đang đối mặt với những di sản của chủ nghĩa thực dân.
=> B sai
Sự sụp đổ của apartheid là một cột mốc quan trọng, nhưng cuộc đấu tranh vì tiến bộ xã hội, kinh tế và chính trị ở Nam Phi vẫn còn tiếp diễn.
=> C sai
Chủ nghĩa thực dân mới đã bắt đầu khủng hoảng từ lâu trước khi apartheid sụp đổ. Sự sụp đổ của apartheid chỉ là một biểu hiện của quá trình này.
=> D sai
* kiến thức mở rộng
Julius Nyerere: Ngọn cờ của cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc ở Tanzania
Julius Kambarage Nyerere là một trong những nhân vật tiêu biểu nhất của phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi. Ông không chỉ là Tổng thống đầu tiên của Tanzania mà còn là một nhà hoạt động chống thực dân, chính khách và nhà lý luận chính trị có tầm ảnh hưởng lớn.
Cuộc đời và sự nghiệp:
Tuổi trẻ và sự giác ngộ: Sinh ra trong một gia đình người Zanaki ở Tanganyika, Nyerere sớm nhận thức được sự bất công của chế độ thực dân và quyết tâm đấu tranh cho độc lập.
Thành lập đảng Tanganyika African National Union (TANU): Năm 1954, Nyerere thành lập TANU, một đảng chính trị nhằm mục tiêu giành độc lập cho Tanganyika.
Con đường đến với quyền lực: Dưới sự lãnh đạo của Nyerere, TANU đã giành được thắng lợi trong các cuộc bầu cử và trở thành đảng cầm quyền. Năm 1961, Nyerere trở thành Thủ tướng đầu tiên của Tanganyika độc lập.
Thống nhất Tanzania: Năm 1964, Tanganyika và Zanzibar hợp nhất thành Tanzania, với Nyerere trở thành Tổng thống.
Ujamaa - Chủ nghĩa xã hội dân chủ: Nyerere đề xuất và thực hiện chính sách Ujamaa, một hình thức chủ nghĩa xã hội dân chủ nhằm xây dựng một xã hội bình đẳng và tự lực.
Giải nghệ: Năm 1985, Nyerere từ chức Tổng thống nhưng vẫn giữ vai trò quan trọng trong chính trị Tanzania và châu Phi.
Di sản của Nyerere:
Cha đẻ của quốc gia Tanzania: Nyerere được coi là cha đẻ của quốc gia Tanzania, người đã lãnh đạo đất nước giành độc lập và xây dựng một xã hội mới.
Nhà lý luận chính trị: Ông là một nhà tư tưởng có tầm ảnh hưởng lớn, với những quan điểm sâu sắc về chủ nghĩa dân tộc, chủ nghĩa xã hội và Pan-Africanism.
Người hòa giải: Nyerere đã đóng vai trò quan trọng trong việc hòa giải các xung đột ở châu Phi, đặc biệt là ở Burundi.
Những đóng góp nổi bật:
Lãnh đạo phong trào giải phóng dân tộc: Nyerere đã lãnh đạo nhân dân Tanganyika giành độc lập, trở thành một tấm gương sáng cho các phong trào giải phóng dân tộc khác ở châu Phi.
Xây dựng một xã hội bình đẳng: Chính sách Ujamaa của Nyerere nhằm mục tiêu xây dựng một xã hội bình đẳng, nơi mọi người có cơ hội phát triển.
Thúc đẩy hợp tác quốc tế: Nyerere là một nhà lãnh đạo có tầm nhìn xa trông rộng, ông đã thúc đẩy hợp tác quốc tế và đóng góp tích cực vào các tổ chức quốc tế.
