Chương 10 Luật năng lượng nguyên tử 2008: Ứng phó sự cố, bồi thường thiệt hại bức xạ, hạt nhân
Số hiệu: | 18/2008/QH12 | Loại văn bản: | Luật |
Nơi ban hành: | Quốc hội | Người ký: | Nguyễn Phú Trọng |
Ngày ban hành: | 03/06/2008 | Ngày hiệu lực: | 01/01/2009 |
Ngày công báo: | 26/09/2008 | Số công báo: | Từ số 531 đến số 532 |
Lĩnh vực: | Tài nguyên - Môi trường | Tình trạng: | Còn hiệu lực |
TÓM TẮT VĂN BẢN
Văn bản tiếng việt
Văn bản tiếng anh
1. Sự cố bức xạ là tình trạng mất an toàn bức xạ và mất an ninh đối với nguồn phóng xạ. Sự cố hạt nhân là tình trạng mất an toàn hạt nhân và mất an ninh đối với vật liệu hạt nhân, thiết bị hạt nhân.
2. Sự cố bức xạ, sự cố hạt nhân (sau đây gọi chung là sự cố) được phân thành năm nhóm tình huống có thể xảy ra để xây dựng kế hoạch ứng phó:
a) Nhóm 1 là nhóm tình huống sự cố không nghiêm trọng do thiết bị bất bình thường hoặc do con người gây ra, nhưng chưa có rò rỉ phóng xạ, chưa gây hại đối với con người;
b) Nhóm 2 là nhóm tình huống sự cố ít nghiêm trọng do thiết bị bị hư hại hoặc do con người gây ra, làm rò rỉ phóng xạ, nhưng phát tán không rộng, chưa gây hại đối với con người;
c) Nhóm 3 là nhóm tình huống sự cố nghiêm trọng do thiết bị bị hư hại nặng hoặc do con người gây ra, làm rò rỉ phóng xạ, phát tán rộng, ảnh hưởng đối với con người trong cơ sở tiến hành công việc bức xạ;
d) Nhóm 4 là nhóm tình huống sự cố rất nghiêm trọng do thiết bị bị hư hại nặng hoặc do con người gây ra, làm rò rỉ phóng xạ, phát tán rộng, ảnh hưởng đối với con người và môi trường bên ngoài cơ sở tiến hành công việc bức xạ, phạm vi ảnh hưởng trong một tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương;
đ) Nhóm 5 là nhóm tình huống sự cố đặc biệt nghiêm trọng do thiết bị bị hư hại nặng hoặc do con người gây ra, làm rò rỉ phóng xạ, phát tán mạnh, ảnh hưởng đối với con người và môi trường bên ngoài cơ sở ở diện rộng, phạm vi ảnh hưởng từ hai tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương trở lên hoặc ra ngoài biên giới quốc gia, kể cả sự cố xảy ra ở nước khác có phạm vi ảnh hưởng đến một hoặc nhiều địa phương của Việt Nam.
3. Mức sự cố để thông báo trên phương tiện thông tin đại chúng khi xảy ra sự cố hạt nhân được xác định như sau:
a) Sự cố mức 1 là sự kiện bất thường vượt quá quy định, nhưng trong mức độ cho phép;
b) Sự cố mức 2 là sự cố khi thiết bị bảo vệ bị hư hại hoặc khi nhân viên bức xạ bị nhiễm xạ nhưng trong giới hạn cho phép;
c) Sự cố mức 3 là sự cố nghiêm trọng, có rò rỉ chất phóng xạ, người dân bị nhiễm xạ trong giới hạn cho phép;
d) Sự cố mức 4 là tai nạn, nhân viên bức xạ bị nhiễm xạ có nguy cơ tử vong, không gây tác hại ở ngoài cơ sở hạt nhân, người dân bị nhiễm xạ trong mức giới hạn cho phép;
đ) Sự cố mức 5 là tai nạn, gây tác hại ở ngoài cơ sở hạt nhân, nhưng chất phóng xạ thoát ra ngoài cơ sở hạt nhân không đáng kể, cần thực hiện một số biện pháp ứng phó sự cố;
e) Sự cố mức 6 là tai nạn nghiêm trọng, chất phóng xạ thoát ra ngoài cơ sở hạt nhân một lượng đáng kể, cần thực hiện tất cả các biện pháp ứng phó sự cố;
g) Sự cố mức 7 là tai nạn rất nghiêm trọng, chất phóng xạ thoát ra ngoài cơ sở hạt nhân rất nhiều, gây tác hại đối với con người và môi trường trên diện rộng.