Julius Nyerere là một biểu tượng của cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc ở châu Phi. Ông đã để lại một di sản vô cùng to lớn và vẫn được người dân Tanzania cũng như cộng đồng quốc tế kính trọng.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Lý thuyết Lịch sử 9 Bài 6: Các nước Châu Phi
Giải Vở bài tập Lịch sử 9 Bài 6: Các nước châu Âu
Câu 16:
03/10/2024Một trong những điểm khác biệt giữa phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi với châu Á sau Chiến tranh thế giới thứ hai là về
Đáp án đúng là: D
Cả châu Á và châu Phi đều có nhiệm vụ chung là đấu tranh giành độc lập dân tộc, thoát khỏi ách thống trị của chủ nghĩa thực dân.
=> A sai
Nhìn chung, cả hai châu lục đều giành được độc lập, tuy nhiên quá trình và hình thức đấu tranh có thể khác nhau.
=> B sai
Mục tiêu chính của cả hai châu lục đều là giành độc lập, xây dựng một quốc gia độc lập, tự chủ.
=> C sai
Một trong những điểm khác biệt giữa phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi với châu Á sau Chiến tranh thế giới thứ hai là về tổ chức lãnh đạo thống nhất của châu lục.
=> D đúng
* kiến thức mở rộng
So sánh phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi và châu Á: Những điểm khác biệt và giống nhau
Giống nhau:
Mục tiêu chung: Cả hai châu lục đều hướng tới mục tiêu chung là giành độc lập, thoát khỏi ách thống trị của chủ nghĩa thực dân, xây dựng một quốc gia độc lập, tự chủ.
Hình thức đấu tranh đa dạng: Cả hai châu lục đều sử dụng nhiều hình thức đấu tranh khác nhau như: đấu tranh chính trị, vũ trang, ngoại giao, văn hóa...
Ảnh hưởng của các yếu tố bên ngoài: Cả hai đều chịu ảnh hưởng của các sự kiện quốc tế như Chiến tranh thế giới thứ hai, sự trỗi dậy của các phong trào cách mạng trên thế giới, sự cạnh tranh giữa các cường quốc...
Vai trò của các đảng chính trị: Các đảng chính trị đóng vai trò quan trọng trong việc lãnh đạo và tổ chức phong trào đấu tranh ở cả hai châu lục.
Khác biệt:
Thời điểm bùng nổ: Phong trào giải phóng dân tộc ở châu Á bùng nổ sớm hơn so với châu Phi, đặc biệt là sau Chiến tranh thế giới thứ nhất.
Tổ chức lãnh đạo: Châu Á có những tổ chức cách mạng mang tính khu vực như Hội nghị Bàn tròn Băng côc, các đảng cộng sản... trong khi châu Phi thiếu một tổ chức lãnh đạo thống nhất trên toàn châu lục.
Tính chất của cuộc đấu tranh:
Châu Á: Đấu tranh thường diễn ra khốc liệt, kéo dài và có sự kết hợp giữa các hình thức đấu tranh khác nhau.
Châu Phi: Đấu tranh thường tập trung vào các cuộc khởi nghĩa vũ trang và đấu tranh chính trị.
Ảnh hưởng của các tư tưởng:
Châu Á: Chịu ảnh hưởng sâu sắc của chủ nghĩa Mác-Lênin.
Châu Phi: Bên cạnh chủ nghĩa Mác-Lênin, còn chịu ảnh hưởng của các tư tưởng dân tộc chủ nghĩa, Pan-Africanism.
Điều kiện tự nhiên và xã hội: Sự đa dạng về điều kiện tự nhiên và xã hội của mỗi châu lục đã tạo ra những đặc điểm riêng cho phong trào giải phóng dân tộc ở mỗi nơi.
Bảng so sánh tóm tắt:
Đặc điểm |
Châu Á |
Châu Phi |
Thời điểm bùng nổ |
Sớm hơn |
Muộn hơn |
Tổ chức lãnh đạo |
Có tổ chức mang tính khu vực |
Thiếu tổ chức thống nhất |
Hình thức đấu tranh |
Đa dạng, kết hợp nhiều hình thức |
Chủ yếu vũ trang và chính trị |
Ảnh hưởng tư tưởng |
Chủ nghĩa Mác-Lênin |
Chủ nghĩa Mác-Lênin, dân tộc chủ nghĩa, Pan-Africanism |
Điều kiện tự nhiên và xã hội |
Đa dạng |
Đa dạng |
Nguyên nhân của những khác biệt:
lịch sử bị đô hộ: Châu Á bị đô hộ sớm hơn và lâu dài hơn châu Phi, dẫn đến sự phát triển của các phong trào đấu tranh sớm hơn.