4. Chính phủ quy định cụ thể việc xác định mức sự cố và việc thông báo trên phương tiện thông tin đại chúng khi xảy ra sự cố.
1. Kế hoạch ứng phó sự cố gồm có kế hoạch ứng phó sự cố cấp cơ sở, kế hoạch ứng phó sự cố cấp tỉnh và kế hoạch ứng phó sự cố cấp quốc gia.
2. Kế hoạch ứng phó sự cố cấp cơ sở được áp dụng khi sự cố xảy ra ở các nhóm 1, 2 và 3 quy định tại khoản 2 Điều 82 của Luật này.
Nội dung kế hoạch ứng phó sự cố cấp cơ sở bao gồm dự kiến các tình huống sự cố có thể xảy ra; phương án huy động nhân lực, phương tiện thực hiện các biện pháp ứng phó ban đầu, tổ chức cấp cứu người bị nạn, hạn chế sự cố lan rộng, hạn chế hậu quả, cô lập khu vực nguy hiểm và kiểm soát an toàn, an ninh; tổ chức diễn tập ứng phó sự cố định kỳ hằng năm.
3. Kế hoạch ứng phó sự cố cấp tỉnh được áp dụng khi sự cố xảy ra ở nhóm 4 quy định tại khoản 2 Điều 82 của Luật này hoặc trong trường hợp sự cố xảy ra ở các nhóm 1, 2 và 3 quy định tại khoản 2 Điều 82 của Luật này nhưng vượt quá khả năng ứng phó của cơ sở.
Nội dung kế hoạch ứng phó sự cố cấp tỉnh bao gồm dự kiến các tình huống sự cố có thể xảy ra; phương án huy động nhân lực, phương tiện thực hiện các biện pháp ứng phó ban đầu, tổ chức cấp cứu người bị nạn, hạn chế sự cố lan rộng, hạn chế hậu quả, cô lập khu vực nguy hiểm và kiểm soát an toàn, an ninh; tổ chức diễn tập ứng phó sự cố định kỳ hằng năm.
4. Kế hoạch ứng phó sự cố cấp quốc gia được áp dụng khi sự cố xảy ra ở nhóm 5 quy định tại khoản 2 Điều 82 của Luật này hoặc trong trường hợp sự cố xảy ra ở nhóm 4 quy định tại khoản 2 Điều 82 của Luật này nhưng vượt quá khả năng ứng phó của cấp tỉnh.
Nội dung kế hoạch ứng phó sự cố cấp quốc gia bao gồm tổ chức bộ máy, dự kiến các tình huống sự cố có thể xảy ra, các phương án ứng phó sự cố, tổ chức diễn tập ứng phó sự cố định kỳ hai năm một lần.
5. Tổ chức, cá nhân tiến hành công việc bức xạ xây dựng kế hoạch ứng phó sự cố cấp cơ sở. Cơ quan cấp giấy phép có thẩm quyền phê duyệt kế hoạch ứng phó sự cố cấp cơ sở.
Ủy ban nhân dân cấp tỉnh xây dựng kế hoạch ứng phó sự cố cấp tỉnh; Bộ Khoa học và Công nghệ hướng dẫn việc lập kế hoạch và phê duyệt kế hoạch ứng phó sự cố cấp tỉnh.
Bộ Khoa học và Công nghệ chủ trì phối hợp với Bộ Công thương, Bộ Y tế, Bộ Quốc phòng, Bộ Công an, Ủy ban nhân dân cấp tỉnh nơi có cơ sở bức xạ, cơ sở hạt nhân và cơ quan, tổ chức, cá nhân có liên quan xây dựng kế hoạch ứng phó sự cố cấp quốc gia trình Thủ tướng Chính phủ phê duyệt.
1. Tổ chức, cá nhân tiến hành công việc bức xạ có trách nhiệm:
a) Xác định vị trí xảy ra sự cố, xác định sơ bộ nguyên nhân, tính chất và khả năng diễn biến sự cố tương ứng với nhóm tình huống quy định tại Điều 82 của Luật này để áp dụng các biện pháp ứng phó;
b) Huy động nhân lực, phương tiện của cơ sở để khắc phục sự cố, hạn chế sự cố lan rộng, hạn chế hậu quả, tổ chức cấp cứu người bị nạn, cô lập nơi nguy hiểm, kiểm soát an ninh;
c) Thông báo ngay cho cơ quan, tổ chức cấp trên trực tiếp, Ủy ban nhân dân hoặc cơ quan công an nơi xảy ra sự cố hoặc cơ quan an toàn bức xạ và hạt nhân về địa điểm xảy ra sự cố; đánh giá sơ bộ nguyên nhân xảy ra sự cố và ảnh hưởng đối với con người, môi trường;
d) Cung cấp thông tin, tài liệu, tạo mọi điều kiện hỗ trợ cần thiết cho việc khắc phục và điều tra nguyên nhân xảy ra sự cố.