Sự can thiệp của các cường quốc: Châu Phi chịu sự can thiệp sâu sắc của các cường quốc châu Âu, làm phức tạp hóa quá trình đấu tranh.
Tính chất của các thuộc địa: Các thuộc địa ở châu Á và châu Phi có những đặc điểm khác nhau về kinh tế, xã hội, văn hóa, dẫn đến sự khác biệt trong các phong trào đấu tranh.
Kết luận:
Mặc dù có những điểm khác biệt, nhưng phong trào giải phóng dân tộc ở châu Á và châu Phi đều là những trang sử hào hùng của nhân loại, thể hiện ý chí đấu tranh bất khuất của các dân tộc bị áp bức. Sự thành công của các phong trào này đã góp phần làm thay đổi bản đồ chính trị thế giới và mở ra một kỷ nguyên mới cho nhân loại.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Lý thuyết Lịch sử 9 Bài 6: Các nước Châu Phi
Giải Vở bài tập Lịch sử 9 Bài 6: Các nước châu Âu
Câu 17:
30/08/2024Nhận xét nào dưới đây phù hợp với phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc ở Châu Phi sau Chiến tranh thế giới thứ hai?
Đáp án đúng là: B
Từ sau chiến tranh thế giới thứ 2 phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi diễn ra sôi nổi, liên tục, bắt đầu từ Bắc Phi rồi lan ra các nước khác. Hình thức đấu tranh phong phú, chủ yếu dưới hình thức đấu tranh chính trị và thương lượng (ngoại giao).
B đúng
- A sai vì phong trào giải phóng dân tộc ở Châu Phi sau Chiến tranh thế giới thứ hai thường không có sự thống nhất về chính trị. Các phong trào thường đa dạng về chính trị và phương pháp đấu tranh, không phải tất cả đều do các chính đảng vô sản lãnh đạo.
- C sai vì nhiều quốc gia Châu Phi vẫn tiếp tục gặp khó khăn do ảnh hưởng của chủ nghĩa thực dân mới, bao gồm sự can thiệp và kiểm soát kinh tế từ các cựu đế quốc. Phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc đã đạt được độc lập chính trị, nhưng vẫn phải đối mặt với các vấn đề hậu thuộc địa.
- D sai vì phong trào giải phóng dân tộc ở Châu Phi sau Chiến tranh thế giới thứ hai chủ yếu bắt đầu ở các khu vực khác như Bắc Phi và Tây Phi, với các phong trào nổi bật như ở Ai Cập và Nigeria. Nam Phi, mặc dù có các phong trào đấu tranh, nhưng sự kháng cự mạnh mẽ và kéo dài hơn do chính quyền phân biệt chủng tộc apartheid.
Sau Chiến tranh thế giới thứ hai, phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc ở Châu Phi diễn ra rất mạnh mẽ và đa dạng. Các quốc gia châu Phi bắt đầu chống lại chế độ thực dân và đòi quyền độc lập bằng nhiều hình thức khác nhau như biểu tình, tổng bãi công, và khởi nghĩa vũ trang. Những phong trào này diễn ra liên tục và sôi nổi, phản ánh sự quyết tâm của các dân tộc châu Phi trong việc kết thúc sự chiếm đóng của các cường quốc thực dân và khôi phục chủ quyền quốc gia. Các tổ chức chính trị và các nhà lãnh đạo như Kwame Nkrumah ở Ghana, Jomo Kenyatta ở Kenya đã đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy quá trình này, dẫn đến sự ra đời của nhiều quốc gia độc lập ở Châu Phi trong thập kỷ 1950 và 1960.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Câu 18:
03/10/2024Nenxơn Mandela là lãnh tụ của phong trào đấu tranh
Đáp án đúng là: C
Quá chung chung, không cụ thể hóa được cuộc đấu tranh mà Mandela lãnh đạo.