2. Bộ, ngành chủ quản, tổ chức cấp trên trực tiếp của tổ chức, cá nhân tiến hành công việc bức xạ có trách nhiệm:
a) Chỉ đạo tổ chức, cá nhân tiến hành công việc bức xạ triển khai kế hoạch ứng phó sự cố;
b) Cử ngay cán bộ có thẩm quyền đến nơi xảy ra sự cố để giám sát, đôn đốc ứng phó sự cố;
c) Huy động nhân lực, phương tiện của bộ, ngành, tổ chức mình để hỗ trợ ứng phó sự cố trong trường hợp sự cố xảy ra vượt quá khả năng ứng phó của cấp cơ sở;
d) Trong thời hạn năm ngày kể từ ngày xảy ra sự cố thuộc các nhóm 1, 2 và 3 quy định tại khoản 2 Điều 82 của Luật này, phải thông báo cho Ủy ban nhân dân địa phương, cơ quan công an nơi xảy ra sự cố, cơ quan an toàn bức xạ và hạt nhân về các vấn đề liên quan đến sự cố và các biện pháp khắc phục sự cố đã được tiến hành.
đ) Kịp thời báo cáo Bộ Khoa học và Công nghệ và Ủy ban quốc gia tìm kiếm – cứu nạn về sự cố xảy ra thuộc nhóm 4 và nhóm 5 quy định tại khoản 2 Điều 82 của Luật này và huy động nhân lực, phương tiện của bộ, ngành, tổ chức mình tham gia ứng phó sự cố theo điều động của Chủ tịch Ủy ban quốc gia tìm kiếm – cứu nạn;
e) Phối hợp với Bộ Khoa học và Công nghệ và các cơ quan có liên quan điều tra, xác định nguyên nhân sự cố và mức sự cố theo quy định tại khoản 3 Điều 82 của Luật này.
g) Phối hợp với Bộ Y tế huy động nhân lực, phương tiện tham gia cứu hộ, cứu nạn;
h) Cung cấp thông tin, tài liệu và tạo mọi điều kiện hỗ trợ cần thiết cho việc cứu hộ, cứu nạn, khắc phục, điều tra nguyên nhân xảy ra sự cố.
3. Ủy ban nhân dân cấp tỉnh có trách nhiệm:
a) Tổ chức thực hiện, chỉ đạo các cơ quan liên quan trên địa bàn thực hiện kế hoạch ứng phó sự cố cấp tỉnh khi xảy ra sự cố thuộc nhóm 4 quy định tại khoản 2 Điều 82 của Luật này; kịp thời báo cáo Chủ tịch Ủy ban quốc gia tìm kiếm – cứu nạn và yêu cầu hỗ trợ khi sự cố xảy ra vượt quá khả năng ứng phó của địa phương;
b) Chỉ đạo, kiểm tra việc thực hiện kế hoạch ứng phó sự cố cấp cơ sở khi xảy ra sự cố thuộc các nhóm 1, 2 và 3 quy định tại khoản 2 Điều 82 của Luật này; kịp thời hỗ trợ trong trường hợp sự cố xảy ra vượt quá khả năng ứng phó của cấp cơ sở;
c) Huy động nhân lực, phương tiện ở địa phương tham gia ứng phó sự cố theo điều động của Chủ tịch Ủy ban quốc gia tìm kiếm – cứu nạn thực hiện kế hoạch ứng phó sự cố cấp tỉnh và kế hoạch ứng phó sự cố cấp quốc gia;
d) Kịp thời báo cáo Bộ Khoa học và Công nghệ về sự cố xảy ra trên địa bàn;
đ) Thông báo trên phương tiện thông tin đại chúng của địa phương về sự cố xảy ra trên địa bàn.
4. Bộ Khoa học và Công nghệ có trách nhiệm:
a) Chỉ đạo cơ quan an toàn bức xạ và hạt nhân thực hiện các biện pháp hỗ trợ, huy động nhân lực, phương tiện khắc phục sự cố; hạn chế sự cố lan rộng, hạn chế hậu quả, cô lập nơi nguy hiểm;
b) Phối hợp với Ủy ban nhân dân cấp tỉnh, Ủy ban quốc gia tìm kiếm – cứu nạn thực hiện kế hoạch ứng phó sự cố cấp tỉnh và kế hoạch ứng phó sự cố cấp quốc gia;
c) Kịp thời báo cáo Ủy ban quốc gia tìm kiếm – cứu nạn trong trường hợp sự cố thuộc nhóm 5 quy định tại khoản 2 Điều 82 của Luật này;
d) Xác định nguyên nhân xảy ra sự cố và mức sự cố theo quy định tại khoản 3 Điều 82 của Luật này; thông báo trên phương tiện thông tin đại chúng;
đ) Thông báo về sự cố cho quốc gia, tổ chức quốc tế có liên quan và đề nghị trợ giúp quốc tế theo quy định của điều ước quốc tế, thỏa thuận quốc tế về thông báo sự cố và trợ giúp quốc tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là thành viên trong trường hợp sự cố không gây ảnh hưởng qua biên giới quốc gia.
5. Ủy ban quốc gia tìm kiếm – cứu nạn có trách nhiệm:
a) Tổ chức thực hiện, chỉ đạo các cơ quan liên quan thực hiện kế hoạch ứng phó sự cố cấp quốc gia khi xảy ra sự cố thuộc nhóm 5 quy định tại khoản 2 Điều 82 của Luật này;
b) Kịp thời hỗ trợ ứng phó sự cố thuộc nhóm 4 quy định tại khoản 2 Điều 82 của Luật này khi sự cố xảy ra vượt quá khả năng ứng phó của địa phương.
6. Bộ Quốc phòng có trách nhiệm:
a) Huy động nhân lực, phương tiện tham gia thực hiện kế hoạch ứng phó sự cố cấp quốc gia khi xảy ra sự cố thuộc nhóm 5 quy định tại khoản 2 Điều 82 của Luật này;
b) Huy động nhân lực, phương tiện hỗ trợ ứng phó sự cố thuộc nhóm 4 quy định tại khoản 2 Điều 82 của Luật này khi sự cố xảy ra vượt quá khả năng ứng phó của địa phương.
7. Bộ Công an có trách nhiệm chỉ đạo, huy động nhân lực, phương tiện tham gia thực hiện kế hoạch ứng phó sự cố cấp quốc gia; chủ trì, phối hợp với Bộ Khoa học và Công nghệ và các cơ quan có liên quan điều tra nguyên nhân sự cố.
8. Bộ Ngoại giao có trách nhiệm chủ trì, phối hợp với Bộ Khoa học và Công nghệ thông báo về sự cố cho quốc gia, tổ chức quốc tế có liên quan và đề nghị trợ giúp quốc tế theo quy định của điều ước quốc tế, thỏa thuận quốc tế về thông báo sự cố và trợ giúp quốc tế mà Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là thành viên trong trường hợp sự cố có ảnh hưởng qua biên giới quốc gia.
9. Bộ Y tế có trách nhiệm chỉ đạo, huy động nhân lực, phương tiện tham gia cứu hộ, cứu nạn.
10. Tổ chức, cá nhân có liên quan có trách nhiệm cung cấp thông tin, tài liệu và tạo mọi điều kiện hỗ trợ cần thiết cho việc khắc phục và điều tra nguyên nhân xảy ra sự cố.
1. Thông tin về sự cố bức xạ, sự cố hạt nhân có khả năng ảnh hưởng đối với khu vực xung quanh nơi xảy ra sự cố phải được cung cấp kịp thời, trung thực cho người dân trong khu vực.
2. Cơ quan thông tin đại chúng đưa tin về sự cố bức xạ, sự cố hạt nhân phải bảo đảm tính trung thực, khách quan và chịu trách nhiệm theo quy định của pháp luật về báo chí.
Trong trường hợp xảy ra tình huống đặc biệt nghiêm trọng, gây thảm họa lớn, việc ban bố tình trạng khẩn cấp và chỉ đạo ứng phó sự cố được thực hiện theo pháp luật về tình trạng khẩn cấp.
1. Thiệt hại bức xạ là tổn thất đối với con người, tài sản, môi trường do sự cố bức xạ gây ra, bao gồm cả chi phí cho khắc phục hậu quả.
Trách nhiệm bồi thường thiệt hại bức xạ được xác định theo quy định của pháp luật về dân sự.
2. Thiệt hại hạt nhân là tổn thất đối với con người, tài sản, môi trường do sự cố hạt nhân gây ra, bao gồm cả chi phí cho khắc phục hậu quả.