=> A sai
Mặc dù xóa bỏ đói nghèo là một mục tiêu quan trọng, nhưng nó không phải là mục tiêu chính của cuộc đấu tranh mà Mandela lãnh đạo.
=> B sai
Nenxơn Mandela là lãnh tụ của phong trào đấu tranh chống chế độ phân biệt chủng tộc ở Nam Phi.
=> C đúng
Cuộc đấu tranh chống chế độ độc tài thân Mỹ diễn ra ở Cuba, không liên quan đến Mandela.
=> D sai
* kiến thức mở rộng
So sánh phong trào giải phóng dân tộc ở châu Phi và châu Á: Những điểm khác biệt và giống nhau
Giống nhau:
Mục tiêu chung: Cả hai châu lục đều hướng tới mục tiêu chung là giành độc lập, thoát khỏi ách thống trị của chủ nghĩa thực dân, xây dựng một quốc gia độc lập, tự chủ.
Hình thức đấu tranh đa dạng: Cả hai châu lục đều sử dụng nhiều hình thức đấu tranh khác nhau như: đấu tranh chính trị, vũ trang, ngoại giao, văn hóa...
Ảnh hưởng của các yếu tố bên ngoài: Cả hai đều chịu ảnh hưởng của các sự kiện quốc tế như Chiến tranh thế giới thứ hai, sự trỗi dậy của các phong trào cách mạng trên thế giới, sự cạnh tranh giữa các cường quốc...
Vai trò của các đảng chính trị: Các đảng chính trị đóng vai trò quan trọng trong việc lãnh đạo và tổ chức phong trào đấu tranh ở cả hai châu lục.
Khác biệt:
Thời điểm bùng nổ: Phong trào giải phóng dân tộc ở châu Á bùng nổ sớm hơn so với châu Phi, đặc biệt là sau Chiến tranh thế giới thứ nhất.
Tổ chức lãnh đạo: Châu Á có những tổ chức cách mạng mang tính khu vực như Hội nghị Bàn tròn Băng côc, các đảng cộng sản... trong khi châu Phi thiếu một tổ chức lãnh đạo thống nhất trên toàn châu lục.
Tính chất của cuộc đấu tranh:
Châu Á: Đấu tranh thường diễn ra khốc liệt, kéo dài và có sự kết hợp giữa các hình thức đấu tranh khác nhau.
Châu Phi: Đấu tranh thường tập trung vào các cuộc khởi nghĩa vũ trang và đấu tranh chính trị.
Ảnh hưởng của các tư tưởng:
Châu Á: Chịu ảnh hưởng sâu sắc của chủ nghĩa Mác-Lênin.
Châu Phi: Bên cạnh chủ nghĩa Mác-Lênin, còn chịu ảnh hưởng của các tư tưởng dân tộc chủ nghĩa, Pan-Africanism.
Điều kiện tự nhiên và xã hội: Sự đa dạng về điều kiện tự nhiên và xã hội của mỗi châu lục đã tạo ra những đặc điểm riêng cho phong trào giải phóng dân tộc ở mỗi nơi.
Bảng so sánh tóm tắt:
Đặc điểm |
Châu Á |
Châu Phi |
Thời điểm bùng nổ |
Sớm hơn |
Muộn hơn |
Tổ chức lãnh đạo |
Có tổ chức mang tính khu vực |
Thiếu tổ chức thống nhất |
Hình thức đấu tranh |
Đa dạng, kết hợp nhiều hình thức |
Chủ yếu vũ trang và chính trị |
Ảnh hưởng tư tưởng |
Chủ nghĩa Mác-Lênin |
Chủ nghĩa Mác-Lênin, dân tộc chủ nghĩa, Pan-Africanism |
Điều kiện tự nhiên và xã hội |
Đa dạng |
Đa dạng |
Nguyên nhân của những khác biệt:
L lịch sử bị đô hộ: Châu Á bị đô hộ sớm hơn và lâu dài hơn châu Phi, dẫn đến sự phát triển của các phong trào đấu tranh sớm hơn.