Tổ chức, cá nhân là chủ sở hữu vật liệu hạt nhân, thiết bị hạt nhân hoặc tổ chức, cá nhân được chủ sở hữu giao quyền lưu trữ, sử dụng vật liệu hạt nhân, thiết bị hạt nhân phải bồi thường thiệt hại do sự cố hạt nhân gây ra cả khi không có lỗi, trừ trường hợp sự cố xảy ra do chiến tranh, khủng bố, thảm họa thiên tai vượt quá giới hạn an toàn của thiết kế theo quy chuẩn kỹ thuật quốc gia.
1. Mức bồi thường thiệt hại bức xạ được xác định theo quy định của pháp luật về dân sự.
2. Mức bồi thường thiệt hại hạt nhân do các bên thỏa thuận. Trường hợp không thỏa thuận được thì thực hiện theo quy định sau đây:
a) Thiệt hại đối với con người được xác định theo quy định của pháp luật về dân sự;
b) Thiệt hại đối với môi trường được xác định theo quy định của pháp luật về bảo vệ môi trường;
c) Tổng mức bồi thường thiệt hại đối với mỗi sự cố hạt nhân xảy ra tại nhà máy điện hạt nhân không vượt quá một trăm năm mươi triệu SDR, đối với sự cố xảy ra tại các cơ sở hạt nhân khác và sự cố do vận chuyển vật liệu hạt nhân không vượt quá mười triệu SDR.
SDR quy định tại khoản này là đơn vị tiền tệ do Quỹ tiền tệ quốc tế xác định, là quyền rút vốn đặc biệt, được quy đổi thành tiền Việt Nam theo tỷ giá tại thời điểm thanh toán bồi thường.
1. Thời hiệu khởi kiện đòi bồi thường thiệt hại bức xạ được xác định theo quy định của pháp luật về dân sự.
2. Thời hiệu khởi kiện đòi bồi thường thiệt hại hạt nhân được quy định như sau:
a) Đối với thiệt hại về tài sản, môi trường là mười năm, kể từ ngày xảy ra sự cố hạt nhân;
b) Đối với thiệt hại về con người là ba mươi năm, kể từ ngày xảy ra sự cố hạt nhân.
1. Tổ chức, cá nhân tiến hành công việc bức xạ phải mua bảo hiểm nghề nghiệp, bảo hiểm trách nhiệm dân sự; trường hợp công việc bức xạ có tiềm ẩn nguy cơ gây thiệt hại lớn cho môi trường thì phải mua bảo hiểm trách nhiệm bồi thường thiệt hại về môi trường.
2. Chính phủ quy định cụ thể việc mua bảo hiểm quy định tại khoản 1 Điều này.
1. Quỹ hỗ trợ khắc phục thiệt hại hạt nhân được sử dụng trong các trường hợp sau:
a) Tổ chức, cá nhân có trách nhiệm bồi thường thiệt hại không còn tồn tại;
b) Mức thiệt hại vượt quá giới hạn bồi thường cho mỗi sự cố hạt nhân quy định tại điểm c khoản 2 Điều 88 của Luật này.
2. Quỹ hỗ trợ khắc phục thiệt hại hạt nhân được hình thành từ các nguồn sau:
a) Đóng góp của các cơ sở hạt nhân;
b) Tài trợ của tổ chức, cá nhân trong nước;
c) Tài trợ của tổ chức, cá nhân nước ngoài, tổ chức quốc tế;
d) Các nguồn khác theo quy định của pháp luật.
3. Thủ tướng Chính phủ quy định cụ thể về quỹ hỗ trợ khắc phục thiệt hại hạt nhân.
RESPONSE TO RADIATION OR NUCLEAR INCIDENTS AND COMPENSATION FOR DAMAGE CAUSED BY THESE INCIDENTS
Section 1. RESPONSE TO RADIATION INCIDENTS, NUCLEAR INCIDENTS
Article 82.- Radiation incidents, nuclear incidents
1. A radiation incident means the state of radiation unsafety or insecurity of radioactive sources. A nuclear incident means the state of nuclear unsafety or insecurity of nuclear material or equipment.
2. Radiation incidents and nuclear incidents (below collectively referred to as incidents) are divided into five groups of potential circumstances for the purpose of working out appropriate response plans:
a/ Group 1: Circumstances of unserious incidents caused by abnormal operation of equipment or by human beings, in which no radioactive leakage or harm to human beings is detected:
b/ Group 2: Circumstances of less serious incidents caused by damaged equipment or human beings, resulting in a radioactive leakage which, however, does not widely spread and causes no harm to human beings:
c/ Group 3: Circumstances of serious incidents caused by heavily damaged equipment or human beings, resulting in a radioactive leakage which widely spreads and causes harms to human beings within the facility performing radiation jobs;
d/ Group 4: Circumstances of very serious incidents caused by heavily damaged equipment or human beings, resulting in a radioactive leakage which widely spreads and causes harms to human beings and the environment outside the facility performing radiation jobs but within a province or centrally run city.
e/ Group 5: Circumstance of particularly serious incidents caused by heavily damaged equipment or human beings, resulting in a radioactive leakage which strongly spreads and causes harms to human beings and the environment in wide areas outside the facility performing radiation jobs, affecting two or more provinces and centrally run cities or beyond the national boundary. This group covers also incidents occurring in foreign countries but affecting one or more than one locality of Vietnam.
3. Levels of nuclear incidents to be announced on the mass media upon their occurrence are determined as follows:
a/ An incident of level 1 means an anomaly beyond the prescribed operation regime but still within permitted limits;
b/ An incident of level 2 means an incident occurring when a protection device is damaged or a radiation worker is irradiated within permitted limits;
c/ An incident of level 3 means a serious incident resulting in a leakage of radioactive substances and irradiation of local inhabitants within permitted limits:
d/ An incident of level 4 means an accident in which a radiation worker is irradiated at a fatal level, no harm is caused outside the nuclear facility, and local inhabitants is irradiated within permitted limits;
e/An incident of level 5 means an accident in which harms are caused outside the nuclear facility but the amount of radioactive substances leaked out of the nuclear facility is negligible, and it is necessary to take some of the response measures;
f/ An incident of level 6 means a serious accident in which a considerable amount of radioactive substances is leaked out of the nuclear facility and it is necessary to take all of the response measures;
g/An incident of level 7 means a particularly serious accident in which a large amount of radioactive substances is leaked out of the nuclear facility, causing harms to human beings and the environment.
4. The Government shall specify the determination of incident levels and the announcement on the mass media upon the occurrence of incidents.
Article 83.- Incident response plans
1. Incident response plans include plans on response to Facility-level incidents, plans on response to provincial-level incidents and plans on response to national-level incidents.
2. Plans on response to facility-level incidents are applied when incidents of group 1. 2 or 3 specified in Clause 2. Article 82 of this Law occur.
A plan on response to a facility-level incident covers the anticipation of potential incidental circumstances; plan on mobilization of manpower and vehicles for application of initial response measures, organization of the giving of first aid to victims, prevention of the incident from widely spreading and mitigation of its consequences, segregation of the dangerous area and control of safety and security; and organization of annual incident response maneuvers.
3. Plans on response to provincial-level incidents are applied when incidents of group 4 specified in Clause 2. Article 82 of this Law occur or incidents of group 1,2 or 3 specified in Clause 2, Article 82 of this Law occur beyond the responding capability of facilities.
A plan on response to a provincial-level incident covers the anticipation of potential incidental circumstances; plan on mobilization of manpower and vehicles for application of initial response measures, organization of the giving of first aid to victims, prevention of the incident from widely spreading and mitigation of its consequences, segregation of the dangerous area and control of safety and security; and organization of annual incident response maneuvers.
4. Plans on response to national-level incidents are applied when incidents of group 5 specified in Clause 2. Article 82 of this Law occur or incidents of group 4 specified in Clause 2, Article 82 of this Law occur beyond the responding capability of provinces.
A plan on response to a national-level incident covers the organization of an apparatus, anticipation of potential incidental circumstances, plan on response to an incident, and organization of biennial incident response maneuvers.
5. Organizations and individuals performing radiation jobs shall elaborate plans on response to facility-level incidents. Licensing agencies are competent to approve plans on response to facility-level incidents.
Provincial-level People's Committees shall elaborate plans on response to provincial-level incidents. The Science and Technology Ministry shall guide the elaboration of plans on response to provincial-level incidents and approve these plans.
The Science and Technology Ministry shall assume the prime responsibility for, and coordinate with the Industry and Trade Ministry, the Health Ministry, the Defense Ministry, the Public Security Ministry and provincial-level People's Committees of localities where radiation or nuclear facilities are located and concerned agencies, organizations and individuals in, elaborating plans on response to national-level incidents and submitting them to the. Prime Minister for approval.