Sự can thiệp của các cường quốc: Châu Phi chịu sự can thiệp sâu sắc của các cường quốc châu Âu, làm phức tạp hóa quá trình đấu tranh.
Tính chất của các thuộc địa: Các thuộc địa ở châu Á và châu Phi có những đặc điểm khác nhau về kinh tế, xã hội, văn hóa, dẫn đến sự khác biệt trong các phong trào đấu tranh.
Kết luận:
Mặc dù có những điểm khác biệt, nhưng phong trào giải phóng dân tộc ở châu Á và châu Phi đều là những trang sử hào hùng của nhân loại, thể hiện ý chí đấu tranh bất khuất của các dân tộc bị áp bức. Sự thành công của các phong trào này đã góp phần làm thay đổi bản đồ chính trị thế giới và mở ra một kỷ nguyên mới cho nhân loại.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Lý thuyết Lịch sử 9 Bài 6: Các nước Châu Phi
Giải Vở bài tập Lịch sử 9 Bài 6: Các nước châu Âu
Câu 19:
03/10/2024Nội dung nào dưới đây không phải là những thách thức mà nhân dân châu Phi phải đối mặt trong công cuộc xây dựng và phát triển đất nước hiện nay?
Đáp án đúng là: D
đều là những vấn đề thực tế mà nhiều quốc gia châu Phi đang phải đối mặt sau khi giành độc lập. Chúng gây ảnh hưởng lớn đến sự phát triển kinh tế - xã hội của các nước này.
=> A sai
đều là những vấn đề thực tế mà nhiều quốc gia châu Phi đang phải đối mặt sau khi giành độc lập. Chúng gây ảnh hưởng lớn đến sự phát triển kinh tế - xã hội của các nước này.
=> B sai
đều là những vấn đề thực tế mà nhiều quốc gia châu Phi đang phải đối mặt sau khi giành độc lập. Chúng gây ảnh hưởng lớn đến sự phát triển kinh tế - xã hội của các nước này.
=> C sai
Sau khi giành được độc lập, các nước châu Phi bắt tay vào công cuộc xây dựng đất nước, phát triển kinh tế - xã hội và thu được nhiều thành tựu bước đầu, song chưa đủ để thay đổi căn bản bộ mặt của châu lục này. Nhiều nước châu Phi hiện nay vẫn phải đối mặt với nhiều khó khăn, không ổn định. (SGK SỬ 9/Tr.26)
=> D đúng
* kiến thức mở rộng
Phân tích sâu hơn về tình trạng đói nghèo, nợ nần và phụ thuộc nước ngoài ở châu Phi
Nguyên nhân sâu xa:
Di sản của chủ nghĩa thực dân: Việc khai thác tài nguyên một cách bóc lột và xây dựng nền kinh tế phụ thuộc vào một vài mặt hàng xuất khẩu đã khiến cho nền kinh tế châu Phi trở nên yếu kém và dễ bị tổn thương.
Xung đột và bất ổn: Các cuộc nội chiến, xung đột sắc tộc và khủng bố đã làm gián đoạn quá trình phát triển, gây ra thiệt hại về cơ sở hạ tầng và làm suy yếu niềm tin của nhà đầu tư.
Thay đổi khí hậu: Hạn hán, lũ lụt và các hiện tượng thời tiết cực đoan ngày càng gia tăng, ảnh hưởng nghiêm trọng đến nông nghiệp và các ngành kinh tế khác.
Quản lý kinh tế yếu kém: Tham nhũng, thiếu minh bạch và các chính sách kinh tế không phù hợp đã cản trở sự phát triển.
Cơ cấu kinh tế đơn giản: Nhiều quốc gia châu Phi phụ thuộc quá nhiều vào xuất khẩu các sản phẩm sơ chế, giá trị gia tăng thấp, khiến họ dễ bị ảnh hưởng bởi biến động giá cả trên thị trường thế giới.