Article 84.- Responsibilities of concerned organizations and individuals upon the occurrence of incidents
1. Organizations and individuals performing radiation jobs shall:
a/ Identify places where incidents occur, and preliminarily identify their causes and characteristics as well as their possible progression corresponding to groups of incident circumstances specified in .Article 82 of this Law before applying response measures:
b/ Mobilize manpower and vehicles of concerned facilities to remedy and prevent incidents from widely spreading, mitigate their consequences, organize the giving of fust aid to victims, segregate dangerous areas, and control security;
c/ Promptly notify their immediate superior agencies or organizations. People's Committees or police offices of localities where incidents occur or the radiation and nuclear safety agency of places where incidents occur; preliminarily verify causes of incidents and their effects on human beings and the environment:
d/ Supply information and documents and create all necessary conditions for remedying and investigating causes of incidents.
2. Ministries and branches directly managing organizations and individuals performing radiation jobs and their immediate superior organizations shall:
a/ Direct these organizations and individuals performing radiation jobs in implementing incident response plans;
b/ Immediately send their authorized personnel to places where incidents occur to supervise and urge the response to incidents;
c/ Mobilize their own manpower and vehicles to support the response to incidents in case incidents go beyond the responding capability of
facilities:
d/ Notify, within five days after the occurrence of incidents of group 1,2 or 3 specified in Clause 2, Article 82 of this Law, People's Committees and police offices of localities where incidents occur and the radiation and nuclear safety agency of matters related to incidents and applied measures to remedy incidents.
e/ Promptly report to the Science and Technology Ministry and the National Search and Rescue Committee on incidents of groups 4 and 5 specified in Clause 2. Article 82 of this Law. and mobilize their own manpower and vehicles to take pan in responding to incidents at the request of the National Search and Rescue Committee.
f/ Coordinate with the Science and Technology Ministry and concerned agencies in investigating and identifying causes and levels of incidents as specified in Clause 3, Article 82 of this Law.
g/ Coordinate with the Health Ministry in mobilizing manpower and vehicles to take part in rescue and salvage operations;
h/ Supply information and documents, and create all necessary conditions for conducting rescue and salvage operations, remedying and investigating causes of incidents.
3. Provincial-level People's Committees shall: a/ Organize the implementation of. and direct concerned agencies in their localities in implementing, provincial-level incident response plans upon the occurrence of incidents of group 4 specified in Clause 2. Article 82 of this Law; promptly report to the Chairman of the National Search and Rescue Committee and ask for support in case incidents go beyond the responding capability of their localities:
b/ Direct and inspect the implementation of establishment-level response plans upon the occurrence of incidents of groups 1, 2 and 3 specified in Clause 2. Article 82 of this Law: and provide timely support in case incidents go beyond the responding capability of facilities;
c/ Mobilize local manpower and vehicles to take part in responding to incidents at the request of the Chairman of the National Search and Rescue Committee for implementation of provincial-level or national-level incident response plans;
d/ Promptly report to the Science and Technology Ministry on incidents occurring in their localities;
e/ Notify incidents occurring in their locality on the local mass media.
4. The Science and Technology Ministry shall:
a/ Direct the radiation and nuclear safety agency in taking support measures, mobilizing manpower and vehicles to remedy incidents; prevent incidents from widely spreading, mitigate their consequences and segregate dangerous areas:
b/ Coordinate with provincial-level People's Committees and the National Search and Rescue Committee in implementing provincial-level and national-level incident response plans;
c/ Promptly report to the National Search and Rescue Committee on incidents of group 5 specified in Clause 2. Article 82 of this Law;
d/ Identify causes and levels of incidents as specified in Clause 3, Article 82 of this Law; and notify them on the mass media;
e/ Notify incidents to concerned countries and international organizations and ask for international supports under treaties and international agreements on notification of incidents and international support to which the Socialist Republic of Vietnam is a contracting party in case these incidents cause no effects beyond the national boundary.
5. The National Search and Rescue Committee shall:
a/ Organize the implementation of. and direct concerned agencies in implementing, national-level incident response plans upon the occurrence of incidents of group 5 specified in Clause 2, Article 82 of this Law;
b/ Provide timely supports for the response to incidents of group 4 specified in Clause 2. Article 82 of this Law if these incidents go beyond the responding capability of localities.
6. The Defense Ministry shall:
a/ Mobilize manpower and vehicles to take part in the implementation of national-level incident response plans upon the occurrence of incidents of group 5 specified in Clause 2, Article 82 of this Law;
b/ Mobilize manpower and vehicles to support the response to incidents of group 4 specified in Clause 2, Article 82 of this Law if these incidents go beyond the responding capability of localities.
7. The Public Security Ministry shall direct and mobilize manpower and vehicles to take part in the implementation of national-level incident response plans; assume the prime responsibility for, and coordinate with the Science and Technology Ministry and concerned agencies in, investigating causes of incidents.
8. The Foreign Affairs Ministry shall assume the prime responsibility for, and coordinate with the Science and Technology Ministry in. notifying incidents to concerned countries and international organizations, and asking for international support under treaties and international agreements on notification of incidents and international support to which the Socialist Republic of Vietnam is a contracting party in case these incidents cause effects beyond the national boundary.
9. The Health Ministry shall direct and mobilize manpower and vehicles to take part in rescue and salvage operations.
10. Concerned organizations and individuals shall supply information and documents, and create all necessary conditions for remedying and investigating causes of incidents.
Article 85.- Principles on supply of information on radiation incidents, nuclear incidents
1. Information on a radiation incident or nuclear incident which is likely to impact areas surrounding the place where it occurs must be promptly and truthfully supplied to local inhabitants.
2. The mass media agencies reporting on radiation incidents and nuclear incidents shall ensure the truthfulness and objectiveness of reported information and be held responsible under the press law.
Article 86.- Response to radiation incidents, nuclear incidents in emergency circumstances
Upon the occurrence of a particularly serious incidental circumstance which might cause a big disaster, the declaration of a state of emergency and direction of response to the incident comply with the law on the state of emergency.
Section 2. COMPENSATIONS FOR DAMAGE
Article 87.- Responsibility to pay compensations for radiation damage, nuclear damage
1. Radiation damage means a loss caused by a radiation incident to human beings, property and the environment, including expenses for mitigating consequences.
The responsibility to pay compensations for radiation damage is determined under the civil law.
2. Nuclear damage means a loss caused by a nuclear incident to human beings, property and the environment, including expenses for mitigating consequences.
Organizations and individuals that are owners of nuclear material or equipment or those authorized by owners to store or use these materials or equipment shall pay compensations for damage caused by nuclear incidents even though it is not their fault, except for incidents occurring due to wars, terrorism or natural disasters beyond the designed safety limits under national technical regulations.
Article 88.- Levels of compensations for radiation damage, nuclear damage
1. For radiation damage, compensation levels are determined under the civil law.
2. For nuclear damage, compensation levels are agreed upon by involved parties. If these parties cannot reach agreement, compensation levels comply with the following provisions:
a/ Damage to human beings shall be determined under the civil law;
b/ Damage to the environment shall be determined under the environmental protection law;
c/ Total compensation per nuclear incident occurring in a nuclear power plant must not exceed SDR 150 million. For incidents occurring in other nuclear facilities and facilities in the transportation of nuclear material, the total compensation must not exceed SDR 10 million.
SDR specified in this Clause means a currency unit defined by the International Monetary Fund, standing for the special drawing right, and may be converted into Vietnam dong at the exchange rate applicable at the time of compensation payment.
Article 89.- Statute of limitations for instituting lawsuits to claim compensations for radiation damage, nuclear damage
1. The statute of limitations for instituting lawsuits to claim compensations for radiation damage is determined under the civil law.
2. The statute of limitations for instituting lawsuits to claim compensations for nuclear damage is specified as follows:
a/ For property and environmental damage, this statute of limitations is ten years after the occurrence of a nuclear incident.
b/ For human damage, this statute of limitations is thirty years after the occurrence of a nuclear incident.
Article 90.- Occupational insurance, civil liability insurance and insurance for liability to pay compensations for environmental damage
1. Organizations and individuals performing radiation jobs shall purchase occupational insurance and civil liability insurance. For radiation jobs which might cause severe damage to the environment, insurance for the liability to pay compensations for environmental damage is required.
2. The Government shall specify the purchase insurance prescribed in Clause 1 of this Article.
Article 91.- Support fund for remedying nuclear damage
1. The support fund for remedying nuclear damage is used in the following cases:
a/ Organizations and individuals responsible to pay compensations for damage no longer exist;
b/ Damage extent exceeds the maximum compensation level per nuclear incident-specified at Point c, Clause 2, Article 88 of this Law.
2. The support fund for remedying nuclear damage is raised from the following sources:
a/ Contributions of nuclear facilities;
b/ Financial supports of domestic organizations and individuals;
c/ Financial supports of foreign organizations and individuals and international organizations;
d/ Other sources as specified by law.
3. The Prime Minister shall specify this fund.