Hậu quả:
Đói nghèo: Hàng triệu người dân châu Phi vẫn đang sống dưới mức nghèo khổ, thiếu lương thực, nước sạch và các dịch vụ y tế.
Suy dinh dưỡng: Tình trạng suy dinh dưỡng ở trẻ em là một vấn đề nghiêm trọng, ảnh hưởng đến sự phát triển thể chất và trí tuệ của thế hệ tương lai.
Mù chữ: Tỷ lệ mù chữ vẫn còn cao, đặc biệt là ở các vùng nông thôn.
Bất bình đẳng: Khoảng cách giàu nghèo ngày càng lớn, tạo ra sự bất ổn xã hội.
Phụ thuộc vào viện trợ: Việc phụ thuộc vào viện trợ nước ngoài khiến các quốc gia châu Phi khó có thể tự chủ về kinh tế và dễ bị chi phối bởi các điều kiện của bên tài trợ.
Giải pháp:
Đa dạng hóa nền kinh tế: Tăng cường đầu tư vào các ngành công nghiệp chế biến, dịch vụ và công nghệ cao để giảm sự phụ thuộc vào xuất khẩu nguyên liệu thô.
Phát triển nông nghiệp bền vững: Ứng dụng các công nghệ mới, nâng cao năng suất và chất lượng nông sản, đảm bảo an ninh lương thực.
Đầu tư vào giáo dục và y tế: Nâng cao chất lượng giáo dục và chăm sóc sức khỏe để phát triển nguồn nhân lực và cải thiện chất lượng cuộc sống.
Chống tham nhũng: Xây dựng một hệ thống quản lý minh bạch, hiệu quả để thu hút đầu tư và giảm thất thoát tài nguyên.
Hợp tác quốc tế: Tăng cường hợp tác với các quốc gia và tổ chức quốc tế để huy động nguồn vốn, chuyển giao công nghệ và hỗ trợ phát triển.
Vai trò của cộng đồng quốc tế:
Hỗ trợ tài chính: Cung cấp viện trợ phát triển, xóa nợ và hỗ trợ các dự án đầu tư.
Chuyển giao công nghệ: Hỗ trợ các nước châu Phi tiếp cận các công nghệ hiện đại trong nông nghiệp, công nghiệp và năng lượng.
Xây dựng thể chế: Hỗ trợ các nước châu Phi xây dựng các thể chế quản lý hiệu quả và minh bạch.
Kết luận:
Tình trạng đói nghèo, nợ nần và phụ thuộc nước ngoài ở châu Phi là một vấn đề phức tạp, đòi hỏi những giải pháp toàn diện và lâu dài. Cả chính phủ các nước châu Phi, cộng đồng quốc tế và các tổ chức phi chính phủ đều cần chung tay để giải quyết những thách thức này và giúp châu Phi phát triển bền vững.
Xem thêm các bài viết liên quan hay và chi tiết khác:
Lý thuyết Lịch sử 9 Bài 6: Các nước Châu Phi
Giải Vở bài tập Lịch sử 9 Bài 6: Các nước châu Âu
Có thể bạn quan tâm
- Trắc nghiệm Lịch Sử 9 Bài 6 (có đáp án): Các nước Châu Phi (336 lượt thi)
Các bài thi hot trong chương
- Trắc nghiệm Lịch Sử 9 Bài 7 (có đáp án): Các nước Mỹ Latinh (693 lượt thi)
- Trắc nghiệm Lịch Sử 9 Bài 3 (có đáp án): Quá trình phát triển của phong trào giải phóng dân tộc và sự tan rã của hệ thống thuộc địa (686 lượt thi)
- Trắc nghiệm Lịch Sử 9 Bài 5 (có đáp án): Các nước Đông Nam Á (662 lượt thi)
- Trắc nghiệm Lịch Sử 9 Bài 4 (có đáp án): Các nước Châu Á (473 lượt thi)